Cao Tường trước đó còn khinh
thường Lâm Tuấn vì cách ăn mặc của anh, lúc này lại nở nụ cười đầy thiện ý, đối với hắn mà nói, so với việc để Lâm Tuấn làm bạn trai của Đường Tịnh Liên thì việc chấp nhận Lâm Tuấn là anh rể của cô có vẻ tốt hơn.
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy vẻ ngoài mộc mạc của anh rể Lâm Tuấn, Cao Tường liền thấy bộ đồ vô cùng quê mùa kia bỗng trở nên đẹp hơn rất nhiều.
Đường Tịnh Liên vội vàng giải thích: “A, không, không phải…”
Do dự hồi lâu, Đường Tịnh Liên cũng cảm nhận được ánh mắt dò xét của mọi người trong phòng riêng, lúc này mới nhận ra thân phận của Lâm Tuấn đã bị bại lộ vì tiếng ‘anh rể’ cô nói lúc nãy, bây giờ cho dù có giải thích thế nào thì cũng vô ích.
Nhìn thấy Đường Tịnh Liên im lặng, Cao Tường vô cùng vui mừng, hắn nhanh chóng tiến đến chỗ Lâm Tuấn rồi nở nụ cười.
“Hóa ra anh là anh rể của Tịnh Liên, em ngưỡng mộ lâu rồi, để em tự giới thiệu, anh rể, em là Cao Tường, là bạn cùng lớp cùng trường với Tịnh Liên”.
Cao Tường vừa nói vừa đưa tay về phía Lâm Tuấn, trông vô cùng thân thiện, hắn định bắt tay với anh, như thể là người quen lâu năm vậy.
Cố tỏ ra thân thiện nhưng trong lòng Cao Tường lại thầm cười khẩy.
Đường Tịnh Liên! Cô dù sống chết cũng không muốn làm bạn gái tôi sao? Cứ đợi thiếu gia đây dùng tiền mua được tên anh rể nghèo nàn của cô rồi để anh ta làm công tác tư tưởng cho cô mỗi ngày, xem xem cô có chịu đồng ý hay
không!
Cao Tường nhìn thấy bộ đồ chợ mà Lâm Tuấn mặc bỗng trở nên thuận mắt hơn rất nhiều, bởi vì Cao Tường cảm thấy Lâm Tuấn quá rách nát nên cho rằng rất dễ mua được anh bằng tiền, đến lúc đó Lâm Tuấn sẽ tự nguyện giúp hắn làm công tác tư tưởng cho Đường Tịnh Liên, khiến hình tượng của hắn tốt lên trong mắt cô.
Nếu không thì người như bổn thiếu gia làm quái gì có tâm trạng gặp một tên ăn mặc thảm hại như vậy.
Cao Tường thực ra rất xem thường Lâm Tuấn, chỉ vì lợi ích của hắn với Đường cảnh Liên nên mới giả vờ thân thiện, chủ động chào hỏi Lâm Tuấn.
Song……
Tiếc là ngay từ đầu Cao Tường đã
hiểu sai một điều, đó chính là…
Nhưng thực lòng Cao Tường chưa từng nhìn thẳng vào Lâm Tuấn, và Lâm Tuấn cũng chưa từng nhìn thẳng vào hắn.
Lâm Tuấn tuy không có thế lực ở thành phố Yến Kinh, cũng không phải dạng đặc biệt giàu có, nhưng những người tiếp xúc với anh thường đều là những người có tiền có quyền, cho dù là lãnh đạo của thành phố Yến Kinh Dương Thiên Hạo hay hai cha con nhà họ Trương, Tịch Ngự Hà nhà họ Tịch, tất cả đều là tầng lớp cấp cao của thành phố.