Mục lục
Cao thủ hồi sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Tuấn khẽ gật đầu rồi bắt đầu kể tỉ mỉ theo kịch bản anh đã chuẩn bị kỹ lưỡng từ trước.





“Mặc dù tôi thật sự có mâu thuẫn với anh ta nhưng tôi không hề ra tay, hơn nữa nếu tôi có ra tay cũng là phòng vệ chính đáng, nếu ông không tin có thể hỏi những người ở đây, bọn họ đều có thể làm chứng cho tôi”.






“Hơn nữa chắc chắn đã có camera quay lại sự việc này, video an ninh sẽ có thể chứng minh sự trong sạch của tôi”.





“Tôi còn chưa làm gì, anh ta đã bị trúng gió ngã nhào xuống đất, haiz, tôi đã bảo anh ta đừng có nóng nảy mà anh ta đâu chịu nghe, bây giờ thì hay rồi, trúng gió luôn, có khi sau lần này lại để lại di chứng gì thì khổ…”





“Cái gì? Ông hỏi anh ta đâu á? Ồ, vừa có người gọi 115 đến, xe cấp cứu đưa anh ta đến viện rồi…”












Lâm Tuấn rất phối hợp lấy khẩu cung, nhưng với khuôn mặt cây ngay không sợ chết đứng của anh, mặc dù là đương sự nhưng lại có thái độ chuyện này không liên quan tới mình khiến cho nhân viên trụ sở An ninh lấy khẩu cung không khỏi gượng gạo.





Chưa nói tới việc chuyện này có thật sự không liên quan đến Lâm Tuấn hay không, cho dù có liên quan thì nhân viên trụ sở An ninh cũng không dám đưa Lâm Tuấn đi, đội trưởng Trương của bọn họ còn phải kính nể bác sĩ Hàn vài phần không dám đắc tội.





Một nhân viên nhỏ nhoi thì làm sao dám có gan làm khó Lâm Tuấn chứ.





Hơn nữa có vẻ trong sự việc này Lâm Tuấn không làm gì thật…





Sau khi đã kiểm tra video an ninh trong đại sảnh và lấy khẩu cung xong, nhân viên của trụ sở An ninh cung kính chào Lâm Tuấn rồi vội vàng rời đi.





Cảnh tượng này khiến mọi người trong đại sảnh không khỏi ngạc nhiên.





“Chồng của chủ tịch Đường có lai lịch như thế nào vậy? Anh ta đắc tội với con trai của cổ đông lớn mà không hề hoảng sợ luôn, chẳng lẽ anh ta không sợ bố của giám đốc Vương báo thù sao?”





“Báo thù anh ta? Anh thấy lúc này nhân viên của trụ sở An ninh nói chuyện với chồng chủ tịch Đường với thái độ như thế nào chưa? Chồng chủ tịch Đường không phải dạng vừa đâu…”





“Cũng đúng, không có chống lưng thì làm sao dám chọc vào giám đốc Vương chứ…”





Rõ ràng đám người đang bàn tán không phải là nhân viên lâu năm của công ty, nếu không chắc chắn bọn họ sẽ nghĩ ngay đến biệt danh cậu ấm vô dụng nhất thành phố Yến Kinh của Lâm Tuấn.





Thấy vẫn còn rất nhiều người đứng tụ họp với nhau trong đại sảnh, Đường Tịnh Nghi đưa mắt nhìn xung quanh rồi lạnh lùng nói: “Đừng có đứng ngây ra đó nữa, đi làm việc của mình đi”.





Nói xong Đường Tịnh Nghi quay sang nói với Lâm Tuấn: “Anh đi theo tôi”.





Một lúc sau hai người đã xuất hiện ở văn phòng của Đường Tịnh Nghi.





Đường Tịnh Nghi ngồi trên ghế, hôm nay cô mặc một bộ vest đeo giày đen trông vô cùng bá đạo.





Thấy Lâm Tuấn đang ngồi nhởn nhơ trên sofa, Đường Tịnh Nghi lạnh lùng hỏi: “Anh đến công ty làm gì?”





Lâm Tuấn trả lời: “Tôi đến công ty đương nhiên là có chuyện rồi, trước đây tôi có đặt dược phẩm bên em đấy, bên công ty đã chuẩn bị xong chưa? Mấy hôm nữa là tôi phải dùng tới rồi nên mới đến đây xem thế nào”.





Chỉ vì chuyện lấy dược phẩm sao?





Ánh mắt Đường Tịnh Nghi có chút khác lạ.


“Chuẩn bị xong rôi, anh gọi điện cho tôi một cuộc là tôi sẽ cho người qua đưa ngay, sao phải tự đến đây làm gi?”


Lâm Tuấn cười hì hì nói, anh đột nhiên nhìn chằm chằm Tịnh Nghi rôi lầm bẩm: “Tại lâu lắm rôi không thấy vợ nên nhớ đó, đến lấy dược phẩm tiện thể đến thăm em.


“Phi! Ai là vợ của anh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK