Đoạn đường từ bệnh viện đến tập đoàn Đường Thị chỉ mất gần nửa tiếng.
Sau khi xuống xe, Lâm Tuấn không hề do dự đi thẳng vào trong đại sảnh công ty của tập đoàn Đường Thị.
Lần trước anh đến đây đã phế con trai của một cổ đông trong tập đoàn Đường Thị, sau đó chuyện này cũng bị Đường Tịnh Nghi xử lý, cho nên cổ đông kia mới không tìm Lâm Tuấn đòi nợ, vậy…
Lần này sẽ ra sao đây?
Vì chuyện lần trước nên đa số người trong công ty đều biết Lâm Tuấn, lần này thấy anh xuất hiện ở đại sảnh công ty, cô gái xinh đẹp quầy lễ tân đã lập tức gọi điện thông báo cho Đường Tịnh Nghi đang ở văn phòng.
Nhưng Lâm Tuấn đã nhanh chóng bước tới ngăn cản cô gái kia.
“Không cần phải thông báo cho Tịnh Nghi, tự tôi lên là được”.
Sau đó Lâm Tuấn bước vào thang máy đi lên.
Cô gái quầy lễ tân tưởng Lâm Tuấn định tạo bất ngờ cho Đường Tịnh Nghi nên mới tới tập đoàn Đường Thị, cô ấy lập tức bỏ điện thoại xuống không thông báo cho Đường Tịnh Nghi nữa.
Từ kinh nghiệm lần trước, lần này Lâm Tuấn đến tập đoàn Đường Thị cũng khá suôn sẻ, theo đường đi trong trí nhớ, Lâm Tuấn vào thang máy rồi đi thẳng lên tầng cao nhất của công ty rồi đến trước cửa văn phòng của Đường Tịnh Nghi.
Nhưng Lâm Tuấn không đi vào văn phòng của Đường Tịnh Nghi ngay mà đứng ở ngoài nhìn trộm vào bên trong xem thử.
Đúng như anh nghĩ…
Diệp Lương Thần có ý đồ xấu với Đường Tịnh Nghi, sau khi anh ta đập phá phòng khám của anh ta không hành động lung tung mà trở về tập đoàn
Đường Thị như bình thường.
Diệp Lương Thần cũng đang ở trong văn phòng của Đường Tịnh Nghi, lượn qua lượn lại trước mặt Đường Tịnh Nghi nhưng ruồi nhặng.
Hai người hình như đang bàn công việc ở công ty, trong tay Diệp Lương Thần còn cầm một tập tài liệu đang nói gì đó với Đường Tịnh Nghi, nhưng mà do văn phòng của Đường Tịnh Nghi cách âm quá tốt nên anh đứng ở ngày cửa không nghe rõ bọn họ nói gì.
Thấy Diệp Lương Thần ở bên trong, Lâm Tuấn đẩy cửa văn phòng ra bước thẳng vào bên trong.
“Chí Khiêm, anh…”
“Hàn Chí Khiêm, anh, sao anh lại đến đây!”
Thấy Lâm Tuấn xuất hiện, Đường Tịnh Nghi và Diệp Lương Thần đều bất ngờ, không biết tại sao Lâm Tuấn lại xuất hiện ở công ty.
Đặc biệt là Diệp Lương Thần, dường như anh ta vẫn sợ Lâm Tuấn từ chuyện lần trước, lần này Lâm Tuấn lại đột nhiên xuất hiện ở công ty khiến anh ta vô cùng hốt hoảng.
Lâm Tuấn cười khẩy rồi nhìn thẳng vào Diệp Lương Thần với ánh mắt lạnh lùng.
“Tại sao tôi lại đến đây? Hừ, tôi đến đây đương nhiên là vì có chuyện muốn nói với thiếu gia nhà họ Diệp rồi!”
“Nói, nói cái gì?”
Diệp Lương Thần suy nghĩ một hồi lâu, nhưng không thể hiếu nổi mình đã xúc phạm đến tên ác ma trước mặt ở chỗ nào, anh ta tự hỏi một lúc vẫn không thể hiểu được Lâm Tuấn muốn mình nói
gì-
Đường Tịnh Nghi cũng cảm thấy khó hiểu, sau đó nhìn khuôn mặt lạnh như băng của Lâm Tuấn, nhẹ giọng hỏi: “Chí Khiêm, anh… giữa hai người đã xảy ra chuyện gì vậy? Có phải hiểu lầm không? Có gì thì cứ từ từ nói, đừng động tay chân…”
Đường Tịnh Nghi từ trước đến nay chưa từng thấy Lâm Tuấn lạnh lùng như vậy bao giờ, vậy nên lúc này cô mới có chút bối rối, nhất thời không biết phải
làm sao, nhưng ngay khi cô nhớ lại chuyện Lâm Tuấn đã làm ở công ty lần trước, bấy giờ cô mới bất giác nhắc nhở anh.