Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3001 Thần Đan vỡ rồi
Đao mang và thủy văn va chạm nhau, không gian bốn phía kịch liệt chấn động, sóng xung kích khủng bố tản đi bốn phương tám hướng. Công kích của Mạnh Li thật mạnh, Sát Đế Quỷ Trảm của Lục Ly thoải mái hao mòn, Hư Không Trùng và quỷ ảnh của Lục Ly đều bay lại, tốc độ quỷ ảnh nhanh nhất, vọt nhanh vào người Mạnh Li. Ba trản đèn bay múa bảo vệ toàn thân Mạnh Li, đồng thời, hắn lấy ra lá cờ, tản ra sát khí, gào thét đến người quỷ ảnh. Ô! Quỷ ảnh phát ra tiếng tru thống khổ, nhưng vẫn tiếp tục phóng về phía trản đèn. Quỷ ảnh thống khổ hét lên. Quỷ ảnh cũng trở nên bán trong suốt, rõ ràng đã bị thương. Quỷ ảnh là hồn thể không có ý thức, tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh của chủ nhân quỷ châu. Cho nên, tuy nó bị thương, nhưng nó không có do dự gì, tiếp tục phóng đến trước mặt, tiến vào trong cơ thể Mạnh Li. - Ha hả! Mạnh Li cười đùa cợt, trong linh hồn hắn có yêu hồn, còn là yêu hồn ngũ phẩm. Quỷ ảnh này dám vọt vào trong linh hồn hắn, đây là tự rước lấy nhục, bản thân muốn chết. - Con trùng này… Hắn đặt lực chú ý lên Hư Không Trùng bay đầy trời, hắn giống Tào thống lĩnh, ngay từ đầu còn tưởng đây là U Linh Trùng, bởi vì Hư Không Trùng hiện giờ đều biến thành hư ảnh, thoạt nhìn hơi giống. Nhìn kỹ lại không giống, nhưng Mạnh Li cũng không để ý, bởi vì đám trùng này dù là hồn thể hay không, ba trản đèn và lá cờ có thể công kích hồn thể thì cũng có thể công kích thật thể, hơn nữa, hắn còn có yêu hồn. Vù vù! Lá cờ bay lại, sát khí phía trên lan tỏa khắp không trung. Hư Không Trùng ám kim sắc chết một đám, Hư Không Trùng ám hắc sắc còn có thể miễn cưỡng ngăn cản. Ba trản đèn bay lại, lại một đám Hư Không Trùng bị giết, Hư Không Trùng ám hắc sắc cũng bị diệt sát một ít. Quá nhiều Hư Không Trùng, tốc độ cũng nhanh, còn có vô số Hư Không Trùng tiến vào trong cơ thể Mạnh Li. Mạnh Li ngay từ đầu không cảm thấy gì, nhưng rất nhanh đã biến sắc. Bởi vì Hư Không Trùng không đi vào trong linh hồn của hắn, rất nhiều Hư Không Trùng đi vào lục phủ ngũ tạng của hắn, bắt đầu gặm cắn thân thể hắn. Ô ô… Quỷ ảnh gào thét trong đầu Mạnh Li, gương mặt quỷ đều là vẻ thống khổ và kin hãi, hơi thở rõ ràng yếu hơn vài phần, rõ ràng bị trọng thương. - Huyết Linh Nhi, cho quỷ ảnh trở về! Lục Ly hạ lệnh, hào quang quỷ châu sáng lên, quỷ ảnh bay trở về. Yêu hồn trong linh hồn Mạnh Li mạnh hơn Lục Ly tưởng tượng, quỷ ảnh vẫn không diệt giết được. Nếu không diệt giết được, vậy để quỷ ảnh tiếp tục công kích đã không còn ý nghĩa, ngược lại khiến quỷ ảnh bị thương nặng, đến lúc đó khó khôi phục lại thì thật phiền phức. Ưm! Sắc mặt Mạnh Li đã trở nên thật khó coi, cả người run rẩy, khuôn mặt dữ tợn không thôi, trên trán chảy mồ hôi lạnh, Hư Không Trùng gặm cắn lục phủ ngũ tạng của hắn. Tuy lục phủ ngũ tạng của hắn trải qua rèn luyện đặc thù, nhưng Hư Không Trùng ám hắc sắc quá mạnh mẽ, lục phủ ngũ tạng của hắn chịu không nổi. Mặc dù bị gặm rất chậm, nhưng vẫn khiến hắn thống khổ không chịu nổi. - Được rồi! Lục Ly hơi gật đầu, không ngừng phóng thích Sát Đế Quỷ Trảm. Mạnh Li giờ đây bị Hư Không Trùng công kích, lực phản ứng khẳng định giảm xuống. Thân mình còn đang bị thương, chỉ cần liên tục công kích, thương thế của hắn sẽ càng ngày càng nặng. Chờ thương thế của hắn nặng đến mức độ nhất định, muốn bắt hắn rất đơn giản. Kỳ thật, nếu Lục Ly hiện tại mạo hiểm công kích cận thân là có cơ hội rất lớn đả thương nặng, thậm chí đánh chết Mạnh Li. Nhưng ba trản đèn này Lục Ly hơi cố kỵ, nên lựa chọn chiến thuật ổn thỏa. Rầm rầm rầm! Lục Ly không ngừng phóng thích Sát Đế Quỷ Trảm. Ngay từ đầu, Mạnh Li còn có thể phóng thích ba trản đèn chống đỡ, nhưng sau đó sắp không chịu nổi, bởi vì Hư Không Trùng cứ liên tục công kích hắn, đau nhức khiến lực phản ứng của hắn giảm đi rất thấp. Rầm rầm rầm! Sau khi bị công kích hơn mười lần, Mạnh Li chịu không nổi, thân mình bị đập mạnh xuống. Chiến giáp của hắn vốn rất mạnh, nhưng bị U Linh Vương cào vỡ vụn, cho nên chỉ có thể dựa vào thân thể tiếp nhận Sát Đế Quỷ Trảm. Bị oanh kích liên tục, Lục Ly cũng không ngừng công kích, lần lượt phóng thích Sát Đế Quỷ Trảm, núi non gần đó không chỉ bị nổ nát, còn bị nổ tung thành một hố to. - Sắp xong đời rồi sao? Đôi mắt Mạnh Li ảm đạm, hiện tại hắn không có bao nhiêu năng lực phản kích. Duy nhất còn kha khá lực sát thương là ba trản đèn của hắn, vấn đề là Lục Ly không đến gần, đèn này không bay được quá xa. - Tự sát sao? Mạnh Li không thể hạ quyết tâm, chết thật dễ dàng, nhưng chết thì không còn gì nữa. Mạnh Li hắn hủy diệt thế giới này, vinh hoa phú quý của hắn, nữ nhân hắn âu yếm, sự nghiệp của hắn, người nhà của hắn, hết thảy của hắn cũng sẽ không còn. Nếu không chết, vậy cũng bị phế! Vậy không chỉ khiến hắn chịu khuất phục, còn có thể gia tộc hắn hổ thẹn, cả đời hắn sẽ không ngốc đầu dậy nổi trong Địa Ngục Phủ, trừ phi rời khỏi Địa Ngục Phủ. Vù! Đột nhiên một quang ảnh bay đến, trong lúc Mạnh Li miên man suy nghĩ, chợt bừng tỉnh lại, nhưng hắn đã bị thương nặng, lực phản ứng giảm mạnh, chờ hắn phản ứng lại, bụng của hắn đã truyền đến cảm giác đau nhức, thần đan bị chấn nát. - A! Mạnh Li phát ra tiếng kêu thảm thiết tê tâm phế liệt, nếu nói Hư Không Trùng lúc trước gặm cắn là độc dược mãn tính, giờ đây lại là vật kịch độc, khiến linh hồn hắn cảm giác như bị xé rách. Hai mắt hắn đỏ lên, bộ mặt thật dữ tợn, đời này hắn chưa từng chịu thương thế nghiêm trọng như vậy. Lúc trước lịch luyện rất nhiều lần, gặp qua một ít thương thế, nhưng so với hiện giờ chỉ như gãi ngứa. Vù! Lục Ly triệu tập ra rất nhiều năng lượng từ trong huyệt đạo, dũng mãnh xâm nhập vào trong cơ thể Mạnh Li, nháy mắt phong ấn kinh mạch và linh hồn của hắn. Hắn sợ Mạnh Li đi tìm chết, thần đan vỡ vụn, kinh mạch còn có thần lực có thể tự bạo, cũng có thể vận dụng thủ đoạn đặc thù, khiến linh hồn sụp đổ. Mạnh Li không thể chết, chết thì hắn không thể chạy thoát, đây là bùa hộ mệnh của hắn, hắn tự nhiên phải canh chừng kỹ lưỡng, không thể để hắn làm chuyện điên rồ.
Chương 3002 Phong ấn Truyền Tống Môn
- Cùng chết đi! Mạnh Li rống lên, muốn khống chế ba trản đèn công kích Lục Ly. Nhưng hắn phát hiện, hắn không thể khống chế ba trản đèn này nữa, linh hồn của hắn đã bị phong ấn, đã ngăn cách liên hệ tinh thần với ba trản đèn. - Hắc hắc, Mạnh công tử vẫn là an tĩnh nghỉ ngơi đi. Lục Ly lấy ra Thần Sơn, thu Mạnh Li vào. Sau đó còn để Huyết Linh Nhi khống chế thần thi, đứng một bên theo dõi, phòng ngừa Mạnh Li tìm chết, mặt khác còn phòng ngừa hắn làm chuyện gì. Thần Sơn là Cửu Kì Sơn, thần thi là thân thể của Tử Đế, có thể bị Mạnh Li nhìn ra, Lục Ly cũng không để ý. Bởi vì hắn không định để Mạnh Li còn sống rời đi, cho dù thả hắn ra, khẳng định cũng sẽ khiến linh hồn hắn xảy ra vấn đề, trở thành kẻ ngốc. - Thứ tốt! Ánh mắt hắn nhìn về phía ba trản thần đèn, đây khẳng định là một kiện bí bảo. Ngọn lửa trên trản đèn khiến hắn cảm thấy dị thường khủng bố, căn bản không dám đụng chạm. Đáng tiếc, hiện tại Mạnh Li không chết, hắn không thể luyện hóa thần đăng, cho dù cưỡng ép luyện hóa, hẳn cũng cần thời gian rất lâu. Hắn thu hồi thần đăng, thu cả chiến đao và lá cờ của Mạnh Li. Chiến đao và lá cờ đều không thể luyện hóa, chỉ có thể thu hồi. Vù! Trong tay hắn xuất hiện tiểu kiếm xanh biếc. Phi kiếm này hẳn là mảnh vụn Đế Binh, còn bị cường giả luyện hóa, hiện tại thoạt nhìn như binh khí đầy đủ, nhưng không cường đại như Đế Binh. - Sau này ngẫm lại biện pháp đi! Tiểu kiếm này bị U Linh Vương công kích đã xảy ra vấn đề, Mạnh Li không thể khống chế, Lục Ly muốn luyện hóa mất thời gian càng lâu, giờ đây hắn đã không còn thời gian, chỉ có thể thu hồi! Vù! Hắn phóng lên cao, tìm kiếm một tòa núi nhỏ nghỉ ngơi chữa thương, quan trọng nhất là hắn muốn nghĩ rõ ràng, con đường kế tiếp phải đi thế nào? Đã bắt được Mạnh Li, nhưng không có nghĩa hắn có thể thoải mái rời khỏi Địa Ngục Đảo. Muốn rời khỏi Địa Ngục Đảo, trước hết phải ra khỏi U Hồn Cốc, sau đó truyền tống rời khỏi U Hồn Cốc. Vấn đề là, trong U Hồn Cốc có mười trưởng lão cường đại. Giống như Hoắc trưởng lão đứng đầu, nghe nói là một cường giả Địa Ngục Phủ, bởi vì làm chuyện sai bị sung quân đến nơi này. Nếu hắn ra khỏi U Hồn Cốc, vậy Hoắc trưởng lão kia lập tức giết hắn thì sao? Hoặc là lợi dụng thần thông kỳ dị, vừa xuất hiện đã trấn áp hắn. Hắn phỏng chừng cũng không có cơ hội hạ lệnh Huyết Linh Nhi khống chế thần thi diệt Mạnh Li. Nếu Hư Không Trùng có thể đi vào linh hồn Mạnh Li thì thật hoàn hảo. Nhưng trong linh hồn Mạnh Li có yêu hồn, Hư Không Trùng không vào được. Nếu không ra khỏi U Hồn Cốc, hắn phải đi đâu? Nơi này chỉ có một lối ra, nối tiếp với U Hồn Cốc. Nếu hắn kéo dài thời gan quá lâu ở đây, sợ là cường giả gia tộc Mạnh gia, thậm chí… Thái thượng trưởng lão kia đều sẽ xuất hiện. - Không được! Lục Ly rất nhanh hạ quyết tâm, phải nhanh chóng rời khỏi, phải ra khỏi U Hồn Cốc đầu tiên, như vậy còn có thể đánh cho mười đại trưởng lão không kịp trở tay. Ngàn vạn lần đừng cho bọn họ thời gian bố trí, bằng không vừa ra ngoài, phỏng chừng nháy mắt bị đánh chết. Nếu người của Mạnh gia bày ra đại trận, hoặc Thái thượng trưởng lão tự mình đến, hắn vừa ra khỏi U Hồn Cốc sẽ chết ngay đi. Hắn chỉ có thể lập tức xuất cốc mới có một đường sống. Vù! Ngay khi Lục Ly chuẩn bị đứng dậy, gần đó đột nhiên truyền đến tiếng không gian dao động rất nhỏ. Lục Ly cảm thấy dựng tóc gáy, thần niệm hắn lập tức quét tới, lại phát hiện người khiến hắn cảm thấy ngoài ý muốn. Phùng Bưu! Phùng Bưu lại có thể đào tẩu dưới tay U Linh Vương? Còn có thể tìm bọn họ nhanh như vậy? Nhưng hắn phát hiện Phùng Bưu bị thương rất nặng, trên người khắp nơi đều là vết trảo, xương cốt rạn nứt không biết bao nhiêu, một cánh tay vô lực thả xuống, hẳn là xương cốt nát bét. Một chân khác cũng run nhè nhẹ, hẳn bị chặt đứt xương cốt. - Giết! Lục Ly không chút chần chờ, bay vụt lên tòa núi nhỏ, phóng đến chỗ Phùng Bưu. Thừa dịp hắn chật vật, phải cướp lấy mạng hắn, nếu là địch nhân, Lục Ly sẽ không hề nương tay? Vù! Khiến hắn kinh ngac là Phùng Bưu không hề chần chờ, xoay người bỏ chạy, thần sắc trong mắt dị thường kiên định, không giống lạt mềm buộc chặt, mà thật sự muốn chạy trốn. - Đuổi theo! Nội tâm Lục Ly lộp bộp, Phùng Bưu hẳn nhìn ra Mạnh Li bị hắn bắt rồi, cho nên vội vã trở về mật báo? Long Dực sau lưng hắn xuất hiện, chân đạp bước tiêu dao, tốc độ đạt đến cực hạn, đuổi giết Phùng Bưu. Vù… Nhưng giờ đây, trong cơ thể Phùng Bưu sáng lên hào quang vạn trượng, sau đó tốc độ tăng nhanh, trong nháy mắt, biến mất ở không trung xa xa, bóng dáng của Lục Ly cũng không nhìn thấy. - Đây là bí thuật gì? Tốc độ còn nhanh hơn hắn vài lần! Phùng Bưu là Tam Kiếp đỉnh phong, giờ đây tốc độ phỏng chừng có thể sánh bằng Tứ Kiếp trung kỳ. Tình hình chung tuyệt đối không có khả năng, hoặc là Phùng Bưu tu luyện độn thuật tuyệt thế, hoặc hắn thiêu đốt máu huyết trong cơ thể, tăng tốc độ trong thời gian ngắn. - Đuổi theo… Lục Ly không có biện pháp, chỉ có thể tiếp tục đuổi theo. Hắn phải đến lối ra trước Phùng Bưu, nếu không lối ra rất có thể bị phong ấn. Hắn không thể ra ngoài. Vù vù! Trước Lục Ly mấy vạn lý, Phùng Bưu bay nhanh như cực quang. Lục Ly đoán đúng rồi, hắn đang vận dụng một loại thần thuật cường đại, thiêu đốt căn nguyên máu huyết trong cơ thể, như vậy trong thời gian ngắn có thể khiến tốc độ hắn tiêu thăng. Hắn tìm theo đường U Linh Vương đuổi giết, lập tức tìm thấy Mạnh Li. Hắn tìm thấy thi thể Tào thống lĩnh, khi đó nội tâm có dự cảm không tốt, giờ đây, thấy chiến trường gần đó, hắn hiểu được mọi thứ. Nếu Mạnh Li chết rồi, hắn sẽ không tất yếu chạy trốn, trốn về cũng chỉ có thể tự tử. Mạnh Li không chết, vậy hắn còn có đường sống, hắn phải mang tin tức về, để bọn người Dương trưởng lão nghĩ biện pháp. Hiện tại, thương thế hắn quá mặng, nếu Lục Ly có thể chém giết Tào thống lĩnh, còn có thể thoải mái bắt Mạnh Li, còn không bị thương. Vậy chiến lực hiện tại của hắn hoàn toàn không phải đối thủ của Lục Ly. So với chịu chết, còn không bằng trở về báo tin, xem như lấy công chuộc tội.
Chương 3003 Cảnh tượng thú vị
Hắn đang thiêu đốt máu huyết căn nguyên, những máu huyết này thật đáng giá, sau này hắn hẳn phải tĩnh dưỡng vài thập niên mới có thể bồi bổ lại. Nhưng nếu hắn không thiêu đốt, hắn phải chết, cho nên hắn không có lựa chọn. Hắn không ngừng thiêu đốt máu huyết, bảo trì tốc độ phi hành nhanh nhất. Nơi này cách chỗ lối ra phải mất vô số ngày, hắn chỉ hao phí một ngày đã đến. Bùm! Khi nhìn thấy Truyền Tống Môn, hắn ngã xuống, lúc trước hắn mấy lần muốn hôn mê, nhưng vẫn cắn răng kiên trì. Giờ đây, nhìn thấy Truyền Tống Môn và một đôi quân sĩ đang bảo hộ Truyền Tống Môn, hắn rốt cuộc không kiên trì nổi nữa. - Ta là Phùng Bưu, là thủ hạ Dương trưởng lão, mang ta đi tìm Dương trưởng lão, xảy ra chuyện lớn rồi. Còn nữa… lập tức phong tỏa Truyền Tống Môn! Sau khi hắn rống lên một tiếng, lập tức hôn mê, ngã dài lên mặt đất. Trong đội quân kia có người từng nghe thấy đại danh của Phùng Bưu, cộng thêm tình huống hiện giờ của Phùng Bưu, còn nói xảy ra chuyện lớn, bọn họ tự nhiên không dám chậm trễ, lập tức truyền tống Phùng Bưu ra ngoài, còn phong ấn Truyền Tống Môn lại. Hoắc lão gần đây không bế quan, cả ngày chơi cờ uống trà với Vân lão, an nhàn sống qua ngày, hai người đều đang chờ đợi tin tức, chờ tin tức Lục Ly bị giết hay Mạnh Li gặp chuyện không may. Hoắc lão từng là một trong những cường giả của Địa Ngục Phủ, có quan hệ thiên ti vạn lũ với Tô gia. Mẫu thân của hắn là tiểu thư một nhánh Tô gia. Sau đó bởi vì làm sai một chuyện, đắc tội cao tầng Tô gia, cho nên mới bị sung quân đến đây. Hắn ở đây đợi một vạn năm rồi, hắn còn hoài nghi mấy đại nhân vật Địa Ngục Phủ có phải quên mất hắn rồi không. Cho nên hắn thật chờ mong xảy ra chuyện lớn, hắn một là muốn xem náo nhiệt, hai là muốn thấy sắc mặt ảo não của mấy cao tầng Mạnh gia. Bởi vì cao tầng hắn đắc tội là một đại nhân vật của Mạnh gia, Tam gia gia của Mạnh Li. Người này cũng là một trong những trưởng lão thực quyền của Địa Ngục Phủ. Vù vù! Trong chỗ sâu sơn cốc, một đội quân sĩ chạy vội đến, bọn họ nâng lên một người máu thịt lẫn lộn, vẻ mặt mọi người đều sốt ruột, khiến rất nhiều người U Hồn Cốc chú ý đến. - Phùng Bưu hôn mê rồi? Thần niệm Vân lão quét qua, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Hoắc lão đạo: - Hoắc lão, bị ngươi đoán trúng rồi, Mạnh Li sợ đã xảy ra chuyện rồi? Tiểu tử họ Lục cương liệt như vậy? Chiến lực mạnh như thế? Phùng Bưu có thể bị thương thành thế này. Trong mắt Hoắc lão lộ ra quang mang kỳ lạ, sau đó khóe miệng lộ ra tươi cười, nói: - Tiểu tử kia quả thật khiến người ta không ngờ đến, Mạnh Li xem ra không bị giết mà là bị bắt rồi. Ta phỏng chừng tỷ lệ bị bắt lớn hơn, vậy là có kịch hay để xem rồi. - Ta ra ngoài xem thử! Thân hình Vân lão chợt lóe lên, nhẹ nhàng ra ngoài, bên ngoài Trưởng Lão Phủ đã bùng nổ, ngoài Hoắc lão, trưởng lão còn lại đều đi ra. Chuyện Phùng Bưu bảo hộ Mạnh Li, bọn họ đều biết, tuy một vài trưởng lão cũng không vừa mắt Mạnh Li, nhưng cũng không đại biểu hy vọng Mạnh Li gặp chuyện không may. Sắc mặt Dương trưởng lão phi thường khó coi. Nơi này hắn là người chủ sự, tất cả sự tình đêu sẽ tính lên đầu hắn. Hắn nhìn Phùng Bưu bị hôn mê, cắn răng nói: - Lão Trần, cứu tỉnh hắn. Một trưởng lão ra tay, vận chuyển thần lực, truyền vào trong cơ thể Phùng Bưu. Sau khi đưa hắn nuốt một viên đan dược, đợi một lát, vỗ phía sau lưng Phùng Bưu. Phốc! Phùng Bưu phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt phi thường tái nhợt, nhưng mới trải qua cơn bệnh nặng. Hắn mở to mắt nhìn đám người Dương trưởng lão, hít một hơi nói: - Chư vị trưởng lão đã xảy ra chuyện rồi. Ở U Ma Sơn chúng ta gặp phải một con U Linh Vương vị thành niên, vì hộ vệ mấy vị thống lĩnh, ta chỉ có thể cưỡng ép kiềm chế U Linh Vương. Ta may mắn thoát chết khỏi tay U Linh Vương, chờ ta tìm mấy vị thống lĩnh, chỉ phát hiện thi thể của Tào thống lĩnh, còn phát hiện Nhị thống lĩnh và Đại thống lĩnh khai chiến, chiến trường thật hỗn loạn. Nhị thống lĩnh sống không thấy người, chết không thấy xác. Ta hoài nghi… hẳn là bị Đại thống lĩnh phế đi thần đan, bắt làm tù binh, bởi vì gần chiến trường có thần lực nồng đậm lưu lại. Sau khi Đại thống lĩnh phát hiện ra ta, còn đuổi giết ta, thuộc hạ cưỡng ép thiêu đốt máu huyết mới trốn về đây. Phùng Bưu nói thật khách quan, đương nhiên hắn chỉ nói mặt ngoài sự thật, nguyên nhân chân chính hắn lại không nói. Giống như Mạnh Li, Tào thống lĩnh và Long thống lĩnh liên thủ muốn đánh chết Lục Ly, hắn tin mấy trưởng lão khẳng định có thể đoán ra. - U Linh Vương? Tào thống lĩnh bị giết rồi? Nhị thống lĩnh bị phế đi thần đan? Sắc mặt Dương trưởng lão thật khó coi, mấy trưởng lão còn lại cũng luống cuống. Sống chết của đám người Tào thống lĩnh bọn họ không thèm để ý, U Linh Vương vị thành niên bọn họ cũng không để ý, bọn họ để ý nhất là sống chết của Mạnh Li. Nếu Mạnh Li chết rồi, bọn họ không chết cũng tránh không khỏi mất đi một tầng da. Đó là đệ tử ưu tú nhất thế hệ trẻ tuổi Mạnh gia. Nếu Mạnh Li chết rồi, vậy cả Mạnh gia sẽ thật giận dữ, cao tầng của Địa Ngục Phủ cũng sẽ nổi giận. - Người đâu! Dương trưởng lão không chút chần chờ, lập tức quát lên: - Lập tức phong ấn cửa ra vào U Hồn Cốc, bất luận là ai cũng không được ra vào. Nếu đã xảy ra chuyện, vậy trước giải quyết tốt hậu quả, phong ấn cửa ra vào, để Lục Ly không thể trốn ra ngoài. Việc này hắn đã không thể làm chủ, phải báo lại với Mạnh gia, mời người Mạnh gia đến tọa trấn, như vậy hắn sẽ giảm bớt lỗi lầm. Nếu để Lục Ly chạy ra khỏi U Hồn Cốc, sau đó chạy thoát, vậy đừng nói vị trí này của hắn, mạng cũng không nhất định có thể bảo vệ. - Lão Trần! Sau khi dặn dò, ánh mắt hắn nhìn về một trưởng lão: - Ngươi đi Địa Ngục Thành một chuyến, tìm người của Mạnh gia, nói rõ ràng chuyện này, mời cường giả Mạnh gia đến đây một chuyến. - Ta… được rồi! Sắc mặt Trần trưởng lão thật khó coi, đây hoàn toàn là đi chịu tội. Cường giả Mạnh gia nổi giận, trút giận lên người hắn thì sao. - Vân lão!
Chương 3004 Thần tiên đánh nhau
Chờ Trần trưởng lão đã đi, Dương trương lão nhìn Vân trưởng lão, nói: - Mời người và Hoắc lão ra tay, mang theo mấy trưởng lão đi vào, trước lùng bắt Lục Tứ. Nếu Mạnh Li không chết, nếu có cơ hội, mời Hoắc lão ra tay, nghĩ cách cứu viện. Nếu không cứu được, các ngươi hãy theo dõi tiểu tử kia, chờ người của Mạnh gia đi vào. Nếu Mạnh Li chết rồi, bắt sống Lục Tứ trở về, giao cho người Mạnh gia trút giận. - Ha hả, ta đi nói với Hoắc lão. Vân lão cười nhạt, xoay người đi vào trong tòa thành của Hoắc lão. Hoắc lão không đi ra ngoài, nhưng rõ ràng mọi chuyện bên ngoài. Miệng hắn nhếch lên tươi cười lành lạnh: - Thú vị, thật thú vị, Thái thượng trưởng lão hẳn sẽ không ra mặt, việc này hẳn là Mạnh lão nhị, Mạnh lão tam. Ta thật chờ mong nhìn bộ dáng thất thố của Mạnh lão Tam. - Vậy… Vân lão chần chờ đứng lên, nói: - Chúng ta không đi vào, có phải không tốt không? Chuyện này sẽ khiến Mạnh lão tam nắm được sơ hở, tìm chúng ta gây sự. - Tiến vào, vì sao không tiến vào? Hoắc lão lộ ý vị thâm trường, cười nhạt nói: - Ta còn muốn đi gặp Lục tiểu tử kia? Hắn xem như thay ta giải hận, chúng ta đi một vòng, tập trung vào vị trí tiểu tử kia là được, còn giải quyết sự việc, cứ để Mạnh lão tam làm là được rồi. Ừ! Vân lão gật đầu, sau đó đáng tiếc thở dài: - Lục tiểu tử xem như là nhân tài, tuổi trẻ hơn Mạnh Li nhiều. Hắn có thể đánh chết Tào thống lĩnh, bắt Mạnh Li, chiến lực rất mạnh. Nếu người này không xảy ra chuyện, sau này có thể trở thành cường giả của Địa Ngục Phủ. Đáng tiếc vừa vào đây đã đắc tội Tô Nguyệt Cầm, hiện tại lại đắc tội Mạnh gia, sợ là lần này chạy trời không khỏi nắng. - Chạy trời không khỏi nắng? Hắc hắc! Khóe miệng Hoắc lão lộ vẻ ý vị thâm trường, cười sâu kín nói: - Chuyện này khó nói, U Hồn Cốc không chỉ có mỗi một lối ra. Nếu tiểu tử kia có thể đi ra từ lối ra kia, cũng không phải không có đường sống. Nhưng lối ra đó quá mức nguy hiểm, tìm được rồi cũng không nhất định có thể thành công xông ra ngoài. - Ngươi là nói… Vân lão biến sắc, truyền âm nói: - Hoắc lão, như vậy không tốt, ngươi muốn âm thầm nói thông đạo kia cho tiểu tử này sao? Việc này nếu phía trên biết được, đó là tội thông đồng với địch! - Ta sẽ không nói, hắn tự lĩnh ngộ. Hoắc lão cười nói: - Ta sẽ dẫn dắt các ngươi đẩy hắn vào phương hướng đó. Hắn có tìm thấy thông đạo hay không là bản lĩnh của hắn. Hơn nữa thông đạo kia ngoài chúng ta, trưởng lão còn lại đều không thể xông qua. Nếu hắn có thể xông qua, đó là bản lĩnh của hắn. Hơn nữa xông qua rồi, hắn vẫn ở Địa Ngục Phủ, cơ hội chạy thoát cũng thật xa vời. Nhưng đến lúc đó, việc này lan truyền khắp Địa Ngục Phủ, mặt mũi của Mạnh gia xem như rác rưởi, ha ha ha! Trên mặt Vân trưởng lão lộ ra tươi cười, gật đầu nói: - Hắc hắc, đến lúc đó nhất định là một cảnh tượng phi thường náo nhiệt, thú vị! - Chết tiệt! Lục Ly nhìn Truyền Tống Môn hôn ám trước mắt, trên mặt lộ vẻ tức giận. Hắn vốn nghĩ Phùng Bưu thiêu đốt máu huyết không thể liên tục phi hành. Tốc độ hắn khi phi hành ở trạng thái nhanh nhất sẽ nhanh hơn Phùng Bưu. Lại không nghĩ rằng Phùng Bưu ngoan cố như thế, một đường thiêu đốt máu huyết, phong ấn cả lối ra. Lối ra phong ấn, đại biểu hắn không thể ra ngoài. Nơi này không có lối ra khác, như vậy, hắn như con dã thú bị nhốt, chờ thợ săn đến lấy mạng. Tin tưởng không bao lâu, trưởng lão của U Hồn Cốc sẽ đến, sau đó nữa, cường giả của Mạnh gia cũng sẽ tiến vào. Hắn sẽ chạy trốn khắp nơi, cuối cùng bị đánh chết tại nơi hoang dã, thi thể cũng không có người giúp hắn nhặt. - Không được gấp gáp! Lục Ly bắt buộc mình tỉnh táo lại, cục diện này nếu càng bối rối, sẽ chết càng nhanh. Ít nhất trong tay hắn còn có con tin, nếu hắn tính toán đánh tốt con cờ này, không phải không có cơ hội chạy thoát. Sau khi hắn đi dò xét một vòng, quyết đoán bay đi. Nếu lối ra đã bị phong ấn, vậy gần đây cũng không thể ở lại. Hắn phải tìm một nơi thích hợp để chờ đợi, sau đó suy nghĩ kỹ càng, con đường về sau phải đi thế nào? Hắn nghĩ nghĩ, bay về phía U Ma Sơn, bởi vì bên kia còn có một thống lĩnh, hơn nữa còn có một quân đội. Đây đều là lợi thế, lợi thế trong tay nhiều hơn một chút, như vậy đàm phám mới có lợi. Tốc độ của hắn đạt đến cực hạn, hiện tại đại quân đang bay sang bên này, hắn không đi nhanh, đại quân vẫn có thể đi đến nơi này, đến lúc muốn một lưới bắt hết sẽ khó khăn. Vừa bay, Lục Ly vừa tự hỏi, con đường về sau phải đi thế nào? Tìm một nơi, ẩn núp vào? Tuy nơi này cũng không nhỏ nhưng bị một đám cường giả sưu tầm cũng rất khó ẩn thân. Chẳng lẽ trốn vào biển sâu? Nơi đó mặt chính là U Linh Vương, U Linh Vương nhìn ai cũng như nhau. Hắn cũng mặc kệ Lục Ly có phải người Địa Ngục Đảo không, gặp được khẳng định đuổi giết. U Linh Vương vị thành niên, Lục Ly còn có thể dùng thần thiết đánh chết. U Linh Vương trưởng thành, cho dù thần thiết Lục Ly có thể liên tục phóng thích, cũng đập không chết U Linh Vương. Bởi vì hắn căn bản không đập trúng. Tốc độ của U Linh Vương trưởng thành đạt đến cực hạn, đừng nói đánh chết, cho dù da lông cũng khó chạm đến. Cho nên, biển sâu không thể đi, chuyện đó không khác gì chết. Nếu không thể đi biển sâu, vậy chỉ hai nơi có thể đi, một là U Ma Sơn, một là Phi Hồn Nhai. U Ma Sơn có một con U Linh Vương vị thành niên, Phi Hồn Nhai lại là một nơi khủng bố khác. Nơi đó có rất nhiều U Hồn Quái, nghe nói là nơi có U Hồn Quái nhiều nhất. Từng có lời đồn nơi đó có vua của U Hồn Quái, U Hồn Vương. U Hồn Vương cường đại thế nào? Lục Ly không biết, nhưng U Hồn Quái bình thường đã mạnh như vậy, nếu thật sự có U Hồn Vương, vậy khẳng định tương đối khủng bố. Yêu hồn của hắn không nhất định chịu nổi. Một khi linh hồn xảy ra vấn đề, vậy còn đáng sợ hơn gặp U Linh Vương. Tìm kiếm một địa hình hữu lực, có thể cự thủ, khiến địch nhân không dễ dàng diệt sát mình. Sau đó đi đàm phán với địch nhân, như vậy cơ hội mới lớn hơn.
Chương 3005 Thần tiên đánh nhau
Đương nhiên, đây chỉ là hắn tự mình cảm giác. Nếu địch nhân quá mạnh mẽ, hoàn toàn không phải một cấp bậc, mưu kế gì cũng chỉ là mây bay. Giống như một cường giả lại đây, bằng vào khí tràng cường đại trực tiếp trấn áp hắn, khiến hắn hoàn toàn không thể di động, thậm chí linh hồn cũng không thể động, vậy nghĩ nhiều hơn cũng chẳng được gì? Một đường liên tục tự vấn biện pháp, càng nghĩ càng không tìm ra chỗ thích hợp để đi. Đi đâu cũng nguy hiểm, cũng không có trợ giúp quá lớn với tình cảnh của mình. Sau khi bay nửa ngày, Lục Ly ngừng lại, Hắn gặp phải một quân đội, vận khí quân đội kia không tồi, cũng không bị U Linh Vương bắt gặp, đều bị Long thống lĩnh dẫn xuống núi. Thần niệm tập trung vào Long thống lĩnh, trên mặt Lục Ly lộ ra ý lạnh, vị thống lĩnh này chính là một giuộc với Mạnh Li, là người muốn giết hắn. Nếu gặp mặt, hắn tự nhiên sẽ không khách khí, phải bắt hắn, khiến hắn làm bạn với Mạnh Li. Vù! Quân đội cũng cảm giác thấy khác thường, vài thần niệm dò xét, khi Long thống lĩnh phát hiện ra Lục Ly, hắn lập tức biến sắc. Bởi vì… ở trên đường, hắn phát hiện thi thể của Tào thống lĩnh, giờ đây, thi thể của Tào thống lĩnh vẫn còn ở trong không gian giới của hắn. Mạnh Li không thấy bóng dáng, trong mắt Long thống lĩnh xem như lành ít dữ nhiều. Hiện tại hắn gặp được Lục Ly, có thể là đối thủ của Lục Ly sao? - Toàn thể nghênh địch! Long thống lĩnh rống lên, hắn còn có một ngàn quân đội, toàn bộ hợp lực công kích, phối hợp với hắn, không hẳn không có năng lực đấu một trận với Lục Ly. - Nghênh địch? Rất nhiều quân sĩ cảm thấy khó hiểu. Một vài người bọn họ đã tra xét ra thân ảnh của Lục Ly, phụ cận chỉ có Lục Ly, cũng không có quái thú gì, nghênh địch gì chứ? Vù! Lục Ly bay đến rất nhanh, Long thống lĩnh nhìn Lục Ly, hai mắt lạnh như băng, tập trung vào hắn, lập tức lui quân, rống to: - Toàn thể có mặt, tập trung công kích Lục Tứ. Lục Tứ diệt sát Tào thống lĩnh, hắn đã làm phản, là gian tế của thế lực khác. Rào rào! Toàn trường ồn ào, thi thể của Tào thống lĩnh bọn họ đều thấy rồi, Long thống lĩnh nói là Lục Ly giết? Còn nói Lục Ly là gian tế của thế lực khác? Lục Ly là Đại thống lĩnh, trong mắt quân sĩ bình thường là anh hùng. - Ha hả! Lục Ly đứng sừng sững giữa không trung, cười khẽ, lạnh mắt nhìn quét phía dưới, nói: - Ta là gian tế? Long thống lĩnh, cơm có thể ăn bậy, lời không thể nói lung tung. Ta từng cứu thần nữ, lập chiến công hiển hách, ngươi hỏi huynh đệ ở đây, nếu lần trước không do ta, bao nhiêu huynh đệ đã chết rồi? Ta giết Tào thống lĩnh, chứng cớ đâu? Chỉ cần ngươi mở miệng sao? Bốn phía nhất thời hỗn loạn, nơi này hơn một ngàn người, có một nửa là thủ hạ của Tào thống lĩnh, không ít người từng cùng Lục Ly tiến vào U Hồn Giới, không phải Lục Ly cứu giúp, bọn họ đã sớm chết rồi. Nhưng có một nửa người là thủ hạ của Long thống lĩnh, rất tín phục Long thống lĩnh. Cho nên trong quân bắt đầu nghị luận, có người tin tưởng Lục Ly, có người hoài nghi Lục Ly, có người hoàn toàn ngây ngốc. Nhất là Lục Ly nói đã cứu thần nữ? Gian tế sẽ cứu thần nữ sao? - Ta làm chứng! Một tiếng trầm quát vang lên, Hầu Tam vậy mà chưa chết, hắn nâng tay rống to: - Đại thống lĩnh quả thật đã cứu thần nữ, đánh chết lão ma Hạ Thiên Thành. Việc này rất nhiều trưởng lão đều biết, mọi người không tin, trở về có thể hỏi Dương trưởng lão. Lời của Hầu Tam khiến mọi người càng mơ hồ. Lục Ly thấy cảnh tượng này, nội tâm có tính toán, hắn nổi giận đùng đừng nhìn Long thống lĩnh nói: - Long thống lĩnh, ngươi dám nói xấu thượng quan? Tào thống lĩnh, có phải do ngươi giết không? Sau đó giá họa bổn thống lĩnh? Hôm nay không bắt ngươi đưa cho Trưởng Lão Phủ, Đại thống lĩnh này ta không làm nữa, toàn bộ cút ngay, ta muốn bắt nghịch tặc giết Tào thống lĩnh - Toàn bộ thoái lui, việc của hai vị thống lĩnh để bọn họ tự mình giải quyết! Hầu Tam kêu lên, mang theo mấy người lui sang một bên, đám người còn lại thấy Lục Ly hùng hổ vọt đến, nhất thời kinh hoảng thối lui. Thần tiên đánh nhau, bọn họ cũng không muốn gặp tai họa. Một bên là Đại thống lĩnh uy danh hiển hách, một bên là Long thống lĩnh dấn dắt bọn họ nhiều năm. Hai người bên nào cũng cho là mình đúng, ai cũng không phân biệt rõ thật giả. Một khi đã như vậy, để bọn họ đánh là được rồi. Dù sao Đại thống lĩnh chỉ nói bắt Long thống lĩnh, đến lúc đó, thị phi đúng sai, Trưởng Lão Phủ sẽ công nhận. Các quân sĩ tránh ra, đối với Lục Ly sẽ giảm bớt rất nhiều phiền toái, đương nhiên, cho dù toàn bộ quân sĩ cùng tiến lên, cũng không làm gì được hắn. Hắn cuồng bạo vọt qua, chuẩn bị trong thời gian ngắn nhất đả thương nặng Long thống lĩnh. Long thống lĩnh nhìn thấy Lục Ly vọt đến như vậy, trên mặt lộ vẻ tức giận. Lục Ly lại không lấy binh khí, cứ như vậy chuẩn bị dùng hai đấm oanh sát hắn? Trong tay hắn xuất hiện một thanh kiếm, nâng dậy nửa vòng, chém mạnh lên đầu Lục Ly. Một kiếm này khiến cuồng phong gào thét, hẳn là mang theo chân ý hệ phong, dùng lực lượng của phong, khiến tốc độ đạt đến mức độ phi thường khủng bố. Lục Ly vận dụng Đại Đạo Chi Ngân, thoải mái dự đoán quỹ đạo công kích của Long thống lĩnh. Nếu hắn muốn né tránh, phi thường dễ dàng. Nhưng hắn cũng không trốn, chỉ là đầu né rất nhanh, tránh được trọng kiếm, dùng bả vai chống lại công kích của Long thống lĩnh. Lấy mạng đổi mạng! Đây là đấu pháp Lục Ly thích nhất, đương nhiên, hắn cũng nắm chắc tuyệt đối. Công kích của Long thống lĩnh này không giết được hắn, thậm chí cũng không thể làm hắn trọng thương. Trên mặt Long thống lĩnh lộ vẻ kinh ngạc, nhưng không chần chờ xoay kiếm, hung hăng chém lên bả vai Lục Ly. Hắn muốn bổ Lục Ly làm đôi, hắn không tin lực phòng ngự của Lục Ly mạnh như vậy? Chỉ trông vào thân thể có thể ngăn trở công kích của hắn? Ách… Quân sĩ bốn phía trợn tròn mắt, hai thống lĩnh gần đây cương liệt như vậy? Trực tiếp cứng đối cứng. Nhất là trên người Đại thống lĩnh không có chiến giáp gì, dựa vào thân thể mà muốn chống đỡ, thần thể vô thượng của hắn là đại thành sao? Ầm! Hai tiếng nổ vang nặng nề vang lên, Lục Ly bị đẩy lui hơn mười trượng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK