Trên thạch bích có hoa ngân nhàn nhạt. Xem ra hoa ngân này đã được lưu lại thật lâu, ít nhất đến mấy ngàn năm. Nếu không phải Lục Ly thúc giục Đạo Đạo Chi Ngân, cũng sẽ không phát hiện ra. - Đi thôi! Lục Ly không suy xét quá lâu, đi theo thông đạo có dấu hiệu này. Tuy thông đạo này có thể là sai, nhưng thông đạo từng có người đi qua, vẫn tương đối an toàn. Đi dọc theo thông đạo vài trăm dặm, Lục Ly phát hiện lối rẽ. Hơn nữa thông đạo càng kéo dài xuống dưới, Lục Ly phát hiện thông đạo có dấu hiệu mờ nhạt. - Đi thôi! Lục Ly lại đi theo dấu hiệu, đi xuống dưới. Thông đạo này là kéo xuống dưới, thông đạo này không phân ra lối rẽ, một đường kéo thẳng xuống dưới. Tiếp tục đi xuống dưới, đi đến mấy chục ngàn dặm, trên đường đều là U Hồn Quái, tới đáy, sương mù đen càng nồng đậm, khí tức nơi này khiến người ta thật không thoải mái. Nhưng Lục Ly không có biện pháp, chỉ có thể gắng gượng chịu đựng, bởi vì đường ra rất có thể ở bên dưới. Lại đi hơn một vạn dặm, Lục Ly phát hiện một sơn động ngầm thật lớn. Chờ hắn hạ xuống mặt đất, đi một vòng quanh quảng trường, hắn phát hiện một vấn đề... nơi này lại không có lối ra! Nói cách khác, nơi này là một ngõ cụt, hắn đi dọc theo dấu hiệu, lại đi đến một ngõ cục? Dưới nền đất có mấy ngàn U Hồn Quái, quỷ ảnh vọt đến như hổ vồ mồi. Lục Ly đi vòng khắp nơi, hắn không tin nơi này là ngõ cụt, nơi này hẳn có lối ra. Hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, tinh tế cảm ứng bên trong, nhưng hắn chuyển động mấy lần cũng không phát hiện thấy gì. Thạch bích bốn phía đều là thạch bích bình thường, hắn không tra xét ra thần vao dao động, cũng không phát hiện chỗ huyền diệu nào. - Lui đi! Lục Ly hơi ảo não, bay lên thạch động, lãng phí không ít thời gian, chủ yếu khí tức nơi này, hắn cảm giác thân thể cũng đang bị ma hóa. Tuy chỉ là cảm giác, nhưng cảm giác này là chân thật tồn tại, hắn tin, thời gian dài ở đây, thân thể hắn khẳng định sẽ xảy ra vấn đề. - Không đúng... Lục Ly nghĩ nghĩ, ngừng lại, hắn phóng ra Huyết Linh Nhi, truyền âm nói: - Huyết Linh Nhi, ngươi tra xét thử đi, trong quảng trường này có vấn đề gì không? Huyết Linh Nhi lập tức vươn xúc tua ra, đâm vào trong nền đất, xuyên thấu qua các thạch bích xung quanh, bắt đầu tra xét. Lục Ly vừa rồi quên mất một vấn đề, nếu nơi này là ngõ cụt, vì sao nơi này lại có nhiều U Hồn Quái như vậy? Những U Hồn Quái này đến từ đâu? Huyết Linh Nhi tra xét tỉ mỉ, ước chừng qua nửa canh giờ, nó truyền âm nói: - Chủ nhân, dưới nền đất có một chỗ tà dị, dưới nền đất có một u tuyền, trong u tuyền kia có U Hồn Quái không ngừng vọt ra... - U tuyền? Đôi mắt Lục Ly sáng ngời, dưới nền đất có u tuyền, này chứng minh dưới nền đất có lối ra? U tuyền vọt ra nhiều U Hồn Quái như vậy, u tuyền này có thể là hang ổ của U Hồn Quái, nói không chừng sẽ nối tiếp thông đạo ra ngoài. - Đào đi! Lục Ly lấy ra binh khí, bắt đầu đào. Chuyện khiến hắn kinh ngạc lại xảy ra... hắn lấy ra Thần Binh, bắt đầu đào hố, nhưng phía dưới thoạt nhìn như tảng đá bình thường, lại không ngờ Thần Binh của hắn căn bản không đào được! - Vì sao lại như vậy? Lục Ly nghĩ không thông, nếu Phi Hồn Nhai này đều là tảng đá rắn chắc như thế, việc này đã sớm truyền khắp U Hồn Cốc rồi. Nhưng hắn không hề nghe thấy chuyện này. Vù! Lục Ly nghĩ nghĩ, phóng ra ngoài, lao đi mấy vạn lý, hắn cầm binh khí, vung vẫy, đất đá trên thạch bích nhất thời vỡ vụn, hóa thành bột mịn. - Xem ra là do u tuyền kia? Lục Ly xoay chuyển thân mình, bay xuống sơn động, đến thạch động ngầm. Hắn nâng tay, đấm mạnh xuống. Thần Binh thật sắc bén, nắm tay cũng có lực lượng cường đại, một tòa núi lớn, chỉ một quyền đã nổ nát. Ầm! Mặt đất run lên kịch liệt, sau đó bị đấm thành động lớn. Chuyện khiến Lục Ly kinh ngạc lại xảy ra, tảng đá dưới nền đất lại chậm rãi khép lại... Thân thể bị thương, da thịt có thể chậm rãi khép lại, không ngờ tảng đá bị đập vỡ cũng có thể chậm rãi hồi phục như cũ. Tốc độ hồi phục cũng không phải quá mau, nếu không Lục Ly cũng không dám đi xuống. - Đi thôi! Lục Ly quan sát một lát, xác định không có vấn đề, hắn đấm mạnh xuống, đập mặt đất thành một thông đạo. Thông đạo phía trên rất nhanh khép lại, Lục Ly bị tảng đá bao phủ lên. - Chủ nhân, còn một khoảng cách, phía dưới ngươi ngàn dặm! Huyết Linh Nhi truyền âm lại, Lục Ly âm thầm líu lưỡi, không ngờ u tuyền này lại sâu như vậy, cảm giác như đi chỗ sâu nhất đáy biển, đi Cửu U Hoàng Tuyền, U Hồn Quái này là đến từ âm tào địa phủ sao? Lục Ly tự nhiên không tin địa phủ,... trong thần thiết của hắn còn có lệ quỷ, quỷ ảnh không phải quỷ hồn sao? Quỷ hồn này có gì đáng sợ? Hắn tiếp tục phóng đi, ngàn dặm đối với hắn là chuyện nhỏ, tiếp tục đấm, tiếp tục vọt xuống. Rất nhanh hắn phát hiện u tuyền dưới nền đất, đó là một u tuyền phi thường lớn, phạm vi hơn mười lấy, nước suối róc rách, sương mù đen tràn ngập, từng con U Hồn Quái vọt ra từ trong suối. Nhìn thấy Lục Ly, lập tức bao vây hắn lại. Bên người Lục Ly đều là U Hồn Quái, quỷ ảnh hưng phấn đến cực điểm, rất nhanh xuyên vào trong, sau đó chui vào trong u tuyền. Hả? Lục Ly hơi kinh ngạc, hắn phát hiện, quỷ ảnh lại đang cắn nuốt u tuyền, như là đang uống nước. Tuy tốc độ cắn nuốt không phải quá mau, nhưng u tuyền rõ ràng đang giảm bớt, bị quỷ ảnh hấp thu không ít. - U tuyền nơi này có năng lượng rất cường đại? Lục Ly hơi kinh nghi, hắn có thể cảm ứng được khí tức của quỷ ảnh đang tăng cường, giống như lần đầu cắn nuốt U Hồn Quái. Khí tức gia tăng đại biểu thực lực đang tăng rất nhanh. Thực lực ban đầu của quỷ ảnh cũng rất mạnh, giờ đây đang rõ ràng biến mạnh hơn. Chứng minh trong u tuyền này ẩn chứa năng lượng phi thường cường đại. - Tốt rồi! Lục Ly vốn không định lãng phí thời gian, cũng không cho quỷ ảnh thời gian cắn nuốt U Hồn Quái. Giờ đây, cho dù thời gian khẩn trương thế nào, hắn cũng muốn quỷ ảnh ăn no. Nếu chiến lực của quỷ ảnh có thể tăng lên một cấp bậc, vậy có lẽ sẽ tạo thành thương tổn với võ giả Tứ Kiếp.
Chương 3017 U Hồn Vương
Lục Ly cắn chặt răng, từ trong không gian giới lấy ra một gốc thần dược, nuốt vào, một luồng nhiệt lưu tràn ngập toàn thân, đây là tiên dược đỉnh cấp có thể chữa trị thương thế hắn mọi lúc. Vù! Lục Ly hóa thành bóng trắng, vọt xuống. Hắn rất nhanh kêu rên, nhưng hắn không dám hô thành tiếng, bởi vì u tuyền sẽ chảy vào miệng hắn. Đến lúc đó sẽ ăn mòn nội tạng của hắn. Năm trăm lý, một ngàn lý, ba nghìn lý! U tuyền này còn chưa đến đáy, da thịt toàn thân Lục Ly đã bị ăn mòn. Rất nhiều chỗ lộ ra xương trắng, trong mắt hắn lộ vẻ kinh ngạc. Hắn tin không bao lâu, cơ thể hắn sẽ bị ăn mòn toàn bộ, hắn sẽ biến thành một bộ hài cốt. Chờ nội tạng bị ăn mòn hết, cho dù là thần dược gì cũng không cứu được hắn. Nơi này tối đen, tối đến mức khiến tim người đập nhanh, nơi này ngoài U Hồn Quái, cũng chỉ có u tuyền, an tĩnh đến đáng sợ. Thần niệm của Lục Ly bị hạn chế, chỉ có thể tra xét phạm vi mấy chục trượng. Bốn ngàn dặm, năm nghìn lý! Lục Ly rốt cục xuống đáy u tuyền, hắn chuyển động dưới đáy một hồi, rất nhanh thân mình hắn run lên, ánh mắt lộ vẻ khiếp sợ. Bởi vì dưới đáy u tuyền hắn lại phát hiện một tòa tế đàn cổ xưa! U Hồn Giới, đây là một hư không toái địa, nơi này chỉ có hai lối ra, đều ở Địa Ngục Phủ, ngoại nhân không vào được. Phi Hồn Nhai càng kỳ lạ hơn, nơi này có rất nhiều U Hồn Quái, người bình thường khẳng định không vào được, cường giả siêu cấp cũng sẽ không loạn chuyển ở đây, cho dù có người tìm đến nơi này, ai sẽ ở dưới nền đất xây dựng một tòa tế đàn? Phải biết rằng... U tuyền nơi này phi thường khủng bố, người bình thường chống đỡ không nổi, muốn xây dựng tế đàn khó càng thêm khó. Lục Ly còn phát hiện, tế đàn này cũng không phải lối ra, thoạt nhìn cũng không có tác dụng gì, đơn thuần xây dựng vì tế điện cái gì. Hao phí quá lớn, áp lực và thống khổ chịu đựng thật lớn, lại xây dựng một tòa tế đàn không có ý nghĩa gì? Ai sẽ làm chuyện đau trứng như vậy? Lục Ly không nghĩ ra, cũng không có thời gian nghĩ quá nhiều. Hắn đi một vòng quanh tòa tế đàn lớn kia. Hắn còn phát hiện một chuyện kỳ lạ. Trên mặt tế đàn có thần văn kỳ dị, Lục Ly xem như có hiểu biết nhất định với thần văn, nhưng nhìn thần văn nơi này giống như nhìn thấy cả bầu trời, thần văn nơi này rất phức tạp, rườm ra, huyền diệu. Giữa đất đèn hỏa hoa, Lục Ly tận lực ghi nhớ những thần văn này, hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, lực cảm giác trở nên phi thường khủng bố, cơ bản đã ghi nhớ phần lớn thần văn. Tuy không nhớ kỹ toàn bộ, Lục Ly cũng không để ý, bay nhanh tìm kiếm lối ra. Tốc độ của hắn đạt đến cực hạn, rất nhanh hai mắt sáng lên. Hắn thấy một cửa động u ám, nước biển cửa động kia xoay tròn, giống như một lốc xoáy. Nếu có lối ra, rất có thể ở ngay nơi này. Ngay lúc này, nước biển đột nhiên nổi lên sóng gió, một khí tức âm tà tràn ngập từ xa, cảm giác như mây mù che lấp không trung, khiến người ta không thở nổi. Vốn cả người Lục Ly đã truyền đến thống khổ kịch liệt, nhưng lúc này lại cảm giác cả người băng hàn, loại cảm giác thống khổ tiêu thất, chỉ có một cảm giác, đó là lạnh! Lạnh đến tận xương tủy! Chỗ sâu trong linh hồn Lục Ly truyền đến một loại sợ hãi, giống như một con thỏ thấy được diều hâu thiên địch. Không chỉ như thế, Lục Ly còn phát hiện Long Hồn đang chạy loạn trong linh hồn mình, thật rõ ràng đang nôn nóng bất an. U Hồn Vương! Đây là cảm giác đầu tiên trong đầu Lục Ly, cũng là phán đoán duy nhất. Có thể xuất hiện trong u tuyền, còn có năng lực khủng bố như thế, vậy chỉ có thể là U Hồn Vương trong truyền thuyết. - Đi thôi! Thân mình Lục Ly muốn phóng ra khỏi cửa động, nhưng lúc này, hắn cảm giác thân thể đã không thể khống chế, hắn căn bản không thể động đậy. Hắn sợ tới mức thiếu chút nữa mất hồn, Long Hồn nôn nóng bất an như thế, U Hồn Vương còn không đến đây. Chứng minh Long Hồn rất có khả năng không chống lại nổi U Hồn Vương. Đối mặt sinh tử, Lục Ly chợt bình tĩnh. Trong đầu hắn hiện ra vô số ý niệm, rất nhanh hào quang quanh Thần Sơn sáng lên, U Linh Vương xuất hiện bên ngoài. U Linh Vương vươn ra lợi trảo, ôm lấy Lục Ly, phóng nhanh vào trong cửa động. Quyết sách của Lục Ly là thật anh minh! U Linh Vương và U Hồn Vương là cùng cấp bậc. U Linh Vương dường như không sợ hãi U Hồn Vương, vừa ôm lấy Lục Ly, nháy mắt nhảy vào trong lốc xoáy. Thân ảnh của Lục Ly và U Linh Vương biến mất trong lốc xoáy Sau một lát, một bóng đen đi ra từ chỗ Lục Ly biến mất, bóng đen kia lại ngưng tụ thành nhân hình trên nước, còn là bộ dáng một nữ tử. - Nhân loại? U Linh Vương? Nữ tử tách người khỏi dòng nuốt suối, nữ tử này lại mở miệng nói chuyện, nhưng nói năng vẫn còn bập bẹ, không có tình cảm nhân loại. Nàng hơi nhăn mày, ngờ vực lẩm bẩm nói: - Vì sao U Linh Vương lại giúp nhân loại? Bộ tộc U Linh Vương đã xuống dốc đến mức này rồi? Vù! Sau một lát, nữ tử này hóa thành sương mù đen, bay về phương xa, biến mất trong u tuyền. ... Hoàng Tuyền Thành, đây là một tòa thành trì của Địa Ngục Đảo, thành trì này cách U Hồn Cốc không xa, ở trên bờ biển Đông Hải. Thành chủ của thành trì này là một trưởng lão Địa Ngục Phủ, tên là Tô Ninh, võ giả Tứ Kiếp. Hắn có thói quen uống trà giữa trưa, đương nhiên không phải buổi trà chiều bình thường, mà là thưởng trà độc đáo trong phòng tiểu thấp. Hắn có hơn ba trăm vị tiểu thiếp, xem như rất có tiếng tăm ở Địa Ngục Phủ, nếu không phải hắn là tộc nhân Tô gia, sợ chức vị thành chủ đã sớm bị người khác đoạt lấy. Đang “uống trà”, Tô Ninh chinh chiến tứ phương trên giường lớn, đây là tứ phương thật sự, bởi vì bốn phương hướng có bốn tiểu thiếp. Lúc chinh chiến, cả thân mình Tô Ninh đột nhiên run lên, trong mắt lạnh như băng, tóc gáy cả người dựng đứng. Vù! Hắn cầm lên một kiện y bào, không để ý ánh mắt u oán của bốn tiểu thiếp, thân mình phóng thẳng lên cao. Hắn nhìn trên không thành trì, trên mặt lộ vẻ kinh sợ. Không chỉ có hắn, võ giả cả thành trì này lúc nào cũng có cảm giác khiến người ta sợ hãi.
Chương 3018 Tế đàn cổ xưa
Năng lực hiện tại của quỷ ảnh đã có thể uy hiếp Tam Kiếp đỉnh phong. Long thống lĩnh bị ảnh hưởng rất lớn. Nếu thực lực của quỷ ảnh có thể tăng lên nhiều, vậy có thể uy hiếp võ giả Tứ Kiếp. Cho nên Lục Ly cũng không di chuyển nữa, đứng tại chỗ, lẳng lặng chờ đợi quỷ ảnh cắn nuốt. Chờ thực lực của quỷ ảnh tăng lên là có thể đi xuống u tuyền. Hắn đứng sừng sững giữa không trung, vẫn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống phía dưới. Trong Phi Hồn Nhai này nghe nói có U Hồn Vương, nếu thật sự có, rất có thể ngay tại bên dưới... Thời gian trôi qua dần dần, nửa này rất nhanh trôi qua, quỷ ảnh vẫn đang cắn nuốt. Lục Ly không gấp gáp, nếu tính toán, người của Mạnh gia hẳn hơn một ngày mới đến, hắn còn ít thời gian. Hơn nữa, cho dù người của Mạnh gia tiến vào, bọn họ có thể dễ dàng tìm đến nơi này sao? Thông đạo này, lúc Lục Ly đi xuống, đã hồi phục toàn bộ như cũ, không lưu lại dấu vết gì. Cho dù có người tìm thấy hầm ngầm này, cũng không dễ dàng phát hiện? Nếu tảng đá phía trên có dao động, Lục Ly có thể dễ dàng cảm ứng. - Ừm... chờ một chút! Lục Ly quyết định đợi một hai ngày, thẳng đến khi quỷ ảnh cắn nuốt xong u tuyền, thực lực tăng trưởng rõ ràng rồi nói sau. Nếu có thể để thực lực quỷ ảnh tăng lên mấy chục lần, võ giả Tứ Kiếp Lục Ly cũng không còn lo lắng nữa. - Đúng rồi! Lục Ly đột nhiên nhớ tới một chuyện, u tuyền này thoạt nhìn không phải vật phàm, không biết U Linh Vương có thể hấp thu không? Nếu có thể hấp thu, sẽ có trợ giúp lớn gì cho thương thế của nó hay không? Hắn lập tức để Huyết Linh Nhi câu thông với U Linh Vương. U Linh Vương truyền lời lại khiến Lục Ly thật cạn lời, U Linh Vương này cái gì cũng không hiểu, nói không biết cái gì là u tuyền. Vù! Lục Ly thả ra U Linh Vương, dẫn hắn xuống u tuyền. U Linh Vương ngờ vực nhìn u tuyền phía dưới. Đôi cánh của nó còn chưa khôi phục, cho nên không thể bay, chỉ có thể nhảy xuống. Rầm! U tuyền nổi dậy bọt sóng, U Linh Vương rơi xuống, bịch một cái, sau đó không động đậy nữa. Trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, thân thể chậm rãi chìm xuống, khí tức của nó rõ ràng đang tăng cường, thương thế trên người cũng bắt đầu khôi phục. Ùng ục! U Linh Vương uống từng ngụm u tuyền, giống như đây là loại rượu ngon nhất thế giới, khi nó uống vào càng nhiều u tuyền, móng vuốt và đôi cánh nó mọc ra càng nhanh, giống như nuốt vào thần dược tuyệt thế. - U tuyền này rốt cuộc là gì? Lục Ly hết sức hiếu kỳ, u tuyền này có thể giúp thực lực quỷ ảnh tăng lên, hiện tại còn giúp thương thế của U Linh Vương khôi phục rất nhanh, xem tình huống, thực lực của U Linh Vương cũng đang tăng lên? Chẳng lẽ đây là nguồn suối có năng lực hắc ám sao? Lục Ly không nghĩ ra, cũng không dám lộn xộn, an tĩnh chờ đợi nơi này. Thời gian trôi qua rất nhanh, sau một ngày, thương thế của U Linh Vương đã khôi phục toàn bộ, móng vuốt và cánh đều mọc ra. Hơn nữa Lục Ly phát hiện, khí thế của U Linh Vương đang tăng lên, hình thể bắt đầu lớn hơn. U Linh Vương và quỷ ảnh liên tục uống nước u tuyền, nhất là U Linh Vương, giống như không sợ bụng mình to ra, nổ tung. Lục Ly nghĩ nghĩ, lấy ra Thần Sơn, bắt đầu thu vào u tuyền. Trong Thần Sơn có một đại điện, còn có mấy thiên điện, Lục Ly dời tất cả vào thiên địa, bọn Mạnh Li cũng dời đến thiên điện, hắn chuẩn bị đựng đầy u tuyền trong đại điện. Thần Sơn vừa động, u tuyền bắt đầu giảm bớt rõ ràng, mực nước cạn dần, nếu không phải u tuyền đủ lớn, sợ sẽ bị Thần Sơn hút hết. Mực nước ước chừng giảm xuống ba thước, đại điện trong Thần Sơn đầy nước, Lục Ly thật vừa lòng, thứ này đều có tác dụng lớn với quỷ ảnh và U Linh Vương, sau này để chúng nó không có việc gì thì vào ngâm, muốn uống bao nhiêu tùy ý. Thời gian trôi qua một ngày, quỷ ảnh và U Linh Vương còn đang cắn nuốt, nhưng khí thế hai người rõ ràng đang tăng lên thật chậm, còn là phi thường chậm. Khí thế của quỷ ảnh mạnh hơn lúc trước không chỉ gấp mười, Lục Ly phán đoán võ giả Tứ Kiếp bình thường, nếu không có yêu hồn cường đại, quỷ ảnh có thể tiêu diệt linh hồn của bọn họ. Hình thể U Linh Vương tăng hơn không chỉ gấp đôi, ban đầu chỉ cao hơn mười thước, giờ đây đạt đến hai mươi thước. Khí thế cũng mạnh hơn không ít, không biết chiến lực hiện giờ thế nào? Ách... Lục Ly phát hiện một vấn đề, U Linh Vương hiện tại không thể cất vào trong Thần Sơn. Hắn nghĩ nghĩ, để Huyết Linh Nhi truyền âm cho U Linh Vương, nhìn xem có thể biến nhỏ hơn không. Vù! U Linh Vương bay lên, kịch liệt nhỏ lại, cuối cùng biến thành kích thước cỡ như Lục Ly, cung kính đứng phía sau Lục Ly. Nói và Lục Ly có liên hệ về tinh thần, là linh thú của Lục Ly, tuy hơi thở cuồng bạo, cũng không dám tổn thương Lục Ly một cọng lông. - Đi thôi! Lục Ly không dám dừng lại, thu quỷ ảnh và U Linh Vương vào, thân mình phóng vào trong u tuyền. Vừa xuống u tuyền, cả mình hắn run lên, cảm giác như vọt xuống nồi chảo. Ưm... Hắn bay ra khỏi u tuyền, nhìn thấy y bào toàn thân mình bị ăn mòn trong nháy mắt, trên da cũng xuất hiện vết sưng đỏ, trông cực kỳ khó coi. Vừa rồi hắn chỉ đi xuống đã bị thương trong nháy mắt, u tuyền này rất khủng bố. - Khó trách... Lục Ly nhớ đến Hoắc lão từng nhắc nhở, nơi này vô cùng nguy hiểm. Không nói cái gì, chỉ nói u tuyền này, người bình thường đi xuống, hẳn phải chết không nghi ngờ. Thân thể hắn là phi thường mạnh mẽ, lực phòng ngự cường đại, nếu là võ giả Tam Kiếp bình thường sao chịu nổi? - U tuyền này quả nhiên là thuốc tiên đối với sinh vật hắc ám, đối với chúng ta lại là độc dược! Lục Ly hơi đau đầu, hiện tại hắn không còn đường để đi. Không thể ở đây mãi được? Không nói người Mạnh gia sớm hay muộn cũng tìm đến, chỉ cần khí tức nơi này, ở lâu khẳng định xảy ra vấn đề. Vù! Thân thể Lục Ly tiến vào Thần Sơn, muốn thử lợi dụng Thần Sơn bay xuống? Chuyện khiến hắn muốn hộc máu đã xảy ra, vừa tiến vào u tuyền, u tuyền lập tức kịch liệt chấn động, hắn lại bị chấn động ra khỏi Thần Sơn. - Thật tà môn, liều mạng rồi!
Chương 3019 U Hồn Vương
Vù vù! Giữa không trung có một khe hở mở ra, sau đó một khí tức hung lệ đến cực điểm tràn ngập, bao phủ người toàn thành. Bên trong khe có một con quái vật màu đen thật lớn vọt ra, ánh mắt đỏ như máu, đứng thẳng thân hình cao lớn, cái đuôi như roi, hai cánh hữu lực, quan trọng nhất là khí tức âm lãnh, khiến tất cả quân sĩ trong thành như lâm vào đại địch. - U Linh Vương! Tuy Tô Ninh không phải cường giả trung tâm Tô gia, nhưng có thể tiếp xúc một vài bí mật. Hắn nhìn thấy U Linh Vương to lớn này, linh hồn cũng run rẩy. U Linh Vương là tồn tại mà võ giả Tứ Kiếp đỉnh phong mới có thể trấn áp. Chút thực lực ấy của hắn dường như không đủ nhét kẽ răng. Vì sao trong không trung lại xuất hiện một con U Linh Vương? Vấn đề này Tô Ninh không nghĩ ra, hắn chỉ biết Hoàng Tuyền Thành xong đời rồi. Nếu con U Linh Vương này đại khai sát giới, đánh chết hết mọi người trong thành, ai cũng không chạy thoát. - Không đúng! Con ngươi Tô Ninh nhìn lướt qua phía dưới, hắn đột nhiên phát hiện, trong tay U Linh Vương có người. Ừm... người này đều không gọi là người, cơ thể người này đều bị ăn mòn, thoạt nhìn như một khối hài cốt. Một U Linh Vương xuất hiện, trong tay cầm khối hài cốt, ánh mắt hài cốt kia còn động? Loại tình huống quỷ dị này, khiến con dân trong thành đều cảm giác quỷ dị đến cực điểm, ngay sau đó, người kia cử động, môi cháy đen mấp mấy nói một câu: - Nơi này là đâu? Nói, nếu không... chết đi! U Linh Vương không hề động thủ giết người? Hài cốt còn có thể nói chuyện? Rất nhiều người cảm thấy tóc gáy dựng đứng, Tô Ninh cũng không dám động đậy, lập tức trả lời: - Hồi bẩm đại nhân, đây là Hoàng Tuyền Thành! - Không được tiết lộ chuyện của ta, ít nhất giữ bí mật một ngày, nếu không ta sẽ tàn sát hết dân chúng trong thành, bổn tọa nói được làm được! Hài cốt kia để lại một câu, đôi cánh U Linh Vương chớp động, gào thét, bay về phía bắc. Tốc độ nhanh đến mức người thường không nhìn thấy rõ. Khi U Linh Vương đi rồi, tất cả mọi người trong thành như trút được gánh nặng, Tô Ninh cũng cảm thấy cả người ướt đẫm mồ hôi. - Phong thành! Hắn phản ứng rất nhanh, lập tức trầm quát: - Mọi người toàn thành đã nghe rồi, không được tiết lộ tin tức này ra ngoài, sau một ngày, ta sẽ báo cáo Trưởng Lão Phủ. - Chuyện này... Một vài người chần chờ, nhưng mệnh lệnh của Tô Ninh không dám không nghe. Có người cũng hiểu Tô Ninh này vì sao làm vậy, bởi vì nếu U Linh Vương trở lại, tất cả mọi người trong thành phải chết, hơn ba trăm tiểu thiếp của Tô Ninh cũng phải chết. Về phần giấu diếm tình báo không báo, Tô Ninh là người của Tô gia, việc này không ai làm gì được hắn. Hắn cũng có nguyên nhân của mình, nhiều nhất bị thóa mạ một chút, bị trừng phạt một phen. Nếu dám báo cáo, một khi U Linh Vương và cường giả thần bí kia trở về, tòa thành trì này cũng không còn nữa. Cho dù thành chủ hắn còn sống thì có ý nghĩa gì. Hơn một ngày, tốc độ U Linh Vương dù nhanh cũng không bay được quá xa... - Hoàng Tuyền Thành? Cách bờ biển hai ba ngày, hy vọng hết thảy thuận lợi, chỉ cần ra biển, ta có thể sống sót! Sau khi Lục Ly bay về phía bắc mấy vạn lý, lập tức khống chế U Linh Vương bay đến phía đông. Hắn nhìn qua địa hình của Địa Ngục Đảo, Hoàng Tuyền Thành cách bờ biển chỉ có lộ trình hai ba ngày, hắn cũng không phải không có hy vọng chạy thoát. Mạnh Tam gia thật căm giận, là trưởng lão chiến đường của Địa Ngục Phủ, Mạnh Tam gia ở Địa Ngục Phủ, thậm chí ở cả La Sát Hải đều là tồn tại nổi danh lừng lẫy. Cả đời này của hắn tự phụ đến cực điểm, quyền uy ở Địa Ngục Phủ nặng nề, nói một là một. Thời gian trước, đại chiến La Sát Cung, hắn vỗ ngực, nhất định phải đánh bại La Sát Cung, kết quả hai bên đánh không phân thắng bại, Địa Ngục Phủ chết thảm trọng, điều này khiến hắn cảm thấy thật mất mặt. Hiện tại lại xuất hiện chuyện này, khiến hắn cảm thấy càng thêm mất mặt. Công tử đệ nhất thế hệ trẻ tuổi Mạnh gia bị người ta bắt làm con tin, còn là bị một tên không tên tuổi bắt, một Nhị Kiếp Thiên Thần? Tuy việc này còn chưa đồn đãi ra ngoài, nhưng Mạnh Tam gia sau khi nghe thấy tin tức này, cả người đều tức điên rồi. Nếu bị một Tứ Kiếp Thiên Thần bắt thì còn đỡ, việc Nhị Kiếp Thiên Thần này sau khi truyền ra, mặt mũi của cả Mạnh gia để ở đâu? Mạnh Tam gia không phái người đến đây, thậm chí việc này cũng không công khai, mà sau khi xử lý xong việc, lập tức đi đến U Hồn Cốc. Hắn muốn đích thân xử lý chuyện này. Nếu cứu Mạnh Li khó khăn, hắn không ngại giết hết tên lang thang kia và Mạnh Li cùng nhau. Dương trưởng lão tự mình tiếp đãi hắn, hơn nữa cùng hắn bay vào U Hồn Cốc, bay đi Phi Hồn Nhai. Hoắc lão mang một đám người bao vây Phi Hồn Nhai, tất cả quân sĩ đều ở đó, trên trời dưới đất đều bao vây, một con muỗi cũng không bay lọt ra ngoài. Mạnh Tam gia và Hoắc lão gặp mặt, hai người lập tức cảm thấy bùng lửa, trong mắt hai người đều là địch ý, không gian giữa hai người như đóng băng. Một luồng sát khí vô hình tràn ngập bên cạnh hai người. Mạnh Tam gia lạnh lùng nhìn quét Hoắc lão, trầm quát: - Hoắc lão Lục, trưởng lão trấn thủ như ngươi làm việc thế nào vậy? U Hồn Cốc các ngươi xảy ra chuyện như vậy, ngươi khó tránh khỏi tội. Dẫn theo nhiều người như vậy tiến vào, lại không bắt được nghịch tặc kia, cần ngươi có tác dụng gì? Lời nói của Mạnh Tam gia phi thường khí phách, lấy địa vị của hắn, nói như vậy cũng không phải không đúng. Nhưng đây là chuyện của Mạnh gia, Hoắc lão và Mạnh Tam gia vốn bất hòa, khó tránh khỏi tạo cảm giác Mạnh Tam gia lấy thế áp người. Hoắc lão nở nụ cười, thoạt nhìn như lão giả hiền lành, nhưng đùa cợt trong mắt không thể nào che giấu, hắn nhẹ nhàng nói: - Mạnh Tam gia, ngươi nói gì vậy. Ta lại không thể bỏ lại sự vụ của U Hồn Cốc không quản, cháu trai ngươi tự mình lén chạy đến đây, ta chẳng lẽ mỗi ngày đều phải xoay chuyển quanh hắn sao? Lần này tiến vào đây quả thật mang theo rất nhiều người, nhưng tiểu tử này có một con U Linh Vương, ta có thể giết hắn, vấn đề là cháu trai của ngươi cũng phải chết.
Chương 3020 Khó tránh khỏi tội
- Việc này ta cũng không dám làm, đến lúc đó ngươi đi Trưởng Lão Phủ cáo trạng ta, nói ta hại chết cháu trai ngươi, tội này ta nhận không nổi. Lời nói của Hoắc lão có vẻ phong khinh vân đạm, nhưng trong bông có kim, mỗi câu nói đều như đang trào phúng. Hai mắt Mạnh gia bốc hỏa, lại không bắt được sơ hở của Hoắc lão, cũng không thể phản bác. Rất nhiều chuyện mọi người đều rõ ràng trong lòng, nhưng không thể nói thẳng ra. Hừ hừ! Mạnh gia hừ lạnh vài tiếng, vung tay hạ lệnh: - Tất cả trưởng lão tiến vào trong Phi Hồn Nhai, tìm kiếm Lục Tứ. Sau khi tìm được thì đưa tin cho ta, bổn tọa tự mình kết liễu hắn. - Hành động đi! Hoắc lão vung tay lên, tất cả trưởng lão đều xuất động, bay vào Phi Hồn Nhai. Hoắc lão và Vân lão liếc nhau, khóe miệng hai người đều mang theo tươi cười nhàn nhạt. Nếu vận khí Lục Ly tốt, giờ đây hẳn đã chạy thoát rồi? Bọn họ chỉ cần chuyển một vòng ở Lệ Hành Công Sự, qua một thời gian, tin tức Lục Ly chạy ra ngoài sẽ truyền khắp nơi. Một khi Lục Ly trốn ra được bên ngoài, việc này sẽ không thể áp chế. Mạnh gia sẽ mất hết mặt mũi. Đây là mục đích của bọn họ, khiến Mạnh gia mất mặt, có thể khiến nội tâm bọn họ thống khoái, xem như đại thù được báo. Một đám trưởng lão đi qua thạch động, tất cả mọi người đều có yêu hồn bảo hộ. Trưởng lão cường đại đi thạch động lớn, trưởng lão yếu ớt thì đi thạch động nhỏ. Rất nhiều người tỏ ra kinh nghi, nơi này nhiều U Hồn Quái như vậy, Lục Ly sao có thể chống lại? Tìm ba ngày, không có thu hoạch gì, không phát hiện thi thể hay dấu vết gì! Sau một ngày, đám người Hoắc lão phát hiện dấu vết, trong một thông đạo phía trên u tuyền thạch động lớn nhất, Lục Ly đánh nát thạch bích nơi này, để lại đá vụn đầy đất. Hoắc lão và Vân lão đi xuống thạch động ngầm, nhưng không phát hiện dấu vết gì, Lục Ly sống không thấy người, chết không thấy xác. Hai người tìm tòi gần đó, cảm thấy mỹ mãn đi ra ngoài. Không tìm thấy Lục Ly, không tìm thấy thi thể, chứng tỏ Lục Ly có thể đã chạy thoát rồi. Bọn họ tiếp tục đi dò xét xung quanh, có lẽ tin tức sắp truyền đến rồi. Sau một ngày rưỡi, một khối ngọc phù trong tay Dương trưởng lão vỡ vụn, hắn bay ra trước, một hạ thủ truyền tin, sắc mặt Dương trưởng lão đắng cay. - Tam gia! Hắn bay đến tòa đảo gần đó, Mạnh Tam gia ở đó đợi tin tức. Hắn đi đến bên cạnh Mạnh Tam gia, cười khổ nói: - Lục Tứ đã chạy ra khỏi U Hồn Giới! Hửm? Mạnh Tam gia mở to mắt, trong con ngươi đều là sát khí, cả giận nói: - Lối ra không phải bị phong ấn sao? Trong các ngươi có gian tế? Hoắc lão Lục âm thầm thả hắn rời đi? - Không phải... Dương trưởng lão cười khổ lắc đầu, nói: - Hắn căn bản không đi ra ngoài từ lối ra, hẳn là từ một lối ra của Phi Hồn Nhai chạy ra ngoài. Nghe nói Phi Hồn Nhai có một lối ra. Nơi hắn xuất hiện là Hoàng Tuyền Thành, bên trong thành có vô số người nhìn thấy, giờ đây, hắn đang bỏ chạy ra biển. - Hoàng Tuyền Thành? Sắc mặt Mạnh Tam gia nhất thời trở nên cực kỳ âm trầm, một Mạnh Li chết thì chết, Mạnh gia cũng không có tổn thất gì quá lớn. Nhưng sau khi việc này truyền ra ngoài, thể diện Mạnh gia sẽ bị quét sạch, vốn rất nhiều người bất mãn với hắn, càng sẽ lấy chuyện này chèn ép Mạnh gia. Ầm! Mạnh Tam gia càng nghĩ càng nổi giận, một chưởng đấm lên mặt đất, cả tiểu đảo nhất thời chấn động, vỡ ra từ giữa, Mạnh Tam gia nổi giận phóng lên cao, cuồng bạo bay sang bên kia. Phù phù phù! Đám người Hoắc lão chỗ Phi Hồn Nhai cảm nhận được dao động, đều bay ra, Hoắc lão nhìn thấy Dương trưởng lão tỏ ra chua sót, khóe miệng lập tức lộ ra tươi cười nhàn nhạt. - Hoắc lão! Dương trưởng lão liếc mắt nhìn Hoắc trưởng lão từ xa, truyền âm nói: - Việc này... ngươi cũng có xuất lực phải không? - Ăn có thể ăn bậy, lời không thể nói bậy được! Hoắc lão lầm bầm hai tiếng, truyền âm nói: - Lão Dương, con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta xuất lực? Nói chuyện làm việc đều phải có chứng cớ, ngươi nói xấu lão phu như vậy, tin hay không ta cáo trạng ngươi với Trưởng Lão Phủ? - Được rồi, ta không tranh với ngươi! Dương trưởng lão lười cãi cọ với Hoắc lão, lắc đầu thở dài, bay về phía U Hồn Cốc. Việc này qua đi, sợ hắn sẽ bị Trưởng Lão Phủ giáo huấn. Hắn có hơi hối hận lúc trước vì sao đáp ứng Mạnh Li đến nơi này? Hắn là trưởng lão quản sự, hắn trốn không thoát liên quan. - Ha hả! Hoắc lão và Vân lão liếc nhìn nhau, trong mắt hai người đều là ý cười, Hoắc lão thở dài, truyền âm nói: - Tiểu tử này quả nhiên không tệ, lại có thể chạy thoát. Hiện tại có lẽ đã trốn rất xa, thoát được càng lâu, việc này ảnh hưởng càng lớn càng tốt, tốt nhất dắt Mạnh Li đi khắp thế giới. - Đáng tiếc một nhân tài! Vân lão cảm khái, quan điểm của hắn và Hoắc trưởng lão không giống nhau, Lục Ly trốn không thoát. Tuy Hoàng Tuyền Thành cách bờ biển không xa, nhưng nếu Mạnh Tam gia xuất động vẫn để Lục Ly đào tẩu, hắn sẽ không làm được trưởng lão chiến đường của Địa Ngục Phủ rồi. Tin tức của Lục Ly là Tô Ninh báo cáo, nhưng Tô Ninh đã báo muộn một ngày, tạo đủ thời gian tranh thủ cho Lục Ly. Nếu không Lục Ly hiện giờ hẳn đã bị phát hiện, còn bị đánh chết. Thời gian một ngày rưỡi, giúp Lục Ly khôi phục thương thế rất nhiều. Hắn thoạt nhìn thật thảm, kỳ thật thương thế cũng không quá nặng. Bởi vì xương cốt không có đứt đoạn, nội tạng cũng không có thương tổn, linh hồn cũng không bị hao tổn, chỉ bị thương ngoài da. Lục Ly có thần dược đỉnh cấp, luyện hóa một ít, cộng thêm khả năng khôi phục của thân thể cường đại, một ngày rưỡi, thương thế đã khôi phục tốt khoảng bảy tám phần. Lục Ly cách bờ biển cũng không quá xa, nếu tốc độ phi hành cao nhất, chỉ có lộ trình nửa ngày, nhưng lộ trình nửa ngày hắn lại cảm giác như mất vài ngày. U Linh Vương đã thu hồi lại, nếu không thu lại, hắn sớm muộn gì cũng bị phát hiện. Hắn bao phủ mình trong hắc bào, bay đi quỷ mị, thúc giục Đại Đạo Chi Ngân mọi lúc để cảm ứng. Như vậy thật hao phí tinh lực, nhưng nếu không như vậy, hắn sẽ không đi tiếp được, bởi vì có rất nhiều thám báo đang truy tung hắn.