Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1016 Chiến giáp bán thần khí

Chương 1016: Chiến giáp bán thần khí

Hắn chỉ có thể khống chế lực lượng hai mươi bảy tầng sóng chấn động và mười hai tầng sóng linh hồn điên cuồng tràn vào trong linh hồn Lãnh Vô Song.

- Ầm! Ầm! Ầm!

Từng đạo lực lượng chấn động khủng bố đánh lên phía trên Hồn Đàm Lãnh Vô Song, Lãnh Vô Song vừa mới mở mắt ra con ngươi lại nhắm lại, trên mặt lộ ra một chút thống khổ.

Vừa rồi linh hồn hắn bị Linh Phong công kích, đã gặp phải thiệt hại nặng nề. Lúc này Linh Phong vẫn còn rất mạnh, công kích của Lục Ly lại vô cùng hung tàn, hắn hoàn toàn không có biện pháp phản kích, chỉ có thể nghĩ biện pháp phòng ngự trước.

Hồn Đàm Lãnh Vô Song vô cùng mạnh mẽ, lực lượng hai mươi bảy tầng sóng chấn động cũng không có tạo thành thương tổn quá lớn đối với Hồn Đàm của hắn. Nhưng lúc mười hai tầng sóng chấn động linh hồn của Lục Ly tấn công vào Hồn Đàm hắn, linh hồn hắn nhất thời truyền đến cảm giác kinh hoàng, linh hồn của hắn đã bị thiệt hại nặng, lúc này Linh Phong vẫn đang tấn công.

Công kích linh hồn của Lục Ly cũng không tính là quá mạnh, nếu như là lúc bình thường sẽ không có chuyện gì, cho dù đứng cho Lục Ly giết cũng không sao. Nhưng lúc này công kích linh hồn của Lục Ly lại giống như một bàn tay nhỏ bé đẩy hắn xuống vực sâu vạn trượng, hoàn toàn khiến linh hồn hắn nhiễu loạn lên.

- Được rồi!

Lục Ly theo công kích linh hồn cảm thụ được linh hồn Lãnh Vô Song một mảnh nhiễu loạn, có dấu hiệu lúc nào cũng có thể sụp đổ, thì nhất thời toàn thân vui vẻ đến mức run rẩy lên, đột nhiên cánh tay còn lại đánh ra một quyền.

- Ầm ầm.

Lực lượng hai mươi bảy tầng sóng chấn động và mười hai tầng sóng chấn động linh hồn tuôn ra, lần này Lãnh Vô Song không cách nào ngăn cản nổi. Hắn phát ra một tiếng hét bi ai, thất khiếu chậm rãi tràn ra máu tươi, hơi thở từ từ yếu bớt, cuối cùng dứt khoát chết đi.

- Ầm!

Lãnh Vô Song chết đi, chiến giáp bán thần khí trên người tự động cởi ra, lơ lửng ở giữa không trung, chiến giáp này vô cùng hoàn hảo, mũ giáp chiến giáp chiến ngoa đều có.

- Chiến giáp bán thần khí!

Lục Ly nuốt xuống một ngụm nước miếng, toàn thân run rẩy lần nữa, có được bán thần khí, người bình thường sẽ rất khó giết chết hắn, lực phòng ngự của hắn lại được nâng cao.

Trước tiên hắn cầm lấy chiến giáp bán thần khí, không liếc mắt nhìn thi thể Lãnh Vô Song một cái. Người chết chính là người chết, bất kể khi còn sống ngươi là Địa Tiên hay là Nhân Hoàng, sau khi chết cũng chỉ có thể biến thành đất vàng.

- Luyện hóa

Theo bản năng Lục Ly muốn luyện hóa chiến giáp bán thần khí, thế nhưng rất nhanh hắn lại giật mình tỉnh lại, trừ phi hắn ngốc ở bên trong không đi ra ngoài, nếu không hắn dám luyện hóa chiến giáp bán thần khí, hắn sẽ lập tức bị Lãnh Vô Hinh, Lãnh Vô Thương nhìn ra manh mối, dù sao đây cũng là bán thần khí Lãnh gia.

Không đi ra ngoài?

Thật ra nơi đây rất an toàn, Địa Tiên cũng không thể đi vào. Vấn đề là Lục Ly bị dính kịch độc, hắn chỉ có giải dược nửa năm, nửa năm sau làm sao bây giờ? Không có giải dược của Lãnh Vô Hinh, hắn chỉ còn đường chết.

Trước tiên để đó!

Lục Ly lấy ra mấy cái không gian giới, bỏ chiến giáp bán thần khí và không gian giới của Lãnh Vô Thương vào một cái không gian giới. Sau đó mang cái không gian giới này để trong một cái không gian giới khác, cứ thả mấy lần như thế, cuối cùng mới bỏ vào bên trong không gian giới của mình.

- Còn một người!

Lục Ly vuốt mặt, hít một hơi thật sâu. Vừa rồi quá mạo hiểm rồi, rõ ràng Lãnh Vô Song đã tỉnh, nếu như khi đó hắn có thể chống đỡ linh hồn, tiện tay tấn công hắn một chiêu, Lục Ly sẽ lập tức tan xương nát thịt.

Không thể khinh thường, phải cẩn thận hơn nữa!

Lục Ly âm thầm cảnh báo chính mình, coi như là linh hồn Địa Tiên bị thiệt hại nặng thì phản công của Địa Tiên trước khi chết vẫn có thể nhẹ nhàng xé rách hắn.

Lục Ly suy nghĩ một chút, không có thu hồi thi thể Lãnh Vô Song lại. Bên trong sơn động có Linh Phong, không ai vào đây được, đây là chỗ an toàn nhất, cùng lắm thì đợi lát nữa lại kéo lão vào sâu trong sơn động một chút.

Hắn nghỉ ngơi chốc lát lại đi vào phía trong, Lãnh Thiên Bá vẫn còn hôn mê, Lục Ly không có lập tức động thủ, mà kéo thân thể Lãnh Thiên Bá đi sâu vào trong hang đá. Linh Phong bên trong càng lúc càng mạnh, cho dù Lãnh Thiên Bá tỉnh lại, cũng sẽ bị Linh Phong tấn công lập tức ngất đi.

Sau khi đi vào bên trong sơn động vạn trượng, quả nhiên Linh Phong nơi đây càng lúc càng lợi hại, màng nhĩ Lục Ly cũng có chút không chịu nổi nữa.

- Chính là chỗ này!

Lục Ly lạnh giọng lẩm bẩm, lần này hắn lấy ra Long Đế Thần Binh, nặng nề đánh về phía đầu Lãnh Thiên Bá.

- Ầm

Bên ngoài thân thể Lãnh Thiên Bá hiện lên một món chiến giáp, nhưng lại là chiến giáp Thánh giai, không phải bán thần khí, điều này làm cho Lục Ly hết sức thất vọng. Thế nhưng nghĩ đến Lãnh Vô Song chịu trách nhiệm hộ vệ Lãnh Vô Thương, Lãnh Thiên Bá chẳng qua là chịu trách nhiệm hộ vệ Lãnh Vô Hinh, Lãnh Vô Mật, khẳng định đãi ngộ địa vị không giống nhau.

Lần này không có bất kỳ ngoài ý muốn nào, Lục Ly công kích một lần đã chém chết Lãnh Thiên Bá bị tổn thương linh hồn nặng nề. Kỳ thực không cần Lục Ly tấn công, hai người này vốn đã sắp chết, ngây ngốc trong sơn động thì sớm muộn gì linh hồn cũng sụp đổ, chẳng qua Lục Ly chỉ đưa bọn họ lên đường trước thời gian mà thôi.

- Vù vù.

Lục Ly thở dốc từng ngụm, trên trán toàn là mồ hôi lạnh, vừa rồi không cảm thấy cái gì, lúc này mới cảm giác nghĩ mà sợ.

Hắn vậy mà đánh chết hai vị Địa Tiên, Địa Tiên chính là lục địa thần tiên, là chí tôn cường giả, tồn tại vô địch ở Đấu Thiên Giới.

- Kéo thi thể vào sâu hơn một chút.

Sau khi ngồi một lúc, Lục Ly mới lôi thi thể Lãnh Vô Song tới đây, rồi kéo thi thể hai người tiếp tục đi vào phía trong. Chuyện này không thể để lộ ra ánh sáng, nếu không hắn sẽ bị Lãnh Vô Thương giết chết.

Kéo hai cái thi thể vào trong hơn vạn trượng, nhưng vẫn chưa tới đáy sơn động. Lục Ly không dám tiếp tục đi nữa, bởi vì tiếp tục đi mà nói màng nhĩ của hắn sẽ bị thủng, mặc dù có thể tìm linh dược chữa trị màng nhĩ, nhưng ngộ nhỡ xay ra chuyện gì thì sao?
Chương 1017 Nguy cơ trí mạng

Chương 1017: Nguy cơ trí mạng

- Không biết dưới đáy sơn động này có bảo vật gì?

Lục Ly có một chút tiếc nuối nhìn vào chỗ sâu trong sơn động một cái, nếu như hắn có thể chống đỡ áp lực Linh Phong đi đến cuối sơn động, nói không chừng có thể lấy được một ít bảo vật. Thậm chí khả năng bên trong sẽ có thần binh và thần giáp, dù sao nơi đây cũng khủng bố như vậy!

- Xông vào một lần hay không?

Trong đầu Lục Ly hiện lên một cái ý niệm điên cuồng, liều màng nhĩ bị thủng, liều chết đi xuống đáy sơn động dò xét. Nếu như bên trong thật sự có thần binh, thần giáp mà nói... Hắn đã phát tài.

- Thử một chút, tiếp tục đi về phía trước ngàn trượng!

Lục Ly cắn răng, kéo hai cái thi thể tiếp tục đi về phía trước, nhưng chỉ đi về phía trước được hai trăm trượng, hắn đã đau nhức ôm lấy đầu ngã quỵ trên mặt đất.

Hắn suy nghĩ quá thuận lợi rồi, ấn ký ngân long không trụ được nữa, linh hồn của hắn bị Linh Phong công kích, nếu như còn dám đi về phía trước, phỏng chừng hắn cũng phải chết ở bên trong.

- Ra!

Lục Ly chỉ biết khẽ thở dài, nhanh chóng bước ra phía ngoài. Trong đầu suy nghĩ, đợi lát nữa làm sao giải thích với Lãnh Vô Thương, nếu như bị Lãnh Vô Thương nhìn ra vấn đề, sợ là hắn sẽ bị lập tức giết chết.

Lục Ly kiểm tra thân thể một lần, trừ tai ra, những chỗ khác cũng không có vết máu. Sau khi sửa sang lại quần áo một phen, xác định không gian giới của Lãnh Thiên Bá và Lãnh Vô Song đã hảo hảo thu về, lúc này mới sải bước đi ra phía ngoài.

Lúc gần đến cửa động, hắn nảy sinh ác độc tự vỗ về phía đầu mình một chưởng, đánh cho đầu đứt mấy mạch máu. Nhất thời miệng mũi tai và mắt tuôn ra máu tươi, sắc mặt trở nên tái nhợt, hắn sải bước chạy ra phía ngoài, trên mặt toàn là vẻ thống khổ.

Bốn người bên ngoài đang lo lắng chờ đợi, sau khi thấy một mình Lục Ly lao ra, sắc mặt Lãnh Vô Thương Lãnh Vô Mật, Lãnh Bất Ky nhất thời đại biến. Lãnh Vô Hinh thì hoài nghi nhìn chăm chú miệng mũi tai mắt Lục Ly, giống như đang hoài nghi có phải Lục Ly đang giả bộ hay không?

- Xin lỗi...

Lục Ly vọt tới phía trước bốn người, có một chút xấu hổ nói:

- Linh Phong bên trong quá bá đạo, ta cố thử mấy lần, nhưng không cứu được hai vị đại nhân.

Bá bá bá.

Sắc mặt Lãnh Vô Thương, Lãnh Vô Mật, Lãnh Bất Ky hoàn toàn trở nên ảm đạm, không chỉ tổn thất hai vị Địa Tiên, quan trọng hơn là an toàn của bọn họ.

Nửa tháng sau truyền tống môn tiến vào Cổ Thần Cấm Địa sẽ đóng cửa, trong vòng một năm Lãnh gia không phái được bất kỳ cường giả nào đi vào giúp đỡ, nếu như gặp phải Địa Tiên gia tộc đối địch, bọn họ sẽ lành ít dữ nhiều.

Lãnh Vô Hinh vẫn rất hoài nghi, nàng đánh mắt với Lục Ly mấy cái, nhưng Lục Ly nhắm mắt lại khẽ lắc đầu. Không tiếng động nói cho Lãnh Vô Hinh biết, hắn không phải diễn trò, quả thực không cứu được.

- Lục huynh, ngươi xác định không cứu được, cần điều kiện gì xin cứ đưa ra, chỉ cần ngươi cứu được Vô Song thúc, Thiên Bá thúc ra.

Lãnh Vô Thương không buông tha, nắm lấy tay Lục Ly gầm lên. Vẻ mặt hắn hết sức cấp bách, không còn khí độ văn nhã của công tử nữa.

Lục Ly ngồi bệt dưới đất, lau máu tươi trên miệng mắt và mũi, thở dài nói:

- Vô Thương công tử, Linh Phong bên trong rất khủng bố, cũng không phải ngươi không biết. Ta đã đi hơn mười dặm bộ, về sau ta gần như là cắn răng bò về phía trước, nhưng vẫn không nhìn thấy hai vị đại nhân, ta thật sự là không thể tiếp tục đi tới nữa, nếu không ta sẽ chết ở bên trong.

Lãnh Vô Thương, Lãnh Vô Mật, Lãnh Bất Ky liếc mắt nhìn nhau, mắt ba người đều ảm đạm xuống. Lục Ly nói không sai, ba người biết Linh Phong bên trong khủng bố đến cỡ nào, nếu như không phải Lãnh Thiên Bá và Lãnh Vô Song sử dụng áo nghĩa ngăn trở chốc lát, lúc này ba người đều đã chết ở bên trong rồi.

Lãnh Vô Hinh vẫn nửa tin nửa ngờ, nhưng Lãnh Vô Thương Lãnh Bất Ky và Lãnh Vô Mật ở đây, nàng không tiện hỏi nhiều, chỉ có thể cau mày nói:

- Vô Thương, làm sao bây giờ?

Lãnh Vô Thương nào biết làm sao bây giờ?

Không có Địa Tiên bảo hộ, một khi gặp phải kẻ địch, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi, vấn đề là làm sao giằng co ở nơi này? Nơi này chính là một cái bảo địa, ngộ nhỡ hấp dẫn cường giả chú ý thì sao?

- Chờ một chút đi? Xem Linh Phong có thể biến mất hay không.

Lãnh Vô Thương suy nghĩ một chút cắn răng nói, lúc bắt đầu bên trong sơn động không có Linh Phong, sau khi có người tiến vào, Linh Phong mới xuất hiện, cho nên rất có thể Linh Phong sẽ biến mất.

- A!

Nội tâm Lục Ly hồi hộp, nếu như Linh Phong biến mất... Lãnh Vô Thương vào sơn động tìm được thi thể Lãnh Thiên Bá và Lãnh Vô Song, mọi chuyện sẽ lập tức bại lộ. Cho dù không dò xét ra nguyên nhân cái chết, ít nhất không gian giới của hai người đã bị Lục Ly cầm, đây chính là sơ hở to lớn.

Lục Ly nuốt phục một đan dược nhắm mắt chữa thương, đầu óc nhanh chóng vận chuyển, nếu như Linh Phong biến mất, Lãnh Vô Thương muốn vào, hắn chỉ có thể liều mạng. Nghĩ biện pháp chấn giết Lãnh Vô Thương, nếu không người chết chính là hắn.

- Hi vọng Linh Phong không biến mất.

Lục Ly vừa âm thầm cầu nguyện, vừa nhắm mắt nghỉ ngơi, làm bộ vận công chữa thương. Sau nửa canh giờ đột nhiên Lãnh Vô Mật kinh hô:

- Linh Phong biến mất!

- Mẹ kiếp!

Lục Ly thầm mắng một tiếng, hắn không có nửa điểm nắm chắc chống lại Lãnh Vô Thương Lãnh Bất Ky. Cho dù dựa vào Toái Hồn Bí Thuật đánh lén hắn cũng không giết được Lãnh Vô Thương, đến lúc đó chắc chắn sẽ bị Lãnh Vô Thương Lãnh Bất Ky kích sát.

- Liều mạng!

Hắn âm thầm cắn răng, Lãnh Vô Thương quát khẽ một tiếng:

- Lục huynh, phiền ngươi đi ở phía trước dò xét một thoáng, chúng ta vào dò xét sau, xem Vô Song thúc và Thiên Bá thúc sống hay chết?

- Được!

Lục Ly mở mắt, liếc mắt nhìn mọi người một cái, nhấc chân đi vào bên trong. Lãnh Vô Thương, Lãnh Bất Ky và Lãnh Vô Hinh đi theo phía sau, thực lực Lãnh Vô Mật thấp nhất đi ở phía sau cùng.

Lục Ly thả chậm bước chân, một mực lắng nghe thanh âm bên trong, thân thể căng thẳng, nội tâm khẩn trương, nếu như Linh Phong không tiếp tục thổi qua, hắn chỉ có thể bùng nổ giết người.
Chương 1018 Phương hướng sai lầm rồi

Chương 1018: Phương hướng sai lầm rồi

Lãnh Vô Thương không dám đi quá nhanh, ngộ nhỡ Linh Phong lại thổi thì sao? Tất cả mọi người dè dặt đi vào trong, một trăm trượng, một ngàn trượng, ba ngàn trượng!

Đột nhiên, trong hang đá truyền đến một đạo thanh âm quái dị, hai mắt Lục Ly nhất thời sáng lên, hắn quát to:

- Các ngươi mau lui lại, Linh Phong tới, ta ngăn cản trước!

- Trốn.

Đám người Lãnh Vô Thương sợ tới mức gần chết, vội vàng lui về phía sau, tốc độ bốn người đạt đến cực hạn, điên cuồng bay ra phía ngoài. Lục Ly thì thong thả đứng lại, xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán.

Rốt cục nguy cơ trí mạng đã trôi qua, hang đá này chỉ cần không có người tiến vào sẽ không có chuyện gì, người vừa vào rất nhanh sẽ xuất hiện Linh Phong, thi thể Lãnh Thiên Bá và Lãnh Vô Song nằm ở chỗ sâu, sợ là không ai có thể phát hiện.

Lục Ly không dám trì hoãn quá lâu, dừng lại một thoáng rồi cũng nhanh chóng đi ra, sau khi đi ra trên mặt còn giả bộ vẫn còn sợ hãi nói:

- Dường như lần này Linh Phong còn mạnh hơn so với vừa rồi.

- Xong rồi!

Lãnh Vô Thương luống cuống, mặc dù hắn một mực biểu hiện trưởng thành, tiếp đãi người đều vô cùng lão luyện. Nhưng nói cho cùng vẫn chỉ là một thiếu niên mười sáu tuổi, một khi gặp phải đại sự vẫn lộ ra vẻ thiếu trầm ổn. Hai vị Địa Tiên tuyệt đối là hữu tử vô sinh rồi, nếu còn sống thì Linh Phong sẽ không ngừng. Sau khi bọn họ tiến vào Linh Phong lại bắt đầu, đã xác nhận điểm này.

- Đi thôi!

Lãnh Vô Hinh tương đối bình tĩnh, hoặc là âm thầm có chút mừng rỡ. Bất kể là Lục Ly giết chết hai người, hay là hai người chết ở dưới Linh Phong, đối với nàng mà nói đều là chuyện tốt. Bởi vì như vậy giết Lãnh Vô Thương càng thêm dễ dàng, kể từ đêm cách đây hai năm trước, nàng đã quyết định giết chết Lãnh Vô Thương rồi.

- Vô Thương công tử!

Lục Ly khuyên nhủ:

- Nơi đây không nên ở lâu, nếu như hai vị đại nhân còn sống, sớm muộn gì bọn họ cũng có thể đi ra. Chúng ta ở đây quá lâu rồi, nên mau chóng tránh đi, ngộ nhỡ người Ma Hoàng Giới tới thì sao?

- Đi!

Lãnh Vô Thương tỉnh táo lại, quả thực nơi đây không nên ở lâu, đúng như Lục Ly nói, nếu như lời hai người Lãnh Vô Song còn sống, nhất định có thể tự mình đi ra.

Hắn suy nghĩ một chút lưu lại một cái dấu hiệu gia tộc, dẫn mọi người men theo thượng du đi tới. Tốc độ cũng không quá nhanh, sợ gặp phải tình huống nào đó, không kịp tránh được.

Lãnh Vô Mật rất luống cuống, đi theo phía sau Lãnh Vô Thương Lãnh Bất Ky. Lục Ly và Lãnh Vô Hinh đi ở cuối cùng, hai người lặng lẽ liếc nhau một cái, phát hiện trong mắt đối phương toàn là sát cơ nhàn nhạt.

Lãnh Vô Song và Lãnh Thiên Bá chết đi, cơ hội hai người kích sát Lãnh Vô Thương sẽ tăng nhiều, tâm nguyện nhiều năm sắp đạt thành, hô hấp Lãnh Vô Hinh cũng có chút dồn dập.

- Trước tiên chúng ta tìm tiểu bí cảnh tiềm tu đi.

Sau khi đi được một khoảng cách, sắc mặt Lãnh Vô Thương trở nên ngưng trọng nói:

- Gia tộc chúng ta có rất nhiều kẻ địch, cho nên ngàn vạn đừng chạy lung tung, tùy tiện tìm bí cảnh tiềm tu một năm, đợi truyền tống ra.

- Ân!

Lãnh Vô Hinh gật đầu nói:

- Ta cũng nghĩ như vậy, không có đám người Vô Song thúc, nếu như gặp phải người Phùng gia, hoặc là người Địa Hoàng Giới, chúng ta đều gặp phiền toái lớn.

- Là đạo lý này.

Lục Ly nói tiếp, trước kia hắn hận không thể vừa vào liền gặp phải Hạo Xuyên công tử, nhưng hiện tại không dám nữa. Không có Địa Tiên bảo hộ, bọn họ ở trong Cổ Thần Cấm Địa vô cùng nhỏ yếu, tùy tiện gặp phải một đám kẻ địch, cũng sẽ chết không có chỗ chôn.

Vận may của mọi người không tệ, chỉ tốn nửa ngày thời gian đã phát hiện một cái bí cảnh mới, lại còn khá kín đáo. Cái này bí cảnh là một hang động, thế nhưng đường đi vào vô cùng nhỏ, hơn nữa còn ở phía dưới thảm cỏ, cửa động chỉ có thể cho phép một người đi vào.

Thiên địa huyền khí bên trong bí cảnh rất nồng đậm, đương nhiên kém hơn một chút so với hòn đảo giữa sông. Cửa động rất nhỏ, nhưng bên trong coi như rộng rãi, không gian có dạng hình cầu, lớn cỡ trăm trượng, mặc dù không có bảo vật, nhưng vẫn có thể mơ hồ cảm ứng được một chút Thiên Vận Đạo Ngân.

- Vào đây!

Lãnh Vô Thương đi vào dò xét, nắm chắc chủ ý. Lần này cổ cấm chế bị xúc động, cấm địa xảy ra biến động lớn, có lẽ sẽ xuất hiện rất nhiều bí cảnh mới và các loại trọng bảo, nhưng lúc này không ai dám đi tầm bảo nữa. Mạng nhỏ quan trọng hơn, vẫn nên thành thật tìm một chỗ tiềm tu.

- Ta đi ngụy trang cửa động một chút.

Lãnh Bất Ky vẫn luôn trầm mặc ít nói, sau khi nói một câu liền đi ra, tìm một ít cỏ dại che kín cửa động lại. Trong Cổ Thần Cấm Địa không thể dùng thần niệm dò xét, khắp nơi đều là sương mù, nếu như cửa động bị che kín mà nói... Không tới gần thì sẽ không phát hiện được.

Thực ra Lãnh Vô Hinh và Lục Ly không muốn tiềm tu ở đây, bởi vì hai người phải nghĩ biện pháp giết chết Lãnh Vô Thương. Nếu như cứ tiềm tu ở chỗ này, hai người sẽ không có bất cứ cơ hội nào.

Trên người Lãnh Vô Thương toàn là bảo, Lãnh Bất Ky cũng có bán thần khí, dựa vào Lục Ly và Lãnh Vô Hinh không thể giết được hai vị Nhân Hoàng, không cẩn thận sẽ bị Lãnh Vô Thương giết ngược lại.

Nhưng lúc này hai người có thể nói cái gì? Chẳng lẽ nói đi tìm bí cảnh khác? Cho dù nói thì khẳng định đám người Lãnh Vô Thương cũng không dám chạy loạn.

Hai người chỉ có thể trầm mặc ngồi xếp bằng ở bên trong chờ đợi thời cơ, sau khi ngụy trang xong Lãnh Bất Ky tiến vào, hắn đã để lại dấu hiệu của gia tộc ở bên ngoài, nếu như Lãnh Vô Song và Lãnh Thiên Bá đi ra, nhất định sẽ tìm tới nơi này.

Đương nhiên, cái hi vọng này rất xa vời, trong lòng mọi người đã tuyệt vọng. Lãnh Vô Thương quyết định ở đây tu luyện hơn mười tháng, đợi thời gian một năm đầy sẽ truyền tống đi ra.

Sau khi Lục Ly ngồi mấy canh giờ, đã thành thật bế quan, không thể ngồi mãi như vậy được? Áo nghĩa hắn tìm hiểu trên đảo còn chưa nhập môn? Hơn nữa Toái Hồn Bí Thuật của hắn cũng cần tiến thêm một bước.

Một chiêu không thể chấn giết Lãnh Vô Song, khiến Lục Ly thấy được nguy cơ.
Chương 1020 Hành tung tiết ra ngoài

Chương 1020: Hành tung tiết ra ngoài

Lần này có rất nhiều nhân tài thế hệ sau của các giới diện tiến vào, đi theo có cường giả cấp Địa Tiên, hiện tại những nhân tài trẻ tuổi kia đều không có tâm tu luyện, một lòng tầm bảo.

Tất cả mọi người suy đoán, có lẽ lần này thần binh và thần giáp sẽ hiện thế. Ngộ nhỡ có được thần binh thần giáp, thì so với cảm ngộ một cái áo nghĩa cửu phẩm cũng đáng giá hơn.

Bên ngoài có vô số nhân tài trẻ tuổi chạy khắp nơi, tìm kiếm bí cảnh mới. Bên ngoài sơn động đám người Lục Ly ẩn thân không phải không có người đi qua, nhưng nơi đây không thể dùng thần niệm dò xét, sương mù lại tầng tầng lớp lớp, phía trên có thảm cỏ che đậy cực kỳ tốt, nên cho tới bây giờ cũng không có người phát hiện.

Một hôm, Lãnh Vô Hinh và Lãnh Vô Mật lại đi ra ngoài, hai người không phải đi vệ sinh, mà là đi tắm gội!

Võ giả đạt đến cảnh giới nhất định, có thể nuốt chửng đan dược năng lượng bổ sung thể lực, tương đương với việc ăn thức ăn năng lượng cao, gần như không có tạp chất gì, cho nên không cần thường xuyên bài tiết.

Tắm gội thì khác!

Các nàng xuất thân quyền thế, từ nhỏ đã rất chú trọng vẻ bề ngoài và sự sạch sẽ, một đoạn thời gian không tắm, sẽ cảm giác toàn thân không thoải mái. Mặc dù trong Cổ Thần Cấm Địa không có sông và nước trong, điều kiện vô cùng khó khăn, nhưng hai người vẫn khó có thể chịu đựng.

Hai người không có rời khỏi sơn động quá xa, mà tìm kiếm một rừng cây nhỏ ở xung quanh, Lãnh Vô Hinh lấy ra một món bảo vật. Đó là một tòa cung điện màu trắng nho nhỏ, chỉ lớn cỡ mười thước, bên trong có một cái đại điện, lực phòng ngự không quá mạnh, nhưng lại có thể dùng để tắm gội.

Lãnh Vô Hinh đi trước vào, Lãnh Vô Mật canh phòng ở bên ngoài, hai người đã từng làm qua chuyện này, thay phiên nhau tắm gội, đề phòng có người ngoài xông vào.

Lãnh Vô Hinh vội vã tắm gội ở bên trong, thay một bộ váy dài màu xanh lục, dùng huyền lực hong khô tóc, đi ra nói:

- Vô Mật, muội vào đi, ta ở bên ngoài quan sát.

Lãnh Vô Mật vội vã đi vào, Lãnh Vô Hinh tản bộ đề phòng ở bên cạnh.

Một nén nhang sau, đột nhiên nơi xa vang lên tiếng xé gió, sắc mặt Lãnh Vô Hinh khẽ biến, sau khi lắng nghe mấy lần, xác định âm thanh đang kéo gần về phía bên này, nàng lập tức bay về chỗ cung điện, vội vã gọi vào bên trong:

- Vô Mật, mau ra đây, có người đến!

Lãnh Vô Mật vừa mới cởi váy dài tiến vào hồ tắm, nghe thấy Lãnh Vô Hinh nói vậy thì sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, không kịp lau người, không kịp mặc áo lót, khoác lên bộ váy dài rồi bay ra phía ngoài, bên trong hoàn toàn trống rỗng.

- Hưu!

Tốc độ nàng rất nhanh, Lãnh Vô Hinh thu hồi bảo vật lại trước. Nhưng các nàng vẫn chậm, nơi xa có bốn tiếng xé gió vang lên, bốn bóng người như ẩn như hiện, rõ ràng đã phát hiện hai người.

Lãnh Vô Mật bởi vì không mặc áo lót, nên cảm giác toàn thân không được tự nhiên, tóc còn ướt nhẹp, kinh hoàng trốn phía sau Lãnh Vô Hinh, hỏi:

- Vô Hinh tỷ, làm sao bây giờ?

- Bình tĩnh, ta tới ứng phó, đừng bao giờ hoảng sợ!

Vẻ mặt Lãnh Vô Hinh khôi phục lại sự lạnh nhạt, dặn dò một tiếng, sau đó đứng im tại chỗ, đợi bốn người phía trước đi tới.

Rất nhanh, bốn bóng người từ trong sương mù đi ra, dẫn đầu bốn người là một vị Địa Tiên, ở giữa là hai vị công tử, một vị Địa Tiên cản ở phía sau.

- Tiêu Vạn Quân? Người Tịch Vô Giới!

Lãnh Vô Hinh thấy hai vị công tử đi ở giữa, hơi thở ra một hơi. Trước kia nàng từng gặp qua hai người này, Tịch Vô Giới chỉ là một trong năm giới diện nhỏ, nên không dám gọi nhịp cùng Trung Hoàng Giới các nàng.

Tiêu Vạn Quân hơn hai mươi tuổi, làn da đen thui, nhìn cũng rất anh tuấn, quen biết cũng không tệ. Hiển nhiên hắn cũng nhận ra Lãnh Vô Hinh, trong mắt hơi hơi phát sáng, đi tới chắp tay nói:

- Vạn quân ra mắt Vô Hinh tiểu thư, xin chào vị tiểu thư này, vậy mà có thể gặp Vô Hinh tiểu thư ở trong Cổ Thần Cấm Địa, Vạn Quân rất vinh hạnh.

Lãnh Vô Hinh lạnh nhạt gật đầu, nói:

- Tiêu công khoẻ, vị này là em gái ta, vị công tử bên cạnh là?

Tên công tử còn lại thấy Lãnh Vô Hinh hai mắt đã sớm sáng lên, vội vàng tự giới thiệu mình:

- Vô Hinh tiểu thư khoẻ, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, nhưng vô duyên gặp nhau. Tại hạ là người Tịch Vô Giới, gọi là Đào Địch.

- Hoá ra là công tử Đào gia.

Lãnh Vô Hinh gật đầu thăm hỏi lần nữa, Đào gia và Tiêu gia đều là siêu cấp bá chủ ở Tịch Vô Giới, công tử hai nhà cùng nhau đi vào tầm bảo cũng rất dễ hiểu.

- Chư vị có thu hoạch gì chưa?

Lãnh Vô Hinh không chút để ý hàn huyên, Lãnh Vô Mật trốn ở sau lưng nàng, chỉ cười xấu hổ, không nói. Lúc này bên trong thân thể nàng trống không, nên không dám gặp người, hiện tại quần áo trước người nàng còn như ẩn như hiện.

- Không có thu hoạch quá lớn!

Tiêu Vạn Quân cười khổ nói:

- Vốn phát hiện một cái bí cảnh, bên trong còn có hai kiện bán thần khí, nhưng lại bị đám người điên Ma Hoàng Giới đoạt mất.

Đào Địch có một chút tò mò, liếc mắt quét nhìn bốn phía, hỏi:

- Tại sao hai vị tiểu thư không mang theo hộ vệ? Hay là thất lạc hộ vệ rồi?

- A a!

Sắc mặt Lãnh Vô Mật có một chút biến ảo, Lãnh Vô Hinh vẫn làm như không có chuyện gì xảy ra, cười nói:

- Nhà ta có không ít người tới, mấy đứa Vô Thương cũng đi theo, đang tầm bảo ở xung quanh. Chúng ta thấy khó chịu, nên tới đây đi dạo.

Tiêu Vạn Quân và Đào Địch bừng tỉnh đại ngộ, bọn họ đều đã nghe nói về danh tiếng của Lãnh Vô Thương, đây chính là thái tử tương lai của Lãnh hoàng triều, ai dám không chú ý?

Tiêu Vạn Quân tương đối hứng thú với giao tiếp, chắp tay nói:

- Vô Hinh tiểu thư, ta ngưỡng mộ Vô Thương công tử đã lâu, có thể giới thiệu một chút hay không?

Lãnh Vô Hinh hờ hững đáp:

- Hiện tại không tiện, các ngươi cũng rời khỏi đây đi, tránh tạo thành hiểu lầm.

- Vậy sao?

Tiêu Vạn Quân và Đào Địch liếc mắt nhìn nhau, trong đôi mắt đều là dị sắc. Hai người đều nghe ra ý tứ trong lời nói, nhất định là xung quanh có trọng bảo, hiện tại Lãnh Vô Thương đang dẫn người tìm kiếm.

- Vậy xin cáo từ, Vô Hinh tiểu thư hữu duyên gặp lại!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK