Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2876 Long tranh hổ đấu
Cảnh này khiến đám người Lư Tuệ không khỏi thở phào một hơi, đồng thời cũng ngấm ngầm tiếc nuối, vốn tưởng sẽ có một trường long tranh hổ đấu nữa cơ. Phải đến đêm ngày hôm sau long tranh hổ đấu mới bắt đầu. Đêm hôm sau là hội đấu giá, bởi vì tối nay có một ít dị bảo muốn bán ra, cho nên mới hấp dẫn nhiều công tử tiểu thư hào môn tới như vậy. Lục Ly được an trí ở nhã các số hai, công tử tiểu thư Trưởng Tôn gia lại được an trí ở nhã các số một. Từ điểm này có thể thấy được trong mắt người Thiên Âm Cung, thân phân địa vị Lục Ly so với Trường Tôn Vô Khuyết vẫn có chút chênh lệch. Chủ yếu là bởi Lục Ly không phải thân thuộc của Đại Ma Vương, nếu Lục Ly là con cháu Đại Ma Vương, đoán chừng nhã các số một sẽ được dành cho hắn. Với mấy thứ danh hão này, Lục Ly không quá để tâm, mấy trường đấu giá đầu hắn căn bản không lộ diện, càng đừng nói ra tay đặt giá. Đến sau Địa Long Dịch vừa ra hắn lập tức xuất thủ, hắn vừa ra tay liền không ai cạnh tranh, khiến hắn nhẹ nhàng dùng bốn ngàn vạn Thần Nguyên Kim nắm xuống. Tiếp sau có mười mấy món dị bảo được đấu giá, Lục Ly rốt cục có chút hứng thú, nhưng chỉ là hiếu kì nhìn một phen, lại không có ý ra tay cạnh tranh. Đám công tử tiểu thư trong các nhã các khác cạnh tranh rất náo nhiệt, một kiện bí bảo được nân giá lên cao hơn một ức, phẩm giai bí bảo này so ra còn kém xa Trần Vương Ấn, song nói thế nào cũng được tính là bí bảo. - Một ức! Kiện bảo vật áp chót, Thần Tiên Thảo rốt cục xuất hiện, chỉ là Lục Ly còn chưa ra giá, trong nhã các bên cạnh, Trường Tôn Như Ngọc đã ra giá trước, thoáng chốc xôn xao toàn bộ hội đấu giá. Công tử tiểu thư Trường Tôn gia một mực không mở miệng, lần đầu tiên tham dự cạnh tranh lại trực tiếp ra giá một ức, phải biết giá khởi điểm của Thần Tiên Thảo chỉ là ba ngàn vạn Thần Nguyên Kim. Tức thì, sắc mặt Lục Ly trở nên rất khó coi, công dụng của Thần Tiên Thảo tương tự như Thần tủy, trừ luyện thể ra thì không còn tác dụng nào đặc biệt. Trừ phi người Trường Tôn gia cũng muốn tu luyện nhục thân, đồng thời chuẩn bị đi con đường Vô Thượng Thần Thể, bằng không không lý nào lại tiêu tốn giá cao như vậy để đi đấu giá Thần Tiên Thảo. - Một ức hai ngàn vạn! Lục Ly cắn răng ra giá, khiến trọn cả hội đấu giá bỗng chốc sôi trào, nhất là đám công tử tiểu thư càng thêm hưng phấn không thôi. Đêm qua không thấy được long tranh hổ đấu, tối nay không ngờ lại được thấy, còn là đối đầu trực diện, lấy cứng đối cứng. - Hai ức! Lục Ly vốn tưởng rằng mình mở miệng, Trường Tôn Như Ngọc sẽ nể mặt, ai ngờ rất nhanh nàng lại lên tiếng, ngữ khí không chút ngập ngừng, như thể quyết phải nắm xuống Thần Tiên Thảo cho bằng được. Lục Ly chỉ có hai ức Thần Nguyên Kim, trước đó còn cầm ra bốn ngàn vạn mua Địa Long Dịch, trên người hắn còn có mấy ngàn vạn, nhưng cộng lại tuyệt đối không đủ hai ức, bởi thế không cách nào hô tiếp được. Hắn nghĩ nghĩ bèn sai người gọi Lư Hải Vân tới, đồng thời lấy ra vài gốc thiên địa thần dược thế chấp, cuối cùng Lư Hải Vân cho hắn hạn ngạch kêu giá mười ức. Thế là trường diện nháy mắt trở nên căng thẳng, Lục Ly hô lên hai ức năm ngàn vạn, Trường Tôn Như Ngọc không chút do dự lập tức hô ba ức. Tựa hồ đấu giá lần này đã không còn là chuyện bảo vật, mà đã thăng đến mặt mũi tôn nghiêm của Trường Tôn gia. - Ba ức năm ngàn vạn! - Bốn ức! - Bốn ức năm ngàn vạn! - Năm ức! - Năm ức năm ngàn vạn! - Mười ức! Kêu giá tiếp sau khiến người nghe mà kinh hãi, dù là đám công tử tiểu thư trong nhã các cũng đổ đầy mồ hôi. Nhất là Trường Tôn Như Ngọc một hơi nâng giá lên mười ức, khoảnh khắc đó, toàn trường chết lặng, rất nhiều người bất giác nín thở, trên trán rịn ra mồ hôi lạnh. Hôm nay, gia tộc đứng đầu trong ba mươi sáu đại thế lực lần nữa hiện ra bá khí vô thượng, chí ít nghiền ép toàn bộ công tử tiểu thư tại trường ở khía cạnh tài lực. Lục Ly không tiếp tục mở miệng, không phải hắn không đủ sức kêu giá tiếp, chỉ cần hắn lấy ra mấy trái Huyền Vũ Quả, đoán chừng Thiên Âm Cung có thể đề cao quyền hạn kêu giá của hắn lên vài chục ức Thần Nguyên Kim. Không đáng! Tuy dược hiệu Thần Tiên Thảo này sánh ngang Thần tủy, nhưng cầm vài ức Thần Nguyên Kim ra mua đã đáng giá, vài chục ức lại càng không đáng. Hắn sẽ không vì đấu khí mà tiêu tốn Thần Nguyên Kim vô ích, làm thế có khác gì thiếu gia hoàn khố đâu? Ánh mắt hắn chuyển lạnh, người Trường Tôn gia kẻ đến không thiện, lần này đừng nói là cố ý nhằm vào hắn đấy nhé? Sa sa sa! Lát sau, bên ngoài tiến vào một tên hộ vệ, xác nhận suy đoán của Lục Ly. Hộ vệ kia đến từ Trường Tôn gia, đưa tới một tấm thiếp mời. Lát nữa Trưởng Tôn tiểu thư muốn mời Lục Ly qua trò chuyện riêng về vấn đề Thần Tiên Thảo. Mười ức Thần Nguyên Kim chỉ để mua ba gốc Thần Tiên Thảo, còn không tiếc đắc tội Lục Ly. Đồng thời sau khi đấu giá xong, lập tức phái người đến xuống mời, nói muốn thương lượng chuyện Thần Tiên Thảo với Lục Ly. Nếu nói chuyện này không có vấn đề, Lục Ly có thể ăn luôn chiếc bàn trước mắt, hắn phất phất tay để hộ vệ đi xuống, nhưng hộ vệ lại không lui ra mà bổ sung thêm: - Tiểu thư nhà ta nói, nàng muốn dùng Thần Tiên Thảo đổi lấy một vật trong tay công tử. Hộ vệ lui xuống, Cam Lâm tiến lại, chế nhạo nói: - Thủ đoạn của Trường Tôn gia tiểu thư đúng là cao diệu, biết ngươi sẽ không chuyển nhượng Huyền Vũ Quả liền thông qua phương thức này để đối lấy? Nếu chỉ là cầm ra ba gốc Thần Tiên Thảo, sợ ngươi sẽ không đáp ứng, bởi thế mới nâng giá lên mười ức, lấy đây để biểu lộ thành ý? Lục Ly cũng nghĩ vậy, thứ quý giá nhất trên người hắn chính là Huyền Vũ Quả và Thần Thiết, ngoài ra còn phải kể đến Huyết Linh Nhi và Hư Không Trùng. Bên ngoài gần như không biết gì đến sự tồn tại của Thần Thiết, nếu muốn cầm Thần Tiên Thảo ra đổi thì còn xa xa không đủ, Huyết Linh Nhi có tạo nghệ rất sâu ở phương diện Thần Văn, về sau sẽ còn càng sâu hơn nữa, nhưng người ngoài biết không nhiều, còn Hư Không Trùng... đoán chừng Trường Tôn gia đều ngại mắt.
Chương 2877 Cùng với ta!
Bởi thế thứ đối phương nhắm đến rất có thể là Huyền Vũ Quản. Trường Tôn gia cường giả như mây, lão bất tử trong nhà chắc chắn rất nhiều, tự nhiên không thiếu lão bất tử thọ nguyên sắp hao hết, muốn đổi Huyền Vũ Quả là điều có thể hiểu được. Còn về Trường Tôn gia muốn hại hắn? Điều này Lục Ly không cân nhắc tới. Đầu tiên Trường Tôn gia và hắn không thù không oán, Trường Tôn gia sẽ không vô duyên vô cớ gây thù hằn, thứ hai Đại Ma Vương định ra quy củ, thế hệ trẻ tuổi muốn giết chết Lục Ly, nhất định phải trả giá cực đắt, bọn hắn không dám cược. Thứ ba, nơi này là Thiên Âm Thành, muốn động võ ở đây trước phải hỏi cường giả Thiên Âm Cung có đáp ứng hay không? Lục Ly trầm ngâm, Huyền Vũ Quả không phải không thể đổi, nhưng chỉ bằng Thần Tiên Thảo thì còn chưa đủ, nếu Trường Tôn Như Ngọc có thể lấy thêm ra một ít thiên địa thần dược luyện thể, vậy thì cho Trường Tôn gia một trái Huyền Vũ Quả đã có sao? Vật phẩm đấu giá sau cùng là một kiện bí bảo, phẩm giai tương tự Trần Vương Ấn, giá cả cũng được nâng lên trên trời. Trừ nhã các số một ra, công tử tiểu thư trong các nhã các còn lại, bao gồm đám người Tần Chiến đều tham dự cạnh tranh. Sau cùng, bảo vật này được một công tử hào môn mua với giá trên trời là tám ức. Vốn bảo vật này dùng để áp trục, nhưng bởi vì Thần Tiên Thảo đấu giá được mười ức, bởi thế món bảo vật này trở nên u ám thất sắc. Rất nhiều công tử tiểu thư ngấm ngầm hưng phấn, lần này Tiểu Ma Vương Lục Ly bị đánh mặt như thế, không biết liệu có đại náo Thiên Âm Thành không? Nếu đương đầu chính diện với công tử Trường Tôn gia, vậy liền có náo nhiệt để xem. Sau khi hội đấu giá kết thúc, người Trường Tôn gia lần nữa đi đến, nói Trường Tôn Như Ngọc tiểu thư thiết yến mời Lục Ly ở một tửu lâu trong thành. Tòa tửu lâu này tương đối nổi danh, tên là Bách Hoa lâu, rất nhiều thành trì đều có thể loại tửu lâu tương tự. Nếu đã ở trong thành, Lục Ly cũng không nghĩ nhiều, hàn huyên hai câu với Cam Lâm liền cùng theo hộ vệ đi ra ngoài. Thần dược tu luyện nhục thân rất khó cầu, nếu Trường Tôn gia có thể đưa ra thêm một ít đồ tốt, Lục Ly không ngại nhường ra một trái Huyền Vũ Quả, rốt cuộc Trường Tôn gia và hắn không tính là thế lực đối địch. Chứ nếu là Hắc Viêm Điện Thánh Nguyên Điện, dù cho hắn một trăm lô Thần tủy hắn cũng sẽ không chuyển nhượng. - Cẩn thận chút! Cam Lâm thiện ý nhắc nhở, lại không đi cùng, nếu Trường Tôn Như Ngọc chỉ mời một mình Lục Ly, hắn không tiện đi theo. Vạn nhất Trường Tôn Như Ngọc nhìn trúng Lục Ly, hắn đi qua chẳng phải làm hỏng chuyện tốt? Bên ngoài có xe ngựa chờ sẵn, Trường Tôn gia an bài rất chu đáo, Lục Ly cứ thế chậm rãi hành tẩu trong thành. Khoảng cách không quá xa, chỉ sau gần nửa canh giờ đã dừng lại bên ngoài một tòa tửu lâu xa hoa. Lục Ly xuống xe ngựa, hộ vệ đích thân dẫn Lục Ly đi vào, tới bên ngoài một thành bảo. Lục Ly lần nữa thấy được Trường Tôn Như Ngọc, lần này tuy không dùng bí thuật linh hồn, nhưng dưới bóng đêm chiếu rọi vẫn toát lên phong thái mỹ lệ động người. - Như Ngọc gặp qua Lục công tử, đa tạ Lục công tử nể mặt. Trường Tôn Như Ngọc cúi người xuống, từ góc độ Lục Ly mà nhìn, ẩn ẩn có thể thấy được đôi song phong cao ngất trắng lòa phía sau cổ áo. Trường Tôn Như Ngọc đổi một bộ trường bào, nhìn càng thêm phần vũ mị mê người. - Khách khí. Lục Ly nhàn nhạt mở miệng đáp, nội tâm vẫn có chút khó chịu, nếu Trường Tôn Như Ngọc bí mật mua xuống Thần Tiên Thảo, lại mời hắn đến thương lượng, nội tâm hắn sẽ dễ chịu hơn nhiều. Vừa rồi trong phòng đấu giá gần như bá đạo mua về Thần Tiên Thảo, là muốn nói cho hắn biết Trường Tôn gia có tiền cỡ nào sao? - Công tử, mời! Trường Tôn Như Ngọc làm động tác thỉnh mời, Lục Ly sải bước tiến vào, bên trong được bố trí rất lịch sự tao nhã, dưới ánh nến, thiền hương lượn lờ, khiến người tâm thần thanh thản. Bên trong trừ hai tên thị nữ ra thì không còn ai khác. Lục Ly thoáng kinh ngạc, không lẽ Trưởng Tôn Như Ngọc còn định dùng mỹ nhân kế chắc? Nếu hắn không đồng ý trao đổi, nàng liền tính hi sinh thân thể? - Mạo muội mời công tử tới, còn mong công tử chớ chê trách. Trường Tôn Như Ngọc mời Lục Ly ngồi xuống, để thị nữ dâng lên trà thơm, sau đó mới thoáng lúng túng nói: - Vừa rồi ở phòng đấu giá lấy giá cao mua lấy Thần Tiên Thảo mà Lục công tử cần, Như Ngọc cũng là đành chịu, ở đây xin được bồi tội với Lục công tử. - Không có gì! Lục Ly lại không uống trà, hắn và Trường Tôn Như Ngọc không thân không quen, trà nhà nàng hắn không dám uống lung tung, chỉ nhàn nhạt nói: - Đấu giá mà, người trả giá cao hơn thì mua được, Như Ngọc tiểu thư hào sảng, Lục mỗ cam bái hạ phong. Lục Ly không trực tiếp đi thẳng vào chủ đề, đàm phán cần phải có kỹ xảo, hắn muốn để Trường Tôn Như Ngọc cầu hắn, như vậy mới có thể nắm thế chủ động, càng tiện cho trả giá. - Lục công tử danh dương Phong Bạo Hải Vực, sau trận chiến Hỗn Độn Đảo càng là đặt vững uy danh đệ nhất nhân thế hệ trẻ Nhị trọng thiên, Như Ngọc tuy không thường xuyên đi lại bên ngoài, nhưng đối với Lục công tử cũng rất kính ngưỡng, ở đây lấy trà thay rượu, kính Lục công tử một chén. Trường Tôn Như Ngọc bưng chén trà lên, mắt đẹp dập dờn tình ý, trên mặt mang theo một tia đỏ ửng. Mỹ nhân như ngọc, còn nói chuyện dễ nghe như vậy, nếu là người bình thường e rằng sớm đã là bị làm cho ngây ngất. Lục Ly nâng chén trà lên, khẽ gật đầu, đụng một cái với Trường Tôn Như Ngọc, lại chỉ nhàn nhạt nhấp môi, khoát tay nói: - Như Ngọc tiểu thư đừng đội mũ cao cho ta, câu đùa này ta không nhận được! Đệ nhất nhân thế hệ trẻ Nhị trọng thiên, Lục mỗ không dám nhận. Đấy không phải vinh dự, mà là phiền toái cực lớn. - Lục công tử đảm đương không nổi, vậy khắp thiên hạ này còn ai đảm đương được? Khiến Lục Ly kinh ngạc chính là, Trường Tôn Như Ngọc cũng một mực không đi thẳng vào chủ đề, ngược lại không ngừng lấy lòng hắn, kéo đông kéo tây, tựa hồ chẳng hề sốt ruột. Hàn huyên gần một nén hương, Lục Ly mất kiên nhẫn, nói thẳng: - Như Ngọc tiểu thư mời ta tới đây không phải chỉ để nói mấy cái này đấy chứ? Nếu không còn chuyện gì khác, Lục mỗ đi về trước.
Chương 2878 Hủy đi
- Vậy nói chính sự đi! Nét mặt Trường Tôn Như Ngọc chuyển vẻ trang nghiêm, ngồi thẳng người nói: - Lục công tử, giờ ta chính thức đại biểu Trường Tôn gia mời ngươi gia nhập, điều kiện Trường Tôn gia đưa ra là một vị trí trưởng lão và tài nguyên đỉnh cấp nhất, cùng với ta! - Ách? Lục Ly không giấu được kinh ngạc, hắn vạn vạn không ngờ Trường Tôn Như Ngọc sẽ chào mời hắn, không phải muốn trao đổi đồ vật, mà là mời chào hắn gia nhập Trường Tôn gia, quan trọng hơn là điều kiện mời chào còn rất cao! Vị trí trưởng lão không tính là gì, tài nguyên đỉnh cấp... lấy chiến lực Lục Ly hiện tại, tới thế lực nào cũng đều có thể được đến, then chốt ở đây là... Trường Tôn Như Ngọc. Đệ nhất tiểu thư Trường Tôn gia, Tam Kiếp hậu kỳ, cộng thêm linh hồn cường đại, chiến lực tổng hợp có lẽ sáng ngang Tam Kiếp đỉnh phong, chỉ cần Lục Ly gật đầu hắn liền là rể hiền Trường Tôn gia, không chỉ được đến địa vị cao quý, tài nguyên đỉnh cấp, mà còn có thể được một mỹ nữ tuyệt đỉnh nhất nhì Nhị trọng thiên. Nếu là lưỡng tình tương duyệt thì không có gì, nhưng nghe ngữ điệu Trường Tôn Như Ngọc, nàng coi chính mình thành bảo vật, trực tiếp đưa cho Lục Ly. Thân là thế lực cường đại nhất Nhị trọng thiên, Cam Lâm đều nói thực lực tổng hợp của Thiên Ma Đảo so ra vẫn kém Trường Tôn gia. Bao nhiêu người quỳ muốn gia nhập Trường Tôn gia, giờ lại mở rộng cửa lớn cho hắn, còn đưa ra điều kiện vô cùng hậu đãi, thậm chí nguyện gả tiểu thư ưu tú nhất Trưởng Tôn gia cho hắn. Nếu đổi thành người khác, thậm chí là Tần Chiến, đoán chừng sẽ động tâm. Nhưng Lục Ly thì khác, hắn không chỉ không có nửa điểm động tâm, ý niệm đầu tiên trong đầu còn là kinh hãi! Đào chân tường Đại Ma Vương? Mặc dù quy củ của Thiên Ma Đảo là tới lui tự do, muốn rời đi chỉ cần thoát ly Thiên Ma Đảo là được, nhưng Lục Ly há có thể làm ra chuyện như thế? Khoan nói Đại Ma Vương đối với hắn ân trọng như núi, hắn còn đáp ứng Đại Ma Vương đi Tam trọng thiên giúp nàng đổi lấy Cổ Kinh, chỉ riêng chuyện Lục gia đã an trí ở Thiên Vân Sơn, hắn đã không thể nào rời đi được. Ngoài ra, hắn đang yên đang lành ở Thiên Ma Đảo, cớ gì phải rời đi? Trường Tôn gia làm vậy không sợ đắc tội Đại Ma Vương? Không sợ trong cơn nóng giận, Đại Ma Vương dẫn người diệt đi Trường Tôn gia? Hiện tại khắp toàn Nhị trọng thiên đều không ai dám đắc tội Đại Ma Vương, Trường Tôn gia lớn gan vậy ư? Lục Ly híp mắt lại, không nói lời nào, trên mặt Trường Tôn Như Ngọc hiện ra một mạt đỏ tươi, càng thêm mỹ lệ dị thường, nàng cúi đầu lộ ra cần cổ như thiên nga, sau đó lấy hết dũng khí, hai mắt ngậm tình nhìn Lục Ly nói: - Lục công tử, Như Ngọc ngưỡng mộ ngươi đã lâu, phụ thân Như Ngọc là hiện nhiệm gia chủ Trường Tôn gia. Chỉ cần ngươi gia nhập Trường Tôn gia, sau này Trường Tôn gia sẽ là hậu thuẫn kiên cường nhất của ngươi, ngoài ra chúng ta gia có quan hệ rất tốt với một đại thế lực Tam trọng thiên, ngày sau công tử có thể tới Tam trọng thiên phát triển. Giai nhân như mây, tình ý dập dờn, còn vẽ ra một bức hoành đồ tương lai, nếu đổi thành người khác, e rằng sớm đã kích động đáp ứng ngay. Lục Ly híp mắt càng sâu, nghi hoặc trong đầu càng đậm, hắn là một đối tượng bồi dưỡng không sai, nhưng còn chưa đáng để Trường Tôn gia ưu ái như thế, chút tự biết rõ ràng này hắn vẫn phải có. Trường Tôn gia nhà lớn nghiệp lớn, con em rất nhiều, thiên tài lớp lớp, tỉ như Trường Tôn Vô Khuyết và Trường Tôn Như Ngọc hai người đều là thiên tài tuyệt đỉnh. Không đi bồi dưỡng con em nhà mình, lại đi tiêu tốn đại giới như thế để mời chào một người ngoài như hắn? Sự tình khác thường tất có quỷ! Chỉ là Lục Ly không nghĩ ra quỷ này nằm ở đâu? Thiền hương bên cạnh càng lúc càng đậm, Lục Ly nhíu mày càng lúc càng chặt, rất nhiều chuyện nghĩ không thông, hắn nghĩ một lát liền không muốn nghĩ nữa. Đã không định tìm đến nương tựa Trường Tôn gia, cũng không định ôm mỹ nữ như hoa trước mắt này vào lòng, vậy tốt nhất vẫn nên sớm cự tuyệt thì hơn, như vậy liền có thể trở về ngủ một giấc ngon lành. Đương nhiên, nếu có thể thương lượng lại chuyện Thần Tiên Thảo, đổi về được, vậy lại càng tốt. Bởi thế sau một lúc trầm ngâm, Lục Ly mở miệng, đi thẳng vào vấn đề: - Một trái Huyền Vũ Quả đổi lấy ba gốc Thần Tiên Thảo trên tay ngươi. Chỉ một câu, không có tiếp sau, lại đại biểu cho ý của Lục Ly. Lục Ly cự tuyệt Trường Tôn gia mời chào, chỉ muốn đổi lấy Thần Tiên Thảo, nếu không đổi được, chuyện tiếp sau không cần nói nữa. Ông! Giới chỉ trong tay Trường Tôn Như Ngọc sáng lên, một chiếc hộp ngọc xuất hiện, nàng đẩy tới nói: - Chỉ là Thần Tiên Thảo mà thôi, loại thần dược luyện thể này Trường Tôn gia vẫn có một ít. Về phần Huyền Vũ Quả, tuy ở Nhị trọng thiên rất ít, nhưng Tam trọng thiên lại không thiếu. Bởi thế không cần đổi, Lục công tử muốn Thần Tiên Thảo, Như Ngọc đưa cho là được. Bên cạnh là một thiền điện, trên thiền điện có một chiếc giường, công tử có muốn qua đó nghỉ ngơi một đêm? Mặt Trường Tôn Như Ngọc càng lúc càng đỏ, lời lại càng lúc càng rõ ràng, mỹ nhân kế ấm áp như bếp sưởi, không biết là trước kia thường dùng, hay là thực sự động tình với Lục Ly? - Xin lỗi! Sau cùng, Lục Ly đẩy ngược Thần Tiên Thảo trở về, nếu Trường Tôn gia đã không muốn đổi, vậy ở lại đây thêm cũng chẳng nghĩa lý gì. Hắn đứng dậy chuẩn bị cáo từ, nhưng khoảnh khắc đứng lên, chân hắn đột nhiên mềm nhũn, đặt mông ngồi lại trên ghế. Bá bá bá! Nháy mắt, mặt Lục Ly trắng bệch, hắn rốt cục biết được quỷ ở chỗ nào, hắn khó mà tin tưởng nhìn Trường Tôn Như Ngọc, miệng thốt lên: - Như Ngọc tiểu thư lớn gan thật đấy? Trường Tôn Như Ngọc không chỉ lớn gan, hơn nữa còn lớn đến kinh thiên, nàng muốn giữ hắn lại. Nãy giờ tính ra chỉ chừng mấy nén hương, Lục Ly lại đã bất tri bất giác trúng kỳ độc, lúc này đã hoàn toàn không thể sử dụng thần lực, cả người mềm nhũn, lực lượng nhục thân giảm mạnh. Nếu không phải vừa rồi hắn đứng lên, e là vẫn chẳng cảm giác được gì. Vốn tưởng Trường Tôn Như Ngọc để hắn tới là muốn đổi Thần Tiên Thảo, đến sau mới biết mình sai.
Chương 2879 Lạt thủ tồi hoa
Hóa ra, Trường Tôn Như Ngọc muốn giữ hắn lại, muốn lấy mạng hắn! Phải biết nơi này chính là Thiên Âm Thành, là nơi tuyệt đối không thể động võ, bằng không sẽ triệt để đắc tội với Thiên Âm Cung. Ngoài ra hiện tại Đại Ma Vương danh tiếng chính thịnh, không ai dám đối chọi phong mang, thế mà Trường Tôn gia lại dám động thủ với hắn? Chủ quan... Lục Ly khẽ thở dài, khinh địch quả nhiên là trí mạng. Thế lực số một Nhị trọng thiên tự nhiên không sợ Thiên Âm Cung, đoán chừng cũng định khiêu chiến quyền uy Đại Ma Vương, chính diện cứng đối cứng một phen. - Ha ha! Sắc mặt Trường Tôn Như Ngọc không chút biến hóa, vẫn mang theo một tia đỏ ửng, có chút thẹn thùng, nàng ngẩng đầu tình ý dập dờn nhìn Lục Ly nói: - Lục công tử, hay là tới phòng bên cạnh nghỉ ngơi, Như Ngọc vẫn sẽ đi qua hầu hạ ngài, qua tối nay Lục công tử sẽ là phu quân Như Ngọc, sau này cũng sẽ một bước lên trời, tung cánh vạn dặm. Khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười lạnh lùng, hỏi ngược lại: - Nếu ta không một đêm triền miên với Như Ngọc tiểu thư, liệu có phải không đi ra được khỏi thành bảo này? Trường Tôn Như Ngọc khẽ thở dài, nhìn ra bên ngoài nói: - Như Ngọc không hi vọng chuyện như vậy xảy ra, còn sống mới là tốt nhất, Lục công tử phải trân quý. - Ta có chút nghĩ không thông. Đã định vạch mặt, Lục Ly tự nhiên không còn gì cố kỵ, hắn hỏi: - Lục mỗ và Trường Tôn gia không oán không cừu, tại sao các ngươi phải làm thế với Lục mỗ. Vì một kẻ không quan trọng như ta mà mang đến phiền toái cho Trường Tôn gia, đáng không? - Đáng chứ! Trường Tôn Như Ngọc quay đầu lại, nhìn Lục Ly, rất nghiêm túc nói: - Thực không dám giấu, nhà chúng ta có một vị lão tổ tinh thông thuật bói toán. Hắn tính ra Lục công tử là người có được thiên mệnh, hắn nói nếu không thể được đến Lục công tử, vậy liền phải hủy đi! - ... Lục Ly nghẹn họng, vì lý do trời ơi đất hỡi như thế, Trường Tôn gia liền làm to chuyện? Hắn không khỏi cười lạnh, nói: - Muốn hủy ta, bằng vào Trưởng Tôn tiểu thư đoán chừng còn không đủ, kêu hết những người còn lại đi ra đi. - Đó là tất nhiên! Trường Tôn Như Ngọc khẽ gật đầu, bình thản nói: - Vì hủy đi Lục công tử, chúng ta chuẩn bị mười người. Lục công tử yên tâm, tất cả đều ngàn tuổi trở xuống, không làm trái quy củ Đại Ma Vương định ra! Vù vù! Trường Tôn Như Ngọc vừa dứt lời, bên ngoài đại điện vang lên từng hồi tiếng xé gió, tiếp đó mười đạo nhân ảnh lóe lên, đoàn đoàn vây quanh Lục Ly. Mười tên thanh niên, ai nấy nhìn đều chưa già, chẳng qua đoán chừng cũng phải mấy trăm tuổi, chiến lực đều là Tam Kiếp trung kỳ hậu kỳ. Nếu tính luôn bí thuật hoặc bí bảo cường đại, chiến lực khả năng có thể đạt tới Tam Kiếp đỉnh phong. Nét mặt Lục Ly không giấu được vẻ ngưng trọng, hắn tự phụ chiến lực không sai, nhưng còn chưa cuồng vọng đến mức dám một mình đối chiến mười tên cường giả thế này. Thần lực bị phong ấn, Thần Thiết không cách nào sử dụng, thứ duy nhất có thể dùng tới chỉ là Hỗn Độn chi khí, nhưng Hỗn Độn chi khí có thể diệt sát mười tên cường giả này ư? Hiển nhiên là tương đối khó. Bởi thế hắn trầm ngâm một lát, sau đó phất phất tay nói: - Như Ngọc, để bọn hắn ra ngoài đi, ta nghĩ chúng ta có thể tiếp tục thảo luận sâu thêm. Khóe miệng Trường Tôn Như Ngọc lộ ra ý cười, nàng thoáng ngập ngừng một lúc rồi phất phất tay, mười người kia lập tức lui xuống. Trên mặt nàng chớp qua một tia thẹn thùng, nói: - Lục công tử đã nghĩ kỹ chưa, một khi gia nhập Trường Tôn gia, đời này công tử liền không thể thay đổi môn đình, trên người ngươi đã mang kỳ độc, mỗi cách một đoạn thời gian nhất định phải phục dụng đan dược đặc thù của Trường Tôn gia chúng ta, bằng không thần lực sẽ bị phong ấn, không ai có thể giải được, còn sẽ độc phát thân vong. - Nghĩ kỹ rồi! Lục Ly thần sắc dứt khoát, đứng lên nói: - Đêm đã khuya, Như Ngọc cô nương, chúng ta đi nghỉ ngơi thôi. Dứt lời, Lục Ly rảo bước đi tới thiền điện bên cạnh, tròng mắt Trường Tôn Như Ngọc thoáng lập lánh, ngập ngừng thoáng chốc rồi cũng đi theo. Thiền điện bên cạnh được bố trí rất tinh xảo, bên trong có một chiếc bồn tắm, trong bồn chứa đầy cánh hoa, giường lớn đặt ở một bên, xung quanh phủ lụa mỏng màu hồng phấn khiến trọn cả gian phòng trở nên kiều diễm dị thường. Lục Ly thản nhiên đi tới, sau đó trực tiếp tiến vào trong bồn tắm, đồng thời khoái tốc cởi sạch đồ áo trên người, tiến vào trong bồn bắt đầu xoa tẩy. - Ách! Trường Tôn Như Ngọc đi vào, vừa khéo nhìn thấy mặt lưng trơn bóng của Lục Ly, dù nàng lòng dạ rất sâu, lúc này cũng xấu hổ không biết phải làm sao. Nàng quay đầu ngồi ở bên giường, trong mắt lấp lánh quang mang, phân vân chẳng biết có phải Lục Ly thật đã thần phục hay chưa? Trường Tôn gia điều tra rất rõ về Lục Ly, tính cách Lục Ly kiệt ngạo không thuần, há lại có thể dễ dàng chịu thua như thế? Hơn nữa lúc này thần sắc hắn vô cùng nhẹ nhàng, chẳng lẽ trong này có quỷ? - Như Ngọc, ta sắp tắm xong rồi, ngươi cũng xuống tắm đi! Tiếng nói vang lên kéo Trường Tôn Như Ngọc về với thực tại, trong mắt nàng chớp qua một tia phẫn nộ, không đứng dậy mà mở miệng hỏi: - Lục công tử, ngươi thật tâm? - Ngươi nói cái gì đấy? Lục Ly cầm khăn tắm choàng lấy thân thể, cứ vậy nghênh ngang đi ra, vẻ mặt thành thật nói: - Tình thế không bằng người, Lục mỗ còn chưa sống đủ. Lại nói, làm nô tài dưới trướng Đại Ma Vương với làm cô gia Trường Tôn gia, chẳng phải đều như nhau? Huống hồ Như Ngọc mỹ lệ động người như thế, Lục mỗ lại không phải Liễu Hạ Huệ, há có thể không động tâm? Lục Ly giải thích hợp tình hợp lý, nhưng Trường Tôn Như Ngọc vẫn có chút không tin tưởng, rốt cuộc phong cách hành sự của Lục Ly trước đây không giống là người dễ dàng chưa khuất phục. Nhưng tình này cảnh này nàng còn có thể làm sao? Đợi Lục Ly đi đến bên giường, chân sau nàng khẽ điểm, bay vào trong bồn tắm, kéo đai lưng lộ ra thân hình tuyệt mỹ. Nàng thần sắc ngượng ngùng, thân hình khe khẽ rung động, cả người chìm vào trong nước, tay không ngừng lau rửa, thần niệm lại một mực khóa chặt Lục Ly. Nếu Lục Ly có nửa điểm dị động hoặc làm gì đó không thích hợp, nàng sẽ lập tức động thủ giết chết hắn.
Chương 2880 Lạt thủ tồi hoa
Lục Ly không có dị động, hắn nửa nằm trên giường, nhìn qua bên này, trong mắt chất đầy nhục dục, cảnh đó khiến nội tâm Trường Tôn Như Ngọc dần bình tĩnh lại, chỉ là có chút thẹn ngượng. Người háo sắc như thế, Trường Tôn gia lại tiêu tốn đại giá lôi kéo hắn, làm vậy liệu có đáng? Lề mề trong nước suốt nửa canh giờ, Trường Tôn Như Ngọc mới choàng khăn tắm đi ra. Mỹ nhân đi tắm, cảnh tượng sao mà mê người, tắm rửa xong, da thịt Trường Tôn Như Ngọc càng trơn nhẵn như ngọc, đoán chừng bất cứ nam tử nào nhìn thấy cảnh tượng khắc này đều sẽ phải điên cuồng. Trường Tôn Như Ngọc nhắm mắt, từng bước đi tới bên giường, có lẽ bởi vì khẩn trương quá độ mà thân thể khẽ run lên, hô hấp cũng dồn dập gấp rút. Chẳng qua trong lòng Trường Tôn Như Ngọc vẫn vạn phần giới bị, thủ đoạn Lục Ly rất nhiều, nàng không muốn bị Lục Ly ám toán. Lộc cộc, lộc cộc! Yết hầu Lục Ly bắt đầu chuyển động, nuốt lấy từng ngụm nước bọt, hô hấp cũng trở nên dồn dập. Hắn dịch sang bên cạnh một chút, vỗ vỗ lên giường nói: - Như Ngọc, qua tối nay, ngươi chính là thê tử của ta, ta nhất định sẽ đối đãi thật tốt với ngươi. - Hi vọng Lục công tử đừng gạt ta. Trường Tôn Như Ngọc cắn chặt trắng ngà ngồi xuống bên giường, cả người càng thêm run rẩy, mặc dù ở gia tộc từng được tiếp nhận rất nhiều huấn luyện, tâm lý cũng chấp nhận cảnh hôm nay, nhưng nàng vẫn còn là tấm thân xử nữ, gặp phải chuyện như vậy khó tránh khỏi sẽ căng thẳng. Bàn tay Lục Ly lướt đến, nhẹ nhàng ôm lấy vai ngọc, Trường Tôn Như Ngọc càng căng cứng, trong lòng cũng càng thêm đề phòng. Nếu Lục Ly dám động thủ, nàng sẽ phóng thích công kích như lôi đình, khiến hắn chết không chỗ chôn. Lục Ly lại không làm loạn, mà từ phía sau nhẹ nhàng ôm lấy Trường Tôn Như Ngọc, hai người đều khoác khăn tắm, song khăn tắm không quá dày, bởi thế cả hai đều có cảm giác, nhất là Lục Ly, cảm giác càng thêm chân thực! - Yên tâm đi! Lục Ly đưa tay kéo mặt Trường Tôn Như Ngọc quay về phía mình, sau đó nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên má nàng, ôn nhu nói: - Một ngày vợ chồng trăm ngày ân, Lục Ly ta đối xử với nữ nhân của mình như thế nào, chẳng lẽ các ngươi không điều tra qua? Sau tối nay ngươi chính là nữ nhân của ta, ta cũng thành là người Trường Tôn gia, về sau tự nhiên một lòng một dạ hiệu lực cho Trường Tôn gia. - A... Trường Tôn Như Ngọc đột nhiên phát hiện một cánh tay âm thầm đi vào, bắt lấy nơi chưa từng bị ai nắm qua kia của nàng, cả người nàng bỗng chợt nhũn ra, cảm giác như bị điện giật. - Ai .. Trong lòng nàng khẽ thở dài, mặc dù không biết vì sao gia tộc lại làm vậy, nhưng thân là nữ tử Trường Tôn gia, đây chính là số mệnh của nàng. Nếu Lục Ly đã chọn hợp tác, vậy nàng đành phải làm nữ nhân của Lục Ly. - Hả... Lát sau, Trưởng Tôn Như Ngọc đang nhắm mắt chuẩn bị chấp nhận số phận chợt đột nhiên mở mắt ra, trong mắt phượng hiện đầy sát khí. Vừa rồi nàng cảm ứng được trong thân thể Lục Ly có năng lượng kỳ dị ba động, cái lúc thế này không đi hưởng thụ thời khắc xuân tiêu, lại vận dụng năng lượng kỳ dị? - Tìm chết! Nàng mở mắt, nhìn thấy tròng mắt Lục Ly tỉnh táo dị thường, nào có nửa điểm động tình? Nàng lập tức phẫn nộ không thôi, cả người đều bị Lục Ly nhìn hết, cũng sờ khắp, giờ lại phát hiện Lục Ly căn bản không có dự định thần phục, há có thể không giận cho được? Ông! Hai mắt sáng rực, trong linh hồn hồn lực mênh mông tràn ra, thủ đoạn mạnh nhất của Trường Tôn gia chính là công kích linh hồn, ở cự ly gần thế này, nàng tin tưởng muốn giết chết Lục Ly là điều hết sức đơn giản. Hưu! Hai luồng quang trụ lóe lên một cái rồi tan biến, tiến vào trong mắt Lục Ly, bí thuật cuồng bạo bắt đầu xung kích linh hồn Lục Ly, Trường Tôn Như Ngọc tin tưởng giây sau Lục Ly sẽ biến thành một cỗ thi thể. - Lạt thủ tồi hoa, chuyện thế này đã bao năm Lục mỗ không làm, hôm nay nhất định phải làm lại một phen mới được! Tiếng thở dài khe khẽ vang lên, trên mặt Trường Tôn Như Ngọc lộ rõ vẻ chấn kinh, công kích linh hồn cường đại của nàng lại không có hiệu quả với Lục Ly? Xùy! Từ trên tay Lục Ly đang đặt nơi bụng Trường Tôn Như Ngọc đột nhiên tuôn ra một đạo năng lượng màu trắng, nháy mắt, năng lượng kia tiến vào thân thể nàng, sinh mệnh bản nguyên trong người nàng cứ thế khoái tốc tan biến. - Không! Trong mắt nàng hiện đầy sợ hãi, sau đó dùng hết toàn lực gầm lên: - Người đâu, mau tới, xé xác Lục Ly cho ta! Ầm! Bàn tay Lục Ly vung lên, cả người Trường Tôn Như Ngọc bị đánh bay, vốn khăn tắm đã bị Lục Ly mở ra, cứ thế triệt để trần truồng lăn lộn trên đất. Tuy Lục Ly trúng độc, lực lượng nhục thân suy nhược, nhưng để uẩn còn đó, một tát kia nhẹ nhàng đánh bay Trường Tôn Như Ngọc lên tường, bởi vì trên tường có cấm chế, bởi thế lại bị bắn ngược trở về. - Chết rồi... Ánh mắt Trường Tôn Như Ngọc dần trở nên ảm đạm, muốn giãy dụa đứng dậy mà không được, cảm nhận bản nguyên sinh mệnh trong thân thể từ từ trôi đi, khóe miệng nàng nhếch lên một tia cười khổ, nàng đã quá xem thường Lục Ly. Vốn tưởng rằng thần lực bị phong ấn, lực lượng nhục thân bị áp chế, bằng vào công kích linh hồn vô cùng cường đại của mình, Lục Ly sẽ thành một tên phế vật. Lại không ngờ trong người Lục Ly còn có Hỗn Độn chi khí kỳ dị, nhẹ nhàng diệt sát mình. Trên thực tế, ở trận chiến Hỗn Độn Đảo, sở dĩ Lục Ly tiêu diệt được Vân Chiến Thiên cũng là nhờ Hỗn Độn chi khí. Chẳng qua Trường Tôn Như Ngọc tưởng rằng Lục Ly có bảo vật nào đó làm chỗ dựa, hoặc là Đại Ma Vương âm thầm ra tay hỗ trợ. Bằng không lấy sức Lục Ly làm sao có thể là đối thủ của Tam Kiếp đỉnh phong? Nếu hắn có được chiến lực cường hoành như vậy, tại sao lúc khai chiến với Vân Khai Nguyệt lại thê thảm đến vậy? Một đứa nhà quê tới từ Thần Giới, đến Nhị trọng thiên không tới mười năm, chiến lực lại có thể áp chế Tam Kiếp đỉnh phong? Việc này có cho tiền Trường Tôn Như Ngọc cũng không tin. Then chốt nhất chính là Hỗn Độn chi khí phá hủy sinh mệnh bản nguyên, một tên võ giả làm sao có thể khống chế được? Dù khống chế được cũng không phải loại người như Lục Ly có thể làm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK