Mục lục
Nuông Chiều Cô Vợ Khó Tính - Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 799:





“Anh Hàn, anh ôm tôi ôm quá chặt, tôi sắp không thở được rồi.”





Vừa dứt lời, người đàn ông dưới người, bỗng nhiên trở mình, đặt cô gái trong ngực xuống sàn nhà, ánh mắt xâm lược đầy nguy hiểm nhìn xuống cô, “Thật sự là bởi vì tôi ôm mà cô căng thẳng sao?”








Bàn tay nhỏ bé của cô gái siết chặt, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêng sang một bên, cắn cắn đôi môi đỏ mọng, “Anh Hàn, anh làm như vậy, tôi càng khẩn trương hơn”





Với cái tư thế nam trên nữ dưới khốn kiếp này… Ai có thể không khẩn trương!





Hàn Chiến nhìn chằm chăm cô gái có khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn ửng đỏ dưới người, gương mặt không hề có một chút nếp gợn nào, hệt như một quả trứng gà mới bóc, cho dù sát vào gần như vậy, cũng không nhìn thấy lỗ chân lông, chỉ thấy được lông măng nho nhỏ màu trắng trên mặt cô, càng lộ ra làn da non mềm.





Người đàn ông đột nhiên nuốt nước bọt, trái cổ trượt lên trượt xuống, ngón tay nắm được cằm cô bé, xoay khuôn mặt sinh động nhỏ nhắn của cô lại, nhìn thẳng vào mắt anh.






VietWriter



“Nếu tôi hôn cô, vậy có phải càng khẩn trương hơn không?”





“LƠ: Môi bị chặn lại.





Bàn tay người đàn ông ấn lên trái tim cô, cảm nhận tần số nhịp tim của cô.





Thịch thịch thịch… Rất nhanh, rất gấp, đúng là… đúng là khẩn trương hơn.





Trong vô hình, Hàn Chiến cảm thấy cả người khô nóng.





Chết tiệt, chỉ muốn thăm dò cô, rốt cuộc lại khơi gợi bản năng của mình!





Sau khi Nguyệt Như Ca kịp phản ứng, liền đưa tay vội vàng định đẩy ra người đàn ông đang đè trên người, nhưng người đàn ông này lại bá đạo đưa hai tay cô qua đỉnh đầu, càng hôn sâu hơn.





Dù Nguyệt Như Ca có tố chất rất mạnh mẽ đi nữa, cũng chỉ là một cô gái mười tám tuổi, nhất là người đàn ông đang đè trên người cưỡng hôn cô, còn là một người đàn ông anh tuấn đến mức sành sỏi tận cùng, cả người trên dưới khắp nơi đều tỏa ra sức quyến rũ chết người, mặt cô, càng ngày càng đỏ, ngay cả cổ cũng đỏ ửng theo.





Bị hôn đến sắp quên mất mình là ai, sắp không thể nào hít thở, Hàn Chiến mới hơi buông môi của cô ra, lúc rời đi còn cố ý cắn vào cánh môi của cô nữa.





Hơi đau.





Cô gái năm ở trên sàn nhà, bị hôn đến nỗi đôi mắt long lanh hiện lên một tầng sương mù mỏng manh mê người, giọng nói giận dữ yếu ớt như con mèo con bị người ta bắt nạt, “Anh Hàn, anh làm tôi đau.”





Hàn Chiến đứng lên rời khỏi người cô, nhìn đống phi đao và mũi tên nhọn trên mặt đất, hít một hơi thật sâu, đưa tay ra cho cô.





Cô gái bĩu bĩu môi vẻ tủi thân, đưa bàn tay nhỏ bé đặt vào lòng bàn tay dày rộng khô ráo của người đàn ông, Hàn Chiến kéo cô lên, lôi vào trong ngực, Nguyệt Như Ca không kịp phòng bị, thân thể mảnh mai liền bị kéo mạnh, hai người lăn một vòng, cô bị Hàn Chiến đè lên giá sách sau lưng.





Hai tay cô gái giấu sau lưng, xoắn lại với nhau thật chặt, đôi mắt long lanh trợn to nhìn người đàn ông cao lớn trước mắt.





“Anh… anh làm sao vậy?”





Ánh mắt của Hàn Chiến, trong trẻo lạnh lùng song lại nóng bỏng, giống như đống lửa trong băng tuyết, Nguyệt Như Ca rốt cuộc vẫn chưa đủ trải đời, không nhìn thấu anh đang suy nghĩ gì.





Là đang hoài nghi động cơ của cô sao? Nhưng vì sao vừa rồi lại hôn cô như vậy?





Hàn Chiến giơ tay lên, vòng qua sau lưng cô, đè lên cơ quan sau lưng cô, cách đó không xa lưỡi dao sắc bén bay đến ghim vào vách tường bên cạnh bọn họ, lưỡi dao sắc bén vừa ghim tới, Hàn Chiến rõ ràng cảm giác được thân thể cô gái nhỏ bé trong ngực run lên.





Mắt anh không bỏ sót biểu hiện nào của cô, trái cổ trượt lên trượt xuống, dùng giọng trầm thấp dặn dò: “Trong phòng làm việc này, khắp nơi đều có cơ quan, bất cứ lúc nào cũng có thể giết chết cô, nếu như hôm nay không phải tôi trở về kịp, bây giờ có thể cô chỉ còn là một thi thể lạnh như băng”





Nguyệt Như Ca oán thầm: Nếu anh không trở về, tôi đã sớm bình yên vô sự phi tang hiện trường…





Nhưng ngoài mặt, cô đương nhiên ngụy trang thành một con mèo con ngoan ngoãn, “Tôi, tôi sau này sẽ không tùy tiện vào đây nữa.”





“Biết lỗi rồi sao?”





Cô gái bị thân thể cao lớn của người đàn ông bao phủ, trong không gian nhỏ bé chật hẹp, Nguyệt Như Ca có thể ngửi được tất cả đều là hơi thở mát lạnh như nước suối trong trên người Hàn Chiến, thứ mùi này rất khô ráo, cũng rất dễ ngửi, rất khiến cho người mê mệt, cũng khiến cho người an tâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK