“Nhà họ Cố?”
Lâm Tuấn chau mày lại, từ trước đến giờ anh chưa bao giờ nghe tới cái tên này, trong tứ đại gia tộc ở thành phố Yến Kinh không hề có nhà họ Cố, anh hơi
hoang mang.
Thật ra Lưu Vỹ người đứng đầu trụ sở An ninh cũng chẳng sợ tứ đại gia tộc ở thành phố Yến Kinh, muốn ông ta thả người ra thì may ra chỉ khi Dương Thiên Hạo đích thân mở miệng mới được, còn tứ đại gia tộc gì đó, Lưu Vỹ có thế sẽ nể mặt chứ không bao giờ sợ hãi bọn họ…
Tứ đại gia tộc ở thành phố Yến Kinh chỉ nghiêng về phương diện kinh tế chứ không phải để chỉ địa vị.
Cho nên nhà họ Cố chắc là…
Chu Lượng nheo mắt lại rồi bất lực than thở với Lâm Tuấn: “Nhà họ Cố là gia tộc lớn ở Đế Đô, mặc dù không thể bằng được một số gia tộc đứng đầu Đế Đô nhưng bọn họ cũng có tiếng nói riêng, mà sức mạnh của bọn họ thì không một gia tộc nào ở thành phố Yến Kinh có thể đắc tôi đươc.
Đế Đô.
Là vị trí trung tâm của Hoa Hạ.
Nhà họ Cố có sức mạnh khủng khiếp?
“Nói vậy thì Cố Nam là người nhà họ Cố, có hậu thuẫn rất mạnh sao?”
Nghe Chu Lượng giải thích xong, Lâm Tuấn lập tức hiếu ra tại sao cố Nam lại ngông cuồng như vậy, dám động chân động tay với anh giữa ban ngày như thế này.
Chu Lượng thở dài một hơi rồi gật đầu: “Đúng vậy, Cố Nam chính là người nhà họ Cố, ở thành phố Yến Kinh này không có mấy người dám đối đầu với gẫ
Lâm Tuấn cũng thớ dài rồi lắc đầu: “Vậy chỉ có thể chờ thôi, chờ đến lúc bọn chúng phá cửa mệt rồi thì chúng sẽ tự bỏ đi…”
Lâm Tuấn đúng là không thế đắc tội với người có chống lưng chắc chắn như Cố Nam được, lần này cho dù Dương Thiên Hạo có tới thì e là cũng không có cách nào cứu được Lâm Tuấn, nguyên nhân là vì sức mạnh của nhà họ Cố đến Dương Thiên Hạo còn phải sợ.
Lâm Tuấn không thể dây vào thì chỉ có thể trốn.
Nhưng mà trốn đằng trời, phòng khám của anh vẫn ở đây, anh có thế trốn đi đâu chứ?
Điều này khiến Lâm Tuấn đau đầu, anh thực sự không biết làm gì với đám to con ngoài kia.
Đánh cũng không đánh lại, trốn cũng không có chỗ trốn, chống lưng cũng không bằng, Lâm Tuấn phải làm sao đây?
Trong lúc đang bối rối thì ngoài cửa phòng khám đột nhiên có một giọng nói khí thế gầm lên.
“Cố Nam! Cậu tưởng tôi không dám động vào cậu phải không? Dám làm loạn giữa ban ngày ban mặt, cậu dám phá cửa phòng khám của bác sĩ Hàn ngang nhiên như vậy, to gan lắm rồi đấy!”
Đó là…
Giọng nói của Trương Lâm Trạch.
Lâm Tuấn không mở cửa ra ngay, vì anh không dám chắc Cố Nam có ra tay với anh trước mặt Trương Lâm Trạch hay không, nếu gã dám thì Lâm Tuấn mở cửa ra chẳng phải là tự tìm đường chết
sao?
Cho nên sau khi thấy Trương Lâm Trạch đến, Lâm Tuấn vẫn trốn trong phòng khám lặng lẽ quan sát tình hình bên ngoài trước đã…