Ngay cả Phó Mặc Tranh đến trường cũng nhận phải rất nhiều lời mắng mỏ, xem thường.
Phó Mặc Tranh không quan tâm, nhưng đang ngồi trong giảng đường, một đám con gái tụ năm tụ ba đi ngang qua cô, thì thầm bàn tán về cô.
“Cô ta là chính là hoa khôi Phó Mặc Tranh được bao nuôi đấy. Nhìn thuần khiết nhưng không ngờ sau lưng lại đê tiện như vậy.”
“Cô ta có người bao nuôi, bạn trai Lâm Bạc Thâm của cô ra vẫn cùng ăn cùng ở, đưa cô ta đi học.”
“Không thể nào, Lâm đại thần mà thế? Bị người ta cắm sừng công khai, còn chưa chia tay với cô ta sao?”
“Hừ, tra nam gặp tiện nữ! Trời sinh một đôi!”
Phó Mặc Tranh nắm chặt tay, lấy sách vở trong cặp ra, ném lần lượt lên bàn.
Cho đến hai cô gái phía sau tiếp tục nói: “Nghe nói Lâm Bạc Thâm không phải rất nghèo sao? Không chừng là dựa vào bạn gái ra ngoài nuôi cũng nên”
Càng nói càng quá đáng, càng nói càng không có chừng mực.
Phó Mặc Tranh đột nhiên đứng dậy.
Giáo viên đang giảng bài trên bục giảng sửng sốt: “Bạn học, em đứng lên làm gì vậy?”
Phó Mặc Tranh vững vàng bước lên bục giảng dưới ánh nhìn của mọi người.
Chương 830: Tra ra phía sau tấm màn Phó Mặc Tranh bước lên bục giảng, lễ phép nói với giáo viên: “Thưa thầy, thầy có thể cho em 10 phút được không ạ? Em có chuyện muốn nói”
Thầy giáo sửng sốt trong giây lát, nghĩ cũng có chút thú vị, phong cách học đường của trường Đại học Cố Đô khá văn minh, giáo viên cười nhạt rồi làm động tác “mời”.
Phó Mặc Tranh lên diễn đàn của trường và tìm thấy bài đăng bị hack, đăng trên màn hình bài giảng.
Phó Mặc Tranh cầm micro thuyết trình lên, dùng ánh mắt không chút sợ hãi nhìn xuống khán đài rồi nói với các bạn trong giảng đường: “Tôi biết, gân đây các bạn đang thảo luận về bức ảnh này, bức ảnh này và bài đăng bôi đen này. Nó đã lan truyền trên khắp các diễn đàn của trường. Thậm chí có tin đồn cố tình gửi bức ảnh này đến một nhóm lớn các phòng ban khác nhau của trường để thảo luận”
Dưới khán đài xôn xao.
“Cô ta là nữ chính trong bức ảnh đó”
“Cô ta chính là sinh viên năm nhất được bao nuôi. Sao có thể có mặt mũi đến lớp được nhỉ?”
Những tiếng nghị luận khó nghe lần lượt đến tai cô, nhưng cô không quan tâm.
Chỉ tiếp tục nói: “Cô gái trong bức ảnh này đúng là tôi và tôi biết người đàn ông trong bức ảnh này. Tôi vốn không muốn giải thích vì các người nói tôi là tình nhân của ông ấy, cũng chẳng sao, có thể xem như tôi là tình nhân kiếp trước trước của ông”
“Bởi vì người đàn ông trong bức ảnh là bố tôi”
Dưới khán đài lại náo động.
“Cái gì, hóa ra là quan hệ cha con?”
“Tao không tin, chắc nó đang nói ‘sugar daddy’ ấy hả!”
“Quan hệ cha con cái khỉ gì, đừng có nghe cô ta nói lừa, chắc là cái loại quan hệ bẩn thỉu gọi là bố ở trên giường!”
Sắc mặt Phó Mặc Tranh vẫn ung dung trấn định, mở mạng ra tra, tìm kiếm ba chữ Phó Hàn Tranh, sau đó bấm vào mục chính thức.
“Đây là bố tôi, Phó Hàn Tranh, mà tôi, tên là Phó Mặc Tranh. Nếu mấy người vẫn không tin tôi, có thể lên Weibo để tìm kiếm tài khoản WeChat của mẹ tôi. Biệt danh của tôi là Tiểu Đường Đậu, mà nhũ danh của tôi là Đường Đậu. Trước đây tôi không muốn giải thích vì tôi không muốn tiết lộ thông tin của các thành viên trong gia đình mình. Nhưng mấy người đã công kích cá nhân tôi trên các diễn đàn, không có bằng chứng bôi nhọ tôi, điều này đã cấu thành tội phạm”
Thầy giáo đứng bên cạnh cặp kính trên sống mũi lên, ánh mắt tán thưởng nhìn Phó Mặc Tranh.
Phó Mặc Tranh lạnh mặt hướng về khán đài: “Mấy người có thể tiếp tục tung tin vịt, cũng có thể tiếp tục bôi nhọ tôi, nhưng tôi có thể chọn cách dùng luật pháp làm vũ khí, kiện những kẻ đang ngày ngày hủy hoại danh dự tôi. Các người cũng biết, Lâm Bạc Thâm, bạn trai của tôi, khoa chính quy, chuyên ngành tố tụng, tôi nghĩ chuyện kiện tụng là lĩnh vực anh ấy giỏi nhất”
Mọi người ngồi dưới bục giảng đều giật mình: Sau buổi học lớn đó, tin tức Phó Mặc Tranh công khai gia thế lan truyền khắp trường.