“Ngày ba mươi tháng ba, em đừng nhớ nhầm đó, nếu không anh chắc chắn sẽ phạt em”
Đôi mắt to của Lục Hỉ Bảo nheo lại thành hình lưỡi liềm: “Chồng, anh thuộc cung Bạch Dương!”
Giang Thanh Việt không quan tâm gì đến cung hay các chòm sao, anh ấy duỗi tay ôm lấy người phụ nữ nhỏ bé kia vào lòng rồi dùng cằm mình ma sát với cái trán của cô ấy, lát sau lại lơ đãng hỏi: “Vậy thì em là chòm sao nào?”
“Em là Nhân Mã! Chồng à, chúng ta là một cặp trời sinh! Một trăm phần trăm xứng đôi!”
Giang Thanh Việt nhìn người phụ nữ nhỏ bé xinh đẹp đang nằm trong vòng tay mình: “Cô gái Nhân Mã, ngày mai chúng ta đi đăng ký giấy chứng nhận kết hôn đi”
“Được th ục Hỉ Bảo đồng ý.
Giang Thanh Việt khế thở dài rồi ôm cô gái vào lòng, sau đó nhắm mắt lại, anh ấy cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
VietWriter
Ngày hôm sau, hai người dậy rất sớm để đi đăng ký kết hôn.
Lục Hỉ Bảo vui sướng cầm hai cuốn sổ nhỏ màu đỏ, thậm chí còn chụp ảnh để đăng lên mục “khoảnh khắc” trên Wechat.
Khi Mộ Vi Lan nhìn thấy dòng trạng thái này thì cô lập tức bình luận ngay bên dưới: “Bà Giang, nhớ mời mình đi ăn cưới” Sau đó cô còn gửi kèm theo một nhãn dán mang khuôn mặt cười.
Diệp Hi: “Xin chúc mừng, Hỉ Bảo! Nhớ thông báo cho mình khi cậu kết hôn, mình sẽ chuẩn bị một phong bì lớn”
Hòa Tuệ: “Năm nay là năm tốt sao? Mới uống rượu mừng của Vi Lan xong thì lại đến cậu” Người này còn không quên gửi kèm một biểu tượng nhe răng bên dưới dòng bình luận.
Lúc trước, Lục Hỉ Bảo làm việc trong bệnh viện nên đã thêm một loạt tài khoản WeChat của đồng nghiệp, vì vậy rất nhiều người trong số họ đã vào bình luận chúc phúc cho cô ấy.
Đồng nghiệp A: “Chà, Hỉ Bảo, cô đã không lên tiếng thì thôi, mỗi lần mở miệng là lại mang đến tin tức nóng hổi! Lúc trước còn nói không có bạn trai, thế mà giờ đã có giấy đăng ký kết hôn rồi! Quá nhanh quá nguy hiểm!”
Đồng nghiệp B: “Má ơi, ảnh chồng cô trên giấy đăng ký kết hôn đẹp trai quá! Nhan sắc quá khủng khiếp, như thần tiên ấy! Chồng cô có anh em không vậy? Nói cho tôi biết với!”
Đồng nghiệp C: “Trời ạ! Hình như tôi đã từng gặp chồng cô rồi!
Trước đây chồng cô làm bác sĩ phẫu thuật chính ở Bệnh viện số 1 đúng không? Bác sĩ Việt cực kỳ đẹp trai. Tôi đã từng quan sát ca phẫu thuật của anh ấy, kỹ thuật thật sự rất đáng kinh ngạc”
Đồng nghiệp D: “Hỉ Bảo xuất sắc! Hèn gì trước đây luôn chướng mắt với những người mà tôi giới thiệu cho! Nếu so với chồng cô thì những người kia chẳng đáng vào đâu cải”
Đồng nghiệp E: “Xùy xùy, đăng lên để khoe chồng chứ gì! Khinh bi!”
Lục Hỉ Bảo xem mấy chục bình luận phía dưới thì khuôn mặt nhỏ.
nhắn của cô ấy dần dần ngập tràn sự vui vẻ.
Giang Thanh Việt vừa lái xe vừa hỏi: “Vài ngày nữa chúng ta đón bố mẹ đến đây để họ giúp chuẩn bị đám cưới, có được không?”
Lục Hỉ Bảo đang đắm chìm trong thế giới của chính mình, cho nên cũng không có nghe thấy anh ấy nói gì cả. Cô ấy liên tục hết sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn lại cầm điện thoại di động lên rồi mỉm cười.
Giang Thanh Việt duỗi một tay ra búng nhẹ lên trán người kia: “Em cười cái gì?”
“Hả? Anh vừa nói cái gì?”
“Anh nói vài ngày nữa sẽ đưa bố mẹ đến đây để họ cùng nhau bàn bạc chuyện đám cưới”
Lục Hỉ Bảo nghe anh ấy gọi “bố mẹ” một cách ngọt xớt thì khẽ khit mũi: “Xưng hô tự nhiên quá ta!”
Giang Thanh Việt mím m lói không chừng sau này trông anh còn giống con ruột của bọn họ hơn”
“Không bao giờ có chuyện đó, ba mẹ em sẽ không thèm để ý đến người ngoài.”
Lát sau thì Lục Hỉ Bảo bị búng mạnh một cái ngay trán.
Lục Hỉ Bảo bỗng nhiên nhớ đến một người đã lâu không gặp, vì vậy cô ấy lập tức cầm điện thoại lên nhắn tin.
Cô ấy gửi xong lại chống cằm nói: “Em vừa gửi tin nhắn cho Trì Quân để mời anh ấy đến dự đám cưới của chúng ta”
Giang Thanh Việt nở nụ cười, anh ấy giơ tay sờ sờ cái đầu nhỏ của Lục Hỉ Bảo: “Hỉ Bảo nhà chúng ta đã lớn rồi, trưởng thành rồi”