“Suốt con đường này thuận lợi chứ?” Giang Thanh Việt hỏi.
Phó Hàn Tranh nói: “Nửa đường gặp được ám vệ tuần tra của tổ chức Minh nhưng cũng may không có vấn đề lớn gì, đều đã được tôi giải quyết”
Giang Thanh Việt đưa tay vỗ cánh tay Phó Hàn Tranh, nhìn anh nói: “Cảm ơn nhé, anh đã bị hù dọa rồi”
Phó Hàn Tranh cười nhạt một tiếng: “Trước kia còn từng làm chuyện nguy hiểm hơn thế này, sao lại không nghe anh nói hai chữ cảm ơn với tôi?”
Giang Thanh Việt lắc đầu nói: “Chuyện này không giống thế, trước kia anh cô đơn một mình còn hiện tại không giống vậy, anh không chỉ có vợ mà còn có hai đứa bé đang chờ anh, lần này tôi để anh vận chuyển số trang bị kia thật sự là do vô cùng cấp bách, nếu không tôi cũng sẽ không tìm anh giúp chuyện này.”
Phó Hàn Tranh cố ý trêu chọc nói: “Nếu biết tôi không chỉ có vợ và hai bình sữa nhỏ phải nuôi thì cảm ơn bằng miệng không cần đâu, đến lúc đó anh thêm một con số 0 sau số tiền thuê là được rồi.”
VietWriter
Môi mỏng của Giang Thanh Việt cong lên, bị câu nói đùa của Phó Hàn Tranh làm cảm xúc tốt lên một chút nên tâm trạng áy náy cũng giảm nhẹ đi nhiều: ‘Được”
Sau khi ô tô chạy vào biệt thự Vọng Sơn thì Phó Hàn Tranh nhìn thoáng qua bốn phía, nói: “Lúc tôi đến nước Z thì phát hiện toàn bộ nước Z đang bị giới nghiêm, lấy thế lực tổ chức Minh, tôi đoán chừng rất nhanh sẽ bị tra tới đây”
“Không sai, bây giờ bên ngoài đều là ám vệ ẩn mình, chúng ta ra ngoài rất dễ bị phát hiện. Cho nên chúng ta cần phải nhanh chóng hành động.”
Sau khi xuống xe, Phó Hàn Tranh trêu ghẹo nói: “Anh nói hiện tại tôi đã khác, không phải anh nói muốn kết hôn với Lục Hỉ Bảo rồi mà vẫn dự định làm nghề nguy hiểm này à?”
Nhắc đến Lục Hỉ Bảo thì ánh mắt Giang Thanh Việt ảm đạm xuống: “Chờ diệt trừ Châu Thắng, cục diện của nước Z và tổ chức Minh cũng ổn định thì tôi sẽ dẫn Hỉ Bảo về nước sống một cuộc sống an ổn, sau này tôi sẽ không tiếp tục nhúng tay vào những chuyện này nữa”
“Hiện tại Lục Hỉ Bảo đang ở nước Z sao?”
Phó Hàn Tranh không nghĩ tới dưới tình huống nguy hiểm như vậy mà Giang Thanh Việt lại dẫn Lục Hỉ Bảo theo bên cạnh.
Giang Thanh Việt giải thích nói: “Hỉ Bảo bị Châu Thắng bắt tới nước Z để biến thành con rối giết người, hiện tại vừa được chúng tôi cứu về nhưng người còn chưa tỉnh. Bây giờ tôi còn đang nghiên cứu chế t thuốc để giúp cô ấy tỉnh lại, nhưng trước mắt còn chưa có đầu mị Khó có khi Phó Hàn Tranh trông thấy dáng vẻ mệt mỏi của Giang Thanh Việt, anh đưa tay vỗ cánh tay anh ấy lấy đó làm an ủi: “Rồi cũng sẽ tốt thôi, Lục Hỉ Bảo sẽ có thể nhảy nhót tưng bừng còn ầm ï hơn cả Tiểu Đường Đậu, cô ấy không thể nằm yên trên giường được”
Nghĩ đến bộ dáng hoạt bát lanh lợi của Lục Hỉ Bảo thì ánh mắt Giang Thanh Việt dịu dàng hơn, khóe môi cũng không nhịn được mà cong lên: “Đúng vậy, cô ấy rất ầm ï. Hiện tại cô ấy nằm trên giường bệnh nên không ai nói chuyện bên tai tôi, bỗng nhiên yên tĩnh lại làm tôi có chút không quen.”
Sau khi Giang Thanh Việt và Phó Hàn Tranh bước vào biệt thự, cũng lập tức giới thiệu Nguyệt Như Ca và Thomson để họ nhận biết lẫn nhau, bọn họ vừa ngồi xuống thì điện thoại Phó Hàn Tranh vang lên.
Màn hình hiển thị là Mộ Vi Lan.
Phó Hàn Tranh cười nhạt nói: “Thật xin lỗi, tôi đi nghe điện thoại trước”
Nguyệt Như Ca nhìn thấy bóng lưng của Phó Hàn Tranh cầm điện thoại di động đi đến ban công thì có hơi nhíu mày: “Anh Hàn Tranh này tôi vẫn cảm thấy nhìn rất quen mắt”
Giang Thanh Việt uống một hớp nước, chậm rãi mở miệng nói: “Cô từng đánh nhau với anh ấy vào năm năm trước, lúc ở Đông cực tịnh.”
“Anh nói gì, anh ấy là. .. Truy Sát?”
“Không sai, anh ấy là Truy Sát, nhưng mà anh ấy đã ẩn danh lâu rồi cho nên hiện tại sẽ không dễ dàng xuất hiện. Hiện tại anh ấy có thời gian rảnh nhàn rỗi nhàm chán thỉnh thoảng sẽ giúp tôi vận chuyển một ít trang bị”
Không chỉ có Nguyệt Như Ca cảm thấy ngạc nhiên mà ngay cả ‘Thomson cũng cảm thấy bất ngờ, Thomson nhìn người đàn ông đứng ở ban công cách đó không xa, khuôn mặt người đàn ông đẹp trai dịu dàng, mặc dù khí chất quanh thân vẫn rất lạnh lùng nhưng trong ánh mắt kia lại cất giấu đầy thâm tình.
Thomson: “Khụ khụ, Truy Sát thế này á? Tôi còn tưởng rằng Truy Sát là một người đàn ông to cao cẩu thả, giết người như giết heo. Không nghĩ tới Truy Sát lại có khí chất…như thế này”
Phụ nữ ít nhiều đều có chút hóng chuyện, Nguyệt Như Ca cũng thế: “Truy Sát nghe điện thoại của ai thế mà trông anh ấy có vẻ rất dịu dàng.
Năm năm trước, lúc ở Đông cực tịnh toàn thời điểm, nếu không phải anh đuổi tới thì suýt chút tôi đã bị anh ấy š
Giang Thanh Việt nhìn lướt qua nói: “Nếu tôi đoán không lầm hẳn là đang nói chuyện điện thoại với vợ hoặc là con gái của anh ấy”