- Đầu hàng, ta đầu hàng!
Tên Nhân Hoàng Thái Dương Cung còn lại toàn thân đầy máu, thấy Địa Tiên Cơ gia rời đi, cung chủ đã chết, biết đã không cách nào xoay chuyển thế cục. Nếu còn không đầu hàng, không chỉ hắn phải chết, con em Khuất gia cũng đừng hòng sống sót một ai.
- Thánh Chủ!
Đồ Nghịch đảo mắt nhìn sang Lục Linh, chờ đợi ý chỉ của nàng. Lục Linh vung tay nói:
- Dẫn hắn tới chính điện, Đồ Nghịch, sai người quét dọn chiến trường, dọn dẹp hậu quả.
Lục Linh Lục Ly và mấy tên Nhân Hoàng mang theo Nhân Hoàng Thái Dương Cung bay tới Vân Thủy Điện, đại chiến rốt cục hạ màn.
Nhưng vô số người vẫn đang thẫn thờ đứng đó, thậm chí vết thương trên thân còn đang không ngừng đổ máu mà bọn hắn vẫn hồn nhiên không hay. Chỉ cảm thấy chuyện hôm nay như là một giấc mộng, vừa không chân thật, lại vừa quá mức hoang đường...
...
Trong chính điện, Lục Linh và Lục Ly tiến vào trước, ba tên Nhân Hoàng áp giải Nhân Hoàng Thái Dương Cung đi theo sau. Một tên Nhân Hoàng đứng chắn ở trước mặt Lục Linh, miễn cho Nhân Hoàng Thái Dương Cung liều chết đả thương Lục Linh.
Trên thân Lục Linh sáng lên hồng quang, trong tay chậm rãi ngưng tụ ra một viên đan dược màu đỏ, đan dược kia còn biết nhảy động, tựa như một đoàn hỏa cầu nho nhỏ.
Nàng tiện tay ném đan dược tới, nhìn xuống Nhân Hoàng Thái Dương Cung nói:
- Khuất Thừa, nuốt nó vào, như vậy ngươi mới có thể sống sót.
- Đây là...
Khuất Thừa, Nhân Hoàng duy nhất còn lại của Thái Dương Cung tiếp lấy đan dược, cảm nhận được năng lượng tung trào bên trong, hắn biết đây tuyệt đối không phải thuốc bổ. Rất có thể sau khi ăn vào, đời này liền sẽ trở thành nô lệ của Lục Linh.
Giờ khắc này hắn đã phần nào hiểu ra, vì sao năm tên Nhân Hoàng này đều phụng Lục Linh làm chủ, xem ra bọn hắn đều nuốt vào loại đan dược này, linh hồn đã bị Lục Linh khống chế.
Lục Ly cũng có chút hiểu được, lúc trước hắn một mực rất nghi hoặc, vì sao Nhân Hoàng ba đại thế lực lại sẽ nghe theo Lục Linh an bài, liên hợp Vân Thủy Điện đối phó Thái Dương Cung, lúc này nhìn thấy viên đan dược kia, trong lòng mới chợt hiểu.
Khuất Thừa ngập ngừng khoảnh khắc, cuối cùng cắn răng nuốt vào. Lát sau toàn thân hắn sáng lên hồng quang, tiếp sau trên mặt và cơ bắp đều hiển lộ ra từng đường vân màu đỏ. Lục Ly tử tế nhìn kỹ, phát hiện đó là từng con hỏa phượng nho nhỏ, trong lòng hắn khẽ chấn động, xem ra đan dược màu đỏ lửa này có quan hệ rất lớn tới Hỏa Phượng Thiên Thai của Lục Ly.
- A!
Bắp thịt trên khắp người Khuất Thừa khẽ rung lên, nét mặt lộ vẻ thống khổ, phải qua tận nửa nén hương, hồng quang trên người hắn mới tan biến, về lại hình dáng ban đầu. Hắn mở mắt nhìn qua Lục Linh, trong mắt không còn vẻ hung ác bạo ngược xen lẫn cừu hận, mà cung kính khuỵu gối quỳ xuống nói:
- Tham kiến Thánh Chủ!
- Tốt!
Trên mặt Lục Linh lộ ra ý cười nhàn nhạt, đảo mắt nhìn sang Lục Ly nói:
- Đây là Hỏa Phượng Thi Hồn Đan, do Hỏa Phượng chân nguyên của ta ngưng tạo mà ra, nuốt đan dược này vào liền thành phượng nô của ta.
- Quả nhiên...
Lục Ly thì thào một tiếng, khắc này, tất cả mọi nghi hoặc đều được giải đáp.
Sau khi bị mang đến Vân Châu, Lục Linh lợi dụng loại đan dược này bí mật khống chế điện chủ và Thái Thượng trưởng lão Vân Thủy Điện. Tiếp đó lại lặng lẽ khống chế Nhân Hoàng ba đại thế lực, cuối cùng đặt bẫy dẫn dụ Nhân Hoàng Thái Dương Cung đi ra, mục đích chính là nhất thống toàn bộ Vân Châu, trở thành Đại Đế Vân Châu.
Hơn hai năm trước, Lục Linh vẫn là một thiếu nữ tay không sức trói gà, bị Minh Xà bà bà cường hành mang đi, sau đó lại lần nữa bị bắt cóc, dẫn tới Vân Châu.
Qua hai năm, Lục Linh không chỉ tu luyện đến Quân Hầu Cảnh, còn bí mật mưu đồ trọn cả Vân Châu. Chuyện như thế nếu không phải tận mắt nhìn thấy, sợ rằng ai cũng không dám tin tưởng?
