Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2601 Thiên lao
Đại đệ tử của Lão Yêu Ma quá âm độc, không một lần giết chết kẻ xâm nhập, muốn cho kẻ xâm nhập cả đời bị nhốt chết ở đây. “Huyết Linh Nhi thay đổi đại trận, đại trận tự động khởi động, hút hết bọn họ vào thạch miếu, tiếp đó truyền tống đến đây, nhốt cả đời?” Lục Ly suy đoán một phen, mắt lóe tia sáng. Thiên lao này đối với bọn họ là chết chắc, nhưng với Lục Ly thì có một cơ hội sống. Bởi vì hắn có Huyết Tiên Đằng, Huyết Tiên Đằng có một loại thiên phú thần thông, có thể khống chế pháp trận. Bản thân Huyết Linh Nhi cũng nói, cho nó một khoảng thời gian, nó có thể tham ngộ thần văn. Chỉ cần tham ngộ thấu thần văn ở đây, đến lúc đó Huyết Linh Nhi thay đổi thần văn, vậy hắn liền có thể dễ dàng đi ra ngoài. Cho nên, nơi này đối với nhóm người Lão Sơn Thúc là tử địa, đối với hắn lại là đường sống. - Ha ha ha ha! Nghĩ đến đây, Lục Ly cất tiếng cười to. Tiếng cười quanh quẩn ở bên trong, có loại cảm giác khiến người sởn gai ốc. Ngốc Đầu Hồ giận dữ, trầm giọng quát: - Lục Ly, lỗi tại ngươi hết! Nếu không tại ngươi thì chúng ta đã không bị nhốt chết ở đây! - Tiểu tử! Ly Hỏa Đạo Nhân cũng tức tối rống lên: - Nếu cho ta ra ngoài, lão đạo nhất định lột da của ngươi, rút gân của ngươi, khiến ngươi hối hận làm người! - Ha ha ha! Lục Ly lại lần nữa cười to, nói: - Ta hiện tại cách các ngươi chỉ có vài trăm thước, các ngươi hiện tại có thể đến giết chết ta. He he, ta còn trẻ tuổi, thọ nguyên dài hơn các ngươi nhiều, ta sẽ nhìn các ngươi một đám chết già, một đám biến thành hài cốt, một đám thân thể sinh giòi... Lời của Lục Ly khiến một đám người tức giận suýt hộc máu. Nhưng mỗi người bị nhốt riêng một nhà tù, bọn họ làm gì được? Chẳng lẽ chửi tay đôi với hậu sinh như Lục Ly? Lão Sơn Thúc dẫn đầu im lặng, không tiếp tục nói nhiều, ra không được thì nói nhiều cũng vô nghĩa, lo nghĩ biện pháp phá vỡ lao tù còn hơn. Thêm một điều nữa, nếu nơi này là Yêu Ma Cung thì chỗ này có một Yêu Ma Vương, tuy sức chiến đấu không bằng Lão Yêu Ma nhưng cũng cực kỳ khủng bố, nếu ồn ào kinh động Yêu Ma Vương thì không tưởng tượng nổi hậu quả. Nghĩ đến đây, Lão Sơn Thúc ra tiếng nhắc nhở: - Chúng ta rất có thể ở Yêu Ma Cung ngầm, Yêu Ma Vương mới có lẽ ở gần đây. Mọi người đều đừng nói chuyện, đừng gây động tĩnh lớn, nghĩ biện pháp phá giải thần văn, trốn ra ngoài rồi tính tiếp. Mọi người ngoan ngoãn ngậm miệng, ngay cả Lục Ly đều không dám lên tiếng nữa, kinh động Yêu Ma Vương thì cả đám chết hết. Lão Sơn Thúc nói không sai, lo nghĩ biện pháp phá vỡ thần văn là trên hết. Lục Ly ngồi xếp bằng, hắn trầm ngâm giây lát, truyền âm cho Huyết Linh Nhi: “Huyết Linh Nhi, ngươi đã cắn nuốt hết hai loại tinh thạch chưa?” Huyết Linh Nhi đáp lại: “Còn chưa, mới cắn nuốt được một nửa.” Lục Ly truyền âm: “Bây giờ ngươi hãy gác hết mọi chuyện lại, lo cắn nuốt hết tinh thạch rồi tính, xem thử có thể tiến hóa thêm một lần nữa không.” “Biết!” Huyết Linh Nhi hành động, vươn ra từ Thần Thi, bắt đầu luyện hóa từng viên tinh thạch. Lục Ly ngồi xếp bằng nửa canh giờ, thấy bốn phía không có bất cứ động tĩnh thì yên lòng, xem ra nơi này tạm thời không có nguy hiểm, chẳng qua không phá vỡ thần văn thì không ra ngoài được. Lại rảnh rỗi ngồi nửa canh giờ, Lục Ly cảm giác có chút áp lực, nơi này quá đen ngòm, hơi thở cũng đặc biệt khiến người rất khó chịu. Lục Ly dứt khoát vào trạng thái cảnh giới Mộng Huyễn, tiếp tục tham ngộ băng sương kiếm ý, xem thử có thể dung hợp với Sát Đế Quỷ Trảm không. Hư Không Trùng không đáng tin cậy, muốn giết Tam Kiếp Thiên Thần cần tăng sức chiến đấu của chính mình lên. Cường giả Nhị Trọng Thiên có quá nhiều báu vật, con cháu của đại gia tộc phỏng chừng đều có báu vật trấn áp trùng cổ. Đám người Lão Sơn Thúc bận rộn nghiên cứu thần văn, đối với lão quái vật như bọn họ thì nghiên cứu mấy năm chỉ như qua trong chớp mắt. Vì vậy bên trong thiên lao đặc biệt yên lặng, không có bất cứ âm thanh, ngẫu nhiên có người lấy ra báu vật chiếu sáng cẩn thận quan sát thần văn trên hàng rào sắt. Thời gian trôi qua nhanh, nháy mắt đã qua nửa tháng, Lục Ly tu luyện nên không cảm giác được thời gian trôi qua, bị Huyết Linh Nhi truyền âm đánh thức: “Chủ nhân, đã luyện hóa toàn bộ tinh thạch xong rồi, rất đáng tiếc... không có tiến hóa!” Lục Ly mở mắt ra, khe khẽ thở dài truyền âm nói: “Ngươi hãy tham ngộ thần văn lúc trước ghi khắc, tranh thủ tham ngộ thần văn của địa lao này, nghĩ biện pháp phá vỡ thần văn, giúp ta thoát khốn.” Năm tháng như thoi đưa, tựa ngựa chạy. Chớp mắt ba tháng qua đi, nhóm người Lục Ly, Lão Sơn Thúc mất tích cũng không có dẫn tới xao động quá lớn. Bên Thiên Vân Sơn không có bất cứ phản ứng, dù sao ai cũng không biết Lục Ly mất tích. Gia chủ Vu gia đến một chuyến, mang theo mấy trưởng lão trong gia tộc, nhưng chỉ tra xét một phen, cũng không có bất cứ hành động. Hắn đã từng thử đi vào thạch miếu, nhưng không thành công, lần này càng là không dám dễ dàng hành động. Lão Sơn Thúc thọ nguyên sắp hao hết, hắn không thể nào vì vậy mà mạo hiểm. Vu Phi Tường bị mang về, trực tiếp cấm túc, hơn nữa gia chủ còn hạ lệnh nhốt trăm năm, khiến hắn bình tâm lắng đọng lại, miễn cho cả ngày gây chuyện thị phi, mang đến mầm họa cho Vu gia. Thời gian ba tháng đối với nhóm người Lão Sơn Thúc là quá ngắn, trong địa lao đen thui kia vô cùng yên lặng. Ngốc Đầu Hồ, Ly Hỏa Lão Đạo luôn nghiên cứu thần văn, hai người vốn rất thích thần văn, giờ phút này gặp thần văn ở đây phức tạp như vậy, khiến hai người rất hân hoan. Nếu như có thể cảm ngộ thấu, chẳng những có thể trốn thoát, không chừng còn có thể khiến Thần Lực của họ tăng nhiều. Thần văn là dấu vết đại đạo để lại trên thế gian, một vài người có thể tham ngộ đại đạo từ trong thần văn. Thần văn không chỉ có thể khắc họa trên binh khí, còn có thể khắc trên chiến giáp, thậm chí trên cơ thể. Yêu Ma khắc họa thần văn cường đại trên tay, khiến cánh tay trở nên cứng rắn không gì phá nổi, chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo đều có thể bị xé rách.
Chương 2602 Chôn cùng
Còn có người khắc thần văn cường đại lên đôi chân, khiến hai chân như gió, tốc độ tăng lên trăm lần. Thậm chí nghe nói còn có người khắc thần văn lên của quý, khiến hắn hùng phong vô hạn, diệu không thể tả. Ngốc Đầu Hồ và Ly Hỏa Lão Đạo hiểu rõ, với thiên tư của hai người muốn mạnh hơn nữa thì khó còn hơn lên trời, cho nên hai người đều đi tới Yêu Ma Sơn, muốn học thủ đoạn của Lão Yêu Ma năm xưa, hy vọng nhờ cậy thần văn chi đạo khiến chính mình biến mạnh, hùng bá một phương Nhị Trọng Thiên. Lão Yêu Ma không có thân thể, chỉ còn lại tàn hồn, lại có thể nhờ cậy lực lượng thần văn hùng bá Nhị Trọng Thiên, nếu không phải chọc vào chí cường giả, e rằng giờ phút này hắn còn đang xưng hùng Thiên Ma Đảo. Trên thế giới này, mỗi người đều muốn biến mạnh, đều muốn có sức mạnh càng cường đại. Mỗi người đều muốn trở thành bá chủ, uy chấn bốn phương, đánh hạ một mảnh giang sơn cho gia tộc, con cháu đời sau của mình, không muốn mạng sống và tự do của mình bị người khác điều khiển. Nếu bản thân rất khó biến mạnh, vậy chỉ có thể nhờ cậy ngoại lực, thần văn là một loại sức mạnh bên ngoài, đặc biệt cường đại. Lão Sơn Thúc cũng tập trung nghiên cứu, nhưng hắn không hành động, chỉ yên lặng ngồi xếp bằng. Nơi này không thể vươn ra thần niệm, không biết Lão Sơn Thúc quan sát thần văn kiểu gì? Lục Ly ngồi xếp bằng tu luyện ba tháng, hắn cũng không có đi tham ngộ thần văn, mà là giao trách nhiệm quan trọng này cho Huyết Linh Nhi. Hắn cùng Huyết Linh Nhi có liên kết tinh thần, Huyết Linh Nhi có một loại năng lực rất kỳ dị, có thể truyền cho Lục Ly thứ nó tham ngộ, hiệu quả giống như bản thân Lục Ly tham ngộ. Huyết Linh Nhi có thiên phú về pháp trận, Lục Ly không có nhiều thời gian đi tham ngộ thần văn, đều giao cho Huyết Linh Nhi. Ba tháng trước Huyết Linh Nhi cắn nuốt rất nhiều tinh thạch nhưng không tiến hóa, nó vươn ra xúc tu mò rõ ràng thần văn bốn phía, bắt đầu tham ngộ từng cái. Thời gian ba tháng, Lục Ly tu luyện chân ý không tiến bộ bao nhiêu. Hắn chưa tìm được biện pháp dung hợp băng sương kiếm ý và Sát Đế Quỷ Trảm, một là lực lượng công kích, một lại là công kích linh hồn, muốn dung hợp nhất định phải tìm được một điểm. “Lực lượng công kích và công kích linh hồn làm sao dung hợp lại?” Lục Ly vắt óc suy nghĩ vấn đề này. Năm xưa hắn có mô thức công kích, bí thuật toái hồn là tiến hành cùng lúc lực lượng công kích và công kích linh hồn, mấy chục lớp lực lượng công kích và lớp công kích linh hồn cùng phát động, khiến kẻ địch khó lòng phòng bị. Nhưng đó là tiến hành cùng lúc chứ không phải dung hợp! Về bản chất, Lục Ly khi đó thả ra hai loại công kích, hai loại công kích đồng thời tiến hành, không quấy nhiễu nhau, chỉ phụ trợ lẫn nhau, không có thật sự dung hợp vào nhau. Hiện tại, Sát Đế Quỷ Trảm của Lục Ly cần ra đệ tam trảm, trong bình gốm lớn chứa bình gốm nhỏ, phải hoàn toàn dung hợp vào nhau. Cho nên kinh nghiệm cũ hoàn toàn vô nghĩa, Lục Ly bị kẹt trong bình cảnh này. “Vật chất công kích là thực thể, công kích linh hồn là hư thể, thực thể làm sao dung hợp với hư thể?” Lục Ly rơi vào trầm tư sâu, thôi diễn lặp đi lặp lại, thời gian trôi qua rất nhanh trong khi bế quan, Lục Ly cơ hồ không chú ý. Dù sao ở trong thiên lao ăn không ngồi rồi, nếu Huyết Linh Nhi có tiến triển sẽ thông báo với hắn. Đám người Lão Sơn Thúc vẫn luôn không có bất cứ động tĩnh, đối với bọn họ thì bế quan tám năm, mười năm dễ như uống nước. Lục Ly bế quan mấy chục năm trong đường hầm thời không, tâm tính cũng rất trầm ổn, không nóng nảy, chốc chốc xuất quan hỏi thăm Huyết Linh Nhi. Thời gian rất nhanh trôi qua một năm! Lục Ly xuất quan một lần, nghỉ ngơi hai ngày, hỏi han Huyết Linh Nhi, thấy không có tiến triển gì lớn thì tiếp tục bế quan. Đám người Lão Sơn Thúc, Ngốc Đầu Hồ, cũng không có bất cứ tiến triển, thần văn trong địa lao này cường đại như vậy, có thể dễ dàng trấn áp Tam Kiếp Thiên Thần thì sao có thể dễ dàng phá vỡ? Thiên Vân Sơn gần đây có chút động tĩnh, Lục Ly đi ra ngoài hơn một năm, không có bất cứ tin tức, Thiên Vân Tiên Tử hạ lệnh khiến Trần trưởng lão sắp xếp thám báo đi điều tra một phen. Lục Ly là người mà Thiên Vân Tiên Tử xem trọng, hy vọng hắn giúp nàng đánh chết Vân Khai Nguyệt trong thiên tài tranh tài, hiện tại Lục Ly rời đi lâu như vậy mà không có bất cứ tin tức, Thiên Vân Tiên Tử không thể không hỏi han gì. Nàng dường như biết Lục Ly muốn đi Yêu Ma Sơn. Trần trưởng lão sắp xếp mấy thám báo hàng đầu đi Yêu Ma Sơn tìm hiểu. Tiêu phí hai tháng qua lại, hai thám báo trở về, mang về một ít tin tức không quá chuẩn xác. Lục Ly quả thực đi Yêu Ma Sơn, có lão quái tiềm tu nhìn thấy hắn. Nhưng chẳng qua có một người từng thấy Lục Ly lao về phía Ưng Chủy Sơn, sau đó thì không còn ai trông thấy hắn. Nhưng có một tin tức khiến Trần trưởng lão đặc biệt để ý! Vu Phi Tường mang người đi Yêu Ma Sơn, còn cùng Ngốc Đầu Hồ, Ly Hỏa Đạo Nhân ở cùng nhau. Về sau gia chủ của Vu gia cũng mang người đến, sau đó dẫn đám người trở về Thiên Lượng Sơn. - Không lẽ... Trần trưởng lão giật thót tim, hắn biết rõ ân oán giữa Vu Phi Tường và Lục Ly, cộng thêm Ngốc Đầu Hồ xen lẫn vào, Trần trưởng lão có một loại dự cảm xấu. Trần trưởng lão vội đi tới cung điện của Thiên Vân Tiên Tử, bẩm báo lên mấy tin tức này, sau đó chắp tay hướng không trung, nói: - Tiên Tử, Lục Ly có khi nào bị cường giả của Vu gia giết rồi không? - Hắn không chết! Một giọng nói mờ ảo truyền xuống, Thiên Vân Tiên Tử không có lộ mặt, chỉ cách không truyền âm nói: - Ta để lại ngọc phù cho hắn, ta có thể cảm ứng được hơi thở sinh mệnh, hắn còn sống. - Sống? Trần trưởng lão nhướng mày, trầm ngâm giây lát nói: - Hai thám báo cơ hồ đi khắp Yêu Ma Sơn nhưng không tìm được Lục Ly, cũng không có tra xét ra dấu vết gì của Lục Ly. - Muốn biết tăm tích của Lục Ly rất đơn giản! Lát sau, Thiên Vân Tiên Tử truyền xuống một câu nói: - Ngươi tự mình đi Thiên Lượng Sơn một chuyến, tìm Vu Phi Tường hỏi thăm là được. Ngươi nói cho gia chủ Vu gia, nếu Lục Ly chết thì khiến Vu Phi Tường chôn cùng!
Chương 2603 Tự cầu nhiều phúc
- A... Trần trưởng lão ngẩn ra, không ngờ rằng Thiên Vân Tiên Tử tốt với Lục Ly như thế, che chở đến mức này. Nàng không sợ gia chủ Vu gia trở mặt sao? Hơn một năm trời Huyết Linh Nhi không có bất cứ đáp lại, việc này chứng minh nó còn chưa nắm giữ thần văn trong địa lao. Đương nhiên, nếu có thể tùy tiện nắm giữ thần văn trong địa lao thì đã không nhốt được đám người Lão Sơn Thúc, Ngốc Đầu Hồ, dù sao bọn họ đều cảm ngộ thần văn rất nhiều năm. Từ hơn một tháng trước Lục Ly đã có đột phá rất lớn, hắn rốt cuộc ngộ ra một thứ, làm cách nào dung hợp công kích linh hồn cùng lực lượng công kích! Công kích linh hồn là hư thể công kích, lực lượng công kích là thực thể công kích, xét cho cùng là vấn đề dung hợp hư và thực. Hư hư thực thực, thực thực hư hư! Linh hồn nếu có thể tồn tại trong đầu, việc này chứng minh hư thực là có thể dung hợp, còn có thần thuật phi độ hư không cho Lục Ly dẫn dắt rất lớn, phi độ hư không chỉ mất nửa canh giờ có thể nhanh chóng vượt khoảng cách một phủ vực. Việc này chứng minh trong không gian có hư không kỳ dị nào đó tồn tại, hư không kỳ dị giấu trong không gian chân thực, kết nối với không gian chân thực ở các nơi. Hư không và không gian có thể cộng sinh cùng tồn tại, việc này chứng minh hư thực là có thể dung hợp vào nhau. Trong thiên địa có rất nhiều thứ đều là hư, thí dụ như ánh sáng, gió, lửa. Nhưng ánh sáng, gió, lửa có thể tạo thành thực thể công kích, có thể khiến người vật lý bị thương, việc này chứng minh giữa thực và hư là có thể chuyển đổi, có thể dung hợp. Hoặc nên nói... Hư thực vốn là một thể, thiên địa có âm dương, trong dương có âm, trong âm có dương, trong hư có thực, trong thực có hư. Nghĩ thông điểm này, Lục Ly không nghỉ ngơi, lập tức bắt tay vào dung hợp Sát Đế Quỷ Trảm và băng sương kiếm ý, hắn tin tưởng một khi dung hợp, uy lực của Sát Đế Quỷ Trảm mới chắc chắn có thể tăng lên gấp mười lần, đến lúc đó dư sức trấn áp Tam Kiếp Thiên Thần bình thường. Khi tu luyện có tiến triển, võ giả đều sẽ trở nên đặc biệt phấn khởi, chuyên tâm chìm đắm trong đó. Lục Ly lúc này cũng như vậy, hắn quên hết thảy, e rằng giờ phút này nhóm người Lão Sơn Thúc lặng lẽ trốn thoát, hoặc có Yêu Ma đi vào địa lao, miễn là không công kích thì Lục Ly hoàn toàn không hay biết gì. Trong địa lao rất yên lặng, không có bất cứ Yêu Ma xuất hiện. Có lẽ mọi người bị truyền tống tiến vào, tồn tại trong Yêu Ma Cung không hề hay biết, hoặc là Yêu Ma ở bên trong biết nhưng chúng nó càng biết địa lao không gì phá nổi, cho nên không thèm để ý. ... Trần trưởng lão đi Thiên Lượng Sơn một chuyến, mang theo lệnh bài của Thiên Vân Tiên Tử, một trưởng lão của Thiên Lượng Sơn tiếp đãi Trần trưởng lão. Khi biết ý đồ đến của Trần trưởng lão, vị trưởng lão này không dám tự quyết định, báo lên cho Vu Quỳnh Hoa. Vu Quỳnh Hoa nhận được tin tức thì nổi giận, Thiên Vân Tiên Tử ỷ vào Đại Ma Vương yêu thương nàng, dám bá đạo ngang ngược như vậy? Chỉ là một Diện Thủ, trực tiếp tìm Thiên Lượng Sơn? Tưởng hắn dễ tính lắm sao? Vu Quỳnh Hoa là một trong Thập Đại Sát Tướng dưới tay Đại Ma Vương, mấy năm nay đi theo Đại Ma Vương chinh chiến bốn phương, sức chiến đấu cao cường, thanh danh lừng lẫy, hắn trực tiếp nói với trưởng lão mời Trần trưởng lão rời đi, Thiên Lượng Sơn không hoan nghênh người của Thiên Vân Sơn. Trưởng lão chuyển đạt lời của Vu Quỳnh Hoa, bị vả mặt, vẻ mặt vừa quê vừa giận rời đi. Trần trưởng lão trở về nói cho Thiên Vân Tiên Tử nghe, nàng không tỏ vẻ gì, chỉ bảo đi ra ngoài một chuyến. Năm ngày sau, trên bầu trời Thiên Lượng Sơn dao động, một đại thủ ấn kinh thiên xuất hiện vỗ xuống Thiên Lượng Sơn. Đỉnh núi Thiên Lượng Sơn dâng lên vòng bảo hộ màu hoàng kim, nhưng bị đại thủ ấn đập nát. Phút then chốt Vu Quỳnh Hoa ra tay tung nắm đấm màu vàng sậm chấn vỡ đại thủ ấn, nếu không thì e rằng người của Thiên Lượng Sơn sẽ chết đi hơn phân nửa. Vu Quỳnh Hoa mang theo mấy trưởng lão vọt thẳng lên trời, rất nhanh biến mất ở phương xa. Thiên Lượng Sơn lòng người hoảng sợ không biết là đại nhân vật nào muốn đến công kích Thiên Lượng Sơn, rốt cuộc có ngyên nhân gì? Nửa canh giờ sau, Vu Quỳnh Hoa trở về, đám người không bị trầy xước gì, người của Thiên Lượng Sơn yên lòng, xem ra Vu Quỳnh Hoa áp chế đại nhân vật đến tấn công. Nhưng mà... Không lâu sau, Vu Phi Tường bị mang ra, còn bị hàn thiết liên trói buộc, bị một trưởng lão mang theo xuống núi. Vu Quỳnh Hoa hạ lệnh phong núi, không có mệnh lệnh của hắn, bất cứ người nào đều không được phép đi ra, nếu không thì giết chết không hỏi. Trưởng lão kia mang theo Vu Phi Tường một đường lao đi Thiên Vân Sơn, dọc đường dẫn tới vô số người vây xem, kinh động toàn bộ người trên Thiên Ma Đảo. Nửa tháng sau, trưởng lão này mang theo Vu Phi Tường đến Thiên Vân Sơn, giao cho Trần trưởng lão, sau đó vẻ mặt đau buồn giận dữ rời đi. Kết hợp việc lúc trước và một số tin đồn, sự tình thoáng chốc sáng tỏ, toàn bộ Thiên Ma Đảo chấn động! Thiên Vân Tiên Tử phái Trần trưởng lão đi Thiên Lượng Sơn hỏi thăm tin tức của Lục Ly, Trần trưởng lão bị Vu Quỳnh Hoa đuổi ra Thiên Lượng Sơn, Thiên Vân Tiên Tử giận dữ ra tay. Kết cục là Thiên Lượng Sơn phong núi, Vu Quỳnh Hoa phái người đưa tôn tử của chính mình đi Thiên Vân Sơn, mặc cho xử lý. Đây là Thiên Vân Tiên Tử lần đầu tiên ở trước mặt người ngoài bày ra thực lực của mình, vốn tất cả mọi người cho rằng Thiên Vân Tiên Tử chỉ là ỷ vào được Đại Ma Vương yêu chiều, không ngờ nàng có sức chiến đấu cường đại như vậy. Cái tên Lục Ly truyền khắp Thiên Ma Đảo, ngày xưa có xung quan giận dữ vì hồng nhan, nay có Tiên Tử giận dữ vì Diện Thủ. Đương nhiên, nổi tiếng kiểu này không phải tiếng tốt gì, càng nhiều người châm cọc, ghen ghét Lục Ly. Dù sao có thể được đến Thiên Vân Tiên Tử yêu thương tương đương với được tài nguyên tu luyện hàng đầu, còn có được quyền lợi vô thượng. Phỏng chừng sự kiện lần này qua đi, nếu Lục Ly còn có thể sống thì không còn thế lực nào dám kiếm chuyện với hắn nữa.
Chương 2604 Huyết Linh Nhi lại lần nữa tiến hóa
Vu Phi Tường bị mang đi đỉnh Thiên Vân Sơn, không cần Thiên Vân Tiên Tử ra mặt khảo vấn, hắn tự động khai ra hết mọi chuyện, nói ra phỏng đoán của Vu Quỳnh Hoa, Lục Ly và nhóm người Lão Sơn Thúc, Ngốc Đầu Hồ có lẽ bị truyền tống vào Yêu Ma Cung. Trần trưởng lão hoàn toàn thay đổi sắc mặt, lập tức đi tìm Thiên Vân Tiên Tử, dù sao Yêu Ma Cung là chỗ ở của Lão Yêu Ma, nơi đó có rất nhiều thần văn khủng bố, Yêu Ma Vương mới cũng ở bên kia, sơ sẩy một cái là đám người Lục Ly đều phải bỏ mạng. - Không sao đâu. Thiên Vân Tiên Tử truyền lời xuống, không lo lắng chút nào. - Đã qua một năm, nếu xảy ra chuyện gì thì đã sớm xảy ra. Kệ bọn họ, chờ Lục Ly tự mình đi ra. - Tự mình đi ra? Trần trưởng lão rất muốn cãi lại một câu: Nếu Lục Ly ra được thì đã sớm đi ra, một năm rồi còn chưa đi ra, nhất định là xảy ra chuyện gì rồi. Trần trưởng lão do dự một lúc, nói: - Tiên Tử, hay là ta phái hai thám báo đi Yêu Ma Cung tìm hiểu một chút, ta tự mình dụ Yêu Ma Vương rời đi, như vậy thám báo đi vào tra xét sẽ dễ dàng rất nhiều. Trần trưởng lão biết rõ Lục Ly là hạt giống mà Thiên Vân Tiên Tử muốn bồi dưỡng, chờ cuộc chiến thiên tài bắt đầu sẽ cho Lục Ly đi giết Vân Khai Nguyệt. Hơn nữa hao phí nhiều tài nguyên như vậy lên người Lục Ly, nếu hắn chết thì lỗ to. - Ta nói không cần quản! Thiên Vân Tiên Tử ngữ khí trở nên rất kiên định, nàng truyền âm nói: - Với sức chiến đấu hiện tại của Lục Ly, muốn giết chết Vân Khai Nguyệt thì khó khăn cực kỳ lớn, ta đã từng xem tỉ mỉ tư liệu của Lục Ly, càng ở trong nghịch cảnh thì hắn trưởng thành càng nhanh. Có lẽ lần này bị nhốt trong Yêu Ma Cung là kỳ ngộ với hắn, nếu hắn không thể tự đi ra thì cũng không giết chết Vân Khai Nguyệt được, giữ lại người như vậy có ích gì? - A... Trần trưởng lão sửng sốt, tại sao Thiên Vân Tiên Tử đột nhiên trở nên vô tình như thế? Lục Ly ở trong lòng của nàng chẳng lẽ chỉ là một công cụ lợi dụng thôi sao? Không dùng được liền ném? Hay là nàng xác định Lục Ly có thể đi ra? Trần trưởng lão vái chào lui ra, không dám nhiều lời thêm một câu, đi ra bên ngoài mới nhìn phương hướng Yêu Ma Sơn, khẽ thở dài: - Lục Ly, ta không giúp được ngươi, ngươi tự cầu nhiều phúc đi! Thiên Vân Tiên Tử mặc kệ thì tự nhiên không ai quan tâm Lục Ly nữa, như Lê Thúc cho dù muốn đi cứu cũng không có biện pháp, thực lực quá yếu, đi cũng là chịu chết. Nhưng Trần trưởng lão vẫn phái một thám báo đi Yêu Ma Sơn canh chừng, nếu Lục Ly đi ra sẽ biết ngay. Trong thời gian ngắn chắc chắn Lục Ly không ra được, dựa vào bản thân hắn không được, chỉ có thể dựa vào Huyết Tiên Đằng. Huyết Tiên Đằng tham ngộ thần văn cũng cần thời gian, hơn nữa thần văn ở đây huyền diệu như vậy, Huyết Tiên Đằng chưa chắc liền có thể phá vỡ. Thời gian lại trôi qua hai tháng, trong linh hồn của Lục Ly rốt cuộc vang lên truyền âm, Huyết Linh Nhi truyền âm: ""Chủ nhân!"" Lục Ly đột nhiên mở mắt ra, Huyết Linh Nhi qua lâu như vậy mới truyền âm, chẳng lẽ là có biện pháp phá vỡ thần văn? Hắn lập tức truyền âm hỏi: “Tình huống thế nào?” “Có lẽ ta sẽ tiến hóa!” Lời truyền âm của Huyết Linh Nhi khiến Lục Ly cực kỳ bất ngờ, phía trước cắn nuốt nhiều tinh thạch như thế mà Huyết Linh Nhi không có tiến hóa, giờ phút này sao đột nhiên muốn tiến hóa? Huyết Linh Nhi giải thích rằng: “Những thần văn này giúp ích rất lớn cho ta, khiến hiểu biết pháp trận ta tăng vọt về chất, giống như võ giả các ngươi tu luyện vậy. Tu luyện đến trình độ nhất định có thể thoát thai hoán cốt, ta lập tức muốn bế quan nửa tháng, chủ nhân giúp ta hộ pháp, trong khoảng thời gian này tuyệt đối không thể xảy ra vấn đề, nếu không thì ta có lẽ sẽ trực tiếp yên diệt.” “Không thành vấn đề!” Lục Ly gật đầu truyền âm nói: “Ngươi yên tâm tiến hóa, ta sẽ không khiến bất cứ chuyện gì quấy nhiễu tiến hóa của ngươi.” Trong địa lao cực kỳ an toàn cùng yên lặng, trừ phi có Yêu Ma xuất động, nếu không thì không ai có thể thương tổn tới Lục Ly, chớ nói chi đi quấy rầy Huyết Linh Nhi bế quan. Nhưng Lục Ly không dám sơ ý, hắn dừng tu luyện, luôn luôn chú ý tình huống bốn phía. Nếu Huyết Linh Nhi chú trọng lần tiến hóa này như vậy, chứng minh sau khi tiến hóa, năng lực về pháp trận thần văn của nó sẽ tăng lên mảng lớn, cơ hội ra ngoài của Lục Ly sẽ càng lớn một ít. Lục Ly bế quan hai tháng, đã có tiến bộ không nhỏ, nếu tiếp tục tham ngộ theo hướng này thì hẳn là suôn sẻ dung hợp băng sương kiếm ý và Sát Đế Quỷ Trảm. Đương nhiên, những thứ này đều là suy đoán, có thật sự dung hợp được hay không, cuối cùng uy lực như thế nào thì phải đợi về sau mới biết. Trong thiên lao luôn luôn rất yên lặng, yên lặng đến đáng sợ. Nếu không tu luyện mà vẫn ngồi như vậy, phỏng chừng rất nhiều người đều sẽ phát điên. Nơi này quá đen, còn có từ trong thần văn thả ra hơi thở nặng nề, cùng với... bên trong lặng lẽ tràn ngập tử khí. Thần niệm của Lục Ly không cách nào tra xét, nhưng mà hắn tin tưởng trong này chắc chắn có rất nhiều hài cốt, nhiều người hoặc sinh linh bị nhốt chết, nếu không thì nơi này đã chẳng sót lại tử khí dù qua lâu như vậy. Từng ngày dần trôi qua, luôn luôn rất bình tĩnh, cũng không có bất cứ gợn sóng. Nhưng đến ngày thứ mười, Nhị Kiếp đỉnh phong ở bên cạnh dường như muốn nhìn xem chính mình có thể phá vỡ thần văn hay không, chủ động công kích. Hắn ban đầu tính toán rót Thần Lực vào thần văn, dẫn tới thần văn ánh sáng lấp lánh. Theo sau không biết hắn vận dụng bí thuật gì, thần văn phản kích, thả ra sức mạnh cường đại đánh bay Nhị Kiếp đỉnh phong. Đám người Lão Sơn Thúc, Ngốc Đầu Hồ đều bị kinh động, nhưng không lên tiếng ngăn cản, bọn họ muốn nhìn xem Nhị Kiếp đỉnh phong này có biện pháp phá vỡ thần văn hay không, đến lúc đó bọn họ có thể rời đi. Rất rõ ràng, Nhị Kiếp đỉnh phong này khiến bọn họ thất vọng rồi, người này thử vài loại biện pháp, cuối cùng còn bị chấn gãy xương cốt, hộc máu bay ngược. - Đừng lộn xộn nữa!
Chương 2605 Huyết Linh Nhi lại lần nữa tiến hóa
Lão Sơn Thúc mở miệng, ngăn cản người này tiếp tục hành động mù quáng: - Ngươi không phá mở được, hơn nữa còn có thể sẽ kinh động Yêu Ma, đừng tốn sức vô ích, ài. Lão Sơn Thúc nặng nề thở dài, việc này chứng minh hơn một năm tham ngộ, hắn cũng không có bất cứ tiến triển. Thần văn ở đây siêu phức tạp, giống như là một trận văn to lớn huyền diệu rườm rà phức tạp, muốn tham ngộ thấu hết chẳng những cần thời gian còn cần ngộ tính hoặc thiên phú mạnh. - Khó, lần này xem ra chúng ta sẽ bị nhốt ở đây ít nhất trăm năm, nghìn năm, thậm chí cả đời! Ngốc Đầu Hồ cũng khe khẽ thở dài, có chút tuyệt vọng thì thào. Ngốc Đầu Hồ nghiên cứu thần văn rất sâu, nhiều năm qua vẫn luôn không ngừng tham ngộ thần văn. Nhưng thần văn ở đây lại khiến hắn cảm giác như ngước nhìn núi cao, giống như thần văn lúc trước hắn tham ngộ là một tảng đá, thần văn ở đây là một dãy sơn mạch to lớn, huyền diệu khó giải thích, tinh diệu vô biên. Ly Hỏa Đạo Nhân rít qua kẽ răng: - Lục Ly khốn nạn, lão phu nếu như có thể ra ngoài nhất định sẽ lột da rút gân hắn ra! Lúc trước Lục Ly cướp hết báu vật của Ly Hỏa Đạo Nhân, khiến hắn hận ngứa răng. Lần này càng là hại hắn rơi vào tuyệt cảnh, có lẽ cả đời bị nhốt chết ở đây, điều này càng khiến hắn bừng bừng lửa giận. Chỉ hận không cách nào đi chỗ Lục Ly, xé xác hắn ra. Ngốc Đầu Hồ lên tiếng: - Ủa? Sao tiểu tử này không có bất cứ động tĩnh? Ly Hỏa Đạo Nhân thả ra ngọn lửa, muốn nương nguồn sáng nhìn rõ bên kia, mọi người mơ hồ nhìn thấy Lục Ly cười tươi. Lục Ly nhếch miệng cười nói: - Đám già các ngươi sao tâm cảnh kém thế, mới hơn một năm đã ngồi không yên? Ưm, các ngươi mắng thêm vài câu đi, đám chó già các ngươi cẩu thọ đều không nhiều, về sau e rằng không có cơ hội mắng. - ... Ngốc Đầu Hồ và Ly Hỏa Lão Đạo tức xì khói, Lão Sơn Thúc khôn ngoan cũng không kiềm được tức điên. Nếu như là lúc bình thường, võ giả cấp bậc như Lục Ly thì Lão Sơn Thúc phủi tay đập chết, bây giờ trơ mắt nhìn Lục Ly chảnh chó ở trước mặt, bọn họ thì không làm gì được, điều này khiến bọn họ cảm giác được rất bực tức. - Thôi, không cần cùng hắn nói nhảm! Lão Sơn Thúc không rảnh đấu võ mồm với một hậu bối trẻ tuổi, cũng sợ dồn ép Lục Ly quá thì hắn điên cuồng công kích, dẫn động Yêu Ma. Đám người Ngốc Đầu Hồ cũng im lặng xuống, trong địa lao trở lại bình tĩnh. Lục Ly cũng sẽ không nhàm chán chủ động chửi người, tiếp tục yên lặng ngồi xếp bằng, chờ đợi Huyết Linh Nhi tiến hóa hoàn tất. Thời gian lại lần nữa qua mấy ngày, Huyết Linh Nhi vui sướng bất ngờ truyền âm: “Chủ nhân, được rồi, ta tiến hóa xong rồi!” Lục Ly mừng rỡ, vội truyền âm hỏi: “Thế nào? Có tiến bộ gì lớn không?” Huyết Linh Nhi trả lời hơi không chắc chắn: “Khó nói, nhưng chắc chắn mạnh hơn lúc trước nhiều. Ví dụ với cấm chế của Thần Giới, nếu như là hiện tại thì ta cảm giác có thể thoải mái phá bất kỳ cấm chế pháp trận nào, dù là cổ thần cấm cũng giống như vậy.” “Tuyệt!” Lục Ly trên mặt lộ ra nét vui mừng, hỏi điều mà hắn quan tâm nhất: “Ngươi nghiên cứu thần văn ở đây thế nào rồi? Có nắm chắc phá vỡ không?” “Chủ nhân cho ta thời gian ba ngày, để ta tra xét lại rõ ràng.” Huyết Linh Nhi vươn ra xúc tu đi vào lòng đất, sau đó thò vào hàng rào sắt, tra xét mớ cột sắt. Bốn phía đều là cột sắt, có mấy chục cây, rất là dày đặc, hơn nữa giữa các cây sắt có lực tràng thần bí, dù có thể súc cốt biến nhỏ cũng không thể chui ra ngoài. Ba ngày qua trong chớp mắt, Huyết Linh Nhi thu về xúc tu, không có lập tức truyền âm, Lục Ly căng thẳng chờ đợi. “Không có vấn đề!” Nửa ngày sau, Huyết Linh Nhi cho đáp án vô cùng chắc chắn: “Thần văn ở đây rất phức tạp, nếu muốn khống chế thì cơ hồ không thể nào, nhưng mà phá vỡ khiến chủ nhân chạy đi thì dễ hơn nhiều. Khoảng một năm, cho ta thời gian một năm, ta nhất định khiến chủ nhân chạy ra lồng giam.” “Tốt!” Huyết Linh Nhi không bao giờ nói mạnh miệng, nó nói như vậy tức là nắm chắc trăm phần trăm. Trong lòng Lục Ly hoàn toàn thở phào một hơi, một năm thì phỏng chừng băng sương kiếm ý của hắn cũng dung hợp với Sát Đế Quỷ Trảm rồi. Huyết Linh Nhi ngoài ý muốn tiến hóa, khiến Lục Ly nhìn thấy hy vọng trốn ra ngoài, thiên phú thần thông đặc biệt cua Huyết Linh Nhi rất mạnh về pháp trận. Thần văn và pháp trận có công hiệu như nhau, nhưng càng thêm huyền diệu cùng cường đại, Huyết Linh Nhi tiến hóa, thần văn đối với nó đã xem như nhập môn. Lục Ly thả lỏng tâm linh, bắt đầu dung hợp băng sương kiếm ý và Sát Đế Quỷ Trảm, hiện tại phương hướng tu luyện của hắn có hai cái, thứ nhất là cố gắng hết sức khiến Sát Đế Quỷ Trảm dung hợp càng nhiều chân ý, thứ hai là cường hóa thân thể, xem thử có thể trở thành Vô Thượng Thần Thể hay không. Yêu cầu của Lục Ly không cao, không mơ ước làm một phương Đại Đế trong Tam Trọng Thiên, thậm chí không nghĩ tới xưng bá Nhị Trọng Thiên. Lục Ly chỉ muốn sinh mệnh không tiếp tục nhận được uy hiếp, có thể đối kháng Hắc Viêm Điện, có thể cùng người nhà đoàn tụ, có thể tìm được Lục Linh mà thôi. Hắn không nói lời nào, nhóm người Lão Sơn Thúc tự nhiên sẽ không rảnh quá đi kiếm chuyện, trong địa lao trở nên đặc biệt yên lặng, thậm chí có chút yên lặng quá mức, yên lặng khiến người hoảng hốt. May mà một đám người đều bận tu luyện, hơn nữa tâm tính trầm ổn, thời gian ngắn chắc chắn sẽ không ra vấn đề gì. Nhưng nếu bị nhốt trong chỗ này mấy trăm năm, mấy nghìn năm, phỏng chừng xem như là mấy lão già cũng sẽ không bình tĩnh, nóng nảy bứt rứt, thậm chí sẽ phát điên. Nơi này rất yên lặng, bên ngoài cũng rất yên lặng. Thiên linh Tiên Tử ra tay một lần rồi không có bất cứ động tĩnh, Vu Phi Tường ở lại Thiên Vân Sơn nửa ngày sau bị đưa xuống núi, tự mình trở lại Thiên Lượng Sơn. Sau khi Vu Phi Tường trở về, bị Vu Quỳnh Hoa gọi đi, cẩn thận hỏi thăm Thiên Vân Tiên Tử truy vấn về chuyện gì. Vu Quỳnh Hoa nghe Vu Phi Tường kể xong trầm mặc, qua một nén nhang sau đuổi Vu Phi Tường xéo đi, hơn nữa tự đi hậu sơn bế quan năm trăm năm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK