Nguyên cục đá có thành màu vàng, bên trong mơ hồ có luồng không khí năm màu chuyển động, tỏa ra hơi thở khiến người thoải mái, nhìn liền biết là báu vật. - Ngươi thử xem có thể luyện hóa không? Ta giúp ngươi hộ pháp! Lục Ly phất tay, Lung đạo nhân hưng phấn ngồi xếp bằng, Lục Ly ở bên cạnh thủ hộ, thần niệm liên tục tra xét tình huống bốn phía. Thanh Dương Kim là đồ của Thương Viêm Phủ, tất cả Thanh Dương Kim đều phải nộp lên, Lung đạo nhân tự ý luyện hóa, một khi bị phát hiện tuyệt đối bị giết, Lục Ly cũng sẽ bị giết theo. - Có thể luyện hóa! Giây lát sau Lung đạo nhân vẻ mặt kích động mở mắt ra, hắn cảm kích gật đầu với Lục Ly, nói: - Phiền phức đại nhân giúp ta hộ pháp, lâu nhất cỡ một canh giờ sau ta sẽ luyện hóa xong. Lục Ly phất tay, trên tay Lung đạo nhân bốc lên khói đen bao bọc Thanh Dương Kim, nhanh chóng luyện hóa. Thần niệm Lục Ly xem xét bốn phía, một khi phát hiện bất cứ gió thổi cỏ lay, hắn sẽ lập tức khiến Lung đạo nhân cất vào Thanh Dương Kim. Một canh giờ sau, Thanh Dương Kim trên tay Lung đạo nhân hoàn toàn biến mất, Lung đạo nhân mở mắt ra, trong mắt tràn ngập hưng phấn, chắc chắn nói: - Đại nhân, tình trạng vết thương khôi phục một ít, Thanh Dương Kim này quả nhiên là thần tài đứng đâu, luyện hóa thêm năm viên Thanh Dương Kim thì thực lực của ta sẽ khôi phục đỉnh phong. - Tốt, đào tiếp đi! Lục Ly hoàn toàn yên lòng, phất tay khiến Lung đạo nhân làm việc. Có khởi đầu tốt đẹp, phát triển đoạn sau lại khiến Lục Ly cùng Lung đạo nhân phi thường buồn bực, bởi vì mười hai ngày trời mà hai người không khai quật ra một viên Thanh Dương Kim nào! Hai người còn đổi phương hướng đào, đến ngày thứ tám Lục Ly tự mình đi khai quật, lại vẫn như cũ không có thu hoạch. Cục đá màu đen có thể ảnh hưởng thần niệm tra xét, hai người không biết nơi nào có Thanh Dương Kim, chỉ có thể mù quáng đào, như vậy thì hoàn toàn là tìm ăn may. Trong thành bảo, lão nhân kia từng nói nếu may mắn một tháng có thể khai quật đủ nhiệm vụ của mấy tháng, còn xui thì đào vài tháng cũng không ra một viên. Mỗi tháng nhất định phải nộp lên mười viên Thanh Dương Kim, bây giờ Lục Ly chỉ đào được một viên, vốn định đào mấy viên cho Lung đạo nhân luyện hóa trước, khiến hắn khôi phục sức chiến đấu. Hiện tại xem ra đừng nói cho Lung đạo nhân luyện hóa, e rằng không hoàn thành được nhiệm vụ của Lục Ly. Sau khi hết thời hạn một tháng mà Lục Ly không giao được Thanh Dương Kim thì thời gian phục dịch của hắn sẽ kéo dài một tháng, hai tháng không nộp được thì kéo dài hai năm. Nếu luôn luôn không hoàn thành được nhiệm vụ, có lẽ cả đời đều ở đây. - Huyết Trảo! Lục Ly vận dụng huyết mạch thần kỹ chộp mạnh tảng đá đen, tảng đá vỡ nát. Lục Ly gật gù nói với Lung đạo nhân: - Chúng ta chia nhau khai quật, hiệu suất sẽ càng cao, giúp ta hoàn thành nhiệm vụ trước. Lục Ly không muốn ở đây cả đời, dựa theo kế hoạch của hắn thì tạm ở đây đủ một năm, được tư cách phủ dân rồi sẽ tìm cách kiếm một ít Thần Nguyên. Cuối cùng hắn muốn đi Thần Kiếm Sơn, tìm Đấu Thiên Đại Đế. Đấu Thiên Đại Đế là tông chủ của Kiếm Thần Tông, là đại năng Thần Giới, là một phương bá chủ. Tìm được Đấu Thiên Đại Đế, thực lực của hắn có thể càng tốt tăng lên, cũng có thể càng dễ dàng tìm Lục Linh. Nhan Thiên Cương là đại năng Thần Giới, là chí cường giả, với sức chiến đấu hiện tại của Lục Ly là tuyệt đối không thể đối kháng. Còn có Dực Thần, Man Thần, Vu Thần, hiện tại hắn ở Thần Giới có thể nói là gặp địch khắp nơi. Chỉ có tìm được Đấu Thiên Đại Đế thì hắn mới có thể đứng vững gót chân trong Thần Giới, mới có chỗ an thân gửi phận, mới có thể phát triển nhanh rồi tính chuyện khác. Đấu Thiên Đại Đế từng nói, chỉ cần hắn đến Thần Giới, tìm được Thần Kiếm Sơn, Đấu Thiên Đại Đế liền nhận Lục Ly làm đồ đệ. Lục Ly rất ngưỡng mộ Đấu Thiên Đại Đế, vị này là Tổ Thần của Đấu Thiên Giới, được đi theo Đấu Thiên Đại Đế là vinh hạnh của hắn. Lục Ly và Lung đạo nhân chia nhau đào, hai người tách ra hai tuyến đường song song, đào khoảng năm dặm thì đổi phương hướng hội hợp, sau đó tiếp tục chia nhau đào. Làm như vậy hiệu suất quả nhiên cao rất nhiều, nhưng thành quả không lạc quan, đào bảy ngày, hai người mới đào được một viên Thanh Dương Kim. - A? Khi Lục Ly định thu Thanh Dương Kim không gian giới chỉ thì, lại phát hiện không cách nào thu vào trong, Thanh Dương Kim này dường như rất đặc biệt, không cách nào bỏ vào không gian giới chỉ. Oong! Lục Ly lấy ra Thiên Tà Châu, lần này có thể dễ dàng bỏ Thanh Dương Kim vào. Lục Ly âm thầm suy xét, xem ra không gian giới chỉ của hắn quá thấp kém, không phải không gian giới chỉ của Thần Giới thì không thể bỏ Thanh Dương Kim vào? - Mười chín ngày, mới có một viên Thanh Dương Kim! Lục Ly đau đầu, hắn lắc người đi vào trong Thiên Tà Châu, tra xem Tiểu Bạch một cái, cho nó ăn một viên Thần Nguyên, theo sau ngồi ở bên cạnh mệt mỏi xoa đầu. - Chủ nhân, ngươi gặp phải khó khăn? Thần Thi ở bên cạnh bỗng nhúc nhích, trong đầu hắn xuất hiện Huyết Linh Nhi truyền âm. Lục Ly ngẩng đầu liếc qua, gật đầu truyền âm kể lại khó khăn mình gặp phải. Huyết Linh Nhi rất nhanh truyền âm lại đây: - Chủ nhân, hay là khiến ta thử xem? - Ngươi? Lục Ly hơi ngẩn ra, theo sau lắc đầu nói: - Ngươi không thể tùy tiện ra ngoài, Thần Thi rất đặc biệt, nếu bị người phát hiện sẽ có rắc rối lớn. - Hi hi, Thần Thi không cần ra ngoài. Huyết Linh Nhi truyền tới tiếng cười nói: - Ta có thể trực tiếp khống chế xúc tu từ trong Thiên Tà Châu thẩm thấu ra ngoài, ta xem thử có thể đi vào trong tảng đá không, nếu được thì có thể thoải mái giúp chủ nhân tìm Thanh Dương Kim. - Ồ? Lục Ly lên tinh thần, lắc người ra Thiên Tà Châu, truyền âm cho Huyết Tiên Đằng: - Thử đi. Oong! Thiên Tà Châu trong tay Lục Ly phát sáng, sau đó một hư ảnh màu đỏ máu hiện ra, vươn hướng vách đá bên cạnh. Thần niệm của Lục Ly, Lung đạo nhân quét qua, hai người trên mặt lộ ra nét vui mừng. Thần niệm của hai người tra xét có một sợi dây leo màu đỏ máu không ngừng lan tràn, nhẹ nhàng xuyên qua tảng đá màu đen, chớp mắt vươn đi vài dặm.
Chương 1677 Giết hết
- Tuyệt! Lục Ly vẻ mặt mừng như điên, nhưng rất nhanh giật mình tỉnh lại, truyền âm nói: - Huyết Linh Nhi, ngươi cẩn thận chút, rất nhiều người dùng thần niệm tra xét, ngươi đừng để bị phát hiện. Phương hướng dây leo thăm dò lập tức đổi thành chui xuống dưới, nửa nén hương sau, trong đầu Lục Ly vang lên truyền âm: - Cách bảy dặm về bên trái phía dưới có một viên! - Tốt! Lục Ly mừng rỡ, kêu Lung đạo nhân đào theo hướng đó. Khi đào bảy dặm trong đường hầm thì quả nhiên dễ dàng đào được một viên Thanh Dương Kim. - Tốt, tốt! Lung đạo nhân cười như hoa nở, có Huyết Tiên Đằng hỗ trợ khai quật Thanh Dương Kim quá nhẹ nhàng. Huyết Tiên Đằng dường như có thể vô hạn vươn dây lreo, tra xét Thanh Dương Kim không tốn hơi sức. Trái tim treo cao của Lục Ly hạ uống, Huyết Tiên Đằng đã giúp đỡ hắn, chờ về sau nếu có Địa Hoàng Giới tốt sẽ tìm một cái cho nó. Nếu không được, đợi thực lực của hắn cường đại, chém giết một kẻ thù rồi tặng cho Huyết Tiên Đằng. - Đào mười dặm về bên phải, đào xuống năm dặm, bên đó có hai viên. - Tiếp tục đào sâu xuống, đằng trước mấy chục dặm có có một viên. - Bên kia có một viên. Huyết Tiên Đằng chỉ dẫn, Lục Ly và Lung đạo nhân nhanh chóng hành động, chỉ hơn một ngày đã đào được mười viên, nhiệm vụ tháng này đã hoàn thành. - Tiếp tục! Lục Ly cùng Lung đạo nhân đều rất là hưng phấn, đặc biệt là Lung đạo nhân, nhiệm vụ tháng này của Lục Ly hoàn thành, số Thanh Dương Kim còn lại có thể cho hắn luyện hóa, khôi phục sức chiến đấu. Sức chiến đấu của Lục Ly không quá mạnh trong Thần Linh, dù sao mới vừa đột phá. Thần Thi không thể dễ dàng hiển lộ ra, Lung đạo nhân biết chính mình nhất định phải cố gắng nhanh chóng khôi phục sức chiến đấu, nếu không thì Lục Ly bị giết, hắn cũng không sống được. Hắn là ma thú của Ma Vực, Thần Linh bình thường không phát hiện được, nhưng phủ quân cường đại chắc chắn có thể tra xét ra, thân phận của hắn bị lộ thì chết chắc. Cho nên một khi phát sinh chiến đấu, nhất định phải chém giết kẻ địch, không thể lộ tin ra ngoài. Bốn canh giờ sau, Lục Ly cùng Lung đạo nhân ngừng lại, Huyết Tiên Đằng rút về trong Thiên Tà Châu. Trong bốn canh giờ lại đào ra sáu viên Thanh Dương Kim, Lung đạo nhân khẩn cấp luyện hóa. Lục Ly ngồi khoanh chân bên cạnh hộ pháp cu Lung đạo nhân. Cùng với Lung đạo nhân luyện hóa từng viên Thanh Dương Kim, Lục Ly rõ ràng có thể cảm thụ được hơi thở của hắn đang tăng cao. Khi luyện hóa đến viên thứ bốn, hơi thở của Lung đạo nhân đã khiến Lục Ly cảm giác được có chút áp lực. - A? Khi luyện hóa đến viên thứ năm, một thần niệm như làn gió quét qua, Lục Ly rùng mình, giật mình kêu lên: - Nguy rồi, có thần niệm quét qua, Lung đạo nhân! Lung đạo nhân lập tức ngừng luyện hóa Thanh Dương Kim, nhưng đã muộn. Đường hầm thần niệm hai người có ba tiếng xé gió, thần niệm của Lục Ly quét qua phát hiện ba bóng người bay vọt tới, ba người trong mắt đều lạnh băng, rõ ràng đến không có ý tốt. Ba người đều là Thần Linh bình thường, hẳn là khổ sai đào Thanh Dương Kim ở trong này, không phải cùng đợt đi vào với Lục Ly, có lẽ đã phục dịch trong Thương Viêm Sơn Mạch một khoảng thời gian. Ba người thoạt trông khá lớn tuổi, trên người hơi thở già nua. Đằng trước nhất là một người gù già, mặt nhăn nheo, ánh mắt rất độc ác, khiến người cảm giác cực kỳ khó chịu. Hai người khác, một người là nam nhân trung niên, người còn lại là một nữ nhân mập mạp, người đầy thịt mỡ nhưng mặc váy dài đỏ chói, khiến người buồn nôn. - Chậc chậc, dám tự ý luyện hóa Thanh Dương Kim? Hai người rất to gan. Lão nhân đến nơi, ánh mắt như rắn độc khóa chặt Lung đạo nhân, nhếch mép châm chọc. Lão không đợi Lục Ly cùng Lung đạo nhân nói chuyện, tiếp tục sâu kín nói: - Nếu ta báo việc của các ngươi lên phủ quân, sợ là các ngươi sống không quá năm ngày. Lung đạo nhân con ngươi co rút, hắn sợ nhất là bị phủ quân phát hiện thân phận của mình. Ba người nhìn không thấu hắn đến từ Ma Vực, có lẽ xem Lung đạo nhân là Thú tộc bình thường, nhưng trong phủ quân chắc chắn có cao nhất. Đáy mắt Lung đạo nhân lóe sát ý, liếc qua Lục Ly, điều này khiến ba người hơi có chút kinh ngạc. Bởi vì Lục Ly rất trẻ tuổi, hơi thở cũng không mạnh, ba người cho rằng Lục Ly chỉ là người đi theo Lung đạo nhân, không ngờ lấy Lục Ly làm chủ. Lục Ly mặt không cảm xúc, lạnh lùng hỏi: - Ba vị ý muốn thế nào? Nói thẳng đi. - Hi hi! Nữ nhân mập mạp mặt đầy mỡ nở nụ cười, hai cục thịt to rung rinh rất là dọa người. Nàng quét qua khuôn mặt tuấn tú của Lục Ly, mở miệng nói: - Tiểu ca cũng biết điều đấy, giao Thanh Dương Kim của các ngươi cho chúng ta, rồi ngươi cùng tỷ tỷ ta chơi một chút, chúng ta coi như không thấy gì cả, như thế nào? - Chơi một chút? Lục Ly đột nhiên muốn ói, hắn tưởng tượng nữ nhân mập mạp cởi váy dài, bộ dạng đầy mỡ thì chỉ muốn mửa. Hắn cố chịu đựng cảm giác nôn mửa, lạnh lùng nói: - Diệp thống lĩnh từng nói, không được cướp đoạt người Thanh Dương Kim của người khác, các ngươi dám biết pháp phạm pháp? - Ha ha ha ha ha ha! Lão nhân lưng gù cười to bảo: - Ngươi là người mới vừa đi vào Thương Viêm Sơn Mạch đúng không? Ngươi có biết trong quặng mỏ này mỗi năm chết đi bao nhiêu người? Cướp đoạt? Dưới quặng mỏ cho dù ngươi tùy ý đồ sát, phủ quân của Thương Viêm Phủ đều sẽ không quản. Ở dưới quặng mỏ thì cường giả làm vua, nắm đấm to là đạo lý! - Ồ? Lục Ly lộ vẻ mặt ngạc nhiên, theo sau ra chiều đăm chiêu nói: - Đã như vậy thì tại sao các ngươi tại sao còn không chết đi? Lung đạo nhân, làm chết bọn họ! - Grào grào! Áo trên người Lung đạo nhân rách toạc, thân thể bỗng vươn cao, nhưng chỉ cao lên cỡ một trượng, đường hầm ở đây rất thấp, hắn không thể hoàn toàn biến thân. Trên người của Lung đạo nhân toát ra khói đen cuồn cuộn, khí thế trở nên đặc biệt khủng bố, luyện hóa mấy viên Thanh Dương Kim khiến sức chiến đấu của hắn đã khôi phục tám phần, mạnh hơn Thần Linh bình thường nhiều. - A! Ba người lão nhân lưng gù sắc mặt trở nên nghiêm túc hơn, nhưng Lung đạo nhân đã xông đến, bọn họ tự nhiên không thể ngồi chờ chết. Lão già lưng gù là người đầu tiên rút ra binh khí xông về phía Lung đạo nhân.
Chương 1678 Giết hết
- Không có một món Thần Khí, các ngươi lăn lộn trong Thần Giới lâu như vậy, cũng quá thảm rồi đi? Lục Ly trông thấy binh khí, chiến giáp của ba người là hàng cấp thấp, không có thần uy, không phải Thần Khí. Hắn châm chọc một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh chiến đao, cũng không phải Thần Khí, mà là Lãnh Phong chiến đao, là Bán Thần Khí. Xoẹt! Lục Ly vung cánh tay, một ánh đao hình nửa vầng trăng xé gió bay ra, bốn phía gió thổi mây cuốn, Thiên Địa Huyền Khí tụ tập, lực lượng thiên địa trấn áp qua, khóa chặt công kích của nữ nhân mập mạp. Từ khi Lục Ly đến Thần cảnh, đây là lần đầu tiên đấu với kẻ địch. Trong Băng Ngục, hắn đã thí nghiệm uy lực của sát chiêu của Sát Đế, mạnh hơn lúc chưa thành Thần vô số lần. Khi đến Thần Giới, hắn chém ra một đao chỉ hiện ra ánh đao dài nửa trượng. - Lùi! Nữ nhân mập nhìn thấy ánh đao thì hoàn toàn thay đổi sắc mặt, nàng kinh khủng kêu to lên, trong tay xuất hiện một tấm chắn bạch ngọc, định lùi nhanh về. Nhưng nàng rất nhanh phát hiện chính mình không cách nào di động, hơn nữa bốn phía cảnh sắc biến mất, trong tầm mắt bị thế giới đỏ máu chiếm cứ. Bùm! Bên kia, Lung đạo nhân đánh với lão già lưng gù. Lung đạo nhân không lấy ra cây cột đá, không gian không đủ lớn, không cách nào thi triển. Hắn chỉ dùng nắm đấm hung hăng đấm mấy cái vào trường côn trong tay lão già lưng gù. Lung đạo nhân sức chiến đấu quả nhiên khôi phục rất nhiều, giờ phút này thân thể tuyệt đối vượt qua Lục Ly vô số lần. Một đấm của Lung đạo nhân đánh bật trường côn của lão già lưng gù, theo sau một đấm đánh vào ngực của lão già lưng gù. Chiến giáp trên người lão già lưng gù nổ tung, hộc máu bay ngược ra. Bùm! Bên này Lục Ly cũng xử lý xong, tấm chắn bạch ngọc trong tay nữ nhân mập nổ tung, tiếp đó thân thể bị nổ bay ra ngoài, nửa thân thể đều máu thịt nhầy nhụa, thoạt trông rõ ràng bị tổn hại nặng. - Mấy Thần Linh này cũng không mạnh lắm. Lục Ly nhướng mày, hắn vốn nghĩ mình mới phi thăng, sức chiến đấu chắc chắn xếp chót, không ngờ dễ dàng tổn hại nặng một Thần Linh. Trên thực tế! Nếu Lục Ly vận dụng chân ý phong hệ thì chắc chắn không thể bị thương nặng nữ nhân mập, thậm chí không thể tổn thương nàng ta. Lục Ly thả ra là chân ý Sát Đế, đó là một trong mười chân ý Thần Giới. Thần Giới rộng lớn, có bao nhiêu cường giả? Có bao nhiêu chân ý? Không cách nào thống kê. Một trong mười chân ý, cho dù Lục Ly chỉ mới chạm vào cửa lớn thì uy lực vẫn làm cho người ta sợ hãi. Chân ý Sát Đế không chỉ có một loại công kích, mà là bốn loại, ánh đao công kích, công kích linh hồn, lực lượng thiên địa trấn áp, còn có một loại năng lượng kỳ dị công kích, khiến người khó lòng phòng bị. Ầm ầm ầm! Lung đạo nhân được thế không tha người, lao nhanh đến, liên tục đấm vào ngực lão già lưng gù, không cho lão cơ hội phản ứng và đánh trả. - Ưm, tốc độ, lực lượng, tốc độ phản ứng của Lung đạo nhân đều mạnh hơn ta. Lục Ly quan sát một lúc, âm thầm gật đầu, Lung đạo nhân vốn là ma thú của Ma Vực, nổi tiếng thân thể mạnh. Sức chiến đấu ban đầu của Lung đạo nhân tạm được trong Ma Vực, giờ phút này khôi phục tám phần sức chiến đấu, đối phó một Thần Linh bình thường dễ như chơi. Nam nhân vạm vỡ còn lại hơi do dự, vừa đụng độ đã bị Lục Ly cùng Lung đạo nhân tổn hại nặng hai người, hắn là nên đi hay tử chiến? - Đừng đánh, hai vị đại nhân, là chúng ta sai, chúng ta có mắt không tròng, chúng ta nguyện ý giao ra Thanh Dương Kim của chúng ta! Khi nam nhân vạm vỡ định quyết tâm tử chiến thì lão già lưng gù trước tiên mở miệng, khiến nam nhân không dám nhúc nhích. Lung đạo nhân nhìn hướng Lục Ly, lại thấy Lục Ly vung chiến đao, khóa chặt nam nhân trung niên còn lại. - Chết đi! Lung đạo nhân hiểu ý Lục Ly, hắn chưa từng nương tay với kẻ địch. Hơn nữa ba người này tra xét Lung đạo nhân luyện hóa Thanh Dương Kim, lỡ đi lên báo phủ quân thì không tưởng tượng nổi hậu quả. Bùm! Lung đạo nhân một đấm đánh vào đầu lão già lưng gù. Khi lão già lưng gù biết mình chết chắc, trong tay xuất hiện một thanh chủy thủ hung hăng đâm vào ngực của Lung đạo nhân, nhưng chỉ đâm vào một tấc thì đầu đã bị đập nát. Bùm! Bên Lục Ly cũng thành công, nam nhân trung niên bị một chém bay đi, nửa thân thể đều bị máu tươi nhuộm đỏ, trước ngực xương trắng hếu, một chiêu đã bị tổn hại nặng. Lục Ly lạnh lùng nói: - Giết hết. Trên người Lung đạo nhân bốc khói đen, con ngươi lóe tia sáng đỏ như hai vầng mặt trăng máu, hắn cười nhạo nhìn nữ nhân mập: - Chỉ bằng vào ngươi cũng dám mơ ước đại nhân nhà ta? Cũng không nhìn xem chính mình là loại hàng gì? Chết đi! Ba Thần Linh bị đánh chết, nhìn ba cái Thần Thi, trong lòng Lục Ly rất là cảm khái. Lúc trước, hắn hoàn toàn mù tịt về Thần Linh, cho rằng Thần Linh đó là tồn tại không có gì không thể làm được. Thần Linh vĩnh sinh bất tử, Thần Linh muốn đi đâu thì đi, một ý niệm liền có thể diệt sát ức vạn sinh linh, giơ tay dời núi lấp biển, thần phạt giáng xuống, thế giới diệt tuyệt về sau Lục Ly mới biết Thần Linh chỉ là loài người hơi mạnh, có lẽ Thần Linh càng cường đại có thần thông kinh thế hãi tục không thể tưởng tượng. Nhưng Thần Linh bình thường thì không có năng lực mạnh như vậy, nhất không phải vĩnh sinh bất tử, không có gì không thể làm được. Hôm nay, hắn cùng Lung đạo nhân giết ba Thần Linh, giết dễ như chơi. Nhìn ba xác chết trước mắt, Lục Ly cảm giác không chân thực, Thần Linh bị giết dễ như vậy sao? Đương nhiên, sự tình thật ra đều là tương đối. Ba Thần Linh này nếu đi Đấu Thiên Giới thì đúng là tồn tại thông tiên, giơ tay nhấc chân khiến mấyức con dân Đấu Thiên Giới chết dễ như chơi. Đối với con dân bình thường, Địa Tiên, Hóa Thần thật ra không khác gì Thần Linh. Đối với Lục Ly hiện tại, Thần Linh là cường giả cùng cấp bậc với hắn, Thần Linh giết Thần Linh giống như hắn giết Nhan Chân lúc ở Đấu Thiên Giới. - Đốt xác đi! Lục Ly ngây ra giây lát tỉnh ngộ lại, tuy rằng dưới quặng mỏ giết chóc là chuyện rất bình thường, nhưng không thể để lại dấu vết. Nếu không thì bị phát hiện, phủ quân chắc chắn sẽ kiếm chuyện, không thể phá hoại quy tắc mặt ngoài.
Chương 1679 Vọng khí
Trong tay Lung đạo nhân bốc lên lửa màu đen, bắt đầu thiêu hủy xác chết, không gian giới chỉ của ba người tự nhiên bị tháo xuống, Lung đạo nhân đưa cho Lục Ly. Lục Ly tra xét một phen, phát hiện chúng cấp cao hơn không gian giới chỉ của hắn nhiều. - Có nhiều Thanh Dương Kim thật. Thanh Dương Kim trong không gian giới chỉ của ba người cộng lại gồm hai mươi mấy viên, còn có nhiều thứ tạp nham thì Lục Ly không quan tâm. Ba người ngay cả Thần Khí đều không có, tự nhiên không sở hữu báu vật quá quý trọng. Lục Ly nhìn thoáng qua, lấy ra Thanh Dương Kim, cất vào không gian giới chỉ của ba người, Lung đạo nhân đã đốt cháy xác chết, xóa vết máu dưới đất. - Đi! Cố gắng che đậy cỡ nào vẫn có dấu vết, Lục Ly vung tay lên cùng Lung đạo nhân lao đi xa. Hai người đi dạo nửa canh giờ trong quặng mỏ, tìm một quặng nhỏ hẻo lánh, đào sâu vào hơn mười dặm,, Lục Ly tiếp tục hộ pháp, Lung đạo nhân tiếp tục luyện hóa Thanh Dương Kim. Ba canh giờ sau, Lung đạo nhân lại lần nữa luyện hóa hai viên Thanh Dương Kim, hắn mở mắt ra, bên trong đều là vẻ hưng phấn. Lung đạo nhân gật mạnh đầu nói với Lục Ly: - Đại nhân, hiện tại sức chiến đấu của ta đã khôi phục đến đỉnh phong, thân thể mạnh hơn lúc ở thời kỳ đỉnh cao một chút. Nếu còn có thể cho ta luyện hóa một ít Thanh Dương Kim thì sức chiến đấu của ta còn có thể liên tục tăng lên. - Ừm, về sau luyện hóa tiếp. Lục Ly nhẹ gật đầu, thực lực của Lung đạo nhân không nên tăng lên quá nhanh, nếu không thì sẽ dẫn tới chú ý. Đến lúc đó nếu sự tình truyền ra, sẽ dẫn tới phủ quân chú ý. Lung đạo nhân không phải khổ dịch, sẽ có rắc rối lớn. - Ta đi về nộp Thanh Dương Kim, ngươi đi vào trong Thiên Tà Châu đi, ổn cố cảnh giới. Ở đây không thể tùy ý sử dụng Thiên Tà Châu, một khi bị phát hiện sẽ dẫn tới người ngoài mơ ước, nhưng Lục Ly không yên tâm Lung đạo nhân ở lại đây. - Không, đại nhân, ta đi vào không gian linh thú. Lung đạo nhân lắc đầu nói: - Nếu ngươi gặp phải kẻ địch, lấy ra Thiên Tà Châu sẽ bị người mơ ước. Ta ở trong không gian linh thú, ra vào rất bình thường, Thần Linh có được linh thú là chuyện bình thường trong Thần Giới. - Được rồi! Lục Ly gật đầu, Lung đạo nhân hóa thành một hư ảnh biến mất ở giữa hai chân mày của hắn, trên trán hiện ra hình xăm mờ, là hình dạng sau khi Lung đạo nhân biến thân. Lục Ly xuống quặng mỏ hơn hai mươi ngày, nếu biết đường trở lại thì chỉ cần mất hơn nửa ngày liền có thể đi lên. Nhưng có quá nhiều mỏ, bốn phương thông suốt, giao thác đan xen, Lục Ly sợ không tìm được đường về, đành đi ra sớm. Cách làm của Lục Ly là đúng, hắn ở bên trong lòng vòng cả buổi vẫn chưa tìm ra đường lên. Lục Ly gặp nhóm Thần Linh đi vào chung với mình, nhưng dường như bọn họ có thành kiến với hắn, không ai quan tâm hắn. Lục Ly mặc kệ, thấy đường liền đi, tóm lại cứ đi lên là được. Đi rồi hơn một ngày, Lục Ly rốt cuộc đi ra quặng mỏ, ý nghĩ của hắn là đúng, chỉ cần đi lên thì đường đều giống nhau, sớm muộn có thể đi ra quặng mỏ, về Thương Viêm Cốc. Lục Ly không lỗ mãng vừa lên liền giao Thanh Dương Kim, còn vài ngày mới tròn một tháng, bây giờ mà đi nộp Thanh Dương Kim sẽ rất bắt mắt, bị người ta cố ý nhớ. Lục Ly trở lại phòng nhỏ của mình trong thành báo, bế quan mấy ngày, định chờ đúng một tháng mới ra ngoài. Mấy ngày này, Lục Ly cũng không có tu luyện, khoảng thời gian trước hắn đã bế quan trong quặng mỏ, không biết tu luyện thế nào, mấy ngày này hắn luôn luôn suy tư vấn đề này. Trước khi đến Thần cảnh Lục Ly còn biết phương hướng tu luyện, đó là cảm ngộ chân ý! Hiện tại hắn cảm ngộ hai chân ý, dù hắn biết hai chân ý còn có thể tiến hóa đến trạng thái mạnh hơn, nhưng trong một chốc hắn không biết tu luyện như thế nào. Hiện tại hắn trừ tu luyện Huyền Lực ra, còn lại mù tịt. - Có rảnh nên tìm cường giả Thần Giới hỏi thử. Thời gian đã đến, Lục Ly đứng lên ra khỏi phòng, hắn nhìn thấy rất nhiều người đều trở về, đa số người chán nản buồn rầu, rõ ràng không có hoàn thành nhiệm vụ. - Lê Lộc huynh đệ! Một âm thanh vang lên, Lục Ly nhìn bên trái, thấy thanh niên tóc nâu khí chất ác nghiệt, là Tô Tử Hề hôm đó muốn tổ đội với hắn. Tô Tử Hề đi tới, kêu tên giả của Lục Ly, khóe môi cong lên thân thiện, nhưng vì khí chất của hắn nên nụ cười trông hơi lạnh lùng. Tô Tử Hề chắp tay nói: - Lê Lộc huynh đệ hoàn thành nhiệm vụ rồi? Nhìn thấy rất nhiều Thần Linh liếc qua, Lục Ly không trả lời câu hỏi của Tô Tử Hề, qua loa nói: - Còn thiué chút, đang định đi nghĩ biện pháp, Tô huynh đã hoàn thành? - Ừm! Tô Tử Hề thản nhiên gật đầu nói: - Lê Lộc huynh đệ còn thiếu bao nhiêu? Nếu thiếu hai, ba viên thì ta cho ngươi mượn. Xoẹt xoẹt xoẹt! Vô số Thần Linh liếc qua, trong mắt đều là nóng rực, có mấy người xúm lại cười nịnh nói chuyện với Tô Tử Hề. Muốn dùng báu vật trao đổi Thanh Dương Kim, hoặc là lôi kéo tình cảm mượn Thanh Dương Kim. - Xin lỗi, chư vị! Ta không quen với các ngươi, mời đi cho. Tô Tử Hề thay đổi nét mặt, lạnh băng nhìn mấy người xúm lại, thái độ khác hẳn với lúc đối đãi Lục Ly. Khóe môi Lục Ly cong lên, Tô Tử Hề này đúng là người kỳ lạ. Lục Ly gật đầu với Tô Tử Hề, đi ra ngoài. Tô Tử Hề thoát khỏi mọi người chạy ra đuổi theo Lục Ly, nói: - Lê Lộc huynh đệ, ta còn dư ba viên Thanh Dương Kim, nếu ngươi cần hãy trực tiếp lấy đi, về sau có dư trả lại cho ta là được. Vô sự hiến ân cần, không phải tặc là trộm. Lục Ly suy nghĩ một hồi, chính mình dường như không cái gì đáng giá cho Tô Tử Hề lừa? Xem ra quái nhân này thật lòng muốn cùng hắn giao bằng hữu. Lục Ly dừng bước, khó hiểu nhìn Tô Tử Hề, hỏi: - Tô huynh tại sao đối xử tốt với ta như vậy? Không có công không dám nhận, ngươi hãy nói rõ nguyên nhân, nếu không thì ta sẽ cảm giác được khủng hoảng. - Ha ha! Tô Tử Hề thần bí cười cười nói: - Không giấu gì Lê huynh, ta có một thần thông đặc biệt, giữa hai chân mày giấu con mắt thứ ba, có thể vọng khí. Cả sơn cốc này, khí vận của Lê huynh vượng nhất, tức là về sau, Lê huynh thành trùm sơn cốc. Ta bây giờ làm thân với Lê huynh, về sau Lê huynh lên trời thì cũng có thể lôi kéo ta teo.
Chương 1680 Xúc tu của Nhan Thiên Cương vươn tới?
- Vọng khí? Lục Ly nhướng mày, bản năng nhìn giữa hai chân mày Tô Tử Hề, nhưng không thấy gì. Trong đầu Lục Ly nhớ nụ cười sâu xa khó hiểu của Tinh Hoàng. Lục Ly hỏi: - Vọng khí có giống bói toán, tính mệnh, xem tướng không? Có thể nhìn thấu thiên cơ, tính ra vận mệnh của một người không? - Không hoàn toàn giống nhau. Tô Tử Hề giải thích rằng: - Vọng khí chỉ có thể nhìn ra khí vận của một người trong thời gian ngắn, người có khí vận mạnh sẽ đi càng xa. Ngươi cũng biết võ giả đạt đến cấp bậc nhất định thì khí vận cùng cơ duyên là quan trọng nhất. - Được rồi! Lục Ly nhún vai nói: - Đa tạ Tô huynh đệ có ý tốt, ta đã hoàn thành nhiệm vụ tháng này, nếu về sau có cần sẽ tìm Tô huynh hỗ trợ. - He he, ta đã bảo là Lê huynh khí vận vượng như vậy, nhiệm vụ nhỏ xíu đó sao có thể gây khó dễ? Tô Tử Hề nhếch môi cười, vỗ vai Lục Ly nói: - Đi thôi, cùng nhau đi giao nhiệm vụ đi. Lục Ly thầm nhúc nhích bả vai hất tay của Tô Tử Hề ra. Hắn rất khó thừa nhận một người, không phải Tô Tử Hề nói vài câu là đồng ý thắp nhang kết bái huynh đệ. Hai người đi hướng một tòa thành bảo, còn chưa đi vào thành bảo đã hấp dẫn rất nhiều người chú ý, có thể vào tòa thành này đều là đến giao nhiệm vụ, chứng minh hai người kiếm đủ Thanh Dương Kim. Trong thành bảo có năm phủ quân ngồi sau năm cái bàn, bên trong còn có hai người nộp lên Thanh Dương Kim. Lục Ly và Tô Tử Hề chia nhau đến trước một phủ quân, đưa ra yêu cầu giao nhiệm vụ tháng này. Phủ quân trước mặt Lục Ly lạnh lùng hỏi: - Tên, số hiệu! Lục Ly nghi hoặc hỏi: - Số hiệu là cái gì? Phủ quân lạnh lùng nói: - Trên xẻng sắt phát cho người có số, đó là số hiệu của ngươi. Lục Ly lấy xẻng sắt ra xem, báo lên: - Thưa đại nhân, ta tên Lê Lộc, số hiệu một vạn lẻ bảy trăm ba mươi, đây là số Thanh Dương Kim tháng này ta giao lên. Lục Ly theo không gian giới lấy ra Thanh Dương Kim, hắn luyện hóa không gian giới chỉ của lão già lưng gù, chứ không thì không gian giới chỉ của hắn không thể cất vào Thanh Dương Kim. - Ừm! Phủ quân nhận lấy Thanh Dương Kim, phất tay nói: - Đi ra ngoài đi, tháng sau lại đến. Tô Tử Hề ở bên kia cũng nộp xong, Lục Ly đang chuẩn bị rời đi, bên phải có một phủ quân mắt tam giác, mặt xấu xí đột nhiên nhìn kỹ hắn, mở miệng nói: - Ngươi đợi đã! Lục Ly quay đầu nhìn phủ quân kia, phát hiện trong cặp mắt tam giác của người này tràn ngập xem kỹ, còn cố ý nhìn tóc trắng của hắn. Trong lòng hắn có chút chần chừ, cung kính vái chào nói: - Vị đại nhân này có gì sai bảo? - Ngươi tên là gì? Trước khi phi thăng đến từ giới diện nào? Người kia lạnh lùng hỏi thăm, thần thái tự nhiên, dường như thuận miệng hỏi một câu. Lục Ly ngẩn ra, lại không có do dự, thành thật trả lời: - Ta tên Lê Lộc, đến từ Hồng Vũ Giới. Tô Tử Hề nhướng cao chân mày, bởi vì hắn phi thăng từ Hồng Vũ Giới, Lục Ly rõ ràng nói dối. Nhưng Tô Tử Hề không nói gì, trong mắt không lộ tia khác lạ. - Hồng Vũ Giới? Trong đôi mắt tam giác của phủ quân bắn ra tia nhìn sắc bén, hơi thở khó tả phát ra đè ép Lục Ly không thở nổi, trầm giọng hỏi: - Ngươi xác định không nói dối? Lừa gạt của ta sẽ chịu hậu quả rất nghiêm trọng. Lục Ly mặt không đổi sắc chắp tay nói: - Không dám lừa gạt đại nhân! - Nếu bị ta tra ra thì... hừm hừm! Phủ quân mắt tam giác hừ hai tiếng phất tay nói: - Đi ra ngoài đi. Lục Ly chắp tay xoay người, Tô Tử Hề đi ra theo. Ra ngoài thành bảo, Lục Ly bước chân hơi thả chậm, nghiêng tai lắng nghe âm thanh bên trong. - Lão Hầu, ngươi hỏi người mới kia đến từ giới diện nào làm gì? Bên trong truyền ra tiếng hỏi. Giọng của người mắt tam giác vang lên, qua loa nói: - Không có việc gì, ta nhận sai người, tưởng tiểu tử này đến từ giới diện ta phi thăng, nay xem ra không phải. Lục Ly đi nhanh hơn, bước nhanh về thành bảo của mình, trong lòng lại chìm vào đáy cốc. Tô Tử Hề rất thông minh, không hỏi câu nào, im lặng đi theo Lục Ly. Lúc sắp vào thành bảo, Lục Ly nhỏ giọng dặn Tô Tử Hề: - Tô huynh, hôm nay việc này phiền phức ngươi giữ bí mật giùm ta, ta nợ ngươi một nhân tình. Tô Tử Hề không hỏi gì, vỗ vai Lục Ly, nói: - Lê huynh khách khí, giao bằng hữu không là một hai ngày, đường xa biết sức ngựa, lâu ngày thấy lòng người. Về sau ngươi sẽ biết Tô Tử Hề này là bằng hữu đáng kết giao. - Đi phòng ta ngồi chơi? Lục Ly nở nụ cười, Tô Tử Hề gật đầu, đi theo Lục Ly đi vào phòng nhỏ của hắn. Trong phòng chỉ có một chiếc giường, còn có một cái ghế, Lục Ly khiến Tô Tử Hề ngồi trên ghế, hắn mở ra cấm chế cnăp hòng, không nói tiếng nào, cẩn thận nhớ lại biểu cảm và câu hỏi của phủ quân tam giác vừa rồi. - Xem ra xúc tu của Nhan Thiên Cương đã vươn tới bên này. Càng nghĩ lòng Lục Ly càng nặng trĩu, một phủ quân sao có thể tự dưng hỏi hắn đến từ giới diện nào? Hơn nữa người mắt tam giác nhìn kỹ tóc trắng của hắn, hắn nói hắn đến từ Hồng Vũ Giới, người này rõ ràng không tin Hết thảy đều chứng minh phủ quân này có lẽ đoán được thân phận của hắn, nhưng không dám xác định, cho nên tuân hỏi một câu. Nếu thật sự là Nhan Thiên Cương đang tìm hắn, phỏng chừng không bao lâu sau hình vẽ của hắn sẽ bị đưa tới, đến lúc đó hắn lập tức bị lộ thân phận. - Có phải Lê huynh gặp khó khăn gì? Tô Tử Hề nhìn thấy Lục Ly im lặng không nói, tò mò hỏi thăm: - Chẳng lẽ có Thần Linh muốn truy sát Lê huynh? Kính nhờ phủ quân vừa rồi xác nhận thân phận của ngươi? Tô Tử Hề rất thông minh, nhưng có thể phi thăng thành Thần thì đều là người thông minh tuyệt đối. Chuyện vừa rồi và thần thái hiện giờ của Lục Ly, cùng với Lục Ly nói dối, xâu chuỗi tất cả lại có thể đoán ra đôi chút. - Là có chút phiền phức, nhưng còn chưa xác định! Lục Ly nhẹ gật đầu, không kể rõ vụ việc, hỏi ngược lại: - Tô huynh biết bao nhiêu về Thần Giới? Tô Tử Hề chẳng chút che giấu nói: - Đôi chút, tổ gia gia của ta đang ở Thần Giới, là Trấn Phủ Trưởng Lão của một phủ vực. Tiếc rằng tổ gia gia ở phủ vực hơi xa, lại đây còn cần một ít thời gian.