“Đúng đó, thật không thể tưởng tượng được, chẳng biết dạng phụ nữ nào mới có thể xứng đôi với người đàn ông lạnh lùng như thủ lĩnh đây nhỉ?”
“Tiên nữ à?”
“Theo tôi thấy cho dù không phải tiên nữ thì cũng là công chúa”
“Công chúa hay tiên nữ thì cũng đều mảnh mai yếu ớt, sao tự nhiên lại chạy tới vùng biên cương xa xôi như thế này chịu khổ vậy?”
“Tất nhiên là vì yêu. Huống hồ chỉ bạn trai còn là Hàn Chiến! Nếu bạn trai của tôi mà là Hàn Chiến ấy hả, bảo tôi ăn phân tôi cũng chịu đấy!”
“Qe! Cô thật là gớm ghiếc quá đi! Tưởng tượng thôi đã thấy muốn nôn rồi này!”
“Đáng tiếc quá, thủ lĩnh lạnh lùng của chúng ta sẽ không thích một cô gái ăn phân đâu.”
“Ha ha ha ha…”
VietWriter
Lời đồn đãi từ phòng y tế đã lan truyền khắp toàn bộ căn cứ vô cùng nhanh chóng.
Lúc Nguyệt Như Ca tỉnh giấc, Hàn Chiến đang ngồi làm việc trong phòng cách đó không xa.
Nhìn thấy cô ta đã dậy, Hàn Chiến nhàn nhạt mở miệng nói: “Anh đã giúp em mượn vài bộ quần áo, mặc thử xem, có thể không vừa người lắm vì trong quân có rất ít phái nữ, em ráng chịu vài ngày nhé”
Nguyệt Như Ca ngồi dậy khỏi giường, cầm bộ quần áo anh ta đã mượn cho ướm thử vào người.
Quần áo của những nữ bác sĩ này đều rất mộc mạc, toàn là kiểu váy bó màu xám vải cotton, bên ngoài khoác một chiếc áo len dệt kim trơn, không xấu cũng không kén dáng người.
€ô ta nhìn lướt qua Hàn Chiến, thấy anh ta vẫn cúi đầu làm việc.
Lười mở miệng bảo anh ta ra ngoài, vì Nguyệt Như Ca biết có nói thì anh ta cũng chưa chắc đã chịu đi ra. Vì vậy Nguyệt Như Ca dứt khoát quyết định làm tỉnh thay đồ trước mặt anh.
Đưa lưng về phía Hàn Chiến, ngay khi cô ta cởi ra chiếc áo sơ mị, thì cũng vừa đúng lúc anh ngẩng đầu nhìn về phía này.
Thân thể trắng trẻo mịn màng kia… đều thu hết vào tâm mắt.
Sống lưng của Nguyệt Như Ca vô cùng xinh đẹp, trên đó còn có hình xăm bướm Hồ Điệp rất sinh động, theo động tác thay quần áo của cô ta, cánh bướm cũng sẽ lung lay.
Huyệt thái dương của Hàn Chiến nhảy lên thình thịch, cảm thấy hơi choáng váng.
Chết tiệt, dám xem anh như không tồn tại.
Nguyệt Như Ca vừa mặc xong chiếc váy dài bằng len có dây đeo, đột nhiên liền bị người nào đó từ phía sau ôm lên giường.
Cô hơi kinh ngạc, chuyển mắt trừng anh: “Làm gì thế?”
“Dám cởi quần áo ở trước mặt anh, Nhuyễn Nhuyễn, em cố ý mê hoặc anh.”
“Em thấy anh đang chuyên tâm làm việc, cúi đầu xuống nên không nhìn thấy…
Lời còn chưa dứt, từ tiếp theo đã bị anh nuốt vào trong miệng.
Nguyệt Như Ca còn nắm trong tay chiếc áo len ngăn giữa hai người, Hàn Chiến vốn nghĩ rằng ban ngày ban mặt sẽ không làm gì cô, nhưng bây giờ súng đã lên nòng rồi, nên không thể nào dừng lại được nữa.
Hàn Chiến kéo áo len trong tay cô ta ra, vứt sang một bên.
Thật vướng víu.
Cộc cộc cộc.
“Thủ lĩnh”
Có tiếng người gõ cửa từ bên ngoài truyền tới.
Nguyệt Như Ca vội vàng đẩy Hàn Chiến ra, bị hôn đến thở hổn hển, mặt cũng bắt đầu nóng lên.
Chuyện tốt bị người khác làm phiền, sắc mặt của Hàn Chiến trâm xuống, không kiên nhãn hỏi: “Chuyện gì?”
“Mấy cô gái ở phòng y tế lại đưa tới vài bộ quần áo”