Thân mình hắn chợt lóe vào trong Thần Sơn, đi thẳng vào vấn đề, nói: - Nửa tháng, thương thế của ngươi cũng đã khôi phục một ít, thần kĩ có thể cho ta rồi chứ? - Hiện tại cho sao? Lão giả đã mọc ra da, tuy là làn da mới sinh, nhưng nhìn thế nào cũng trông thật già, hắn trầm ngâm một lát, nói: - Ban đầu ta nói là một tháng sau, yên tâm đi, sẽ không thiếu ngươi đâu. Ta không phải tu luyện thần thể vô thượng, thứ này ta có tìm hiểu cũng không có ý nghĩa quá lớn. - Không! Lục Ly cố chấp nói: - Phải đưa ngay bây giờ, nếu không ta sợ chiến lực của ngươi khôi phục, ta không khống chế được ngươi. Nếu ta có thể giúp ngươi ẩn núp nửa tháng, vậy khẳng định phải tiếp tục giúp ngươi. Nếu không ngươi đi ra ngoài, ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Ta cũng sẽ không hại ngươi, nếu muốn hại ngươi, vừa phát hiện được ngươi, ta đã giết ngươi rồi. - Ưm… được rồi! Lão giả nghĩ nghĩ, sảng khoái nói: - Tiểu oa nhi, lần này xem như ngươi cứu mạng ta. Cho dù ngươi muốn đòi lại mạng của ta, lão phu cũng chấp nhận. Loại thần kỹ này ta thu hoạch được ở chỗ Đại Đế, thần kỹ này kỳ thật phi thường nổi danh, đáng tiếc là tàn quyển. - Tàn quyển? Lục Ly hơi kinh ngạc nói: - Tàn quyển có thể tăng cường thân thể lên thập bội? Nếu là đầy đủ, vậy có thể tăng lên mấy chục lần? - Gấp trăm lần! Lão giả thật khẳng định nói: - Ta mới vừa nói, loại thần kỹ này phi thường nghịch thiên, cũng phi thường nổi danh, bởi vì do một Đại Đế sáng tạo ra. Đại Đế này vẫn luôn tu luyện thần thể vô thượng, Đại Đế được xưng là thân thể vô địch Tam Trọng Thiên, đáng tiếc về sau bị người chém giết. Lục Ly ngẩn ra, theo bản năng hỏi: - Ngươi... không phải nói Tử Đế chứ? - Đúng vậy! Lão giả gật đầu nói: - Tử Đế năm đó mạnh mẽ đến đáng sợ, từng thống nhất cả Lẫm Đông Đại Lục. Đáng tiếc bị Dương Đế và một Đại Đế liên thủ chém chết. Công pháp này ta đạt được ở một nơi cổ địa, khắc vào một tòa núi lớn. Đáng tiếc tòa núi lớn kia đã bị người nổ nát, ta chỉ được một bộ phận... - Thì ra là thế! Lục Ly hơi gật đầu, vậy là đúng rồi, không khác biệt lắm với tin tức Tử Đế hắn hiểu biết, không nghĩ tới lão giả này còn đạt được công pháp của Tử Đế. Lão giả cảm khái một tiếng, tiếp tục nói: - Công pháp này kỳ thật rất nổi tiếng, tên là Bác Long Thuật. Tử Đế cũng không tìm hiểu chân ý, chỉ tu luyện thân thể. Nhờ Bác Long Thuật và hai loại chiến kĩ khác, áp chế rất nhiều cường giả Đế Cấp. Nếu hắn không chết, có lẽ hắn sẽ trở thành Thánh Hoàng thế hệ mới. - Lợi hại! Lục Ly cũng khẽ thở dài, không ngờ rằng Tử Đế lại lợi hại như vậy, khủng bố như vậy, lão giả trước mắt không biết... thân thể Tử Đế đang ở trong không gian giới của hắn? Nếu hắn lấy ra thân thể Tử Đế, cả La Sát Hải đều sẽ oanh động? - Được rồi, ta truyền cho ngươi tâm pháp, ta cũng không giấu diếm nữa, có thể tìm hiểu hay không phải xem ngộ tính của ngươi! Lão giả ngừng lại, Lục Ly hơi gật đầu, nhớ kỹ toàn bộ tâm pháp lão giả nói, hắn đọc lại một lần, cảm giác công pháp thuật thông thuận, xem ra người này không lừa hắn. - Ngươi ra ngoài tìm hiểu đi. Lão giả phất tay nói: - Chờ một tháng sau, ta sẽ lén rời đi, sẽ không mang đến phiền toái gì cho ngươi. Mặt khác... ta gọi là La Sa! Về La Sa, Lục Ly căn bản chưa từng nghe nói đến, hắn cũng không phải là người của La Sát Hải, đừng nói La Sa, cho dù tên của phủ chủ Địa Ngục Phủ, hắn cũng không biết. La Sa cũng xem như là một danh nhân ở Địa Ngục Phủ rồi, là thủ lĩnh một thế lực, năm đó có tiếng tăm lừng lẫy ở La Sát Hải, chiến lực rất mạnh. Đáng tiếc sau đó bị người đả thương nặng, thần đan bị phế bỏ. Thần đan bị phế ở Tam Trọng Thiên không tính là chuyện lớn gì, nhưng lúc ấy, La Sa còn trúng độc, hôn mê suốt ba năm. Thời gian ba năm rất dài, các năng lượng trong thân thể La Sa dần héo rút. Cho nên, cho dù về sau dùng thần đan chữa trịm, chiến lực cũng khó khôi phục lại đỉnh phong, về sau cũng gần như không có khả năng tiến bộ. Bởi vì vậy, tinh thần La Sa sa sút một khoảng thời gian rất dài. Cường giả trong các thế lực cũng đi không ít, thế lực bọn họ trở thành tiểu thế lực, cuối cùng dựa vào La Sát Cung. Chiến đấu lần này, các tiểu thế lực phụ thuộc tự nhiên đều xuất động. La Sa còn là người đầu tiên phóng ra. Mấy năm nay, tuy chiến lực của hắn cũng không có tiến bộ quá lớn, nhưng tốt xấu gì cũng là võ giả Tứ Kiếp, cho nên vẫn thật mạnh, xử lý không ít cường giả Địa Ngục Phủ. Hắn tự nhiên trở thành chim đầu đàn, một trưởng lão cường đại Địa Ngục Phủ tự mình ra tay, đánh trọng thương La Sa, bắt giữ, đưa La Sa đến nơi này. Lục Ly cũng mặc kệ La Sa gì đó. Sau khi hắn ra ngoài, lập tức bế quan tìm hiểu Bác Long Thuật. Loại chiến thuật này là chiến kĩ nghịch thiên, tìm hiểu càng sớm càng tốt. Nơi này tùy thời đều có thể xảy ra chuyện, hắn có chiến lực cường đại còn có khả năng tự bảo vệ mình. Loại thần kỹ này rất thâm ảo, Lục Ly tìm hiểu liên tiếp năm ngày lại không có thu hoạch gì, căn bản không thể lý giải. Bên trong có vài nội dung phi thường huyền diệu, Lục Ly tìm hiểu vài ngày, đến ý tứ bên trong vẫn chưa hiểu được. Nhưng Lục Ly cũng không sốt ruột, loại thần kỹ nghịch thiên này, nếu dễ dàng tìm hiểu như vậy, vậy đã không phải là thần kỹ nghịch thiên rồi. Càng khó tìm hiểu, uy lực càng lớn. Lục Ly tiến vào cảnh mộng ảo, quân hết thảy chuyện bên ngoài, dụng tâm tìm hiểu Bác Long Thuật. Tu luyện là không có quan niệm thời gian, nửa tháng như một cái chớp mắt. Sau nửa tháng, cấm chế Thần Sơn nổi lên sóng gió. Lục Ly tỉnh lại, thần niệm hắn nhìn quét qua, phát hiện thương thế La Sa đã khôi phục cơ bản rồi, thần lực mênh mông, hẳn là muốn rời khỏi. Vù! Thân mình Lục Ly lóe lên, dò hỏi: - La đại nhân, kế tiếp ngươi chuẩn bị thế nào? Lục Ly hỏi như vậy, tự nhiên muốn xem La Sa sẽ liên lụy đến hắn không. Một khi La Sa bị bắt, đến lúc đó bị khảo vấn, hắn sẽ nguy hiểm.
Chương 2952 Tù binh bạo động
La Sa cười nhạt, nói: - Yên tâm đi, tiểu hữu, ngươi đã cứu ta một mạng, ta sẽ không hại ngươi. Ngươi đưa ta đến quặng mỏ dưới nền đất đi, ta sẽ tự nghĩ biện pháp đào tẩu. Cho dù bị bắt, ta cũng tuyệt đối không khai ra ngươi. Ta thề với danh nghĩa chủ thần! - Được! Lục Ly gật đầu, đưa La Sa xuống nền đất cũng là biện pháp không tồi. Cho dù bị bắt, hắn cũng có thể nói không có chết, mình ở trong quặng mỏ chữa trị thương thế. - Ngươi chờ trước đi, chờ bọn họ đi rồi, ta dẫn ngươi xuống. Lục Ly vung ra Thần Sơn, tiếp tục tu luyện bên ngoài, đợi vài ngày, đám người Hoàng Nha trở lại, Lục Ly không tu luyện nữa, chờ bọn họ đi làm công vụ. Sau hai ngày, Hoàng Nha dẫn đội xuất phát, Lục Ly lập tức đuổi ra ngoài, Hoàng Nha trở nên không được tự nhiên, cũng không dám nhiều lời, Lục Ly đi theo tiểu đội hành động. - Lão Đại, chán rồi sao? Hầu Tam cười hì hì tiến đến bên người Lục Ly, nói: - Chúng ta có ngày nghỉ, sau này chúng ta xin nghỉ mấy ngày, cùng đi Địa Ngục Phủ chơi một chút, thế nào? Ta nghe nói, bên kia có Vân Tiêu Điện, mỗi nữ tử bên trong đều là đứng đầu, chúng ta đi giải tỏa một chút. - Cút! Lục Ly vỗ mạnh lên gáy Hầu Tam, tên vô lại này mỗi ngày đều nghĩ bậy bạ cái gì, khó trách thực lực vẫn mãi không tăng. - Tình huống gần đây của tù binh thế nào? lục Ly truyền âm dò hỏi, đây là chuyện hắn lo lắng nhất. Tươi cười ngưng đọng trên mặt Hầu Tam, truyền âm nói: - Càng ngày càng kém hơn, mấy ngày hôm trước còn có tù binh bạo động, nhưng đã bị trấn áp, giết chết mấy trăm người. Ừm... Mạc thống lĩnh điều tra một ngàn người, hẳn sẽ không xảy ra vấn đề gì. - Vậy thì tốt! Lục Ly hơi vuốt cằm, hơn một ngàn người, không nói gì, uy lực với tù binh thật lớn hơn nhiều. Dù sao đây là một ngàn quân sĩ chiến lực toàn thịnh. Nhóm tù binh này đều không có thần lực, còn bị trói buộc, cho dù muốn làm gì đó cũng thật khó. Tiến vào trong quặng mỏ, Lục Ly tìm cớ chạy trốn. Sau đó hắn đi vào chỗ sâu quặng mỏ, thả ra La Sa. - Đa tạ! La Sa hít sâu, nghiêm túc nói: - Đại ân này không lời nào cảm tạ hết. Chỉ cần La Sa ta có thể chạy thoát, ta thiếu ngươi một mạng! Lục Ly phất tay áo nói: - Không nghiêm trọng như vậy, La đại nhân thuận buồm xuôi gió, ta đi đây! Lục Ly vung tay lên, thu lại trùng trong linh hồn La Sa. Nếu giao dịch đã xong, Lục Ly cũng không tất yếu đề phòng La Sa. Ở đây, cho dù bị La Sa bắt, chỉ cần không khai ra hắn, thì không còn liên quan đến hắn. - Đúng rồi, tiểu hữu! La Sa nghĩ hỏi: - Còn chưa biết tên của tiểu hữu, còn nữa... tòa sơn kia của tiểu hữu đừng để lộ ra! La Sa chỉ dẫn mơ hồ, còn bổ sung: - Ngươi có Mục gia của La Sát Hải không? Đó là hậu nhân của... Mục Đế, tuy không phải huyết mạch trực hệ, nhưng xem như là hậu nhân. Lục Ly ngẩn ra, lập tức hiểu được, La Sa đã xem thấy thân phận của Thần Sơn, hơn nữa cung cấp cho hắn mấy tin tức trọng yếu. Mấy thế lực lớn của La Sát Hải, Mục gia là mạnh nhất, không nghĩ tới còn là hậu nhân của Mục Đế. Nếu bọn họ biết Cửu Kì Sơn trong tay hắn, sợ là sẽ cử tộc xuất động đuổi giết hắn. - Đa tạ tiền bối! Lần này đến phiên Lục Ly hành lễ thật sâu với La Sa. Tin tức này quá trọng yếu, nếu hắn không biết, về sau để lộ Cửu Kì Sơn, vậy hắn chết thế nào cũng không biết. - Tiểu hữu còn chưa nói ta biết tên! La Sa mỉm cười, Lục Ly nghĩ nghĩ, chính diện trả lời: - Ngoại hiệu của ta là Lục Sát Thần, tên thật là Lục Ly! - Ừm, hay lắm! La Sát khoát tay áo, vung tay a, truyền đến một câu: - Tiểu hữu, đường giang hồ còn xa, về sau gặp lại. Lục Ly nhìn La Sa biến mất, hơi nhăn mày, cứu La Sa cũng không biết là đúng hay sai? Thực lực của La Sa khôi phục toàn bộ, thả cọp về núi như thế, không biết có xảy ra chuyện lớn gì không? - Đi thôi! Tình huống đã như vậy, Lục Ly lắc đầu, không muốn nghĩ nhiều, thân mình hắn bay đi, trở lại đội ngũ. Hoàng Nha lập tức lấy lòng, hỏi: - Lục Tứ, lần này có đi canh gác không? - Không có... Lục Ly tươi cười nhàn nhạt, người của tiểu đội còn lại lập tức nở nụ cười, còn muốn tầm bảo trong đống xác chết, Lục Ly đang suy nghĩ viễn vông. - Đi thôi! Hoàng Nha vung tay chặn lại, một đám người tiếp tục đi tới. Lục Ly đi theo tiểu đội tuần tra cả nửa ngày, sau lại cùng nhau trở về. Lục Ly lập tức nghỉ phép nửa năm, lần này, hắn không tìm hiểu xong Bác Long Thuật tuyệt sẽ không xuất quan. Thời gian tu luyện luôn trôi qua thật nhanh, Lục Ly bế quan hơn ba tháng, Bác Long Thuật rốt cục có chút tiến triển. Nhưng hôm nay hắn bị đánh thức, khi mở ra phòng đại môn, nhìn thấy gương mặt thất kinh. - Lão Đại không xong rồi, tù binh bạo động! Sau khi Hầu Tam tiến vào, lập tức nắm tay Lục Ly, nói: - Chúng ta phải trốn ngay đi, nếu không chúng ta đều phải chết! Chuyện Lục Ly lo lắng nhất rốt cục đã xảy ra. Tuy triệu tập một ngàn quân đội đến đây, nhưng không ngăn cản được bạo động của tù binh. Nhóm tù binh này mưu đồ đã lâu, có cơ hội, rốt cục thành công! Cơ hội này chính là La Sa! Nói cách khác, Tù Binh Doanh bạo động có quan hệ với Lục Ly. Đương nhiên, chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách lục Ly. Nếu La Sa ẩn núp ở trong đống người chết một tháng không ai phát hiện, vậy kết quả vẫn như nhau. La Sa vốn là đứng đầu tù binh, hắn lặng lẽ truyền âm mưu đồ bí mật với một đám người, nháy mắt tập sát hai tiểu đội, giải cứu mấy tù binh cường đại, sự tình về sau sẽ đơn giản. La Sa giải cứu mấy tù binh cường đại, sau đó mạnh mẽ vận dụng một loại bí pháp khiến bọn họ khôi phục một bộ phận chiến lực. Bọn họ tập sát cả một đường, đánh chết toàn bộ quân sĩ dưới nền đất, giành không gian giới của bọn họ, thu được đan dược khôi phục, còn giải cứu thêm mấy ngàn tù binh trong quặng mỏ Viêm Hỏa.
Chương 2953 Tan tác
Từng đốm lửa bắt đầu lan rộng ra! Đại bộ đội xung phong liều chết, mấy cường giả bao vây Tạ trưởng lão, nhân công còn lại công kích quân đội, còn có người giải cứu càng nhiều tù binh. Chỉ cần toàn bộ tù binh khôi phục một bộ phận chiến lực, thoải mái chém giết tất cả quân đội. Giờ đây, thế cục này thật hiểm trở, Tạ trưởng lãi bị La Sa và vài người vây quanh, Mạc Mặc cũng bị người vây công. Tuy quân đội chiếm thế thượng phong, nhưng tù binh có quá nhiều, đến mấy vạn người. Từng tù binh rất nhanh được giải cứu, rất nhiều người nuốt đan dược, tu luyện thần lực, lập tức gia nhập chiến đấu. Tuy trên người bọn họ đầy vết thương, tuy chiến lực bọn họ không bằng hai ba thành lúc trước, nhưng bọn họ đã sớm không sợ chết, dựa theo chiến thuật biển người vây công quân đội. Trốn không thoát thì sẽ chết, chỉ cần công kích những quân đội kia thì có thể chạy trốn. Tất cả tù binh đều không sợ chết, cho dù chết cũng phải kéo theo một quân sĩ chết cùng, những quân sĩ này mấy năm này vẫn luôn ngược đãi bọn họ, thù hận quá sâu rồi. Chiến đấu bên ngoài phi thường kịch liệt, thậm chí còn lan tràn đến bên này. Hầu Tam lén chuồn đi, chính là muốn tìm Lục Ly cùng nhau chạy trốn. - Chạy? Có thể chạy thoát sao? Trên mặt Lục Ly lộ vẻ chua sót, nói: - Sơn cốc có phong ấn thần văn, không mở ra phong ấn, ai cũng không ra ngoài được. Hiện tại Truyền Tống Trận hẳn đã bị hủy diệt rồi? Cho dù chúng ta chạy trốn thì còn có thể chạy trốn đi đâu? - Đúng vậy… Hầu Tam vỗ đầu mình, tỉnh ngộ lại, vẻ mặt than khóc nói: - Lão Đại, vậy phải làm sao bây giờ? Chúng ta ra ngoài cùng trấn áp tù binh với quân đội? - Đừng nóng vội! Lục Ly thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, đảo ra thần niệm cảm ứng tình huống bên ngoài. Lực cảm giác của hắn cường đại, cảm ứng rõ ràng tình huống trong sơn cốc. Hắn trầm ngâm một lát, nói: - Hiện tại tù binh và quân đội đánh ngang tay, chúng ta đến quan sát trước, đừng đi ra ngoài. Chúng ta trốn vào không gian thần khí, cho dù có người phát hiện cũng sẽ không công kích chúng ta trước. Lục Ly lấy ra Thiên Tà Châu, thu Hầu Tam vào, sau đó chính mình đi ra ngoài, hắn khống chế hạt châu thành một hòn đá nhỏ nằm ở một góc. Động tác nhỏ này không lừa được người, chỉ cần là cường giả đến tra xét, có thể thoải mái phát hiện bọn họ. Nhưng hiện tại khắp nơi đều là hỗn chiến, cho dù bị phát hiện cũng không sao. Dù sao, chờ bên kia chiến thắng, cuối cùng đều sẽ xử lý bọn họ… Lục Ly cũng biết tình huống này, nếu tù binh thắng, khẳng định sẽ đến gây sự với bọn họ. Nếu là quân đội thắng, bọn họ trốn không qua quân pháp. Nhưng giờ đây, càng ra ngoài càng nguy hiểm, không đi qua sẽ bị giết. Trong lòng hắn không có lòng trung thành gì với Địa Ngục Phủ, chỉ xem nơi này là nơi cư trú, tự nhiên sẽ không bán mạng thay Địa Ngục Phủ. Hắn đang đợi! Chờ sau khi quân đội tan tác, có lẽ cao tầng quân đội sẽ mở ra phong ấn để quân đội đào tẩu. Đến lúc đó là cơ hội của bọn họ, chỉ cần chạy ra khỏi sơn cốc, khả năng sống sót của bọn họ sẽ càng lớn hơn. Hắn đối với đám tù binh này cũng rất tốt, chưa từng đánh chửi, Hầu Tam cũng như vậy. Vấn đề là tù binh nhiều như vậy, ai nhận thức hắn? Cục diện hỗn loạn như vậy, bọn họ vừa ra ngoài, một khi khai chiến, bọn họ sẽ bị dòm ngó. Tuy tiến vào trong Thiên Tà Châu, nhưng Lục Ly vẫn thoải mái cảm ứng được tình huống bên ngoài. Đại Đạo Chi Ngân quá mạnh mẽ, cảm giác của Lục Ly đã dung hòa thành một thể với thiên địa, tình huống gần đó đều biết rõ ràng. Thời gian trôi qua, chiến đấu bên ngoài bắt đầu dần trút xuống tù binh, càng ngày càng nhiều tù binh được giải cứu. Còn có nhóm tù binh dần khôi phục chiến lực, dù sao số lượng quân đội quá ít. Tạ trưởng lão rất mạnh, một người độc chiến sáu người, hơn nữa sáu người còn là Tứ Kiếp Thiên Thần, đáng tiếc chiến lực năm người còn chưa khôi phục đến thời kì toàn thịnh, nếu không Tạ trưởng lão đã sớm bị giết. Chiến lực của La Sa rất mạnh, gần như một mình chống đỡ tiến công của Tạ trưởng lão. Năm người khác ở bên cạnh kiềm chế. Thời gian trôi qua, chiến lực năm người đang không ngừng khôi phục, phỏng chừng Tạ trưởng lão sắp không chống đỡ nổi, sẽ bị giết. - Sao còn không mở ra phong ấn? Tiếp tục như vậy, toàn bộ quân đội đều sẽ chết hết. Lục Ly âm thầm sốt ruột, quân đội đã chết bảy tám trăm, tù binh càng ngày càng nhiều, bây giờ còn không trốn thì đợi đến khi nào? Chẳng lẽ Mạc Mặc đang đợi viện quân từ đại thành bên cạnh? Xem tình huống, trong nửa canh giờ, viện quân còn chưa đến, toàn bộ mọi người đều sẽ chết hết. Viện quân phải triệu tập, đến đây cần thời gian, nào có thể nhanh như vậy đã tới? Trừ phi mấy cường giả trực tiếp bước đến đây. - Trong đại thành kia nhiều cường giả như vậy, vì sao không lập tức chạy tới? Chẳng lẽ không thu được tin tức? Lục Ly hơi nghi ngờ, theo lý mà nói, phát sinh bạo động, Mạc Mặc sẽ phái người đi cầu viện, đã qua nửa canh giờ, lại không có viện quân nào đuổi tới, không phải nói đại thành kia ở ngay gần đó sao? Lục Ly không hiểu nổi, Mạc Mặc cũng nghĩ không thông, hắn không ngừng nhìn chỗ sơn cốc, nơi đó có một đài tín hiệu, nếu đài tín hiệu sáng lên, đại biểu viện quân bên ngoài đã đến. Hắn sở dĩ không mở ra phong ấn, bởi vì đang chờ đợi viện quân. Chỉ cần viện quân đến rồi, tất cả tù binh đều sẽ không thể chạy thoát. Như vậy lỗi của hắn sẽ không lớn như vậy. Nếu hắn giải bỏ phong ấn, khiến đám tù binh xung quanh đều đào tẩu, vậy sẽ tai họa khắp bát phương, đến lúc đó hắn sẽ tội chết khó thoát. Vấn đề ở chỗ… Nếu viện quân còn chưa đến, hắn sẽ lập tức chết, hắn không có người ngà, hiện tại chết và về sau chết có gì khác nhau? “Đợi một nén nhang nữa!” Trong lòng Mạc Mặc mặc niệm, nếu viện quân còn chưa đến, hắn chỉ có thể có lỗi với Địa Ngục Phủ. Đến lúc đó hắn ra ngoài theo tù binh, chạy ra khỏi La Sát Hải bằng vào bản lĩnh của hắn, ở đâu mà không lăn lộn được? Ầm! Cũng không cần thời gian một nén nhang, sau nửa nén nhang, Mạc Mặc bị một người đánh bay, xương cốt trên ngực vỡ vụn.
Chương 2954 Thần thể Tinh Nguyệt
Hắn nhìn mười mấy tù binh đuổi theo, nhìn hận ý khắc cốt ghi tâm trong mắt bọn họ, hắn sợ hãi. Thân mình hắn bay đi, nhảy vào trong một tòa thành, sau đó tòa thành bạo nổ, thần văn trên sơn cốc cũng nổi dậy sóng gió. Mạc Mặc hóa thành một luồng bạch quang, xông lên không trung. - Trốn đi… Quân sĩ còn lại cũng không ngu ngốc, Mạc Mặc đã chạy thoát bọn họ còn tử thủ làm gì? Tiếp tục tử thủ chỉ có thể chết đi. Vô số quân sĩ phóng lên cao, chạy trốn ra ngoài. Ôi… Tạ trưởng lão khe khẽ thở dài, toàn bộ mọi người chạy thoát, hắn lưu lại có ý nghĩa gì? Mặc dù tuổi tác hắn đã cao, cũng không muốn chết, cho nên bức lui đám người La Sa xong, hắn xông lên trời cao. - Đi đi! Trong Thiên Tà Châu, Lục Ly vẫn luôn quan sát tình huống, sau khi Mạc Mặc đào tẩu, hắn liền vọt ra, Long Dực thoáng hiện ra, dùng tốc độ khủng bố xông lên trời cao. - Giết đi! Vô số tù binh cũng bay vụt lên, đám quân sĩ này vẫn luôn ngược đãi bọn họ, cơ hội báo thù tốt như thế, bọn họ làm sao bỏ qua. Lập tức mấy vạn người phóng lên cao, đuổi giết xung quanh. Gần sơn cốc có một đại thành, thành trì này là đại thành trì thứ hai trong Địa Ngục Đảo, gọi là Diêm Vương Thành. Tòa thành trì này có rất nhiều cường giả, là môn hộ phía nam Địa Ngục Đảo, tự nhiên phải có trọng binh và cường giả trấn thủ. Trong thành cũng không phải không thu được tín hiệu Mạc Mặc phát ra. Nhưng cường giả trong thành giờ đây cũng không ở trong thành, mà đi ra ngoài đảo. Bởi vì đảo nhỏ đến một ma đầu, giờ đang giết hại bên ngoài, cường giả trong thành cũng đuổi giết theo. Ma đầu này cũng không phải tình cờ đến mà là bọn La Sa âm thầm gửi thư gọi đến. Ma đầu này là ca ca ruột của một trong những cường giả, đám người La Sa thu mua một quân sĩ liên hệ với ma đầu này, đây đều được phối hợp tốt. Đám người La Sa rất rõ ràng, nếu cường giả của Diêm Vương Thành không giải quyết, vậy bọn họ ai cũng không chạy thoát. Bọn họ vừa náo loạn, cường giả trong thành sẽ đuổi giết nhanh chóng. Phối hợp này phi thường ăn ý, bọn họ thành công bay lên trời. Hơn nữa cường giả trong thành giờ đây đều ở ngoài đảo, bọn họ có thể tùy ý giết hại và đào tẩu. Bị ngược đãi lâu như vậy, các quân sĩ ra ngoài đều điên khùng rồi. Rất nhiều người không phải muốn chạy ra khỏi đảo mà là muốn đuổi giết đám quân sĩ này. Những quân sĩ này mỗi ngày đều tra tấn bọn họ, đủ các loại tra tấn, khiến bọn họ thống khổ không chịu nổi. Hiện tại bọn họ trở mình, không chém giết toàn bộ những người này, bọn họ sẽ không bỏ qua. Mấy vạn người đuổi giết hơn ngàn người, cũng rất khó đuổi theo. Bởi vì chiến lực mấy quân sĩ đều là toàn thịnh. Chiến lực của nhóm tù binh chỉ có thể phát huy ra ba năm thành, rất nhiều người thậm chí một thành chiến lực cũng không thể phát huy. Có thể đuổi giết chỉ có sáu quân sĩ Tứ Kiếp. Dù sao cũng là võ giả Tứ Kiếp, bọn họ không đuổi giết Tạ trưởng lão mà đuổi giết những quân sĩ này. Bọn họ đều là con người, lại bị đám quân sĩ ngược đãi, thậm chí… còn bị ép uống nước tiểu, bọn họ làm sao nhẫn nhịn nổi? Tạ trưởng lão đã chạy thoát, bọn họ cũng đuổi theo, đuổi giết những quân sĩ này! Tốc độ Lục Ly rất nhanh, phóng ra Long Dực, cộng thêm bước đi tiêu dao, tốc độ của hắn có thể sánh bằng võ giả Tứ Kiếp. Tốc độ của hắn rất nhanh nhưng vẫn bị một võ giả Tứ Kiếp theo dõi. Võ giả Tứ Kiếp giết hại mấy chục người, công kích liên tục, nhưng bị hắn thành công tránh thoát. Chuyện này chọc tức đến võ giả Tứ Kiếp kia, người nọ hóa thành bạch quang, liều mạng đuổi theo. Người này hẳn là Tứ Kiếp trung kì, tuy chiến lực còn chưa khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, nhưng tốc độ cũng không khác biệt lắm với Lục Ly, hai người một trước một sau biến thành bạch quang, bay đi. Lục Ly bay về phía tây nam, hẳn là chuẩn bị thăng thiên. Hắn là đào binh ở Tù Binh Doanh, phỏng chừng về sau sẽ bị truy cứu, một khi đã như vậy, còn không bằng rời đi Địa Ngục Phủ. La Sát Hải nhiều thế lực như vậy, tùy tiện tìm một thế lực gia nhập là được rồi, không tất yếu treo mình lên một cành cay. Hắn cũng không muốn vận mệnh bị nắm giữ trong tay Địa Ngục Phủ. Vù! Từng luồng lưu quang phía sau đuổi theo, tốc độ rất nhanh, nếu lực cảm giác của Lục Ly không phải siêu cấp cường đại, rất nhiều lần đều đã bị đánh trúng. Thân hình Lục Ly phiêu dật, bay bổng trái phải, rất nhanh đi về trước, công kích phía sau vẫn không thể đánh trúng hắn. Sau đó đuổi theo một lão giả, giờ đây trên người đều là vết thương và máu, thoạt nhìn phi thường thảm thiết. Cả gương mặt hắn đều là vẻ nổi giận. Một võ giả Nhị Kiếp nho nhỏ như Lục Ly lại không bị hắn giết chết? Nếu truyền ra ngoài, hắn nào còn mặt mũi lăn lộn. Cho nên hắn nhắm vào Lục Ly, quân sĩ còn lại cũng không quản, liên tục đuổi theo Lục Ly đến cùng, không đuổi kịp Lục Ly sẽ không thể bỏ qua. Lục Ly rất đau đầu, người này giống như chó điên đuổi theo hắn, hắn có thể làm gì đây? Chẳng lẽ quay đầu đối chiến một trận với người? Giết chết người này cũng không cói ưu đãi gì với hắn, trên người đến cọng lông cũng không có, đừng nói bảo vật, binh khí đều không có, giờ đây còn dám tay không đuổi giết hắn. Thời gian chuyển dời, Lục Ly càng thêm đau đầu, bởi vì người này không ngừng nuốt đan dược, chiến lực đang khôi phục, đến lúc đó sợ là sẽ đuổi kịp hắn. Bay nửa canh giờ, phía trước rốt cục nhìn thấy Hải Vực xa xa. Nội tâm Lục Ly hơi thở phào nhẹ nhõm, người này không phải muốn đuổi giết hắn đến khi ra biển chứ? Hắn suy nhiều rồi, sau khi hắn bay ra Hải Vực, người nọ vẫn đuổi theo, rõ ràng một bộ dáng không giết hắn quyết không bỏ qua. Lục Ly kỳ thật đã nghĩ sai rồi, người này đúng lúc cũng ra biển, chạy ra biển càng thêm an toàn, Lục Ly muốn chạy ra biển, hắn đương nhiên đuổi giết một đường. Ách, không đúng mà… Lục Ly rất nhanh nghĩ thông suốt mấu chốt chuyện này. Hắn nhìn ra người nọ không ngừng nuốt đan dược. Đan dược này hắn thu thập được từ đám quân sĩ. Nếu tiếp tục, hắn sẽ bị đuổi giết mà chết. Một Tứ Kiếp trung kỳ hắn vẫn chưa thể giết chết, trừ phi hắn ngay từ đầu đã vận dụng thần thiết đánh lén.
Chương 2955 Đã xảy ra chuyện
- Trở về! Hắn cắn chặt răng, quay đầu trở về Địa Ngục Phủ. Hắn tin tưởng quân sĩ và cường giả của Địa Ngục Phủ khẳng định xuất động, người này hẳn không dám đuổi giết. - Mẹ nó! Hắn bay một vòng quanh đảo, người nọ vẫn tiếp tục đuổi giết. Lục Ly trợn tròn mắt, người này điên rồi sao? Nhất định phải giết hắn giải hận sao? Vù! Vài luồng lưu quang bay tới, bởi vì khoảng cách kéo gần lại, một luồng lưu quang, Lục Ly rốt cuộc trốn không thoát, bị đánh trúng, thân mình nổ bay. Cũng may lực công kích của người này còn không khôi phục. Thân thể Lục Ly đã đủ cường đại, chỉ là nổ nát Long Dực, sau lưng hơi đổ máu, cũng không có thương tổn quá nặng nề gì. Hửm? Vẻ mặt cường giả Tứ Kiếp kia kinh ngạc, hắn vốn nghĩ chỉ cần bị công kích của hắn đánh trúng, Lục Ly khẳng định sẽ bị thương nặng, lại không nghĩ rằng Lục Ly chỉ chịu thương nhẹ? - Tu luyện thần thể vô thượng? Cường giả Tứ Kiếp hơi kinh ngạc, sau đó tiếp tục đuổi giết. Nếu Lục Ly đã bị thương, chỉ cần oanh kích vài lần là có thể đánh chết Lục Ly. Đuổi giết lâu như vậy, hắn cũng không muốn buông tha. Hơn nữa, chiến lực của hắn đang không ngừng khôi phục, cho dù có cường giả Địa Ngục Phủ đến, hắn cũng không phải không có cơ hội đào tẩu. Rầm rầm rầm! Lục Ly liên tục bị công kích, cả người đều máu tươi đầm đìa, Long Dực bị nổ nát vài lần, thân thể dần suy yếu, nếu tiếp tục như vậy, hắn khẳng định sẽ chết. - Liều mạng! Lục Ly cắn chặt răng, nếu trốn không thoát, vậy chỉ có thể tử chiến. Tuy người này là cường giả Tứ Kiếp, cũng không đại biểu hắn không có cơ hội giết chết hắn. Trong tay hắn xuất hiện Thiên Biến Đỉnh, hóa thành chiến đao, Hư Không Trùng cũng bay ra, bàn tay khác cầm Không Gian Giới sáng lên, tùy thời chuẩn bị lấy ra thần thiết, liều chết một trận. Vù! Ngay lúc này, xa xa truyền đến một tiếng xé gió, sau đó một chiến thuyền phá không đến, vài thần niệm cường đại đảo qua, tập trung vào hắn. - Quân đội của Địa Ngục Phủ đến đây rồi! Thần niệm Lục Ly nhìn quét qua, cả người thả lỏng. quân đội Địa Ngục Phủ đã đến, hắn không cần liều mạng nữa. Nhưng hắn cũng không đi được, khẳng định sẽ bị mang về hỏi tội, dù sao bọn họ cũng là đào binh… - Trốn đi! Võ giả Tứ Kiếp tra xét chiến thuyền, cảm nhận vài khí tức cường đại bên trong, lập tức hóa thành bạch quang trốn đi. - Hừ, còn muốn trốn! Một giọng nữ thanh lệ vang lên, sau đó một nữ tử xinh đẹp nhẹ nhàng đi ra từ trong chiến thuyền, dẩn theo hai lão giả, như một trận gió đuổi giết đến người nọ. Lục Ly nhìn lướt qua nàng, trên mặt lộ vẻ ngạc nhiên, thì thào: - Trẻ tuổi như vậy? Cũng là võ giả Tứ Kiếp, chẳng lẽ… ngươi này là thần thể Tinh Nguyệt Tô Nguyệt Cầm? - Tô Nguyệt Cầm, đừng ép người quá đáng, nếu không lão phu liều mạng cũng phải chém chết ngươi! - Hừ… ngươi cũng phải có bản lĩnh này! Phía chân trời xa xa truyền đến hai tiếng trầm quát, Lục Ly vốn không xác định, giờ đây có thể chắc chắn rồi. Nữ tử này quả nhiên là thần nữ của Địa Ngục Phủ. Hắn không nghĩ rằng thần nữ này không giống với tiểu thư bình thường, chủ động đi ra ngoài giết tù binh, chiến đấu ở tuyến đầu. Mấy người bên kia đã bay ra phương xa. Trên chiến thuyền, một quân sĩ bay xuống, một tay bắt lấy Lục Ly, mang lên chiến thuyền. Lục Ly không phản kháng, không phải nói hắn không có dư lực đào tẩu, mà đối kháng với quân đội, hắn sẽ trở thành tội phạm truy nã của Địa Ngục Phủ. Trong chiến thuyền còn có mười mấy Tam Kiếp đỉnh phong, hắn cũng không nắm chắc. Hắn bị mang vào trong chiến thuyền, một thống lĩnh mặc chiến giáp tướng quân nhìn quét hắn vài lần, lạnh giọng hỏi: - Ngươi là người của quân đội? Vì sao đơn độc bị đuổi giết? Thiên Tà Châu trong tay Lục Ly sáng ngời, thả ra Hầu Tam. Hắn đã sớm truyền âm dặn dò rõ ràng với Hầu Tam. Hai người khom mình hành lễ, Lục Ly trả lời: - Hồi bẩm đại nhân, chúng ta là người của Tù Binh Doanh, tù binh bạo động, chúng ta bị giết rất nhiều người. Mạc thống lĩnh đào tẩu, đội trưởng cũng để chúng ta cùng nhau đào tẩu! Tử đạo hữu không tử bần đạo! Giờ đây, Mạc Mặc đã chạy ra khỏi biển, hắn dám mở ra phong ấn, để đám tù binh trốn đi, Địa Ngục Phủ khẳng định truy trách hắn, chỉ còn đường chết, hắn sẽ không ở lại Địa Ngục Đảo. Cho nên, hắn tự nhiên đẩy tội lên người Mạc Mặc, hắn chỉ là một tiểu binh, các đại nhân vật của Địa Ngục Phủ cũng sẽ không gây khó xử cho hắn? - Phế vật Mạc Mặc này! Thống lĩnh kia hừ lạnh, phất tay, không để ý đến bọn họ nữa. Một quân sĩ đưa bọn họ vào trong khoang thuyền phía sau, đưa mấy bình dược chữa thương, nói: - Chờ trong này đi, đừng tùy ý đi lại, nếu mạo phạm đến thần nữ, các ngươi chết thế nào cũng không biết. - Dạ, dạ! Lục Ly và Hầu Tam liên tục gật đầu. Đây là một phòng nhỏ hẹp, nhưng hai người ở vẫn là đủ rồi. Lục Ly mở ra cấm chế trong phòng, Hầu Tam lập tức quan tâm hỏi: - Lão Đại, ngươi không sao chứ? - Bị thương ngoài da thôi, nghỉ ngơi một thời gian là tốt rồi. Lục Ly vung tay áo, dặn dò: - Ngươi ở đây đừng ra ngoài, ta phải chữa thương, chờ trở về Diêm Vương Thành thì xem tình huống đi. Ai… Hầu Tam chua sót thở dài, tuy lần này, trách niệm lớn nhất không phải bọn họ, nhưng dù sao cũng là đào binh, phía trên khẳng định giận chó đánh mèo bọn họ. Cho dù không phải trách phạt quá nặng, ít nhất không có món ngon ăn. Lỡ như một đại nhân vật bất mãn, bọn họ đều phải bị sung quân đến nơi càng khổ sở, đi làm sai vặt. Vốn hắn nghĩ Lục Ly đến Địa Ngục Phủ sẽ có nhiều đất dụng võ, lại không nghĩ rằng càng ở càng kém, còn không bằng lúc hắn ở tiểu thế lực. Lục Ly không muốn bại lộ thực lực, muốn ẩn mình tu luyện. Nếu không, với chiến lực của hắn, trở thành thống lĩnh đội trưởng rất đơn giản. Hắn đi theo Lục Ly cũng phải sống qua ngày thật dễ chịu. - Hy vọng lần này trở về Diêm Vương Thành không bị sung quân. Hầu Tam âm thầm cầu nguyện, nhìn thoáng qua Lục Ly ngồi xếp bằng ở bên cạnh. Sầu lo của Hầu Tam Lục Ly cũng thấy rõ ràng, nhưng hắn không có quá nhiều ý tưởng. Nếu không cần thiết, hắn khẳng định sẽ không bại lộ quá nhiều thực lực.