Mắt hắn không chớp lấy một lần, nét mặt bình thản như giếng nước, tựa hồ đang lẳng lặng chờ đợi tử vong! Xùy! Lưỡi búa như là sao chổi bay xuống, chớp mắt đã đến trước mặt Lục Ly, chẳng qua khi còn cách mặt hắn chừng nửa mét thì đột nhiên ngừng lại. Kình phong cuồng bạo thổi cho tóc Lục Ly tung bay phất phới, lưỡi búa cuốn theo khí tức bén nhọn quét cho mặt Lục Ly nhói đau. - A... Tròng mắt Lê thúc co rụt lại, có chút khó hiểu nhìn Lâm thống lĩnh và Lục Ly. Nhất là Lục Ly, bởi vì từ đầu đến cuối Lục Ly chẳng hề có phản ứng hay e sợ gì cả. Không sợ, điều này có thể hiểu được, nhưng một người khi đối diện nguy cơ sinh tử, thân thể đều sẽ theo bản năng làm ra phản ứng, vừa rồi Lục Ly lại bình tĩnh như mặt hồ, không hề nổi nửa tia gợn sóng. Điều này... rất không hợp lẽ thường! Như vậy chỉ có một lời giải thích, Lục Ly đoán Lâm thống lĩnh sẽ không thật giết mình? Lê thúc cũng là người thông minh tuyệt đỉnh, đầu óc khẽ chuyển, lập tức bắt được then chốt, nghĩ thông suốt chuyện này. Lâm thống lĩnh quả thực không có lý gì lại đi đánh chết Lục Ly, vừa rồi hắn quá quan tâm nên loạn. Giết Lục Ly chẳng được lợi lộc nào, ngược lại còn khiến trên lưng Thượng Thanh Cung bêu danh, lấy địa vị Lâm thống lĩnh ở Thượng Thanh Cung, hắn chưa đủ làm loạn như thế. - Quả nhiên rất to gan! Lâm thống lĩnh mở miệng phá vỡ bầu không khí yên tĩnh tại trường, hắn khẽ cười một tiếng nói: - Tuổi còn trẻ đã có thể náo cho Thần Giới trời long đất lở, còn dám giết con trai Diêm Hồng, đích thật là nhân vật. Nét mặt Lục Ly vẫn bình tĩnh như thường, chắp tay nói: - Lâm thống lĩnh quá khen, Lục mỗ chỉ là có chút vận khí mà thôi. - Vận khí đôi khi cũng là một phần của thực lực. Lâm thống lĩnh khoát tay nói: - Toàn bộ giải tán, để bọn hắn đi, bản thống lĩnh lại muốn xem xem, hai người các ngươi có thể sống được bao lâu dưới sự truy sát của Hắc Viêm Điện? Hưu! Uy vọng của Lâm thống lĩnh rất cao, đám đông lập tức thối lui sang hai bên, Lê thúc như trút được gánh nặng, Lục Ly lần nữa chắp tay nói: - Vậy đa tạ Lâm thống lĩnh, chẳng qua lời này ngươi nói sai rồi, đáng ra phải nói để xem Lục mỗ có thể hủy diệt Hắc Viêm Điện trong bao nhiêu năm! - Ha ha ha! Lâm thống lĩnh bật cười ha hả, khua tay nói: - Có chí khí, Lâm mỗ liền rửa mắt chờ đợi, nếu có một ngày ngươi có thể hủy diệt Hắc Viêm Điện, bản thống lĩnh tự thân đăng môn thỉnh tội! - Cáo từ! Lục Ly không nói nhảm nữa, quay sang nhìn Lê thúc một cái, hai người trực tiếp đằng không bay lên, tuỳ ý chọn một hướng rồi bay vút ra ngoài đảo. - Thống lĩnh! Đợi Lục Ly và Lê thúc đi rồi, một người trong đám mới tức giận bất bình nói: - Tiểu tử kia đúng là ngông cuồng, sao thống lĩnh không giết hắn? - Giết hắn, để chứng thực cái danh bá đạo của Thượng Thanh Cung chúng ta, truyền đi ra có hại đến uy vọng Thượng Thanh Cung, khác gì bảo chúng ta bắt nạt một đứa trẻ ranh. Lâm thống lĩnh giải thích, sau đó cười nói: - Hơn nữa, tiểu tử này rất có thể giày vò, thả bọn hắn đi, nói không chừng sẽ làm cho Hắc Viêm Điện mặt mày xám tro, chúng ta cũng có thể đứng ngoài xem náo nhiệt. - Chỉ bằng hắn... Đám đông võ giả chế nhạo, Lục Ly mới là Thiên Thần nhất kiếp, rất nhiều người trên đảo đều tự tin bản thân mạnh hơn Lục Ly. Với chiến lực như thế, Hắc Viêm Điện tuỳ tiện phái đi mấy người liền có thể nhẹ nhàng bóp chết, hắn đủ khả năng khiến cho Hắc Viêm Điện mặt mày xám tro? - Đừng coi thường hắn! Lâm thống lĩnh quét mắt nhìn quanh một lượt, sau đó nói: - Các ngươi cảm thấy đều mạnh hơn hắn? Các ngươi dám đắc tội Thần Nữ? Các ngươi dám giết con trai Diêm Hồng? Các ngươi có thể thu Lê Thiên làm Hồn Nô? Người phi thường mới làm ra được chuyện phi thường, mới có thể thành tựu bá nghiệp phi thường, nếu tiểu tử kia có thể thoát được lần truy sát này của Hắc Viêm Điện, thành tựu về sau tuyệt đối vượt xa chúng ta tưởng tượng. - Ách... Chúng nhân trầm mặc, rất nhiều người trong bọn hắn đều tự phụ bản thân mạnh hơn Lục Ly, nhưng có cho bọn hắn một vạn lá gan cũng không dám đắc tội Thần Nữ, càng đừng nói tới đánh chết con trai Diêm Hồng, thu Lê Thúc làm Hồn Nô. - Phóng tin đi ra! Lâm thống lĩnh khua tay nói: - Truyền sự tình ở Thần Giới ra khắp Nhị trọng thiên, để Hắc Viêm Điện mất hết thể diện, ngoài ra, phao tin Lục Ly đã đến Nhị trọng thiên, đồng thời nói mục đích chuyến này của hắn là hủy diệt Hắc Viêm Điện để thay vào đó! - Ha ha ha ha! Đám đông cười ồ lên, một khi tin tức này truyền ra, mặt mũi Hắc Viêm Điện sẽ mất hết. Hắc Viêm Điện và Thượng Thanh Cung đối địch nhiều năm, tin tức động trời như thế, bọn hắn rất vui vẻ truyền bá đi ra. Thượng Long Đảo không lớn, chẳng mấy chốc Lục Ly và Lê thúc đã bay đến rìa đảo, Lục Ly nhìn biển cả mênh mông vô bờ trước mặt, phát hiện nước biển có màu đỏ nhạt, trong biển còn có mùi tanh, không khỏi nhíu mày hỏi: - Sao biển ở đây lại thế này? - Không chỉ phiến hải vực này như thế đâu, toàn bộ biển cả ở Nhị trọng thiên đều tương tự! Lê thúc giải thích, sau đó bổ sung thêm: - Hơn phân nửa Nhị trọng thiên đều là biển cả, bởi thế Nhị trọng thiên còn có một tên khác là Độn Hải Giới! Lục Ly ngạc nhiên: - Hơn phân nửa là biển, không có đại lục? - Không có! Lê Thúc lắc đầu nói: - Nhị trọng thiên là tập hợp của vô số hòn đảo, lớn lớn nhỏ nhỏ tổng cộng mấy trăm vạn. Đương nhiên có chừng trăm đảo lớn nhất, chúng ta xưng là Thiên Đảo, diện tích còn lớn hơn cả U Yến chi địa. Đại bộ phận những hòn đảo này đều bị thế lực lớn chiếm giữ, ở Nhị trọng thiên tiêu chuẩn để tính xem thế lực cường đại hay không, chính là có thể chiếm cứ được Thiên Đảo! - Vậy chúng ta đi trước, vừa đi vừa nói! Lê Thúc chủ động bay xuống, Lục Ly hồ nghi cùng theo, hỏi: - Sao không phi hành trên cao? Chúng ta đi ở trong biển? - Không thể bay trên cao không, trừ phi chiến lực đạt tới Thiên Thần tam kiếp, bằng không tất chết không nghi ngờ!
Chương 2462 Độn Thú tam tinh
Lê thúc trịnh trọng dặn dò: - Ngươi đừng thấy cao không có vẻ bình thường, ở trên đảo còn đỡ, nếu ngoài biển mà ngươi bay lên cao không, liền rất dễ dàng dẫn phát không gian sóng triều, đến lúc đó sẽ bị giảo sát trong nháy mắt. Còn về đáy biển, nơi đó lại càng thêm nguy hiểm, sâu dưới đáy biển đều có tồn tại cường đại khủng bố, Độn Thú cường đại có thể sánh ngang Thiên Thần tam kiếp! Ngươi ta xuống dưới đó sẽ bị xé xác trong nháy mắt. - Khó trách… Lục Ly nhớ lại lời Lăng Thanh Diễn từng nói qua, không đạt tới Thiên Thần nhị kiếp thì đừng tới Nhị trọng thiên, bằng không tất chết không nghi ngờ. Nhị trọng thiên này quả nhiên khủng bố, người bình thường người không rõ tình huống mạo muội xông pha, tuyệt đối sẽ chết mà không biết tại sao lại chết. Lục Ly nhớ tới một chuyện, vội hỏi tiếp: - Thế ta có thể dùng Phi Độ Hư Không ở Nhị trọng thiên không? - Chủ nhân tuyệt đối đừng làm loạn! Lê Thúc bị lời này của Lục Ly dọa sợ, vội vàng dặn dò: - Nếu ngươi dám Phi Độ Hư Không ở chỗ này, tuyệt đối sẽ chết rất thảm. Dù là Thiên Thần nhị kiếp bình thường, có được thần thông thuấn di cũng không dám tùy tiện dùng lung tung, nhất thời không cẩn thận liền sẽ bị không gian sóng triều đánh chết. - Vậy giờ chúng ta đi đâu? Sắc mặt Lục Ly dần trở nên ngưng trọng, không thể dùng Phi Độ Hư Không, đồng nghĩa năng lực chạy trốn của hắn sẽ yếu đi nhiều. Một khi bị cường giả đuổi kịp vây giết, hắn chỉ còn nước chờ chết. - Chúng ta đi Thiên Ma Đảo! Lê thúc tựa hồ sớm có kế hoạch, hắn lấy ra một tấm địa đồ, chỉ vào một hòn đảo lớn trong chi chi chít chít hòn đảo trên đó, nói: - Thiên Ma Đảo cách chỗ này không tính quá xa, chúng ta phi hành tới đó mất không đến một tháng. Hòn đảo này bị một Hỗn Thế Ma Vương chiếm giữ, trừ người thuộc ba mươi sáu đại thế lực ra, bất luận kẻ nào đều có thể tiến vào. Chỉ cần chúng ta trốn vào được hòn đảo này liền sẽ triệt để an toàn. Đại Ma Vương chiến lực cao cường, dù là điện chủ Hắc Viêm Điện cũng không dám giết vào. - Tốt! Mắt Lục Ly khẽ sáng lên, Thiên Ma Đảo này tương tự như U Yến chi địa năm xưa. Chỉ cần trốn vào nơi đó, tứ đại thế lực siêu thần liền không dám truy sát, xem ra Thiên Ma Đảo là nơi tránh họa tốt nhất với hắn bây giờ. Lâm thống lĩnh rất tận lực, thông qua Thượng Thanh Cung, chẳng mấy chốc tin tức về Lục Ly đã được truyền khắp. Thượng Thanh Cung một mực bí mật giám thị chuyện ở Thần Giới, trong Cổ Ma tử địa bọn hắn cũng có trinh sát đỉnh cấp, mọi chuyện đều nắm rõ trong lòng bàn tay. Loại tin tức thế này truyền bá rất nhanh, rốt cuộc sự việc liên quan đến một trong ba mươi sáu bá chủ Nhị trọng thiên, Hắc Viêm Điện. Then chốt hơn cả là việc này rất có tính lan tỏa, ai nấy đều vui vẻ truyền bá. Chiến tranh giữa Thần Giới và Ác Ma Giới sớm đã được truyền khắp ở Nhị trọng thiên. Giờ lại truyền ra tin tức, nói một thằng nhóc tên là Lục Ly ở Thần Giới, bằng sức một mình ngăn cơn sóng dữ, đánh tan đại quân Ác Ma Giới, san bằng Thần Giới. Tiếp sau, Hắc Viêm Điện vì lợi ích bản thân ở Thần Giới, phái hai người đi xuống định đánh giết thằng nhóc Lục Ly kia. Lại không ngờ một bên bị thu làm Hồn Nô, tên còn lại bị kích sát ngay trước mặt phụ thân, phụ thân hắn còn là trưởng lão Hắc Viêm Điện, Diêm Hồng, ở Nhị trọng thiên cũng tính là nhân vật đỉnh cấp, Hắc Viêm Điện bị một thằng nhãi giới diện cấp thấp đánh mặt, càng quá phận chính là thằng nhãi kia còn tới Nhị trọng thiên, nói muốn hủy diệt Hắc Viêm Điện, muốn thay vào đó! Người người Nhị trọng thiên ồ lên, ai nấy đều vui vẻ chuẩn bị xem náo nhiệt. Hắc Viêm Điện là một trong những bá chủ ở Nhị trọng thiên, bị một thằng nhãi giới diện cấp thấp đánh mặt như thế, bọn hắn há không vui cho được? Rốt cuộc rất nhiều người đều không có lá gan và năng lực làm điều tương tự, thậm chí một số thế lực còn bị Hắc Viêm Điện chèn ép, Lục Ly tính là khiến bọn hắn được dịp hả hê. Bởi thế... Lục Ly mới chỉ đến Nhị trọng thiên mấy ngày, lại bỗng chốc nổi danh. Mặc dù rất nhiều người đều xem hắn như là tên nhãi nhép, chờ ngày hắn bị Hắc Viêm Điện đánh giết, nhưng ít ra cũng tính là nổi danh đúng không nào? Điện chủ Hắc Viêm Điện phẫn nộ! Diêm Hồng báo cáo sự tình cho hắn, hắn vừa mới hạ lệnh triệu tập người hạ giới, kết quả chuyện Lục Ly lên Nhị trọng thiên truyền ra, còn náo động xôn xao khiến Hắc Viêm Điện mất hết thể diện. Điện chủ Hắc Viêm Điện lập tức hạ lệnh, xuất động ba vị trưởng lão, một trong số đó là Diêm Hồng. Hắn còn điều tập thêm một trăm người đi tới Thượng Long Đảo, nếu không giết được Lục Ly, liền để Diêm Hồng đưa đầu tới gặp. Một trăm tên Thiên Thần nhị kiếp, cộng thêm ba vị trưởng lão đều là Thiên Thần tam kiếp. Đây tuyệt đối là một cỗ chiến lực cường hoành, có thể trực tiếp nghiền ép một tiểu thế lực bình thường. Một trăm lẻ ba người khoái tốc ngồi tế đàn truyền tống đặc thù đi tới Thượng Long Đảo, đồng thời trinh sát Hắc Viêm Điện cũng được xuất động, truy tung Lục Ly và Lê thúc, một tấm lưới vô hình từ từ được giăng ra. Điện chủ Hắc Viêm Điện hạ tử lệnh, trong một năm không đánh chết Lục Ly và Lê thúc, hai vị trưởng lão mất chức, riêng Diêm Hồng thì tự đưa đầu tới gặp. Hai người Lục Ly và Lê thúc rời khỏi Thượng Long Đảo chưa quá lâu, một mực phi hành sát mặt biển, tốc độ cũng không nhanh. Mấy ngày nay gió êm sóng lặng, trên biển chỉ gặp phải mấy con Độn Thú, đều bị Lê thúc đánh đuổi hết cả. Qua mấy ngày giao lưu, Lục Ly đã dần hiểu rõ về tình hình Nhị trọng thiên. Nhị trọng thiên là một vị diện rất lớn, nếu không ngồi tế đàn truyền tống, từ nam bay đến bắc, dù là cường giả mạnh nhất Thiên Thần Bảng cũng phải bay trăm năm! Không sai! Nhị trọng thiên cũng có Thiên Thần Bảng, chẳng qua không phải do Thiên Cơ Các phát bố, mà là do Thần Cơ Điện, một trong ba mươi sáu đại thế lực Nhị trọng thiên phát bố. Thần Cơ Điện chính là chỗ dựa ở Nhị trọng thiên của Thiên Cơ Các, Thần Bảng chính là tham chiếu Thiên Thần bảng mà thành. Chuẩn xác mà nói thì là Thần Bảng bắt chước Thiên Thần bảng, thậm chí có thể là Thần Cơ Điện cố ý truyền bá ra.
Chương 2463 Độn Thú tam tinh
Chẳng qua danh ngạch trên Thiên Thần Bảng Nhị trọng thiên rất ít, chỉ một ngàn tên. Võ giả Nhị trọng thiên nhiều gấp mấy vạn lần Thần Giới, Thiên Thần Bảng lại chỉ ghi tên ngàn người, đủ thấy chiến lực ngàn người này cường đại đến cỡ nào. Sự thật cũng là như thế, có tên trên Thiên Thần Bảng đều là cường giả mạnh nhất Nhị trọng thiên, bọn hắn hoặc là bá chủ đại thế lực siêu cấp, hoặc là tán tu ẩn sĩ tiêu dao, hoặc là ma đầu vang danh Nhị trọng thiên. Nhị trọng thiên rất loạn! Bởi vì có tứ đại thế lực siêu thần, thế nên mặc dù ở Thần Giới chiến tranh trong phạm vi nhỏ chưa bao giờ dứt, nhưng so với Nhị trọng thiên thì chỉ như con kiến so với củ khoai. Nhị trọng thiên không có bá chủ thực sự đúng nghĩa, dù là ba mươi sáu đại thế lực cũng chỉ có thể tự quét tuyết trước cửa, không thể trấn áp thiên hạ, hiệu lệnh bát phương, rốt cuộc Nhị trọng thiên quá lớn, quá bao la. Cộng thêm Nhị trọng thiên có vô số ma đầu, rất nhiều ẩn sĩ tán tu, tỉ như đảo chủ Thiên Ma Đảo mà Lục Ly và Lê thúc đang chuẩn bị tới. Tên ma đầu này không e sợ bất cứ đại thế lực nào, chiến lực cường đại, tâm ngoan thủ lạt, dù là điện chủ Hắc Viêm Điện cũng không dám đối địch với hắn. Bởi thế Nhị trọng thiên chính là nơi loạn thế quần hùng trục lộc, ở chỗ này, một đại thế lực trước đó không lâu còn uy danh hiển hách, nhưng không chừng chỉ chớp mắt liền bị diệt đi. Chẳng qua địa vị ba mươi sáu đại thế lực ở Nhị trọng thiên vẫn tương đối vững chắc, bởi vì rất nhiều đại thế lực kết minh với nhau. Công kích một thế lực bằng với công kích mấy đại thế lực, những ma đầu ẩn sĩ tán tu kia thường thường cũng sẽ không đi trêu chọc siêu cấp thế lực làm gì. Võ giả Nhị trọng thiên có cấu thành rất phức tạp, đủ loại chủng tộc kỳ dị khác nhau, chẳng qua về chỉnh thể thì vẫn là Nhân tộc chiếm đa số, dù là Yêu tộc Ma tộc hay các loại chủng tộc kỳ dị, một khi cảnh giới đủ cao cũng sẽ hóa thành hình người. Nhị trọng thiên không kỳ thị dị tộc, chỉ tôn trọng cường giả có thực lực. Quá nửa số người trên Thiên Thần Bảng là dị tộc, thậm chí đệ nhất Thiên Thần Bảng cũng là dị tộc, như thế ai còn dám kỳ thị dị tộc nữa? Muốn di chuyển nhanh chóng ở Nhị trọng thiên, cách tốt nhất chính là tới các hòn đảo lớn để ngồi tế đàn truyền tống. Chỉ là như thế phải cần lượng lớn thần nguyên, hơn nữa Lê thúc sợ bại lộ hành tung, bởi vì trên các hòn đảo lớn không thiếu trinh sát của các thế lực. Lê thúc đành phải dẫn theo Lục Ly phi hành vòng qua các đảo, thế nên tốc độ mới chậm như vậy. Lê thúc rất rõ ràng thực lực Hắc Viêm Điện, đồng thời tin tưởng không bao lâu nữa, trinh sát Hắc Viêm Điện sẽ trải khắp các đảo xung quanh. Một khi bọn hắn tiến lên đảo, lập tức sẽ bị khóa chặt, thứ chờ đợi bọn hắn tiếp sau đó chính là tử vong. Hắn ngây ngốc trong Hắc Viêm Điện mấy vạn năm, biết một khi sự tình truyền ra, điện chủ Hắc Viêm Điện tuyệt đối sẽ phái lượng lớn cường giả truy sát. Bởi thế đừng thấy khoảng cách tới Thiên Ma Đảo không tính xa, đoạn đường này tuyệt đối sẽ nguy cơ trùng trùng, cửu tử nhất sinh. - Chủ nhân, chúng ta hẳn còn có mười ngày an toàn! Lê thúc trịnh trọng dặn dò nói: - Mười ngày sau, đoán chừng trinh sát Hắc Viêm Điện sẽ đuổi tới, đến lúc đó chúng ta không thể lộ diện. Bất luận ngụy trang thế nào, bọn hắn đều sẽ nhận ra ta, rốt cuộc ta từng ở trong Hắc Viêm Điện mấy vạn năm, còn thuộc Chiến Đường, thường xuyên tiếp xúc với trinh sát. Bởi thế đến lúc đó phải cần ngươi mang ta đi tới, như vậy sẽ an toàn hơn chút. Đến lúc đó ta sẽ đưa cho ngươi mấy viên Yêu Ma Đan, biến đổi khí tức ngươi thành khí tức Yêu Ma, ngoại hình cũng sẽ đổi khác, hẳn là có thể qua mặt một đoạn thời gian. - Ta biết! Lục Ly khẽ gật đầu, Lê thúc hiểu rõ rất sâu về Hắc Viêm Điện, lời hắn nói không lý nào lại sai được. Phanh phanh phanh! Đúng lúc này, nước biển trước mặt đột nhiên quay vòng, tiếp lấy vô số sóng cả cuộn trào, trực tiếp bắn lên vạn trượng cao không. Một đầu lâu khổng lồ như đảo nhỏ ló ra, khí tức như núi cao tràn ngập, khiến Lục Ly và Lê thúc đồng loạt biến sắc. - Độn Thú tam tinh! Lê thúc kinh hô, quát to: - Chủ nhân, nhanh vào trong Thần Sơn, chiến lực Độn Thú này sánh ngang Thiên Thần nhị kiếp đỉnh phong, ngươi mà bị kích trúng chắc chắn sẽ bị miểu sát. … Từ lúc đến Nhị trọng thiên, Lục Ly chưa từng lấy ra Thần Sơn, bởi vì theo như Lê thúc giới thiệu, hắn biết được Thần Sơn rất có thể chính là Cửu Kỳ Sơn. Đây là một kiện trọng bảo, một khi bị người ngoài biết được, tuyệt đối sẽ dẫn lên hậu hoạn khôn cùng. Nhưng giờ hết cách rồi, Độn Thú này quá mạnh, Lê thúc vừa nhắc nhở hắn liền lập tức lấy ra Thần Sơn tránh vào bên trong. Hơn nữa còn rụt nhỏ Thần Sơn đến chừng ngón tay, như thế sẽ không quá khiến người chú ý. Nếu Lục Ly luyện hóa chiến giáp phòng ngự Hồng Linh Thiên Bảo của Diêm Chân, lúc này gặp phải Độn Thú kia đã không đến nỗi quá mức lo lắng, chí ít sẽ không bị miểu sát trong nháy mắt. Đáng tiếc Lục Ly đưa Hồng Linh Thiên Bảo cho Lăng Thanh Diễn, đương nhiên làm thế Lục Ly chẳng hề hối hận. Lăng Thanh Diễn có tiếp xúc da thịt với hắn, còn phải giúp hắn chiếu cố người Lục gia, nếu Lăng Thanh Diễn không đủ năng lực trấn áp cường giả Thần giới, vậy người Lục gia sẽ không được an toàn. Đối với Lục Ly mà nói, người nhà tộc nhân quan trọng hơn cả chính bản thân. Vậy nên lúc đó hắn đưa chiến giáp Diêm Chân cho Lăng Thanh Diễn mà không một chút do dự. Ào ào! Độn Thú khổng lồ kia tấn công, miệng rộng đột nhiên mở ra, nước biển quanh bốn phía dần biến mất với tốc độ thấy được bằng mắt thường, một hố sâu to lớn hiện ra, nước quanh phương viên mấy dặm xung quanh đều bị nó hút vào. Hây! Lê thúc rút ra một thanh trọng kiếm, mặc dù thanh kiếm này không phải Hồng Linh Thiên Bảo, song cũng tính là thần khí không sai, hắn vung lên trọng kiếm trùng trùng bổ tới trước mặt. Hắn không phải tấn công cự thú mà là vung trọng kiếm bổ xuống nước biển. Kiếm này uy lực cực mạnh, nước biển trước mặt lập tức quay cuồng, từng đạo sóng cả như dời núi lấp biển ùn ùn đổ ra tứ phía.
Chương 2464 Bài sơn đảo hải
- Chủ nhân, ngươi đi trước, Độn Thú tam tinh này còn chưa giết được ta, ngươi đào tẩu trước, lát nữa ta đuổi theo sau! Lê thúc rống to, sóng cả hắn bổ ra không kích thương được Độn Thú, song vẫn đẩy lui Độn Thú chừng vài dặm. Lê thúc liên tục vung vẩy trọng kiếm bổ xuống nước biển, không ngừng kích lên sóng cả vạn trượng, ầm ầm khuếch tán khắp xung quanh. Mục đích của Lê thúc rất rõ ràng, chính là tạm thời ngăn cản hải thú tới gần, tranh thủ thời gian cho Lục Ly ngồi Thần Sơn bay đi. Sau đó hắn sẽ không cần cố kỵ nữa, có thể toàn lực đào tẩu. Ục ục! Hải thú phát ra tiếng kêu quỷ dị, miệng rộng lần nữa mở ra, chỉ là lần này lại phun ra cột nước. Cột nước như quang trụ, tốc độ quá nhanh, Lê thúc căn bản không kịp phản ứng, thoáng chốc liền bị cột nước đánh trúng. Phốc! Lê thúc cảm giác như bị một ngọn núi nện trúng, yết hầu ngòn ngọt, phun ra một búng máu tươi. Cả người bị đánh bay, hơn nữa còn nghiêng nghiêng bay chếch lên, hắn lập tức bị dọa cho thiếu chút hồn phi phách tán, phải biết trên cao không chính là không gian sóng triều, lấy thực lực hắn mà bị không gian sóng triều đánh trúng, tuyệt đối sẽ tử vong ngay lập tức. Hắn vội vàng cường hành lật người, trọng kiếm trong tay vung vẩy, định chặt đứt cột nước. Chỉ là Độn Thú phía dưới du tẩu cực nhanh, đã tới dưới thân Lê thúc, sau đó lại há mồm phun ra cột nước. Ông! Thấy vậy, Lục Ly vội vàng khống chế Thần Sơn khoái tốc biến lớn, sau đó lấy tốc độ như tia chớp vọt đến dưới thân Lê Thúc, giúp hắn chặn lại cột nước. Ông! Thần Sơn bị cột nước đánh trúng, lập tức phát ra quang mang sáu màu, đồng thời cũng bị cự lực va chạm hất lên. - Lê Thiên, vào đây! Lục Ly truyền âm đi ra, kẻ sau lại lắc đầu nói: - Chủ nhân, ngươi đi trước, linh trí Độn Thú này rất cao, thủ đoạn chắc cũng nhiều, nếu muốn cùng đi, e là chúng ta đều đi không được. Lê thúc giãy thoát khỏi hấp lực từ Thần Sơn, cả người như du long trượt ra một đường cong lượn vòng đi xuống. Trong tay hắn xuất hiện một lá cờ, cờ xí này là Hồng Linh Thiên Bảo, chẳng qua không phải binh khí tấn công, chỉ là bảo vật phụ trợ chiến đấu. Tay Lê Thúc khẽ rung, cờ xí tự động biến thành một Ma Thần khổng lồ, Lê thúc hất tay lên, Ma Thần điên cuồng vọt tới, như là xúc tu bạch tuộc. - Đi mau! Lê thúc lần nữa quay đầu về phía Thần Sơn gầm thét, Lục Ly nghĩ nghĩ, cuối cùng đành phải điều khiển Thần Sơn bay đi. Chiến lực hắn yếu thua Lê Thúc một chút, hình thể Độn Thú này lại lớn như vậy, Quỷ Trảm chắc không phá nổi phòng ngự của nó. - Phòng ngự? Lục Ly bay đi hơn mười dặm, trong lòng đột nhiên khẽ động, hắn có một loại công kích có thể bỏ qua thủ đoạn phòng ngự, trực tiếp công kích vào trong cơ thể kẻ địch. Hư Không Trùng! Lục Ly quyết định thử xem, hắn lao ra từ trong Thần Sơn, phóng thích Hư Không Trùng, Lục Ly hướng về phía Độn Thú đang đối chiến với Lê thúc ở nơi xa: - Đi, gặm ăn nó! Hưu! Mấy ức Hư Không Trùng lập tức bay đi, Độn Thú đảo mắt nhìn qua, lại có vẻ không mấy để ý. Miệng nó phun ra từng đạo thủy kiếm, những thủy kiếm này bất ngờ hóa thành thực chất, biến thành từng thanh lợi kiếm thực sự, không ngừng vọt tới Lê thúc. Phanh phanh phanh! Lê thúc bị ức vạn thủy tiễn đánh trúng, những thủy tiễn này quá nhiều quá nhanh quá dày đặc, Lê thúc căn bản không tránh hết được, chỉ còn nước ngạnh kháng. Người hắn không ngừng bị đánh trúng, mặc dù không bị kích thương, thân thể lại liên tục bị đánh lui, liên tục bị đẩy bắn lên trời. Độn Thú này rất thông minh, biết cao không vô cùng nguy hiểm, chỉ cần đánh võ giả lên trời, đối phương tất chết không nghi ngờ. Nó không ngừng phun ra thủy tiễn, Lê Thúc căn bản không cách nào ngăn cản, thân thể từng chút từng chút di động lên cao không. Hư Không Trùng bay đến, Độn Thú vẫn chẳng hề để ý, toàn bộ Hư Không Trùng đột ngột biến thành hư thể, sau đó tiến vào trong thân thể Độn Thú. Cục cục! Độn Thú đột nhiên hú lên quái dị, trong mắt hiện lên một tia thống khổ và phẫn nộ. Miệng rộng đóng lại, mắt nhìn về phía Lục Ly, hai tai giật giật, rõ ràng muốn quay sang tấn công Lục Ly. Ông! Ngay khi Độn Thú đảo mắt nhìn sang, Lục Ly kịp có phản ứng, thân hình chợt lóe tiến vào trong Thần Sơn. Một giây sau, vô số thủy tiễn gào thét lao đến, liên tục đánh lên Thần Sơn. Ục ục! Độn Thú không ngừng quái khiếu, đuôi lớn vung ra từ trong nước biển, phẫn nộ nện xuống, dẫn lên sóng biển cuộn trào, bọt nước bắn tung toé, tầng tầng không gian theo đó ba động không ngừng. Hưu! Lục Ly điều khiển Thần Sơn bay về phía Lê thúc, cường hành thu Lê thúc vào trong Thần Sơn, sau đó tiếp tục khống chế Thần Sơn bay về nơi xa. Thần Sơn rất nặng, miễng cưỡng gánh được công kích từ thủy tiễn của Độn Thú. Xoẹt! Độn Thú giơ đuôi lên cao cao, nhắm thẳng Thần Sơn trùng trùng vỗ xuống, thoáng chốc, Thần Sơn bị đánh bay hơn mười dặm. Tiếng truyền âm của Khí Linh Tiểu Lục vang lên: - Chủ nhân, công kích của cự thú này rất cường đại, đừng để nó đánh tiếp, nếu không Thần Sơn sẽ bị nện tan! Xát... Lục Ly không khỏi có chút lo lắng, Thần Sơn gánh không được công kích từ Độn Thú, một khi bị đánh nát tách rời, hắn liền không còn nơi bảo vệ. Đến lúc đó đừng nói đuôi cự thú, dù chỉ đối mặt thủy tiễn, hắn cũng có khả năng bị đánh thành tổ ong vò vẽ. - Chủ nhân, thả ta ra, ta trụ được, ngươi đi mau! Lê thúc thấy thần sắc đó của Lục Ly liền đoán được tình hình bên ngoài, hắn quát khẽ nói: - Chủ nhân, yên tâm, côn trùng ngươi phóng ra chính đang gặm nhấm Độn Thú, ta sẽ có cơ hội đào tẩu. - Được rồi! Lục Ly đành phải thả Lê thúc ra, vừa lúc Độn Thú lần nữa vung vẩy đuôi đánh tới. Lê thúc giơ lên trọng kiếm trùng trùng đón đỡ, lần nữa rống quát: - Đi! Hưu! Lục Ly không chút ngập ngừng, cấp tốc điều khiển Thần Sơn hóa thành một đạo lưu tinh vọt về nơi xa, rất nhanh đã tan biến trong biển rộng mênh mông. - Lê Thiên có thể đào tẩu được ư? Trong lòng Lục Ly rất mê mang, nếu Lê thúc bị độn thú đánh giết, hắn vừa không mang địa đồ, chiến lực lại yếu, liệu có thể một mình trốn được đến Thiên Ma Đảo ư?
Chương 2465 Chơi đùa xem sao
Trên đại dương mênh mông vô bờ, một thanh niên tóc bạc khoái tốc phi hành sát mặt biển, tốc độ hắn không quá nhanh, thần niệm một mực quét quanh bốn phía, trong mắt thỉnh thoảng chớp qua một tia thấp thỏm. Đến nơi xa lạ, cộng thêm xung quanh ẩn đầy nguy cơ, trong lòng Lục Ly khó miễn có chút thấp thỏm. Nếu thật đến khoảnh khắc tử vong, có lẽ hắn sẽ không suy nghĩ quá nhiều. Chỉ lúc đối mặt nguy hiểm chưa biết như thế này mới khiến người sinh tâm sợ hãi, mới khiến người nóng lòng bất an. Hắn đã một mình bay trên biển suốt ba ngày ba đêm, Lê thúc mãi vẫn chưa thấy trở về, mặc dù liên hệ tinh thần giữa hắn và Lê thúc vẫn còn, nhưng trong lòng Lục Ly đã có chút dự cảm chẳng lành. Lấy tốc độ Lê thúc, nếu thoát được khỏi Độn Thú tam tinh kia thì hẳn đã sớm đuổi tới. Ba ngày ba đêm mà chưa thấy xuất hiện, chắc đã xảy ra biến cố nào đó, hoặc có lẽ Lê thúc sẽ vĩnh viễn không trở lại nữa. Lục Ly không có địa đồ, chỉ biết phương hướng đại khái của Thiên Ma Đảo, hắn không dám tiếp tục ngồi Thần Sơn phi hành. Thần Sơn dùng nhiều, rất dễ bị ngươi liên tưởng đến Cửu Kỳ Sơn. Bởi thế Lục Ly đành phải một mình đê điệu phi hành, thời thời khắc khắc giám thị tình hình chung quanh, vạn nhất có Độn Thú cường đại thì cũng có thể kịp thời chạy trốn. Ào ào! Gần nửa canh giờ sau, biển cả trước mặt cuộn lên sóng giả, thần niệm Lục Ly lập tức quét tới. Cảm ứng một phen, sắc mặt thoáng hiện vẻ ngưng trọng, trong nước phía tiền phương xuất hiện một con cá khổng lồ. Lúc này Lục Ly còn chưa thăm dò rõ ràng con cá kia, bởi vì con cá này quá lớn, bảo thủ tính ra cũng phải dài đến trăm dặm, miệng rộng cả trăm trượng. Mặc dù khí tức có vẻ không quá mạnh, nhưng hình thể quá khổng lồ, mang theo áp lực vô cùng đè nén. Ông! Lục Ly không dám công kích, sợ chọc giận Độn Thú kia, thân hình hắn chợt lóe, tiến vào trong Thần Sơn, tính âm thầm bay đi. Ào ào! Thần Sơn còn chưa bay đi, Độn Thú phía dưới đột nhiên lao vút lên, tốc độ nhanh đến dọa người, cuốn theo sóng cả vạn trượng. Miệng rộng mở to, thoáng chốc liền nuốt chửng Thần Sơn. Lục Ly đang trong Thần Sơn, lúc này không quá lớn, phương viên chỉ khoảng một trượng. So với miệng rộng của Độn Thú thì chỉ như con ruồi bé xíu. - Ách... Lục Ly đoán Độn Thú sẽ phóng thích công kích, lại không ngờ Độn Thú trực tiếp nuốt chửng Thần Sơn. Thần niệm hắn nhô ra, phát hiện Thần Sơn đã bị nuốt vào bụng Độn Thú. Trong thực lực Độn Thú còn tiết ra một loại chất lỏng màu lam nhạt bao bọc lấy Thần Sơn. - Nó muốn tiêu hóa Thần Sơn. Lục Ly nhịn không được muốn cười, Thần Sơn chính là Hồng Linh Thiên Bảo, há là thứ có thể dễ dàng tiêu hóa? Độn Thú này tuy lớn, năng lực phòng ngự đoán chừng sẽ không kém, nhưng phòng ngự bên trong cơ thể lại có thể mạnh được đến đâu? - Chủ nhân! Tiếng truyền âm của Tiểu Lục đột nhiên vang lên: - Chất lỏng màu xanh lam phía ngoài có tính ăn mòn rất mạnh, chẳng qua muốn ăn mòn Thần Sơn phải cần thời gian rất lâu, phỏng chừng chí ít phải mất ba năm năm. Song ta cảm giác được cơ thể quái thú có pháp trận không gian tự nhiên, di động trong này rất là khó khăn. - Hả? Lục Ly không khỏi kinh ngạc, vội để Tiểu Lục điều khiển Thần Sơn di động, quả nhiên di chuyển rất khó, tốc độ chậm không khác gì ốc sên. Thần niệm Lục Ly quét quanh tường thịt khắp bốn phía một phen, phát hiện bên trong có khí lưu kỳ dị lưu chuyển, tựa hồ tuân theo một loại quy luật rất huyền diệu. Xem ra không gian nơi này bị hạn chế, có liên quan nào đó với khí lưu kỳ dị trong thực quản. Không thể di động, chất lỏng màu xanh lam lại có năng lực ăn mòn cực mạnh, Thần Sơn là Hồng Linh Thiên Bảo mà đều có thể ăn mòn, nếu là võ giả bình thường bị nuốt vào chắc chỉ có nước chờ chết. - Tiểu Lục, thử biến lớn Thần Sơn xem sao? Liệu có thể phá nổ người nó không?! Lục Ly nghĩ nghĩ, Thần Sơn có thể biến lớn vô hạn, nếu căng bụng Độn Thú này ra, không chừng sẽ khiến nó trọng thương, nhờ đó nhẹ nhàng trốn đi. Ông! Thần Sơn lấp lánh quang mang, cấp tốc biến lớn, chỉ là lúc Thần Sơn biến lớn được chừng mấy trượng, hai bên đụng phải tường thịt, Thần Sơn lập tức ngừng biến lớn. Giọng Tiểu Lục vang lên: - Chủ nhân, không được, trong thực quản này có không gian trói buộc cường đại, không cách nào biến lớn! - Cái này... ! Lục Ly nhíu mày, hắn không thể đi ra, bằng không rất nhanh sẽ bị chất lỏng màu xanh lam ăn mòn thành xương khô. Giờ Thần Sơn lại không bay ra được, còn đang không ngừng bị ăn mòn, cứ mãi thế này hắn sẽ bị nhốt chết trong đây mất. - Phóng thích mưa kiếm và hỏa vũ thử xem! Lục Ly nghĩ nghĩ liền để Thần Sơn phát động công kích, công kích của Cửu Kỳ Sơn rất đa dạng, chẳng qua còn thiếu ba tòa Thần Sơn, rất nhiều công kích không cách nào phóng thích ra được. Hiện tại thủ đoạn công kích mạnh nhất chính là mưa kiếm và hỏa vũ, nếu mưa kiếm và hỏa vũ đều không cách nào kích thương Độn Thú này, Thần Sơn liền xem như vô dụng. Sáu loại thần quang không ngừng lưu chuyển bên ngoài Thần Sơn, dưới đáy xuất hiện khí lưu màu đen, những khí lưu màu đen này ngưng tụ thành từng thanh từng thanh hắc kiếm bắn ra khắp bốn phương tám hướng. Nhưng khiến Lục Ly thất vọng chính là, hắc kiếm đánh lên tường thịt, phát ra tiếng vang kim thiết đụng nhau, nhưng tường thịt không hề xuất hiện chút dấu hiệu thương tổn nào, kiên cố đến đáng sợ. Mưa kiếm không cách nào kích thương tường thịt, hỏa vũ cũng không mấy hiệu quả. Rất nhanh Thần Sơn lại phóng thích từng đoàn hỏa vũ, kết quả đều không gây ra được thương tích nào đáng kể cho Độn Thú. - Chẳng lẽ đây cũng là Độn Thú tam tinh? Lục Ly lúng túng gãi đầu, hắn không thể đi ra, mà dù đi ra cũng chưa hẳn làm được gì. Sát Đế quỷ trảm chắc không phá nổi tường thịt, xem ra chỉ còn một cách. Hư Không Trùng! - Tiểu Lục, ta phóng thích côn trùng thử xem! Lục Ly lấy ra Thiên Tà Châu, một bên phóng thích Hư Không Trùng, một bên truyền âm hỏi dò: - Đợi lát nữa, ngươi có thể truyền tống đám côn trùng này ra ngoài được không? - Không vấn đề! Tiểu Lục truyền âm đáp lời, hắn một hơi phóng thích mấy chục vạn Hư Không Trùng.