Mục lục
Nuông Chiều Cô Vợ Khó Tính - Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 756:





“Kiều Lạc…sáng nay anh sẽ rời khỏi Sơn Thành, nhớ chăm sóc bản thân thật tốt. Sau này…anh không còn ở bên cạnh em nữa. Nếu như em đồng ý thì anh vẫn có thể là anh Q của em, chỉ là một người bạn bình thường trên mạng giống như lúc trước. Nếu như em có yêu cầu gì, bất cứ lúc nào anh cũng sẽ giúp em.”





Bên dưới ghi là “Anh Q của em”.








Kiều Lạc nhìn tin nhắn này thì đột nhiên cảm thấy chua xót.





Nếu đã muốn làm một anh Q hỏi han ân cần, vì sao anh ta lại còn xuất hiện trước mặt cô ấy và nói rằng anh ta chính là anh Q?





Hiện tại cô ấy đã biết tất cả, làm sao cô ấy còn có thể thổ lộ tâm tình với anh Q được nữa.





Huống chỉ, cô ấy đã xóa bỏ tài khoản wechat của anh Q.





Nếu như thật sự đã quyết định tách ra, vậy không còn liên Kiều Lạc nữa sẽ tốt hơn.






VietWriter



Kiều Lạc tắt điện thoại rồi vùi mặt xuống giường, một giọt nước chảy xuống từ khóe mắt rồi thấm vào gối của cô…





Khi trời vừa hửng sáng, một chiếc xe Bentley màu đen đã rời khỏi Sơn Thành.





Thời tiết cuối tháng sáu ở Bắc Thành oi bức và ẩm ướt, thường xuyên có mưa rào kèm theo sấm chớp.





Gió đêm thổi mạnh làm cho những bông hoa được gieo trồng tỉ mỉ trong sân đều ngã rạp xuống Kỳ Ngạn Lễ đứng trước cửa sổ để nhìn ra một góc sáng sủa ở ngoài sân. Trong cơn mưa, gió thổi đến, có một gốc cây tường vi màu hồng nhạt do Kiều Lạc trồng lúc trước vẫn đứng đó.





Dường như cô ấy rất thích hoa tường vi.





Thế nhưng khi đó Kỳ Ngạn Lễ chỉ coi cô ấy là Kiều Tang, mà Kiều Tang lại thích ngắm hoa anh đào, cho nên hoa anh đào mới được trồng đầy khắp sân.





Chắc Kiều Lạc đã cảm thấy rất khổ sở khi nhìn thấy những cây anh đào này.





Kiều Lạc ở bên cạnh anh ta, chắc hẳn cô ấy rất mệt mỏi.





‘Thím Dương che ô từ bên ngoài trở về, nói: “Cậu chủ, vừa rồi tôi ra ngoài lấy bao ni lông phủ lên cây hoa tường vi mà lúc trước cô Kiều Lạc đã trồng”





Kỳ Ngạn Lễ gật đầu, nhàn nhạt “Ừ” một tiếng, anh ta bình thản xoay người đi lên lầu.





Lúc đi đến phòng làm việc thì bên ngoài bắt đầu đổ mưa to, sấm sét vang dội.





Kỳ Ngạn Lễ theo phản xạ nhìn thoáng ra bầu trời bên ngoài rồi khẽ nhíu mày.





‘Vào mùa này, hẳn là Sơn Thành cũng có nhiều mưa. Hơn nữa, Sơn Thành bị vây quanh bởi núi, cho nên cứ đến mùa mưa lại dễ xảy ra thiên tai.





Kỳ Ngạn Lễ nghĩ đến Kiều Lạc, anh ta mở máy tính ra để vào blog.





Kiều Lạc đều đăng blog vào buổi tối thứ ba, thứ năm và cuối tuần.





Kỳ Ngạn Lễ nhìn lướt qua ngày trên màn hình máy tính, hôm nay là thứ năm, bây giờ đã hơn mười một giờ rồi nhưng blog của Kiều Lạc vẫn chưa có cập nhật mới.





Có lẽ bởi vì mạng cáp ở Sơn Thành không được tốt.





Nhưng chẳng hiểu sao trong lòng Kỳ Ngạn Lễ có chút lo lắng, thậm chí mí mắt còn nhảy vài cái.





Kỳ Ngạn Lễ vẫn đợi cho đến trời hửng sáng một chút, blog của Kiều Lạc vẫn chẳng có gì đổi mới.





Lúc anh ta đang chuẩn bị về phòng ngủ thì điện thoại di động lại vang lên, là Lí Đạt gọi đến.





Giọng nói của Lí Đạt rất gấp rút: “Này, cậu chủ à, cậu chủ có xem weibo không?”





“Không có. Sao thế?”





“Ban đêm, trên núi ở Sơn Thành đã xảy ra sạt lở, nghe nói có rất nhiều người chết. Cáp quang của cả thành phố cũng bị cắt đứt, những ngành có liên quan đang cứu viện, nhưng mà..: Lí Đạt còn chưa nói xong, trái tim của Kỳ Ngạn Lễ đã run lên bần bật, anh ta vội nói: “Chúng ta lập tức đến Sơn Thành! Phải đi đường nhanh nhất!”





Ba tiếng sau đã là ba giờ sáng.





Kỳ Ngạn Lễ và Lí Đạt đến Sơn Thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK