Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 5096 Có dám chiến một trận?
- Lui thôi! Vua Đấu Cảnh bên ngoài nhìn thấy Lục Ly thoáng hiện ra, không do dự gì, rất nhanh lui về sau. Cảnh Vương Trung Cảnh cũng lui về sau, còn có rất nhiều đại viên mãn cũng lui về sau. Vẫn có vài đại viên mãn chậm chạp, bởi vì cách Lục Ly chỉ mấy ngàn dặm, tất cả đuề bị hàn băng đông cứng lại. - Chết đi! Lục Ly mặc kệ bên ngoài, hắn nhìn chằm chằm hơn hai mươi đại viên mãn bên người, hắn ngưng tụ mười thanh trường thương, lần lượt đâm tới đại viên mãn xung quanh, trước hết công kích Cảnh Vương mới lên của Bắc Cảnh và Nam Cảnh. Rầm rầm rầm! Cảnh Vương Trung Cảnh bên ngoài phản ứng lại, bắt đầu điên cuồng công kích, bắn vỡ hàn băng, đại viên mãn bị đông cứng bên ngoài đều được cứu ra. Công kích của một đám đại viên mãn cũng phi thường bá đạo. Hàn băng ngưng tụ bên ngoài rất nhanh đều bị chấn nát, biến thành sương mù hôi hổi. - Chuyện này… Giây tiếp theo, động tác của bọn họ đều ngừng lại, trong mắt tất cả đều là vẻ kinh sợ, chỉ một thời gian, hơn hai mươi đại viên mãn bên trong đều ngã xuống… toàn bộ! Bịch bịch bịch…! Từng tiếng nổ mạng rất nhỏ vang lên, thân thể một đám đại viên mãn nổ nứt ra, toàn thân chia năm xẻ bảy, từng lưu quang hiện ra, linh hồn của đại viên mãn này đều trốn đi. Cường giả cấp bậc đại viên mãn phản ứng rất nhanh, thân thể vừa nổ nứt ra, linh hồn lập tức bỏ chạy. Lục Ly nhìn quét qua, trong tay hắn xuất hiện năng lượng kỳ dị, đó là chất lỏng cùng loại Hủy Diệt Thần Dịch. Là do hắn hấp thu ở một không gian kỳ dị, hắn tùy tay vung ra, từng giọt thần dịch bay ra, dễ dàng đánh trúng mấy linh hồn, trong đó có vua Nam Cảnh và vua Bắc Cảnh, đó là hai đối tượng hắn trọng điểm chú ý. Xoẹt xoẹt! Một đám linh hồn bốc lên khói đen, trực tiếp hao mòn. Vốn là trạng thái hồn thể, phi thường yếu ớt, Lục Ly còn vận dụng năng lượng cường đại như vậy, bị đánh trúng tự nhiên chạy không thoát, toàn bộ đầu hồn phi phách tán. Nhìn thấy một đám linh hồn bị hao mòn, nội tâm đám đại viên mãn bên ngoài đều run lên. Lục Ly giết đại viên mãn thoải mái như giết heo, chỉ trong nháy mắt đã chết thật nhiều đại viên mãn. Đại viên mãn còn lại đều bị dọa, mặc dù bọn họ có hơn trăm đại viên mãn, nhưng vẫn không chịu nổi tàn sát của Lục Ly. Một lần giết hơn hai mươi đại viên mãn, hơn một trăm này chỉ cần giết vài lần sẽ không còn. Lúc trước Lục Ly giết hai Cảnh Vương, hiện tại có hai Cảnh Vương lại chết trong tay hắn. Lục Ly là khắc tinh của Cảnh Vương sao? Là chuyên giết hại Cảnh Vương sao? Quan trọng nhất không phải cái này, mà là vừa rồi nhiều đại viên mãn như vậy liên thủ, lại không giết chết được Lục Ly? Vừa rồi hơn hai mươi đại viên mãn đều đánh trúng Lục Ly, đều phóng ra công kích siêu cường, cũng không chiếm được thượng phong. Ở đây nhiều cường giả như vậy, ngoài Cảnh Vương Trung Cảnh, đại viên mãn còn lại cũng không dám chống lại một kích này. Lục Ly không chỉ có công kích cường đại, có thể nháy mắt diệt sát hơn hai mươi đại viên mãn, hắn có phòng ngự cường đại, thoải mái đấu lại một kích liên thủ của hơn hai mươi đại viên mãn. Còn có vừa rồi hơn trăm đại viên mãn công kích, Lục Ly chỉ biến mất giữa hư không, sau khi biến mất lại thoáng hiện lên? Vừa rồi, cả khu vực kia hoàn toàn sụp đổ rồi a! - Quả nhiên rất mạnh! Vua Đấu Cảnh âm thầm lau mồ hôi trên trán, may mắn lúc trước hắn làm việc còn chừa lại một đường, công kích vừa rồi chỉ là giả bộ, sau đó cũng không đến chỗ Lục Ly, bằng không hiện tại hắn cũng đã chết rồi. Đôi mắt hắn chuyển động, thân mình lóe đi, lưu lại một phân thân, chân thân lặng lẽ tiềm ẩn. Hắn cũng mặc kệ quá nhiều, trước lui rồi nói sau. Lỡ như Lục Ly cuồng tính phát tác, giết lung tung thì sao, đến lúc đó, sợ là bọn họ chết thật oan uổng. Trong mắt đại viên mãn bốn phía đều là vẻ sợ hãi, rất nhiều người đều muốn chạy trốn, chỉ là không ai dám dẫn đầu. Bọn họ đều âm thầm kêu khổ, cảm giác lên thuyền kẻ trộm, đi theo Cảnh Vương Trung Cảnh làm chuyện lớn. Nếu Lục Ly tức giận, đuổi giết một đường, quét ngang tung hành, ai có thể chống đỡ lại? Vù! Lục Ly vung tay, thu rất nhiều không gian giới chiến giáp thần binh, sau đó hắn nhìn quét bốn phía, trong mắt đều là ý lạnh và sát ý, hắn khoan thai nói: - Các ngươi ở đây làm cái gì? Muốn làm bạn với vua Bắc Cảnh và Nam Cảnh sao? Ngoài Cảnh Vương Trung Cảnh, đại viên mãn còn lại lập tức cút, nếu không, giết không tha! Thân mình Lục Ly chậm rãi bay lên, bay đến chỗ nhiều đại viên mãn nhất, tốc độ hắn càng lúc càng nhanh, khí thế cũng càng ngày càng mạnh. Lục Ly là một Thánh Hoàng, khí thế cường thịnh không bằng ai, nhưng đại viên mãn lại run sợ từ nội tâm, thế nhưng ai cũng không dám chạy đầu tiên, sợ bị Cảnh Vương Trung Cảnh ghi nhớ. - Lục Ly chỉ là nỏ mạnh hết đà, mọi người không cần sợ hắn, cùng tiến lên, giết hắn! Cảnh Vương Trung Cảnh rống to, sau đó bổ sung: - Người dám không nghe hiệu lệnh, sau này ta sẽ tru sát toàn bộ! Có mấy đại viên mãn vốn muốn chạy, nghe thấy lời nói của Cảnh Vương Trung Cảnh đều không dám chạy trốn. Bọn họ đi không được, chiến cũng không xong, ở tại chỗ này, rất xấu hổ. Lục Ly cũng không nhiều lời với bọn họ nữa, tốc độ tiêu thăng, vọt qua, sau khi đến gần đại viên mãn mấy ngàn dặm, hắn quyết đoán phóng ra căn nguyên băng tuyết. Gió lạnh gào khóc, băng tuyết đầy trời, hơn nữa tốc độ tuyết rơi phi thường nhanh, chỉ một chút đã bao phủ phạm vi ngàn dặm. Đại viên mãn này muốn chạy cũng chạy không được. Khi băng tuyết rơi, không gian bốn phía đông lại, hơn nữa hàn khí khiến tốc độ bọn họ giảm lại, nguyên lực đông cứng lại, nhiều nhất chỉ là vội rời đi mấy trăm dặm, đã biến thành khối băng. Không chỉ có mười mấy đại viên mãn nơi này, còn có mười mấy đại viên mãn phương hướng khác đồng dạng bị đóng băng. Thân hình Lục Ly không hề ảnh hưởng, bay đi rất nhanh, sau đó phóng ra lực vạn vật, một cây trường thương đâm ra, xuyên thủng một đám đại viên mãn. Bịch bịch bịch! Thân thể một đám đại viên mãn nổ thành sương máu, một đám linh hồn bay trốn, lần này Lục Ly đã sớm có chuẩn bị, từng năng lượng tích hủy diệt đánh ra, mai một toàn bộ linh hồn này
Chương 5097 Kết thúc
Chỉ mấy hơi thở đã có mười đại viên mãn bị giết. Đáng tiếc chờ Lục Ly muốn đi đến nơi đại viên mãn đông cứng để đánh chết, hắn phát hiện đại viên mãn còn lại đều được cứu đi. Xoẹt xoẹt! Lục Ly phất ra hàn khí, hàn băng biến thành làn sương, Lục Ly bay ra, lần này hắn không nhiều lời, bay thẳng đến nơi tụ tập nhiều đại viên mãn. Đại viên mãn bên kia nhìn thấy Lục Ly vọt đến, toàn bộ như nhìn thấy ôn dịch, lập tức bay xung quanh, trốn không dám trốn, chiến không dám chiến, bọn họ chỉ có thể xấu hổ đi đường vòng. Vù! Cảnh Vương Trung Cảnh còn có một vài đại viên mãn bắt đầu công kích từ xa. Tốc độ công kích của bọn họ rất nhanh, Lục Ly rất khó tránh né. Lục Ly căn bản cũng không định tránh né, dựa vào chiến giáp do lực vạn vật hóa thành chống đỡ. Hắn cũng không đuổi giết Cảnh Vương Trung Cảnh, nói đến cùng vẫn là có cố kỵ với Chủ Thần Khí. Lục Ly bay tới bay lui, nơi hắn đến, đại viên mãn đều rút lui, chỉ cám phóng công kích từ xa. Sau khi công kích, thân mình Lục Ly chợt biến mất không thấy, hắn tiến vào trong pháp giới. Lục Ly vừa biến mất, dọa sợ rất nhiều đại viên mãn, lần trước Lục Ly vừa biến mất đã diệt sát hơn hai mươi đại viên mãn, hiện tại lại biến mất. Lần này Lục Ly biến mất không lâu, chỉ mười hơi thở đã xuất hiện. Hắn vừa xuất hiện, thân mình hóa thành hồng quang bắn đến nơi tụ tập hơn mười đại viên mãn. Nơi này còn có một Cảnh Vương, vua Tây Cảnh. - Chạy thôi… Vua Tây Cảnh nhìn thấy Lục Ly tiến đến nhanh như thiểm điện, sợ tới mức lập tức điên cuồng chạy trốn, đại viên mãn bên kia tản ra xung quanh. Lần này không phải rút lui mà là trốn thoát ra xa. Bọn họ lúc trước dừng lại bởi vì tốc độ không nhanh? Hiện tại tốc độ tiêu thăng, bọn họ sao dám lưu lại? Bọn họ không phá được phòng ngự của Lục Ly, Lục Ly lại có thể thoải mái giết chết bọn họ. Bọn họ lại không ngốc, uy hiếp của Cảnh Vương Trung Cảnh bọn họ e ngại, nhưng nếu bọn họ còn không chạy, sẽ chết lập tức, nào còn có nhiều cố kỵ nữa. Có một đám đại viên mãn bỏ chạy, đám còn lại tự nhiên sẽ chạy, trong nháy mắt, đại viên mãn đã chạy hơn phân nửa, chỉ còn ại Cảnh Vương Trung Cảnh và ba đại viên mãn Trung Cảnh. Lục Ly không đuổi theo đại viên mãn bỏ chạy, ánh mắt tập trung vào Cảnh Vương Trung Cảnh, nói: - Cảnh Vương Trung Cảnh, dám chiến một trận với ta không? Đại viên mãn đều bỏ chạy, cường giả sắp đại viên mãn phía xa cũng đi nhiều rồi, nhưng những võ giả vây xem vẫn chưa rút đi. Bởi vì bọn họ tin tưởng Lục Ly sẽ không động thủ với bọn họ. Bọn họ chỉ là nhân vật nhỏ, cũng không uy hiếp được Lục Ly, vừa rồi không ra tay, Lục Ly không đến mức phát rồ như vậy? Một ngàn vạn quân sĩ tuy không thấy rõ ràng toàn cảnh chiến dấu nhưng vẫn đoán được chín mười. Toàn bộ người vây xem đều khiếp sợ, Lục Ly không hỗ là máy chém Cảnh Vương, lại diệt sát hai Cảnh Vương, còn giết hại nhiều đại viên mãn như vậy. Hơn một trăm đại viên mãn vây giết hắn, không chỉ không giết được hắn, ngược lại còn bị giết nhiều như vậy. Hiện tại phần lớn đại viên mãn đều bị hắn dọa chạy. Cảnh Vương Trung Cảnh giận không chịu nổi. Đám đại viên mãn này chạy tán loạn, đây là vi phạm mệnh lệnh của hắn, đả kích uy tín của hắn thật lớn. Mặt khác… đám đại viên mãn này đi rồi, trong lòng Cảnh Vương Trung Cảnh không tự tin. Rốt cuộc nên chiến hay nên lui? Vừa rồi nhiều đại viên mãn như vậy cũng không giết chết được Lục Ly, chỉ còn lại bốn người bọn họ, còn có thể giết Lục Ly sao? Nếu không giết chết Lục Ly, một khi Lục Ly tìm được cơ hội, vậy chết sẽ là hắn. Vấn đề là nếu không chiến, hắn cũng chạy sao? Anh danh một đời của hắn sẽ bị hủy hoại trong giây lát, uy danh nhiều năm tích lũy sẽ bị quét sạch. Nội tâm ba đại viên mãn bên cạnh hắn cũng không yên, bất an. Lục Ly giết đại viên mãn như máy thái thịt, Cảnh Vương Trung Cảnh có Chủ Thần Khí, bọn họ lại không có, nói không chừng sẽ ngã xuống lập tức. Chỉ là bọn họ không thể trốn, bọn họ cùng Cảnh Vương Trung Cảnh là một đoàn thể lợi ích, Cảnh Vương Trung Cảnh ngã xuống, bọn họ cũng sống không yên ổn gì. - Cảnh Vương Trung Cảnh, câm điếc rồi? Lục Ly đợi một lát, thấy Cảnh Vương Trung Cảnh vẫn không đáp lời, lại quát lạnh: - Có dám chiến một trận không? Không dám thì trở về Trung Cảnh của ngươi đi, không cần ở đây làm mất mặt! Cảnh Vương Trung Cảnh nổi giận, hắn làm gì chịu vũ nhục như vậy, thời điểm hắn muốn ra tay, một đại viên mãn bên cạnh thấp giọng nói: - Cảnh Vương, Lục Ly đang chọc giận ngươi. Phòng ngự và công kích của Lục Ly thật quỷ dị, thuộc hạ đề nghị báo cáo lại với Mẫu Đế, sau này tìm cơ hội tru sát Lục Ly. Một đại viên mãn bên cạnh vội vàng nói: - Đúng vậy, Cảnh Vương, Lục Ly này rất quỷ dị, ta hoài nghi trên người hắn có thần lực Chủ Thần ban xuống, nếu không sao có thể cường đại như vậy? Việc này chúng ta tạm lánh, trở về báo cáo với Mẫu Đế. Đại viên mãn thứ ba gật đầu, Cảnh Vương Trung Cảnh ngăn chặn lửa giận trong lòng, hắn nghĩ thấy cũng đúng. Năng lượng trên người Lục Ly rất quỷ dị, nhiều đại viên mãn như vậy cũng không phá được. Năng lượng một kích đã phá hư ba thành uy năng của Chủ Thần Khí, đây là lực lượng cường đại thế nào? Đây là phàm phu tục tử có thể có được sao? Nói không chừng do Viêm Hậu ban cho. - Chẳng lẽ là lực thế giới? Hay là lực thế giới hóa thành? Nội tâm Cảnh Vương Trung Cảnh tràn ngập hoài nghi, hắn dừng một chút, xoay người vung tay nói: - Đi, sau này lại giết tiểu súc sinh này. Cảnh Vương Trung Cảnh mang theo ba đại viên mãn, không nói gì, bay thẳng ra xa. Lục Ly cũng không đuổi theo, lạnh giọng quát lớn: - Cảnh Vương Trung Cảnh, đệ nhất Tiên Vực? Cũng chỉ như vậy, ở Thanh Hồ của ngươi chờ bổn tọa. Sau này ta sẽ tiến vào Thanh Hồ, chém chết hết bộ tộc của ngươi. Thanh âm của Lục Ly rất lớn, võ giả vây xem gần đó đều nghe thấy rõ ràng. Trong mắt Cảnh Vương Trung Cảnh bốc lửa, hắn biết việc này rất nhanh sẽ truyền khắp tai các võ giả. Đến lúc đó cũng sẽ truyền khắp Tiên Vực, thanh danh của hắn sẽ thối nặng.
Chương 5098 Kết thúc (2)
Chỉ là chẳng lẽ hắn có thể giết sạch ngàn vạn võ giả sao? Nếu có thể giết sạch, vậy cường giả đại viên mãn và sắp đại viên mãn đã đào tẩu cũng giết sạch sao? Có thể giết sạch được sao? - Lục Ly, ngươi chờ bổn tọa! Cảnh Vương Trung Cảnh nổi giận hét lên: - Chuyển cáo với chủ tử của ngươi, mấy trăm năm sau sẽ là tận thế của các ngươi. Ha hả! Lục Ly cười cười, không để ý nữa. Hắn cũng không đuổi giết theo. Không phải hắn đuổi không kịp, mà lợi dụng lực vạn vật phi hành rất xa xỉ. Hắn rất kiêng kị Chủ Thần Khí của Cảnh Vương Trung Cảnh, không dám mạo hiểm. Đại viên mãn còn lại giết được nhiều thì có ích lợi gì? Nói đến cùng, đám đại viên mãn này cũng bị hiếp bức. Sau mấy trăm năm, nếu đại chiến Chủ Thần chiến thắng, muốn thanh toán thế nào cũng được, không thắng thì cũng không có ý nghĩa gì. Toàn bộ đám Cảnh Vương Trung Cảnh đều đã đi rồi, Lục Ly cũng không tất yếu dừng lại. Lần này đánh chết nhiều đại viên mãn như vậy đã đủ rồi, đáng tiếc tạm thời không giết chết được Cảnh Vương Trung Cảnh. Hắn lấy ra U Linh Thuyền, bay đến Thiên Loạn Tinh Vực. Hắn lấy ra thiên nhãn, nhìn quét qua, phát hiện đại bộ đội của Tử Thần, hắn hơi ưu sầu. Tử Thần nhiều võ giả như vậy, Lục Minh nhiều đệ tử như vậy, vẫn là một tai họa ngầm thật lớn. Cảnh Vương Trung Cảnh phát động tất cả lực lượng truy tung, đệ tử Tử Thần trốn ở đâu cũng sẽ bị tìm ra. Đệ tử Tử Thần và đệ tử Lục Minh làm sao an trí phiền toái lớn này. Lục Ly nghĩ nghĩ, vẫn lấy ra thiên nhãn, đảo qua Viêm Hậu Giới, nói: - Đại nhân, có thể… an trí Tử Thần và đệ tử Lục Minh vào trong Bán Nguyệt Đại Lục được không? Ta cam đoan nếu bọn họ không được cho phép, tuyệt không rời khỏi Bán Nguyệt Đại Lục. Viêm Hậu ngồi xếp bằng tại chỗ, nghe thấy truyền âm của Lục Ly, nàng lạnh nhạt nói: - Ngươi mang mọi người vào đi. Viêm Hậu Giới có bốn đại lục, còn có Thiên Ma Đảo ở trung tâm, chỉ cần không xông vào Thiên Ma Đảo, bốn đại lục còn lại tùy ngươi an trí. Ngươi mau chuẩn bị, nắm chặt thời gian tìm hiểu, đừng chậm trễ chính sự. - Đa tạ đại nhân! Lục Ly bái tạ, hắn thu thần niệm về, tìm được nơi Dực Hoàng Vũ Hoàng tiềm tàng. Hắn hạ lệnh: - Phát ra Tử Thần Lệnh, để tất cả Tử Thần và đệ tử Lục Minh tụ tập lại, ta mang mọi người đến địa phương tuyệt đối an toàn. - Dạ! Dực Hoàng và Vũ Hoàng đều không biết chiến cuộc bên này, bọn họ đều tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly, cũng không hỏi nhiều, trực tiếp chấp hành. Lục Ly nghĩ nghĩ, dặn dò một tiếng: - Tử Thần và đệ tử Lục Minh bên này đều được cứu rồi, ta sẽ dẫn bọn họ đi hội hợp với các ngươi. - Hả? Sau khi bọn Dực Hoàng nhận được tin tức, toàn bộ đều mừng rỡ, không dám hỏi nhiều, công việc bận rộn. Triệu tập ra Tử Thần và đệ tử Lục Minh đang tiềm tàng, sau đó lựa chọn một tiểu giới diện giao với lộ tuyến của Lục Ly, tụ tập đến bên kia. Lục Ly đuổi theo Tử Thần và đệ tử Lục Minh, hắn cũng không hiển lộ thân hình, tiếp tục cưỡi U Linh Thuyền bồi bọn họ chạy. Hắn âm thầm hạ lệnh cho trưởng lão nơi này, để bọn họ đi vào tiểu giới diện đó. Mặt khác, Lục Ly dùng thiên nhãn truy tung Cảnh Vương Trung Cảnh, hắn không dám cố kỵ, vận dụng thiên nhãn tùy tiện truy tung. Đại viên mãn của Thiên Cương Tinh Vực đều không thấy, đều đã trốn đi giới diện của mình. Đại viên mãn của tám đại Tinh Vực tản ra, bay đến Tinh Vực của mình. Đại viên mãn Tiên Vực đã hơi xấu hổ, bọn họ không biết nên trốn về Tiên Vực hay tụ tập tại chỗ đợi lệnh của Cảnh Vương Trung Cảnh? - Trở về Tiên Vực! Một đám đại viên mãn truyền tin lẫn nhau, dù sao pháp không trách chúng. Cảnh Vương Trung Cảnh tự mình vô dụng, còn có thể trách bọn họ sao? Bọn họ không phải không ra tay, còn chết nhiều đại viên mãn như vậy. Bọn họ sợ chết, bỏ chạy cũng không sai… Động đất! Tám đại Tinh Vực và cả Tinh Vực đều cảm giác xảy ra động đất kịch liệt, vô số võ giả chấn động đến trợn mắt há hốc mồm. Lục Ly đơn đả độc đấu hơn một trăm đại viên mãn, cuối cùng toàn thắng. Người đệ nhất Tiên Vực đã đổi người. Lục Ly quật dậy tám đại Tinh Vực, ban đầu hắn náo loạn Thiên Hoang Tinh Vực, sau đó đi Thiên Loạn Tinh Vực, còn đi qua Thiên Cương Tinh Vực, Thiên Vũ Tinh Vực. Hắn đi qua tiên Vực như không ở lâu trên Tiên Vực, cảm giác hắn giống như sao chổi quật dậy, một bước lên trời. Vô số võ giả thổn thức không thôi, nhớ năm đó Xích Long Tộc, Tứ Tí Tộc,... cùng một đám đại tộc đuổi giết Lục Ly rất nhiều năm, Lang Đinh Tộc, Hổ Tộc,… đều từng đối địch với Lục Ly. Lục Ly khi đó rất yếu ớt, nhỏ bé đến mức tùy tiện một đại tộc đều có thể bóp chết hắn. Mới trôi qua bao nhiêu năm? Võ giả bình thường đừng nói đạt đến mức độ của hắn. Cho dù đột phá đại viên mãn cũng sẽ chấn động khắp nơi? Lục Ly không đột phá đại viên mãn, lại trở thành máy giết đại viên mãn, đại viên mãn chết trong tay hắn đã đạt đến mấy chục, Cảnh Vương còn bị hắn chém giết bốn người. Thiên Loạn Tinh Vực chấn động, mấy đại viên mãn kia đều trở lại, không chết ai, bọn họ và Lục Ly âm thầm có ước định, chỉ là cố làm ra vẻ thôi. Lục Ly vừa công kích, bọn họ lập tức lui về sau, lúc chạy trốn cũng là đám người chạy nhanh nhất, cho nên đều sống thật tốt. Lục Ly vốn là minh chủ của Thiên Loạn Tinh Vực, sau trận chiến này, võ giả cả Thiên Loạn Tinh Vực đều lấy hắn làm vinh quang. Trong lòng đám võ giả của tám đại Tinh Vực, Tiên Vực kia đều là tồn tại cường đại, so với Tiên Vực, bọn họ như đám nhà quê, đều là một đám con kiến. Hiện tại minh chủ bọn họ khiêu chiến cả Tiên Vực, vốn nghĩ bị Tiên Vực trấn áp, lại đánh bại cả cường giả bài danh đệ nhất Tiên Vực, trở thành người mạnh nhất của cả thế giới, bọn họ làm sao không kích động, không tự hào? Tiên Vực trở nên ồn ào, Cảnh Vương Trung Cảnh còn là chiến lực đệ nhất, không phải mấy vạn năm mà là mấy chục vạn năm đều xếp hạng nhất, từ hiệu lệnh của vị này, Cảnh Vương còn lại chỉ có thể nghe lệnh.
Chương 5099 Động đất
Hiện tại Cảnh Vương Trung Cảnh mang theo hơn trăm đại viên mãn đi giết Lục Ly, không chỉ không thu hoạch được gì, còn chết nhiều đại viên mãn như vậy. Đây thuyết minh chiến lực của Lục Ly đã vượt qua Cảnh Vương Trung Cảnh, trở thành người đệ nhất Tiên Vực? Võ giả năm đó từng tiếp xúc Lục Ly, giống như Thiên Hà Hội, đều quen biết Lục Ly, từng gặp Lục Ly, vẻ mặt đều thổn thức. Tốc độ Lục Ly quật dậy quá nhanh, bọn họ không có năng lực biểu đạt, nói không nên lời, chỉ có dùng “ôi trời”, “ghê gớm”, “phục rồi” biểu đạt rung động nội tâm… Sau khi Cảnh Vương Trung Cảnh trở về, vẫn ở Thanh Hồ, hắn không hạ pháp chỉ gì, cũng không quản đám người Tiên Vực nghị luận trào phúng. Hắn biết hiện giờ mình làm gì cũng không có ý nghĩa, miệng của người khác, hắn có thể bịt kín sao? Cho dù hắn phái ra một ít võ giả giết gà dọa khỉ, người khác nhiều nhất ngoài mặt không nói, trong lòng vẫn sẽ trào phúng. Về phần đại viên mãn, hắn cũng sẽ không truy cứu trách niệm, coi như không xảy ra chuyện gì. Trách cũng không trách hết nổi, toàn bộ đều bỏ trốn, đều kháng mệnh. Chẳng lẽ hắn giết sạch toàn bộ đại viên mãn? Trước không nói hắn có thể giết sạch hay không, cho dù toàn bộ diệt sát, Tiên Vực còn không hỗn loạn? Hắn đã bóp nát lệnh bài Mẫu Đế cho hắn, chờ Mẫu Đế triệu kiến. Tuyết Nhi đứng một bên, tuy mặt không chút thay đổi, nhưng nội tâm vẫn đặc biệt uất nghẹn. Vốn nàng nghĩ lần này Cảnh Vương Trung Cảnh ra tay, khẳng định có thể giúp nàng rửa sạch nhục, hiện tại nàng mới phát hiện, mình suy nghĩ nhiều rồi, không chỉ nàng khuất nhục, Cảnh Vương Trung Cảnh cũng bị làm nhục, cả Trung Cảnh đều bị sỉ nhục thật lớn. Thời gian trôi qua hai ngày, Thanh Hồ hơi nổi sóng gió, linh khí thiên địa hội tụ, rất nhanh hư ảnh Mẫu Đế ngưng tụ thành, vẫn giống như trước, chỉ nhìn thấy hình dáng, không nhìn thấy mặt mũi. Cảnh Vương Trung Cảnh và Tuyết Nhi vội vàng quỳ xuống hành lễ, Mẫu Đế lạnh giọng nói: - Chuyện gì? - Thuộc hạ đáng tội chết! Cảnh Vương Trung Cảnh đầu tiên lãnh tội, sau đó kể lại từ đầu đến cuối chuyện phát sinh gần đây, không thêm mắm dặm muối, cũng không phô trương thanh thế, chỉ kể thật khách quan. Trước mặt Chủ Thần, nếu bọn họ giấu diếm, đó là muốn chết. Chủ Thần tra xét linh hồn bọn họ rất đơn giản, hắn sẽ không phát hiện được gì. Mẫu Đế lẵng lặng lắng nghe, bởi vì không thấy mặt, cho nên cũng không biết biểu tình gì, Cảnh Vương Trung Cảnh sau khi nói xong, cúi người nói: - Mẫu Đế, thuộc hạ vô năng, phụ lòng phó thác của người, thuộc hạ đáng tội chết. Mẫu Đế trầm mặc, hơn mười hơi thở, Mẫu Đế lại mở miệng nói: - Tạm thời đừng trêu chọc hắn, chờ Hình Đế xuất quan đi, dù sao cũng không đến mấy trăm năm. Trong khoảng thời gian này, chuyện ngươi phải làm là bồi dưỡng lượng lớn thủ hạ, theo dõi cả thế giới cho bổn tọa. Ta muốn ngươi nắm hết tình huống mọi giới diện cả đại thế giới, chờ Hình Đế xuất quan mới tiêu diệt phe phái của tiện nhân kia. - Tuân mệnh! Cảnh Vương Trung Cảnh như trút được gánh nặng, chỉ cần không tiếp tục liều mạng, bố trí võng tình báo tất cả giới diện đại thế giới vẫn thật nhẹ nhàng. Còn có mấy trăm năm, cũng đủ hắn bố trí. Cũng không cần dùng lực lượng điều động Tiên Vực, chỉ cần lực lượng Trung Cảnh đã có thể an bài tốt. Hắn chỉ cần tránh ở Thanh Hồ là đã an toàn tuyệt đối, bởi vì nơi Thanh Hồ có một đại trận, còn là Mẫu Đế tự mình bố trí, vì phòng ngự Viêm Hậu không biết xấu hổ mà đánh chết Cảnh Vương Trung Cảnh, cho nên có thần trận này, Lục Ly muốn đột kích giết hắn căn bản không có khả năng. Hắn tọa trấn tại đây, bố trí một mạng lưới tình báo, sau đó chậm rãi chờ đợi Hình Đế xuất quan là được. Mẫu Đế nghĩ nghĩ, lại nói: - Còn có một việc, ngươi bố trí mạng lưới tình báo xong, bí mật điều tra, chỉ cần có quan hệ với Viêm Hậu, toàn bộ ghi chép lại. Sau này thà rằng giết sai còn hơn bỏ sót, lần này sau khi Hình Đế xuất quan, có thể đóng đô thiên hạ. Giới diện ngoài Tứ Trọng Thiên chúng ta cũng nghĩ biện pháp khôi phục. Về sau, Thất Trọng Thiên cả thế giới đều do ngươi hoặc hậu nhân ngươi quản lý! - Đa tạ Mẫu Đế! Cảnh Vương Trung Cảnh vội quỳ tạ ơn, Tuyết Nhi cũng tỏ ra kích động. Chờ Hình Đế xuất quan, sau khi chém giết đám Viêm Hậu, Hình Đế sẽ đứng đầu vạn giới. Thân là Chủ Thần không thể đi nhúng tay quản lý giới diện, gia tộc các nàng sẽ trở thành người quản lý cả đại thế giới. Nhất là giới diện ngoài Tứ Trọng Thiên có thể khôi phục, đại thế giới trở thành đại thế giới đầy đủ, gia tộc các nàn có thể phát dương quang đại. Đối với Hình Đế, Cảnh Vương Trung Cảnh tin tưởng mãnh liệt, đây không phải sùng bái mù quáng mà hắn biết rõ chuyện của Hình Đế. Hình Đế từ phàm nhân tu luyện thành Chủ Thần, còn rất nhiều Chủ Thần do thiên địa dựng dục ra, thực lực rất mạnh. Vốn Hình Đế chỉ là thực lực dưới đáy trong đám Chủ Thần, nhưng hai lần đại chiến Chủ Thần đều là Hình Đế khai mào. Lần nào cũng có lượng lớn Chủ Thần ngã xuống, nhưng Hình Đế vẫn còn lại. Hiện tại chỉ còn Viêm Hậu và một Chủ Thần khác, phía mình lại có bốn Chủ Thần, thực lực rất cách xa, không lý do không thắng. - Bốn trăm năm! Cảnh Vương Trung Cảnh chờ hư ảnh Mẫu Đế biến mất, hít sâu một hơi, nói: - Trong nháy mắt, bốn trăm năm sẽ trôi qua, vận mệnh cả thế giới đến lúc đó hoàn toàn cải biến. Viêm Hậu, Lục Ly, sau bốn trăm năm, các ngươi hẳn phải chết! Lục Ly không đi Tiên Vực, cũng không đuổi giết đại viên mãn của tám đại Tinh Vực, không có ý nghĩa. Hiện tại nhiệm vụ chủ yếu của hắn là đột phá Chủ Thần Cảnh, còn lại đều là phù du. Hắn tiêu tốn hơn một năm, tụ tập toàn bộ đệ tử Lục Minh và Tử Thần, sau đó để cao tầng lần lượt đưa vào không gian thần khí, mang vào Viêm Hậu Giới. Tử Thần có mấy trăm vạn đệ tử, Lục Minh có hơn mười vạn, thoạt nhìn rất nhiều, nhưng an trí ở Bán Nguyệt Đại Lục vẫn thật thoải mái. Bán Nguyệt Đại Lục còn lớn hơn Thiên Việt Thành, đừng nói mấy trăm vạn võ giả, cho dù vài trăm triệu cũng có thể an trí. Nhưng sau khi những võ giả này tiến vào, khó trách khỏi phải từ Lục gia phân ra ít tài nguyên tu luyện.
Chương 5100 Đi Tứ Trọng Thiên
Nhưng cũng không sao, chỉ cần có thể thắng, về sau có thể đi ra toàn bộ. Nếu không thắng được, nói không chừng toàn bộ đều phải chết, muốn tu luyện tài nguyên cũng vô dụng. Lục Ly không quản nhiều, toàn bộ giao cho bọn Lục Linh là được, để Vũ Hoàng và Dực Hoàng thành lập một đội chấp pháp cao cấp, chỉ cần không có mệnh lệnh của hắn, rời đi Bán Nguyệt Đại Lục, giết không tha. Vũ Hoàng và Dực Hoàng rất coi trọng, tự mình dẫn người vây quanh Bán Nguyệt Đại Lục, bố trí pháp trận thần văn. Không nói đóng cửa Bán Nguyệt Đại Lục, ít nhất có võ giả rời đi, thần văn có thể cảm ứng. Chuyện Lục Ly tự mình dặn dò, bọn họ phải toàn lực thực hiện, không gây cản trở cho Lục Ly. Lục Ly đi gặp đại ma vương, không có gặp Tử Hề, Tử Hề đang nghiên cứu thủ đoạn của Chủ Thần, đang tăng cường chiến lực. Chủ Thần vừa mới đột phá, không đến trăm năm, sợ là không thể phát huy hết chiến lực. Lúc trước chiến lực Tử Hề không cao, cho dù chống lại một Chủ Thần nào, Lục Ly đều hoài nghi nàng đánh không lại. Ba Chủ Thần bên này, chiến lực đại ma vương là cao nhất, nếu không đã sớm chết rồi, cũng sẽ không sống đến bây giờ. Mấy Chủ Thần còn lại phía Hình Đế cũng không dám đi ra, cũng có thể chứng thật Viêm Hậu quả thật rất lợi hại, bằng không cần gì Hình Đế ra tay? Chiến lực của hai Chủ Thần còn lại, Lục Ly thật hoài nghi sâu sắc. Thiên Dạ Tử Hề không cần nhiều lời, một Chủ Thần bị thương trong chiến đấu, hiện tại trí tuệ không khác đứa nhỏ vài tuổi, chiến lực có thể mạnh thế nào? Nội tâm Lục Ly sinh ra sầu lo sâu sắc, cho dù hắn đột phá trong bốn trăm năm này, chiến lực của hắn cũng sẽ không quá mạnh đi? Bốn đánh bốn, đại ma vương đã không phải đối thủ của Hình Đế, ba người bọn họ không đối phó lại ba Chủ Thần, kết cục có lẽ thật thảm… Cho dù thảm thế nào, Lục Ly khẳng định xuất hết lực, muốn đánh cuộc một lần, hắn không có đường lui, Hình Đế sau khi xuất quan, Viêm Hậu Giới không nhất định an toàn. Cho dù chặt đứt liên hệ với đại thế giới thì nhất định sẽ an toàn? Không chắc a. - Không cần áp lực quá lớn! Đại ma vương nhìn thấy Lục Ly nhăn mày thật sâu, nói: - Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, thiên đạo luân hồi, mọi sự đều có định luật. Nếu nhất định để chúng ta phải chết, vậy giãy dụa thế nào cũng vô dụng. Chúng ta cố gắng hết sức, còn lại giao cho ông trời. - Được! Lục Ly khẽ gật đầu, hắn trầm ngâm một phen, nói: - Đại nhân, mấy năm nay kỳ thật ta tìm hiểu rất nhiều vật, nhưng cảm giác thật hỗn loạn, có một vài thứ không rõ ràng. Cứ cảm thấy mơ hồ mông lung, mơ hồ cảm giác nhìn thấy một tầng nhà, nhưng vẫn không thể nhìn thấu, càng đừng nói đâm xuyên. Tiếp tục như vậy, ta sợ bốn trăm năm cũng không đủ dùng. Ta có cảm giác, ta hẳn có thể đột phá Chủ Thần, nhưng thời giời ngắn lại không thể xác định, lỡ như mấy vạn năm thì sao… - Như vậy sao… Đại ma vương trầm ngâm, cặp mặt xinh đẹp của nàng chuyển động vài vòng, nói: - Gọi Tinh Hoàng tiến vào! Lục Ly đi ra ngoài, rất nhanh mang theo Tinh Hoàng tiến vào, đại ma vương nói: - Để Tinh Hoàng mang ngươi đi Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên, Lục Trọng Thiên xem thử, tuy tất cả giới diện bên đó đã sụp đổ, nhưng rất nhiều nơi có dấu vết chiến đấu của Chủ Thần. Còn có một ít Chủ Thần từng ở lại cung điện tàn phá, có lẽ… sẽ có trợ giúp một chút. Thất Trọng Thiên không nên đi, cả hư không nơi đó đều sụp đổ rồi, rất nguy hiểm, ngươi qua đó phải chết không thể nghi ngờ. Hửm? Đôi mắt Lục Ly sáng ngời, nhớ tới hình ảnh ở thư phòng Băng Hậu, nội tâm hắn khẽ động khó hiểu, nói: - Được rồi, vậy làm phiền Tinh Hoàng! - Các ngươi chú ý, nếu có nguy hiểm thì đừng xông vào! Đại ma vương phất tay áo, cuối cùng dặn dò: - Nếu sau bốn trăm năm, ngươi vẫn không đột phá Chủ Thần, vậy các ngươi… cũng đừng trở lại. Viêm Hậu Giới này, ta sẽ nghĩ biện pháp đưa ào chân không tu di, chờ ngươi đột phá Chủ Thần, lại tìm kiếm Viêm Hậu Giới. Nếu có nắm chắc thì giúp chúng ta báo thù, nếu không chắc chắn, vậy tiếp tục ẩn núp tu luyện. - Chuyện này! Lục Ly và Tinh Hoàng liếc nhau, đang muốn nói cái gì, đại ma vương bá đạo xua tay nói: - Được rồi, đừng nhiều lời, thời gian cấp bách, xuất phát đi. - Dạ! Lục Ly không nói gì nữa, phá không đi với Tinh Hoàng. Hắn trở về Bán Nguyệt Đại Lục một chuyến, bồi bên cạnh nhóm thê thiếp ba ngày, hắn dặn dò việc xong rồi rời đi với Tinh Hoàng. Sau khi bọn họ rời khỏi Viêm Hậu Giới, Lục Ly để Tinh Hoàng trước dừng lại, hắn quay đầu liếc mắt nhìn đường hầm thời không, hít sâu một hơi, ánh mắt có hơi phức tạp. Đi Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên, Lục Trọng Thiên, nguy hiểm cũng không nguy hiểm. Nhưng giới diện này nhiều di tích như vậy, nhiều dấu vết chiến đấu như vậy, một mình hắn đi không biết mất bao nhiêu năm. Nếu vẫn không đột phá, bốn trăm năm sợ không về được. Đến lúc đó Hình Đế xuất quan, đại ma vương sẽ trực tiếp đưa Viêm Hậu Giới vào tu di chân không, hắn có lẽ cũng sẽ không… trở về. Bởi vì trở về thay đổi được kết quả gì, ngoài chịu chết không có ý nghĩa gì, còn không bằng bảo tồn sinh mệnh, giúp mọi người báo thù. - Báo thù… Nghĩ đến hai chữ này, nội tâm Lục Ly nhói lên. Thật sự đến mức này rồi sao, đại ma vương phải chết, Tử Hề phải chết, Già La Chủ Thần cũng phải chết. Viêm Hậu Giới có thể bị tìm thấy, toàn bộ người bên trong đều chết. Hắn lại chỉ có thể cùng Tinh Hoàng ẩn núp ở Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên, an tĩnh tu luyện không biết bao nhiêu năm… Nghĩ đến khung cảnh này, hô hấp của Lục Ly cũng trở nên dồn dập vài phần. Hắn cắn răng, âm thầm thề, nhất định phải đột phá Chủ Thần trong bốn trăm năm. Cho dù mới vừa đột phá, hắn cũng có chiến lực chiến đấu. Hắn tình nguyện liều chết một trận cùng đại ma vương cũng không muốn uất ức ẩn núp tiềm tu trong Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên. - Đi thôi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK