Lục Ly kinh hô, lúc trước ở Thiên Ma Đảo hắn từng gặp được một lão giả, lão giả kia nhìn ra để uẩn Cửu Kỳ Sơn, còn nói Thiên Ma Đảo cũng có một tòa, không ngờtoà này lại ở trong tay Đại Ma Vương. - Cái này! Lục Ly không khỏi đâu đầu, toà Thần Sơn này nằm trong hạt châu màu vàng Đại Ma Vương đưa cho hắn, bảo hắn cầm lấy đi đổi Cổ Quyển với người Nghịch Long Cốc. Giờ bị hắn dung hợp, đến lúc đó người Nghịch Long Cốc có chịu đổi nữa không? Ông! Lục Ly lấy ra tờ Cổ Kinh kia, liếc nhìn một lượt, trên mặt lộ ra cười khổ, trên Cổ Kinh có chữ của Đại Ma Vương, trên đó viết rất rõ ràng, đừng động đến trang Cổ Kinh này, toà Thần Sơn kia là nàng đưa cho hắn, hắn chỉ việc cầm trang Cổ Kinh đi đổi với người Nghịch Long Cốc là được. - Hết thảy đều nằm trong khống chế của Đại Ma Vương. Lục Ly cười khổ, xem ra chuyện hắn có được Cửu Kỳ Sơn, Đại Ma Vương đã sớm biết. Đại Ma Vương không nảy sinh tâm tư đoạt bảo, bằng không Cửu Kỳ Sơn sớm đã không thuộc về hắn. Chẳng qua chuyện hắn có được mảnh vỡ Thánh Binh, Đại Ma Vương và Phủ Ma đều biết, Thánh Binh lại càng cường đại hơn Đế Binh. Đại Ma Vương đều không cướp đoạt, rõ ràng nàng không thiếu dị bảo, hoặc là lấy thực lực nàng, căn bản ngại mắt với mảnh vỡ Thánh Binh này. - Tiểu Lục! Nếu Thần Sơn đã là Đại Ma Vương đưa cho, Lục Ly cũng không khách khí, hắn có chút hưng phấn truyền âm cho Khí Linh Thần Sơn là Tiểu Lục, nói: - Dung hợp tòa Thần Sơn kia, uy lực tăng lên bao nhiêu? - Rất nhiều! Tiểu Lục truyền âm đáp: - Hiện tại võ giả cấp Đế trở xuống rất khó triệt để đánh nát Thần Sơn, lực công kích cũng tăng mạnh. Hỏa vũ và phong nhận tăng khoảng gấp ba, còn có thể sử dụng thần thông Mộc Thúc. Nếu tìm nốt được hai tòa Thần Sơn còn lại, thậm chí có thể trực tiếp trấn áp cấp Đế trở xuống. - Cấp Đế? Lục Ly nhíu mày nói: - Cấp Đế là chỉ một phương Đại Đế ở Tam trọng thiên? - Đúng! Tiểu Lục truyền âm nói, Lục Ly càng thêm hiếu kì, hỏi: - Cấp Đế cấp là cấp bậc thế nào? Chiến lực ra sao mới được tính là cấp Đế? - Không biết! Cái này Tiểu Lục lại không hiểu, nó truyền âm nói: - Ta chỉ biết năm đó Mục Đế, chủ nhân đời thứ nhất chính là cấp Đế, mà ta có thể trấn áp tất cả mọi người dưới cấp Đế, không cần Mục Đế phải đích thân ra tay. - Mạnh vậy ư? Lục Ly ngấm ngầm kinh hãi, trong lòng càng thêm hưng phấn, nếu có thể tìm ra hai tòa Thần Sơn hoàn chỉnh, vậy đây sẽ là một kiện Đế Binh hoàn chỉnh. Chỉ là năm đó Cửu Kỳ Sơn bị đánh tan, muốn tìm được hai tòa Thần Sơn còn lại không khác mò kim đáy biển, thứ này không cách nào cưỡng cầu, chỉ có thể dựa vào cơ duyên. Thu lại Thần Sơn, giờ không tiện thí nghiệm, đành phải đợi tới Tam trọng thiên lại tìm cơ hội thử xem. Lục Ly nằm ngẩn ngơ trên giường, nghĩ đến mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Bàn Nhược, sau đó lại nghĩ tới Tiểu Bạch. Lăng Thanh Diễn một mực phái người đi tìm, nhưng mãi vẫn không có tin tức, không biết Tiểu Bạch bị giết, hay là bị cường giả bí ẩn kia mang đi? Thần Giới cỏn con, lại cất chứa rất nhiều bí mật. Tỉ như năm đó cường giả bí ẩn mang đi Tiểu Bạch là ai? Tỉ như cường giả bí ẩn truyền cho hắn thần thuật Phi Độ Hư Không? Lại tỉ như vì sao người Nghịch Long Cốc lại xuất hiện ở Ngân Long Sơn? Lục Ly luôn có cảm giác Thần Giới cất chứa rất nhiều bí mật, chỉ là hắn không cách nào biết được. Những cường giả bí ẩn kia như là thần long thấy đầu không thấy đuôi, ai cũng không biết bọn hắn đến từ đâu, tại sao lại mất tích? Vì sao Đại Ma Vương không đi Tam trọng thiên? Phủ Ma nói Đại Ma Vương đắc tội một đại nhân vật siêu cấp ở Tam trọng thiên? Nhưng tại sao đại nhân vật này lại không hạ giới tru sát Đại Ma Vương? Còn nữa, vì sao Phượng Hậu và Trưởng Tôn gia ở Tam trọng thiên không phái cường giả hạ giới? Chẳng lẽ thật như Đại Ma Vương nói, Nhị trọng thiên có quy tắc của Nhị trọng thiên, cường giả thượng giới đi xuống sẽ bị áp chế chiến lực? Rất rất nhiều bí mật, rất nhiều chuyện không thông, Lục Ly ẩn ẩn có cảm giác, dường như sau màn có một bàn tay thần bí đang điều khiển cuộc đời mình, đang khống chế hướng đi đời mình. Nhưng bàn tay sau màn kia một mực không hiện thân, giờ hắn có nghĩ vỡ đầu cũng nghĩ không thông. Suy nghĩ lung tung mải đến nửa đêm, Lục Ly chìm vào giấc ngủ, ngủ một giấc liền hai ngày, sau khi tỉnh lại thần thanh khí sảng. Lục Ly ngồi dậy một lúc, bên ngoài có người đến gọi, thông báo tế đàn truyền tống đã bố trí xong, bọn hắn sắp phải lên đường. Cùng theo Lý Tiêu Dao tới trong một tòa sơn cốc thần bí, bên ngoài sơn cốc đứng đầy quân sĩ canh giác, trong sơn cốc có một tế đàn khổng lồ rộng hơn trăm trượng. Ba người Lục Ly tiến vào, tròng mắt Cam Lâm thoáng đỏ lên, quỳ gối xuống đất nói: - Gia gia, tôn nhi không thể tận hiếu, ngài bảo trọng! Phủ Ma mỉm cười, nét mặt không có vẻ gì là thương cảm ly biệt, hắn phất phất tay nói: - Đi thôi, nhớ kỹ lời ta nói với ngươi, Lục Ly cũng thế, đi Tam trọng thiên nhất định phải đê điệu. Còn sống mới có hi vọng, hết thảy lấy sống sót làm trọng, còn lại không tính là gì, nhớ phải sống sót đi về! Phủ Ma nhắc đến “còn sống” không dưới hai lần, đủ thấy ngoài mặt tuy điềm nhiên như không, thực ra trong lòng lại vẫn rất lo lắng cho ba người. Lục Ly không nói nhảm, chắp tay, khẽ gật đầu với Lý Tiêu Dao. Lý Tiêu Dao để người mở ra tế đàn, một đạo bạch quang phóng lên tận trời, ba người Lục Ly cứ thế tan biến trong tế đàn. … Tam trọng thiên, Tử Dương đại lục, Băng Phong Cốc! Nơi này nói là một sơn cốc, không bằng nói là một bồn địa cực lớn, bốn phía toàn là sơn mạch đâm thẳng tầng mây, bởi thế thung lũng trũng ở giữa thoạt nhìn như là một sơn cốc. Sơn cốc nằm ngang mặt đất, núi cao bao bọc bốn phía lại phủ đầy băng, nơi đây là một thế giới băng, nhiệt độ không khí rất lạnh, đông thấu tim gan. Nơi này có rất nhiều người, đi vào đi ra giữa sơn động trong từng tòa đại sơn. Trên trời có không ít chiến xa bay tới bay lui, trên chiến xa đứng đầy quân sĩ thân khoác giáp sắt, tay cầm chiến mâu.
Chương 2902 Băng Phong Cốc
Ông! Trên một bãi đất trống trong sơn cốc, một tế đàn sáng lên, lát sau, ba đạo nhân ảnh hiện ra. Ba người vừa xuất hiện liền khẽ rùng mình một cái, thanh niên tóc trắng đỡ hơn chút, hai người còn lại thì đều theo bản năng run lên. - Đây chính là Tam trọng thiên? Sao lạnh thế này? Cam Lâm rụt cổ lại, đến cảnh giới như hắn, gần như nóng lạnh bất xâm, sao vừa đến đã lạnh đến độ run rẩy cả người? - Nhiều người quá? Toàn là võ giả Tam Kiếp? Tần Chiến nhẹ giọng nói một tiếng, trong mắt hiện đầy vẻ hưng phấn. Tuy cái lạnh ở đây hắn vẫn có thể kháng cự được, nhưng nhìn người hành tẩu quanh bốn phía, nhìn quân sĩ phi hành giữa trời, trong lòng lại không khỏi kích động. Lục Ly không thốt nửa lời, vừa truyền tống tới nơi hắn liền đảo mắt quan sát chung quanh. Sơn cốc này rất lớn, phương viên chí ít phải mấy vạn dặm, người cũng rất nhiều, lúc này đã có thể nhìn thấy mấy ngàn người, quân sĩ giữa trời cũng lên đến mấy trăm. Đương nhiên, trong đó có không ít không phải nhân loại thuần chủng, tỉ như có Bán Thú Nhân thân người đầu gấu, có quái nhân nhiều mắ, sau lưng mọc cánh, Lục Ly còn thấy được có người thân gầy như que củi, tứ chi lại to lớn dị thường. Quái nhân tương đối ít, đại đa số đều là nhân loại bình thường, khí tức đều rất mạnh, đâu đâu cũng thấy võ giả Tam Kiếp, Nhị Kiếp đỉnh phong chỉ khoảng mười mấy người. Tất cả quân sĩ trên trời đều là võ giả Tam Kiếp, một ít võ giả thoạt nhìn như là thống lĩnh lại có khí tức tương đương Phủ Ma. Hưu! Một cỗ chiến xa bay đến, mười mấy võ giả trên chiến xa hạ xuống trước mặt ba người Lục Ly, Tần Chiến và Cam Lâm thoáng có chút căng thẳng, Lục Ly lại không lo lắng, chắp tay hành lễ nói: - Tham kiến chư vị đại nhân! Những người này tuy thần thái lạnh lùng, lại không có sát ý, hơn nữa đối với bọn hắn cũng không quá để tâm. Điều này chứng tỏ người truyền tống lên từ hạ vị diện không ít, bọn hắn đã tập mãi thành quen. Một tên võ giả trung niên tóc tím liếc nhìn ba người mấy lượt, sau đó mở miệng nói: - Đi lên từ giới diện nào? Có lệnh bài thân phận Tam trọng thiên không? - Giới diện nào? Lục Ly ngơ ngác, nghĩ nghĩ một lúc rồi giải thích nói: - Chúng ta truyền tống lên từ Nhị trọng thiên, không có lệnh bài. Trung niên tóc tím nhíu mày nói: - Nhị trọng thiên có mấy ngàn giới diện, chẳng lẽ ngươi không biết giới diện kia của mình gọi là gì? - Mấy ngàn giới diện? Lục Ly và hai người Tần Chiến Cam Lâm liếc nhau, trong lòng không khỏi ngạc nhiên, ba người thật không biết giới diện bọn hắn đi lên gọi là gì. - Được rồi! Thấy vẻ nghi hoặc trong mắt ba người, trung niên tóc tím lười nhác hỏi thêm, trong tay hiện ra ba tấm lệnh bài, nói: - Đây là lệnh bài thân phận Băng Phong Cốc của các ngươi, ở lại trong cốc phục dịch trăm năm, hoặc là lấy ra một vạn Băng Tâm Tinh, sau đó các ngươi liền có thể rời đi. Nhớ kỹ ở trong sơn cốc không thể chiến đấu, có bất kỳ tranh chấp nào cứ tới trong Quyết Đấu Trường giải quyết, ai dám động thủ trong sơn cốc, giết không cần luận. - Phục dịch? Lục Ly nhướng mày, năm đó hắn từ Cửu Giới phi thăng đến Thần Giới cũng phải làm khổ dịch, không ngờ tới Tam trọng thiên cũng phải phục dịch. Hắn liếc nhìn một loạt tế đàn xung quanh, trong lòng thoáng hoài nghi, liệu có phải bọn hắn truyền tống tới đây là do người có siêu cấp đại thần thông cố ý cải biến quy tắc, khiến người giới diện Nhị trọng thiên phi thăng lên Tam trọng thiên, sau cùng đều phải truyền tống đến chỗ này, nhằm biến bọn hắn thành khổ lực miễn phí? Mới tới Tam trọng thiên, hai mắt đen thui, ba người không hiểu gì, càng không dám thắc mắc lung tung. Lục Ly đánh mắt ra hiệu, cả ba đồng loạt lĩnh mệnh. Trung niên tóc tím khẽ gật đầu hài lòng, phất tay để một tên quân sĩ mang ba người đi an trí, đồng thời giới thiệu tình hình bên trong Băng Phong Cốc. Ba người được đưa tới một sơn động nhỏ, trên đường đi giới thiệu qua cho ba người về tình hình cơ bản ở chỗ này. Lục Ly biết được Băng Phong Cốc là địa bàn của Sâm Hùng, một đại lãnh chúa gần đây. Mỗi tháng phục dịch ở chỗ này cần nộp lên một viên Băng Tâm Tinh, bằng không sẽ kéo dài thời gian phục dịch, đợi khi nộp đầy một vạn Băng Tâm Tinh liền có thể lập tức rời đi. Quân sĩ đưa cho ba người Lục Ly xem một ít Băng Tâm Tinh, tinh thạch vừa xuất hiện, nhiệt độ bốn phía bỗng chợt giảm, Lục Ly có thể cảm thấy không gian bốn phía tinh thạch như bị đông cứng. - Sơn mạch quanh bốn phía có rất nhiều quặng mỏ! Quân sĩ lạnh lùng giải thích nói: - Bình thường chính các ngươi đi xuống trong hầm mỏ, không quản các ngươi dùng cách gì, chỉ cần đào ra Băng Tâm Tinh là được. Thấy toà thành bảo lớn nhất kia không, mỗi tháng phải tới đó nộp lên Băng Tâm Tinh. Quân sĩ khoát tay định rời đi, Tần Chiến vội vàng cười bồi giữ hắn lại, trong tay hiện ra một chiếc giới chỉ, thấp giọng nói: - Vị đại nhân này, đây là chút lòng thành. Nét mặt lạnh lùng của tên quân sĩ thoáng giãn ra, thần niệm quét qua, lại vứt giới chỉ xuống đất, hừ lạnh nói: - Nguyên thạch hạ vị diện các ngươi đều là rác rưởi, ở Tam trọng thiên có vứt dưới đất cũng không ai thèm nhặt. Tần Chiến đưa đi ngàn vạn Thần Nguyên Kim, tên quân sĩ kia lại trực tiếp ném trên đất, xem ra ở Tam trọng thiên, Thần Nguyên Kim không đáng tiền. Lục Ly trong lòng khẽ động, lấy ra một gốc thiên địa thần dược đưa qua, nói: - Đại nhân, nhìn xem thứ này có hữu dụng không? Tên quân sĩ lẳng lặng mở hộp ra, sau đó hộp ngọc tan biến trên tay hắn, hắn khẽ gật đầu nói: - Cũng được, xem ra giới diện kia của các ngươi cũng có ít đồ tốt. Ông! Lục Ly lấy ra một bức chân dung, hỏi nói: - Vị đại nhân này, có một vị trưởng bối lên đây sớm hơn chúng ta mấy năm, ngoại hiệu Tu La lão nhân, ngài có từng gặp qua? - Người này à... Quân sĩ liếc mấy hồi, nghĩ ngợi một lúc rồi gật đầu nói: - Hình như đúng là có người như thế, cảnh giới Tứ Kiếp, chỉ ở lại Băng Phong Cốc một tháng liền rời đi. - Nhanh vậy? Ba người Lục Ly nhìn nhau, trên mặt đều không giấu được vẻ chấn kinh, một tháng đã kiếm đủ một vạn Băng Tâm Tinh?
Chương 2903 Băng Tâm Tinh
Lục Ly thấy tên quân sĩ kia lại định rời đi, bèn cắn răng lần nữa lấy ra một gốc thiên địa thần dược, đưa qua hỏi: - Đại nhân, sao vị tiền bối kia có thể rời đi nhanh như vậy? Có đường tắt nào à? Lục Ly không muốn ở lại đây cả trăm năm, nếu Tu La lão nhân đã có thể rời đi trong vòng một tháng, bọn hắn cũng có thể tìm đường tắt, khoái tốc rời khỏi đây. Muốn đến Nghịch Long Cốc, hắn phải vượt qua một đại lục và một mảnh hải vực, nếu bị nhốt ở đây cả trăm năm, như vậy muốn đến Nghịch Long Cốc chẳng phải cần tới cả vạn năm? - Muốn nhanh chóng đi ra? Quân sĩ cười hắc hắc nói: - Cái này nói đơn giản cũng đơn giản, nói khó cũng khó. Sở dĩ tiền bối kia của ngươi có thể rời đi nhanh như vậy là nhờ lên Quyết Đấu Trường, hắn cầm Băng Tâm Tinh đánh cược với người khác. Thắng liền năm trường, kiếm đủ một vạn Băng Tâm Tinh, mới đầu hắn áp chế thực lực ở Tam Kiếp đỉnh phong, rất nhiều người đều bị hắn lừa... - Đánh cược? Tròng mắt ba người Lục Ly Cam Lâm Tần Chiến sáng rực lên, đánh cược, trò này Lục Ly đi làm là thích hợp nhất. Ngoài mặt hắn chỉ có cảnh giới Nhị Kiếp, chiến lực tổng hợp lại tương đương Tam Kiếp đỉnh phong, đi đánh cược với người, khả năng chiến thắng sẽ rất cao... Nếu may mắn, không chừng sẽ kiếm đủ ba vạn Băng Tâm Tinh chỉ trong một tháng. Phanh phanh phanh! Mấy vạn dặm dưới lòng đất Băng Phong Cốc, trong hầm mỏ vang lên từng hồi tiếng vang trầm muộn. Ba người chính đang đánh lên tảng đá trước mặt, chiến lực ba người này đều rất cường đại, nhưng tảng đá nơi đây cứng rắn đến biến thái, ba người đánh nguyên một nén hương mà vẫn chưa thể hoàn toàn oanh phá. Oanh! Lại qua nửa nén hương, tảng đá rốt cục cũng vỡ, bên trong có một hạt tinh thạch màu tuyết trắng, bốn phía tinh thạch là hàn khí âm u, không gian xung quanh đều bị đông kết. Hưu! Một bàn tay chộp tới, bàn tay kia vừa mới tới gần tinh thạch màu trắng liền lập tức bị đông cứng, chẳng qua tinh thạch vẫn bị chộp vào trong lòng bàn tay, thu vào không gian giới chỉ. - Viên thứ năm! Lục Ly khẽ thở dài, sau một hồi vận công, băng trên tay mới từ từ tan ra. Ba người đã đi xuống quặng mỏ sáu ngày, lại chỉ mới tìm được năm viên Băng Tâm Tinh. Đấy còn là Lục Ly mượn nhờ Huyết Linh Nhi thăm dò tình hình bốn phía, bằng không nếu chỉ dựa vào thần niệm, sáu ngày này bọn hắn có thể tìm được một viên Băng Tâm Tinh cũng đã rất không sai. Băng Tâm Tinh không khó tìm! Nhưng đào móc lại khó khăn dị thường, đá bao bọc bên ngoài Băng Tâm Tinh quá cứng rắn, mỗi lần muốn phá mở đều cần thời gian rất lâu, độ cứng của đá này chắc phải sánh ngang bí bảo. Lục Ly có Thần Thiết, nếu cầm Thần Thiết mà nện, đoán chừng có thể nhẹ nhàng đánh tan tảng đá. Nhưng Thần Thiết há có thể dễ dàng sử dụng? Thần uy Thần Thiết quá thịnh, vừa dùng ra toàn bộ sơn cốc đều biết, đến lúc đó hắn sẽ chết rất thảm. Đến đây đã sáu ngày, trong hầm mỏ cũng gặp qua một vài người, ba người vốn định tìm hiểu chút tin tức. Chỉ là người nơi đây căn bản không để ý bọn hắn, thậm chí tới gần còn lộ ra địch ý, nếu ba người có hành động gì, e là đối phương sẽ động thủ. Trong sơn cốc không thể động thủ, nhưng trong hầm mỏ thì chắc là được! Bởi vì bọn hắn thấy được rất nhiều hài cốt trong hầm mỏ, bởi thế ba người không dám tiến sâu, sợ bị người ngấm ngầm hạ độc thủ. Quặng mỏ nơi đây thông suốt bốn hướng, đất đá xung quanh đều cứng rắn như hàn thiết, dù trong lòng đất có phát sinh đại chiến, bên trên cũng vẫn không hề hay biết. Giết người sau đó đi một vòng, ai cũng đừng hòng tra ra được. Hai gốc thiên địa thần dược đổi lấy hai tin tức, nhưng Lục Ly không có quá nhiều thần dược để tiếp tục tìm hiểu. Thế nên đối với Tam trọng thiên ba người vẫn hai mắt đen thui, hoàn toàn không biết gì, đành phải trước đi xuống quặng mỏ đào móc chút Băng Tâm Tinh. Tu La lão nhân ở lại đây một tháng liền rời đi, quân sĩ nói hắn đánh cược thắng một vạn Băng Tâm Tinh. Ba người Lục Ly cũng tính chọn cách này, đã muốn đánh cược, tự nhiên phải cần tiền vốn, không có Băng Tâm Tinh, ai chịu đi đánh cược với ngươi? - Tiếp tục đào, chí ít cũng phải kiếm được mấy chục viên Băng Tâm Tinh! Lục Ly phất tay, Huyết Linh Nhi thăm dò được phía trước có một viên Băng Tâm Tinh. Ba người Lục Ly đi tới, cảm ứng một phen, phát hiện viên Băng Tâm Tinh này cất giấu rất sâu, muốn khai quật chí ít phải phá tan phiến đá sâu vài chục trượng, đoán chừng cần mất nửa canh giờ. - Đào thôi... Lục Ly không dám lấy ra Thần Thiết, cũng không dám lấy ra Trần Vương Ấn, Thiên Biến Đỉnh năm đó đánh giết Vân Khai Nguyệt đoạt được cũng không dám dùng, chỉ phải dựa vào nắm đấm để nện. Cam Lâm và Tần Chiến cũng không dám sử dụng bí bảo, trước khi thăm dò rõ ràng tình hình ở Tam trọng thiên, trên người lộ ra trọng bảo sẽ rất dễ trở thành mục tiêu cho kẻ khác tấn công. Ba người đánh nửa canh giờ, rốt cục oanh phá phiến đá mấy vài chục trượng, một viên Băng Tâm Tinh xuất hiện trong khe đá, nhục thân Tần Chiến và Cam Lâm không đủ mạnh, đành phải trông chờ Lục Ly đi lấy. Hưu! Đúng lúc này, không gian chớp động, một roi dài màu đen đâm ra, thoáng chốc đã vọt vào trong khe đá cuốn lấy Băng Tâm Tinh. - Hả? Ba người Lục Ly biến sắc, bọn hắn vất vả đào móc Băng Tâm Tinh, kết quả lại có người dám nẫng tay trên. Tuy Lục Ly tự nhủ chính mình đến Tam trọng thiên phải đê điệu, nhưng há có thể uất ức đến vậy, người ta lấn át đến trên đầu mà vẫn không đáp trả. Hắn thò tay ra nhanh như thiểm điện, thoáng chốc liền bắt lấy roi dài màu đen kia, cánh tay đột nhiên dùng sức, không gian thoáng khẽ ba động, một bóng đen chui ra. Khặc khặc! Đi ra là một lão giả, khí tức như có như không, không cảm ứng được cảnh giới cụ thể. Đối phương rất gầy, gầy đến độ chỉ còn da bọc xương. Trong mắt chất đầy vẻ ngoan độc, khiến người nhìn vào không rét mà run. Hắn liếc nhìn Lục Ly một lượt, cười quái dị nói: - Thằng nhãi, bắt lấy roi của lão phu là gì? Chẳng lẽ muốn động thủ? Phải biết, Băng Phong Cốc cấm chỉ động thủ.
Chương 2904 Cấp Đế
Lời này của lão giả khiến Tần Chiến và Cam Lâm không khỏi phẫn nộ, chẳng qua Cam Lâm và Tần Chiến cũng biết, ở đây không thể làm loạn, hết thảy phải nghe Lục Ly. Lần này Tần lão gia tử và Phủ Ma đều dặn dò, tới Tam trọng thiên liền cùng theo Lục Ly, cái gì cũng phải nghe theo hắn. Tay Lục Ly vẫn không buông, trên mặt lộ ra ý cười nhàn nhạt, nói: - Lão trượng, chúng ta vất vả lắm mới đào ra được viên Băng Tâm Tinh này, ngươi cứ vậy đoạt đi, việc này thực sự không đúng. - Sao gọi là đoạt? Lão giả áo đen cười lạnh nói: - Lão phu vừa mới đến đây, nhìn thấy trong khe đá có một viên Băng Tâm tinh, đây gọi là thần vật chọn người có duyên, ngươi chậm thua lão phu một bước, trách ai được? - Lão trượng nhất định cứ phải muốn tranh cướp? Lục Ly không nói nhảm thêm nữa, trong mắt chớp qua sát cơ nhàn nhạt, gằn giọng nói: - Trong giới chỉ này của ta còn có năm viên Băng Tâm Tinh, nếu lão trượng ngươi cảm thấy đủ tự tin, có thể tới mà cướp! - Vậy được! Trong mắt lão giả lóe lên quang mang tàn nhẫn, thân hình hóa thành một cơn gió cứ thế đột nhiên tan biến, roi dài theo đó uốn éo, như một con rắn độc bay tới Lục Ly. - Lục Ly! Cam Lâm và Tần Chiến khẩn trương kinh hô, vội lấy ra bí bảo định động thủ, Lục Ly lại khoát tay, sau đó vung lên thiết quyền, bất ngờ nện tới không gian trước mặt. Oanh! Một đạo thân ảnh ngưng kết trong hư không, giơ lên nắm đấm đụng nhau với Lục Ly, cả người Lục Ly khẽ lay động, lão giả kia lại bị nện bay, khóe miệng tràn ra một tia huyết dịch. - Khặc khặc! Lão giả bò dậy giật tay ra sau, roi dài vốn định quấn quanh Lục Ly bay ngược trở về, hắn cười lạnh hai tiếng nói: - Tiểu hữu thực lực không sai, lão phu nhìn lầm, đắc tội, cáo từ! - Ta cho ngươi đi rồi ư? Lục Ly được thế không tha người, trong tay hiện ra chiến đao, đây không phải Thất Tinh Đao, mà là chiến đao do Thiên Biến Đỉnh hóa thành. Hắn khóa chặt lão giả nói: - Ngươi thử động đậy xem, ta sẽ khiến ngươi đầu một nơi thân một nẻo, ngươi tin không? - Đừng, không cần, không cần! Trên mặt lão giả tức thì hiện lên ý cười nịnh nọt, bước nhanh đến, đứng cách chừng mấy trượng, nói: - Vị tiểu công tử này, cần gì nóng tính thế? Hỏa khí lớn thương gan, vừa rồi lão hủ chỉ đùa chút thôi, chỗ này có một viên Băng Tâm tinh, tính là lão phu bồi tội các ngươi, thế nào? - ... Tần Chiến và Cam Lâm nhìn nhau, cả hai không khỏi nghẹn lời, lão giả này trở mặt quá nhanh, đúng là tiểu nhân lấn yếu sợ mạnh điển hình. Lục Ly thần sắc không biến, còn thúc giục đại đạo chi ngấn ngấm ngầm giới bị, sau khi xác định lão giả không có dị động, hắn mới lạnh giọng nói: - Băng Tâm Tinh ngươi cứ giữ lấy, ta có vài chuyện muốn hỏi, ngươi thành thật trả lời, việc này xem như bỏ qua. - Dễ nói dễ nói! Lão giả cười bồi, thần sắc không khác gì một tên nô tài, nói: - Tiểu công tử muốn hỏi gì? Cứ nói đừng ngại, lão hủ biết gì nói nấy. - Được! Tần Chiến và Cam Lâm không khỏi mừng thầm, lão giả phối hợp như thế, hẳn là bọn hắn có thể hỏi dò càng nhiều tin tức về Tam trọng thiên, không đến nỗi hai mắt tối đen đi loạn lung tung. Lão giả tên Lão Quý, đã ở Băng Phong Cốc này rất nhiều năm, theo như lời hắn nói thì đã có mấy vạn năm. Hắn không phải không thể rời Băng Phong cốc, mà là hắn thích nơi này, bởi vì ở đây hắn có thể thu được Băng Tâm Tinh. Băng Tâm Tinh là thần tài luyện khí rất tốt, đất đá xung quanh Băng Tâm Tinh vô cùng cứng rắn, từ đó đủ thấy Băng Tâm Tinh cứng rắn đến cỡ nào. Một viên Băng Tâm Tinh nếu cầm đi bán có thể giá trị tới một trăm Thần Thạch. Thần Thạch là tiền tệ thông dụng ở Tam trọng thiên, Thần Thạch có thể trực tiếp luyện hóa, nhanh chóng bổ sung thần lực. Thần Thạch mua được hết thảy bảo vật, thần dược, bí tịch, Thần Binh có thể mua được. Thậm chí, chỉ cần ngươi có đủ Thần Thành, Đế Binh đều có thể mua. Về phần Băng Tâm Tinh được len lén bán ra như thế nào, Lão Quý lại không nói, Lục Ly cũng không hỏi. Bất cứ nơi quang minh nào, đằng sau cũng sẽ có chỗ hắc ám, Băng Tâm Cốc lớn như vậy, tồn tại nhiều năm như vậy, tự nhiên sẽ nảy sinh không ít vấn đề mục nát. Muốn len lén tuồn Băng Tâm Tinh ra ngoài, bọn Lão Quý tự nhiên phải cấu kết với một vài quân sĩ, thậm chí là thống lĩnh. Băng Phong Cốc là địa bàn dưới tay Sâm Đồ, một lãnh chúa tại Tử Dương đại lục, tại Tam trọng thiên lãnh chúa là đại nhân vật rất mạnh, Tử Dương đại lục có ba vị Đại Đế, dưới tay mỗi vị Đại Đế lại có mấy vạn lãnh chúa. Nói cách khác, lãnh chúa là đại nhân vật siêu cấp tiệm cận nhất với Đại Đế. - Ba vị Đại Đế? Lục Ly không ngờ Tam trọng thiên lại có nhiều Đại Đế đến vậy. Vốn hắn tưởng toàn bộ Tam trọng thiên chỉ có vài vị Đại Đế mà thôi, rốt cuộc nói thế nào cũng là một phương Đại Đế, lại không ngờ đại lục nhỏ nhất đã có tận ba vị Đại Đế. Hắn kinh ngạc hỏi: - Toàn bộ Tam trọng thiên có bao nhiêu Đại Đế? - Chắc phải bốn năm mươi người! Lão Quý nói, nghĩ nghĩ một hồi lại bổ sung: - Tam trọng thiên còn có rất nhiều thế gia và đại tộc viễn cổ, Thánh Chủ và tộc trưởng gia tộc bọn họ có thực lực tương đương cấp Đế, bởi vậy nếu tính ra, cường giả cấp Đế chắc phải có hai ba trăm người. - Hai ba trăm người? Ba người Lục Ly hít sâu một hơi khí lạnh, không ngờ Tam trọng thiên lại có nhiều cường giả cấp Đại Đế đến vậy. Chẳng qua đối với khái niệm cấp Đế, ba người Lục Ly đều tương đối mơ hồ, Lục Ly nghĩ nghĩ rồi hỏi tiếp: - Cấp Đế là cảnh giới mấy kiếp? - Nói mấy kiếp có chút không thỏa đáng! Lão Quý giải thích nói: - Tam trọng thiên có rất nhiều kỳ nhân dị sĩ, rất nhiều chủng tộc đặc thù và công pháp tu luyện kỳ dị, có cường giả căn bản không độ thiên kiếp, vậy nên nói mấy kiếp có chút không thỏa đáng. Nếu cứ phải dùng mấy kiếp để hình dung, như vậy... chiến lực tổng hợp của cấp Đế hẳn là tương đương cường giả Thất Kiếp, lãnh chúa thì tương đương cường giả Lục kiếp! - Thất Kiếp? Ba người Lục Ly thoáng sửng sốt, vốn bọn hắn cho là người Tam trọng thiên chỉ mạnh hơn một chút so với người Nhị trọng thiên, không ngờ lại chênh lệch xa đến vậy.
Chương 2905 Cấp Đế
Đối với bọn hắn mà nói, cường giả Tứ Kiếp đã là núi cao không thể chạm, lại không ngờ Tam trọng thiên có tận mấy trăm cường giả Thất Kiếp. Cường giả Tứ Kiếp đã mạnh đến không hợp lẽ thường, Thất Kiếp còn sẽ mạnh đến đâu, căn bản không cách nào tưởng tượng. Ba người Lục Ly trầm mặc một lúc, lát sau Cam Lâm mới nhỏ giọng hỏi: - Thế trên cấp Đế còn cấp nào nữa không? Mạnh nhất ở Tam trọng thiên chính là Đại Đế? - Có! Lão Quý rất khẳng định nói: - Trên Đại Đế liền là Thánh Hoàng, chỉ là hiện tại Tam trọng thiên đã không có Thánh Hoàng, vị Thánh Hoàng cuối cùng đã về cõi tiên từ sáu vạn năm trước. Cấp Đế là mạnh nhất, giữa cấp Đế với nhau, chiến lực cũng có chênh lệch, hiện tại ở Tam trọng thiên có ba Đại Đế được công nhận là mạnh nhất, gồm Luân Hồi Đại Đế, Tiêu Dao Đại Đế, Chúc Thiên Đại Đế. Ba người Lục Ly yên ắng nhớ kỹ ba cái tên này, Tần Chiến mở miệng: - Thế chư thiên mặt trên thì sao? Chẳng phải nói tổng cộng có bảy tầng trời ư? Chư thiên mặt trên có cường giả cấp Thánh Hoàng không? - Chư thiên mặt trên đều sụp đổ cả rồi... Lão Quý tròn mắt đáp, việc này đã là thường thức mà tất cả người Tam trọng thiên đều biết. Hắn kiên nhẫn giải thích cho ba người, vốn Tam trọng thiên không có nhiều cường giả như vậy, hơn một trăm vạn năm trước toàn bộ chư thiên mặt trên đều sụp đổ, vô số cường giả đại tộc thế gia tràn vào Tam trọng thiên, Tam trọng thiên mới xuất hiện nhiều cường giả như bây giờ. - Thánh Hoàng! Lục Ly bất giác có chút kích động, trong tay hắn có một khối nghi là mảnh vỡ Thần Binh Thánh Hoàng, đây chính là mảnh vỡ binh khí mạnh nhất trong thiên địa. - Nếu Thánh Hoàng đã là mạnh nhất trong thiên địa, vậy vì sao binh khí của bọn hắn lại bị nứt vỡ? Lục Ly nghĩ không thông, Thánh Hoàng cường đại như vậy, ai có thể giết chết Thánh Hoàng? Nếu là chết đi tự nhiên, vậy sao binh khí bọn hắn lại vỡ vụn? - Chúng ta muốn đi Phi Hỏa đại lục, ngươi có biết lối tắt nào không? Lục Ly hỏi ra vấn đề then chốt nhất, Tam trọng thiên có vô số cường giả, chút thực lực của bọn hắn tính ra chẳng đáng là gì, tốt nhất phải nghĩ cách mau chóng đi tới Phi Hỏa đại lục, làm xong chính sự trước cái đã. - Đi Phi Hỏa đại lục? Trong mắt Lão Quý chớp qua một tia kinh ngạc, sau đó cười khổ nói: - Ba vị tiểu công tử có phải nghĩ nhiều rồi không? Nếu không có cường giả mang đi, các ngươi cả đời đều không đi được Phi Hỏa đại lục? - Ngươi đùa? Mặt Tần Chiến đen lại, dù Phi Hỏa đại lục có xa đến mấy, bọn hắn bay mấy vạn năm chẳng lẽ vẫn không tới được? Cam Lâm cũng có vẻ không phục, lạnh giọng nói: - Chúng ta cứ truyền tống qua từng thành trì một, dù hơi phí thời gian, cũng làm gì đến nỗi cả đời đều không tới được? - Truyền tống? Lão Quý cười hắc hắc nói: - Truyền tống vô cùng đắt đỏ, ta nói thế này cho các ngươi dễ hiểu, ta ngây ngốc ở Băng Phong Cốc mấy vạn năm, nhưng tổng tài phú nắm trong tay lại chỉ đủ truyền tống nửa vòng Tử Dương đại lục. Quan trọng hơn chính là, các ngươi phải vượt qua một hải vực, hải vực kia tên là Ngân Viêm hải vực, nơi đó không có truyền tống trận, đừng nói với chiến lực ba vị, dù là lãnh chúa muốn một mình vượt qua Ngân Viêm hải vực cũng hẳn tất chết không nghi ngờ. - Cái gì! Ba người biến sắc, lãnh chúa chính là cường giả tương đương Lục Kiếp, thế mà vẫn không vượt qua được hải vực, rốt cục mảnh hải vực này hung hiểm đến cỡ nào? Nghe đến đó, ngay cả Lục Ly cũng hoảng, lãnh chúa đều không thể vượt qua Ngân Viêm hải vực, e rằng ba người bọn họ có mất cả đời đều không đi được Phi Hỏa đại lục. Nhưng nếu đã không cách nào đi, tại sao Đại Ma Vương lại an bài cho hắn nhiệm vụ này? - Vậy có thể mở ra Vực môn không? Lục Ly vẫn chưa hết hi vọng, hắn hỏi: - Chẳng phải siêu cấp đại gia tộc có thể mở ra Vực môn ư? Nếu chúng ta mời được siêu cấp đại gia tộc mở ra Vực môn, liệu có thể trực tiếp đi Phi Hỏa đại lục? Trong mắt Tần Chiến và Cam Lâm đều bùng lên hi vọng, theo như lời Lão Quý nói, nếu bọn hắn không chọn cách khác, dù có thể bình an đến được Phi Hỏa đại lục, đoán chừng cũng phải mất mấy chục vạn năm. Mấy chục vạn năm dùng để đi đường, chỉ nghĩ đến thôi đã thấy đáng sợ lắm rồi. - Vực môn? Trên mặt Lão Quý hiện lên vẽ giễu cợt, nói: - Dù cường giả mở ra Vực môn thì cũng chỉ có thể vượt qua gần phân nửa Tử Dương đại lục, chẳng lẽ cường giả kia phải bồi cùng các ngươi suốt cả chặng đường, liên tiếp mở ra Vực môn mà đi? Mở ra Vực môn phải tiêu tốn rất nhiều thần tài đỉnh cấp, các ngươi có kham nổi đại giá như thế không? Ngoài ra nếu cứ một đường mở ra Vực môn mà đi thì cũng phải vượt qua Ngân Viêm hải vực, cứ cho các ngươi mời được một tên lãnh chúa mở ra Vực môn, muốn vượt qua Ngân Viêm hải vực cũng là điều vô cùng khó khăn. Trừ phi... - Trừ phi cái gì? Thấy Lão Quý không nói tiếp, Tần Chiến thoáng chốc cuống lên, liên thanh hỏi: - Lão Quỷ, có gì cứ nói thẳng. Đừng ấp a ấp úng thế. - Trừ phi các ngươi có thể mời được một vị Đại Đế! Lão Quý cười tủm tỉm nói: - Đại Đế đều là cường giả nghịch thiên, nắm trong tay ngàn vạn thần thông, đoán chừng có thể một hơi mang các ngươi đi Phi Hỏa đại lục, cùng lắm chỉ tiêu tốn chừng một ngày mà thôi. Chỉ là, các ngươi quen biết Đại Đế ư? Ngoài ra, ta gọi Lão Quý, không gọi Lão Quỷ! Từ chỗ Lão Quý được đến rất nhiều tin tức, còn nghe ngóng không ít bí văn trong Băng Phong Cốc, từ Băng Phong Cốc mà muốn ra ngoài không khó, song rất nhiều người lại không muốn đi, ngược lại muốn lưu lại. Bởi vì Băng Tâm Tinh rất đáng tiền! Ở Tam trọng thiên rất nguy hiểm, không cẩn thận liền sẽ mất mạng, có thể an ổn kiếm Thần Thạch ở Băng Phong Cốc, bọn hắn hà cớ gì phải ra ngoài mạo hiểm? Ở Băng Phong cốc có rất nhiều cơ hội để kiếm Băng Tâm Tinh, đánh cược chính là phương thức tốt nhất, chỉ là đánh cược sẽ có nguy hiểm, nhất thời không may sẽ thua đến táng gia bại sản. Băng Tâm Tinh có thể trao đổi, tỉ như Lục Ly cầm ra Thiên Biến Đỉnh, đoán chừng không khó để đổi được một vạn Băng Tâm Tinh, rốt cuộc nói thế nào Thiên Biến Đỉnh cũng là một kiện bí bảo cường đại, nhưng Lục Ly sẽ không làm thế.