Vù vù vù! Bùm bùm bùm! Lục Ly thành đội viên cứu lửa, hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân thì cảm giác lực trở nên kinh người, bên nào xuất hiện nguy hiểm, hắn sẽ lập tức lao qua, một đấm đánh bay tiểu thú, móng vuốt của tiểu thú đó bị đấm vỡ. Nhóm Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan phát hiện tình huống của Lục Ly, mắt lộ tia sáng khác lạ, bọn họ đánh chết tiểu thú không khó, vấn đề là bọn họ tay cầm chí bảo. Lục Ly chỉ bằng nắm tay mà có thể dễ dàng chấn gãy móng vuốt của tiểu thú, bản thân không bị trầy trụa gì, cơ thể của Lục Ly quá mạnh mẽ. Chẳng lẽ Lục Ly thật sự có hy vọng thành Vô Thượng Thần Thể? Bị rung động nhất là Doãn Nhược Lan, vì lúc trước nàng đi Nhị Trọng Thiên, Lục Ly chỉ là võ giả nhỏ ở trong mắt nàng, nàng biết rõ độ cứng cơ thể của Lục Ly. Thế này mới bao nhiêu năm? Lục Ly đã trưởng thành mau như vậy? Lục Ly từng nói mình đánh chết võ giả Tứ Kiếp, Doãn Nhược Lan không quá để bụng, bây giờ bị hù dọa. Vô Thượng Thần Thể! Rất nhiều công tử của Doãn gia có chút thèm muốn, bọn họ đều là hậu đại của Tử Đế, năm xưa Tử Đế là người cơ thể mạnh nhất Tam Trọng Thiên, là Vô Thượng Thần Thể mạnh nhất. Bọn họ làm hậu đại của Tử Đế, tự nhiên mong muốn tái hiện vinh quang năm xưa của Tử Đế. Đáng tiếc, hậu đại Doãn gia không ai tu luyện Vô Thượng Thần Thể thành công, Doãn gia cơ hồ buông bỏ, không còn ai muốn tu luyện Vô Thượng Thần Thể. Hiện tại nhìn thấy Lục Ly trẻ tuổi như vậy mà cơ thể cường đại đến thế, mọi người khó tránh trong lòng trở nên phức tạp. Chiến đấu liên tục, bởi vì có đội viên cứu lửa siêu cấp Lục Ly, cho nên không có một người chết đi, chỉ có người bị thương nhẹ. Nửa canh giờ sau, chiến đấu kết thúc, tất cả tiểu thú đều bị dọn dẹp, nhiều người toàn thân đẫm máu, nhưng phần lớn bị dính máu của tiểu thú. Doãn Thiên Phạn ra lệnh tạm nghỉ gần đây chữa thương, nghỉ ngơi nửa ngày, mọi người tiếp tục tiến lên, trên đường phát hiện mấy gốc thần dược. Cứ như thế một đường tiến lên, mọi người không ngừng gặp được tiểu thú, cũng thỉnh thoảng có thể phát hiện một ít thần dược. Bởi vì tuần tra theo kiểu luân lưu, cho nên rất nhiều người đều lấy được thần dược. Doãn Thiên Phạn nói ai lấy được thì thuộc về người đó, nhiều người xem như có thu hoạch. Bên trong rộng lớn bao la, nhóm Lục Ly đi bốn ngày vẫn chưa đến biên giới, mấy ngày này gặp rất nhiều tiểu thú. Nơi này dường như chỉ có một loại mãnh thú là tiểu thú, dọc đường không gặp nguy hiểm nào khác. Trong bốn ngày, có một người chết, không phải vì nhóm Lục Ly không cứu viện kịp, mà do người này lén lút rời khỏi đoàn người đi tìm thần dược, bởi vì cách quá xa nên khi xảy ra chuyện thì căn bản không kịp cứu viện. Người này đã chết, những người khác không còn dám đi lung tung. Tiểu thú ở đây rất hung tàn, một người bị vây công thì chết mười mươi. Dù là Doãn Thiên Phạn, một người bị mấy nghìn tiểu thú vây công thì dù hắn có cổ đồng, nếu xui xẻo vẫn có thể bị giết. Bốn ngày này, mọi người tổng cộng được đến hơn năm mươi gốc thần dược, phẩm cấp khá tốt, xem như thu hoạch không sai. Trong bốn ngày, mọi người không đụng phải nhóm Thương Long, nơi này quá rộng lớn, trong thời gian ngắn phỏng chừng không gặp gỡ. Lục Ly thu Huyết Linh Nhi về, khiến nó đi tham ngộ thần văn thượng cổ. Tuy nơi băng tuyết này không có thần văn, nhưng ai biết mặt sau có thần văn hay không? Tham ngộ thêm một ít thần văn thượng cổ luôn tốt hơn. Hiện tại mọi người phối hợp càng tốt, có chút kinh nghiệm đối phó tiểu thú, trước đó lại lần nữa gặp mấy nghìn tiểu thú, cuối cùng đánh chết hết. Có đội viên cứu lửa Lục Ly, không ai chết, chỉ có vài người bị thương nặng. Cho nên Lục Ly hiện tại rất yên tâm thu Huyết Linh Nhi về, dù gặp vạn con tiểu thú cũng không sao, không có lý nào đụng phải mấy chục vạn tiểu thú, đúng không nào? - Phạn ca! Ba ngày sau, một võ giả ở bên ngoài tra xét bỗng chạy nhanh về, vẻ mặt mừng như điên nói: - Ta phát hiện đằng trước một ngọn núi lớn có rất nhiều thần dược, tra xét sơ có ít nhất có mấy trăm gốc, đều là thần dược siêu phẩm. - Cái gì? Mọi người ngẩn ra, theo sau mừng như điên, mấy trăm gốc thần dược, giá trị liên thành! Lấy được mấy trăm gốc thần dược này thì chuyến đi đáng giá. Mắt Doãn Thiên Phạn sáng ngời, hắn phất tay nói: - Qua đó xem thử! - Đợi đã! Lục Ly lại phất tay, hắn nói: - Ta đi tra xét trước, ưu tiên an toàn. - A... Rất nhiều người bản năng cho rằng Lục Ly muốn độc chiếm thần dược chỗ kia, chứ không thì đã tra xét rồi, tại sao hắn muốn đơn độc đi tra xét? Doãn Thiên Phạn sửng sốt rồi gật đầu, nói: - Được, chúng ta ở đây chờ tin của ngươi. Mấy trăm gốc thần dược tuy rằng quý giá, nhưng Lục Ly thoải mái tặng báu vật thượng cổ cho bọn họ thì chắc chắn sẽ không cuỗm luôn mớ thần dược. Hơn nữa, bọn họ đều biết bên kia có mấy trăm gốc thần dược, Lục Ly quang minh chính đại cuỗm đi? Hắn còn chưa tới mức vô sỉ như thế. Lục Ly không có giải thích nguyên nhân, lao nhanh hướng bên kia, thả Huyết Linh Nhi ra. Lục Ly nói tự mình đi tra xét thật ra chỉ giả vờ, chủ yếu nhất là khiến Huyết Linh Nhi đi tra xét. Mấy trăm gốc thần dược, nơi này chắc chắn là một siêu cấp phúc địa, bảo địa như vậy rất dễ hấp dẫn mãnh thú cường đại, cho nên cẩn thận là trên hết, Lục Ly muốn tra xét cho chắc ăn. Ở chung với người của Doãn gia lâu, xem như có một ít cảm tình, Lục Ly không hy vọng có thêm người chết. Người bên Doãn gia mà chết quá nhiều thì khi gặp phải người của Thương gia, hắn cũng sẽ rất nguy hiểm. Lục Ly ngừng lại khi cách núi cao mấy nghìn dặm, Huyết Linh Nhi lặng lẽ đi qua tra xét, hắn không có thả ra thần niệm, ở yên một chỗ đợi Huyết Linh Nhi trở về. Hai nén hương sau, Huyết Linh Nhi trở về, truyền đến một tin tức khiến Lục Ly lộ vẻ mặt quả nhiên là vậy. Căn cứ Huyết Linh Nhi tra xét, phía dưới vùng núi bên kia có một hang ổ to lớn, bên trong có bốn, năm vạn con bạch tiểu thú. Mới chỉ tra xét sơ, phỏng chừng con số thực nhiều hơn nữa. - Bốn, năm vạn?
Chương 3217 Cởi bỏ khúc mắc
Lục Ly truyền tin về, một đám người đều hai mặt nhìn nhau. Không phải không tin Lục Ly, chẳng qua vừa rồi người kia tra xét không có bất cứ nguy hiểm, Lục Ly đi một chuyến đã nói dưới đáy giấu mấy vạn tiểu thú? - Vậy mình từ bỏ? Doãn Thiên Phạn rất tin tưởng Lục Ly, hắn tiếc nuối than thở, khoát tay nói: - Thôi, mạng quan trọng hơn, có thể từ từ ngắt thần dược. - Không, không! Lục Ly xua tay nói: - Một mình ta đi giải quyết là được, ta chỉ cần loại thần dược luyện thể, cái khác đều cho các ngươi chia. - Một mình ngươi? Nhóm Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan, Doãn Thành Duệ hoàn toàn thay đổi sắc mặt, suy nghĩ trong đầu bọn họ không phải Lục Ly muốn chiếm luôn thần dược, mà là lo lắng Lục Ly bị giết. Mấy vạn con tiểu thú, một mình Lục Ly ngăn nổi không? Lục Ly nhìn ra mọi người lo lắng, trong lòng ấm áp, nhếch miệng cười nói: - Thân thể của ta rất mạnh, những con tiểu thú này không phá mở phòng ngự của ta được, cho nên đối với ta thì mấy vạn con và mấy trăm vạn con không có gì khác nhau. Lúc trước Lục Ly đã thực nghiệm điều này, hắn còn cố ý khiến tiểu thú công kích mình mấy lần. Sự thực chứng minh chỉ cần hắn thả ra Bác Long thuật, tiểu thú không phá mở được phòng ngự của hắn, cho nên hắn không hề e sợ. Lục Ly xác định như vậy, nhóm Doãn Thiên Phạn không tiện nói nhiều, nếu không thì biến thành bọn họ chất vấn năng lực của Lục Ly. Nhưng Doãn Thiên Phạn không yên tâm, hắn khiến đoàn người rời khỏi đây trước, còn hắn thì mang theo vài người mạnh nhất như Doãn Nhược Lan ẩn nấp gần đó để tiếp ứng. Lục Ly biết bọn họ ở gần đó nhưng mặc kệ, một mình nhẹ nhàng bay đến núi lớn, hắn vừa đến chân núi, mặt đất bắt đầu chấn động, mặt đất nổ tung từng lớp, đầy trời băng tuyết tung tóe, tiểu thú nhiều vô số kể vọt ra. - Quả nhiên có mấy vạn tiểu thú, Lục Ly không có nói ngoa! Đám người Doãn Thiên Phạn ở phía xa gật gù, biểu cảm trở nên nghiêm túc. Chuyện này không đùa được, dù là mấy người bọn họ nếu bị mấy vạn con tiểu thú vây quanh, xác suất trốn ra cực kỳ hnỏ. Nếu Lục Ly không ngăn được thì hắn chắc chắn sẽ chôn xương ở ngọn núi lớn phía trước. - Hây! Lục Ly lập tức thả ra Bác Long thuật, đứng yên không nhúc nhích, tiểu thú từ bốn phương tám hướng vọt tới bao phủ hắn. - Ô... Nhóm Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan luôn tập trung vào Lục Ly, nhìn thấy hắn bị bạch tiểu thú bao vây, vô số tiểu thú công kích hắn, cắn xé hắn, nhưng trừ bị rách áo ra, cơ thể của Lục Ly không bị bất cứ thương tổn gì, không trầy một miếng da. Doãn Thành Duệ cảm khái một tiếng: - Phòng ngự cỡ này ít nhất có thể chống cự Tứ Kiếp dốc hết sức đánh một kích. Doãn Nhược Lan đảo tròng mắt, lẩm bẩm: - Lúc trước cơ thể của hắn không mạnh như vậy, chẳng lẽ hắn tu luyện loại bí thuật nào đó? Thời gian ngắn tăng phúc cơ thể của mình? - Bí thuật? Doãn Thiên Phạn mắt sáng ngời, cảm khái nói: - Lão tổ tông của chúng ta đã từng có một loại Bác Long thuật, mạnh đến mức đáng sợ, đáng tiếc thất truyền, nếu không chúng ta cũng có thể có được thân thể cường đại. - Không đúng... Doãn Nhược Lan đảo tròng mắt, có chút ngạc nhiên nghi ngờ nói: - Có khi nào Lục Ly học được Bác Long thuật không? Nếu không thì Lục Tổ tại sao nhìn hắn với cặp mắt khác? Gia tộc còn ban cho hắn vị trí Trưởng Lão Vinh Dự, trong đó có mối liên hệ nào không? Lục Ly và Doãn Thanh Ti có quan hệ rất tốt, Doãn Thanh Ti là nữ nhi của Tử Đế, Lục Tổ là người cũ từng đi theo Tử Đế, có lẽ bọn họ có bí tịch của Bác Long thuật, không chừng truyền cho Lục Ly. Ầm ầm ầm! Bên kia, Lục Ly phất tay, vô số bạch tiểu thú bị đánh bay, Lục Ly cuồng bạo vọt ra, một đường lao hướng núi nhỏ. - Hây! Lục Ly vung tay biến ra một bàn tay hư không lớn chộp hướng phía trước, một gốc thần dược bao gồm đất đá xung quanh bị Lục Ly túm về, trực tiếp thu vào Thiên Ly Châu. Lục Ly liên tục vung bàn tay to, từng gốc thần dược bị hắn túm về. Lục Ly lơ lửng giữa không trung, bốn phương tám hướng có tiểu thú nhiều vô số kể bay tới, giống như từng con bươm bướm, liên tục không ngừng. Ầm ầm ầm! Vô số tiểu thú tới gần, bị Lục Ly đánh bay, nếu không thì sẽ ảnh hưởng việc hái thần dược. Cho nên Lục Ly phải đánh bay tiểu thú để còn hái thần dược. Tiểu thú tre già măng mọc vọt tới, lại từng con bị Lục Ly đánh bay, Lục Ly còn tìm thời cơ hái từng gốc thần dược ở xung quanh, mà như vậy hơi phiền phức, nhưng không còn cách nào khác. - Lợi hại! Đám người Doãn Thiên Phạn vẻ mặt thổn thức nhìn những tiểu thú cường đại khủng bố, tiểu thú có thể dễ dàng cào chết võ giả Tứ Kiếp, nhưng ở trước mặt Lục Ly thì giống như mấy con chuột nhắt, tuy rằng có chút chán ghét nhưng không thể gây tổn thương cho hắn. Núi lớn này quả nhiên có rất nhiều thần dược, cộng lại cỡ bốn, năm trăm gốc, tốc độ hái của Lục Ly hơi chậm, chủ yếu sợ làm hỏng thần dược. Những thần dược này đều là loại siêu phẩm, giá trị liên thành, Lục Ly cần số lượng thần dược rất lớn, đặc biệt là thần dược luyện thể. Tiêu phí hơn một canh giờ, Lục Ly thu tất cả thần dược, tổng cộng năm trăm mười mấy gốc. Lục Ly đi dạo mấy vòng, xác định không còn sót lại thần dược thì hắn phát ra một tiếng hú dài. - Đi thôi! Nhóm Doãn Thiên Phạn đều rất thông minh, biết Lục Ly nhắc nhở bọn họ đi trước, bọn họ không có do dự lập tức xoay người rút đi. Lục Ly chờ giây lát, tốc độ đạt đến cực độ quay về đường cũ. Tốc độ của bạch tiểu thú rất nhanh, nhưng Lục Ly thả ra Bác Long thuật thì nhanh xấp xỉ Tứ Kiếp kỳ, bằng với Phong Ma Thú. Bạch tiểu thú đột nhiên bùng nổ tốc độ cũng rất biến thái, nhưng chạy thời gian dài sẽ chậm lại nhiều, cho nên sau khi Lục Ly chạy nhanh mấy nghìn dặm thì đa số bạch tiểu thú bị cắt đuôi. Chờ hắn chạy ra mấy vạn dặm, tất cả bạch tiểu thú bị bỏ lại. Lại lần nữa chạy nhanh mấy vạn dặm, Lục Ly đuổi theo đoàn người, bên này còn trải qua một trận chiến đấu, nhưng tiểu thú không quá nhiều, chỉ có mấy trăm con.
Chương 3218 Cởi bỏ khúc mắc
Nhóm Doãn Thiên Phạn sớm trở về, việc Lục Ly gặp mấy vạn tiểu thú ở bên kia cũng truyền ra, mọi người nhìn thấy Lục Ly bình an trở về, toàn thân không một vết trầy thì cảm giác như nhìn người thần. - Ai nhận biết mớ thần dược này? Lục Ly ném ra vô số thần dược, nói: - Ta chỉ cần thần dược luyện thể, làm phiền phân chia giùm ra, thứ khác thì mấy người Thiên Phạn tùy ý phân phối. - Ôi chao! Nhìn thấy Lục Ly cơ hồ không có bất cứ do dự ném ra từng gốc thần dược như vứt cỏ dại, rất nhiều người đều hút ngụm khí lạnh. Vị Lục trưởng lão này càng lúc càng khiến bọn họ xem không hiểu, ai lấy được thần dược, báu vật thì thuộc về người đó, đây là quy củ mới được đặt ra, Lục Ly hoàn toàn có thể nuốt hết thần dược, dù sao không có hắn cũng không lấy được. Thậm chí nếu mọi người lỗ mãng đi hái có thể bị nhiều thương vong, có thể nói Lục Ly cứu mạng nhiều người. - Cái này... Đám người Doãn Thiên Phạn có chút lúng túng, Doãn gia có thần dược, nhưng ai mà không muốn lấy được càng nhiều? Cũng tính là một trong những chiến tích bọn họ đi vào, sau khi ra ngoài có thể được cao tầng gia tộc thừa nhận. - Đừng lề mề. Lục Ly nhìn lướt qua Doãn Thiên Phạn nói: - Người làm việc lớn không câu nệ tiểu tiết, quan hệ giao tình giữa ta và Doãn gia không phải mớ thần dược này có thể so sánh. Doãn Nhược Lan nhẹ gật đầu, Lục Ly nói không sai, Lục Ly và Doãn Thanh Ti là bằng hữu, còn được Lục Tổ cùng Doãn gia xem trọng như vậy, chắc chắn trong đó có nhiều câu chuyện. - Được rồi! Doãn Thiên Phạn lần này xem như hoàn toàn chịu phục Lục Ly, cúi gặp người chắp tay vái: - Lục trưởng lão, lúc trước Thiên Phạn hơi mạo phạm, Thiên Phạn xin lỗi tại đây, về sau ngươi là một thành viên của Doãn gia chúng ta, Doãn Thiên Phạn này nhận Lục trưởng lão. - Ha ha ha! Lục Ly cười lớn nói: - Vậy còn kêu ta là trưởng lão làm gì? Trực tiếp gọi Lục Ly đi, ngươi nhìn Nhược Lan đã bao giờ gọi ta là trưởng lão? - Tốt, Lục Ly, Lục huynh, ha ha ha! Doãn Thiên Phạn cười to, thân thiết cầm tay Lục Ly, hai người nhìn nhau một cái đều cười to, khúc mắt trước kia biến mất sạch. Có mặt đều là công tử tiểu thư đứng đầu, không xa lạ gì thần dược, đây là một trong những môn học bắt buộc, mọi người cùng nhau phân loại, tách ra thần dược luyện thể. Phía trước mọi người được đến hơn năm mươi gốc thần dược, bên trong có sáu gốc thần dược luyện thể, những người này đều lấy ra đưa cho Lục Ly. Đương nhiên Doãn Thiên Phạn cũng dành cho bồi thường, Doãn Thiên Phạn không hổ là công tử hào môn có phong độ đại tướng, hắn chia đều thần dược, mỗi người đều có thu hoạch, mỗi người đều vui vẻ. - Đi thôi! Doãn Thiên Phạn vung mạnh tay, mang đội xuất phát, đám người nghe lời hơn nhiều, ánh mắt nhìn Lục Ly trở nên khác. Một mình Lục Ly có thể ngăn mấy vạn con tiểu thú, ở đây chỉ cần có Lục Ly thì bọn họ được bảo đảm an toàn rồi. Mọi người lại lần nữa tiến lên nửa tháng, mãi không tìm được lối ra, cũng không tìm được biên giới, càng không gặp gỡ nhóm Thương Long. Đoàn người không biết đã đánh chết bao nhiêu tiểu thú, tính bảo thủ thì ít nhất cỡ mười vạn con, trong khoảng thời gian này thu hoạch khá nhiều thần dược, lại hái được bảy, tám trăm gốc. Mọi người đều đưa thần dược loại luyện thể cho Lục Ly, bởi vì không có hắn thì nhiều người đã chết. Thật ra mọi người có một loại biện pháp có thể tránh né rủi ro, đó là đi vào Thần Khí không gian của một người, khiến Lục Ly hoặc là Doãn Thiên Phạn mang bọn họ đi. Đặc biệt là Lục Ly phòng ngự nghịch thiên, một người có thể dễ dàng chặn đứng mấy vạn bạch tiểu thú, mọi người có thể thoải mái tu luyện ở bên trong, khiến một mình Lục Ly mang theo cả đám cũng dễ đi hơn. Nhưng không ai lựa chọn làm như vậy, rất nhiều người thậm chí thà chết quyết đi vào. Có thể đến đây đều là tinh anh của các gia tộc, cường giả đứng đầu nhất thế hệ trẻ. Bọn họ có niềm kiêu hãnh của chính mình, giây phút đi vào đã chuẩn bị tinh thần phải chết. Nếu sợ hãi nguy hiểm, sợ hãi tử vong thì bọn họ vào đây có ý nghĩa gì? Chẳng bằng yên phận ở trong gia tộc, vĩnh viễn sẽ không có nguy hiểm. Một đám thiên chi kiều tử cùng thiên chi kiều nữ, từ nhỏ đã được gia tộc dạy dỗ nghiêm khắc. Bọn họ có tôn nghiêm của mình, trốn trong không gian giới chỉ như con chó rúc trong ổ, sẽ bị tất cả mọi người xem nhẹ, về sau cũng không cách nào ngẩng đầu làm người. Hơn nữa, mọi người đã thành công tổ hợp chiến trận, cơ bản sẽ không gặp tình huống quá nguy hiểm, ngoài ra còn có Lục Ly ở. Bọn họ không cần quá lo lắng, chỉ cần tập trung dốc hết sức tiến công thì tốt rồi, Lục Ly là đội cứu lửa tốt nhất. - Chỗ này rốt cuộc lớn cỡ nào? Đây là câu hỏi mà nhóm Lục Ly, Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan suy nghĩ, đi nhiều ngày như vậy mà không gặp nhóm Thương Long thì hơi kỳ lạ. Nhưng không gặp gỡ, cũng không tìm được lối ra thì chỉ có thể tiếp tục tìm. Một đám người tiếp tục tiến lên, lần này đi năm ngày thì lại phát hiện một chỗ tốt, phía trước có một đầm lạnh, phát hiện nhiều thần dược mọc trong đầm. Người đi tra xét trở về bẩm báo, Lục Ly hành động, khiến Huyết Linh Nhi đi tra xét một phen. Không ngoài dự đoán của Lục Ly, đáy đầm có nhiều bạch tiểu thú, lần này rốt cuộc phát hiện mãnh thú khác. Một loài cá! Trong đầm lạnh có một loài cá, loài cá có chân, ngoài cơ thể đều là vảy, thoạt trông không giống như cá mà càng giống một loài mãnh thú kỳ dị. Loài cá này rất lớn, dài cỡ trăm trượng, miệng có thể nuốt vào một tòa thành bảo, chúng nó có bốn chân, có hai cọng râu dài, cái đuôi thật dài, trên đuôi mọc gai phản chiếu tia sáng lạnh chói mắt. Loài mãnh thú dạng cá này không quá nhiều, chỉ cỡ mấy chục con, rải rác quanh đầm lạnh. Tiểu thú gồm bốn, năm vạn con, đều rúc trong sơn động ở đáy đầm lạnh. Thần dược ở đây quá nhiều, không chỉ có bốn, năm trăm gốc, tính phỏng chừng có trên nghìn gốc. Bây giờ Lục Ly đã nhận biết một ít thần dược luyện thể, phát hiện thần dược luyện thể ở đáy đầm lạnh cỡ ba trăm gốc trở lên.
Chương 3219 Điệu hổ ly sơn
Chờ Huyết Linh Nhi tra xét trở về, Lục Ly lập tức lặng lẽ rút đi, trở lại giữa đoàn người, hắn và nhóm Doãn Thiên Phạn vào trong Thần Khí không gian bàn bạc. - Có chút hóc búa! Doãn Thành Duệ nhíu mày, hắn thở dài: - Hay là thôi đi, nơi nào đều có thần dược, không cần thiết mạo hiểm, đi chỗ khác sưu tầm kỹ chút cũng có thần dược. Doãn Nhược Lan không nói chuyện, nhưng xem biểu cảm cũng không ủng hộ đi mạo hiểm. Lục Ly có thể chống cự bạch tiểu thú, mãnh thú dạng cá kỳ dị kia hẳn là rất đáng sợ, ở nơi này lần đầu tiên gặp mãnh thú khác. Đầm lạnh nhiệt độ phi thường thấp nhưng không đóng băng, có thể sống trong đầm lạnh như vậy, đáy đầm còn có bạch tiểu thú, tổng hợp lại những chi tiết này thì loài mãnh thú đó không thể nào quá yếu. Lục Ly cùng Doãn Thiên Phạn không cam tâm, trên nghìn thần dược, hơn nữa còn có hơn ba trăm thần dược luyện thể. Lục Ly tiêu hao thần dược luyện thể rất nhiều, hắn không thể nào mặt dày liên tục xin Doãn gia. Hơn nữa qua một thời gian ngắn hắn sẽ rời khỏi Doãn gia đi Thần Phong đại lục, tự nhiên muốn dự bị một ít thần dược luyện thể. Bác Long thuật tiểu thành, thần thuật phi độ hư không đại thành, Lục Ly chẳng những thực lực tăng nhiều, bản lĩnh chạy trốn cũng tăng nhiều. Lục Ly đã không còn nhiều băn khoăn khi đi Thần Phong đại lục, lần này sau khi ra ngoài hắn chắc chắn sẽ rời đi. - Lục Ly, hay là như vậy? Doãn Thiên Phạn trầm ngâm giây lát nói: - Ngươi dụ tất cả bạch tiểu thú rời đi, ta mang mấy võ giả mạnh nhất thử xem có thể đánh chết bầy quái thú dạng cá này không, nếu không thể đánh chết thì chúng ta bỏ cuộc. Nhất định phải dụ bạch tiểu thú đi, nếu không thì nhóm Doãn Thiên Phạn không chịu nổi. Dụ tất cả bạch tiểu thú rời đi, mấy chục người nhóm Doãn Thiên Phạn đánh với mấy chục con mãnh thú dạng cá thì áp lực không lớn, dù sao nhóm Doãn Thiên Phạn có mảnh nhỏ thánh binh, còn là con cháu danh môn, có nhiều bí thuật cường đại, sức chiến đấu đều rất dũng mãnh. - Ta không có ý kiến. Lục Ly nhún vai, đối với hắn thì dụ mấy vạn tiểu thú là chuyện nhỏ, hắn không có bất cứ áp lực. Mấu chốt là nhóm Doãn Thiên Phạn có thể chịu đựng được hay không? - Đừng lo lắng chúng ta! Doãn Thiên Phạn nhìn ra Lục Ly lo lắng, cười híp mắt nói: - Ta kêu Lư Hải bố trí một ít thần văn cường đại, cho dù không đánh lại thì chúng ta ít nhất có thể dễ dàng rút đi, ngươi đừng quá xem nhẹ chúng ta. - Được rồi! Doãn Thiên Phạn đã nói đến thế thì Lục Ly còn có thể nói cái gì? Nhóm Doãn Nhược Lan cũng không tiện nói gì thêm. Lư Hải có thể bố trí một ít thần văn, dựa vào thủ đoạn của bọn họ đúng là không khó rút đi. Có làm được hay không thì phải thử một lần, nếu không thì thật sự khiến Lục Ly xem nhẹ. Thương nghị giây lát sau, mọi người đi ra ngoài, Doãn Thiên Phạn tìm Lư Hải đi bố trí, Lục Ly thì một lần nữa đi tra xét. Căn cứ Huyết Linh Nhi tra xét, Lục Ly phát hiện một điều, bạch tiểu thú ở đáy đầm lạnh vạn dặm, tức là nếu hắn cẩn thận một chút thì sẽ không kinh động mãnh thú dạng cá ở mặt trên. Lục Ly suy nghĩ một hồi, khiến Huyết Linh Nhi bố trí một phen, dù sao những con mãnh thú dạng cá này hơi thở quá mạnh, cẩn thận một chút luôn tốt. Bố trí một ngày, hai bên rốt cuộc bố trí xong xuôi. Lục Ly mang theo một đám người rút lui gần đó chờ đợi, bọn họ không thể nhúng tay chiến đấu bên này, ở lại càng vướng víu. Doãn Thiên Phạn để lại bảy người, là bảy người có sức chiến đấu mạnh nhất, nếu bảy người này không thể đánh chết mấy chục con mãnh thú kia thì cả đám ở lại cũng không thể giết được. Lục Ly mang theo một đám người lướt qua mấy chục vạn dặm, tìm một sơn cốc ẩn khuất cho bọn họ, dò xét bốn phía, xác định không có bạch tiểu thú thì yên tâm trở về. - Chuẩn bị sẵn sàng chưa? Hắn xa xa nhìn nhóm Doãn Thiên Phạn, thấy mọi người gật đầu, hắn lấy ra binh khí chui vào lòng đất, đi theo chỉ dẫn của Huyết Linh Nhi. Lục Ly một hơi chui xuống lòng đất mười vạn dặm, theo chỉ dẫn của Huyết Linh Nhi đến dưới đầm lạnh. Lục Ly cố ý gây ra tiếng động lớn, rất nhanh kinh động bạch tiểu thú ở bên trên. Lục Ly không chạy trốn, mà là thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân, đồng thời vươn ra thần niệm tra xét động tĩnh trong đầm lạnh, một khi đám mãnh thú dạng cá bị kinh động, hắn chỉ có thể co giò chạy trốn. Lục Ly cách đầm lạnh khá xa, tuy rằng rất nhiều tiểu thú đều bị kinh động, nhưng những mãnh thú dạng cá này không nhúc nhích, có lẽ vì hơi thở của Lục Ly không mạnh, chúng nó không thèm quan tâm. Vù vù vù! Vô số tiểu thú liên tục không ngừng ùa xuống dưới, cơ thể Lục Ly bị rất nhiều bị bạch tiểu thú bao phủ, hắn vẫn không nhúc nhích. Dù sao bạch tiểu thú không phá mở phòng ngự của hắn được, hắn nhất định phải dụ tất cả bạch tiểu thú đi, như vậy mới có thể khiến nhóm Doãn Thiên Phạn càng dễ dàng thành công. Lục Ly đi vòng trong lòng đất, không ngừng lôi kéo bạch tiểu thú, mất nửa canh giờ, hắn cơ hồ hấp dẫn tất cả bạch tiểu thú, rồi mới chậm rãi di chuyển về phía nam. Mãnh thú dạng cá ở trên đầm lạnh không có bị kinh động, Lục Ly ung dung mang theo mấy vạn tiểu thú tiến lên, lòng đất xuất hiện đường hầm nhiều vô số kể, giống như tổ ong. Tiến lên mấy nghìn dặm thì Lục Ly vòng về, kéo tiểu thú tụt lại ở phía sau, thế này mới tiếp tục tiến lên. Lục Ly không dám đi quá nhanh, sợ bạch tiểu thú ở vòng ngoài quay về, đến lúc đó nhóm Doãn Thiên Phạn sẽ có phiền phức. Linh trí của đám tiểu thú này rất thấp, chỉ cần Lục Ly không chết, hoặc là không trốn xa chúng nó sẽ luôn luôn đi theo. Lục Ly đi mấy dặm về phía nam, xác định đa số tiểu thú luôn luôn đi theo, hắn bóp nát một miếng ngọc phù. Doãn Thiên Phạn nhận ra, hắn gật đầu với nhóm Doãn Nhược Lan: - Lục Ly đã thành công, đến lượt chúng ta! - Tốt! Đám người bay vọt lên, không dám quá nhanh, chuẩn bị hợp sức công kích một con quái ngư, thử xem sức chiến đấu của quái ngư như thế nào.
Chương 3220 Quái ngư
Đến bên bờ đầm lạnh lập tức kinh động hai con quái ngư, nước trong đầm dâng lên, nổ ra hai con rồng nước, tiếp đó hai con mãnh thú to lớn phóng lên cao, hơi thở bạo ngược khuếch tán ra. Hai con quái ngư sau khi đi ra thì ngửa mặt lên trời gầm lên. - Gru! Tiếng kêu của quái ngư rất kỳ lạ, chấn thiên động địa, Lục Ly ở phương xa cũng loáng thoáng nghe được. Tiếng rống dường như chất chứa chút chân ý không gian, bởi vì mọi người cảm giác tốc độ bị ảnh hưởng đôi chút. Vèo vèo! Hai con cá lớn tốc độ rất nhanh, thoáng chốc tới gần mọi người, khi mọi người định công kích thì vảy trên người hai con quái ngư bỗng dựng đứng, xuất hiện vô số lỗ nhỏ. Từ trong người chúng nó bắn ra từng tia sáng lạnh, nháy mắt bao phủ phạm vi mấy trăm dặm. - Rút! Doãn Thiên Phạn gầm lên, cổ đồng trong tay phát sáng, từng dải sáng khuếch tán chặn tia sáng lạnh ở bên ngoài. Doãn Nhược Lan cũng vậy, nàng mang theo một đám người lui về phía sau. Cổ đồng trong tay Doãn Thiên Phạn nhanh chóng biến lớn, biến to cỡ một ngọn núi nhỏ va chạm với một con quái ngư. Lục Ly đã từng luyện hóa cổ đồng, nhưng hắn không biết cách dùng, không phát huy được uy lực của cổ đồng này. Từng luồng thần uy tràn ngập, dày nặng như bầu trời, nguy nga như núi cao lớn, cổ đồng bay qua, không gian chấn động, từng luồng hơi thở đè ép lòng người. Nếu xung quanh có võ giả Tam Kiếp bình thường, phỏng chừng sẽ bị hơi thở từ cổ đồng đè chết. - Gru gru! Một con quái ngư trong mắt lộ tia hoảng loạn, vảy bỗng rớt ra hóa thành ánh sáng đen đầy trời bắn về phía cổ đồng, tốc độ nhanh đến mức không thấy rõ, chỉ có thể nhìn thấy từng luồng sáng đen. Ánh sáng đen liên tục đánh trúng cổ đồng, phát ra từng tiếng trầm đục. Có ánh sáng đen bắn hướng nhóm Doãn Nhược Lan, nàng lấy mảnh nhỏ thánh binh ra chống cự. Người khác vừa lùi ra sau vừa phản kích, nhưng có người phản ứng chậm một ít, bị ánh sáng đen đánh trúng. - A! Có người hét thảm lên, Doãn Thiên Phạn xem qua, thấy một người bị cắt đứt hai chân thì âm thầm hút ngụm khí lạnh, những con quái ngư này quả nhiên phi thường cường đại. Ngoài người Doãn Thiên Phạn hiện ra chiến giáp màu bạc trắng, trên chiến giáp rậm rạp thần văn, đây là chiến giáp cực kỳ cấp cao, giá trị trăm ức Thần Thạch, trong Doãn gia cũng không có nhiều. Ngoài người Doãn Nhược Lan cũng hiện ra chiến giáp màu bạc trắng, hóa thân một nữ chiến thần, uy phong lẫm lẫm. Doãn Nhược Lan và Doãn Thiên Phạn khống chế mảnh nhỏ thánh binh chia nhau đánh một con quái ngư. Có hai người chặn đứng, những người khác đều thành công lui xuống, hơn nữa bắt đầu theo phương hướng khác trùng kích quái ngư, giúp Doãn Nhược Lan, Doãn Thiên Phạn kiềm chế. Bùm! Cổ đồng và quái ngư va chạm, quái ngư quẫy đuôi dài công kích, cái đuôi bị cổ đồng nổ nát, quái ngư phát ra tiếng hú thê lương, toàn thân tỏa hơi lạnh. - Gru gru! Trong đầm lạnh phương xa dâng trào dòng nước, ba con quái ngư vọt ra, Doãn Thiên Phạn cùng Doãn Nhược Lan không dám hiếu chiến, khống chế mảnh nhỏ thánh binh công kích một đợt rồi nhanh chóng lui về phía sau. - Gru gru! Ba con quái ngư nổi giận vọt tới, nhưng truy kích vạn dặm thì trong ngọn núi lớn bên dưới đột nhiên ánh sáng lấp lánh, tiếp đó bầu trời xuất hiện từng tấm lưới màu đỏ máu. Đó là Lư Hải bố trí Thần Văn Đạo Tràng, cũng là chiến thuật mà mọi người đã sớm bàn bạc, dụ quái ngư đến chỗ này, lợi dụng thần văn vây khốn, tiếp đó từ từ đánh chết. - Gru gru! Năm con quái ngư va đụng lung tung ở bên trong, nhưng mỗi lần đánh vào lưới màu đỏ máu thi ăn đau rụt về. Lư Hải là đệ nhất nhân thế hệ trẻ của Lư gia, tạo nghệ về thần văn khá giỏi, bố trí thần văn có thể vây khốn năm con quái ngư này. - Giết! Nhóm Doãn Thiên Phạn tinh thần nâng cao, hắn cùng Doãn Nhược Lan khống chế mảnh nhỏ thánh binh biến nhỏ chui vào khoảng cách tấm lưới đỏ, bắt đầu cự ly xa oanh kích. Những người khác thì thả ra thần thông hoặc là báu vật công kích quái ngư cự ly xa. Vù vù vù! Vảy giáp của quái ngư dựng đứng, từng luồng hơi lạnh tuôn ra đóng băng bốn phía. Những miếng vảy hóa thành ánh sáng đen công kích mấy người. Những quái ngư này rất kỳ dị, sau khi vảy bắn ra thì có thể mọc cái mới, có thể liên tục không ngừng công kích. Oong! Thần văn bên dưới dâng lên từng luồng sáng, những tấm chắn màu đỏ hiện ra giữa không trung chặn vảy màu đen công kích. Đây là loại thần văn khác mà Lư Hải bố trí, chuyên dùng để phòng ngự. Luồng sáng đen có thể dễ dàng đánh nát tấm chắn màu đỏ máu, vấn đề là tấm chắn có thể liên tục không ngừng ngưng tụ, liên tục giảm uy lực công kích của vảy đen, chờ mớ vảy đen bay tới trước mặt mọi người thì đã không có uy lực quá lớn. - Hay! Mọi người tinh thần nâng cao, hiện tại căn bản không cần lo lắng an toàn cho bản thân, dốc hết sức công kích thì tốt rồi. Mấy con quái ngư màu đen tuy rằng cường đại, nhưng bọn họ liên tục công kích thì có thể mài chết chúng nó. Ầm ầm ầm! Hai món mảnh nhỏ thánh binh rất bá đạo, mỗi lần công kích vào người quái ngư màu đen đều có thể đánh ra một lỗ máu, hai người chia nhau chọn đánh một con quái ngư, rất nhanh hai con quái ngư người đầy lỗ máu, trở nên máu tươi đầm đìa, hơi thở rõ ràng bắt đầu yếu đi. Doãn Thành Duệ và người khác công kích ba con quái ngư khác, tuy không dũng mãnh như Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan nhưng liên tục mang đến tổn thương cho ba con quái ngư. Lư Hải ẩn nấp ở gần đó chú ý chặt chẽ tình hình cuộc chiến, luôn luôn khống chế thần văn phụ trợ mọi người công kích, không có hắn trợ giúp thì nhóm Doãn Thiên Phạn chắc chắn không thoải mái như vậy, thậm chí có lẽ sẽ có người tử vong. Bùm! Sau nửa canh giờ, hai con quái ngư bị đánh giết, còn lại ba con quái ngư cũng mình đầy thương tích, sau khi Doãn Thiên Phạn và Doãn Nhược Lan gia nhập thì kết cục đã định sẵn. - Hay! Nếu có thể đánh chết hai con, vậy có thể đánh chết mười con, mấy chục con, chờ giết hết quái ngư thì trên nghìn gốc thần dược vào túi. Ầm ầm ầm! Lại qua nửa canh giờ, ba con quái ngư còn lại bị giết hết, nhóm Doãn Thiên Phạn lộ vẻ như trút được gánh nặng.