Thất Kiếp Thiên Sát là một truyền thuyết, đến cùng có thật hay không, ai cũng không dám chắc. Nhưng rất nhiều đại gia tộc và cường giả đều nghe nói qua về truyền thuyết này, giờ Tượng Linh Lung bị phán định là Thất Kiếp Thiên Sát chi thể trong truyền thuyết, tự nhiên khiến nàng thân giá bội tăng. Rất nhiều công tử nghe tin lập tức hành động, lập tức đi bái phỏng Tượng Linh Lung. Nhưng bọn hắn lại phát hiện Tượng Linh Lung tới trang viên Lục Ly đang ở, thậm chí còn vào đó hơn nửa ngày, đến nửa đêm vẫn chưa đi ra. Nghe đồn ở trong tiểu thế giới kia, Tượng Linh Lung từng có tiếp xúc thân mật với Lục Ly, so với hình tượng băng sơn mỹ nhân trước đó thì phảng phất như biến thành người khác, giờ lại ở đến nửa đêm trong nơi Lục Ly cư trú, cảnh này khiến vô số công tử nổi cơn ghen. Chẳng lẽ đóa hoa xinh đẹp tôn quý nhất Hàn Triều Hải Vực lại bị một đứa nhà quê bên ngoài tới hái? Tượng Linh Lung quả thực ở lại nửa ngày trong trang viên Lục Ly, chẳng qua giữa hai người không có nửa điểm mập mờ nào hết. Bởi vì suốt nguyên buổi chiều lão Lộc một mực ở bên, Lục Ly cũng không có nửa điểm tâm tư nam nữ, Tượng Linh Lung cũng tương tự. Hai người tán gẫu nguyên buổi chiều, đến đêm mới bắt đầu nói đến chuyện Thất Kiếp Thiên Sát, Lục Ly kể lại điều Lộc đại nhân nói trước đó cho Tượng Linh Lung. Nghe xong, Tượng Linh Lung không khỏi ngạc nhiên, thiếu chút muốn Lục Ly đi gọi Lộc đại nhân tới. Tượng Linh Lung nói tính ra từ nhỏ đến lớn nàng cũng trải qua ba lần đại kiếp nạn, nếu tính luôn lần này, vậy chính là bốn lần đại kiếp nạn. Nàng vừa mới sinh ra không lâu thì mẫu thân bị giết, nàng được mẫu thân giấu trong một hải đảo, thiếu chút thì đói chết. Đợi lúc phụ thân tìm tới, nàng đã thoi thóp một hơi, còn bị hàn ý của hàn triều xâm thể, sau khi trở về bị bệnh hơn mười năm. Nhưng nhờ đó lại nhân họa đắc phúc, cảm ngộ Hàn Băng chân ý, thực lực đề thăng cực nhanh, chỉ mất mười mấy năm liền đã đạt đến cảnh giới Tứ Kiếp. Lần kiếp nạn thứ hai là chuyến ra ngoài rèn luyện đầu tiên, nàng bị cừu gia truy sát, hộ vệ theo bên người chết sạch, một mình dựa vào dị bảo gia tộc ban cho đào thoát đằng đẳng hơn nửa năm, trốn vào hư không toái địa, còn lạc mất phương hướng trong đó. Đợi khi nàng vất vả thoát ra được, lại phát hiện tiến vào Phi Hỏa Đại Lục. Lần kiếp nạn thứ ba lại càng thảm, đó là một lần hành động trọng đại của gia tộc, cùng đi có mười mấy vị trưởng lão, kết quả toàn quân bị diệt. Trừ nàng và một tên cường giả Tượng gia ra, mấy ngàn cường giả khác đều tử trận, nàng và cường giả kia thật không dễ dàng mới trốn về được, sau khi trở về phải tĩnh dưỡng ba năm mới hoàn toàn khôi phục. Lần này tiến vào tiểu thế giới cũng rất thảm, Tượng gia xuất động nhiều người như vậy, cuối cùng ngay cả Tượng Hùng Quân Tượng Hùng Phi đều chết, nếu không nhờ Lục Ly, nàng chắc đã chết dưới huyết đầm. Hai người ngồi lại thảo luận hồi lâu, bản thân bốn chữ Thất Kiếp Thiên Sát hẳn phải có nội hàm trong đó, mấy chữ này chắc chắn không đặt loạn. Thất Kiếp... hoặc là vượt qua bảy lần thiên kiếp, hoặc là vượt qua bảy lần đại kiếp nạn. Thiên Sát... hai chữ này lại khó nói, chẳng lẽ người mang loại thể chất này là trời sinh cô sát? Đi tới đâu đều sẽ dẫn phát đại loạn? Khiến cho rất nhiều người chết đi? Nếu hiểu như vậy, Lục Ly thấy cũng hợp lý, Lục Ly từ Đấu Thiên Giới đi đến Cửu Giới, rồi phi thăng đi Thần Giới, lên Nhị trọng thiên, lại đến Tam trọng thiên. Chặng đường hắn đi qua là chặng đường nhuốm máu, đến đâu cũng sẽ dẫn lên đại chiến, thây ngang khắp đồng, máu chảy thành sông... Lục Ly hỏi Tượng Linh Lung, nàng tựa hồ cũng có cảm giác tương tự, mấy lần kiếp nạn trước đây của nàng đều chết rất nhiều người, trước kia còn có một đám công tử vì nàng mà tranh phong huyết chiến, cuối cùng chết hơn bốn ngàn người. - A... Tượng Linh Lung đột nhiên hồi thần, nhìn ra bên ngoài, phát hiện đã vào đêm, vội vàng đỏ mặt đứng dậy cáo từ. Nàng là danh môn tiểu thư, lại ở trong nhà Lục Ly lâu đến vậy, khó miễn ảnh hưởng đến danh dự. Nàng vốn định tới mời Lục Ly tham gia yến hội vào sáng mai, lại không ngờ trò chuyện một lúc đã đến đêm khuya. Bèn vội vàng nói mấy câu với Lục Ly, dặn trưa mai đến tửu lâu lớn nhất trong thành dự tiệc rồi cuống cuồng rời đi. - Hả? Đi ra trang viên, Tượng Linh Lung phát hiện bên ngoài toàn là trinh sát, rõ ràng là do đám công tử nhàm chán kia phái tới thăm dò tình hình. Nghĩ đến nhiều người theo dõi nơi này như vậy, nàng lại đợi trong trang viên Lục Ly đến tận nửa đêm, khó miễn sẽ khiến người liên tưởng lung tung, trên mặt bất giác chớp qua một tia ngượng ngùng, cứ thế vội vội vàng vàng đi ra. Bộ dạng ấy bị đám trinh sát thấy được, ai nấy đều cảm thấy có gì đó không đúng, ngơ ngác nhìn nhau một lúc, sau đó truyền tin đi về. Truyền lời thường thường rất dễ sai lệch, đương nhiên một phần cũng là chuyện Tượng Linh Lung rất dễ khiến người hiểu sai. Một tiểu thư băng thanh ngọc khiết, một băng sơn mỹ nhân trước nay chưa từng tỏ ra thân thiện với bất kỳ nam nhân nào, sau khi tới Không Gian Thành lại lập tức chui vào trong trang viên một nam tử khác, thẳng đến nửa đêm mới rời đi, lúc đi ra còn mặt mũi ửng đỏ, bước chân hoảng hốt vội vàng? Màn đêm buông xuống, mấy nơi tửu lâu đều ngồi đầy người, rất nhiều công tử uống đến say mèm, trong gian phòng Kỳ Thiên Ngữ truyền ra từng hồi tiếng phanh phanh, hết thảy mọi thứ trong phòng đều bị nện nát. Đám hạ nhân bị dọa cho cả người không ngừng run rẩy, sợ trong cơn nóng giận, vị thiếu gia tính khí vốn đã không tốt này sẽ xé xác mình. Đám hạ nhân tin chắc, nếu Lục Ly không phải khách nhân của Kỳ gia, không phải có ân cứu mạng với bọn Kỳ Đinh Đông Kỳ Thiên Ấn, Kỳ Thiên Ngữ tất sẽ dẫn người giết đến tận cửa, phanh thây xé xác Lục Ly. Bọn hắn chưa từng thấy qua Kỳ Thiên Ngữ phát nộ như vậy bao giờ. Lục Ly là khách, là ân nhân của Kỳ gia, bởi thế dù Tượng Linh Lung có qua đêm trong phòng Lục Ly, Kỳ Thiên Ngữ cũng không thể làm gì. Kỳ gia không phải tiểu gia tộc bình thường, nếu hắn dám làm loạn, sợ rằng tất cả đại nhân vật Kỳ gia đều sẽ phát nộ.
Chương 3472 Nhận sợ
Căn bản hắn cũng không có cơ hội làm loạn, nếu hắn khẽ động, lập tức sẽ có trưởng lão xuất hiện, bắt hắn lại.. Đùa gì vậy, ân nhân Kỳ gia lại bị đệ nhất công tử Kỳ gia chém giết, việc này mà truyền ra, sau này Kỳ gia còn mặt mũi nào đặt chân ở Tam trọng thiên, danh tiếng Kỳ gia tích lũy bất lâu cũng theo đó đi đứt. Đám công tử trẻ tuổi uống một đêm, sau đó cũng không đi mà một mực ngồi lại trong tửu lâu, chờ đợi Lục Ly xuất hiện. Bởi vì bọn hắn đều thu được tin tức, giữa trưa hôm nay người Tượng gia sẽ tổ chức tiệc chiêu đãi Lục Ly ở tửu lâu lớn nhất trong thành, bọn hắn muốn ở lại đây chờ đợi Lục Ly đi ra. Bọn hắn không tới tửu lâu lớn nhất, mà ngồi trong mấy tửu lâu nhỏ xung quanh, hơn nữa còn đều không hẹn mà cùng im tiếng, càng không có ý định gây sự. Nhưng nhiều công tử như vậy tụ tập, vẫn đưa tới Chấp Pháp Đội trong thành chú ý, tin tức lập tức được báo lên. Cuối cùng trình diện ở chỗ Nhị trưởng lão, gia gia của Kỳ Đinh Đông. - Đêm qua Thiên Ngữ tình tự thất khống? Nhị trưởng lão cười hỏi, sau khi được đến xác nhận, Nhị trưởng lão khoát tay nói: - Đừng để ý bọn hắn, muốn náo cứ để bọn hắn náo, chỉ cần không động võ trong thành là được, các ngươi tập trung coi chừng, nếu ai động võ trực tiếp bắt lại. - Thế nếu là Lục Sát Thần động võ thì sao? Trưởng lão Thám Báo Đường hỏi. - Hắn không ngu vậy đâu, chẳng phải Thiên Ngữ từng khiêu hấn hắn ư? Ngươi có thấy hắn tiếp chiêu không? Nhị trưởng lão cười tủm tỉm nói: - Nếu bọn hắn muốn ra ngoài thành quyết đấu, lập tức truyền báo cho ta, ta lại muốn xem xem tiểu tử này giấu giếm bí mật gì? Không chỉ Nhị trưởng lão, thực ra rất nhiều người Kỳ gia đều cảm thấy hứng thú với Lục Ly. Rốt cuộc một tên Lĩnh Chủ Kỳ gia chết ở trong tiểu thế giới, hai người Tượng Hùng Quân Hàn Sơn Cư Sĩ cũng đều là cường giả tiếng tăm lừng lẫy, lại đều bị Tộc Vương Dã Nhân Tộc đánh giết, trong khi Lục Ly lại có thể nhẹ nhàng mang chúng nhân đi ra, chỉ riêng điều này đã đủ khiến người hoài nghi. Trưởng lão Thám Báo Đường nghĩ nghĩ rồi hỏi tiếp: - Nếu Thiên Ngữ cũng ra ngoài thì chúng ta nên xử lý thế nào? - Bắt lại! Nhị trưởng lão không có chút nể mặt, trực tiếp nói thẳng: - Thân là người cầm lái tương lai của Kỳ gia, nếu ngay cả chút thành phủ đó mà hắn cũng không có, vậy thì hẳn nên ném vào trong núi nhốt mấy chục năm, để hắn bình tĩnh lại. Lục Sát Thần chính là khách nhân của chúng ta, còn là người có ân với Kỳ gia, nếu hắn không phân nặng nhẹ, vì một nữ nhân là loạn cả phương tấc, sau này còn có tiền đồ gì được? Không cần phái người nhắc nhở hắn, để xem hắn lựa chọn thế nào, chúng ta chỉ cần đứng sau màn nhìn kịch hay là được rồi... Đúng là có trò hay diễn ra, ngay khi Lục Ly dẫn theo lão Lộc đi ra trang viên Kỳ gia, lập tức có người để mắt tới bọn hắn. Lục Ly và lão Lộc đều phát hiện, song hai người không quá để tâm, bởi vì nơi này là Không Gian Thành. Chỗ khác có thể xảy ra vấn đề, riêng nơi này tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề. Hai người Lục Ly và lão Lộc ngồi chiến xa từ thành bắc đi vào nội thành, đến bên ngoài quảng trường, bọn hắn bị cản lại. Người cản đường là một tên hạ nhân, không phải đến gây chuyện, mà là đến đưa thiếp. Là chiến thiếp! Tên viết trên thiếp rất rõ ràng, tứ công tử Viên gia Viên Thiên Đế, nội dung ghi rõ, hắn mộ danh mà đến, ngưỡng mộ thực lực Lục Ly, muốn được lĩnh giáo vài chiêu. Đây là chiến thiếp tương đối tiêu chuẩn, rất lưu hành ở Tam trọng thiên, cũng là chiến thiếp so đấu thường dùng giữa người trẻ của các đại gia tộc. Đương nhiên cũng có một ít lão ma mộ danh cường giả, muốn tìm cơ hội đề thăng trong chiến đấu. Hoặc có người tưởng muốn một trận thành danh, rốt cuộc chỉ cần ngươi đánh bại cường giả nổi danh thiên hạ, cái tên của ngươi tự nhiên sẽ nổi như cồn. Chủ nhân chiến thiếp là công tử một đại gia tộc gần đây, nếu là công tử khác nhiều khả năng sẽ thận trọng cân nhắc. Nhưng Lục Ly chỉ quét mắt nhìn một lượt liền trực tiếp dùng tay bóp nát, trầm giọng nói: - Hồi bẩm công tử nhà ngươi, ta không tiếp nhận bất kỳ khiêu chiến nào, bảo hắn tìm người khác đi. Lục mỗ không phải danh nhân gì cả, thực lực ta chỉ là Tứ Kiếp sơ kỳ, công tử ngươi lại là cường giả Ngũ Kiếp, thế này không phải bắt nạt người thì là gì? Xung quanh quảng trường có rất nhiều người, nghe được lời này của Lục Ly, lập tức dẫn lên một mảnh tiếng xì xào. Rốt cuộc hiện tại Lục Ly tính là danh nhân, là thượng khách của Kỳ gia và Tượng gia, đây chính địa vị tôn vinh vô thượng. Nói cách khác, hiện tại Lục Ly là đại nhân vật, đại nhân vật tự nhiên phải có thể diện. Hắn cự tuyệt người khác khiêu chiến thì cũng thôi, đằng này còn nói mình là Tứ Kiếp sơ kỳ, người khác gửi thiếp khiêu chiến là đang bắt nạt hắn... Hành vi tự tổn uy danh như thế, rất nhiều người đều lần đầu tiên thấy được, phải biết người khác đều hận không thể chém gió cho toàn thế giới biết, rằng bản thân mạnh đến cỡ nào, ngưu bức đến đâu. Lục Ly phất tay, chiến xa tiếp tục đi tới, bộc nhân kia đứng ngây một lúc, nhìn theo hướng Lục Ly rời đi cười giễu cợt một tiếng, sau đó quay người bỏ đi. Lục Ly vừa mới đi được thêm mấy trăm trượng, chiến xa lần nữa bị cản lại, lần này là bị một tên công tử ngăn lại. Người kia thân khoác áo gấm màu đen, mang theo hai tên lão bộc, khí vũ hiên ngang, tay cầm quạt xếp, mặt hiện ý cười. - Tại hạ Mạc Hiểu Thiên! Công tử này rất hiểu lễ phép, khẽ khom lưng hành lễ, cười nói: - Thái gia gia của tại hạ là Mạc Truy Hồn, chẳng hay Lục đại nhân có từng nghe qua? Lục Ly tự nhiên chưa từng nghe qua, quay mặt nhìn về sang lão Lộc bên cạnh, kẻ sau giải thích nói: - Mạc Truy Hồn là một lão ma ở Hàn Triều Hải Vực, người này là cường giả cấp Lĩnh Chủ, còn là cường giả vô cùng khủng bố, uy danh hiển hách. - À! Lục Ly khẽ gật đầu, đứng lên nói: - Gặp qua Mạc công tử, không biết Mạc công tử ngăn chiến xa tại hạ là có điều gì muốn chỉ giáo? - Chỉ giáo thì không đến nỗi!
Chương 3473 Nhận sợ
Mạc Hiểu Thiên nho nhã lễ độ nói: - Tại hạ nghe qua uy danh Lục Sát Thần, cố ý từ Truy Hồn Đảo đuổi tới đây, mục đích chính là muốn luận bàn một phen với Sát Thần. Không biết Sát Thần có thể thỏa mãn chút tâm nguyện nho nhỏ này của ta không? Yên tâm, chúng ta chỉ điểm đến là dừng, tuyệt không đả thương người. Hai câu sau cùng, ý vị khiêu hấn rất nồng, như thể muốn nói, Lục Ly đừng sợ, ta sẽ không giết ngươi đâu. Lục Ly không khỏi có chút đau đầu! Đám người này rõ ràng không phải mộ danh mà đến, đây là đang cố ý nhằm vào hắn, hắn và bọn công tử Hàn Triều Hải Vực vốn không thù không oán. Như vậy nguyên do rất dễ tìm, đám công tử này hẳn là ăn giấm, là vì Tượng Linh Lung mà tới. Hôm nay Tượng gia mở tiệc chiêu đãi hắn, đám công tử này ngăn ở nửa đường, hắn tiếp nhận hay không tiếp nhận khiêu chiến đều không hay. Không chấp nhận, thanh danh sẽ bị ảnh hưởng. Tiếp nhận, vạn nhất Lục Ly đánh không lại thì sao? Thế chẳng phải sẽ càng thêm mất mặt... Đánh mặt! Mục đích của đám công tử này rất rõ ràng, chính là muốn đánh mặt hắn, thậm chí khả năng rất nhiều người làm vậy là do Kỳ Thiên Ngữ sai khiến. Đánh rớt uy phong hắn, khiến hình tượng hắn trong lòng Tượng Linh Lung giảm mạnh. Xưa nay mỹ nữ luôn mến anh hùng, nào có mỹ nữ nào lại đi mến một đứa nhát cáy, một tên phế vật? Lục Ly không cần hỏi Lão Lộc, ngẫm nghĩ một lúc liền cũng hiểu ra được, xem ra tối hôm qua chuyện Tượng Linh Lung ở lại chỗ hắn đến tận nửa đêm đã là tan nát trái tim rất nhiều người. Lục Ly không chút nghĩ ngợi, trực tiếp mở miệng nói: - Mạc công tử, ngươi tìm nhầm người, ta chỉ là Tứ Kiếp sơ kỳ, một tên tiểu võ giả mà thôi, lấy đâu ra uy danh? Ngươi với ta thì có gì đâu mà luận bàn? Hay là để lão Lộc nhà ta chơi đùa với ngươi? Lần này giọng Lục Ly rất lớn, đám đông xung quanh đều nghe được, bốn phía lập tức rộ lên tiếng xôn xao. Lục Ly thật không chút để tâm đến thanh danh bản thân? Phải biết, thanh danh là thứ rất khó để dựng lên, rất nhiều người phấn đấu cả đời mấy vạn năm, đều chỉ kiếm được chút hư danh nho nhỏ, thế mà Lục Ly lại không biết giữ? Lục Ly đúng là không để ý chút thanh danh kia! Danh khí thì được gì? Có thể dùng làm cơm ăn ư? Có thể mang đến lợi ích cho ngươi ư? Đương nhiên lợi ích thì chắc là có, chẳng qua Lục Ly không thèm. Vô dục tắc cương! Hắn không rung động với Tượng Linh Lung, càng sẽ không theo đuổi nàng, bởi thế ở trong mắt rất nhiều thì có vẻ như hắn đang bị đánh mặt, bị trấn áp. Nhưng với riêng hắn thì không sao cả, thanh danh bị ảnh hưởng, Tượng gia và Tượng Linh Lung sẽ xem nhẹ hắn, vậy lại thế nào? Không có chiến lực cường hoành chống đỡ, gánh lấy tí chút hư danh ngược lại thành là vướng víu. Đợi chiến lực ngươi thực sự tăng lên, tuỳ tiện lộ chút thủ đoạn, giết mấy tên cường giả, thanh danh lập tức đi lên, không cần dựa vào giao đấu với đám công tử này. - Ách? Mạc Hiểu Thiên không ngờ Lục Ly sẽ nhận sợ triệt để đến vậy, để hắn đi đánh với Lộc Vấn Tiên? Hắn đâu có điên, dù có là Kỳ Thiên Ngữ cũng không dám đấu, phải biết Lộc Vấn Tiên đã đạt tới Ngũ Kiếp đỉnh phong từ hơn vạn năm trước. - Nếu Lục công tử đã cam bái hạ phong, vậy tại hạ cáo từ! Sau cùng, Mạc Hiểu Thiên không quên kích thích Lục Ly một phen, thấy Lục Ly vẫn không chút phản ứng, đành bất đắc dĩ rời đi. Lục Ly khẽ lắc đầu, để chiến xa tiếp tục đi tới, kết quả đi được mấy trăm trượng, lại lần nữa bị hai tên công tử ngăn đường. Hai người này vẫn là đến khiêu chiến, trước văn sau võ, nếu Lục Ly đáp ứng, vậy liền ra thành chiến một trận. Trước đó Lục Ly đều đã cự tuyệt, lần này tự nhiên cũng sẽ không nói nhảm, trực tiếp nhận sợ nhận thua cự tuyệt. Lục Ly chỉ còn cách tửu lâu nơi Tượng gia mời yến mấy ngàn trượng, nhưng trước trước sau sau đã bị cản tám lần, toàn là đến để khiêu chiến. Thậm chí lần cuối tới là một tên võ giả Tứ Kiếp đỉnh, ngữ khí rất ngông cuồng, còn định bước lên tát Lục Ly, không một ngoại lệ, Lục Ly cự tuyệt hết, mặt trước còn nói hai câu, đến sau một câu không đánh liền thôi. Tượng Linh Lung và đệ nhất công tử Tượng gia Tượng Bạch Nha đứng ở cửa tửu lâu nghênh đón, hôm nay Tượng Linh Lung đặc ý tranh điểm một phen, đẹp đến nao lòng, vừa thấy Lục Ly đi xuống chiến xa, nàng lập tức có chút thẹn thùng bước đến nói: - Lục công tử, vì ta mà khiến ngươi chịu ủy khuất. Chuyện Lục Ly bị khiêu chiến nhục mạ trên đường, người Tượng gia tự nhiên sớm biết được nên đã báo trước cho hai người. Lục Ly cười cười, thản nhiên nói: - Có đôi khi hư danh không chỉ không phải chuyện tốt, mà còn là một loại gánh nặng, đấy là lựa chọn của ta, không liên quan gì đến Linh Lung tiểu thư. Tượng Linh Lung là băng sơn mỹ nữ, Tượng Bạch Nha lại là một quân tử khiêm tốn nho nhã lễ độ, chí ít ấn tượng đầu tiên mang đến cho Lục Ly là như vậy. Tượng Bạch Nha không phong mang tất lộ giống Kỳ Thiên Ngữ, cũng không ngạo khí từ trong cốt tủy như đám công tử đỉnh cấp thường thấy. Tượng Bạch Nha thân là đệ nhất công tử Tượng gia, lại vô cùng khiêm tốn, song cũng không khiến người xem nhẹ hắn, có lễ có tiết, biết tiến biết thoái. Tượng gia tới năm vị trưởng lão, trong đó có một vị trưởng lão tay nắm thực quyền, thậm chí còn đưa tới lễ trọng, riêng Thần Thạch đã hơn ngàn ức, thần tài thì chồng chất như núi, ngoài ra còn có một mảnh vỡ Đế Binh. Không thể không nói Tượng gia hành xử rất thể diện, có lẽ cũng có một tầng ý tứ khác trong đó... bên cạnh báo đáp ân tình Lục Ly thì còn hi vọng Lục Ly đừng dây dưa với minh châu Tượng gia Tượng Linh Lung. Tuy Tượng Bạch Nha không nói rõ, nhưng trong ngôn từ đã mịt mờ có ý này, khiến Tượng Linh Lung nghe mà không khỏi tức giận, chỉ là nàng không tiện nói thêm cái gì. - Bạch Nha công tử, các vị Tượng đại nhân! Lục Ly mỉm cười nâng chén rượu lên, nói: - Thực không dám giấu, nếu không phải các ngươi qua đây, lúc này ta hẳn đang ở Tử Dương Đại Lục, có lẽ mấy trăm năm sau cũng không xuất hiện ở Tam trọng thiên, bởi thế... ha ha.
Chương 3474 Đạo Thiên Giới
Tượng Linh Lung khẽ biến sắc, nghĩ nghĩ rồi nói: - Lục Sát Thần, ngươi không cần phải thế... - Nhà ta ở một giới diện tại Nhị trọng thiên! Lục Ly cười giải thích nói: - Ta rời nhà đã lâu, giờ phải đi về tập trung bế quan một đoạn thời gian. - Thì ra là thế! Tượng Bạch Nha gật đầu nói: - Vậy Lục công tử đi về nỗ lực bế quan tu luyện, nếu sau này lên Tam trọng thiên, hoan nghênh ngươi đến Tượng gia làm khách. Lục Ly vừa dứt lời, bầu không khí yến hội bỗng chốc nồng ấm mấy phần, Tượng Linh Lung kính Lục Ly một chén, sau đó truyền âm nói: - Lục công tử, chuyện ngươi là Thất Kiếp Thiên Sát chi thể ta còn chưa nói với ai, người nhà cũng đều chưa biết, hi vọng ngươi cũng đừng truyền chuyện của ta ra ngoài. - Yên tâm đi! Lục Ly truyền âm đáp: - Việc này ta sẽ không nói cho bất cứ người nào, đây là bí mật thuộc về chỉ riêng hai chúng ta! Nói xong, Lục Ly mới cảm thấy không thích hợp. Trên mặt Tượng Linh Lung hiện ra một mạt ửng đỏ, trừng Lục Ly một cái. Cảnh này rơi vào trong mắt đám người Tượng Bạch Nha, khiến bọn hắn càng thêm đề phòng, đừng nói minh châu Tượng gia nhà hắn lại bị đứa nhà quê này bắt lấy nhé... Yến hội kéo dài đến quá trưa, Lục Ly cáo từ rời đi, Tượng Bạch Nha cũng sai người yên ắng phóng lời. Nói Tượng Linh Lung và Lục Sát Thần chỉ là bằng hữu bình thường, để người bên ngoài đừng đồn thổi lung tung, nếu không Tượng gia nhất định sẽ truy cứu. Tượng Bạch Nha phái người truyền lời là để chính danh cho Tượng Linh Lung, phải biết những lời đồn thổi trước đó đã ảnh hưởng không nhỏ đến danh dự Tượng Linh Lung, minh châu của Tượng gia. Kỳ thật người Tượng gia rất muốn kết thông gia với Kỳ gia, gả Tượng Linh Lung cho Kỳ Thiên Ngữ, như thế đối với Tượng gia hay đối với Tượng Linh Lung đều là chuyện tốt. Từ đầu tới cuối không thấy Kỳ Thiên Ngữ lộ diện, cảnh này khiến Lục Ly không khỏi thở phào một hơi, đồng thời cũng khiến người Kỳ gia yên tâm phần nào. Xem ra Kỳ Thiên Ngữ còn chưa đến mức quá ngu, tâm tính cũng tính là có chút tiến bộ. Sau khi trở về, Lục Ly lập tức để Lộc Vấn Tiên đi tìm Kỳ Đinh Đông, hỏi dò lúc nào có thể mở ra Không Gian Chi Môn, truyền tống tới Tử Dương Đại Lục. Kỳ Đinh Đông đi an bài, rất nhanh liền có tin báo về, nói mười ngày sau có thể mở ra Không Gian Chi Môn, trực tiếp truyền tống đi Tử Dương Đại Lục, địa điểm truyền tống vẫn là nơi Lục Ly phi thăng trước đây, ở gần Băng Phong Cốc. Lục Ly yên tâm, tuy hắn có một ít cừu địch ở Băng Phong Cốc, nhưng lấy thực lực hắn bây giờ thì muốn ứng phó hoàn toàn không thành vấn đề. Lục Ly an tâm chờ đợi, trong thành vô cùng an toàn, chỉ cần hắn không chủ động ra ngoài, sẽ không có bất kỳ người nào dám động đến hắn. Dù sao hắn cũng đã nhận sợ, ai lại dám động võ ngay trong thành? Khó được mới có dịp tụ tập nhiều công tử tiểu thư đến vậy, bởi thế gần đây trong thành vô cùng náo nhiệt. Đám công tử tiểu thư thay phiên mở tiệc chiêu đãi, mang đến cơ hội giao tế cho lứa tuổi trẻ Hàn Triều Hải Vực. Đến sau không ít người mở tiệc mời Lục Ly tham gia, nhưng Lục Ly không đi thêm lần nào. Đi làm gì? Để một đám người thay phiên nhục nhã mình chắc? Sơn trân hải vị Hàn Triều Hải Vực hắn đều ăn qua, có gì đâu nữa mà đi? Chín ngày nhanh chóng trôi qua, sáng mai Lục Ly liền sẽ rời đi, Kỳ gia chuẩn bị một bữa tiệc tối để tiễn biệt Lục Ly, đám người Tượng Linh Lung Tượng Bạch Nha cũng tới. Lần này Lục Ly không thể không có mặt, rốt cuộc nhân vật chính của bữa tiệc là hắn, phía tổ chức còn là Kỳ gia. Lần này trưởng lão không nhiều, đều là một ít đồng bối trẻ tuổi, bao gồm cả bọn Mạc Hiểu Thiên. Chúng nhân biết Lục Ly sắp đi, thế nên trên yến hội không ai châm chọc khiêu khích, nhất là sau khi biết Lục Ly đi Tử Dương Đại Lục xa xôi. Tới bên đó lúc nào mới có thể trở về, chuyện này chỉ trời mới biết. Bởi vì bọn công tử đỉnh cấp như Kỳ Thiên Ngữ Tượng Bạch Nha đều có mặt, đám tiểu thư trong đại điện hoạt động rất sôi nổi, có mấy đóa giao tế hoa kia tồn tại, bầu không khí yến hội bỗng nồng ấm lạ thường. Yến hội kéo dài đến nửa đêm, lúc Lục Ly đang chuẩn bị cáo từ, bên ngoài đột nhiên đi tới mấy người, dồn dập tới sau lưng mấy tên công tử, nhìn sắc mặt ngưng trọng của bọn hắn, hẳn là có đại sự xảy ra. - Cái gì? Kỳ Thiên Ngữ quát khẽ, ánh mắt chớp qua một tia cuồng hỉ, dẫn đến vô số công tử tiểu thư ghé mắt nhìn sang. Bên kia Tượng Bạch Nha sau khi được đến tin báo, thần sắc cũng phấn chấn dị thường. Lục Ly không khỏi hiếu kỳ, truyền âm cho Tượng Linh Lung hỏi: - Chuyện gì thế? Tượng Linh Lung thoáng trầm ngâm, sau cùng vẫn chọn nói thật, nàng truyền âm đáp: - Vừa rồi Đạo Thiên Giới đột nhiên bóc mở, đó là một Nguyên Thủy Bí Cảnh, còn là một Nguyên Thủy Bí Cảnh tương đối đặc biệt. Bóc mở hay quan bế đều không nằm trong sự khống chế của bốn đại thế lực chúng ta, thời gian mở ra cũng không xác định, mỗi lần mở ra chỉ có thể đi vào ba năm, nhân số đi vào cũng chỉ giới hạn ở một trăm người. - Nguyên Thủy Bí Cảnh? Mắt Lục Ly sáng lên, hắn còn chưa từng tiến vào Nguyên Thủy Bí Cảnh. Chẳng qua nếu đây đã là Nguyên Thủy Bí Cảnh ở Hàn Triều Hải Vực, còn chỉ có thể tiến vào trăm người, chắc hẳn không đến lượt hắn, thế nên hắn cũng không nghĩ nhiều. - Đạo Thiên Giới? Đúng lúc này, trong đầu Lục Ly chợt vang lên tiếng truyền âm, là của Huyết Sát Hoàng: - Lục tiểu tử, tranh thủ một danh ngạch đi vào, Đạo Thiên Giới là pháp giới từng được Đạo Thiên lão tổ tế luyện, ở bên trong có lưu lại đạo ngấn của hắn. Nơi này ta từng vào qua, cũng từng được đến thu hoạch rất lớn, cảnh giới ngươi quá thấp, đi vào không chừng sẽ có ích. - Ách? Lục Ly thoáng ngập ngừng, Kỳ gia đã cho hắn đi Tử Dương Đại Lục miễn phí, giờ hắn lại chủ động yêu cầu danh ngạch, e rằng sẽ mang đến cho Kỳ gia ấn tượng hắn là kẻ tham không biết ngán. Tượng gia cũng đã đưa lễ vật cảm tạ, hắn càng không tiện đi tìm Tượng gia đòi muốn danh ngạch.
Chương 3475 Biến số
Huyết Sát Hoàng thấy Lục Ly ngập ngừng bèn lần nữa truyền âm nói: - Đạo Thiên lão tổ chính là Thánh Hoàng, còn là Thánh Hoàng tinh thông công kích linh hồn, nếu ngươi được đến chút ít lĩnh hội trong đó, sẽ có trợ giúp cực lớn đối với đề thăng thực lực sau này. Ngoài ra ta còn biết vài nơi có được thần dược đỉnh cấp. - Hả? Nghe vậy Lục Ly không khỏi động tâm, hiện tại thủ đoạn mạnh nhất của hắn chính là công kích linh hồn, nếu công kích linh hồn có thể tiến thêm một bước, thực lực tất sẽ đại trướng. Còn cả thần dược đỉnh cấp nữa, thần dược trong miệng Huyết Sát Hoàng, vậy tuyệt đối phải là thần dược đỉnh cấp nhất. - Tranh thủ thử xem! Lục Ly không ngập ngừng nữa, hắn quyết định phải nghĩ cách đi vào Đạo Thiên Giới, dù sao đi vào cũng chỉ mất ba năm, lại không để lỡ việc gì. Bọn Kỳ Thiên Ngữ vội vàng đi xuống, Tượng Bạch Nha và đám công tử tiểu thư cũng đi, xảy ra chuyện lớn như Đạo Thiên Giới bóc mở, bọn hắn làm sao còn tâm tư ngồi đây? Kỳ Đinh Đông lại không đi mà có chút áy náy đi tới nói: - Lục công tử, xảy ra chút chuyện, thế nên yến hội đành phải kết thúc sớm. Chẳng qua Lục công tử cứ yên tâm, sáng mai Không Gian Chi Môn vẫn sẽ bóc mở như thường, ta đích thân đưa ngươi vào Không Gian Chi Môn. - Không! Lục Ly lắc đầu, có chút ngượng ngùng nói: - Đinh Đông tiểu thư, ta có một yêu cầu quá phận, không biết liệu có thể trì hoãn truyền tống, đồng thời cho ta một danh ngạch tiến vào Đạo Thiên Giới? - Cái này... Sắc mặt Kỳ Đinh Đông có chút mất tự nhiên, nàng vạn vạn không ngờ, Lục Ly lại chủ động muốn đi vào Đạo Thiên Giới? Sau một hồi trầm ngâm nàng mới nói: - Lục công tử, trì hoãn mở ra Vực môn thì không sao, chỉ là đi vào Đạo Thiên Giới lại tương đối khó. Bởi vì chuyện này không phải riêng Kỳ gia chúng ta có thể quyết định, lần trước đi vào Đạo Thiên Giới, ta nhớ Kỳ gia chúng ta cũng chỉ có hai mươi danh ngạch. Đương nhiên, Lục công tử đừng gấp, để ta đi hỏi gia gia, tận lực tranh thủ xem sao. - Vậy thì tốt, đa tạ Đinh Đông tiểu thư! Lục Ly bái tạ nói: - Không quản việc này có thành hay không, ta đều ghi khắc trong lòng. Sau khi tiến vào ta tuyệt sẽ không làm loạn, ta chỉ muốn vào đó xem có cơ hội lĩnh hội đề thăng hay không mà thôi, tuyệt sẽ không phát sinh xung đột với người khác. - Được rồi. Kỳ Đinh Đông khẽ gật đầu với Lục Ly, sau đó để hạ nhân mang Lục Ly đi về, còn nàng thì vội vàng đi tìm Nhị trưởng lão. Lục Ly dẫn theo Lộc đại nhân về lại trang viên, vừa tiến vào trang viên Lộc Vấn Tiên lập tức nói: - Công tử muốn đi Đạo Thiên Giới? Lần này nhiều công tử tiểu thư Hàn Triều Hải Vực đi vào như vậy, sợ đến lúc đó xuất hiện hỗn loạn, rất dễ dẫn phát sự cố. Rất nhiều công tử có thành kiến với Lục Ly, Lục Ly sắp đi, bọn họ mới không để ý, nhưng nếu Lục Ly và đám công tử tiểu thư kia cùng vào Đạo Thiên Giới. Đến lúc đó Tượng Linh Lung tất cũng sẽ đi vào, một khi đám công tử tranh phong, ngầm hạ hắc thủ với hắn, sự tình liền hỏng bét. Cùng lắm chỉ tranh thủ được một danh ngạch, Lộc đại nhân nhiều khả năng không tư cách đi vào. Lục Ly một mình ở trong, giả như Kỳ Thiên Ngữ muốn giết chết hắn, ai có thể ngăn được? Tiến vào bí cảnh kiểu này thường thường đều là người trẻ tuổi, nếu có lão giả đi theo, có lẽ còn có thể đè ép được đám người thanh niên này. Nhưng không tiền bối ở cùng, thanh niên hành sự sẽ không cố kỵ. Lục Ly lại không có bối cảnh, chết cũng chẳng biết kêu ai. - Không sao! Lục Ly cười khoát tay nói: - Ta tự có thủ đoạn tự vệ, Kỳ Thiên Ngữ còn chưa đủ sức giết được ta. Có tàn hồn Huyết Sát Hoàng ở bên, tuy Lục Ly không biết tàn hồn này rốt cuộc mạnh cỡ nào, nhưng chí ít giết Kỳ Thiên Ngữ là dư dả có thừa? Chỉ cần không có cường giả cấp Lĩnh Chủ đi vào, như vậy hắn sẽ là tồn tại vô địch trong đó. Lộc Vấn Tiên thấy ngữ khí Lục Ly tự tin như thế, liền cũng không nói gì thêm. Giờ có vào được hay không còn chưa biết, vạn nhất Kỳ gia không nể mặt Lục Ly thì sao? Việc này Lục Ly không thể tự tiện hành động, chỉ đành yên ắng chờ đợi. Thời gian dần trôi, thẳng đến sáng ngày thứ hai vẫn không thấy Kỳ Đinh Đông truyền đến bất cứ tin tức nào, trong lòng Lục Ly không khỏi có chút thất vọng. ... Xem ra Kỳ gia chơi không đẹp, nói thế nào hắn cũng cứu mạng rất nhiều người Kỳ gia, thế mà một danh ngạch đều không nỡ nhường cho hắn? Không phải Kỳ gia không chơi đẹp, thực ra Nhị trưởng lão hoàn toàn có quyền đưa cho Lục Ly một danh ngạch, rốt cuộc phía Kỳ gia nắm giữ tận hai mươi danh ngạch, nếu Kỳ gia bá đạo thêm chút, thậm chí ba mươi danh ngạch cũng có thể cầm tới. Bởi thế đưa cho Lục Ly một danh ngạch không tính chuyện lớn, vấn đề ở chỗ bọn Kỳ Thiên Ngữ ngứa mắt với Lục Ly, mỗi lần Đạo Thiên Giới bóc mở, đi vào đều là người trẻ tuổi, lần này khẳng định cũng không ngoại lệ. Không có trưởng lão tọa trấn bên trong, giả như Kỳ Thiên Ngữ làm loạn thì sao? Lần này Tượng Linh Lung chắc hẳn cũng đi vào, Tượng Linh Lung và Lục Ly quan hệ rất mật thiết, bọn Kỳ Thiên Ngữ khó miễn sẽ phát sinh xung đột, vạn nhất dẫn phát đại chiến, Lục Ly chết ở trong đó... Lục Ly chết hay không, Nhị trưởng lão không quá để tâm, chỉ sợ lời ra tiếng vào, nói người Kỳ gia lấy oán báo ân, như vậy sẽ ảnh hưởng không nhỏ đối với danh dự Kỳ gia. - Gia gia! Kỳ Đinh Đông thấy Nhị trưởng lão nửa ngày mà vẫn không nói lời nào, không khỏi phát hoảng, nói: - Ngươi đưa cho hắn một danh ngạch thì đã sao? Hắn cứu mạng cháu gái ngươi, chẳng lẽ mạng ta không đáng đổi lấy một danh ngạch? - Không phải chuyện này! Nhị trưởng lão xoa đầu Kỳ Đinh Đông nói: - Ta chỉ sợ hắn vào trong đó sẽ dẫn phát hỗn loạn, lỡ như chết ở bên trong thì phiền. - Yên tâm đi. Kỳ Đinh Đông vỗ vỗ ngực, bảo chứng nói: - Vào đó ta sẽ trông chừng, có ta ở đấy, ai dám giết hắn? Hơn nữa hắn cũng không phải người thích gây chuyện. Hắn bị người bức thành như vậy đều không ứng chiến, chuyện này ngươi cũng biết mà. - Được rồi!