Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4771 Không tin tà
Nói cách khác, mấy vạn quân sĩ và cường giả này là mồi nhử, quanh đây chắc chắn còn có ngư ông! Trọn cả Vô Tẫn Thần Khư chỉ một người có thể làm ngư ông, đó chính là Lục Ly. Đồng nghĩa với đây là bẫy rập do Lục Ly bố trí. Nếu đã biết là bẫy rập, như vậy bọn hắn tự nhiên không dám hành động thiếu suy nghĩ, thậm chí Bát trưởng lão còn nảy sinh ý định cho đại quân rút lui. Chẳng qua mồi nhử mấy vạn quân đội và cường giả này thực sự quá lớn, bọn Bát trưởng lão không nỡ bỏ qua. Nơi này đoán chừng tụ tập một phần tương đối lực lượng cường giả của Vô Tẫn Thần Khư, nhiều Thánh Hoàng và cấp Đế như vậy, một khi diệt sát sạch sẽ, lực lượng kháng cự ở Vô Tẫn Thần Khư sẽ không mấy đáng kể nữa. Ngoài ra bọn hắn cũng muốn xem xem, đến cùng Lục Ly sẽ dùng thủ đoạn gì? Bọn hắn có nhiều quân đội và cường giả như vậy, chỉ cần không phân tán, Lục Ly lại có thể làm gì được? - Đi thăm dò! Bát trưởng lão trầm ngâm một lát, sau đó truyền lệnh để đại quân bao vây quanh thành trì, rồi sai một đám Thánh Hoàng tiến hành thăm dò, mười mấy Thánh Hoàng đồng thời xuất động. Nếu gặp phải cường giả tập kích, lập tức lui về không được ham chiến, đồng thời gửi tin cầu viện. Phạm vi thăm dò cũng chỉ giới hạn trong phương viên trăm vạn dặm, không được cách quá xa. Một bên khác, bọn Bát trưởng lão cũng du đãng quanh phụ cận, tất cả cường giả tiệm cận đại viên mãn cùng lúc hành động, thần niệm tận lực thám tra, tìm kiếm hết thảy dấu hiệu khả nghi, chỉ cần thấy được manh mối, suy đoán ra bẫy rập Lục Ly bố trí là gì, vậy bọn hắn chưa hẳn không thể tương kế tựu kế giết ngược Lục Ly. ... Mấy trăm Thánh Hoàng sưu tra tứ xứ, bên cạnh đó còn có hơn hai mươi chí cường giả cũng tìm tòi nguyên suốt năm canh giờ, kết quả không thu được bất kỳ tung tích nào, cũng không thấy có bất kỳ bố trí nào, đến cả một tên trinh sát đều không thấy. Càng không phát hiện có Thần Văn, hết thảy đều rất bình thường. Sau khi xác định không có bố trí nào khác, Bát trưởng lão suất lĩnh mười một tên chí cường giả đi về bên này, ánh mắt như ưng quét nhìn trong thành, vung tay lên nói: - Tấn công! Nếu quanh đây đã không có bố trí, vậy thì dù Lục Ly có tới đánh lén hắn cũng không sợ, Lục Ly có thể nháy mắt miểu sát mười hai cường giả tiệm cận đại viên mãn ư? Hắn không tin. Bởi thế hắn tính nuốt trọn miếng mồi này, trước tiêu diệt mấy vạn quân đội và cường giả ở đây rồi tính. Mới đầu hắn vẫn rất cẩn thận, chỉ để mười vạn quân đội xung kích, số còn lại đứng im dựa theo phương trận có sẵn, không có mệnh lệnh không được loạn động. Chỉ cần quân đội không loạn, dù xảy ra bất kỳ tình huống nào cũng đều khống chế được. Rầm rầm rầm! Mười vạn quân đội bắt đầu oanh kích đại trận hộ thành, mười vạn đạo lưu quang sáng lấp lánh nguyên một góc trời, nháy mắt, đại trận hộ thành kia cũng sáng lên hào quang chói sáng, chiếu sáng nửa vòm trời. Tiếng nổ vang trầm muộn vọng tới, khiến tất cả quân sĩ đều cảm thấy tim đập thình thịch. Đại trận hộ thành này rất mạnh, then chốt là bên trong có hơn một vạn quân sĩ và rất nhiều cường giả đang không ngừng quán chú thần lực và Nguyên lực, khả năng phòng ngự vô cùng kinh người. Mười vạn quân đội liên thủ tấn công mà vẫn không thể phá được, chỉ khiến đại trận hơi có chút ba động mà thôi. - Hừ! Bát trưởng lão cười lạnh một tiếng, lần nữa vung tay lên, lại thêm mười vạn quân đội xuất động. Vẻn vẹn mười vạn quân đội công kích, đại trận hộ thành liền đã có ba động, vậy chắc cũng không mạnh như trong tưởng tượng. Sau khi có thêm mười vạn quân đội xuất động, hai mươi vạn đại quân liên thủ oanh kích, đại trận hộ thành vẫn chưa bị phá, nhưng ba động rõ ràng mãnh liệt hơn trước một chút. Rầm rầm rầm! Hai mươi vạn đại quân liên tục oanh kích, đáng tiếc hẳn chưa đạt tới điểm giới hạn, đại trận hộ thành một mực vững như tường đồng vách sắt. Trong mắt Bát trưởng lão chớp qua một tia phẫn nộ, hắn lần nữa vung tay lên, lần này trực tiếp điều động thêm hai mươi vạn quân đội, tổng cộng bốn mươi vạn người cùng lúc ra tay. - Toàn bộ xuất động! Trong Phàn Thành, một tên Thánh Hoàng bạo rống, tất cả võ giả và cường giả tức tốc đặt tay lên đại trận hộ thành, bắt đầu điên cuồng quán chú thần lực và Nguyên lực cho đại trận. Bên ngoài chính là bốn mươi vạn quân đội cùng lúc công kích, bốn mươi vạn người liên thủ, uy lực lớn đến chừng nào? Khả năng chịu đựng của đại trận hộ thành rất có thể sẽ đạt tới điểm giới hạn, khi ấy liền sẽ bị phá. - Ha ha! Trên cao không, Bát trưởng lão thấy được cảnh này, hắn có thể cảm nhận được vẻ sợ hãi, thấp thỏm, lo âu, điên cuồng... trong mắt quân sĩ bên dưới... Nếu chỉ là vài tên quân sĩ, vậy rất có thể là diễn. Nhưng mấy vạn quân sĩ về cơ bản đều lộ ra thần sắc như thế, vậy thì không khả năng là diễn được. Từ điểm này có thể suy tính ra hai kết luận, hoặc là mấy vạn quân sĩ đều không biết bố trí của Lục Ly, không biết có thể thắng được hay không? Không biết liệu còn sống sót? Hoặc là căn bản không có bố trí, bọn hắn chỉ đơn thuần muốn lấy tính mạng làm đại giá, kéo chậm bước chân đại quân. Ầm ầm ầm ầm ầm! Bốn mươi vạn quân đội đồng loạt oanh kích, nhưng khiến đại quân bên ngoài cũng như đại quân bên trong kinh ngạc chính là, đại trận này tuy lắc lư kịch liệt, song sau cùng vẫn chống đỡ được, bốn mươi vạn quân đội công kích nhưng vẫn chưa thể phá tan đại trận. Quân đội trong thành phấn chấn không thôi, đại trận này là do Lạp đại nhân đích thân bố trí, vốn tưởng chỉ là thần trận bình thường, không ngờ lại mạnh đến vậy. Bát trưởng lão nhướng mày, lần nữa phất phất tay, lần này xuất động thêm ba mươi vạn quân đội. Tổng cộng bảy mươi vạn người, bốn phương tám hướng gần như đứng đầy người, từ mọi phương vị có thể tấn công quanh thành trì đều có quân sĩ, có thể nói là trận hình công kích mạnh nhất có thể huy động được. Hô hô.
Chương 4772 Không tin tà (2)
Bên trong thành, quân sĩ và chúng cường giả đều lấy ra binh khí, chờ đợi đại trận hộ thành vừa phá mở liền lao ra chém giết. Mặc dù bên trong còn bố trí một ít tiểu pháp trận. Nhưng đến cả đại trận hộ thành đều không chịu được, chút tiểu trận kia lại được ích gì? Coán chừng chỉ một lượt công kích liền sẽ nổ tung. Lục Ly không hạ chỉ thị nào khác, chỉ lệnh bọn hắn thủ vững thành trì, giờ không thủ được nữa, vậy liền lao ra chém giết, chứ chẳng lẽ đợi chết ở chỗ này? - Chuẩn bị! Bát trưởng lão cũng yên ắng hạ lệnh, để hai mươi vạn quân đội làm đội dự bị, sẵn sàng xuất động bất cứ lúc nào. Hắn tuyệt không cho phép mấy vạn quân đội trong thành đào tẩu, phải lưu lại tất cả cho bằng được. Hắn không có ý tự thân xuất thủ, chí cường giả không thể động, bọn hắn cần tọa trấn, cần tùy thời giám sát thế cục, chủ yếu là để phòng ngừa Lục Ly ra tay. Chỉ cần Lục Ly không xuất thủ, còn lại đều là việc nhỏ, chỉ riêng đám Thánh Hoàng cũng đủ để ứng phó. Trong thành không có cường giả tiệm cận đại viên mãn, phía bọn hắn lại có rất nhiều Thánh Hoàng, hoàn toàn đủ sức nhẹ nhàng ứng đối. Hắn sai bốn tên cường giả tiệm cận đại viên mãn đi giám sát tình hình chung quanh, bất kỳ gió thổi cỏ động nào đều có thể lập tức phát hiện. Ầm ầm ầm ầm! Bên này bảy mươi vạn quân sĩ đồng loạt công kích, nháy mắt đó cảm giác như vòm trời sụp đổ, hào quang sáng chói khiến rất nhiều võ giả đều mù, tiếng nổ vang kinh thiên chấn cho màng nhĩ đau nhức. Vô số quân sĩ phóng thích thần niệm, thăm dò đại trận hộ thành, chỉ chờ đại trận hộ thành bị phá, quân sĩ và cường giả trong thành liền sẽ xông giết đi ra. - Ách... Không chỉ toàn bộ quân sĩ tại trường, lần này ngay cả bọn Bát trưởng lão đều không giấu được vẻ chấn kinh, bởi vì đại trận hộ thành sau một thoáng lay động kịch liệt liền vẫn sừng sững đứng đó. Ngay chính đám Thánh Hoàng trong thành đều không dám tin, đại trận hộ thành này thực sự cường đại như vậy ư? - Không đúng! Một tên Thánh Hoàng trong thành đột nhiên nhớ tới điều gì, thần niệm quét xuống lòng đất, rất nhanh, tròng mắt hắn khẽ co rụt lại, hắn phát hiện vấn đề, dưới lòng đất tựa hồ có một ít Thần Văn kỳ dị. Những Thần Văn này trước kia vốn không tồn tại, giờ lại đột nhiên xuất hiện. Chính bởi vì những Thần Văn này xuất hiện, khiến cho trọn cả đại trận hộ thành tăng cường gấp vô số lần, chống đỡ được công kích lần này. Nhìn từ bên ngoài, đại trận hộ thành không có bất kỳ biến hóa nào, vẫn cứ giống hệt như trước, khác biệt duy nhất chính là bên trong có thêm một ít Thần Văn, nhờ đó khả năng phòng hộ của đại trận mới được tăng cường không biết bao nhiêu lần. Tên Thánh Hoàng kia cảm thấy, đừng nói bảy mươi vạn quân sĩ, dù nhân số có nhiều gấp mấy lần, thậm chí gấp mười đều không oanh phá được. - Không lý nào! Thần niệm Bát trưởng lão quét qua, hắn cũng có thể thám tra ra được Thần Văn dưới lòng đất, chẳng qua bởi vì dưới lòng đất vốn đã bố trí rất nhiều Thần Văn, khắp nơi đều có đại trận tiểu trận đan xen, cực kỳ rắc rối phức tạp, trong thời gian ngắn làm sao có thể nhìn ra vấn đề? Hơn nữa trước đó hắn cũng không dò xét cẩn thận, nên không biết có một ít Thần Văn mới đột nhiên hiện ra. - Toàn bộ Thánh Hoàng cấp Đế xuất động! Bát trưởng lão không tin tà, hắn lệnh cho tất cả cấp Đế và Thánh Hoàng cùng lúc công kích, hắn tin tưởng chỉ cần tất cả cấp Đế và Thánh Hoàng đồng thời ra tay, phá tan đại trận này chắc chắn không vấn đề. Tất cả Thánh Hoàng và cấp Đế đều xuất động, gia nhập vào trong đội ngũ công kích. Tên Thánh Hoàng trong thành kia cũng phấn chấn không thôi, trầm hống quát: - Mọi người cùng nhau thêm chút sức, bọn hắn không phá nổi đâu! Người bên trong hồi thần, dồn dập quán chú thần lực và Nguyên lực, đại trận càng thêm sáng chói. Bên ngoài, chúng cường giả cũng đã chuẩn bị xong, cường giả và đại quân cùng lúc công kích, lần này công kích càng thêm bá đạo khủng bố, cảm giác như thể trời long đất lở đến nơi. Ầm ầm ầm ầm! Sau từng hồi tiếng nổ kinh thiên động địa, toàn trường đều trợn mắt há hốc mồm, trong mắt Bát trưởng lão hiện đầy kinh hãi. Bảy mươi vạn quân sĩ và nhiều Thánh Hoàng cấp Đế như vậy cùng lúc công kích, lại vẫn không phá nổi một đại trận hộ thành nhìn có vẻ rất đơn giản? - Toàn thể lui ra sau! Bát trưởng lão phẫn nộ, quát khẽ nói: - Tất cả cường giả tiệm cận đại viên mãn cùng lúc động thủ, bản tọa không tin không phá nổi cái trận khỉ khô này? … Một đại trận hộ thành nhìn có vẻ rất bình thường, nhưng bảy mươi vạn quân sĩ và nhiều Thánh Hoàng cấp Đế như vậy cùng lúc công kích, lại vẫn không cách nào phá mở, chuyện này quả thật không thể tưởng tượng. Chẳng qua Bát trưởng lão lại cho rằng bọn họ tuyệt đối có thể phá được, sức công kích của cường giả tiệm cận đại viên mãn cực mạnh, hoàn toàn vượt xa vô số đại quân đồng thời tấn công. Mỗi đại trận đều có điểm giới hạn, quân sĩ tuy nhiều, nhưng lúc công kích lại không đồng bộ, bởi thế rất khó tập trung đến một điểm, đồng nghĩa rất khó đạt tới điểm giới hạn kia. Cường giả tiệm cận đại viên mãn thì khác, sức công kích của bọn hắn vô cùng cường đại, mười hai tên chí cường giả có thể khóa chặt một điểm để oanh kích, khiến cho công kích khuếch đại lớn nhất, đột phá tới điểm giới hạn của đại trận hộ thành. Toàn bộ đại quân lui ra sau, Thánh Hoàng cấp Đế cũng lui ra sau, cách xa tận mấy trăm dặm. Bát trưởng lão sợ chờ đại trận nổ tung, sóng xung kích sinh ra sẽ thương đến những quân sĩ này, quan trọng hơn cả là sóng xung kích sẽ khiến quân trận hỗn loạn, quân đội trong thành có thể thừa cơ giết ra. - Chuẩn bị! Bát trưởng lão quát khẽ một tiếng, đều là chí cường giả, không cần phải dùng ngôn ngữ giao lưu, Bát trưởng lão quét qua một lượt, tất cả cường giả khác đều hiểu. Cả đám âm thầm ấp ủ công kích, chuẩn bị phóng thích thủ đoạn mạnh nhất, cùng lúc tấn công vào một điểm, nháy mắt phá tan đại trận hộ thành. Quân sĩ và Thánh Hoàng cấp Đế trong thành không khỏi khẩn trương, thần kinh ai nấy đều căng chặt, thấp thỏm không thôi. Mười hai cường giả tiệm cận đại viên mãn đồng loạt oanh kích, đại trận này chắc chắn gánh không được, bọn hắn tất phải chuẩn bị cho quyết chiến sau cùng.
Chương 4773 Đục nước béo cò
- Tất cả thối lui vào trong tiểu trận, đừng quản pháp trận bên ngoài! Đúng lúc đó, trong tai tên Thánh Hoàng dẫn đội tại trường đột nhiên vang lên tiếng truyền âm. Thánh Hoàng kia hơi ngớ, sau đó gần như không chút do dự, tức tốc truyền lệnh đi xuống. Tiếng nói kia quá quen thuộc, đoạn thời gian qua vẫn luôn nghĩ tiếng nói này sẽ vang lên, lại không ngờ vang lên đúng lúc then chốt này. Quân sĩ tại trường đều hơi ngớ, không nghĩ tới sẽ có mệnh lệnh kỳ quái như vậy. Chẳng qua trước đó Lạp đại nhân đã dặn, mọi chuyện đều phải nghe theo Thánh Hoàng này, kẻ trái lệnh chém không tha. Tất cả quân sĩ lập tức không chút ngập ngừng, dồn dập bay tới trên quảng trường trong thành, sau đó quang tráo sáng lên, bao phủ mấy vạn quân sĩ vào bên trong. - Ha ha! Chứng kiến cảnh ấy, bọn Bát trưởng lão trước là hơi ngớ, sau đó liền cười nhạo, trốn vào trong tiểu trận có hữu dụng không? Đại trận đều không gánh được, tiểu trận có thể gánh được chắc? Đây chẳng phải tâm lý đà điểu ư? Thần niệm Bát trưởng lão quét quanh bốn phương tám hướng một lượt, xác định không có bất cứ vấn đề nào, lập tức quát lớn: - Công kích! Xoẹt! Nháy mắt, mười hai đạo công kích cường đại đồng loạt phát ra, tất cả đều khóa chặt vào một điểm, thoáng chốc, điểm kia bạo phát quang mang sáng chói, chọc mù mắt rất nhiều quân sĩ, khoảnh khắc đó, khí thế khủng bố bạo phát khiến quân sĩ xung quanh run rẩy từ tận linh hồn. Oanh! Một tiếng nổ chấn thiên vang lên, sóng khí khủng khiếp cuốn thốc ra, không gian ba động kịch liệt, quang mang sáng ngời chói mắt, tiếp sau đó, đại trận hộ thành ầm vang nổ tung. Từng đạo sóng chấn động khuếch tán bốn phương tám hướng, quân sĩ đứng cách xa trăm dặm đều bị thổi cho lảo đảo. - Phá rồi! Vô số quân sĩ hô lên, đại trận hộ thành bị phá, quân sĩ trong đó đừng hòng thoát đi đâu được, trong mắt rất nhiều quân sĩ và cường giả bên ngoài lộ ra sát ý, hệt như từng con ác lang, mấy vạn quân sĩ bên trong chính là dê con, đang chờ bị bọn hắn giết mổ. Quân sĩ trong thành cũng cảm nhận được đại trận hộ thành bị phá, trong mắt ai nấy đều lộ ra vẻ tuyệt vọng, sát khí trên thân bắt đầu ngưng tụ, dù sao đều không đi được, Phàn Thành sẽ là nơi bọn hắn táng thân. Chết thì chết, nhưng trước khi chết có thể kéo theo vài tên làm đệm lưng, vậy liền hoàn mỹ. - Tặc tử Tê Viên tộc, chết đi! Đúng lúc này, phía chân trời tây bắc truyền đến tiếng rống phẫn nộ, tiếp đó ba đạo khí tức khủng bố cũng từ bên kia truyền đến, cảm giác như ba ngọn núi ép xuống. Đây rõ ràng là ba tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, ai nấy đều uy lăng cái thế, khiến người kinh hãi. - Ách... Bọn Bát trưởng lão hơi ngớ, cả đám ngước mắt nhìn về bên kia, năm trăm vạn quân đội cũng nhìn lại bên này, rất nhiều quân sĩ không khỏi lộ vẻ kinh nghi. Người tới là ba tên chí cường giả tiệm cận đại viên mãn, nhưng bên này có tận mười mấy chí cường giả, bọn hắn giết tới thì được ích gì? Bát trưởng lão thoáng nghi hoặc, hắn có tư liệu về một trong ba tên chí cường giả vọt tới, chính là hiện nhiệm tông chủ Thiên Đế Tông Lạp đại nhân. Hai người còn lại không có tư liệu, nhưng rõ ràng không phải Lục Ly. Ba người bọn Lạp đại nhân vọt tới làm gì? Tìm chết chắc? Ông! Gần như cùng lúc, trong thành đột nhiên sáng lên một đạo hắc quang, tiếp đó hắc quang kia lao vút ra, tựa như một con cự thú há miệng, thoáng chốc liền khóa chặt Bát trưởng lão và năm tên chí cường giả gần đó, nuốt trọn cả đám vào bên trong. - Không hay, đây là pháp trận truyền tống... Trong lòng bọn Bát trưởng lão không khỏi trầm xuống, bọn hắn muốn đào tẩu song đã quá muộn. Bọn hắn vốn đang bị Lạp đại nhân hấp dẫn chú ý, phản ứng chậm mất một nhịp, hơn nữa bọn hắn ở sát ngay cạnh thành trì, khoảng cách quá gần không thể kịp thời làm ra ứng đối. Nếu là pháp trận công kích, bọn Bát trưởng lão sẽ không quá để tâm, nhưng giờ lại là pháp trận truyền tống, chỉ thấy một đạo hấp lực khủng bố hút cả bọn vào. Lúc này Bát trưởng lão rốt cục hiểu ra, đây là bẫy rập do Lục Ly bố trí, đây là mưu kế của Lục Ly. Nói cho cùng, mưu kế của Lục Ly rất đơn giản, đó chính là phân hoá, kích phá từng phần. Sau khi tách bọn hắn ra, Lục Ly liền có thể nhẹ nhàng diệt sát từng nhóm một. Bố trí của Lục Ly không nằm ở ngoài thành, mà nằm ở ngay trong thành. Dưới đáy thành trì toàn là các loại Thần Văn chi chi chí chít, đại trận tiểu trận mê trận huyễn trận chằng chịt đan xen, khiến người nhìn mà hoa cả mắt. Đại bộ phận pháp trận đều vô dụng, thứ thực sự hữu dụng chính là thần trận truyền tống này. Mục đích của Lục Ly là truyền tống sáu người bọn hắn đi, sau đó đánh giết sáu tên chí cường giả còn lại và mấy trăm vạn quân đội tại trường. Sự xuất hiện của đám người Lạp đại nhân cũng có mục đích rất rõ ràng, chính là hấp dẫn chú ý của bọn hắn, sáng tạo cơ hội cho Lục Ly ngấm ngầm khống chế tế đàn truyền tống, di dời bọn hắn đi chỗ khác. Đáng tiếc Bát trưởng lão hiểu ra thì đã quá muộn, tế đàn truyền tống này rõ ràng là tế đàn truyền tống vô cùng đặc thù, cả đám chỉ cảm thấy thân thể bị nuốt vào, sau đó cưỡng chế truyền tống rời đi. - Giết! Mấy người Lạp đại nhân bạo hống một tiếng, như lợi kiếm giết tới. Gần như cùng lúc, hào quang trong thành cũng tuột đi, Lục Ly lệnh cho cường giả trong thành xông giết đi ra, thoáng chốc thế cục trở nên hỗn loạn. Thế cục không loạn, Lục Ly làm sao đục nước béo cò? Hết thảy bố cục đều nhắm đến thời khắc này, vì khiến cho cường giả địch nhân tách ra, vì khiến địch nhân trở nên hỗn loạn, hắn mới đánh liều lấy dẻ trong lửa, thừa loạn giết địch. Bọn Lạp đại nhân chia nhau khóa chặt một tên chí cường giả, bắt đầu mãnh công. Sáu tên chí cường giả còn sót lại đều có chút mơ hồ, mấy người Bát trưởng lão bị truyền tống đi khiến bọn hắn không khỏi luống cuống, cảm giác như quần long không đầu. Then chốt là mấy người Bát trưởng lão đột nhiên bị dời đi, bọn hắn biết trúng kế, muốn không hoảng cũng khó. Ông!
Chương 4774 Ma quỷ
Lục Ly một mực tiềm phục ở phụ cận, lúc này rốt cục đi ra, hắn xuất hiện sau lưng hai tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, khóe miệng nhếch lên ý cười lạnh lẽo, như một con rắn độc yên ắng lộ ra răng nanh lấp lánh hàn quang. … Bố cục lần này của Lục Ly tính là hoàn mỹ, hắn không đặt bố trí ở ngoài thành, bởi vì hắn rất rõ ràng, có bố trí bất cứ điều gì ở ngoài thành đều sẽ bị phát hiện, đều sẽ thành công cốc. Lần này hắn không thông báo bố trí của mình cho bất cứ kẻ nào, làm thế sẽ lộ mất, đám quân sĩ trong thành cũng sẽ không có được vẻ mê mang sợ hãi và điên cuồng như thật, không nhờ biểu tình của những quân sĩ kia, đoán chừng bọn Bát trưởng lão chưa hẳn đã dễ dàng mắc lừa. Trong thành trì bố trí rất nhiều Thần Văn, đây cũng là yếu tố then chốt, phần lớn Thần Văn đều được bố trí rất lộn xộn, mục đích là để lẫn lộn nghe nhìn. Đoạn thời gian này Huyết Linh Nhi một mực yên ắng bày trận dưới đáy thành trì, sở dĩ đại trận hộ thành mạnh như vậy chính là nhờ Huyết Linh Nhi cải biến Thần Văn, tăng phúc khả năng phòng ngự, bằng không sớm đã bị phá tan. - A... - A! Hai tiếng kêu thảm vang lên, tiếp đó hai tên chí cường giả bất ngờ quay cuồng ngay giữa không trung, vô số quân sĩ quét mắt tới, phát hiện nhục thân hai tên chí cường giả này chính đang bị ăn mòn với tốc độ vô cùng khủng khiếp. Bởi vì kịch đau, bọn hắn không ngừng phẫn nộ gầm rú, điên cuồng phát động công kích, rất nhiều quân sĩ và mấy tên Thánh Hoàng gần đó bị oanh giết. - Chuyện gì thế này? Đám chí cường giả còn lại bị dọa sợ, sao đột nhiên hai chí cường giả lại bị trọng thương? Nhìn bộ dạng này rõ ràng khó mà sống nổi... Thế mà bọn hắn đến cả bóng hung thủ đều không nhìn thấy... Sau khi phóng thích Hủy Diệt Thần Dịch đánh lén thành công, Lục Ly lập tức liền tiềm ẩn rời đi. Đám chí cường giả còn lại đều bị phía Lạp đại nhân hấp dẫn chú ý, bởi thế không phát giác ra được. Vốn là sáu đánh ba, giờ bên này bỗng chốc mất đi hai người, biến thành bốn đánh ba. Tuy còn có năm trăm vạn quân đội và vô số Thánh Hoàng cấp Đế. Nhưng bốn tên chí cường giả còn lại đều phát hoảng, năm trăm vạn quân đội cũng kinh hãi không thôi. - Giết... Mấy vạn quân đội và cường giả trong thành xông giết đi ra, mặc dù chỉ có năm sáu vạn, khí thế lại hoàn toàn lấn át năm trăm vạn quân đội bên này. Bọn hắn như lợi kiếm đâm xuyên đi vào, quân sĩ bên này đành phải cắn răng khai chiến. Bọn hắn vừa đánh vừa quét thần niệm quanh bốn phía, tìm kiếm hung thủ đánh lén hai chí cường giả vừa rồi. Ông! Lục Ly lần nữa ra tay, mục tiêu công kích là Tộc Vương Huyết Bằng tộc chính đang đối chiến với Lạp đại nhân. Hắn xuất hiện sau lưng tên Tộc Vương kia, sau đó phóng ra một đoàn hỏa diễm, hỏa diễm kia nuốt lấy Tộc Vương Huyết Bằng tộc. Chỉ là tốc độ Tộc Vương Huyết Bằng tộc cực nhanh, kịp có phản ứng, hỏa diễm vừa trút đến, hắn liền đã lướt ngang ra xa trăm dặm. Ầm! Hắn né tránh được đòn đánh lén từ Lục Ly, lại tránh không thoát công kích phối hợp từ Lạp đại nhân, bị Lạp đại nhân bổ cho một đao hất văng đi ra, thoáng chốc liền đã trọng thương. Lạp đại nhân lao đến như sói, mắt thấy Tộc Vương Huyết Bằng tộc khó mà sống được. - Lục Ly! Lần này Lục Ly hiển lộ thân hình, hỏa diễm đặc trưng kia của hắn khiến cho vô số quân sĩ và cường giả kinh hãi từ tận đáy lòng. Giờ mới qua bao lâu, ba tên chí cường giả lại đã có vẻ khó mà sống được, thế cục chớp mắt biến thành ba đánh ba... không, là ba đánh bốn, bên này còn có tồn tại càng thêm khủng bố chính là Lục Ly. Cảnh đó khiến tất cả quân sĩ và cường giả càng thêm phần luống cuống. Chiến hay trốn? Đây là một vấn đề, trốn.... bọn hắn không cam tâm, hơn nữa giờ mà trốn, kết cục chính là tan tác, đoán chừng mấy trăm vạn quân đội này sau cùng không thoát được bao nhiêu. Chiến... nhưng chiến thế nào mới được? Bọn hắn liều mạng, đánh giết một hai chí cường giả trong đám Lạp đại nhân hẳn là có thể, nhưng muốn giết chết Lục Ly thì sợ rằng không được. Lục Ly xuất quỷ nhập thần, sau khi đánh lén bất kể có đắc thủ hay không đều lập tức lẩn trốn đi, căn bản không cho bọn hắn cơ hội phản sát. Quan trọng hơn cả là thuật tiềm ẩn của Lục Ly quá lợi hại, ai cũng không thấy được, có lẽ hắn đang đứng sau lưng ngươi, nhưng ngươi lại chẳng cảm giác được gì. Xuy xuy! Ba tên cường giả còn đang xoắn xít, bên kia Lục Ly lại lần nữa động thủ, hắn khóa chặt một tên cường giả Tê Viên tộc, thành công lợi dụng Hủy Diệt Thần Dịch trọng thương đối phương. Lần này có bọn Lạp đại nhân phối hợp, Lục Ly đánh lén cực dễ dàng, chỉ cần cho hắn đủ thời gian, diệt sạch đám cường giả này không phải là vấn đề quá khó. - Trốn... Hai tên chí cường giả còn lại không ngập ngừng nữa, một tên Thái Thượng trưởng lão Thang Đao tộc rống lên, tức tốc đào tẩu về hướng đông nam. Chỉ là hắn vừa mới trốn đi ra, hư không trước mặt bỗng chợt sáng lên quang mang, một chiếc đỉnh gào thét bay đến, khoái tốc biến lớn, trong đỉnh lấp lánh lưu quang, ánh sáng bảy màu rủ xuống, chớp mắt đã trấn áp hắn lại. Tên chí cường giả duy nhất còn lại cũng đào tẩu, nhưng bọn Lạp đại nhân phản ứng cực nhanh, không còn đi quản đám chí cường giả đã trọng thương kia mà đồng loạt quay sang công kích tên chí cường giả đang chạy trốn, oanh giết chết tươi. Sáu chí cường giả, giờ đã chết mất một nửa, một tên bị trấn áp, hai tên bị trọng thương. Hai tên chí cường giả trọng thương cũng muốn đào tẩu, nhưng cơ hội tốt như vậy, bọn Lạp đại nhân há có thể lỡ qua? Lập tức như sói đói hạ sơn lao vút tới. - Trốn... Đám Thánh Hoàng và số quân đội còn lại không khỏi luống cuống, vội vung chân trốn đi, tứ tán ra khắp bốn phương tám hướng. Mấy vạn quân đội xông giết đi ra đều phấn chấn không thôi, thắng lợi đến quá nhẹ nhàng, ai nấy đều gầm gào không màng sinh tử, điên cuồng truy sát theo. Giờ chính là cơ hội tốt nhất, có thể lưu lại bao nhiêu quân đội liền phải xem bản sự của bọn hắn.
Chương 4775 Cá lớn
Cục diện tiếp sau không có gì huyền niệm, toàn bộ sáu tên chí cường giả bị diệt sạch. Không một ai sống sót, Lục Ly và Lạp đại nhân cũng tham gia truy sát, mục tiêu nhắm đến chủ yếu là Thánh Hoàng và cấp Đế quân địch, quân sĩ bình thường không cần quản, chỉ cần đánh chết được những cường giả này, quân đội sẽ theo đó tan tác, không sống được quá lâu. - Đừng đuổi về hướng tây bắc, sáu tên cường giả kia bị ta truyền tống tới mặt tây bắc, cách nơi này ức vạn dặm. Các ngươi tối đa chỉ được truy sát nửa canh giờ, sau đó về lại đây tập hợp, bằng không đợi sáu tên chí cường giả kia giết trở về, các ngươi sẽ nguy hiểm. Lục Ly dặn dò một tiếng, sau đó tiềm hành rời đi. Ba tên vương bài Tử Thần cũng được hắn phái đi ra, bí mật giám sát sáu tên chí cường giả bị truyền tống kia. Nếu sáu tên chí cường giả này giết ngược trở về, hắn có tự tin cũng lưu lại được, nếu bọn hắn chạy trốn, vậy đành phải nghĩ cách sau. ... - Bát trưởng lão, làm sao bây giờ? Trong một ngọn núi lớn cách Phàn Thành ức vạn dặm, sáu tên chí cường giả bao gồm Bát trưởng lão tụ lại với nhau, trên mặt ai nấy đều chất đầy vẻ hoảng hốt. Vốn tưởng bên này sẽ có mai phục, nhưng bọn hắn dò xét phụ cận hồi lâu, lại vẫn chẳng thấy được gì. Sắc mặt Bát trưởng lão có chút khó coi, xem ra bọn hắn đã bị Lục Ly tính kế, nếu bên này không có bố trí, vậy thì bố trí nhất định là ở Phàn Thành. Hắn tính toán thời gian truyền tống một lúc, phát hiện chí ít đã bị truyền tống đi ra ức vạn dặm. Nói cách khác lấy tốc độ nhanh nhất của bọn hắn, muốn bay trở về cũng cần nửa canh giờ, với nửa canh giờ sợ rằng chí cường giả bên kia đều bị giết sạch. - Đi về, hay là rút lui? Trong lòng Bát trưởng lão không khỏi đắn đo, suy xét tận hơn nửa nén hương, cuối cùng hắn cắn răng nói: - Không quản bên kia, chúng ta đi hội hợp với bọn Tứ trưởng lão. - Không quản? Bên này có Tộc Vương Phù tộc, hắn nghe xong lập tức cuống lên: - Nếu chúng ta không nghĩ cách cứu viện, đoán chừng năm trăm vạn quân đội bên kia sẽ bị đồ sát sạch sẽ. - Quân đội quan trọng hay là chúng ta quan trọng? Bát trưởng lão mặt không biểu tình nói: - Chúng ta qua đó phải mất chí ít nửa canh giờ, nửa canh giờ sau, chiến đấu sớm đã kết thúc. Nếu bọn hắn có thể đào tẩu, vậy chúng ta đi qua hay không đi qua đều không sao cả, nếu bọn hắn không cách nào đào tẩu, vậy chúng ta đi qua cũng chịu chết! Chính các ngươi cân nhắc đi, dù sao ta cũng sẽ không mạo hiểm, sinh tử là chuyện nhỏ, chỉ sợ chết vô ích... Dứt lời, Bát trưởng lão trực tiếp bay thẳng tới Lộc Thành, nơi bọn Tứ trưởng lão đang trú đóng. Trưởng lão Tê Viên tộc tự nhiên cũng đi theo, hai tên cường giả Phù tộc và Huyết Bằng tộc còn lại có thể làm gì được? Đành chỉ biết cắn răng đi theo. ... Lúc này bọn Tứ trưởng lão đang ở Lộc Thành, cách bên này tương đối xa, phải đi xuyên nguyên một đại vực. Bọn hắn vừa mới huyết tẩy Lộc Thành, hiện tại chính đang tiến hành hưu chỉnh ngay trong một ngọn núi lớn gần đó. Rất nhanh Tứ trưởng lão liền nhận được tin chiến tử của sáu tên chí cường giả bên kia, bởi vì tất cả chí cường giả đều có lưu lại bản mệnh ngọc phù, giờ đã có sáu viên ngọc phù vỡ tan. Oanh! Vừa nhận được tin, Tứ trưởng lão phẫn nộ vỗ tay lên cự thạch gần đó, cự thạch kia lập tức hóa thành phấn vụn. Đấy là Tứ trưởng lão còn cố đè nén lửa giận trong lòng, bằng không vỡ vụn không chỉ mỗi cự thạch này, mà là nguyên cả ngọn núi lớn. - Bát trưởng lão làm ăn kiểu gì thế này? Tứ trưởng lão không giấu được vẻ thất vọng, lạnh giọng nói: - Chỉ chết sáu người, vậy chắc là bị Lục Ly dùng kế chia tách ra, cái tên hồ đồ này, trước khi đi ta đã dặn đi dặn lại, nói tuyệt đối không được tách ra, sao lại còn chia binh? Sắc mặt mấy tên chí cường giả tại trường đều không dễ nhìn, thậm chí ánh mắt có chút phiêu hốt. Bọn hắn không khỏi hoài nghi, rốt cục liệu có thể đánh giết được Lục Ly, chinh phục được phiến thổ địa này hay không? Nhất là cường giả Tê Viên tộc, vốn việc này không quá liên quan đến bọn hắn, bọn hắn phái ra hai mươi tên trưởng lão, hiện tại đã chết mất bảy người, nếu toàn bộ đều chết sạch, đối với Tê Viên tộc mà nói sẽ là tổn thất vô cùng thảm trọng. Nếu có thể đánh giết Lục Ly, như vậy bọn hắn trả giá lớn đến đâu cũng đáng, dù toàn bộ hai mươi tên trưởng lão đều tử trận, chỉ duy nhất một người sống sót thì cũng được. Nhưng vấn đề bây giờ là, bọn hắn có thể giết chết Lục Ly ư? Nếu không giết được Lục Ly, tất cả bọn hắn lại đều bỏ mạng ở đây, vậy cái chết của bọn hắn chẳng phải thành vô ích. Chúng cường giả tụ lại thương nghị, Tứ trưởng lão không độc đoán mà để các cường giả phát biểu ý kiến, nghiêm túc tiếp thu, thử xem liệu có thể tìm ra phương án tiến lùi thích hợp. Nguyên một đám cường giả thương nghị hơn nửa ngày, lại không thương nghị ra được phương án nào khả thi, bởi vì bọn hắn phải đối mặt với một vấn đề nan giải, đó chính là không tìm thấy Lục Ly! Hơn nữa bọn hắn cũng không có bất kỳ thứ gì đủ sức uy hiếp Lục Ly, con dân bình thường chết đi, Lục Ly đều thờ ơ lạnh nhạt, cường giả Thiên Đế Tông thì bọn hắn không tìm được. Bây giờ trừ tứ xứ đồ sát một ít con dân võ giả bình thường ra, bọn hắn không còn biết làm gì nữa cả. Thế là sau cùng đành phải đợi ở chỗ này, đồng thời phái ra trinh sát đi dò xét tình hình. Chờ đợi ròng rã suốt hơn nửa tháng, bọn Bát trưởng lão đi tới, kể lại một lượt đầu đuôi sự thể, nghe xong, đám người Tứ trưởng lão đều trầm mặc. Bọn hắn cân nhắc một phen, phát hiện nếu ở trong cục diện tương tự, sợ rằng Tứ trưởng lão có tọa trận tại trường thì cũng trúng kế như thường. Quá khó để phòng bị! Trong lòng bọn Tứ trưởng lão có chút lo lắng bồn chồn, song vẫn ngay lập tức hành động, triệu tập toàn bộ đại quân bay thẳng tới Phàn Thành, bởi vì bên kia có rất nhiều vỡ binh, giờ đi qua thì còn có cơ hội cứu viện, đoán chừng sẽ có một bộ phận Thánh Hoàng và cấp Đế trốn ra được. Đồng thời bọn hắn cũng muốn làm rõ tình hình cụ thể, sau đó thương nghị bước tiếp theo nên đi như thế nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK