Giọng người đàn ông trầm thấp đáp: “Em quên rồi à, nửa tiếng trước anh nhắn tin cho em, nói với em anh đang đợi em ở dưới tầng, sao không xuống lầu mà lại ngủ ở đây?”
Giờ Lục Hỉ Bảo mới nhớ ra: “Ồ…Em quên mất. Hôm nay hơi buồn ngủ một chút”
Giang Thanh Việt không nỡ trách gì cô, nhưng anh vẫn không quên nhắc nhở: “Sau này ngủ ở phòng làm việc thì nhớ đắp chăn lại, tránh bị cảm lạnh”
Lục Hỉ Bảo gật đầu, ngồi dậy cởi áo blouse ra, người chưa quay lại đã bất ngờ bị Giang Thanh Việt ôm lấy đặt lên bàn.
Lục Hỉ Bảo sợ hãi kêu thành tiếng, cơn buồn ngủ vừa rồi cũng bị doạ biến bay.
“Anh, anh nhanh đặt em xuống… Đây là phòng làm vi: Giang Thanh Việt không mảy may quan tâm, anh hơi chau mày: “Không phải em buồn ngủ hay sao? Bây giờ dựa vào lòng anh thì có thể ngủ rồi”
Bây giờ cô không bưồn ngủ chút nào nữa!
“Bị, bị anh doạ một trận, hết buồn ngủ luôn rồi”
Nhưng Giang Thanh Việt không nỡ buông cô xuống, anh ôm cô, điềm nhiên đi ra khỏi văn phòng: “Sắc mặt của em không tốt lắm, ngoan ngoãn nằm im đi”
Lục Hỉ Bảo biết anh sẽ không thả cô xuống, cô dứt khoát mặt dày vùi mặt vào lòng anh, cô còn nghĩ, dù sao người khác cũng không thấy mặt cô, chỉ có Giang Thanh Việt phải thấy ngại mà thôi.
VietWriter
Không ai nhìn thấy cô, không ai nhìn thấy cô!
“Bác sĩ Tiểu Lục?”
Quả đúng là… Định luật Murphy!
Lục Hỉ Bảo thò mặt ra, nhìn thấy một bác sĩ nam trong khoa của bọn họ quay về sau khi ăn tối xong.
Lục Hỉ Bảo vô cùng lúng túng, Giang Thanh Việt vẫn ôm chặt lấy cô: “Hi, xin chào bác sĩ Triệu”
Bác sĩ Triệu hóng hớt nhìn Giang Thanh Việt đang ôm cô, cười hỏi: “Bác sĩ Tiểu Lục, cô không giới thiệu một chút à, đây là… bạn trai của cô sao?”
Lục Hỉ Bảo sững sờ trong giây lát.
Giang Thanh Việt đã mở miệng trước: “Không phải”
Lục Hỉ Bảo và bác sỹ Triệu đều ngây ra, có phần ngượng ngạo.
Nhưng ngay giây tiếp theo, Giang Thanh Việt đã thoải mái thừa nhận: “Xin chào, tôi là Giang Thanh Việt, Lục Hỉ Bảo là vợ chưa cưới của tôi. Chúng tôi sắp kết hôn rồi”
Lục Hỉ Bảo: Bác sĩ Triệu sáng mắt lên, mỉm cười: “Thì ra là vậy, bác sĩ Tiểu Lục à, bạn trai cô dí dỏm thật đấy, dọa tôi một trận”
Lục Hỉ Bảo cười gượng: “Cái đó, nếu không có việc gì chúng tôi đi trước nhé?”
“Được, được, hai người đi đi.”
Sau khi Giang Thanh Việt bế Lục Hỉ Bảo lên xe, cô mới lấy tay che mặt, ngượng ngùng nói: “Sáng sớm mai nhất định khoa bọn sẽ biết chuyện hết rồi, bác sĩ Triệu đó như đàn bà chuyện gì đến miệng anh ta thì không có gì là không lọ Giang Thanh Việt nhìn cô, khế cau mày, anh hơi bất mấn: “Lẽ nào đồng nghiệp khoa em không biết là em có chồng chưa cưới hả?”
“Việc này, sao lại phải nói ra, bọn họ thích ngồi lê đôi mách lắm, em không muốn trở thành đối tượng buôn chuyện hàng ngày của họ”
Giang Thanh Việt nhếch môi, xem ra đây là thời điểm để gắn nhấn cô thuộc về anh rồi.
Sau khi về đến nhà, tâm trạng của Lục Hỉ Bảo không tốt hơn là bao, sau khi cởi giày ngoài hành lang, cô chạy vào phòng ngủ leo lên giường, không nói lời nào với Giang Thanh Việt.
Anh có hơi bối rối, hình như anh không hề chọc tức gì cô mà.
Giang Thanh Việt sải bước vào phòng ngủ, ngồi bên cạnh giường, đưa tay vuốt nhẹ đầu cô, anh tưởng cô vẫn không thoải mái.
“Có cần kiểm tra dạ dày không?”
“Em không buồn nôn, khám dạ dày làm gì, với lại nội soi ruột và dạ dày khó chịu như vậy, em không muốn làm”
qua em nói bụng dạ khó chịu, buồn nôn à?”
Lục Hỉ Bảo liếc anh một cái, trong lòng hơi bực tức với anh: “Bây giờ bụng em rất dễ chịu! Bụng anh mới khó chịu đấy!”
Giang Thanh Việt: “…”
Hiếm khi thấy dáng vẻ không kiêng nể gì của Lục Hỉ Bảo, Giang Thanh Việt lại dung túng cho cô, thậm chí còn hỏi cô tối nay muốn ăn gì.
Lục Hỉ Bảo không nghĩ đã nói ngay: “Em muốn ăn canh chua cá, anh nấu cho em ăn”
“Canh chua cá vị quá nồng, em ăn xong bụng lại khó chịu đấy”
Rõ ràng Giang Thanh Việt có ý tốt nhắc nhở, Lục Hỉ Bảo lại cảm thấy không vui: “Em muốn ăn chua, anh không làm thì em gọi món về”
Sau khi Giang Thanh Việt vào bếp, anh đành mua một con cá và một túi dưa chua trong siêu thị tươi sống trên điện thoại, một vài gia vị cần thiết cho món này cũng được giao qua luôn.
Kết quả cá thì mua nhầm thành cá gai, Giang Thanh Việt tất bật hơn một tiếng đồng hồ mới chuẩn bị xong nguyên liệu.
Đến hơn tám giờ tối, hai người mới ăn cơm.
Mặc dù Giang Thanh Việt rất có tài nấu nướng, lần đầu nấu cá xào dưa cũng khá là dễ ăn, nhưng…