Mục lục
Cao thủ hồi sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh
Thật ra ngay từ lúc mấy tên đàn ông kia làm khó Đường Tịnh Nghi anh đã bước tới rồi, anh đứng lặng lẽ bên cạnh Đường Tịnh Nghi nhưng đám tên đàn ông đầu trọc kia chỉ chú ý đến Đường Tịnh Nghi thôi, còn cô cũng quen việc giải quyết công việc một mình nên nhất thời không chú ý tới sự xuất hiện của Lâm Tuấn, cho tới khi…


Lâm Tuấn thấy tên đàn ông đầu trọc định ra tay với Đường Tịnh Nghi nên anh đã bước tới cho hắn một cú tát.


Bốp!


Tiếng vả vang lên giòn giã, tên đàn ông đầu trọc quay đầu lại nhìn thì thấy Lâm Tuấn đứng một mình ở bên cạnh đang trừng mắt nhìn hắn.


“Thằng chó mày chán sống rồi à? Làm sao? Muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân hả?”


Tên đàn ông đầu trọc này không thấy Lâm Tuấn và Đường Tịnh Nghi đi cùng nhau nên không biết hai người họ là vợ chồng, tưởng Lâm Tuấn chỉ là người qua được, thấy Đường Tịnh Nghi bị ba tên đàn ông bắt nạt nên muốn nhảy vào làm anh hùng cứu mỹ nhân.


Anh hùng cứu mỹ nhân?


Lâm Tuấn nghe thấy cụm từ này liền bật cười.


Anh không ngờ rằng mình lại rơi vào hoàn cảnh éo le như thế này, chỉ là người anh cứu không phải là mỹ nhân gì cả mà là vợ của anh, nhưng mà Đường Tịnh Nghi cũng rất xinh đẹp.


Sau khi thấy Lâm Tuấn, Đường Tịnh Nghi mới ý thức được từ giây phút nào đó cô đã không còn cô đơn nữa, đằng sau cô còn có một người đàn ông sẵn sàng gánh giúp cô cả bầu trời này.


“Đúng vậy, tôi muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân đấy”.


Lâm Tuấn thừa nhận theo đúng lời nói của tên đàn ông đầu trọc rồi khẽ cười.


Có lẽ lúc trước giao đấu với Cố Đông, Cố Nam nhiều lần, lần nào cũng có thêm mười mấy tên vệ sĩ cao to lực lưỡng nữa nên bây giờ đứng trước mặt đám đầu trọc này anh không hề cảm thấy áp lực, mà vô cùng thoải mái, không hề mảy may nghĩ đến việc nhỡ không đánh lại ba tên này thì phải làm sao.


“Mày không tự nhìn bản thân mày xem, anh em đánh cho nó tỉnh ra để nó biết rằng thế nào là lấy trứng chọi đá!”


Tên đàn ông đầu trọc gào ầm lên, sau đó ba tên cùng xông vào đánh Lâm Tuấn.


Thấy ba tên to con xông tới, Lâm Tuấn không hề hoảng loạn mà còn rất ung dung, thậm chí còn quay sang nói với Đường Tịnh Nghi: “Người đẹp! Lát nữa thưởng cho anh một cái hôn ngọt ngào nhé?”


“Anh!”


Khuôn mặt lạnh lùng của Đường Tịnh Nghi lại một lần nữa tan chảy, nghe thấy Lâm Tuấn trêu chọc cô đỏ ửng mặt nhưng vẫn lo lắng cho Lâm Tuấn: “Anh cẩn thận đấy, đừng để bị thương!”


Cuộc hội thoại của Lâm Tuấn và Đường Tịnh Nghi là một sự chế nhạo đối với ba tên to con kia, Đường Tịnh Nghi tỏ vẻ quan tâm Lâm Tuấn lại càng khiến bọn chúng tức điên lên, bọn chúng lại càng hung dữ hơn.


Khuôn mặt Lâm Tuấn cũng chuyển từ vẻ đùa cợt sang nghiêm túc,


Tại đây có hình ảnh


- NhayHo.Com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK