Với hiểu biết của Dung Bái đối với Hàn Chiến, Hàn Chiến dã tâm rất lớn, làm việc quyết liệt, suốt ngày bận rộn với chính vụ cùng công việc, chưa từng nghe nói Hàn Chiến yêu đương với con gái nhà danh giá nào, thậm chí Dung Bái còn cho rằng, cô gái tiếp xúc nhiều nhất với Hàn Chiến, chính là Dung Hoa nhà ông ta.
Mặc dù ông ta không cảm thấy Hàn Chiến thích Dung Hoa, nhưng cũng không cho răng Hàn Chiến sẽ thích những cô gái khác, thậm chí còn cảm thấy, Hàn Chiến đối với Dung Hoa cũng coi như thân thiết.
“Mới tháng này thôi, Tổng thống chưa nghe nói cũng rất bình thường. Bất quá ở trong lòng tôi, công chúa Dung Hoa vẫn luôn tồn tại như một đứa em gái.”
Ánh mắt Dung Bái trầm xuống, lúc ngước mắt nhìn về phía Hàn Chiến, mang theo nụ cười nhàn nhạt, nhưng nụ cười kia lại khiến người khác cảm thấy áp lực, “Đối phương là thiên kim nhà nào, còn tốt hơn so với Dung Hoa sao?”
Hàn Chiến lạnh nhạt nói: “Ngược lại không phải là thiên kim nhà ai, chỉ là trên đường tùy tiện nhặt được một con mèo hoang mà thôi.”
“Sao tôi lại quên, cậu rốt cuộc cũng chỉ là một thanh niên nhỉ, còn thích vui chơi, đều là đàn ông, tôi cũng có thể hiểu được, mèo hoang vui đùa một chút không phải là không thể, nhưng để trở thành vợ của cậu, trăm ngàn lần không thể là chó hoang mèo hoang tùy tiện nhặt được”
VietWriter
Ngón tay thon dài của người đàn ông như vô tình nhẹ nhàng gõ gõ lên miệng tách trà, cũng không đồng ý, “Tôi không quá để ý vợ tương lai của tôi có thân phận địa vị tôn quý gì đó, bởi vì tôi không cần lợi dụng thân phận vợ con nhằm mục đích trao đổi lợi ích. Muốn trở thành vợ tôi, chỉ có một điều kiện, tôi thích là được”
Chỉ nhàn nhạt vài lời, vừa từ chối Dung Bái, cũng đồng thời âm thâm chỉ trích Dung Bái dùng hôn nhân của con gái ruột thịt ra để đổi chác lợi ích, Dung Bái tức giận không nhẹ, mặt mày xanh lét, so với lá trà trong ly nước còn xanh hơn.
Hàn Chiến nhìn lướt qua đồng hồ đeo tay, mười một giờ rưỡi, đến giờ cơm trưa rồi.
Người đàn ông ung dung không vội vã từ từ đứng dậy, “Tổng thống, nếu không có chuyện gì khác thì tôi xin phép. Trong nhà tôi còn có một con mèo hoang chờ tôi đút cơm cho ăn”
“Không ngờ Thủ lĩnh Hàn có lòng như vậy, dám nuôi cả mèo hoang.”
Hàn Chiến đứng dậy sửa sang âu phục một chút, đôi môi mỏng nhàn nhạt nhếch lên, “Nhất thời hứng thú thì nuôi thôi, để xả stress cũng không tệ”
Lúc Hàn Chiến đi ra đến cửa, bỗng nhiên quay đầu, nhìn Dung Bái, nửa đùa nửa thật ném lại một câu: “Tổng thống vẫn chỉ thích hợp làm Tổng thống, Tổng thống làm ông tơ bà nguyệt thật sự không đạt yêu cầu, mai mối lung tung chính là tối ky của nghề mai mối”
Chờ cho Hàn Chiến hoàn toàn rời khỏi phòng họp, Dung Bái siết ly trà, dùng sức hất xuống đất, nước trà tạt đầy đất, làm thảm ướt sũng.
Thư ký ở bên ngoài nghe thấy tiếng động này, lập tức vội vàng gõ cửa đi vào.
Dung Bái lạnh lùng dặn dò: “Phái người đi điều tra người bạn gái gân đây qua lại với Hàn Chiến rốt cuộc có lai lịch gì”
“Vâng”
Nếu là người phụ nữ bên ngoài tùy tiện qua lại, chắc hẳn cũng không thể lâu dài, không thể để cho người phụ nữ không rõ lai lịch ảnh hưởng đến kế hoạch của ông ta, Hàn Chiến và Dung Hoa phải đính hôn thuận lợi!
Hàn Chiến vừa ra khỏi phòng họp, lão K canh chừng ngoài cửa liền đưa điện thoại đến: “Thủ lĩnh, vừa rồi cô Nhuyễn Nhuyễn gọi điện thoại cho anh. Anh có muốn gọi điện thoại lại cho cô ấy hay không?”
Hàn Chiến nhận lấy điện thoại di động, hơi cau mày, sau mấy hôm chung đụng, Hàn Chiến nhận ra Nhuyễn Nhuyễn không phải là cô gái chủ động gọi điện thoại cho anh, hôm nay cô lại gọi điện thoại cho anh, là mơ giữa ban ngày sao?
“Không cần, về nhà đi.”
Nếu là dùng điện thoại nhà riêng để gọi điện thoại, vậy thì cô hẳn đang ở nhà, có chuyện gì, nói trực tiếp trước mặt đương nhiên vẫn tốt hơn là gọi điện thoại.
“Vâng.”
Bên này, Nguyệt Như Ca sau khi không gọi được điện thoại, liền suy đoán Hàn Chiến ít nhất sẽ không về biệt thự Ngự Lâm ngay được, mà bây giờ đã qua bữa trưa, quản gia Ngô cùng dì Hà cũng đã nghỉ ngơi, chỉ còn lại vài người giúp việc linh tinh qua lại, cô rất dễ dàng đánh lạc hướng bọn họ.
Nguyệt Như Ca rất thuận lợi mở cửa phòng làm việc.
Bất quá điều khiến cô kinh ngạc là, Hàn Chiến lại không khóa cửa phòng làm việc khóa, cái này có phải có ý rằng, Hàn Chiến thật sự tin tưởng cô, không nghi ngờ cô trà trộn vào đây có mục đích?
Cô luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào đó, nhưng cơ hội nghìn năm có một, sau khi Nguyệt Như Ca đẩy cửa tiến vào, liền nhẹ nhàng trở tay đóng cửa phòng làm việc lại.