Mục lục
Nuông Chiều Cô Vợ Khó Tính - Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 578:





Giang Thanh Việt nhíu mày: “Hiếm thấy thật.”





Phó Hàn Tranh: “Dù sao cũng đâu giống mấy cậu, toàn là người cô đơn, tôi còn phải kiếm tiền nuôi vợ nuôi con. Còn là hai đứa đấy. Mấy cậu không hiểu được đâu.”





Ba người còn lại: “…”








Sao nghe mấy câu này không những không cảm thấy đau khổ mà lại có vẻ khoe khoang nhỉ.





Tiểu Đường Đậu lại nói một câu rất kinh người: “Mấy.





chú à, bố cháu đang rải thức ăn cho chó đó, các chú phải nhanh cưới vợ đi.”





Kỷ Thâm Tước chua chát nói: “Có vợ thì sao chứ?”





Phó Hàn Tranh ném bài, lại thắng: “Hừ, có vợ thì vận may bài bạc cũng sẽ tốt hơn.”





Kỷ Thâm Tước bực bội thù dai, chờ đến khi anh đưa Ngôn Hoan quay lại, anh sẽ rải thức ăn cho chó cho mấy người này no luôn.





Lục Trạm: “Anh Phó này, anh đừng như vậy, từ khi chúng ta đánh bài đến giờ, lần nào anh cũng rải thức ăn cho chó hết, lần sau chỗ nào có anh thì đừng gọi tôi đi.”



VietWriter






Giang Thanh Việt bình tĩnh nói một câu: “Mấy cậu, báo cho mấy người một tin tức tốt, sắp tới tôi sẽ nhận giấy đăng ký kết hôn. Mong các cậu chuẩn bị tiền quà nhé.”





Lục Trạm nhấp một ngụm cà phê thì quay sang ho khan: “…Khụ khụ.”





Kỷ Thâm Tước ngã trên bàn lần nữa: “Anh Lục à, có phải hai người này có độc không?”





Sau khi Tiểu Đường Đậu nghe nói vậy, cô bé vỗ tay chạy sang chỗ Mộ Vi Lan và Lục Hỉ Bảo.





“Dì Hỉ Bảo, chú Giang nói muốn kết hôn với dì.”





Lục Hỉ Bảo bỗng dưng đỏ mặt.





Sau khi Tiểu Đường Đậu chạy tới, Lục Hỉ Bảo vội đưa tay che miệng cô bé lại: “Cháu nghe ai nói?”





Tiểu Đường Đậu chớp đôi mắt thật to: “Tự chú Giang nói: Ánh mắt Mộ Vi Lan sâu xa nhìn cô: “Hỉ Bảo à, chúc mừng nhé, xem ra sắp có chuyện vui rồi.





Lục Hỉ Bảo cười e thẹn: “Ôi, ai đồng ý gả cho anh ấy đâu chứ, còn chưa cầu hôn mà đã bảo cưới rồi.”





“Mẹ ơi, dì Hỉ Bảo xấu hổ, chúng ta đừng nói nữa.”





Mộ Vi Lan lấy khăn giấy lau nước dưa hấu bên miệng cho Tiểu Đường Đậu: “Được rồi, chúng ta không nói nữa.”





Tiểu Đường Đậu mở nắm tay nhỏ ra, bên trong là một xấp tiền.





“Đường Đậu, tiền ở đâu ra vậy?”





Tiểu Đường Đậu cười hì hì: “Bố và các chú chơi đánh bài, ai thua phải cho Đường Đậu tiền.”





Mộ Vi Lan đếm thấy có ít nhất mấy triệu, cô hiếu kỳ: “Ai là người thua nhiều nhất?”





Tiểu Đường Đậu nhe răng trắng ra: “Không phải là bố đâu, là chú Kỷ. Bố thắng rất nhiều tiền, mẹ ơi, ngày mai bảo bố đưa chúng ta đi ăn KFC đi.”





Mộ Vi Lan dở khóc dở cười, nhéo cái mũi nhỏ của con: “Được.”





Sau khi đánh bài và bàn chuyện làm ăn xong, hôm nay Kỷ Thâm Tước thua không ít tiền, anh ta và Lục Trạm đều đang độc thân, không chịu nổi thức ăn cho chó mà Phó Hàn Tranh và Giang Thanh Việt rải, thế là hai người dắt nhau đi trước.





Lúc rời khỏi Nhất Phẩm cư, Tiểu Đường Đậu nhìn thấy bánh gato cầu vồng ở trên những bàn ăn khác, cô bé cũng muốn ăn, thế là Phó Hàn Tranh đề nghị ở lại dùng xong bữa trà chiều.





Phó Hàn Tranh chọn một bàn toàn đồ ngọt mà mấy cô gái thích ăn, tính sổ cho Kỷ Thâm Tước hết.





Mộ Vi Lan cười trêu chọc: “Kỷ Thâm Tước kết bạn không cẩn thận gì cả”





Phó Hàn Tranh nhíu mày: “Nhà hàng này là của cậu ta mà, chúng ta không cần phải tiết kiệm tiền cho cậu ta đâu”





Tiểu Đường Đậu lấy muỗng múc một thìa kem vị ô mai, cái miệng nhỏ nhắn chu ra: “Bố ơi, hôm nay chúng ta kiếm được nhiều tiền quá, cuối tuần này bố dẫn con đi công viên trò chơi và KFC đi”





Phó Hàn Tranh cưng chiều nhìn con gái: “Được rồi, không thành vấn đề”





Lục Hỉ Bảo nhìn Tiểu Đường Đậu, cô không nhịn được đưa tay xoa nắn khuôn mặt bầu bĩnh của cô bé: “Tiểu Đường Đậu thật đáng yêu mà.”





Tiểu Đường Đậu nhướng mày nghiêm túc nói: “Dì Hỉ Bảo, dì cũng có thể sinh ra một em bé đáng yêu như Đường Đậu vậy”





Lục Hỉ Bảo đỏ mặt: “…





Mộ Vi Lan tức giận liếc mắt nhìn Tiểu Đường Đậu: “Đường Đậu nói gì đó?”





“Dì Hỉ Bảo xinh như thế, chú Giang cũng rất tuấn tú, thầy nói, bố mẹ xinh đẹp thì em bé sinh ra cũng rất đáng yêu.”





Lần này, đến cả Giang Thanh Việt cũng hơi lúng túng, anh đưa nắm tay lên bên môi, ho khế một tiếng, nhưng mà tâm trạng thì rất tốt: “Đường Đậu nói đúng lắm, chú và dì Hỉ Bảo sẽ cố gắng”





Tiểu Đường Đậu nắm chặt nắm tay, làm tư thế cổ vũ rồi bi bô nói: “Cố lên chú Giang ơi”





Phó Hàn Tranh ngồi bên cạnh đưa tay xoa đầu con gái: “Cô nhóc hiểu nhiều quá nhỉ”





Tiểu Đường Đậu lườm anh một cái, kiêu ngạo nói: “Người ta không phải là cô nhóc”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK