Mục lục
Cao thủ hồi sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Câu trả lời này nằm ngoài dự đoán của Đường Tịnh Nghi, trên mặt cô đầy dấu hỏi lớn, cô hoang mang nhìn anh.


“Tại sao? Lần trước khi tôi nhắc đến chuyện ly hôn, chẳng phải anh tích cực định ra tòa làm thủ tục ly hôn với tôi sao? Anh rõ ràng muốn ly hôn với tôi, tại sao bây giờ không muốn nữa? Hay là… anh thực sự định vơ vét tiền của nhà họ Đường?”


Lần này đến lượt Đường Tịnh Nghi hỏi tại sao.


Nếu như Lâm Tuấn không thể hiện y thuật khiến người ta kinh ngạc, tiếp tục làm một tên phế vật sống ở nhà họ Đường, có lẽ Đường Tịnh Nghi cũng không nói gì, có lẽ ngày thường cũng chẳng thèm nể mặt Lâm Tuấn, nhưng ít nhất có thể để anh tiếp tục sống ở nhà họ Đường.


Tuy nhiên bây giờ Lâm Tuấn lại đế lộ y thuật siêu việt, đặc biệt còn móc nối quan hệ với chủ tịch thành phố, danh tiếng của Lâm Tuấn trong giới thượng lưu thành phố Yến Kinh ngày càng vang xa, thu hút không ít sự chú ý.


Mặc dù đa phần mọi người khi nghe thấy cái tên Hàn Chí Khiêm đều cho rằng đây là tên phế vật số một Yến Kinh, nhưng Đường Tịnh Nghi hiểu rõ theo thời gian, Lâm Tuấn nhờ có y thuật siêu việt sẽ vang danh khắp Yến Kinh.


Người như vậy nếu tiếp tục ở lại nhà họ Đường đương nhiên sẽ đem lại cho nhà họ rất nhiều lợi ích.


Nhưng Đường Tịnh Nghi biết, nhà họ Đường từ trước đến này chẳng hề đối xử tốt với Lâm Tuấn, đương nhiên anh cũng chẳng cần phải giúp nhà họ Đường, cũng chẳng cần đem lợi ích gì cho nhà cô, vậy nên thay vì cứ dây dưa không dứt, không bằng hoàn toàn để Lâm Tuấn tự do.


Chỉ là Đường Tịnh Nghi không ngờ, lần này Lâm Tuấn lại từ chối.


Vậy nên Đường Tịnh Nghi thực sự rất hiếu kỳ, hiếu kỳ không hiểu tại sao Lâm Tuấn muốn tiếp tục ở trong cái nhà không đối xử tốt với anh, thậm chí luôn nhìn anh bằng nửa con mắt, luôn tìm mọi cách chế giễu anh, mà không rời đi.


Đường Tịnh Nghi tin rằng, nếu như Lâm Tuấn rời khỏi nhà họ Đường, với bản lĩnh của mình, anh nhất định dễ dàng tìm được chỗ tốt hơn ở thành phố Yến Kinh, có cơ hội phát triển tốt hơn.


Vậy nên… rốt cuộc tại sao?


Tại sao anh tiếp tục ở lại nhà họ Đường?


Chẳng nhẽ anh định lấy thứ gì ở nhà họ Đường?


Đường Tịnh Nghi cảm thấy có lẽ chỉ có khả năng này, tuy nhiên nghĩ hồi lâu chỉ cảm thấy nhà họ Đường chả có gì đáng tiền để Lâm Tuấn lấy cả.


Có điều trầm ngâm hồi lâu, Lâm Tuấn vẫn mỉm cười đáp.


“Ban nãy cô hỏi tôi rốt cuộc ở nhà họ Đường để làm gì…”


“Nếu như lúc trước cô hỏi tôi câu này, tôi thực sự không trả lời được, bởi vì tôi không biết tiếp tục ở lại đây có gì có lợi cho tôi, không, nói chuẩn xác hơn không chỉ không đem lại lợi ích gì cho tôi, ngược lại còn phải chịu sự sỉ nhục từ người nhà họ Đường, vậy nên với tôi mà nói, rời khỏi nhà họ Đường là quyết định không tồi”.


“Nhưng bây giờ thì khác…”


“Tôi thực sự rất muốn ở lại nhà họ Đường để lấy được một thứ, nên trước khi lấy được nó, tôi sẽ không rời đi”.


Sắc mặt Đường Tịnh Nghi đột nhiên thất vọng, sau đó cô hỏi Lâm Tuấn: “Anh muốn lấy thứ gì từ nhà họ Đường?”


Lâm Tuấn cười, nhìn Đường Tịnh Nghi nói: “Tôi muốn có được…”


“Trái tim của em “.


Hai người không ai nói trước, sự im lặng lan tỏa trong không gian, nhưng không hề có chút lúng túng nào, mà ngược lại còn tạo lên một bầu không khí vô cùng đặc biệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK