Mục lục
Cao thủ hồi sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




Không thể không nói có xe rất tiện, nếu như lúc trước không mua chiếc xe này, bây giờ Lâm Tuấn muốn đi ra đường chắc đều phải ngồi bus hoặc ngồi xe taxi, như thế thì lỡ bao nhiêu thì giờ.


Mà khi có xe, Lâm Tuấn đi lại tiết kiệm được nhiều thời gian hơn.


Đầu tiên lái xe đến nhà họ Đường đón bố Đường, chưa đến hai phút, sau đó lái xe đưa bố Đường đến bệnh viện thành phố Yến Kinh nơi con gái chú Tiêu chữa bệnh, chắc mất chưa đến một tiếng.


Không biết tại sao, con gái Tiêu Phương không nằm trong bệnh viện có điều kiện tốt nhất là bệnh viện Nhân Dân số một thành phố Yến Kinh, mà năm ở bệnh viện thành phố Yến Kinh, bệnh viện này dù lớn, môi trường chữa trị cũng tốt, nhưng vẫn kém hơn bệnh viện Nhân Dân số một thành phố Yến Kinh.


Có điều đây không phải vấn đề đáng để Lâm Tuấn quan tâm, lúc này Lâm Tuấn chỉ quan tâm hai chuyện, đó là…


Một là rốt cuộc con gái Tiêu Phương mắc bệnh gì?


Lâm Tuấn không quên lời lúc trước Tiêu Phương đã hứa sẽ giảm giá ba mươi phần trăm cho anh, bây giờ đến bệnh viện rồi, Lâm Tuấn đương nhiên phải thử chữa bệnh cho con gái ông ấy, nếu như có thể chữa khỏi, Lâm Tuấn nhất định sẽ chữa.


Trước tiên không nói tới cái gì mà lương y như từ mẫu, cái gì mà hành nghề y là chức trách của bác sĩ, thực tế vì giảm giá ba mươi phần trăm, nên Lâm Tuấn cũng muốn thử xem sao.


Thứ hai là chuyện khiến Lâm Tuấn khá để ý, những dược liệu anh cần đã được chuẩn bị xong chưa?


Ba ngày qua Đường Vân Quán vẫn đóng cửa, nếu như ông chủ Tiêu Phương của nơi này vì chuyện này mà không chuẩn bị được dược liệu Lâm Tuấn muốn thì cho dù Lâm Tuấn có chữa khỏi bệnh cho con gái ông ấy thì cũng không lấy được dược liệu, đến lúc đó Lâm Tuấn phải nhanh chóng liên lạc với những tiệm thuốc bắc khác, đặt mua một lô dược liệu mới.


Con gái ông chủ Đường Vân Quán tên là Tiêu Vân Phi, sau khi hỏi y phòng bệnh, Lâm Tuấn và bố Đường đi đến phòng bệnh.


Tuy nhiên sau khi đến phòng bệnh, Lâm Tuấn mới phát hiện ra phòng bệnh của Tiêu Vân Phi không phải phòng bệnh bình thường mà là chỉ trong thời gian quy định mới được vào thăm, phòng có bác sĩ và y tá giám sát hai tư trên hai tư…


ICU.


Cũng chính là…


Phòng chăm sóc tích cực…


Ngoài phòng chăm sóc tích cực, một ông lão tóc bạc phơ ủ rũ ngồi trên ghế, bệnh viện dù sáng đèn, nhưng xung quanh ông lão như bao trùm bởi bóng tối, không nhìn được chút ánh sáng nào, khiến người ta cảm thấy sợ hãi tuyệt vọng.


Đối mặt với ông là cánh cửa phòng bệnh đóng chặt, nhìn qua cửa có thể thấy được một bệnh nhân trên cắm một loạt ống và thiết bị lên người, cùng với mấy bác sĩ đeo khẩu trang đứng cạnh giường bệnh thảo luận điều gì đó.



Một cánh cửa nhưng như ngăn cách cả hai thế giới vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK