Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4911 Lưỡng toàn
Hàn lưu cuốn thốc tới, không chỉ đám cường giả tiệm cận đại viên mãn Huyết Cừu Điện, mà ngay cả Tộc Vương Cương tộc đều bị đông cứng. Quân sĩ phía dưới mặc dù ở trong Thần Văn pháp trận song cũng bị đông cứng. Vẻ chấn kinh trong mắt Tộc Vương Cương tộc càng thêm rõ ràng, hắn sống lâu vậy rồi, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy có Thần Văn có thể vây khốn đại viên mãn, thậm chí còn là lần đầu tiên nhìn thấy một tên Thánh Hoàng sơ kỳ phóng thích hàn khí, lại đông kết được cả đại viên mãn... Tạch tạch tạch! Từng phiến hàn băng trên thân Tộc Vương Cương tộc nổ tung, nhưng rất nhanh lại lần nữa đông kết, bởi vì hàn khí ở đây thực sự quá khủng bố. Hàn khí này rõ ràng không thương tổn được Tộc Vương Cương tộc, chỉ có thể giảm bớt tốc độ của hắn, Lục Ly vẫn không làm gì được hắn cả. Hưu hưu hưu! Trong Thần Văn từ từ ngưng tụ ra từng thanh từng thanh trường kiếm, bắt đầu thu gặt tính mạng đám cường giả tiệm cận đại viên mãn. Mặc dù Tộc Vương Cương tộc không ngừng phá tan hàn băng, nghĩ cách trợ giúp đám trưởng lão kia, đáng tiếc trường kiếm rất rất nhiều, hắn có thể bảo vệ được một tên, nhưng làm sao có thể bảo vệ được cả mười mấy tên, đến chính hắn đều đang không ngừng bị đông cứng. Trơ mắt nhìn từng tên từng tên trưởng lão bị giết, Tộc Vương Cương tộc phẫn nộ không thôi, hắn thông qua thiên địa chi lực đi cảm ứng sự tồn tại của Lục Ly, ý đồ xuyên qua lưới đánh cá một kích oanh sát Lục Ly. Đáng tiếc sau khi đánh ra hàn khí, Lục Ly lập tức về lại trong pháp giới, Tộc Vương Cương tộc căn bản không tìm ra được. … Trước kia hơn hai trăm cường giả tiệm cận đại viên mãn đều bị giết sạch chỉ trong nháy mắt, giờ chỉ có hơn mười chí cường giả, chẳng mấy chốc liền bị chém chết sạch sẽ, dù Tộc Vương Cương tộc có muốn tận lực bảo vệ cũng vô dụng. Bởi vì hàn khí thực sự quá mạnh, thỉnh thoảng Tộc Vương Cương tộc lại bị đông cứng, khoảnh khắc bị đông kết hắn chẳng thể làm gì được cả, chỉ biết trơ mắt nhìn đám cường giả bị đồ sát. Hắn phẫn nộ rống lên, phóng thích công kích không ngừng oanh lên Thần Văn pháp trận. Thần Văn pháp trận này quá mạnh, Huyết Linh Nhi tuy không cách nào dùng Thần Văn pháp trận đánh giết đại viên mãn, nhưng vây khốn một đoạn thời gian thì vẫn không thành vấn đề. Thần Văn mà Huyết Linh Nhi lĩnh hội được chính là Thần Văn trong Băng Hậu Cung, Thần Văn ở trong đó đã cường đại đến mức khó mà dùng ngôn từ để hình dung, đến cả Tộc Vương Tê Viên tộc đều không dám tiến vào sâu trong hàn khí, đủ thấy nó lợi hại đến cỡ nào. Tộc Vương Cương tộc oanh kích một lúc mà vẫn không thấy có hiệu quả, hắn cúi nhìn xuống dưới một lượt, sát khí lại lập tức tràn ra. Phía dưới có mấy chục vạn quân sĩ được bảo hộ trong Thần Văn pháp trận, trong cơn phẫn nộ hắn liên tục vỗ xuống mấy chưởng. Những chưởng này nện lên trên Thần Văn, Thần Văn lại không nổ tung. Song vẫn xuất hiện từng đạo sóng không gian chấn động khuếch tán ra, truyền vào bên trong. - A! Bên trong đều là một ít quân sĩ phổ thông, làm sao chống được đòn cách không chém giết của đại viên mãn? Dù chỉ có một phần trăm lực đạo truyền đi vào, những quân sĩ này cũng không gánh được, lập tức từng phiến từng phiến quân sĩ bị tàn sát. Lục Ly trong pháp giới nhìn thấy cảnh này, không khỏi thở dài đành chịu, hắn để Huyết Linh Nhi bố trí pháp trận chính là muốn giữ mạng cho đám quân sĩ. Đáng tiếc Tộc Vương Cương tộc ra tay, hắn không cách nào bảo vệ được. Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, không có đám quân sĩ này dẫn dụ, hắn há có thể đánh giết mười mấy tên cường giả tiệm cận đại viên mãn kia? Há có thể vây khốn đại viên mãn Tộc Vương Cương tộc này? Lục Ly lóe lên đi ra, truyền âm cho Huyết Linh Nhi nói: - Huyết Linh Nhi, có thể bố trí thêm một ít Thần Văn, vây khốn đại viên mãn này lâu hơn một chút? Nếu vây khốn được một tháng thì tốt không gì bằng. - Ta sẽ tận lực! Huyết Linh Nhi không dám đưa ra đáp án chắc chắn, dù sao đây cũng là đại viên mãn, rất nhiều Thần Văn nó còn chưa thể lĩnh hội, nếu tham ngộ được hết, khả năng có thể dùng sát trận đánh giết đại viên mãn. Giờ chỉ đành phải tiếp tục bố trí pháp trận, tận hết khả năng giúp Lục Ly tranh thủ thêm càng nhiều thời gian. Thần niệm Lục Ly quét về phía Tử Hỏa Thành, không bận tâm đến bên này nữa. Trong thời gian ngắn, Tộc Vương Cương tộc chưa thể đi ra, dù muốn phá trận cũng cần mất thời gian mấy ngày. Kế hoạch của Lục Ly là một vòng tiếp một vòng, mục đích sau cùng không phải chỉ đánh giết mười mấy tên cường giả tiệm cận đại viên mãn này, mục đích thực sự của hắn là toàn bộ cường giả tiệm cận đại viên mãn trong Tử Hỏa Giới. Hắn đang đợi đại viên mãn Đồng tộc đi ra, bên này đại viên mãn Cương tộc bị nhốt, mười mấy tên trưởng lão bị giết, Tộc Vương Đồng tộc rất có thể sẽ tới cứu viện. Một khi Tộc Vương Đồng tộc tới, như vậy Tử Hỏa Thành sẽ thành miếng mồi ngon cho Lục Ly đi nuốt. Lúc này trong Tử Hỏa Thành cũng đã tạc nồi! Tộc Vương Cương tộc ra ngoài tiếp ứng, trinh sát hồi báo nói Tộc Vương Cương tộc đón được rất nhiều trưởng lão, vốn tưởng rằng không sao. Lại không ngờ ngay vừa rồi lại được tin mười mấy trưởng lão chết sạch, cũng may bản mệnh ngọc phù Tộc Vương Cương tộc còn chưa vỡ, bằng không bọn hắn chắc là điên mất. Đại viên mãn Đồng tộc vội vàng triệu tập chúng cường giả thương nghị, đồng thời phái ra càng nhiều trinh sát đi dò xét tình hình. Thương nghị cũng thương nghị không ra được kết quả gì, tình huống đang mơ hồ, chẳng lẽ bọn hắn đều xuất động đi ra? Nhiều gia quyến tộc nhân thế này, chẳng lẽ cũng phải mang theo? Nếu không mang theo, vậy rời đi lỡ như Tử Hỏa Thành xảy ra chuyện thì phải làm sao? Bọn hắn đành chỉ biết tiếp tục chờ đợi trong lo lắng, mong ngóng trinh sát truyền tin trở về. Ngay khi vừa xảy ra chuyện, bọn hắn lập tức tung ra rất nhiều trinh sát, kiến tạo cầu truyền tin. Thời gian dần trôi, rất nhanh đã hai ngày trôi qua, tin tức rốt cục truyền về, khiến nguyên một đám cường giả đều phát điên. Lục Ly tới, bày bố đại trận, đặt bẫy dụ sát mười mấy trưởng lão, đồng thời vây khốn Tộc Vương Cương tộc. Trước mắt đại trận kia còn đang không ngừng oanh kích, tựa hồ muốn giảo sát Tộc Vương Cương tộc?
Chương 4912 Lưỡng toàn (2)
Đám trưởng lão Cương tộc dồn dập nhảy dựng lên, muốn xông ra đi cứu Tộc Vương, đại trưởng lão Đồng tộc gầm quát một tiếng, gọi lại tất cả cường giả. Hắn lạnh giọng nói: - Đây là kế của Lục Ly, các ngươi tính qua đó chịu chết à? Trong mắt đám cường giả lộ rõ vẻ sợ hãi, năm đó ở Hắc Dương Giới, thảm trạng của hơn hai trăm chí cường giả còn rành rành ngay trước mặt. Lục Ly quỷ kế đa đoan, bọn hắn xông đi qua nhiều khả năng sẽ trúng kế Lục Ly, đến lúc đó cả đám đều chết sạch. Một tên trưởng lão Cương tộc nói: - Vậy giờ phải làm sao? Chẳng lẽ trơ mắt đứng nhìn Tộc Vương chúng ta xảy ra chuyện? Vạn nhất Tộc Vương chúng ta gặp bất trắc, chúng ta có chết vạn lần cũng không hết tội. - Đúng vậy! Tộc Vương tuyệt đối không thể xảy ra chuyện, chúng ta tình nguyện chết sạch cũng phải cứu ra Tộc Vương! - Nhất định phải nghĩ cách cứu viện Tộc Vương! Từng tên từng tên trưởng lão dồn dập lên tiếng, nếu Tộc Vương bọn hắn chết rồi, Cương tộc liền triệt để đi đứt, tộc quần mà vong, bọn hắn còn sống lại có nghĩa lý gì? Bọn hắn làm sao có thể trơ mắt nhìn Tộc Vương của mình xảy ra chuyện? - Đủ rồi! Đại viên mãn Đồng tộc gầm lên: - Giờ Tộc Vương các ngươi còn chưa chết, chứng tỏ Lục Ly không đủ năng lực đánh giết hắn, các ngươi hò hét ầm ĩ xông đi qua liệu có thể cứu được hắn không? Các ngươi có thể tìm ra Lục Ly không? Các ngươi đi qua có thể làm được gì, nói ta nghe xem nào! Đám cường giả Cương tộc trầm mặc, đại viên mãn Đồng tộc trầm tư đi tới đi lui, lát sau mới nói: - Tất cả các ngươi lập tức rời khỏi đây, mang theo toàn bộ tộc nhân, đừng để ý mấy chục vạn quân sĩ còn lại kia. - Các ngươi đi ra xa chút, tìm tiểu giới diện nào đó đợi tạm, ta đích thân đi qua một chuyến. Các ngươi nhất định muốn chú ý giữ bí mật, không thể lưu lại bất cứ dấu vết nào! Ta sẽ nghĩ cách cứu ra Tộc Vương các ngươi, nếu thực sự hết cách, ta sẽ nhanh chóng đuổi theo các ngươi. Đại viên mãn Đồng tộc cũng sợ, phương án khả thi nhất bây giờ là hắn cũng đi qua, như thế may ra mới có tác dụng. Nhưng hắn vừa đi, lại sợ Lục Ly tới đánh giết tộc nhân, thế là đành phải để toàn bộ tộc nhân lặng lẽ triệt thoái. Hắn nghĩ đám tộc nhân này ngồi chiến thuyền, lấy tốc độ nhanh nhất rời đi, dù Lục Ly muốn truy tung cũng phải cần thời gian. Hắn đi qua nhìn xem, nếu có thể cứu liền cứu ra Tộc Vương Cương tộc, nếu không thể cứu thì chỉ còn nước quay đầu, khoái tốc đuổi theo đại bộ đội. Đây là phương án lưỡng toàn duy nhất. Thực ra đại viên mãn Đồng tộc có thể nhanh chóng bố trí một ít Thần Văn, trực tiếp phong tỏa Tử Hỏa Thành, nhưng nghĩ đến năng lực bố trí Thần Văn khủng bố của Lục Ly, đại viên mãn Đồng tộc không dám mạo hiểm. Vạn nhất Lục Ly tới, Thần Văn pháp trận nào đều không ngăn cản được, tốt nhất vẫn nên len lén chạy đi thì hơn. Đám cường giả tiệm cận đại viên mãn ngẫm nghĩ, cảm thấy đúng là chỉ có phương pháp này mới lưỡng toàn, cả đám bọn hắn xông đi qua đều không bằng được đại viên mãn Đồng tộc. Đại viên mãn Đồng tộc đi ra cũng sẽ an toàn hơn rất nhiều, chỉ cần đại viên mãn không hiện thân, Lục Ly không thể nào phát hiện ra được. Thương nghị xong xuôi, đại viên mãn Đồng tộc xuất động, đám cường giả tiệm cận đại viên mãn còn lại cũng bắt tay hành động, tụ tập toàn bộ tộc nhân, sau đó thu vào không gian thần khí, mở ra Thần Văn trong thành, yên ắng triệt ly Tử Vân Giới. - Ha ha! Toàn bộ cảnh này đều bị Lục Ly dò xét được, ngay khi những cường giả kia rời khỏi Tử Vân Thành, Lục Ly cũng hành động, hắn khoái tốc tiềm ẩn, đuổi theo đám cường giả kia, còn về Tộc Vương Cương tộc, hắn không quản nữa, dù sao cũng không giết chết được. … Mất chừng hơn nửa ngày, đại viên mãn Đồng tộc tìm được Tộc Vương Cương tộc, lúc này Tộc Vương Cương tộc vẫn đang không ngừng oanh kích Thần Văn pháp trận. Tuy Thần Văn pháp trận nhìn có vẻ rất mạnh, song Tộc Vương Cương tộc vẫn tự tin có thể phá mở được, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Thấy đại viên mãn Đồng tộc đi tới, Tộc Vương Cương tộc hơi ngớ, sau đó hỏi: - Sao ngươi lại tới đây? Đại viên mãn Đồng tộc tròn mắt nhìn hắn, hỏi ngược lại: - Ngươi bị nhốt, ta há có thể không đến? Sao Thần Văn pháp trận này mạnh vậy? - Ngươi trước đừng quản Thần Văn pháp trận! Tộc Vương Cương tộc truyền âm nói: - Lục Ly chính đang tiềm phục xung quanh đây, ngươi nghĩ cách dò tìm hắn, tìm ra liền kích sát ngay. Đại viên mãn Đồng tộc thoáng căng thẳng, vội vàng cảm ứng bốn phía, còn sử dụng đủ các loại thủ pháp, tỉ như lợi dụng thiên địa chi lực đi trấn áp, nhưng giày vò gần nửa canh giờ lại vẫn không phát hiện được gì. Hắn ngừng lại, đảo mắt nhìn về phía Tộc Vương Cương tộc nói: - Ta giúp ngươi mau chóng phá giải Thần Văn, trước cứu ngươi ra rồi tính. Tộc Vương Cương tộc một bên tiếp tục oanh kích, một bên truyền âm hỏi: - Ngươi đi rồi, tộc nhân trong thành phải làm sao? Vạn nhất Lục Ly giết đi qua thì thế nào? - Yên tâm đi! Đại viên mãn Đồng tộc truyền âm nói: - Trước khi tới ta đã để bọn hắn thu lại toàn bộ tộc nhân vào trong không gian thần khí, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất rời khỏi chỗ này. Dù Lục Ly có lần theo được cũng khả năng truy tung ra nhanh vậy được, hắn lại không phải Chủ Thần, có thể nhẹ nhàng truy tung ra mười mấy cường giả tiệm cận đại viên mãn. Ta sợ toàn quân lật chìm, không dám mang theo bọn hắn. Tộc Vương Cương tộc nghe xong, cảm thấy tựa hồ cũng có lý nên không hỏi nhiều nữa, then chốt là hắn không nắm chắc khoái tốc phá mở được Thần Văn pháp trận này, vạn nhất hắn bị nhốt ở đây mấy năm thì sao? Vạn nhất Lục Ly không ngừng đánh lén hoặc phóng thích hàn khí, hoặc sử dụng thủ đoạn nào khác thì sao? Đến lúc đó không chừng thật sẽ bị Lục Ly đánh giết. Lục Ly có rất nhiều thủ đoạn quỷ dị, hắn đã không khỏi có chút kinh hồn táng đảm. Đại viên mãn Đồng tộc chung tay oanh kích, tốc độ Thần Văn pháp trận yếu đi rõ ràng tăng nhanh mấy phần, hai tên đại viên mãn đều mừng thầm, xem ra không mất mấy ngày liền có thể oanh phá được.
Chương 4913 Tội gì phải thế?
Thời gian chỉ mấy ngày, bọn hắn không tin tưởng Lục Ly có thể nhẹ nhàng truy tung đuổi kịp cường giả tộc quần bọn hắn. Nếu là một đại đội nhân mã, có lẽ Lục Ly còn có cơ hội, nhưng chỉ là một ít cường giả tiệm cận đại viên mãn mang theo tộc nhân được chứa trong không gian thần khí, trừ phi Lục Ly là Chủ Thần, bằng không há có thể dễ dàng khóa định vị trí. Lục Ly không phải Chủ Thần, nhưng Lục Ly có địa đồ Chủ Thần! Lộ tuyến đào tẩu của đám cường giả tiệm cận đại viên mãn Cương tộc Đồng tộc thế nào, Lục Ly nắm rõ trong lòng bàn tay, khóa định vị trí là điều hết sức đơn giản, đồng thời lấy tốc độ nhanh nhất đuổi theo. Tốc độ Lục Ly không tính nhanh, nhưng hắn có chiến thuyền Tử Thần, một khi gia tốc, tốc độ chiến thuyền này vô cùng khủng bố, mặc dù chỉ có thể gia tốc ba lần, nhưng Lục Ly lại nắm trong tay tận mấy chục chiếc. Lục Ly không ngừng gia tốc, rút ngắn cự ly song phương. Tốc độ mười mấy tên cường giả tiệm cận đại viên mãn kia rất nhanh, một mực không dừng lại, hướng thẳng về phía bắc mà đi, sau đó lại lách vòng về hướng tây, bọn hắn chấp hành nghiêm ngặt mệnh lệnh của đại viên mãn Đồng tộc, không dám dừng lại dù chỉ một khắc. Truy sát bốn ngày, Lục Ly đã cách bọn hắn không xa, đám cường giả kia tựa hồ cũng cảm thấy an toàn, chuẩn bị tìm một tiểu giới diện dừng chân nghỉ tạm. Bọn hắn trước là dạo quanh một tiểu giới diện, sau đó lại bay đi, không biết vì nguyên nhân gì mà không đi vào. Lại bay nửa ngày, đám cường giả tiệm cận đại viên mãn kia tới một nơi phế giới rồi cứ thế tiến thẳng vào trong. Phế giới này rất u ám, bị khói đen che phủ, nhìn qua như có kịch độc. - Ha ha! Đối phương không đi nữa, Lục Ly mừng thầm, tốc độ đề thăng tới cực hạn, chỉ tiêu tốn gần nửa ngày liền đuổi tới bên ngoài phế giới. Hắn cũng không chút do dự, tiềm hành đi vào, tìm kiếm đám cường giả tiệm cận đại viên mãn kia. Hai tộc chỉ còn lại chừng một trăm cường giả tiệm cận đại viên mãn, một bộ phận còn bị thu vào trong không gian thần bí, tại trường chỉ còn lại hơn sáu mươi, bảy mươi cường giả tương đối mạnh. Khắp nơi quanh đây toàn là khí độc, đám cường giả kia không dám phóng thích tộc nhân đi ra. Chúng cường giả giấu mình trong sơn động, sơn động này còn được bố trí một huyễn trận, cả đám khoanh chân ngồi xếp bằng trong đó. Chẳng ai nói gì, chỉ có ánh mắt lấp lóe hiển lộ bất an trong lòng. Then chốt là vì đối thủ của bọn hắn là Lục Ly, đây là ác mộng của hai tộc bọn hắn. Hai tộc bọn hắn luân lạc tới bước hôm nay cũng hoàn toàn là bởi Lục Ly. Lục Ly đến bên ngoài sơn động, đối với hắn mà nói, huyễn trận ở đây có hay không có đều như nhau, hắn cứ thế trực tiếp tiến vào. Đứng trong sơn động, nhìn đám cường giả, hàn khí từ trong tay trút ra, nháy mắt liền đông kết sáu bảy mươi tên cường giả này. Giờ đối phó cường giả tiệm cận đại viên mãn, hắn đã chẳng cần phải dùng tới thủ đoạn nào khác, hàn khí vừa ra, nháy mắt liền có thể đông kết địch thủ. Hắn ở trong Băng Hậu Cung suốt cả trăm năm, hàn khí gần như bất tận, căn bản không cần bận tâm tiêu hao. - Địch tập... Một tiếng kinh hô vang lên, nhưng tiếp ngay sau đó, thanh âm im bặt mà dừng, tất cả cường giả đều bị đóng băng, lúc này bọn hắn cảm thấy linh hồn đều bị đông cứng. Trong tay Lục Ly hiện ra Vô Ngân Đao, từ từ nâng lên, trong ánh mắt sợ hãi của đám cường giả tiệm cận đại viên mãn, lưỡi đao hung hăng bổ xuống một tên cường giả. Oanh! Đầu lâu cường giả kia bị chém nát, toàn thân đông cứng, Nguyên lực tự nhiên cũng bị đông kết, không cách nào tung ra được thủ đoạn phòng ngự gì, chỉ biết trơ mắt đứng nhìn. Lấy nhục thân ngăn đỡ, làm sao có thể đương cự được với tập kích mãnh liệt từ Chí Tôn thần binh, nháy mắt liền đã mất mạng. Rầm rầm rầm! Lục Ly lần lượt oanh tới từng tên cường giả, thu gặt tính mạng đối phương mà như giết heo mổ gà, tất cả cường giả đều bị hắn trực tiếp nện nát đầu, lại không có đi phá hư không gian thần khí trong tay bọn hắn. Đây là hắn cố ý, hắn không muốn diệt tuyệt hai tộc, bằng không hai tên đại viên mãn kia chắc sẽ nổi điên mất, khi đó đối phương tất sẽ nghĩ hết mọi cách giết vào Thiên Việt Thành, đồ sát người nhà tộc nhân hắn để tiết hận. Lưu lại cho đối phương một ít tộc nhân, lưu lại chút ràng buộc cho bọn hắn, cũng là lưu lại một tia hi vọng, như vậy bọn hắn sẽ không đến mức nổi điên, không đến mức đi làm loạn. Rất nhanh, mười mấy chí cường giả đều bị Lục Ly gõ chết, Lục Ly không đi sưu tra bảo vật trên thân bọn chúng, cũng không phá hư không gian thần khí, mà chỉ lưu lại một phong thư, sau đó nghênh ngang rời đi. Tộc Vương Cương tộc và đại viên mãn Đồng tộc sớm đã thoát khốn, bọn hắn tiêu tốn mấy ngày mới phá mở được Thần Văn pháp trận, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới, đáng tiếc vẫn muộn mất mấy ngày. Đợi khi thông qua cảm ứng đặc thù của bản tộc để tìm đến đám chí cường giả kia, lại phát hiện chỉ còn một đống thi thể. - Lục Ly! Chứng kiến từng thân xác không đầu trong sơn động, đại viên mãn Cương tộc rống lên phẫn nộ. Trên thân Tộc Vương Đồng tộc cũng cuộn trào sát khí, rất nhanh bọn hắn phát hiện được đống không gian thần khí còn sót lại, dò xét một phen, ngoài ý phát hiện tộc nhân còn chưa bị giết. Bọn hắn cũng phát hiện phong thư Lục Ly bỏ lại, trên thư chỉ có mấy câu... vốn là minh hữu, tội gì phải thế? Các ngươi bất nhân, ta liền bất nghĩa. Sau ngày hôm nay, ân oán đã xong, nếu còn tái phạm, tất giết không tha. … Phong thư Lục Ly lưu lại khiến đại viên mãn Cương tộc và Đồng tộc đều trầm mặc. Trong lòng hai người rất trầm trọng, sở dĩ đi đến tình cảnh như hôm nay, tựa hồ không thể hoàn toàn trách Lục Ly, mà hẳn phải trách chính bọn hắn. Năm đó Cương tộc Đồng tộc là minh hữu với Lục Ly, giữa Cương tộc và Lục Ly còn từng có quan hệ rất tốt, Lục Ly không ít lần đi qua chủ thành Cương tộc, nhưng đến sau là chính Cương tộc Đồng tộc tự tìm đường chết.
Chương 4914 Thù này ta tất báo
Dã tâm và dục vọng khiến hai tộc đưa ra quyết định sai lầm, bọn hắn muốn trở thành siêu cấp bá chủ, muốn trở thành tồn tại tương tự như Yểm tộc xưa kia. Nghỉ ngơi dưỡng sức trăm năm, Cương tộc và Đồng tộc lớn mạnh không ít, dã tâm cũng biến lớn, sau khi Thiết Giáp tộc và Trường Mao tộc tìm đến, bọn hắn không do dự quá lâu, trực tiếp đáp ứng. Vốn tưởng có hai siêu cấp đại tộc đứng sau chống lưng, vốn tưởng mười phần chắc chín, cuối cùng không ngờ lại xuất hiện biến số, mà Lục Ly chính là biến số đó. Lục Ly không chỉ liên hợp chín đại chủ tể, còn lợi dụng sát trận, một hơi chém giết hơn hai trăm cường giả tiệm cận đại viên mãn, trực tiếp đẩy bọn hắn đến chỗ đại bại. Bây giờ Lục Ly lại truy sát tới, chém giết mười mấy chí cường giả còn sót lại, khiến bọn hắn triệt để đại thương nguyên khí. - Không đúng... Tộc Vương Cương tộc đột nhiên hơi ngớ, hắn nói: - Chúng ta gặp chuyện ở địa bàn Mông tộc, mấy đại thế lực kia liên hợp lại, liệu có phải cũng là Lục Ly giở trò quỷ? Đại viên mãn Đồng tộc trầm ngâm, thoạt nhìn chuyện lần này rất giống phong cách hợp tung liên hoành của Lục Ly, quan trọng hơn cả là Lục Ly nhẹ nhàng truy tung ra bọn hắn như vậy, rất có thể sớm đã bám theo bọn hắn được một đoạn thời gian. Tộc Vương Cương tộc nghiến răng nghiến lợi nói: - Hay là ngươi mang theo bọn hắn đi Tiên Vực, ta giết về lại Thiên Loạn Tinh Vực, nghĩ cách đồ sát tộc nhân Lục Ly để báo thù? Tộc Vương Cương tộc đã phát điên thật rồi, Lục Ly không cho bọn hắn đường sống, khu trục bọn hắn đi rồi, lại vẫn muốn đuổi tận giết tuyệt, khiến bọn hắn từ siêu cấp đại tộc triệt để luân lạc thành đại tộc bình thường, dù sau này có tới được Tiên Vực cũng rất khó quật khởi. - Quên đi! Đại viên mãn Đồng tộc thở dài nói: - Lục Ly đã dám đến, chứng tỏ không sợ ngươi trả thù. Hơn nữa Lục Ly có được thuật tiềm ẩn quỷ dị, lại nắm trong tay Thần Văn cường đại như thế. Dù ngươi tiềm hành tới được Thiên Việt Thành, lỡ như gia tộc bọn hắn cũng có bố trí Thần Văn cường đại tương tự thì sao? Khi đó ngươi không những không giết được người nhà hắn, còn bị mấy tên đại viên mãn vây công, sợ rằng chỉ có đi mà không có về. Ngươi không về được, chúng ta tới Tiên Vực, tộc nhân của ngươi biết phải làm sao? - Ừm… Tộc Vương Cương tộc ngẫm nghĩ một lúc liền cũng thở dài, vứt ý tưởng hoang đường này sang một bên. Thuật tiềm ẩn của Lục Ly quá biến thái, hắn không giết được, mà dù có giết được vài tên người nhà Lục Ly thì cũng nghĩa lý gì đâu? Vạn nhất hắn chết ở bên kia, ai đi thống soái tộc nhân Cương tộc còn sót lại, không có đại viên mãn che chở, chẳng lẽ còn trông đợi đại viên mãn Đồng tộc chiếu cố bọn hắn? Nghe thôi đã thấy không thực tế rồi. - Lục Ly, ngươi đợi đấy! Tộc Vương Cương tộc cắn răng nghiến lợi nói: - Thù này ta tất báo! Tộc Vương Đồng tộc hỏi: - Chúng ta còn có một ít quân sĩ ở Tử Hỏa Giới, những quân sĩ kia giờ phải làm sao? Chúng ta có cần quay về Tử Hỏa Giới một chuyến? Khi trước bọn hắn phái đi ra hai trăm vạn quân sĩ, bị tàn sát mất năm mươi vạn, còn thừa lại chừng một trăm năm mươi vạn, bọn hắn đi quá vội vàng, không kịp quản những quân sĩ kia. Tộc Vương Cương tộc nghĩ nghĩ rồi nói: - Thôi, không về nữa, tùy tiện tìm tiểu giới diện nào đó nghỉ lại, sau đó phái mấy tên Thánh Hoàng đi qua tiếp dẫn về đây. Nếu Lục Ly đã lưu thư, vậy hẳn sẽ không làm khó những quân sĩ kia đâu. Tử Hỏa Giới đã thành bóng mờ trong lòng bọn hắn, bọn hắn không muốn đi về, cũng không hứng thú quay lại trả thù tộc quần Tử Hỏa Giới. Then chốt bây giờ là liên hệ Tiên Vực, sau đó khoái tốc tiến vào Tiên Vực, đừng để xảy ra bất trắc nào nữa, hiện tại căn cơ hai tộc đã quá yếu, không thể dày vò thêm. Lục Ly ngồi chiến thuyền đi về, chẳng qua vẫn một mực thông qua địa đồ Chủ Thần theo dõi động tĩnh của đại viên mãn Đồng tộc và Cương tộc, xác định bọn hắn mang theo tộc nhân tới một tiểu giới diện nghỉ lại, hắn yên tâm. Hai tộc này chắc không dám làm loạn gì nữa đâu, bọn hắn giờ đã đại thương nguyên khí, có đi Tiên Vực cũng rất khó quật khởi. Giám sát nửa tháng, không thấy đại viên mãn hai tộc đi ra, Lục Ly triệt để yên tâm, hắn một đường bay thẳng trở về Thiên Loạn Tinh Vực rồi bí mật truyền tống đến Thiên Việt Giới. Sau khi trở lại Thiên Việt Giới, hắn vẫn không buông lỏng giám sát đối với hai tên đại viên mãn kia, hắn sợ hai người liều lĩnh tới điên cuồng ám toán bên này. Lại đợi thêm nửa năm, phía Tiên Vực truyền đến tin tức, Thiết Giáp tộc và Trường Mao tộc nguyện ý tiếp nhận hai tộc, đồng thời phái trưởng lão tới tiếp dẫn. Hai tộc trùng trùng điệp điệp khải trình, bay thẳng về phía Tiên Vực. Lục Ly khóa định vị trí đại viên mãn hai tộc, lần này đã triệt để yên tâm, hai tộc tới Tiên Vực rồi, muốn quay về báo thù sẽ tương đối khó. Hơn nữa lấy thực lực hiện tại của bọn hắn, có đứng chân được ở Tiên Vực hay không đều thành vấn đề. Cũng như Yểm tộc năm đó, chẳng phải sau này liền bặt vô âm tín? Thiên Loạn Tinh Vực dần quay về bình tĩnh, mười đại chủ tể đang trong thời kỳ trăng mật, lần này bọn hắn thu lợi không cạn, ai nấy đều bận rộn tiêu hóa địa bàn, làm gì có thời gian đi gây sự? Sau khi trở về Lục Ly công khai lộ diện qua một lần, phía Tử Thần lập tức phấn chấn không thôi, Lục Ly tựa như là Định Hải Thần Châm, chỉ cần có Lục Ly ở đây, Thiên Việt Thành liền vững như bàn thạch. Mấy đại cự đầu thi nhau đến bái kiến, tiếp đó là Thái Thượng trưởng lão, trưởng lão. Bất kể có phải thuộc phái hệ Lục Ly hay không, ai nấy đều tới bái kiến qua một lần. Hiện tại uy vọng Lục Ly quá cao, không chỉ là lão đại Tử Thần, còn là minh chủ của trọn cả Thiên Loạn Tinh Vực. Không riêng mỗi cao tầng Tử Thần! Sau khi biết Lục Ly lộ diện, thủ lĩnh mấy thế lực tiểu chủ tể cũng dồn dập truyền tống tới, đi đến bái kiến Lục Ly. Thủ lĩnh thế lực tiểu chủ tể tới, mấy thế lực chủ tể còn lại không thể không tới, ngay cả Thoản tộc và Phong Thần Điện cũng phái cao tầng đến. Đại viên mãn không góp mặt, nhưng điện chủ Phong Thần Điện và Đại trưởng lão Thoản tộc lại đều có mặt, hơn nữa tư thái còn rất thấp, hoàn toàn là thuộc hạ đến bái kiến minh chủ.
Chương 4915 Thiên Dạ Tử Hề
Lục Ly cũng rất khách khí, không chỉ đối ngoại, đối nội cũng vô cùng khách khí, không có vẻ gì là tự cao tự đại. Không phải hắn cố tỏ vẻ như thế, tính cách hắn luôn là vậy, đối đãi bằng hữu hay thuộc hạ đều rất khách khí. Hắn quan niệm rằng, uy vọng thực sự không phải dựa vào ngang tàng kiêu ngạo, cũng không phải dựa vào khoác lác thổi phồng, mà là dựa vào chiến tích mắt thấy tai nghe. Lục Ly thân làm minh chủ lại không quản sự, chỉ để Tử Thần phái một đại biểu đi Tài Quyết Đường, riêng hắn bận rộn hơn hai tháng liền tuyên xưng bế quan tu luyện, đóng cửa không gặp khách. Ngày ngày bồi cùng người nhà, chỉ điểm hậu bối, cuộc sống trôi đi rất nhàn nhã. Lục An hối cải làm người, mỗi ngày đều rất chăm chỉ, một bên tu luyện, một bên quản lý sự vụ Lục Minh. Lục An cũng lấy vợ, là một tiểu thư tiểu gia tộc. Lúc quen biết tiểu thư này, Lục An không lộ ra thân phận, hai người thật tâm yêu nhau. Tiểu thư này là người một tiểu gia tộc thuộc Lục Minh, tư chất không sai, hiện tại đã là Ngũ kiếp. Hai người đại hôn không lâu, vừa mới sinh hạ một đứa con trai. Lục Ly còn chưa thực sự làm phụ thân lần nào, giờ lại đã thành gia gia... Tiểu tôn tử rất đáng yêu, khoẻ mạnh kháu khỉnh, giống hệt Lục An khi còn bé. Lần này mấy thê thiếp Lục Ly có chuyện để làm, ai nấy đều ngày ngày vây quanh tiểu tôn tử này. Tên đứa nhỏ là do Lục Nhân Hoàng đặt, gọi là Lục Triển Phi, ngụ ý giương cánh bay cao. Trải qua nhiều năm mưa gió vậy rồi, tâm tính Lục Ly trầm ổn rất nhiều. Hiện tại trong lòng hắn đã không có yêu cầu xa vời gì, chỉ cầu phía Tiểu Bạch thuận lợi đột phá đại viên mãn, trở thành Đông Cảnh chi vương, những chuyện còn lại hắn đều không quá bận tâm. Chính hắn có thể đột phá đại viên mãn hay không, hắn đều không quá mong cầu, chiến lực hiện tại đã khiến hắn vô cùng mãn ý. Có thể che chở Lục gia trưởng thành, có thể che chở Trung Vương Giới lớn mạnh, vậy là đủ rồi. … Ngày tháng sau đó trôi qua vô cùng bình tĩnh, Thiên Loạn Tinh Vực không việc gì, Lục Minh không việc gì, Lục gia cũng không việc gì, Trung Vương Giới lại càng không việc gì, thế là Lục Ly cũng trở nên thảnh thơi không việc gì. Tu luyện không có tiến triển, pháp tắc băng tuyết tham ngộ được trong Băng Hậu Cung bởi vì rời khỏi Băng Hậu Cung mà ngừng lại. Huyết Linh Nhi ghi chép được rất nhiều Thần Văn, đủ cho nó ra bên ngoài lĩnh hội mấy trăm năm. Ở trong Băng Hậu Cung đối với Lục Ly mà nói thì chẳng ảnh hưởng gì cả, hàn khí có mạnh hơn nữa cũng không hiệu quả đối với hắn. Chỉ là ở một mình trong đó rất nhàm chán, cũng rất cô độc tịch mịch, bởi thế Lục Ly không quá muốn đi. Hiện tại Huyết Linh Nhi lại không cần phải đi quan sát Thần Văn, vậy nên Lục Ly cũng chẳng đến đó. Bên này vừa mới ổn định, hắn không tiện rời đi, trước cứ tọa trấn ở đây mấy chục năm rồi tính. Mười đại chủ tể ký kết hiệp nghị, trong vòng ngàn năm không được nội chiến, đồng thời cũng phải áp chế thế lực bên dưới không được làm loạn. Không nói ngàn năm, chí ít trong vòng trăm năm Thiên Loạn Tinh Vực chắc chắn sẽ không loạn. Các thế lực được đến rất nhiều địa bàn, tài nguyên cũng tăng nhiều, ai nấy đều dồn lực bồi dưỡng võ giả thiên tài. Ở trong hoàn cảnh yên ổn như thế, Lục Minh qua mỗi năm lại mạnh lên, đệ tử Lục Minh hiểu rất rõ một điều, địa vị hiện tại của Lục Minh là nhờ một mình Lục Ly chống đi ra. Nếu không có Lục Ly, bọn hắn ở trong Tử Thần chẳng là cái thá gì, càng đừng nói là ở Thiên Loạn Tinh Vực, bây giờ đệ tử Lục Minh ra ngoài đều ngẩng cao đầu, cảm giác hơn người một bậc. Lục Ly sáng tạo cho bọn hắn cơ hội tốt như vậy, kiến lập cho bọn hắn sân khấu tốt như vậy, lại cho bọn hắn đầy đủ tài nguyên, nếu bọn hắn còn không nỗ lực, vậy không bằng tìm miếng đậu hũ nện chết cho rồi. Cộng thêm hiện tại quy củ Lục Minh rất nghiêm ngặt, người đủ năng lực mới được lên, kẻ yếu tất phải đi xuống. Nếu tiến độ tu luyện không nhanh, tài nguyên sẽ theo đó giảm bớt, chậm nữa thì trực tiếp đưa về Trung Vương Giới. Thật không dễ dàng mới được đi ra kiến thức thế gian phồn hoa, bọn hắn há lại cam tâm quay về Trung Vương Giới. Bởi thế đệ tử Lục Minh đều rất liều mạng, Lục Linh cũng quản rất nghiêm minh, không đệ tử nào dám làm loạn, chuyện Lục An năm đó dọa sợ đệ tử Lục Minh, ai dám đi ra làm loạn, kết cục chỉ có con đường chết. Rất nhanh, năm mươi năm trôi qua, bên phía Lục Minh đã đột phá mấy tên Thánh Hoàng, Doãn Thanh Ti, Tượng Linh Lung, An Lộ Nhi, Kỳ Đinh Đông đều đột phá, trong nhóm thiên tài đầu tiên tới Lục Minh cũng có ba người đột phá. Hiện tại cấp Đế đã lên đến mấy trăm, Lục Kiếp càng là nhiều không kể xiết, căn cơ Lục Minh tính là miễn cưỡng ổn định, nếu đản sinh thêm mấy tên cường giả tiệm cận đại viên mãn thì tốt không gì bằng. Đáng tiếc cấp Đế và Thánh Hoàng có thể dùng tài nguyên đỉnh cấp tích tụ ra được, nhưng cường giả tiệm cận đại viên mãn thì lại không được, cường giả tiệm cận đại viên mãn cần thời gian rất dài mới có thể từ từ đản sinh. Việc này không gấp được, đại tộc đều cần năm tháng dài dằng dặc mới tích lũy ra được, không khả năng sẽ xuất hiện trong ngắn hạn. Đoạn thời gian này Tử Thần cũng bồi dưỡng được không ít cường giả, mấy năm nay riêng Thánh Hoàng đã đản sinh hơn ngàn, cường giả tiệm cận đại viên mãn tăng thêm bốn người, đáng tiếc mãi vẫn không xuất hiện đại viên mãn. Thực ra trong lòng đám người Lê Hoàng rất rõ ràng, bằng vào mấy lão gia hỏa bọn hắn mà muốn đột phá đại viên mãn gần như là không khả năng. Cảnh giới này về cơ bản có một định tính, vạn năm sau khi đột phá tiệm cận đại viên mãn mà vẫn chưa thể chạm tới bình cảnh kia, vậy thì cơ hồ không có hi vọng. Đám lão gia hỏa bọn hắn đột phá tiệm cận đại viên mãn đã mấy vạn năm, lại đều không chạm tới bất kỳ bình cảnh nào. Trong lòng bọn hắn rất rõ ràng, có liều mạng tu luyện thế nào, cố gắng tìm kiếm cơ duyên đến đâu, dù là cầm mạng ra đánh cược, sợ rằng cũng không cơ hội.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK