Tiểu Đường Đậ Mộ Vi Lai Người đàn ông này, thật giỏi, giỏi đến mức muốn lên trời luôn rồi.
Khi Mộ Vi Lan đưa Tiểu Đường Đậu xuống lầu, Phó Hàn Tranh bỗng nhiên nhắc nhở: “Đúng rồi, lát nữa Diệp Quả sẽ tới nhà mình ăn cơm tối.”
Mộ Ví Lan ngẩn ra: “Sao Diệp Quả lại muốn tới nhà mình ăn cơm?”
Sau khi Mộ Vi Lan và Phó Hàn Tranh kết hôn, tuy rằng mối quan hệ giữa Diệp Quả và cô vẫn còn nhưng dù sao Mộ Vi Lan cũng là người đã kết hôn, lại có hai đứa con nên cũng ít gặp Diệp Quả đi rất nhiều. Ngoại trừ ngày lễ ngày Tết, Diệp Quả cũng không thường tới nhà cậu mình ăn cơm.
Hôm nay thật ra là một người khách ít đến.
“Kiều Lạc đã về, hôm nay Diệp Quả đi qua nhà Kỳ Ngạn Lễ quấy rối, Kỳ Ngạn Lễ đương nhiên muốn đuổi nó đi”
Mộ Vi Lan: “Không thể nào, bé Quả còn chưa buông Kỳ Ngạn Lễ ư?
VietWriter
Bên cạnh anh không có người nào thích hợp để giới thiệu cho Diệp Quả à?
Phó Hàn Tranh nhìn cô, chế nhạo nói: “Haiz, bạn bè tốt bên cạnh anh cũng chỉ có Lục Trạm là hoa không có chủ mà thôi”
Mộ Vi Lan nghĩ đến bộ dáng cà lơ phất phơ kia của Lục Trạm liền lắc lắc đầu: “Nếu là Lục Trạm thì thôi quên đi, vừa thấy liền biết anh ta vẫn còn ham chơi”
Phó Hàn Tranh: “Tính cách của Diệp Quả mới giống một đứa trẻ.
Lục Trạm cũng không thích nó. Huống chi anh nghe nói, gần đây trong nhà Lục Trạm đã sắp xếp cho cậu ta một vị hôn thê. Còn là một cô gái mũm mĩm, Lục Trạm chơi rất vui vẻ”
Mộ Vi Lan nhướng mày, anh có chắc là Lục Trạm không phiền lòng buồn bực mà là chơi rất vui vẻ chứ?
Phó Hàn Tranh nắm lấy tay của Mộ Vi Lan rồi nắm chặt trong lòng bàn, buồn cười nói: “Hơn nữa, nếu anh thật sự giới thiệu bạn bè cùng lứe cho Diệp Quả thì quan hệ giữa anh và Quả Quả sẽ trở nên lộn xộn sau khi hai người đó thành đôi. Dù sao thì anh vẫn là cậu của cô ấy mà”
“Còn em là bạn thân của Quả Quả đây này, có phải cũng nên gọi anh một tiếng “cậu” theo Quả Quả luôn không?”
Trong đôi mắt đen của anh bỗng hiện lên một tia thâm thúy mập.
mờ. Anh rũ mắt rồi tinh nghịch nói bên tai cô: “Nếu như em muốn gọi, anh cũng không ngại đâu, tuy nhiên chỉ giới hạn ở trên giường”
Mộ Vi Lan: “..”
Người đàn ông này toàn suy nghĩ những chuyện đen tối!
“Cũng không sợ người khác nói anh là trâu già gặm cỏ nonl”
Phó Hàn Tranh mặt không đỏ tim không đập liền trả lời: “Chỉ có trâu già mạnh mẽ mới có thể ăn được cỏ non”
Mộ Vi Lan bị người đàn ông này nói đến đỏ bừng mặt, cô vội vàng kéo Tiểu Đường Đậu xuống lầu.
Biệt thự Lam Quận.
Diệp Quả bị Phó Hàn Tranh điện tới gọi đi rồi làm Kỳ Ngạn Lễ cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra.
Lúc hai người ăn cơm tối, Kỳ Ngạn Lễ nhìn Kiều Lạc rất nhiều lần, nhưng cuối cùng anh không nhịn được mà mở miệng hỏi: “Buổi chiều em nói chuyện gì với Diệp Quả mà vui đến vậy?”
Kiều Lạc uống một ngụm canh sườn rồi nói: “Đề tài của phụ nữ, anh sẽ không cảm thấy hứng thú đâu”
Kỳ Ngạn Lễ không tin Diệp Quả chỉ nói đơn giản như vậy, anh ta trực tiếp hỏi: “Diệp Quả không nói xấu gì anh chứ?”
Kiều Lạc buông chén đũa, mỉm cười: “Ông Lễ, có phải anh còn chuyện tình cũ năm xưa gì chưa nói rõ ràng với em không?”
Tình cũ năm xưa? Kiều Lạc vốn biết chuyện của anh ta và Kiều Tang, lời này chắc chắn không phải là nói về cô ấy.
Năm đó khi Kỳ Ngạn Lễ và Kiều Tang yêu nhau, hai người vẫn còn là học sinh, chưa có làm ra điều gì vượt quá giới hạn cả. Tuy nhiên, trước khi gặp Kiều Lạc, trong suốt mười năm này, Kỳ Ngạn Lễ phải thừa nhận răng mình là một kẻ khá khốn nạn.