Mục lục
Nuông Chiều Cô Vợ Khó Tính - Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 757:





Sơn Thành vẫn còn mưa to, đất đá trôi xuống, thậm chí còn xảy ra động đất nhỏ. Tuy rằng cơn động đất nhỏ không đủ để dẫn đến cái chết, nhưng nó cũng đủ để làm sạt lở đất.





Cho dù biết mạng lưới cáp quang ở Sơn Thành đã bị cắt đứt, nhưng Kỳ Ngạn Lễ vẫn chưa từ bỏ ý định mà gọi rất nhiều cú điện thoại cho.








Kiều Lạc.





Thế nhưng, đúng như anh ta dự đoán, không có cú điện thoại nào có thể kết nối được.





Kỳ Ngạn Lễ sắp phát điên rồi, anh không thèm che ô mà đội mưa chạy đến trường tiểu học Thanh Phong.





Trường tiểu học Thanh Phong bị tổn thất diện rộng, Kỳ Ngạn Lễ chạy đến ký túc xá của giáo viên và công nhân viên chức để tìm Kiều Lạc. Anh ta tìm hết tất cả các phòng nhưng vẫn chẳng thấy bóng dáng của cô ấy.





Tuy nhiên, anh ta lại nhìn thấy Hà Vận.






VietWriter



Kỳ Ngạn Lễ kéo cổ áo Hà Vận rồi chất Hà Vận hơi kinh ngạc, anh ấy không ngờ bỗng nhiên Kỳ Ngạn Lễ lại chạy đến đây. Hà Vận không biết mối quan hệ giữa Kỳ Ngạn Lễ và Kiều Lạc, anh ấy chỉ biết Kỳ Ngạn Lễ chính là Tổng giám đốc Kỳ đã quyên tặng cho trường học bọn họ gần mười tám tỷ đồng.





“Tổng giám đốc Kỳ? Tại sao anh lại đến đây?”





“Tôi hỏi anh Kiều Lạc ở đâu!”





“Kiều Lạc ở đâu?”





Kỳ Ngạn Lễ không rảnh để nói nhảm với người này, hai mắt anh ta đỏ lên.





Hà Vận ấp úng hai tiếng: “Ngày hôm qua thời tiết không tệ, 3 nghe nói trên núi có một ngôi miếu rất linh thiêng. Tôi nói muốn đi cùng cô ấy, nhưng cô ấy không đồng ý.





Trong lòng Kỳ Ngạn Lễ đột nhiên sợ hãi, trái tim anh ta như chìm vào trong hầm băng: “Cho nên Kiều Lạc vẫn ở trên núi ư?!”





“Tôi..Hôm nay bởi vì mưa to khiến cho núi bị sạt lở, tôi đã báo cho đội cứu viện lên núi cứu…





Hà Vận còn chưa giải thích xong thì Kỳ Ngạn Lễ đã đấm một cái rất mạnh vào mặt khiến anh ấy bị chảy cả máu mũi.





Kỳ Ngạn Lễ giận dữ hét lên: “Tại sao anh có thể để một mình Kiều Lạc lên núi chứ? Xảy ra sạt lở như thế mà anh lại mặc kệ cô ấy! Con mẹ nó, chẳng phải anh yêu Kiều Lạc hay sao? Tại sao anh lại không lên núi cứu Kiều Lạc?”





Nỗi oán hận của anh ta được trút giận bằng những cái nắm đấm lên người Hà Vận.





Cô gái mà anh ta yêu thương, cưng như trứng lại mang thai cho loại đàn ông tham sống sợ chết này, vì loại đàn ông không hề quan tâm đến sống chết của cô ấy mà chia tay với anh ta!





Kỳ Ngạn Lễ càng nghĩ càng hận, càng nghĩ càng giận dữ!





Nếu không phải Lí Đạt kéo Kỳ Ngạn Lễ ra, Hà Vận chắc chắn sẽ bị anh ta đánh cho tàn phế.





“Cậu chủ, bây giờ chúng ta cần phải nhanh chóng tìm cô Kiều Lạc, cô Kiều Lạc đang bị mắc kẹt ở trên núi, rất là nguy hiểm”





Kỳ Ngạn Lễ quăng mạnh Hà Vận xuống sàn, anh ta đứng dậy rồi xông vào màn mưa.





“Kiều Lạc, trước khi anh cứu được em thì xin em đừng xảy ra chuyện gì!





Nếu không, anh ta sẽ bắn chết tên khốn Hà Vận này!





Lúc này, Kiều Lạc đã được đội cứu hộ tìm thấy.





Cũng may cô ấy vẫn an toàn, không có chuyện gì.





Bởi vì mạng lưới cáp quang bị cắt đứt, cho nên Kiều Lạc vội vã quay.





về trường học để báo tin bình an.





Nhưng vừa vào trong thì cô ấy đã thấy Hà Vận đang nằm trên mặt đất, dường như anh ấy bị ai đó đánh đến hộc máu.





“Hà Vận! Thầy có sao không? Ai đã đánh thầy thành ra như vậy?”





Hà Vận trông thấy Kiều Lạc thì hai mắt anh ấy cũng sáng ngời, anh ấy vội bắt lấy Kiều Lạc rồi kích động nói: “Kiều Lạc! Em không có chuyện gì! Em không có chuyện gì thì tốt quá rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK