Mục lục
Cao thủ hồi sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Sao hôm nay chú Tiêu không ở bệnh viện chăm sóc Vân Phi mà lại đến chỗ cháu…”





Còn chưa nói xong Lâm Tuấn lại nhìn thấy có người xuất hiện trong phòng khám, chính là Tiêu Vân Phi, con gái của Tiêu Phương!





“Cô vẫn chưa khỏi bệnh mà, sao lại chạy ra ngoài chứ?”






Lâm Tuấn dở khóc dở cười nhìn Tiêu Vân Phi rồi nói.





Tiêu Vân Phi tinh nghịch lè lưỡi đáp: “Bố tôi nói anh sắp khai trương phòng khám, bảo tôi đến xin vía may, bác sĩ nói tôi không sao, với lại tôi bảo đến chỗ của anh nên đã cho phép tôi ra ngoài đi dạo”.





“Cũng phải, chắc là bác sỹ Từ rất yên tâm khi cô đến chỗ của tôi”.





Lâm Tuấn cười nói, sau đó dặn dò Bàng Thiên: “Còn ngây ra đấy làm gì? Mau đi pha trà đi, một ấm trà cao cấp là được, Vân Phi không uống trà, chỉ có hai vị này thôi, sau này sợ rằng ngày nào cũng đến chỗ tôi uống ké trà”.






“Ồ ồ, tôi biết rồi!”





Bàng Thiên vội đi pha trà, cậu ấy nói thầm trong bụng.





“Hàn đại ca đúng là lợi hại! Chẳng trách hôm qua có thể bắt chuyện với em gái, thậm chí còn dẫn cô ấy về nữa, mấy em mà anh ấy quen xinh vãi, đúng là thánh tình trong truyền thuyết! Đây chẳng phải là * đi qua vạn bụi hoa, thân không dính một phiến lá sao?”





*Chỉ người phong lưu đào hoa





Lại một bình trà Long Tỉnh cao cấp được bưng lên, Lâm Tuấn nhìn mà tiếc đứt ruột.





Lúc này Tiêu Phương mới hởi lòng hởi dạ ngồi đối diện bố Đường rồi hỏi: “Lão Đường, con gái ông đâu? Ngày quan trọng thế này mà con gái ông không đến à?”





Kẻ nói vô tình, người nghe hữu ý.





Câu nói này khiến Lâm Tuấn thấy nhói tim.





Phòng khám khai trương cũng chẳng phải ngày trọng đại gì, cũng không có gì đáng chúc mừng, nhưng đối với Lâm Tuấn mà nói đây là một ngày đặc biệt, mà trong ngày đặc biệt này tự dưng anh lại muốn nhìn thấy sự xuất hiện của Đường Tịnh Nghi, nhưng mà…





“Haizz…”





Bố Đường thở dài một hơi rồi chậm rãi nói: “Con bé lại bận việc của công ty rồi, nó bảo chắc hôm nay không có thời gian đến, cũng không biết có đến hay không”.





“Ồ ồ, cái công ty rách ấy mà cũng nhiều việc thế à”.





Tiêu Phương uống một hớp trà rồi nói.





Bố Đường liền tức giận đáp lại: “Cái phòng khám của ông mới rách nát”.











Hai ông già nói chuyện với nhau nhưng vẫn không quên uống trà, phòng khám của Lâm Tuấn sắp biến thành quán trà đến nơi rồi…





Đám người Bàng Thiên không quen bố Đường và Tiêu Phương, vậy nên mới không biết thân phận của hai người họ.





Bọn họ chỉ biết trong phòng khám Lâm Tuấn và Tiêu Vân Phi nói chuyện khá hợp ý nhau, hơn nữa cô ấy còn rất xinh đẹp, không hề thua kém cô Diệp Mộng Thần tối qua, thấy Lâm Tuấn quen được nhiều em xinh gái nên bọn họ rất ngưỡng mộ, không ngừng khen ngợi không hổ danh là Hàn đại ca.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK