Vị kia nghe xong lời Mộ Vi Lan vừa nói, gật đầu cười, trong ý cười đó còn có chút tán thưởng, còn nói đùa với Mộ Vi Lan một câu: “Cô Mộ chồng cô không bảo cô giảm béo mà ngược lại còn cổ vũ cô thiết kế váy cưới rộng ra, người đàn ông này thật sự là rất thú vị.
Mộ Vi Lan không ngờ vị này lại đột nhiên nhắc đến chuyện này, mặt hơi đỏ lên: “Tình cảm của tôi và chồng rất tốt. Hôm nay, chồng tôi cũng có đến.”
“Ồ? Chồng cô là…”
Mộ Vi Lan chỉ về phía mà anh đang đứng cách đó không xa, nói với ông ấy: “Đó chính là chồng của tôi!”
Ông ấy liếc qua một cái, vẫn luôn giữ nụ cười ở trên môi, gật đầu, cuối cùng nói: “Thiết kế thời trang và việc chế tác thời trang cao cấp không phải chỉ để nhìn ngắm mà còn phải có tính vận dụng thực tế, những nhà thiết kế thời trang trẻ ổn định và không hề nóng vội để nổi tiếng như cô thật sự là rất hiếm có, đừng quên đi lý tưởng ban đầu của bản thân, thể hiện thật tốt nhé, tôi rất hy vọng sẽ có thể nhìn thấy cô trong vòng chung kết.
“Cảm ơn.” Mời đọc truyện trên truyen99.vip Sau khi ông ấy rời đi, Mộ Vi Lan chạy đến chỗ của Phó Hàn Tranh và Tiểu Đường Đậu.
Phó Hàn Tranh hỏi: “Vừa nãy có chuyện gì vậy em? Có người thích bộ váy do em thiết kế không?”
“Thiết kế ra bộ đồ này, chắc chắn sẽ có người thích, cũng sẽ có người không thích, nhưng mà không sao cả, vừa nãy có một ông lão dường như rất thích và tán thưởng thiết kế của em đó, cho dù cuối cùng em có được tiến vào vòng trong hay không thì em cũng rất vui!”
VietWriter
Phó Hàn Tranh cười, mở miệng nói: “Có được tiến được vào vòng chung kết hay không cũng không sao cả, chỉ cần em thích, anh có thể giúp em mở một phòng làm việc để thiết kế thời trang, đến lúc đó những người thích thiết kế của em cũng có thể tìm đến nhờ em thiết kế rồi.”
“Thật sao ạ?”
Mộ Vi Lan đột nhiên cảm thấy đề nghị này của anh cũng không tệ, hơn nữa kế hoạch này cũng khá khả thi.
“Đương nhiên là thật rồi, đến lúc đó chỉ sợ là có nhiều người thích thiết kế của bà Phó quá, một mình bà Phó làm không xuể thôi.”
“Làm gì khoa trương được như anh nói cơ chứ, đến lúc đó lại không có người nào thèm để ý tới thì lại trở thành trò cười cho thiên hạ à.”
Hơn nữa, mở phòng làm việc riêng không phải là chuyện nhỏ, số tiền cần bỏ ra thật sự không ít, cầm vốn của Phó Hàn Tranh cho đi mở phòng làm việc, nếu lỡ như lỗ vốn thì cô thật sự sẽ cảm thấy vô cùng áy náy.
Lương tâm bất an là một mặt, một mặt khác chính là nếu như thật sự lỗ vốn thì càng chứng minh với thế giới một điều, Phó Hàn Tranh cực khổ kiếm tiền bao nhiêu, thì cô lại cố gắng phá của bấy nhiêu, bị người ta biết được sẽ không tốt.
Chưa được bao lâu, người đại diện cho ban giám khảo bước lên sân khẩu của hội trường thông báo kết quả những thí sinh được lọt vào vòng chung kết.
Mộ Vi Lan đứng ở dưới sân khấu, không thể kiềm chế được mà sinh ra một cảm giác căng thẳng, nắm chặt tay của Phó Hàn Tranh.
Sau khi vị đại biểu kia đọc xong một loạt những cái tên ưu tú, Mộ Vị Lan nghe thấy tác phẩm của Diệp Tử Bác cũng được lọt vào trận chung kết rồi, nhưng chờ mãi vẫn chưa nghe thấy tên mình. Mời đọc truyện trên truyen99.vip Mộ Vị Lan có chút thất vọng nhìn Phó Hàn Tranh: “Có phải là em bị loại rồi không?”
“Đừng căng thẳng, danh sách còn chưa được công bố xong mà?”
Vị đại biểu ở trên sân khấu cầm tờ danh sách bước xuống dưới, đang lúc Mộ Vi Lan nghĩ rằng bản thân thật sự đã không còn cơ hội để bước tiếp vào vòng trong được nữa thì trên sân khấu đột nhiên vang lên một giọng nói.
“Chào mọi người, tôi là trưởng ban giám khảo của cuộc đánh giá lần này, lúc nãy đại diện Trương đã công bố xong danh sách của những người có thể bước tiếp vào vòng chung kết, tại đây, tôi xin chúc mừng những nhà thiết kế xuất sắc này, nhưng trong tay tôi vẫn còn một danh sách nữa muốn công bố với mọi người, đó chính là tên của nhà thiết kế duy nhất đoạt được giải sáng tạo và có thể thăng hạng trong vòng thi này.”
Mộ Vi Lan nhìn lên sân khấu, vị trưởng ban giám khảo kia lại là ông lão vừa này khen ngợi tác phẩm thiết kế của cô.
Ông ấy đứng ở trên sân khấu, ánh mắt tìm kiếm trong đám người ở phía dưới, cuối cùng tầm mắt rơi xuống người của Mộ Vi Lan, cười nói: “Chúc mừng cô Mộ Vi Lan đã đoạt được giải thưởng thiết kế sáng tạo trong cuộc thi lần này.”
Mộ Vi Lan vui sướng ôm chầm lấy Phó Hàn Tranh: “Hàn Tranh, em được vào vòng chung kết rồi!”
Tiểu Đường Đậu cũng kích động vỗ tay: “Mẹ giỏi quá đi!”
“Bà Phó à, mắt nhìn của anh không tệ chứ, anh nói em có thể là sẽ có thể mà.”
Mộ Vi Lan còn đang vui mừng nhảy nhót thì ông lão kia trưởng ban giám khảo kia đã bước xuống sân khấu, đi về phía cô rồi.
“Cô Mộ, tôi có lời muốn nói với cô, có tiện… nói chuyện riêng một chút không?
Mộ Vi Lan nhìn sang Phó Hàn Tranh, Phó Hàn Tranh hơi hơi gật đầu nói: “Đi đi eml”
Sau khi đã nhận được sự đồng ý của Phó Hàn Tranh, Mộ Vi Lan mới đi theo ông ấy đến một chỗ tương đối yên tĩnh trong hội trường để nói chuyện.
“Xin hỏi cháu nên xưng hô với ông như thế nào ạ?”
“Tôi họ Phương.”
“Ồ. Giám khảo Phương, xin hỏi ông gọi cháu ra đây là có chuyện gì muốn nói sao?”
Ông Phương nhìn cô, nói: “Cô Mộ, là như thế này, vòng bán kết lần này có một quy định, cứ xem như là một phúc lợi trao tặng cho những nhà thiết kế trẻ tuổi Trung Quốc chúng ta cũng được, nhà thiết kế đoạt được giải thiết kế sáng tạo trong vòng bán kết này sẽ có tư cách đến Học viện Mỹ thuật Hoàng gia Anh để học tập chuyên sâu, hơn nữa về học phí và chuyện làm visa, toàn bộ mọi thứ, cô đều không cần phải lo, cô còn có cơ hội trao đổi và giao lưu học hỏi với những nhà thiết kế ở trong học viện.”
“Nhưng…”
Cô đã kết hôn, hơn nữa đã có hai đứa con rồi.
“Cô Mộ, cơ hội lần này rất hiếm có, cô hãy suy nghĩ thật cẩn thận, sau đó trả lời tôi sau cũng được, không cần phải vội vàng từ chối như thế đâu”
Mộ Vi Lan gật đầu: “Được, cảm ơn giám khảo Phương.”