- Tỷ tỷ!
Lục Ly nhìn sang Lục Linh, chỉ về phía lão đầu râu bạc nói:
- Linh hồn của ngươi hẳn là bị hắn phong ấn, có thể để hắn nghĩ cách mở ra.
- Ừm, ta biết rồi!
Lục Linh khẽ gật đầu, nhìn vào Đồ Nghịch nói:
- Đồ Nghịch Hồ Lang Khuất Thừa, các ngươi đi chỉnh đốn quân đội, lập tức xuất quân tới Thái Dương Cung. Ta cho các ngươi thời gian một tháng, nếu một tháng sau còn chưa thể nhất thống Vân Châu, các ngươi đưa đầu tới gặp.
- Tuân mệnh!
Ba người Đồ Nghịch đi xuống, tại trường chỉ còn lại ba tên Nhân Hoàng, Lục Linh quay sang nhìn lão giả râu bạc nói:
- Vưu Bình, có phải năm đó ngươi đã phong ấn ký ức ta?
Vưu Bình thành thật gật đầu đáp nói:
- Hồi bẩm Thánh Chủ, năm đó lúc thuộc hạ mang ngươi trở về, ngươi một lòng muốn về Bắc Mạc, vô tâm tu luyện. Thuộc hạ sợ ảnh hưởng tới ngươi, thế nên mới... cường hành phong ấn ký ức trước kia.
- Hừ!
Lục Linh trùng trùng hừ một tiếng, lạnh lùng nói:
- Còn không mau mở ra phong ấn...
Lão đầu râu bạc vội vàng đi tới, trong tay sáng lên một đạo bạch quang, đặt lên đầu Lục Linh. Rất nhanh nét mặt Lục Linh lộ ra một tia thống khổ, Lục Ly căng thẳng đứng bên nhìn xem. Qua tận nửa canh giờ, vẻ thống khổ trên mặt Lục Ly mới biến mất.
Lát sau, Vưu Bình thu tay về, cung kính đứng nép sang bên cạnh, Lục Ly khẩn trương nhìn Lục Linh, nhẹ giọng kêu nói:
- Tỷ!
Lông mi Lục Linh khẽ run rẩy, lại không lập tức mở mắt ra, chỉ thấy nhịp thở nàng dần trở nên dồn dập, đợi chừng một nén hướng mới chậm rãi mở mắt, nhìn Lục Ly.
- Tỷ!
Thấy được ánh mắt quen thuộc của Lục Linh, cả người Lục Ly khẽ run, thất thanh kêu lên. Lục Linh vẫn không lên tiếng, chỉ si ngốc đứng đó nhìn Lục Ly, từ trong mắt hai hàng lệ nóng chảy xuống. Nước mắt hóa thành dòng, men theo gò má trượt xuống, đánh lên mặt đất, phát ra tiếng vang lanh lảnh.
- Tỷ tỷ!
Lục Ly rốt cuộc không kìm nổi kích động trong lòng, giang tay đem Lục Linh vào trong ngực, Lục Linh cũng duỗi ra hai tay ôm chặt Lục Ly, dùng sức rất mạnh, tựa hồ sợ Lục Ly tan biến mất.
Hai tỷ đệ ôm nhau khóc rống, qua suốt ba nén hương tâm tình mới dần ổn định lại. Lục Linh vỗ vỗ lưng Lục Ly, đẩy hắn ra, sau đó khoát tay để ba tên Nhân Hoàng trong đại điện lui xuống.
Sau khi đám người kia rút đi, nàng mới khẽ đưa tay vuốt nhẹ lên mặt Lục Ly.
Chương 832 Bá chủ Vân Châu
Bá chủ Vân Châu
- Lục Ly, tỷ không phải đang nằm mơ đúng không? Ngươi... Mấy năm nay ngươi sống thế nào? Làm sao tìm được tới Vân Châu?
- Hắc hắc
Lục Linh khôi phục ký ức, Lục Ly không giấu được vui sướng trong lòng, xấu hổ cười nói:
- Tỷ, ngươi không nằm mơ, suốt hơn hai năm qua ta một mực đi tìm ngươi. Toàn bộ Trung Châu đều tìm khắp cả, lại vẫn không thấy người. Đến sau nhờ cơ duyên xảo hợp, trong một tiểu thế giới của ta có thông đạo nối liền với U Châu, ta bèn phái người đi U Châu tìm ngươi, nhờ đó mới biết được tin ngươi ở Vân Châu.
- Toàn bộ Trung Châu đều tìm khắp cả?
Lục Linh nhíu mày hỏi:
- Ngươi trở về Trung Châu, trở về Lục gia?
- Đúng!
Lục Ly gật đầu nói:
- Ta đã trở về Lục gia, chẳng qua... Giờ ta không còn là con em Lục gia nữa, ta bị trục xuất. Gia gia trúng độc, đến nay vẫn đang hôn mê bất tỉnh, đại quyền Lục gia nằm hết trong tay đại gia gia. Ta bị Lục Toan hãm hại, dù được Thái Thượng trưởng lão cứu, nhưng Lục gia cũng đã ra thông cáo trục xuất ta khỏi Lục gia.
- Hả?
Nét mặt Lục Linh thoáng chuyển lạnh, trong mắt sát khí đằng đằng, cả giận nói:
- Lục gia dám đối xử với ngươi như thế? Để sau này tỷ tỷ dẫn người về lại Lục gia, giúp ngươi tìm về công đạo!
Lục Linh không đợi Lục Ly lên tiếng đã quan tâm hỏi tiếp:
- Mấy năm nay ngươi sống thế nào? Đã gặp phải những chuyện gì, kể hết lại cho tỷ tỷ nghe. Ai khiến ngươi chịu ủy khuất, tỷ tỷ sẽ giúp ngươi báo thù.
Lục Ly thấy bộ dạng sát khí đằng đằng đó của Lục Linh, cánh mũi bất giác chua xót, thoáng ngừng một lát mới bắt đầu kể lại một lần những chuyện gặp phải trong mấy năm qua, thậm chí bao gồm cả chuyện Thí Ma Điện, không hề có chút giấu diếm nào.
Ở trong lòng Lục Ly, Lục Linh là người thân thiết nhất của hắn trên thế giới này, đối với Lục Linh hắn không có bí mật.
- Giờ ngươi là Đại Đế Bắc Mạc? Chiến lực còn có thể quét ngang Quân Hầu Cảnh?
Nghe xong cố sự của Lục Ly, thần sắc Lục Linh không giấu được vẻ cả kinh, hai năm nay những chuyện Lục Ly trải qua còn đặc sắc hơn cả nàng, còn phải chịu nhiều cực khổ như vậy. Nàng vừa kiêu ngạo lại vừa có chút thương tiếc vuốt ve mặt Lục Ly nói:
- Ta biết đệ đệ của ta không phải người bình thường, là rồng nhất định sẽ thăng thiên. Là tỷ vô dụng, để ngươi chịu khổ bao năm nay.
- Tỷ, đừng nói thế!
Lục Ly lắc đầu an ủi:
- Là ta vô dụng, để ngươi lưu lạc bên ngoài lâu như vậy, chịu khổ nhiều như vậy. Tỷ, sao ngươi khống chế được đám Nhân Hoàng kia?
- Khống chế bọn hắn rất đơn giản!
Trên mặt Lục Linh chớp qua một tia hàn khí, nói:
- Ta là Hỏa Phượng Thiên Thai, trong thân thể có Hỏa Phượng chân nguyên, Vưu Bình Đồ Nghịch đều muốn có được Hỏa Phượng chân nguyên này. Bởi thế hai người một mực bồi dưỡng ta, muốn đợi Hỏa Phượng chân nguyên dị biến thành Hỏa Phượng Thiên Viêm lại cưỡng chiếm thân thể ta, hấp thu Hỏa Phong Thiên Viêm. Hỏa Phượng Thiên Viêm có tác dụng cực lớn đối với võ giả, có thể giúp cho võ giả thoát thai hoán cốt, có cơ hội rất lớn để xung kích Địa Tiên.
- Ta lợi dụng tham niệm của bọn hắn, bí mật tu luyện Hỏa Phượng Thi Hồn Thuật, ngưng kết ra Hỏa Phượng Thi Hồn Đan. Bọn hắn không hiểu được sự lợi hại của Thi Hồn Đan, bị ta lừa ăn vào, sau đó linh hồn liền bị Thi Hồn Đan khống chế, trở thành phượng nô của ta.
- Sau đó ta dẫn theo hai người Đồ Nghịch và Vưu Bình, âm thầm đi tới địa bàn ba đại thế lực, bố cục lừa thủ lĩnh ba đại thế lực vào bẫy, lần lượt cho chúng ăn xuống Thi Hồn Đan. Tiếp sau lại đặt bẫy lừa giết Nhân Hoàng Thái Dương Cung, chuyện sau đó nữa thì ngươi cũng thấy rồi đấy.
- Lần này ta không ngờ quan hệ giữa Thái Dương Cung và Luân Hồi Cung lại sâu đến vậy, vừa khéo lại có một tên lão tặc Cơ gia cũng ở chỗ này, nếu không nhờ ngươi đi ra chấn nhiếp, sợ rằng kết cục đã khác.
Lục Linh nói rất nhẹ nhàng, rất tùy ý, nhưng Lục Ly có thể nghe ra được hung hiểm trong đó. Cũng may mọi chuyện đã qua, Lục Linh cũng không phải chịu thương tổn gì lớn, nội tâm hắn mới thoải mái ít nhiều.
- Tỷ, ngươi thật lợi hại!
Nghĩ đến Lục Linh một thân một mình, không nơi nương tựa, mới đến Vân Châu hơn hai năm, lại đã bất động thanh sắc khống chế năm tên Nhân Hoàng, bốn đại thế lực, hiện tại còn trở thành bá chủ Vân Châu. Lục Ly kiêu ngạo thay cho nàng từ tận đáy lòng, Lục Linh mưu lược mưu trí, Lục Ly cảm thấy mình có thúc ngựa cũng không đuổi kịp.
Đại chiến Vân Thủy Thành hạ màn, nhưng đại chiến Vân Châu vẫn còn chưa triệt để kết thúc. Chỉ là toàn bộ Nhân Hoàng đều bị Lục Linh khống chế, chiến sự ở Vân Châu đã không có bất kỳ huyền niệm nào nữa.
Lục Ly phái người tìm đến Dạ Hổ, để hắn đi thông báo cho đám người Mông Thần về lại ẩn núp trong Vân Vụ Sơn. Sự tình lần này triệt để kết thúc, tự nhiên không cần thiết phải để Mông Thần lộ diện, nói thế nào đám người Mông Thần cũng là dị tộc.
Trận chiến này chết không ít người, trước trước sau sau tử thương tổng cộng chừng mấy chục vạn, Lục Ly thầm than Lục Linh tâm ngoan thủ lạt, nếu đổi lại là hắn sợ rằng không dám bố cục cái bẫy đắt giá đến thế.
Đối với tính cách Lục Linh hắn lại có thêm được nhận thức mới, đối đãi bằng hữu thân nhân nàng sẽ không tiếc mạng sống, đối đãi địch nhân nàng lại lãnh huyết như băng hàn, đối đãi người không liên quan, dù có chết nhiều hơn nữa nàng cũng sẽ thờ ơ mặc kệ.
Ngay từ khi còn bé Lục Linh đã phải hứng chịu quá nhiều cực khổ, thế thái nóng lạnh đúc tạo nên tính cách như bây giờ của nàng. Từ nhỏ Lục Ly được Lục Linh bảo bọc che chở, không cảm nhận được quá nhiều, bởi thế so với Lục Linh thì tính cách ôn hòa hơn một chút.
Mấy đại Nhân Hoàng chia quân chinh chiến các thế lực còn chưa thần phục, Lục Ly thì bồi cùng Lục Linh ở lại trong Vân Thủy Điện.
Thật ra rất nhiều trưởng lão Vân Thủy Điện đều đã bị Lục Linh khống chế, nếu không Thất tiểu thư cũng đã không nói đám lão gia hỏa kia đều tín nhiệm Lục Linh. Hết thảy đều là phượng nô, há lại sẽ không nghe lời nàng?
Lục Linh để Lục Ly trước nghỉ ngơi một lát, chính nàng thì đi nghe báo cáo rất tin tức, ban bố một loạt mệnh lệnh, bố trí rất nhiều sự tình.
Chương 833 Cám ơn ngươi đi ngang qua cuộc đời ta
Bố cục ở Vân Châu này nàng đã bố trí rất lâu, nàng không hi vọng xảy ra bất kỳ sai lầm nào.
Lục Ly ngồi thẫn thờ trong thiền điện, không lâu sau bên ngoài vang lên một trận tiếng bước chân, hắn nhướng mày nhìn ra, thấy được một gương mặt xinh đẹp.
Thất tiểu thư tìm tới cửa!
Vừa rồi Lục Ly tùy ý rửa mặt một phen, khôi phục lại bộ dáng vốn có, Thất tiểu thư đứng ở bên ngoài có chút không dám nhận, nhút nhát nói:
- Ngươi là Mạnh Kích?
Lục Ly khẽ cười nói:
- Ta không phải Mạnh Kích, ta tên Lục Ly, đến từ Bắc Mạc. Thất tiểu thư trước kia là ta lừa gạt ngươi, thật ra ta chỉ muốn mượn tay ngươi tìm đến tỷ tỷ Lục Linh, cũng chính là Thánh Nữ của các ngươi, ài... xin lỗi.
Sự tình đã xong xuôi, Lục Ly không nhất thiết lại tiếp tục đi lừa gạt Thất tiểu thư.
- Quả nhiên là thế!
Thất tiểu thư khóc rớt nước mắt, mím môi nói:
- Ta còn đang thắc mắc loại người như ngươi làm sao có thể là võ giả của Đồ gia chúng ta, lúc nãy nhìn thấy ngươi bay lên giữa trời đối thoại với Địa Tiên Cơ gia, ta còn tưởng nhận lầm người, ha ha...
Tiếng cười của Thất tiểu thư có chút thê lương, Lục Ly một mực lừa nàng, lợi dụng nàng, như vậy trước đó nói muốn dẫn nàng rời khỏi Vân Châu, tìm một thành nhỏ nào đó an nhàn sống tiếp cũng là lời gạt gẫm.
Nàng thẫn thờ nhìn Lục Ly, nước mắt bất giác chảy xuôi, không cách nào kìm được. Nhiều năm vậy rồi, nam nhân nàng chơi đùa qua không phải số ít, nhưng đây là lần đầu tiên nàng thực sự có cảm tình. Lại không ngờ mình bị lừa, chuyện này quả thực đả kích rất lớn tới trái tim nàng.
- Cũng phải...
Rất nhanh nàng xoa xoa nước mắt, miễn cưỡng cười nói:
- Ngươi ưu tú như vậy, xuất chúng như vậy, không khác gì vầng trăng trên trời, loại tàn hoa bại liễu như ta làm sao xứng với ngươi, cám ơn ngươi đã đi ngang qua sinh mệnh đời ta...
Thất tiểu thư lại mím môi, lần nữa nhìn Lục Ly một lúc thật sâu, tựa hồ muốn khắc sâu hình bóng hắn tận trong linh hồn.
Sau đó nàng rảo bước đi ra, nhịp chân không chút ngừng nghỉ. Lục Ly ngơ ngác nhìn theo bóng lưng Thất tiểu thư, không biết phải nói gì.
Sau lưng rất nhiều nữ tử phóng đãng đều có một đoạn chuyện cũ thương tâm. Lục Ly rất đồng tình Thất tiểu thư, lại không đồng nghĩa hắn có thể tiếp nhận nàng. Mỗi người đều có cuộc sống của riêng mình, hắn không phải chúa cứu thế, không khả năng đi cứu vớt tất cả mọi người được.
Huống hồ...
Câu đe dọa mà Địa Tiên Cơ giả lưu lại trước khi đi vẫn cứ như một thanh lợi kiếm lơ lửng trên đỉnh đầu Lục Ly. Mười năm về sau bốn đại thế lực liệu có liên hợp xâm lấn Bắc Mạc không? Lục Ly không biết, chỉ biết Luân Hồi Cung tuyệt đối sẽ không nuốt trôi cục tức này.
Dưới tay Lục Ly có một tên Nhân Hoàng, hiện tại dưới tay Lục Linh cũng có sáu tên Nhân Hoàng, nhưng chút thực lực ấy mà muốn đối kháng với Luân Hồi Cung thì vẫn không khác gì lấy trứng chọi đá.
Khoan nói Luân Hồi Cung có một ít Địa Tiên, chỉ riêng số lượng Nhân Hoàng của bọn họ tuyệt đối đã vượt quá hai mươi người. Thời gian mười năm, Lục Ly và Lục Linh liệu có thể bồi dưỡng được bao nhiêu Nhân Hoàng?
Ba tên, năm tên, mười tên...
Cứ cho là bọn hắn vận khí nghịch thiên, bồi dưỡng được mười tên Nhân Hoàng, nhưng vậy thì đã sao? Luân Hồi Cung tuỳ tiện phái đến một hai tên Địa Tiên liền có thể quét ngang, đến lúc đó kết cục chờ đợi bọn hắn vẫn cứ rất thảm liệt.
- Ừm...
Nghĩ đến hiện tại dưới tay Lục Linh có sáu tên Nhân Hoàng, Lục Ly bất giác có chút hưng phấn, bởi vì rốt cục hắn đã có thể phái người đi xuống Hàn Băng Thâm Uyên.
Trước đó Lục Ly phái Mông Thần xuống qua một lần, nhưng thực lực Mông Thần vẫn không đủ, chỉ xuống đến một nửa liền cảm giác được nguy cơ trí mạng, không dám tiếp tục thâm nhập sâu thêm.
Giờ đây có được nhiều Nhân Hoàng như vậy, hoàn toàn có thể phái ba bốn tên Nhân Hoàng chiếu ứng lẫn nhau, cùng đi xuống thăm dò. Chỉ cần tìm tới Lục Nhân Hoàng, liền sẽ có cách đưa bọn họ lên.
...
- Ừm, có thể!
Đợi Lục Linh xử lý xong xuôi mọi việc, Lục Ly nói ra ý tưởng này, Lục Linh lập tức gật đầu nói:
- Đợi Vân Châu nhất thống rồi, ta liền mang bốn tên Nhân Hoàng đi xuống Hàn Băng Thâm Uyên. Bản mệnh ngọc phù của phụ thân một mực chưa vỡ, ít nhất hắn vẫn còn sống.
Trong tay Lục Linh hiện ra một tấm ngọc phù, chính là bản mệnh ngọc phù của Lục Nhân Hoàng. Năm đó ở Vũ Lăng Thành, cả người nàng bốc lửa, nhưng tấm ngọc phù này vẫn không bị cháy hỏng, dù sao cũng là bản mệnh ngọc phù được Lục gia chế tạo riêng cho Lục Nhân Hoàng, công kích từ võ giả bình thường hẳn là không nện nát được.
Đếm hôm ấy ở Vũ Lăng Thành, Lục Linh và tộc trưởng Triệu gia đồng quy vu tận, bị đốt chết tươi. Đến sau nhờ thức tỉnh Hỏa Phượng Thiên Thai mà dục hỏa trùng sinh, chân què của nàng cũng được chữa lành, thân thể còn được cải tạo, biến thành thể chất tích hợp tu luyện.
Bởi thế nàng mới tu luyện nhanh như vậy, cộng thêm sau khi tới Vân Châu, điện chủ Vân Thủy Điện và Vưu Bình đều hi vọng Lục Linh nhanh chóng đề cao cảnh giới. Chỉ có như vậy mới ngưng kết Hỏa Phượng chân nguyên trong người nàng thành Hỏa Phượng Thiên Viêm, thế là bọn hắn cung cấp cho nàng linh tài tu luyện tốt nhất, khiến cảnh giới nàng đột nhiên tăng mạnh.
Đối với thiên địa thần thai Lục Ly không hiểu rõ lắm, chỉ biết thứ này khẳng định rất hiếm thấy. Lục Linh vừa hiển lộ ra Hỏa Phượng Thiên Thai, Minh Xà bà bà lập tức cướp người, có thể thấy thiên địa thần thai này là tồn tại nghịch thiên cỡ nào. Hơn hai năm tu luyện tới Quân Hầu cảnh trung kỳ cũng là điều bình thường.
Lục Linh nhíu mày trầm tư thoáng chốc, sau đó mở miệng nói:
- Lục Ly, chuyện bốn đại thế lực ngươi cũng đừng quá mức bận tâm. Còn tận mười năm, tỷ tỷ nhất định sẽ cố gắng, không chừng mười năm sau ta đã đột phá được Địa Tiên. Chỉ cần đột phá Địa Tiên, Hỏa Phượng Thần Viêm của ta có thể thiêu chết bất cứ Địa Tiên nào.
- Ừm!
Lục Ly khẽ gật đầu, nhếch môi cười nói:
- Kỳ thật chỉ cần cứu ra được phụ thân mẫu thân, rồi cứu tỉnh Thu Tuyết, thì dù có phải giấu mình trong Hoang giới cả đời ta cũng vừa lòng thỏa ý.
Chương 834 Quái thai
Quái thai
- Hừ!
Lục Linh lại không cho là đúng, hừ lạnh nói:
- Tính cách ngươi quá mức ôn hòa, người khác bắt nạt chúng ta, chúng ta liền phải nghĩ cách trả đũa ngược lại, không thể để người đè đầu cưỡi cổ như vậy được. Không phải chỉ là bốn đại thế lực thôi ư? Chỉ cần cho ta thời gian, ta có thể san bằng trọn cả Thần Châu đại địa, đến lúc đó ta để ngươi làm Đại Đế của Thần Châu đại địa, để Lục Chính Đàn quỳ gối xuống nhận lầm với ngươi.
Bộ dạng phong mang tất lộ và dã tâm bừng bừng này của Lục Linh khiến Lục Ly có chút không thích ứng.
Chẳng qua hắn chỉ có mỗi người tỷ tỷ này, chỉ cần là chuyện Lục Linh muốn làm, hắn tất sẽ toàn lực trợ giúp nàng, liền bèn cũng gật đầu cười nói:
- Được, tỷ đệ chúng ta cùng nhau cố gắng, tranh thủ có ngày san bằng trọn cả Thần Châu đại địa, trở thành chúa tể của phiến thổ địa này!
...
Rất nhanh Vân Châu liền được nhất thống, Đồ Nghịch dẫn theo Khuất Thừa tới địa bàn Thái Dương Cung, rất nhiều gia tộc lớn nhỏ nới đó lập tức buông vũ khí đầu hàng.
Nhân Hoàng Thái Dương Cung đều quy phục, bọn hắn mà cứ gượng chống đến cùng, kết cục chỉ có thể là hóa thành tro bụi, dù sao đều là theo người làm tiểu đệ, kiếm ăn với ai mà không phải làm kiếm ăn?
Một số lão gia hỏa của Thái Dương Cung rất có cốt khí, một mực không chịu đầu hàng, còn chỉ trích Khuất Thừa không có ngạo cốt, kết quả sau khi bị Đồ Nghịch giết một nhóm liền đều thành thật.
Hướng tây nam cũng nhanh chóng được bình định, bên kia có một nửa địa bàn thuộc quyền quản lý của ba đại thế lực, một nửa còn lại do số ít thế lực chia cắt. Sơn chủ Thiên Lang Sơn đích thân dẫn đội, một đường nghiền ép đi qua, chỉ cần không đầu hàng liền giết không cần luận.
Bởi vì đại quân đều được di chuyển bằng truyền tống trận, tốc độ cực nhanh, hiệu suất cũng cực cao, vẻn vẹn chỉ hai mươi ngày, bốn phía không ngừng truyền đến tin chiến thắng. Vân Châu về cơ bản đã được thống nhất, chỉ còn số ít tiểu gia tộc lẩn trốn, chẳng qua đã không thành được uy hiếp.
Lục Linh ra thông cáo, để tộc trưởng tất cả các gia tộc tứ phẩm trở lên tề tụ Vân Thủy Thành, cùng nhau thương nghị chuyện kiến lập đế quốc. Nói là thương nghị, kỳ thật không cần thương nghị gì cả, hết thảy đều nghe theo ý chỉ Lục Linh, người khác không có phần lên tiếng.
Lục Linh quyết định thành lập Vân Vũ đế quốc, đối ứng với Thần Vũ đế quốc ở Bắc Mạc.
Chỉ là Lục Linh không làm Đại Đế, mà ngược lại để Đồ Nghịch thượng vị, trở thành Đại Đế đời thứ nhất của Vân Vũ Đế Quốc, Lục Linh vẫn cứ là Thánh Nữ, chẳng qua là từ Thánh Nữ Vân Thủy Điện chuyển thành Thánh Nữ Vân Vũ đế quốc. Một điều khiến rất nhiều người bất ngờ chính là, Lục Ly không ngờ lại thành là Đại Quốc Sư.
Mới đầu nghe được muốn để mình làm Đại Quốc Sư, Lục Ly lập tức nghĩ tới cự tuyệt, nhưng rất nhanh sau đó hắn liền hiểu được ý tứ của Lục Linh.
Mặc dù mười hai Vương tộc Trung Châu có ước định, nhưng bọn hắn len lén làm ra một ít thủ đoạn, ai cũng không nói được gì, tỷ như Luân Hồi Cung giật dây khống chế Thái Dương Cung.
Một khi hắn trở thành Đại Quốc Sư Vân Vũ đế quốc, liền bằng với nói cho bên ngoài, địa bàn này là của hắn. Những gia tộc muốn mưu đồ Vân Châu ắt hẳn phải cố kỵ phần nào.
Rốt cuộc người đứng sau lưng Lục Ly chính là đại điện chủ Thí Ma Điện.
Lục Linh không ngồi lên vị trí Đại Đế cũng rất dễ để hiểu được, Lục Linh chỉ có thực lực Quân Hầu Cảnh, nếu cường hành leo lên đế vị, sẽ khiến rất nhiều người không phục, đồng thời dẫn lên thế lực lớn ở các nơi khác như U Châu Lương Châu ngấp nghé.
Dù sao toàn bộ Nhân Hoàng Vân Châu đều nằm dưới tay Lục Linh, ai làm Đại Đế mà chẳng giống nhau? Đầu to trong tài nguyên ở Vân Châu tất sẽ do Lục Linh chi phối, nàng ra lệnh ai lại dám không nghe?
Lượng tài nguyên Vân Châu khiến Lục Ly bị dọa không nhẹ, vô số linh tài được vơ vét lại, toàn bộ linh tài ở Thái Dương Cung gần như đều được chuyển dời, chứa trong tận mấy trăm chiếc Không Gian Giới Chỉ, giá trị không cách nào đong đếm.
Vân Châu lớn gấp mấy chục lần Bắc Mạc, Thái Dương Cung lại một mực là bá chủ ở Vân Châu, những năm qua tích lũy được rất nhiều linh tài. Hiện giờ Linh Lung Các đã không còn giao dịch với Bắc Mạc, Lục Ly còn lo lắng linh tài chỉ có thể chống đỡ mấy năm, giờ xem ra lượng linh tài này hoàn toàn đủ cho bọn hắn dùng trăm năm mà không cạn.
- Đúng rồi!
Lục Ly nghĩ đến một chuyện, Lục Linh không khả năng vứt bỏ Vân Châu, nơi đây là một khối bảo địa, Lục Ly cũng không khả năng để Lục Linh vứt bỏ.
Như vậy hắn và Lục Linh liền phải thường xuyên đi đi về về giữa Vân Châu và Bắc Mạc, đồng nghĩa với phải thường xuyên từ thông đạo U Châu tiến vào Hoang giới. Lối đi này trong thời gian ngắn sẽ không bại lộ, nhưng thời gian dài nhất định sẽ có vấn đề.
Lục Ly tìm đến Lục Linh, để nàng điều động một số người đi chiếm giữ vực giới nơi có thông đạo. Thế lực khống chế nơi đó là một gia tộc ngũ phẩm, chỉ cần tuỳ tiện phái đi mấy tên Quân Hầu Cảnh liền có thể đánh xuống được.
Lục Linh không tùy tiện phái người đi, mà tìm tới hai tên Thái Dương Cung Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, buộc hai người nuốt xuống Hỏa Phượng Thi Hồn Đan, sau đó để bọn hắn bí mật đi chiếm lĩnh vực giới kia.
Vân Châu và U Châu mặc dù cách nhau rất gần, nhưng hai bên trước nay đều là nước sông không phạm nước giếng, nếu Lục Linh phái Quân Hầu Cảnh Vân Thủy Điện đi U Châu, rất có thể sẽ dẫn lên các đại thế lực U Châu chú ý. Bên kia tưởng là Lục Linh muốn xâm lấn U Châu, đến lúc đó liên hợp lại, bên này sợ rằng khó mà nuốt trôi được, dù sao U Châu cũng có không ít Nhân Hoàng.
Phái hai tên Quân Hầu Cảnh Thái Dương Cung tới đó thì sẽ không dẫn lên bắn ngược quá lớn.
Dù sao ở trong mắt các đại thế lực U Châu, Thái Dương Cung là bên thua cuộc, chỉ là hai tên Quân Hầu Cảnh trốn ra được, muốn tìm nơi hẻo lánh nào đó kéo dài hơi tàn mà thôi.
Phái đi hai tên Quân Hầu Cảnh cũng là được cân nhắc kỹ càng, hai tên Quân Hầu Cảnh thì vẫn là thế lực ngũ phẩm, còn nếu phái đi ba tên liền thành là thế lực lục phẩm, tất sẽ dẫn tới bên ngoài để ý.
Chương 835 Quái thai
Vân Châu còn chưa triệt để ổn định, U Châu ở phía nam và Lương Châu ở phía bắc đều không có bất kỳ phản ứng nào, phía Trung Châu cũng không thấy có phản ứng, bởi thế hiện tại Lục Linh vẫn chưa thể rời khỏi Vân Châu.
Bắc Mạc cũng không có đại sự, Lục Ly dứt khoát ở lại đây tu luyện, chỉ sai Tam trưởng lão đi về truyền lời cho Dạ Tra, nói hắn về lại Bắc Mạc theo dõi tình hình.
Lại qua nửa tháng, Vân Châu triệt để thống nhất. Đoạn thời gian này Lục Linh bộn bề trăm công nhìn việc, nàng dự tính kinh doanh Vân Châu thành một chiếc thùng sắt, phàm là không nghe lệnh nàng, hoặc có ý ngỗ nghịch, nàng tuyệt đối sẽ giơ lên đồ đao không chút nương tay.
Lục Linh kiến lập Ảnh Đường, cơ cấu tổ chức và nhiệm vụ tương tự như Ám Tổ mà Lục Ly thiết lập ở Bắc Mạc, phụ trách giám thị toàn bộ Vân Châu. Nếu ai có chỗ bất mãn đối với tình trạng thống trị hiện tại, thứ chờ đợi bọn hắn sẽ là kết cục diệt tộc.
Mấy đại Nhân Hoàng trở thành phượng nộ của Lục Linh, chuyện này người bên ngoài đều không biết, Lục Linh cũng không giải thích. Rốt cuộc ngoài mặt vẫn là Đồ Nghịch làm Đại Đế, các Nhân Hoàng còn lại đều được phong làm Thượng Tướng Quân. Các gia tộc dưới trướng Vân Thủy Điện và ba đại thế lực đều có chút nghi hoặc và bất mãn, dù sao lần này kiến lập đế quốc, các phương đều không thu được lợi ích thực tế nào, gần như tất cả chỗ tốt đều giao nộp lên quốc khố, rơi vào trong túi Lục Linh.
Năm ngày sau, phía U Châu truyền đến tin tức tốt.
Đại vực xung quanh thông đạo tiến vào Hoang giới đã được hai tên Quân Hầu Cảnh Thái Dương Cung đánh xuống, hai người này lại không trực tiếp đứng ra làm vực chủ, mà nâng đỡ một thủ lĩnh thế lực bản địa làm vực chủ khôi lỗi, hai người núp trong bóng tối âm thầm khống chế.
Bên kia bắt đầu bí mật tu kiến truyền tống trận, trực tiếp nối thông với Vân Thủy Thành, sau này đám người Lục Ly muốn đi U Châu không cần phải đi đường nữa mà có thể trực tiếp truyền tống qua.
Lục Linh thông qua văn kiện gửi tin cho các đại thế lực ở U Châu và Lương Châu thông báo chuyện kiếp lập Vân Vũ đế quốc. Không lâu sau, các đại thế lực ở hai châu kia đều phái sứ giả tới chúc mừng, Lục Linh không lộ diện mà để Đồ Nghịch đứng ra tiếp đãi.
Sau khi nhận được tin, Lục Ly càng thêm yên tâm, các đại thế lực ở U Châu và Lương Châu công nhận Vân Vũ đế quốc, dồn dập phái sứ giả tới hòa hảo, hy vọng sau này sống chung hòa bình.
U Châu và Lương Châu đều không có đế quốc, tình trạng tương tự như Vân Châu trước đây, là do mấy đại thế lực chia đều thiên hạ. Vân Châu kiến lập đế quốc, bọn hắn không chỉ không có tâm tư ngấp nghé, ngược lại còn sợ hãi Vân Châu xâm lấn.
Trong thời gian ngắn Lục Linh không có ý định mở rộng lãnh thổ, có thể ở chung hòa bình, nước giếng không phạm nước sông chính là cục diện mà nàng muốn thấy.
Lại qua nửa tháng, Lục Linh và Lục Ly quyết định lên đường. Sự vụ Vân Châu đã được giải quyết ổn thỏa, giờ là lúc thích hợp để trở về Bắc Mạc, tiến vào Hàn Băng Thâm Uyên, giải cứu Lục Nhân Hoàng.
Lần này Lục Linh tính mạng theo bốn tên Nhân Hoàng, chỉ lưu lại hai tên Nhân Hoàng tọa trấn. Bọn hắn rời đi trong bí mật, chỉ cần không có thế lực bên ngoài xâm lấn, có Đồ Nghịch và Vưu Bình tọa trấn, hoàn toàn đủ khả năng chấn nhiếp toàn bộ Vân Châu.
Hưu
Nếu đã chuẩn bị rời đi, Lục Ly đương nhiên sẽ không lưu lại đám người Mông Thần, hắn để Lục Linh phái người bí mật tiếp nhóm Mông Thần vào Vân Thủy Điện, sau đó truyền tống tới truyền tống trận ở U Châu.
- Mông Thần, Kha Mang, để ta giới thiệu cho các ngươi biết.
Lục Ly thấy Mông Thần cảnh giác nhìn bốn tên Nhân Hoàng sau lưng Lục Linh, bèn khẽ cười nói:
- Đây là tỷ tỷ ta, Lục Linh, bốn vị này là thủ hạ của nàng.
- Hả?
Mông Thần và Kha Mang không biết rõ tình huống cụ thể ở trong thành, chỉ được đến Lục Ly truyền lời, nói sự tình đã được giải quyết, dặn bọn hắn không cần lo lắng. Lại không ngờ Vân Châu Nhân Hoàng đều đã bị Lục Linh thu nhập dưới trướng.
- Quái thai a!
Mông Thần và Kha Mang liếc nhau, không khỏi ngấm ngầm cảm thán, đệ đệ là quái thai, tỷ tỷ càng ghê gớm hơn, hai tên này đều quá biến thái.
U Châu, trong hang đá nằm chính giữa một tòa núi lớn, truyền tống trận lấp lánh quang mang, sáng trọn vẹn gần nửa canh giờ, một đám người dần ngưng hiện ra từ trong truyền tống trận.
- Tham kiến Thánh Chủ, tham kiến Đại Đế, tham kiến Đại Quốc Sư, tham kiến chư vị đại tướng quân!
Hai tên Quần Hầu Cảnh Thái Dương Cung thủ hộ truyền tống trận trong sơn động, người bên ngoài căn bản không biết đến sự tồn tại của truyền tống trận này, tất cả những ai từng tham dự kiến tạo truyền tống trận đều bị xử tử, chỉ riêng hai tên Quân Hầu Cảnh Thái Dương Cung là vẫn còn sống.
- Ừm!
Lục Linh khẽ gật đầu, không hề nhiều lời mà chỉ phân phó một câu:
- Lưu lại một người trông giữ truyền tống trận, người còn lại quay về chủ trì sự vụ trong vực thành. Các ngươi phải đảm bảo truyền tống trận này không lộ ra bên ngoài, nếu bị lộ, các ngươi đều phải tự sát tạ tội.
Lục Ly quay sang nhìn Dạ Hổ một cái, kẻ sau lập tức đi trước dẫn đường, rất nhanh liền tìm được thông đạo nối liền với Hoang giới. Lục Ly nhìn Mông Thần, Mông Thần tức thì phóng vút vào trong thông đạo, những người còn lại theo sát ngay sau, Lục Ly cũng kéo tay Lục Linh tiến vào.
Bạch quang chớp hiện, trời đất quay cuồng, qua một đoạn thời gian rất lâu, đám người Lục Ly đã xuất hiện ở trong Hoang giới. Mông Thần sớm tới trước, đứng sẵn một bên thủ hộ, thái độ rất là cung kính.
Dù Mông Thần không e sợ bất kỳ tên Nhân Hoàng nào được Lục Linh mang tới, nhưng Lục Linh là tỷ tỷ của Lục Ly, còn có được thế lực cường đại như thế, hoàn toàn đủ để giành được sự tôn kính từ hắn.
Đối với chuyện Lục Ly nắm giữ trong tay một đám thủ hạ dị tộc, Lục Ly không hề có chút biểu thị nào. Nàng cũng như Lục Ly, thậm chí càng thêm hộ đoản hơn cả Lục Ly. Dù Lục Ly có làm ra chuyện ác lớn bằng trời, nàng đều không để ý, mà sẽ còn giúp Lục Ly tiếp tục gánh lấy.
- Tỷ tỷ, đây chính là Hoang giới, nơi này có rất nhiều chủng tộc viễn cổ, hiện tại đã được thống nhất về một mối.