Huống chỉ, cô ta lại thích được bình đẳng trong mối quan hệ tình cảm này, Hàn Chiến có thể làm vì cô ta được thì cô ta cũng có thể làm vì anh ta được.
Trước sau gì thì cô ta cũng phải gặp mặt bố chồng tương lai của mình, cho nên việc đến nhà thăm hỏi đồng thời để ông trùm sớm nhận thức rõ thực tế cũng không có gì sai trái cả.
“Đi thôi”
Nguyệt Như Ca trực tiếp xoay người đi về phía dưới chân núi.
Nghe xong, cơ thể của Lão K bỗng chao đảo.
Cô ta đồng ý dễ dàng như vậy sao?
Vốn ông ta đang cho răng Nguyệt Như Ca rất khó đối phó, nói ngọt không được làm tới không xong, rất có thể ông ta sẽ khó lòng mà trở về báo cáo nhiệm vụ được.
VietWriter
Nhưng ông ta không ngờ rằng Nguyệt Như Ca lại đồng ý một cách dứt khoát như vậy.
Lão K vui mừng xong lại hỏi: “Cô Nguyệt không muốn về nhà thu dọn vài bộ quần áo rồi hãy đi sao? Lần này chỉ sợ cô đến Hàn Thành rồi sẽ không thể về ngay được đâu”
“Trong Biệt thự Ngự Lâm có quần áo của tôi, tôi đến Hàn Thành rồi ở lại Biệt thự Ngự Lâm là được”
“Cũng đúng”
Theo lời Nguyệt Như Ca nói thì có vẻ cô ta đã coi Biệt thự Ngự Lâm ở Hàn Thành là nhà của mình rồi thì phải?
Không thể không nói tốc độ cua gái của cậu Hàn thật sự rất nhanh, mới đó mà đã chính phục được cục xương khó gặm là cô Nguyệt rồi.
Cậu Hàn không hổ là cậu Hàn.
Mười mấy tiếng sau, mọi người đã đến Hàn Thành.
Nguyệt Như Ca không được nghỉ ngơi mà trực tiếp bị Lão K dẫn đến gặp ông trùm tại nhà họ Hàn.
Nhà họ Hàn là dòng họ đứng đầu nước R, mặc dù biệt thự nhà họ.
Hàn là căn cứ bí mất, nhưng ngoài cổng vẫn có rất nhiều vệ sĩ ngầm và lính mang vũ trang hạng nặng.
Cả căn biệt thự trông có vẻ rất nghiêm túc, bầu không khí bên trong cũng trở nên vô cùng áp lực.
Nhưng cũng may Nguyệt Như Ca không phải cô gái bình thường, cô ta hoàn toàn không có cảm giác nặng nề khi đối mặt với tình huống thế này.
“Cô Nguyệt à, xin hãy đi bên này. ông trùm đang chờ cô ở ngoài vườn hoa”
Nguyệt Như Ca gật đầu, sau đó bước đi trên dãy hành lang dài, đứng từ hành lang, cô ta nhìn thấy bóng dáng của một người đàn ông trung niên.
Lão K không tiếp tục đi theo mà chỉ nói: “Đó chính là ông trùm, cô Nguyệt à, cô và ông trùm cứ trò chuyện vui vẻ, tôi đi vào trước đây”
“Ừm”
Khi Nguyệt Như Ca mới vừa đi đến phía sau lưng Hàn Phong thì Hàn Phong đột nhiên xoay người lại ra tay với cô ta.
Nguyệt Như Ca nhanh nhẹn né tránh sang một bên, hỏi: “Bác Hàn à, bác không ưa cháu thì cũng không cần phải ra tay với cháu trong lần gặp mặt đầu tiên như thế đâu nhỉ?”
May mà cô ta từng được huấn luyện chứ nếu không thì dựa vào chiêu thức vừa rồi của Hàn Phong, cánh tay của cô ta sẽ lập tức bị bẻ gấy.
Hàn Phong nhìn cô gái trước mặt mình rồi cười một tiếng, nụ cười kia trông không quá thân thiện, nhưng cũng không giống nụ cười chết chóc.
“Quả nhiên chỉ người phụ nữ có tài mới có thể hấp dẫn được thằng nhãi Hàn Chiến kia mà thôi”
Nguyệt Như Ca nghe vậy thì hơi giật mình, cô ta không ngờ Hàn Phong lại nói như vậy, thấy ông ta không có ác ý, dây thần kinh của Nguyệt Như Ca cũng được thả lỏng hơn một chút.
Nhưng có một sự thật không thể chối cãi chính là Hàn Phong không thích cô ta, vì thế lòng của Nguyệt Như Ca cũng chưa hoàn toàn buông bỏ sự cảnh giác.
“Ông trùm mời cháu từ nước Z đến Hàn Thành là vì có chuyện quan trọng gì muốn nói với cháu sau?”