Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4936 Cơ mật trọng đại
Đương nhiên, hắn biết Đông Cảnh chi vương không phải đang đe dọa, nếu Chủ Thần Khí này lộ ra ngoài sáng, hắn sẽ bị vô số đại viên mãn truy sát, vậy nên tốt nhất nên nghe theo lời Đông Cảnh chi vương, thành thật đi về cho êm chuyện. Hắn cáo biệt Đông Cảnh chi vương, sau đó đi Thần Khải Thành, để Vũ đại nhân thả mấy người Bạch Thu Tuyết An Lộ Nhi đi ra, đợi các nàng trở về hắn sẽ lập tức lên đường yên ắng về lại Thiên Loạn Tinh Vực. … Lục Ly đi, Đông Cảnh chi vương cũng truyền lời, nói việc này dừng lại ở đây, các bên giải tán hết đi. Mặc dù chỉ nói một câu, lại đại biểu cho ý chí của Đông Cảnh chi vương, Kim Lão Ma thu cờ ngưng trống, Nhai Thú tộc cũng chấp nhận thực tế. Vô số trinh sát và đám công tử tiểu thư dồn dập tán đi, Kỳ Sư Sư chỉ thoáng gặp mặt qua Lục Ly một lần, Lục Ly không rảnh để nói chuyện nhiều với nàng, vội dẫn theo mấy người Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương Thiên Dạ Tử Hề rời đi. Lục Ly biết mức độ nghiêm trọng của sự việc lần này, Chủ Thần Khí chính là pháp khí của Chủ Thần, thứ này nếu mà bị đại viên mãn Tiên Vực biết được, vậy thì rắc rối to. Sợ rằng Đông Cảnh chi vương có muốn ép đều ép không được. May mắn đối tượng hắn nhắm đến là đại viên mãn Đông Cảnh, có Đông Cảnh chi vương đè ép Kim Lão Ma, hẳn sẽ không dẫn lên hỗn loạn gì đâu. Kim Lão Ma không phải Cảnh Vương, có lẽ không biết được nhiều bí mật như vậy. Lục Ly dịch dung, sau đó truyền tống đi Đông An Thành, vừa đi ra liền tiềm hành hơn mười ngày mới ngừng lại. Vừa ngừng, hắn lập tức tiến vào pháp giới, dò xét tình hình phía sau, cũng dò xét Đông An Thành một lượt. Đợi tra xét rõ ràng, không phát hiện có bất kỳ dị thường nào, hắn yên tâm lấy ra chiến thuyền đi đường. Hắn phóng thích mấy người Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương An Lộ Nhi Kỳ Đinh Đông và cả Thiên Dạ Tử Hề. Mấy người Bạch Thu Tuyết không khỏi có chút nghi hoặc, tại sao Lục Ly phải đi vội vàng như thế? Bạch Hạ Sương nhìn thấy Thiên Dạ Tử Hề, ánh mắt khẽ sáng lên, hỏi: - Oa, phu quân, ngươi lừa đâu về một tiểu cô nương xinh xắn đáng yêu thế này? Lục Ly nghẹn họng, nói: - Cái gì mà lừa đâu về? Lần này ta tới Tiên Vực chính là vì giúp nàng thoát khốn, nàng tên Thiên Dạ Tử Hề. Là bằng hữu Thiên Dạ Tộc ta quen ở Tiên Vực trước đây. Tử Hề, ba vị này là thê tử của ta, Bạch Hạ Sương Bạch Thu Tuyết Kỳ Đinh Đông, vị này là đồ đệ của ta, An Lộ Nhi. Tử Hề khôn khéo hành lễ nói: - Tử Hề gặp qua ba vị tẩu tử, gặp qua Lộ Nhi tiểu thư. - Quen ở Tiên Vực trước đây? Bạch Thu Tuyết lại hơi ngớ, lần trước Lục Ly đến Tiên Vực đã cách lâu lắm rồi, cô bé này nhìn qua chỉ chừng năm sáu tuổi, làm sao có thể quen biết từ lần trước? Mấy người Bạch Hạ Sương An Lộ Nhi cũng hồi thần, kinh nghi nhìn sang Thiên Dạ Tử Hề. Lục Ly giải thích nói: - Tộc các nàng tương đối đặc thù, tựa hồ ngoại hình một mực thế này, tâm lý cũng sẽ không tăng thêm.... không đúng, Tử Hề, pho tượng trong Quỷ Thần Sơn có vẻ rất lớn. Thiên Dạ Tử Hề cười giải thích nói: - Đó là phóng đại, tộc ta trừ phi đạt tới cảnh giới đại viên mãn mới sẽ lớn lên, hoặc là lúc sắp chết, còn không bộ dạng sẽ một mực như bây giờ. Oa oa oa. Bạch Hạ Sương ôm lấy Thiên Dạ Tử Hề nói: - Tộc các ngươi quá đáng yêu, Tử Hề, ngươi có muốn đi theo chúng ta về lại Thiên Loạn Tinh Vực không? Tỷ tỷ dẫn ngươi đi chơi, có được không? - Được chứ... Thiên Diệp Tử Hề nhìn sang Lục Ly nói: - Ta nói qua muốn đi theo Lục ca ca ngàn năm, chỉ là không biết Lục ca ca có ghét bỏ ta hay không thôi? - Có gì mà ghét bỏ! Lục Ly cười cười nói: - Ngươi theo ta về lại Thiên Loạn Tinh Vực, muốn ở bao lâu cũng được, lúc nào ngươi muốn rời đi thì cứ nói với ta một tiếng. - Cảm ơn Lục ca ca! Mắt Thiên Dạ Tử Hề cười thành vành trăng khuyết, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn khiến người nhìn mà sinh lòng thương yêu, thậm chí khiến mấy người Bạch Hạ Sương Kỳ Đinh Đông cưng hỏng. Lục Ly cũng mặc kệ các nàng, điều khiển chiến thuyền khoái tốc đi tới, đồng thời sử dụng địa đồ Chủ Thần giám sát thế cục bốn phía. Theo dõi hơn phân nửa tháng, đằng sau không có bất kỳ gió thổi cỏ động nào, cũng không có trinh sát theo gót, càng không phát hiện cường giả bám theo, Lục Ly tính là triệt để yên tâm. Dù sao hắn cũng không định phát triển ở Tiên Vực, đoán chừng lần sau tới Tiên Vực sẽ là thời điểm trước khi Đông Cảnh chi vương lâm chung. Lần này điều duy nhất tiếc nuối chính là không nhìn thấy Tiểu Bạch, chẳng qua Tiểu Bạch đang bế quan, đây cũng là chuyện tốt. Nếu Tiểu Bạch ba ngày đánh cá hai ngày phơ lưới, ngày ngày chơi đùa ở bên ngoài, vậy mới lớn chuyện, hiện tại tranh thủ bế quan đột phá đại viên mãn mới là chính đạo. Lục Ly vẫn chưa quá yên tâm, tiếp tục theo dõi nửa tháng, thấy không có tình huống nào đặc biệt, lúc này mới yên tâm điều khiển chiến thuyền bay về. Đã qua hơn một tháng, nếu có đại viên mãn truy tung, đoán chừng sớm đã đuổi tới rồi mới đúng. Tiên Vực huyên náo một trận, cuối cùng cũng bình tĩnh lại, Đông Cảnh chi vương lên tiếng, chuyện này tự nhiên cũng theo đó mà ngừng. Các đại tộc Tiên Vực bằng với được dịp xem trò hay, thấy được Nhai Thú tộc cường đại xưa kia bị một tên Thánh Hoàng tới từ bên ngoài vũ nhục. Lần này Nhai Thú tộc tính là mất sạch mặt mũi, tận mấy tộc quần phụ dung rời bỏ, bọn hắn cảm thấy cùng theo Nhai Thú tộc không có đường ra. Mặc dù Đông Cảnh chi vương đền bù cho Nhai Thú tộc một chút địa bàn, nhưng mấy tộc quần phụ dung kia vẫn rời bỏ không chút luyến tiếc. Theo ai mà chẳng phải là theo, cùng theo lão đại kiểu này thực sự quá mất thể diện, không ngóc đầu lên được. Kim Lão Ma vẫn ở tại Tử Kim Sơn, dù cho bị đánh sụp, nhưng tu sửa một phen thì vẫn ở được. Vốn Kim Lão Ma có thể khôi phục lại, nhưng hắn không làm vậy, như thể muốn dùng cảnh này để nhắc nhở chính mình và tộc nhân, đây là sỉ nhục của Nhai Thú tộc, không rửa sạch sỉ nhục, ngọn núi này sẽ vĩnh viễn không khôi phục.
Chương 4937 Thiên Nhãn
Kim Lão Ma cũng không tu kiến lại cung điện, chỉ đào một sơn động ngay trên đỉnh núi, tiến vào liền không thấy đi ra. Hết thảy mọi việc trong tộc đều giao cho Đại trưởng lão, Tử Kim Thành lần nữa xây lại, mấy tháng sau một tòa thành mới được mọc lên, không khác gì Tử Kim Thành trước kia. Nhưng tất cả tộc nhân Nhai Thú đều cảm thấy tòa thành này đã không phải Tử Kim Thành, kiêu ngạo và vinh quang của bọn họ đã mất đi theo sự hủy diệt của Tử Kim Thành xưa cũ rồi. Gần đây Nhai Thú tộc đê điệu rất nhiều, ai nấy đều ở lì trong thành, không dám ló đầu. Người người đều thành thật tu luyện, lần này bọn hắn bị người nện cho một gậy đương đầu, rất nhiều tộc nhân bị nện tỉnh, bọn hắn đã không phải Nhai Thú tộc trước đây, nếu cứ tiếp tục sống trong vinh quang quá khứ, kết cục chờ đợi bọn hắn chính là diệt tộc. Kim Lão Ma một mực bế quan không ra, sau khi ngây ngốc trong Tử Kim Sơn chừng ba bốn tháng, đợi sự tình lần này lắng xuống. Chủ yếu là vì bên Nguyên Cảnh lần nữa bạo phát đại chiến, tân Nguyên Cảnh chi vương nhiều khả năng sẽ đản kinh, các đại tộc Tiên Vực đều đổ dồn mọi chú ý sang bên kia. Ngay sau khi bên phía Nguyên Cảnh bạo phát đại chiến, Kim Lão Ma lại đột nhiên đi ra. Chẳng qua hắn không hiển lộ thân hình, mà len lén bay về hướng bắc. Địa bàn Nhai Thú tộc vốn cách Bắc Cảnh không xa, lấy tốc độ của hắn chỉ mất nửa tháng liền đã tới Bắc Cảnh. Hắn tới một tòa đại thành, diện kiến thành chủ đại thành này, nửa canh giờ sau, siêu cấp tế đàn truyền tống trong đại thành sáng lên, Kim Lão Ma trực tiếp truyền tống đi Bắc Vương Thành. Kim Lão Ma vừa bước ra, cường giả Bối gia liền đã nhận được tin tức, sớm có một tên đại viên mãn đứng chờ sẵn. - Kim Nghiêm, ngươi lén lén lút lút chạy đến Bắc Vương Thành làm cái gì? Thái độ đại viên mãn Bắc Cảnh với Kim Lão Ma không quá hữu hảo, sau khi Bối Áo bị Tiểu Bạch giết, đa phần con dân Bắc Cảnh đều cừu thị Đông Cảnh, gần đây Kim Lão Ma lại bị một tên Thánh Hoàng làm cho mặt xám mày tro, đại viên mãn bên này tự nhiên không để hắn vào trong mắt. - Ta muốn gặp Bắc Cảnh chi vương! Kim Lão Ma mặt không biểu tình nói: - Ta có cơ mật trọng đại muốn bẩm báo với hắn! - Hả? Đại viên mãn Bắc Cảnh thoáng kinh ngạc, sau đó cười nhạo nói: - Có cơ mật trọng đại? Sao không bẩm báo với Cảnh Vương các ngươi mà lại tới tìm Cảnh Vương chúng ta? - Ngươi hẳn có thể đoán được nội tình! Kim Lão Ma có vẻ hơi bực nói: - Ta chỉ hỏi ngươi có thông bẩm không, không thông bẩm thì ta đi Khôn Cảnh Tây Cảnh, ta đoán các Cảnh Vương còn lại đều sẽ hứng thú với tin tức này. Sắc mặt đại viên mãn kia thoáng trở nên trịnh trọng, nói: - Ngươi phải lộ ra cho ta biết chút gì đã chứ, bằng không ta không cách nào giải thích với Cảnh Vương. Gần đây Cảnh Vương nhà ta đang bế quan, nếu vô cớ quấy rầy, Cảnh Vương phát nộ, ta gánh không nổi. Kim Lão Ma ngập ngừng một lúc, sau đó cắn răng phun ra ba chữ: - Chủ Thần Khí. ... Đối với võ giả Thiên Loạn Tinh Vực mà nói, Chủ Thần Khí là thứ gì đó rất xa vời, thậm chí rất nhiều võ giả đều chưa từng nghe qua. Nhưng đối với cường giả chí tôn Tiên Vực mà nói, đấy lại chẳng phải thứ xa lạ gì. Bởi vì năm đó thế giới từ Tứ trọng thiên trở lên sụp đổ, vô số cường giả và đại tộc thoát đi ra, cuối cùng trốn tới Tiên Vực. Sự tồn tại của Chủ Thần, rất nhiều đại viên mãn đều biết, đã có Chủ Thần, vậy tất phải có Chủ Thần Khí. Mặc dù đa phần đại viên mãn chưa từng chứng kiến qua uy năng của Chủ Thần Khí, song lại đều từng nghe nói, lúc Kim Lão Ma nói ra ba chữ này, ánh mắt đại viên mãn Bắc Cảnh lập tức sáng rực lên. Hắn không hỏi gì thêm, chỉ dặn Kim Lão Ma đứng chờ ở đây, còn hắn thì biến mất đương trường. Không quá lâu sau, chỉ khoảng chừng một nén hương, tên đại viên mãn kia trở về, dẫn theo Kim Lão Ma tới hậu sơn. Vừa tiến vào hậu sơn, cảnh sắc trước mắt lập tức biến dạng, một u cốc như tiên cảnh hiện ra, đây chính là Bắc Vương Cốc, nơi cư trú của Bắc Cảnh chi vương. Men theo thạch đạo bằng bạch ngọc, một đường đi tới, Kim Lão Ma tiến vào trong một tòa cung điện cũng bằng bạch ngọc, một bên cung điện là vách núi, lúc này bên bờ vực đang đứng một nam tử áo trắng, nhìn không ra tuổi tác, nét mặt như đao khắc, có vẻ khá giống Bắc Áo. Khí độ lại vượt xa loại công tử hoàn khố như Bắc Áo, vị nầy đứng bên bờ vực, thân hình không cao lớn, lại mang đến cho Kim Lão Ma cảm giác nguy nga như núi. Tựa hồ bên trong thân thể nhỏ nhắn kia cất chứa năng lượng kinh thiên, giơ tay nhấc chân liền có thể khiến cho trời long đất lở. Bắc Cảnh chi vương, Bối Huyền! Vị này là ngọc diện lang quân nổi danh Bắc Cảnh, cũng là nam thần trong lòng vô số nữ tử. Nghe nói lúc hắn còn chưa đột phá đại viên mãn, còn là thiếu tộc trưởng Bối gia, từng có mấy vị tiểu thư nhà đại Cảnh Vương vì hắn mà thần hồn điên đảo, vô số tiểu thư coi hắn là tình nhân trong mộng, đời này không phải hắn thì không gả. Bối Huyền sừng sững bên vách núi, không quay đầu nhìn Kim Lão Ma. Kim Lão Ma cung cung kính kính tiến lại, hành lễ với Bối Huyền, nói: - Kim Nghiêm bái kiến Bối Vương! Bối Huyền không đáp lời, ánh mắt vẫn dõi nhìn phía dưới vách núi, lát sau mới cất tiếng: - Nói đi! Trong lòng Kim Lão Ma bất giác thăng lên lửa giận, dù gì hắn cũng là đại viên mãn, còn là hậu đại của Đông Cảnh chi vương đời trước. Bối Huyền trở thành Bắc Cảnh chi vương chưa quá lâu, trong chúng Cảnh Vương, chiến lực tính là lót đáy, không ngờ lại kiêu ngạo như thế? Chẳng lẽ không thể cho hắn được chút mặt mũi? Dù trong lòng bực bội, Kim Lão Ma thoáng dừng một lát, sau cùng vẫn nói: - Tại hạ thăm dò được sự tồn tại của một kiện Chủ Thần Khí, vậy nên chuyên trình tới đây để bẩm báo cho Bối Vương. Trên mặt Bối Huyền không có bất kỳ tình tự ba động nào, cũng không quay đầu nhìn hắn, chỉ khẽ khoát tay, ra hiệu Kim Lão Ma nói tiếp. Kim Lão Ma thấy bộ dạng đó của Bối Huyền, mặt sầm xuống, khom người nói: - Nếu Bối Vương đã không quá hứng thú, vậy lão hủ xin lỗi vì đã làm phiền, cáo từ.
Chương 4938 Thiên Nhãn (2)
Kim Lão Ma tới tự nhiên là muốn bán tin tức này với giá tốt, Bối Huyền lại có vẻ không mấy hứng thú, cũng không thấy đưa ra bất kỳ điều kiện nào, hắn há có thể dễ dàng nói ra? Không tiện bán cho nhà này, hắn có thể đi bán cho nhà khác, Tiên Vực đâu phải chỉ có mỗi vị này là Cảnh Vương. Nét mặt Bối Huyền vẫn không chút ba động, cũng không xoay người lại, mà chỉ mở miệng nói: - Bắc Vương Cốc này của bản vương há là nơi ngươi muốn đến liền đến, muốn đi liền đi? Bước ra khỏi cánh cửa này, chết! Bên ngoài thoáng hiện thân hình hai tên đại viên mãn, Kim Lão Ma biến sắc, Bối Huyền làm thế này không khỏi cũng quá bá đạo? Một lời không hợp liền muốn giết hắn? Trong mắt hắn lộ ra vẻ giễu cợt, cười lạnh nói: - Giết đi, ta mà chết ở Bắc Cảnh các ngươi, vừa khéo cho Cảnh Vương nhà ta có cớ xuất binh, đến lúc đó để xem các ngươi có gánh được lửa giận từ Cảnh Vương nhà ta không? - Ngươi có tin bản vương trực tiếp giết ngươi, sau đó treo xác bên ngoài Bắc Vương Thành, nói ngươi là gian tế, Cảnh Vương nhà ngươi cũng sẽ không thốt nửa lời? Bối Huyền rốt cục quay đầu lại, mặt không đổi sắc nhìn Kim Lão Ma nói: - Giờ ở Đông Cảnh ngươi tính là cái thá gì? Giết ngươi, Cảnh Vương nhà ngươi không chỉ sẽ không nói gì, ngược lại còn sẽ cảm tạ ta thay hắn thanh lý môn hộ. Sắc mặt Kim Lão Ma càng thêm phần khó coi, lại không dám nói gì thêm, ở đây hắn mà chết cũng là chết vô ích, Đông Cảnh chi vương thật có khả năng sẽ không vì hắn mà đại động can qua. Hắn không khỏi có chút bực bội, cảm thấy tiến thối lưỡng nan, không biết phải nên làm thế nào. Bối Huyền khoát tay, để hai tên đại viên mãn phía ngoài lui ra, sau đó nói: - Đã chọn tới chỗ ta, vậy thì đừng nói nhảm, nếu bản vương thật lấy được tới tay, há sẽ thiếu chỗ tốt của ngươi? Tròng mắt Kim Lão Ma khẽ đảo, thoáng ngập ngừng một lúc rồi mới chắp tay nói: - Bối Vương nói đúng lắm, chẳng qua tại hạ có một yêu cầu nho nhỏ. Bối Huyền: - Nói! Kim Lão Ma nói tiếp: - Trước mắt tình cảnh tộc ta ở Đông Cảnh không được tốt cho lắm, nếu thế cục có biến, ta hi vọng Bối Vương có thể bố trí đường lui cho tộc ta. Bối Huyền trầm mặc, qua chừng mười mấy giây mới đáp: - Ngươi hẳn cũng biết, lão Thôn Thiên Thú kia sắp chết, trước mắt không ai trong chúng ta dám đi chọc giận hắn. Chỉ cần không phải công khai đắc tội Đông Vương, còn lại đều dễ nói. Kim Lão Ma khẽ gật đầu, Bối Huyền đáp rất thành thật, nếu hắn một lời đáp ứng, Kim Lão Ma mới cảm thấy nghi ngờ. Kim Lão Ma trầm ngâm một lát rồi nói: - Ta hoài nghi trên người Lục Ly có một kiện Chủ Thần Khí, là Thiên Nhãn của Băng Hậu. - Hả? Trong mắt Bối Huyền chớp qua một tia tinh mang, nói: - Sao ngươi biết được? Kim Lão Ma giải thích nói: - Lục Ly có thể giám sát hành tung của ta, ta có thể cảm ứng được thần niệm của hắn, nhưng thần niệm ta truy tung theo lại không tìm thấy hắn. Hành tung của ta hắn rõ như lòng bàn tay, còn nữa... Kim Lão Ma kể lại một lượt những chuyện quỷ dị mà hắn kiến thức qua, sau khi nghe xong, Bối Huyền không trả lời ngay, trầm mặc một lát mới khoát tay nói: - Đi gọi Tộc Vương Yểm tộc Cương tộc và Đồng tộc tới đây, ngoài ra gọi cả trưởng lão Thiết Giáp tộc và Trường Mao tộc xuất chiến lần trước. Một tên đại viên mãn đi ra, Kim Lão Ma có chút buồn bực, song không dám hỏi nhiều. Bối Huyền hai tay chắp sau lưng, tiếp tục nhìn xuống vách núi, đợi chừng mấy canh giờ, ba tên đại viên mãn và trưởng lão Thiết Giáp tộc Trường Mao tộc được dẫn tới, Bắc Cảnh chi vương xoay người hỏi: - Lúc các ngươi khai chiến với Lục Ly từng gặp tình huống quỷ dị gì, mau kể ra. Tộc Vương Yểm tộc hơi ngớ, trưởng lão Thiết Giáp tộc và Trường Mao tộc cũng chẳng hiểu gì, Tộc Vương Cương tộc và Đồng tộc ngập ngừng một lát, mãi sau Tộc Vương Cương tộc mới nói: - Cảnh Vương, ý ngài là chỉ phương diện nào? Có thể đưa thêm chút gợi ý không? Bắc Cảnh chi vương trầm giọng nói: - Tỉ như hắn phải chăng có năng lực biết trước? - Cái này! Tộc Vương Cương tộc và Tộc Vương Đồng tộc nhìn nhau, trong mắt hai người đều lóe lên tinh mang, Tộc Vương Cương tộc nói tiếp: - Cảnh Vương, ngài vừa nói như vậy, tựa hồ đúng là có một số tình huống rất quỷ dị. Tỉ như chiến sự lần trước, cường giả Thiết Giáp tộc và Trường Mao tộc đều ẩn nấp rất kín đáo, nhưng Lục Ly lại có thể hoàn toàn nắm rõ hành tung của bọn hắn. Còn cả lần phục kích Đồng tộc kia nữa, tựa hồ hành tung của chúng ta hoàn toàn bị hắn nắm trong lòng bàn tay... cả lần chúng ta thoát ra Thiên Vũ Tinh Vực... Tộc Vương Cương tộc nói một thôi một hồi, Tộc Vương Đồng tộc bổ sung thêm: - Đúng vậy, rất nhiều chuyện trước kia chúng ta nghĩ mãi mà vẫn không thông, Cảnh Vương ngài vừa nói như vậy, chúng ta mới cảm giác được, tựa hồ Lục Ly có năng lực biết trước, mọi hành động của chúng ta có vẻ đều nằm trong tầm khống chế của hắn... - Bắc Cảnh chi vương hỏi dò suốt mấy canh giờ, tra kỹ từng chi tiết đương thời, sau đó mới thả chúng cường giả lui xuống. Đợi bọn hắn đi rồi, Bắc Cảnh chi vương mới đứng một mình bên vách núi hồi lâu, miệng lẩm bẩm nói: - Có được hàn khí khủng bố, pháp trận bố trí ra cũng là pháp trận viễn cổ, cộng thêm các loại tình huống quỷ dị, xem ra khả năng hắn có được Thiên Nhãn của Băng Hậu cao đến tám thành! … Kỳ thực Chủ Thần Khí của Băng Hậu từng rất nổi danh trong lịch sử, Chủ Thần Khí này mặc dù không thể công kích, cũng không thể phòng ngự, nhưng lại có được năng lực dò xét như là Thiên Nhãn. Bất kỳ nơi đâu trong đại thế giới đều có thể dò xét được, bởi thế tiếng tăm Chủ Thần Khí này rất vang dội, ngay cả Kim Lão Ma đều có thể nhẹ nhàng đoán ra được lai lịch. Bối Huyền gần như có thể khẳng định trong tay Lục Ly có Chủ Thần Khí, song hắn vẫn không mạo muội đưa ra quyết định. Nếu là võ giả khác, hắn chắc chắn đã không chút ngập ngừng, trực tiếp triệu tập đại quân và cường giả giết đi qua. Nhưng Lục Ly thì khác, đứng sau lưng Lục Ly là Đông Cảnh chi vương.
Chương 4939 Làm thế nào đây?
Lục Ly không ở Tiên Vực mà ở Thiên Loạn Tinh Vực, nếu tới nơi đó làm loạn, Đông Cảnh chi vương liền có cớ để động thủ, khi ấy Bắc Cảnh chi vương rất có thể sẽ bị diệt sát, bởi thế Bối Huyền mới không thể không lên kế hoạch cẩn mật. Một mình hắn đứng trên vách núi suốt nguyên nửa ngày, cuối cùng hạ định quyết tâm. Nhất định phải lấy đến tay Chủ Thần Khí đây, đây chính là Thiên Nhãn đại danh đỉnh đỉnh, có được Thiên Nhãn, hắn có thể nhẹ nhàng thăm dò tình hình mọi nơi trong đại thế giới. Còn có thể lợi dụng Chủ Thần Khí đi dò xét càng nhiều bảo địa, dò xét càng nhiều bí mật. Lấy thì tất phải lấy, chỉ là phải xem lấy như thế nào! Bối Huyền âm thầm tính toán, đối với hắn mà nói, Thiên Loạn Tinh Vực chỉ là ao nước nhỏ, trong nước cạn không có Chân Long, chỉ có mấy con rùa. Tổng cộng chỉ có năm tên cường giả đại viên mãn, còn là loại đại viên mãn yếu nhược, chiến lực hoàn toàn không đáng nhắc tới. Động thủ thì rất đơn giản, đánh giết hoặc bắt lại Lục Ly hẳn cũng không khó, cùng lắm thì tập kích Thiên Việt Thành, bắt lại toàn bộ tộc nhân của Lục Ly, khi ấy Lục Ly há có thể không giao ra Chủ Thần Khí? Vấn đề bây giờ chỉ là nếu như việc này vỡ lở, Đông Cảnh chi vương sẽ tìm tới gây sự. Làm sao để lợi dụng quy tắc, giết chết Lục Ly trong quy tắc đó, đây mới là điều mà Bắc Cảnh chi vương muốn. Tròng mắt hắn khẽ đảo, rất nhanh liền có ý tưởng, chín đại Cảnh Vương quy định, không thể đi tám đại Tinh Vực chiếm cứ địa bàn, không được vô cớ ra tay với tám đại Tinh Vực. Nhưng lần này bọn hắn đâu có ý định chiếm cứ địa bàn, cũng không phải vô cớ ra tay, mà là vì báo thù. Yểm tộc Cương tộc Đồng tộc đều có thù với Lục Ly, Kim Lão Ma cũng có thù với Lục Ly, đây chính là bốn tên đại viên mãn, lại tìm thêm mấy tên đại viên mãn không thuộc Bắc Cảnh, việc này chẳng phải liền xong? Thiên Loạn Tinh Vực chỉ có năm tên đại viên mãn, bên này bốn tên, lại tìm sáu tên, tổng cộng mười tên đại viên mãn, chừng đó chẳng lẽ còn không bắt được Lục Ly? - Gọi Kim Nghiêm vào đây! Bối Huyền quát khẽ một tiếng, lát sau, Kim Lão Ma tiến vào. Bối Huyền đi thẳng vào vấn đề nói: - Kim Nghiêm, bản vương muốn phái ngươi đi Thiên Loạn Tinh Vực một chuyến, ngươi giúp ta đánh chết Lục Ly, mang kiện bảo vật nghi là Chủ Thần Khí kia về, ngươi nguyện ý không? - Ta? Kim Lão Ma khẽ nhíu mày, lắc đầu nói: - Ta sợ không tìm thấy Lục Ly, cũng không giết chết được hắn. Thiên Loạn Tinh Vực ta lại không quá quen, hơn nữa bên kia cũng có đại viên mãn... - Ba tên đại viên mãn vừa rồi sẽ đi cùng với ngươi! Bối Huyền nói tiếp: - Ba người bọn hắn đều xuất thân từ Thiên Loạn Tinh Vực, rất quen thuộc tình hình bên kia. Ngoài ra ta sẽ âm thầm liên hệ thêm sáu tên đại viên mãn, để bọn hắn nghe ngươi điều động. Ta muốn ngươi không tiếc bất cứ giá nào, đánh giết Lục Ly, lấy được kiện bảo vật kia về tay. Chỉ cần ngươi giúp được bản vương chuyện này, quay đầu bản vương sẽ tặng Hạo Vực cho Nhai Thú tộc các ngươi, đồng thời chỉ cần bản vương còn sống, liền không có bất cứ tộc quần nào có thể động tới Nhai Thú tộc các ngươi. Đương nhiên các ngươi muốn qua Hạo Vực... vậy cũng phải đợi sau khi Thôn Thiên Thú kia chết đi. Hoặc là đợi khi Thôn Thiên Thú chết rồi, các ngươi muốn đánh xuống một phiến địa bàn ở Đông Cảnh, bản vương cũng sẽ toàn lực trợ giúp các ngươi! Kim Lão Ma tính là nghe hiểu, Bối Huyền không muốn chính mình ra mặt, hoặc nói cách khác, không muốn vì việc này mà rước họa vào thân, chọc giận Đông Cảnh chi vương, bởi thế mới đẩy hắn đi ra. Hắn vốn có thù với Lục Ly, ba tên đại viên mãn kia tựa hồ cũng bị Lục Ly đuổi chạy ra khỏi Thiên Loạn Tinh Vực, tính là có thù với Lục Ly. Cộng thêm mời được mấy tên đại viên mãn không thuộc về bất cứ cảnh nào, việc này dù bị Đông Cảnh chi vương biết được thì cũng không tính làm trái ước định giữa chín đại Cảnh Vương với nhau. Vấn đề là! Bắc Cảnh chi vương sẽ không sao, nhưng Kim Lão Ma hắn lại rất có thể gặp chuyện! Hắn là thuộc hạ Đông Cảnh chi vương, giờ lại muốn giúp cường giả bên ngoài đối phó đại ca kết nghĩa của Đông Cảnh thiếu chủ? Tính chất việc này là thế nào, đây chính là phản đồ. Lấy tính cách Đông Cảnh chi vương, lỡ như biết được, há có thể buông tha hắn? Điều kiện Bắc Cảnh chi vương đưa ra rất hậu đãi, tuổi thọ của hắn còn rất dài, bảo thủ tính ra cũng phải ba mươi vạn năm. Chỉ cần hắn giúp Bắc Cảnh chi vương lấy được Chủ Thần Khí, Nhai Thú tộc bọn hắn liền sẽ giành được ba mươi vạn năm phát triển thuận lợi. Bắc Cảnh chi vương còn ban cho bọn hắn một phiến địa bàn rất lớn, Hạo Vực, nơi đó hắn biết, vô cùng giàu có, tài nguyên bảo địa cũng rất nhiều, so với địa bàn hiện tại thì tốt hơn không biết bao lần. Hắn thoáng ngập ngừng một lát rồi hỏi: - Bối Vương, liệu có thể đợi thêm mấy ngàn năm rồi hẵng động thủ không? Ý Kim Lão Ma rất rõ ràng, hắn muốn đợi Đông Cảnh chi vương chết rồi mới động thủ, đến khi ấy sẽ không còn bất cứ nguy hiểm nào nữa. Bắc Cảnh chi vương cười lạnh nói: - Nếu phải đợi thêm mấy ngàn năm, bản vương còn cần ngươi động thủ? Cầu phú quý trong nguy hiểm, nếu ngươi không đi mạo hiểm, ngươi dựa vào cái gì mà yêu cầu bản vương che chở tộc ngươi, cho tộc ngươi thời gian và địa bàn để phát triển? Các ngươi tới đó là để tìm thù, lão Thôn Thiên Thú biết lại đã sao? Chẳng lẽ không cho phép trả thù? Đạo lý thì là đạo lý này, nhưng Kim Lão Ma vẫn rất ngập ngừng, Đông Cảnh chi vương không ngốc, vừa động thủ liền sẽ biết hắn đang giở trò quỷ, đến khi ấy mọi sổ sách đều sẽ tính lên đầu hắn. Tính khí Thôn Thiên Thú rất không tốt, nhất thời không cẩn thận, Nhai Thú tộc phải đối mặt với với nguy cơ triệt để diệt tộc. Bối Huyền thấy Kim Lão Ma vẫn ngập ngừng, bèn cười lạnh nói: - Giờ tình cảnh Nhai Thú tộc các ngươi thế nào, trong lòng ngươi chẳng lẽ không biết? Cách diệt tộc còn xa lắm không? Hơn nữa đợi lão Thôn Thiên Thú chết rồi, tộc quần các ngươi còn trụ được bao lâu? Lui một vạn bước mà nói, Lục Tiểu Bạch đột phá đại viên mãn, trở thành tân Đông Cảnh chi vương, lấy quan hệ giữa Lục Ly và Lục Tiểu Bạch, ngươi nghĩ ở Đông Cảnh còn có chỗ cho tộc ngươi dung thân ư?
Chương 4940 Mất dấu
Nghe được câu này, sắc mặt Kim Lão Ma trầm xuống, Bối Huyền nói không sai. Không quản Lục Tiểu Bạch có thể đột phá hay không, đợi Đông Cảnh chi vương chết rồi, thảm kịch liền sẽ đến với Nhai Thú tộc bọn hắn, khi ấy thật sẽ có nguy cơ diệt tộc. Vì sao hắn phải vạn dặm xa xôi len lén chạy đến đây? Chẳng phải là vì muốn tranh thủ cho Nhai Thú tộc bọn hắn một con đường lui ư? Làm thế nào đây? Kim Lão Ma rất do dự, sức chấn nhiếp của Đông Cảnh chi vương quá mạnh, đây là uy vọng cắm rễ trong cốt tủy suốt mấy chục vạn năm, Kim Lão Ma e sợ Đông Cảnh chi vương từ tận trong xương, bản năng mách bảo hắn đừng làm ra chuyện ngỗ nghịch ý chí Đông Cảnh chi vương. - Kim Nghiêm! Bối Huyền đợi đến phát bực, lạnh giọng nói: - Ngươi đi tìm Cảnh Vương khác, kết cục đều thế thôi. Ai cũng không dám công khai đi đánh giết Lục Ly, kết cục sau cùng đều là hoặc ngươi ra tay, hoặc ngươi không ra tay, tin tức này không đổi được lợi ích gì đáng kể cả. Đối với ngươi mà nói, mấy thứ bình thường đoán chừng ngươi cũng không thèm, đúng chứ? Được rồi, không nói nhảm với ngươi nữa, trả lời thống khoái đi, có làm hay không? Hô hô! Kim Lão Ma thở hắt ra một hơi thật dài, trầm giọng nói: - Ta cần các ngươi trước giúp ta bí mật di dời một phần tộc nhân, hơn nữa bộ phận tộc nhân kia phải được an trí trong Bắc Linh bí cảnh của các ngươi, vạn nhất ta xảy ra chuyện, ngươi nhất định phải bảo đảm đối xử tốt với tộc nhân ta. Bối Huyền không chút do dự, trực tiếp khoát tay nói: - Không vấn đề, bản vương có thể đáp ứng ngươi, ngươi hoàn toàn không cần phải lo lắng đường lui. Cứ buông tay đi làm, hết thảy đã có bản vương! … Đông Vương Phủ! Vẫn trên ban công kia, Vẫn đại nhân vội vàng đi tới, bẩm báo nói: - Cảnh Vương, Kim Nghiêm mất dấu, không ở Tử Kim Sơn! - Hả? Đông Cảnh chi vương khẽ quay mặt lại, hỏi: - Đuổi theo Lục Ly? - Không xác định! Vẫn đại nhân lắc đầu nói: - Không phát hiện hắn rời đi từ lối vào Đông Cảnh, các lối vào còn lại cũng không phát hiện bất kỳ đầu mối nào, nhưng không loại trừ khả năng đã đi ra bằng lối vào khác. - Thật to gan! Trên thân Đông Cảnh chi vương lộ ra sát ý nhàn nhạt, vung tay lên nói: - Tra, nếu tra ra được hắn đi Thiên Loạn Tinh Vực, lập tức báo cáo, bản vương tiễn hắn một đoạn! - Vâng! Vẫn đại nhân đi xuống an bài, ánh mắt Đông Cảnh chi vương khẽ lấp lánh. Chuyện giữa Nhai Thú tộc và Lục Ly hắn đã kêu dừng, Kim Lão Ma cũng đáp ứng ngưng chiến, nếu còn đi tìm Lục Ly gây sự, vậy chính là khiêu hấn quyền uy của hắn. Thân là Đông Cảnh chi vương, bất kỳ võ giả nào dám khiêu hấn quyền uy của hắn, kết cục chỉ có một, đó là chết. Hắn lại không nghĩ tới chuyện Kim Lão Ma sẽ đi tìm Bắc Cảnh chi vương, theo hắn thấy dù Kim Lão Ma có to gan đến đâu thì cũng không dám phản bội hắn đi cấu kết ngoại địch. Bởi vì chuyện như thế một khi phát hiện, vậy thì không phải chỉ mỗi Kim Lão Ma phải chết, mà toàn bộ Nhai Thú tộc đều phải diệt vong. Bình thường Đông Cảnh chi vương không quản lý sự vụ cụ thể, đại bộ phận sự tình đều do Vẫn đại nhân quản, lực lượng bên phía Đông Vương Phủ cũng là do Vẫn đại nhân điều động. Vẫn đại nhân điều động lượng lớn lực lượng ẩn tàng, bắt đầu tổ chức truy tra tung tích Kim Lão Ma. Phía Đông Cảnh cũng có mật thám ở tám đại Tinh Vực, Vẫn đại nhân truyền tin để mật thám tại Thiên Loạn Tinh Vực đi liên hệ Lục Ly, yêu cầu Lục Ly cũng hỗ trợ tìm kiếm, đồng thời dặn Lục Ly chú ý cẩn thận. Lục Ly đã về tới Thiên Loạn Tinh Vực, hơn nữa còn thông qua tế đàn truyền tống của Thoản tộc để đi về Thiên Việt Thành. Hắn vừa về đến nơi, toàn bộ Tử Thần lập tức cảm thấy an tâm lên nhiều, Định Hải Thần Châm đã trở về, còn có thể có chuyện gì được nữa? Trên đường Thiên Diệp Tử Hề đã quen thân với mấy người Bạch Hạ Sương, nhất là với An Lộ Nhi thì quan hệ lại càng tốt. Về đến Thiên Việt Thành, Lục Ly không cần đi quản Thiên Dạ Tử Hề, tự có mấy người An Lộ Nhi đi an bài tiếp đón. Tiểu nữ hài này cũng rất kỳ quái, nàng vốn không phải người Tiên Vực mà đến từ giới diện bên ngoài, tới Tiên Vực nhiều năm vậy rồi, lại không nghĩ qua về nhà? Lục Ly từng hỏi qua chuyện này một lần, tình tự Tử Hề có chút trầm xuống, im lặng không đáp, Lục Ly liền cũng không hỏi nữa. Dù sao chỉ cần Thiên Dạ Tử Hề nguyện ý ở lại, nàng muốn ở bao lâu cũng được, lúc nào muốn đi, Lục Ly cũng sẽ không ngăn cản. Lục Ly trao đổi một phen với mấy đại cự đầu, Tử Thần không có đại sự gì cả, Thiên Loạn Tinh Vực cũng hoàn toàn an tĩnh. Đoán chừng đừng nói mấy năm nay, trong vòng trăm năm chắc cũng sẽ không có biến động gì lớn. Hiện tại lấy để uẩn của các tộc, dù có muốn làm loạn cũng không có tiền vốn để làm bừa. Lục Ly sử dụng địa đồ Chủ Thần quét khắp toàn bộ Thiên Loạn Tinh Vực một lượt, quả nhiên không phát hiện vấn đề gì, hắn cứ thế yên tâm ở lại trong Thiên Việt Thành, lần nữa tận hưởng tháng ngày nhàn nhã. Hơn một tháng sau, Thiên Việt Thành đột nhiên tới một vị khách nhân thần bí, khách nhân này trực tiếp xâm nhập Trưởng Lão Các Tử Thần, nói là cố nhân, yêu cầu được gặp Lục Ly. Võ giả thần bí này là một cường giả tiệm cận đại viên mãn, bên này không dám chủ quan, một mặt đề phòng, một mặt phái võ giả đi bẩm báo Lục Ly. - Cố nhân của ta? Lục Ly nhướng mày, thần niệm quét đi ra, khóa chặt cường giả kia, lại phát hiện vô cùng lạ mặt. Chỉ là một tên cường giả tiệm cận đại viên mãn mà thôi, Lục Ly cũng không quá để ý, thân hình chợt lóe xuất hiện ở trong Trưởng Lão Các, ánh mắt khóa chặt võ giả kia, hỏi: - Ta chính là Lục Ly, các hạ là? Cường giả kia quét mắt nhìn bốn phía một lượt, Lục Ly nghĩ nghĩ liền khoát tay nói: - Theo ta vào đây! Lục Ly dẫn cường giả này tiến vào Trưởng Lão Điện, mở ra Thần Văn, trong tay cường giả kia hiện ra một tấm lệnh bài, khuỵu gối quỳ xuống nói: - Lục đại nhân, tại hạ là thuộc hạ của Vẫn đại nhân, đây là lệnh bài đại nhân nhà ta. - Vẫn đại nhân?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK