Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3876 Thánh Không Đảo
Rất rất nhiều nghi vấn khốn hoặc Lục Ly, Lục Ly ẩn ẩn cảm giác được thế giới này còn cất chứa bí mật vô cùng lớn. Thế giới này xa xa không đơn giản như hắn tưởng tượng, Đại Ma Vương không thuộc về Nhị trọng thiên, cũng không thuộc về Tam trọng thiên. Vậy nàng là người tới từ đâu? Cảnh giới nàng đến cùng là gì? Lục Ly cầm thư sửng sốt nửa ngày, Phủ Ma rất muốn nhìn nội dung trong thư, lại không có ý nhìn trộm hoặc len lén thăm dò, rốt cuộc đây là thư Đại Ma Vương gửi cho Lục Ly. Lát sau, Lục Ly hỏi dò: - Ngươi có biết lai lịch chân thực của Đại Ma Vương? - Không biết! Phủ Ma lắc đầu nói: - Đại nhân đột ngột xuất hiện ở Nhị trọng thiên, chúng ta đều là người được đại nhân thu lưu, không ai biết nàng đến từ đâu, nàng cũng chưa từng nói với chúng ta chuyện của mình. Lục Ly như chợt nhớ ra điều gì, hỏi: - Tiểu công chúa kia thì sao? Ngươi có biết lai lịch nàng không? - Cũng không nốt! Phủ Ma lắc đầu nói: - Hình như là mấy vạn năm trước, đại nhân đột nhiên mang nàng về, hơn nữa tiểu công chúa này một mực không thấy trưởng thành, mãi chỉ là đứa nhóc, tâm trí cũng không thấy trưởng thành, mãi cứ như thế. Lục Ly mím môi, Đại Ma Vương là một bí ẩn. Hắn trầm mặc một lát rồi nói: - Đại Ma Vương hẳn đã rời khỏi Nhị trọng thiên, nàng không dặn dò gì các ngươi, hoặc là có bố trí nào khác? - Cái này... Phủ Ma nghĩ nghĩ, giới chỉ trong tay sáng lên, một chiếc bảo tháp màu đen hiện ra, nói: - Trước khi bế quan, đại nhân ban cho ta thứ này, chẳng qua nàng dặn giờ còn chưa thể luyện hóa, để ta quay đầu luyện hóa sau, bởi thế ta một mực chưa đụng đến. - Đế binh! Lục Ly quét mắt nhìn một lượt, xác định đây là một kiện Đế binh, chỉ là Đế binh này bị phong ấn, khí tức không hiển lộ ra. Nhưng đường vân trên đó lại rất dễ nhận biết, Lục Ly cũng tính là kiến thức rộng rãi, vừa nhìn liền nhận ra ngay. - Quả nhiên... Lục Ly thở dài, nói: - Ngươi luyện hóa đi, đại nhân tạm thời hẳn sẽ không về, nếu có người tấn công Thiên Ma Đảo, bằng vào Đế binh này ngươi có thể trấn áp kẻ địch tới đánh. Chẳng qua ngươi không thể nói tin tức đại nhân rời đi cho bất cứ ai, kể cả bọn Đao Ma. Tiện tay ban cho một kiện Đế binh? Lúc này Lục Ly đã có thể kết luận, Đại Ma Vương tuyệt đối là một chí cường giả, dù không phải Thánh Hoàng cũng là cấp bậc cỡ như Luân Hồi Đại Đế. Điều khiến hắn nghĩ không thông chính là, tại sao Đại Ma Vương lại đi? Đến cùng nàng đã đi đâu? Thư này hẳn đã được viết từ rất nhiều năm, chẳng lẽ nàng có năng lực biết trước tương lai? Người Lục gia ở Nhị trọng thiên đều đã được chuyển dời đi Tam trọng thiên, Đại Ma Vương không ở đây, chỗ này không còn gì lưu luyến Lục Ly nữa cả. Hắn ở lại trong Thiên Ma Đảo một buổi tối, gặp mặt đám người Phủ Ma một phen. Lần nữa lấy ra rất nhiều thần dược thần khí thần giáp thần tài, trực tiếp đưa cho Thiên Ma Đảo, để bọn Cam Lâm tự hành phân phối. Ngày thứ hai Lục Ly quay về Chúng Sinh Cung, tán gẫu một lát với Tu La lão nhân, sau đó truyền tống đi Tử Dương đại lục. Bên kia trưởng lão Kỳ gia vẫn đang chờ để cùng Lục Ly truyền tống đi về. Trong Thần Khải Thành rất bình tĩnh, Lục Ly đi Nhị trọng thiên một chuyến, cả đi cả về chỉ tiêu tốn hơn một tháng, người trong thành đều không biết hắn đi ra, cũng không xảy ra chuyện gì ngoài ý. Tam trọng thiên vẫn vậy, đại quân Ma Uyên mặt bắc đang chiếm cứ Hàn Triều hải vực, chứ không nhanh chóng khuếch tán đến Phi Hỏa đại lục. Lục Ly và Lục Linh gặp mặt, tán gẫu qua một phen, sau đó truyền tống đến Luân Hồi Thành, chủ thành hiện tại của Kỳ gia. Thành trì này trùng tên với một thành trì ở Đấu Thiên Giới, là đến sau mới đổi, nhằm để kỷ niệm Luân Hồi Đại Đế. Kỳ Vọng Sơn dẫn theo đám trưởng lão ra đón, Lục Ly để Kỳ Vọng Sơn vẫy lui đám trưởng lão rồi cả hai tiến vào trong một tòa mật thất, hắn đi thẳng vào vấn đề nói: - Vọng Sơn tộc trưởng, ngươi nghe nói qua Thánh Không Đảo không? Trong thư Đại Ma Vương viết rất rõ, để Lục Ly đi tìm Thánh Không Đảo, trên đảo có một lão nhân, nếu có thể mời được lão nhân này, khả năng tình thế nguy hiểm của Tam trọng thiên sẽ được giải trừ. Lục Ly rất tín nhiệm Đại Ma Vương, bởi thế sau khi trở về liền lập tức đến hỏi dò việc này, hắn chưa từng nghe nói về hòn đảo kia. Kỳ Vọng Sơn lại là tộc trưởng gia tộc đỉnh cấp ở Tam trọng thiên, hẳn sẽ nắm được thông tin chính xác. - Thánh Không Đảo? Kỳ Vọng Sơn nhíu mày, trầm ngâm chốc lát rồi nói: - Hòn đảo nổi danh, hình như không có nơi nào gọi là Thánh Không Đảo cả, Lục Ly ngươi hỏi cái này làm gì? - Ách? Lục Ly hơi ngớ, chẳng lẽ Đại Ma Vương lầm lẫn? Với hiểu biết của Kỳ Vọng Sơn đối với Tam trọng thiên, nếu có hòn đảo kỳ dị nào mà bên trong ở một lão nhân cường đại, hắn chắc hẳn phải biết mới đúng? Lục Ly hỏi: - Vọng Sơn tộc trưởng, ngươi chắc không? Tên nơi đó đúng là Thánh Không Đảo, trên đảo còn ở một lão nhân. - Chắc chứ! Kỳ Vọng Sơn rất khẳng định nói: - Hòn đảo nổi danh, tuyệt không có nơi nào tên Thánh Không Đảo cả. Thế này đi, ta sẽ để lão bát đi dò la xem Tam trọng thiên có nơi nào tên Thánh Không Đảo không? Hắn quản tình báo, trọn cả Tam trọng thiên đều rất quen thuộc. - Được! Lục Ly kiên nhẫn chờ đợi, Kỳ Vọng Sơn sai người đi mời Bát trưởng lão Kỳ gia tới, kẻ sau nghe xong liền đi ra, trọn vẹn hơn một canh giờ mới bưng lấy một chồng tư liệu đi tới nói: - Lục đại nhân, tộc trưởng, theo như những gì chúng ta được biết, ở Tam trọng thiên có tổng cộng mười tám hòn đảo tên Thánh Không Đảo, tất cả đều ở đây. - Mười tám? Lục Ly tiếp lấy tư liệu, đảo mắt nhìn một lượt, rất nhanh liền có mấy hòn đảo bị hắn trực tiếp bỏ qua. Mấy hòn đảo kia đều rất nhỏ, còn nằm ngay sát mấy đại lục, trên đó ghi chú rõ ràng, hoặc là bị cái tiểu thế lực, hoặc là bị lưu phỉ khống chế. Lão nhân mà Đại Ma Vương nhắc tới hẳn phải là cường giả tuyệt thế. Nếu đã là cường giả, vậy tuyệt đối sẽ không cho phép bất cứ tiểu thế lực nào chiếm cứ.
Chương 3877 Thánh Không Đảo
Sau khi xem xong toàn bộ tư liệu, cuối cùng ánh mắt Lục Ly dừng lại trên ba phần tư liệu. Ba tòa Thánh Không Đảo này đều ở trên biển, một nơi ở trên Thần Âm Hải, một nơi ở Ngân Viêm hải vực, còn một nơi ở Đông Tử hải vực, một hải vực nằm giữa Đông Vũ đại lục và Tử Dương đại lục. Ba tòa Thánh Không Đảo này không tính lớn cũng không tính nhỏ, trên đó không thấy ghi chép bị thế lực nào chiếm cứ. Nếu đã không bị thế lực chiếm cứ, lại được đặt tên là Thánh Không Đảo, vậy rất có thể một trong ba nơi này chính là hòn đảo Đại Ma Vương nhắc tới. - Vọng Sơn tộc trưởng! Lục Ly nói với Kỳ Vọng Sơn: - Có thể phái người đi lần lượt thăm dò mười tám hòn đảo này được không? Theo tin tức mà ta được biết, có một tòa Thánh Không Đảo mà ở đó có cường giả tuyệt thế, nếu cường giả này nguyện ý ra tay, khả năng có thể phá giải nguy cục hiện nay của Tam trọng thiên. - Cái này... Kỳ Vọng Sơn và Bát trưởng lão liếc nhau, cả hai đều có chút kinh nghi, với nguy cục hiện tại của Tam trọng thiên, ai cũng không biết nên phá giải thế nào, Chúc Thiên Đại Đế Tiêu Dao Đại Đế đều bó tay hết cách. Giờ Lục Ly lại nói hắn nghe qua về một cường giả? Nếu đây thật là siêu cấp cường giả, vậy sao bọn hắn từng nghe qua? Ngay cả Thánh Không Đảo đều chưa từng nghe qua? Kỳ Vọng Sơn hồ nghi hỏi: - Lục Ly, tin tức đáng tin không? Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói: - Ta cho rằng có sáu thành có thể tin, người đưa tin cho ta là một cường giả, cũng là một trưởng bối mà ta vô cùng tôn kính. - Được rồi, lão Bát, bố trí người đi thăm dò từng nơi. Kỳ Vọng Sơn dặn dò một câu, Lục Ly bổ sung thêm: - Người được phái đi phải đê điệu hành sự, vạn nhất có một tòa Thánh Không Đảo thật sự có cường giả tuyệt thế, tuyệt đối đừng chọc giận hắn. Một khi dò là được tin tức khả nghi, lập tức báo về, ta sẽ đích thân đi qua. - Được rồi! Bát trưởng lão hiểu ý, lập tức đi xuống an bài. Mặc dù Luân Hồi Đại Đế chết rồi, Kỳ gia còn chuyển dời đến bên này, nhưng thực lực tổng hợp vẫn không mấy ảnh hưởng, trinh sát Kỳ gia vẫn có rất nhiều, bởi vì khắp nơi đều có Không Gian Chi Môn, muốn dò la tin tức là điều hết sức đơn giản. Lục Ly đi về, tiếp tục bế quan, chờ đợi tin tức. Bên kia Thiên Gia Tử đã dẫn theo người Hoắc gia đến Ngân Viêm hải vực, trên đường rất thuận lợi, không có người ngăn cản. Hiện tại rất nhiều gia tộc ở Phi Hỏa đại lục đều chuyển dời, mỗi người mỗi gia tộc lại có mục tiêu riêng, ai cũng không thể trách ai. Lại qua hơn hai tháng, Kỳ Vọng Sơn truyền tống đến, tìm tới Lục Ly, đã có kết quả thăm dò. Mười sáu trong mười tám hòn đảo bị loại bỏ, trên mười sáu hòn đảo này đều chỉ có tiểu võ giả, rất nhiều hòn đảo còn bị một ít tiểu thế lực chiếm cứ suốt mấy ngàn năm, trinh sát Kỳ gia còn yên ắng đi lên điều tra, song không phát hiện thấy có dị thường. Có hai nơi “Thánh Không Đảo” có vấn đề, một nơi ở Ngân Viêm Hải Vực, Thánh Không Đảo kia còn là một tuyệt địa, không ai dám tới gần, bởi vì rất nhiều người áp sát liền chết đi. Vì thế một cường giả đại gia tộc ở Ngân Viêm hải vực còn đi qua thăm dò một phen, sau cùng trở về lại không nói gì, chỉ truyền lời dặn người Ngân Viêm hải vực chớ tới gần, bằng không chết rồi cũng là chết vô ích. Một Thánh Không Đảo khác nằm ở Đông Tử hải vực, hòn đảo kia có Thần Văn cường đại, sau khi tiến vào, trinh sát trực tiếp ngất đi, đợi lúc tỉnh lại phát hiện đang trôi nổi trên biển, thiếu chút bị hải thú xé xác. - Nếu tình báo của ngươi không vấn đề! Kỳ Vọng Sơn nói: - Như vậy cường giả tuyệt thế kia hẳn nên sẽ ở một trong hai hòn đảo này. Lục Ly, hay là ta cùng ngươi đi qua một chuyến Thực lực Kỳ Vọng Sơn chỉ là Chuẩn Đế, ở trong hàng ngũ Chuẩn Đế còn không tính đặc biệt mạnh, Kỳ gia còn có người mạnh hơn hắn. Chẳng qua Kỳ Vọng Sơn là tộc trưởng Kỳ gia, bản thân thân phận này ở Tam trọng thiên đã là siêu nhiên, Luân Hồi Đại Đế lại vì Tam trọng thiên mà chết, người ở Tam trọng thiên ai dám động đến Kỳ Vọng Sơn? Ngân Viêm hải vực nói thế nào cũng là địa bàn Ngô gia, Lục Ly lại có thù với mấy đại thế lực Ngân Viêm hải vực, Lục Ly độc thân đi Ngân Viêm hải vực, vạn nhất bị bọn Dương Đế ám toán thì sao? Nếu Kỳ Vọng Sơn cùng đi, vậy liền không ai dám làm loạn. - Được! Lục Ly cũng không chối từ, rốt cuộc Kỳ gia đã được an trí xong xuôi, Kỳ Vọng Sơn không còn vướng bận chuyện gì, thế là hắn bèn khua tay nói: - Việc này không nên chậm trễ, ba ngày sau liền xuất phát, trước đi Ngân Viêm hải vực xem xem. … Ba ngày sau, Lục Ly và Kỳ Vọng Sơn xuất động, hai người trước là truyền tống đi Thần Phong đại lục, sau đó một đường truyền tống thẳng đến Ngân Viêm hải vực. Cả hai đều không ẩn tàng hành tung, thậm chí còn chủ động phóng thích khí tức cường đại, như thể sợ người khác không biết. Bọn hắn cố ý làm thế, mục đích chính là để người khác biết cả hai đang đi Ngân Viêm hải vực, quang minh chính đại vậy ngược lại sẽ càng an toàn, không ai dám làm loạn. Nếu Lục Ly và Kỳ Vọng Sơn chết ở Ngân Viêm hải vực, bọn Dương Đế khó mà thoát được liên quan. Sau khi tiến vào Ngân Viêm hải vực liền không cách nào truyền tống tiếp được, Kỳ Vọng Sơn lấy ra Thần Hành Chu. Kỳ gia nhà lớn nghiệp lớn, thứ như Thần Hành Chu tự nhiên không thiếu. Có Thần Hành Chu, tốc độ đi đường rất nhanh, không khác truyền tống là mấy, Thánh Không Đảo nằm ở rìa tây nam Ngân Viêm hải vực, nếu trên đường thuận lợi, hơn nửa tháng liền có thể bay qua. Trên Thần Hành Chu này còn có một chữ “Kỳ” to tướng, cứ vậy rêu rao mà đi. Trên đường không thấy xuất hiện bất cứ vấn đề gì, trước kia Ngân Viêm hải vực rất loạn, hiện tại cũng có không ít lão ma tiềm phục, trên đường không ngừng có thần niệm quét qua. Nhưng sau khi thấy được chữ Kỳ kia và khí huyết xung thiên của Lục Ly, không có bất kỳ người nào dám tới quấy rầy, càng đừng nói cản đường. Hưu! Phi hành mười tám ngày, rốt cục gặp được một lão ma không sợ chết, người kia có vẻ là cường giả một mực ẩn thế không ra, đối với tình hình bên ngoài không quá hiểu rõ.
Chương 3878 Bành Hồ lão ma
Thần Hành Chu bay qua phụ cận, kinh động đến hắn, hắn lập tức tung người bay lên từ trong một hải đảo hắc khí vờn quanh, thần niệm khóa chặt Lục Ly và Kỳ Vọng Sơn, quát khẽ nói: - Tìm chết? Địa bàn của lão tử mà cũng dám xâm nhập? Kỳ Vọng Sơn sửng sốt, quay sang liếc Lục Ly một cái, nhẹ giọng nói: - Ta đi ra xem xem. Lục Ly khẽ gật đầu, Kỳ Vọng Sơn cứ thế xông ra, thăm dò thấy người kia cũng là một tên Chuẩn Đế, lập tức cười tủm tỉm chắp tay nói: - Các hạ là ai? Có thể cho biết tên họ được không? Người kia để râu quai nón, thoạt nhìn như Nộ Mục Kim Cương, hắn trừng nhìn Kỳ Vọng Sơn nói: - Lão tử danh hào Bành Hồ Tiên Nhân, ngươi đến từ đâu? Ở Ngân Viêm hải vực chưa từng thấy qua ngươi. - Bành Hồ Tiên Nhân? Mặt Kỳ Vọng Sơn lộ vẻ cổ quái, lạnh giọng nói: - Ngươi là Bành Hồ lão ma a? Năm xưa từng đồ một thành ở Thần Phong đại lục, sau đó chạy tới Ngân Viêm hải vực? Không ngờ lại trốn ở chỗ này? - Thật to gan! Bành Hồ lão ma sát khí đằng đằng nói: - Chuyện năm đó là Liễu gia khinh người quá đáng, lão tử giết cả nhà hắn thì có gì sai? Ngươi tới đây là để báo thù thay cho Liễu gia? Dù ngươi cũng là Chuẩn Đế, nhưng lão tử bóp chết ngươi vẫn rất nhẹ nhàng, cứ tới đây. - Ngươi không biết chữ này? Kỳ Vọng Sơn chỉ vào Thần Hành Chu cách đó không xa, lạnh giọng nói: - Lão phu Kỳ Vọng Sơn! Mấy năm qua Kỳ gia rất nổi danh ở Tam trọng thiên, hơn nữa đại gia tộc họ Kỳ cũng không nhiều, có được Chuẩn Đế cũng chỉ mỗi nhà bọn hắn mà thôi. Ai ngờ Bành Hồ lão ma lại không nửa điểm phản ứng, trong tay hiện ra một chiếc cự phủ, nói: - Ta mặc kệ ngươi là Kỳ Vọng Sơn hay là Kỳ Vọng Thủy, dám trêu chọc lão tử, lão tử chặt ngươi. Hưu! Dứt lời, Bành Hồ lão ma lao đến, cự phủ ngưng tụ hư ảnh, trên hư ảnh ẩn ẩn có long hành hổ vồ, cảm giác như vạn thú gào thét lao đến, nước biển phía dưới cũng quay cuồng lên, vòm trời theo đó chấn rung. Kỳ Vọng Sơn vốn không muốn khai chiến, nhưng Bành Hồ lão ma này không phân tốt xấu liền đánh tới, Kỳ Vọng Sơn đành phải ứng chiến. Trong tay Kỳ Vọng Sơn hiện ra một thanh chiến đao, khí tức cuộn trào, thần quang lấp lánh, không cần nói cũng biết là Đế binh. Thân là tộc trưởng Kỳ gia, há có thể không có Đế binh? Năm đó Kỳ Thiên Ngữ đều có được tháp lưu ly bảy màu, Luân Hồi Đại Đế lại là một trong những cấp Đế mạnh nhất, sao có thể thiếu Đế binh? Hai người đại chiến ngay trên biển, chiến lực Kỳ Vọng Sơn không sai, nhưng chiến lực Bành Hồ lão ma cũng vô cùng bưu hãn. Người này tinh thông mấy loại chân ý cường đại, thân pháp như Quỷ Hồn, mặc dù trong tay Kỳ Vọng Sơn có Đế binh song vẫn rất khó đánh trúng đối phương. Biển cả xung quanh cuộn lên sóng thần, từng con sóng ngất trời phủ khắp bốn phương tám hướng, vòm trời đều bị xé rách. Lục Ly không thể không khống chế Thần Hành Chu lui ra sau, bằng không Thần Hành Chu tất bị chém nát. Lục Ly ở bên nhàn nhã quan sát, hai đại Chuẩn Đế khai chiến, Bành Hồ lão ma còn như thể phát điên, chiến đấu này còn rất nhiều chỗ đáng xem, có rất nhiều thứ có thể học tập. Bên này phát sinh động tĩnh lớn như thế, chẳng mấy chốc đã hấp dẫn rất nhiều người xung quanh đến theo dõi, đương nhiên những người này đều không dám tới gần mà chỉ tiềm phục phía xa xa. Thần niệm Lục Ly sớm đã phát hiện, song không xua đuổi, như thế càng tốt, hàng tung của bọn hắn càng được người chú ý, liền sẽ càng không có cấp Đế dám oán toán bọn hắn. Chiến đấu kéo dài khá lâu, hai người chiến lực nhau, mặc dù Kỳ Vọng Sơn có Đế binh và đế giáp, nhưng chiến lực trong hàng ngũ Chuẩn Đế lại không tính quá mạnh, Kỳ gia còn có mấy người mạnh hơn hắn. Thân pháp Bành Hồ lão ma quá quỷ dị, Kỳ Vọng Sơn muốn đánh bại đối phương là điều tương đối khó. Đợi hơn hai canh giờ, Lục Ly thấy Kỳ Vọng Sơn không cách nào đánh bại đối thủ bèn tung người bay ra, sau khi thu hồi Thần Hành Chu bèn chậm rãi bay tới chiến trường. - Vọng Sơn tộc trưởng, lui ra sau, để ta! Lục Ly nhàn nhạt nói, giọng điệu đầy tự tin, một tên Chuẩn Đế mà thôi, hắn hoàn toàn có thể nhẹ nhàng bóp chết. Kỳ Vọng Sơn lập tức lui lại, Bành Hồ lão ma lại bị chọc tức, Lục Ly trẻ tuổi như vậy, thoạt nhìn có vẻ như mới vừa đột phá Lục Kiếp, đây là đang xem thường hắn? - Tiểu tử, ngươi muốn chết! Bành Hồ lão ma gầm gào, phẫn nộ vọt tới Lục Ly, Lục Ly lại đứng im không nhúc nhích, chỉ lấy ra một thanh nhuyễn kiếm, quơ múa như thiểm điệm. Tần suất khua múa cực cao, từng đạo gợn sóng khuếch tán đi, nhẹ nhàng tiến vào trong thân thể Bành Hồ lão ma, vô số hồn lực cũng theo đó tràn vào linh hồn Bành Hồ lão ma. - Công kích linh hồn? Hừ! Bành Hồ lão ma cười lạnh, trong linh hồn hắn có Yêu Hồn bát phẩm, Lục Ly trẻ tuổi như vậy, tạo nghệ ở phương diện linh hồn chắc chẳng đáng gì? Rất nhanh hắn phát hiện mình sai, hồn lực Lục Ly ngưng tụ trong đầu Bành Hồ lão ma, tạo thành từng đạo hồn lực cực lớn, giống như từng con cự long lao vút tới lui trong linh hồn Bành Hồ lão ma. Bí thuật linh hồn được Lục Ly phóng thích chính là bí thuật lưu lại trong cổ lụa của Hồn Ngọc Hoàng, hồn lực được đến ngưng tụ, uy lực theo đó tăng lên gấp mười. Hiện tại cường độ linh hồn Lục Ly đã sánh ngang cấp Đế hậu kỳ, với hồn lực hùng hậu như thế, há là một tên Chuẩn Đế có thể ngăn đỡ được? - Không hay! Rất nhanh, Bành Hồ lão ma liền kinh hô, bất ngờ không quản gì nữa cả, cứ thế đứng im giữa trời, toàn lực thủ hộ linh hồn. Bằng không nếu chỉ dựa vào Yêu Hồn chắc chắn không ngăn được công kích linh hồn kia, hắn sớm muộn cũng sẽ hồn phi phách tán. Hưu! Thân hình Lục Ly lóe lên, vọt tới bên người Bành Hồ lão ma, vươn tay nắm lấy cổ đối phương, Nguyên lực phóng thích, sát cơ khủng bố bao trùm Bành Hồ lão ma, Lục Ly lạnh giọng nói: - Cho ngươi ba lựa chọn, một là đi chiến khu Bắc bộ chống đỡ Ma Uyên một vạn năm, hai ta phục dịch ta một vạn năm, ba là, chết!
Chương 3879 Mị Tinh
Lúc này, Lục Ly triệt tiêu công kích linh hồn, nhưng khí tức Nguyên lực vẫn khiến Bành Hồ lão ma sống lưng lạnh toát, hắn biết chỉ cần tay Lục Ly khẽ dùng lực, cổ và đầu hắn sẽ chia lìa đôi ngả. - Đế... cấp Đế... Bành Hồ lão ma kinh hãi phun ra mấy chữ, lúc này hắn đã hoàn toàn không nhấc nửa điểm chiến ý, đối mặt cấp Đế, dù hắn có giãy dụa thế nào, sau cùng đều là một chữ, “chết”. Mấy ngàn năm qua Bành Hồ lão ma một mực bế quan, hắn căn bản không hiểu rõ thế cục bên ngoài, thậm chí ngay đến chuyện Ma Uyên xâm lấn đều không biết. Bởi thế hắn không rõ ràng lựa chọn thứ nhất và lựa chọn thứ hai đến cùng khác nhau ở điểm nào, nhưng hắn rõ ràng không thể lựa chọn cái thứ ba, thế là sau một hồi trầm ngâm bèn nói: - Ta chọn cái thứ hai, đi theo đại nhân ngài vạn năm. Đối với Bành Hồ lão ma mà nói, nô dịch vạn năm không tính đại sự gì, quan trọng là cùng theo một cấp Đế, vậy thì có gì mất mặt? Cừu gia hắn nhiều lắm, nhưng đi theo cấp Đế rồi thì còn sợ gì cừu gia? Chẳng qua Bành Hồ lão ma có yêu cầu, không thể trở thành hồn nô, nhất định phải giữ được thân phận tự do. Điều này với Lục Ly ngược lại không quá quan trọng, có thể để lão ma này một mực đi theo mình, chỉ cần ở ngay dưới mí mắt hắn, lão ma liền lật thân không nổi, công kích linh hồn của hắn có thể kích sát đối phương trong chớp mắt. Lão ma một thân một mình, không có gì để thu thập cả, bay xuống động phủ một chuyến, mở ra Thần Văn phong ấn động phủ, sau đó liền đi theo Lục Ly. Lục Ly lấy ra Thần Hành Chu, Kỳ Vọng Sơn điều khiển Thần Hành Chu tiếp tục đi tới, hắn không sợ Bành Hồ lão ma giở trò, hắn có Đế binh chiến giáp, lão ma này dù đánh lén cũng không cách nào một chiêu miểu sát. Cộng thêm có Lục Ly ở đây, hắn rất yên tâm. - Xin hỏi, chủ nhân là cấp Đế? Lão ma ngồi xếp bằng trong góc, nhìn chằm chằm Lục Ly hồi lâu, rốt cục nhịn không được hỏi. Khí tức Lục Ly quá trẻ, hơn nữa lại không có Đế uy, bởi thế lão ma mới có chút hoài nghi. - Không phải! Lục Ly khẽ cười một tiếng, hỏi ngược lại: - Làm sao, không phải cấp Đế liền không thể làm chủ nhân ngươi? Ngươi tính phản bội? Hay là chúng ta đi ra tiếp tục làm một trận? - Chủ nhân nói đùa, không phải cấp Đế thì làm sao có được Nguyên lực? Bành Hồ lão ma rõ ràng không tin tưởng. - Đó là giả Nguyên lực! Lục Ly trêu chọc Bành Hồ lão ma, cười tủm tỉm hỏi: - Ta không phải cấp Đế, ngươi rất không phục? Bành Hồ lão ma biến sắc, trầm mặc chốc lát rồi ủ rũ nói: - Được rồi, công kích linh hồn của chủ nhân rất mạnh, dù không phải cấp Đế, lão tử... ta cũng chịu phục! Ông! Trong tay Lục Ly sáng lên Nguyên lực, quét mắt nhìn Bành Hồ lão ma một cái, nói: - Không phải cấp Đế, nhưng ta lại có được Nguyên lực, nếu ta muốn đùa chết ngươi thì có rất nhiều cách, trừ công kích linh hồn ra, ta còn có ba loại thủ đoạn có thể giết chết ngươi. Bởi thế tốt nhất ngươi nên thành thật, một khi có hai lòng, ta sẽ giết ngươi trong chớp mắt, tuyệt đối không cho bất cứ cơ hội nào. Lúc nói chuyện, sát khí trong mắt Lục Ly rất nặng, đây không phải cố ý giả vờ, lão ma cũng là người đi ra từ trong núi thây biển máu, rất rõ ràng sát khí nồng đậm như thế đại biểu cho cái gì, Lục Ly hiển nhiên cũng là người trên tay nhuộm đầy máu tươi. - Không dám, không dám! Lão ma sợ, hắn thoáng ngừng một lát mới tiếp tục hỏi: - Xin hỏi danh hào chủ nhân? Ngài xuất thân từ đại gia tộc nào? - Lục Ly! Lục Ly cười tủm tỉm nói: - Khiến ngươi thất vọng rồi, trước đây không lâu Lục gia chúng ta mới từ Nhị trọng thiên đi đến Tam trọng thiên, ta là cường giả mạnh nhất trong tộc, còn lại đều là Tam Kiếp Tứ Kiếp. - Cái này... Nét mặt Bành Hồ lão ma chất đầy vẻ kinh ngạc, Lục Ly bằng chừng ấy tuổi đã có thể tu luyện tới cảnh giới này, theo hắn thấy tuyệt đối phải xuất thân từ siêu cấp gia tộc, trong tộc chắc chắn có cấp Đế cường đại. - Bành Hồ lão ma! Kỳ Vọng Sơn nói tiếp: - Xem ra ngươi bế quan quá lâu, tình hình bên ngoài thế nào đều không biết, Lục Ly chính là thiên tài số một trong vạn năm qua. Quay đầu có cơ hội ngươi chịu khó đi tìm hiểu kỹ chút liền biết. Lục Ly không tiếp tục để ý Bành Hồ lão ma nữa mà nhắm mắt ngồi xếp bằng, lão ma cũng không tiện hỏi nhiều, thành thành thật thật ngồi xếp bằng trong góc tu luyện. Hắn đã quyết định, tốt nhất nên thành thật đi theo Lục Ly vạn năm, bằng không e rằng khó mà giữ được mạng nhỏ này. Mấy năm nay hắn tu luyện sa vào bình cảnh, một mực kẹt ở bước sau cùng, đi theo một tên “cấp Đế”, không chừng sẽ có cơ hội đẩy ra cánh cửa kia. Thần Hành Chu lần nữa phi hành bảy tám ngày, rốt cục đến được Thánh Không Đảo, hòn đảo này tương đối lớn, phương viên tận mấy vạn dặm, Thần Hành Chu dừng sát bên đảo, một đạo bóng người lập tức bay lên. - Tham kiến tộc trưởng, tham kiến Lục đại nhân, tham kiến đại nhân! Người này là trinh sát Kỳ gia, một mực cắm chốt ở đây chờ đợi bọn Kỳ Vọng Sơn đi đến. Kỳ Vọng Sơn khẽ gật đầu hỏi: - Tình hình trên đảo thế nào? - Không biết, thuộc hạ không dám tiến vào! Trinh sát thành thật nói: - Thuộc hạ vừa bước chân lên đảo liền có thể cảm giác được nguy cơ trí mạng, đảo này bị khí lưu màu đỏ máu bao phủ, trong khí lưu có độc! Trinh sát trình bày qua một lượt những gì mà hắn dò la được, về cơ bản không có nhiều ý nghĩa, thần niệm Lục Ly và Kỳ Vọng Sơn quét tới, phát hiện trọn cả hòn đảo đều bị khí lưu màu đỏ máu bao phủ, thần niệm không thăm dò vào được bên trong. Lục Ly thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng, lần này có thể cảm ứng được một ít tình huống, lát sau, ánh mắt Lục Ly chớp qua một tia tinh mang, thì thào nói: - Đảo này quả nhiên tà môn, dưới đảo có một loại thực vật, có rất nhiều sợi rễ, những khí thể màu đỏ kia chính là do đám rễ này thả ra, đi thôi, đi vào xem xem. Lục Ly dẫn đầu bay ra Thần Hành Chu, Bành Hồ lão ma lập tức đuổi theo, Kỳ Vọng Sơn cũng bay ra. Lục Ly nghĩ nghĩ, sau đó chắp tay hành lễ, quát khẽ nói: - Tại hạ Lục Ly, dẫn theo tộc trưởng Kỳ gia đến đây bái sơn!
Chương 3880 Có chắc tiến hóa được không?

Lục Ly liên tục quát khẽ ba tiếng, thanh âm rất lớn, vang vọng phương viên vạn dặm. Nhưng đợi một lúc lâu vẫn không thấy có người đáp lời, Lục Ly lại cảm ứng một phen, khua tay nói: - Bành Hồ lão ma, đi trước mở đường, nhớ kỹ, không thể tùy ý phá hư đồ vật trên đảo. Bành Hồ lão ma ngoan ngoãn bay xuống, không dám đào tẩu, đùa nghịch tiểu tâm cơ trước mặt một tên cấp Đế, hắn tuyệt đối sẽ chết rất nhanh, trốn khẳng định là trốn không thoát. Trừ phi Lục Ly và một cấp Đế khác khai chiến, vậy may ra mới có cơ hội đào tẩu. Bành Hồ lão ma bay lên đảo, cẩn thận tiến vào trong khí lưu màu đỏ máu, Lục Ly và Kỳ Vọng Sơn đều không nhúc nhích. Riêng Lục Ly thì nhắm mắt lại cảm ứng tình hình Bành Hồ lão ma. Hưu hưu hưu! Bành Hồ lão ma mới vừa tiến vào được hơn mười dặm, vô số rễ dài màu đỏ dưới đảo chợt đâm ra, điên cuồng quấn quanh lão ma, nhìn qua chí ít cũng phải mấy ngàn sợi rễ. Lão ma lấy ra cự phủ quét ngang mà đi, nhẹ nhàng chém đứt đống rễ dài, những sợi rễ kia bị đánh đứt, trực tiếp hóa thành mưa máu. Lão ma không dám tiếp tục mạo hiểm đi tới, thận trọng quét sạch sợi rễ xung quanh, không để cho chúng cận thân. Chỉ là sợi rễ như thể vô cùng vô tận, chém đứt lại tiếp tục xuất hiện, liên miên không dứt. Lát sau, Bành Hồ lão ma kinh hô: - Chủ nhân, huyết khí này có độc, còn là kịch độc! - Trước cầm cự! Lục Ly nhàn nhạt truyền âm đáp một câu, sau đó truyền âm cho Huyết Linh Nhi nói: - Tiến vào lòng đất thăm dò một phen, chú ý cẩn thận chút! Huyết Linh Nhi bay ra từ trong người Lục Ly, tiến vào lòng đất, Kỳ Vọng Sơn thấy Lục Ly không nhúc nhích, bèn cũng an tĩnh đứng một bên, chỉ là vẫn một mực giới bị bốn phía. Trinh sát kia thì lùi sang một bên, thần sắc đầy vẻ sợ hãi. - Chủ nhân! Lát sau, Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Dưới lòng đất có một gốc Mị Tinh, chủ nhân, tinh nguyên Mị Tinh này có trợ giúp rất lớn với ta, phiền ngươi giúp ta đánh chết nó! - Mị Tinh? Lục Ly nhíu mày, đối với hắn mà nói đánh giết Mị Tinh vấn đề không lớn, chỉ là nơi đây liệu có phải Thánh Không Đảo mà Đại Ma Vương nhắc tới? Nếu phải, hắn mạo muội động thủ, vậy chính là hành vi khiêu hấn đối với tuyệt thế cường giả trên đảo. - Vọng Sơn tộc trưởng, ngươi áp trận! Lục Ly nghĩ nghĩ, sau đó dặn dò nói: - Ta đích thân vào trong đảo thăm dò, xem thử trong đảo có cường giả không?! - Được, ngươi cẩn thận chút! Kỳ Vọng Sơn thần sắc ngưng trọng nói, quái vật thủ hộ hòn đảo này đã cường đại như vậy, nếu thật có người ở, vậy người kia chí ít cũng là cấp Đế trung kỳ trở lên. Ngao! Lục Ly phóng thích Thần Long Biến, khí lưu này đã có độc, hắn không thể không cẩn thận, sau khi phóng thích Thần Long Biến, khí huyết sẽ vô cùng cường đại, độc vụ bình thường không cách nào xâm nhập nhục thể hắn được. Ách! Bành Hồ lão ma ở phía dưới thấy được màn này, tròng mắt tức thì co rụt lại, trước đó Lục Ly từng nói có mấy loại thủ đoạn giết hắn, giờ xem ra lời này là thật. Khí huyết cường đại như thế, nhìn không khác gì hung thú hình người, đoán chừng nếu để Lục Ly cận thân, hoàn toàn có thể nhẹ nhàng xé xác hắn. Lục Ly không tiến vào trong đảo, mà trực tiếp tung mình bay lên cao không, nhắm mắt lại thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng tình hình trong. Tốc độ hắn không nhanh không chậm, đảo này không tính quá lớn, nhiều nhất một hai nén hương liền có thể đảo quanh một lượt. Hưu! Phía dưới, vô số sợi rễ đâm ra, cuốn thốc lên cao, tốc độ cực nhanh. Lúc này Lục Ly đột nhiên tăng tốc, cả người hóa thành hồng quang, nhẹ nhàng tránh thoát đám rễ kia. Vô số sợi rễ bắn ra, tốc độ Lục Ly càng lúc càng nhanh, không ngừng tránh né, không sợi rễ nào có thể cuốn lấy hắn. Hắn khoái tốc bay tới bay lui trên đảo, thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng bốn phía. Rất nhanh, trên mặt hắn liền lộ ra vẻ nghi hoặc, bởi vì trên đảo là một mảnh hoang vu, không thấy có bất kỳ kiến trúc nào, cũng không thấy dấu hiệu có người sinh sống. Nơi đây càng giống như một tòa hoang đảo, cũng không cảm ứng được có Thần Văn tồn tại. Lục Ly khoái tốc du tẩu, rất nhanh đã dò xét khắp đảo một lượt, lại vẫn không phát hiện bất kỳ nơi nào khả nghi. Nơi đây hoàn toàn không thấy bóng người, nếu có người cư trú, hẳn sẽ không hoang vu vậy được. Lục Ly vẫn chưa yên tâm, lần nữa phi hành hai vòng, dò xét mọi nơi trên đảo tận ba lượt, sau đó bay ra ngoài đảo, truyền âm nói: - Huyết Linh Nhi, lại đi thăm dò mấy lần, xem trên đảo có Thần Văn không?! - Được! Huyết Linh Nhi khoái tốc đi thăm dò, ở phía dưới Bành Hồ lão ma đáng thương kêu lên: - Chủ nhân, xong chưa? - Kêu la cái gì? Lục Ly trừng mắt quát: - Lại không chết được, hoảng cái gì? Tuổi đã cao vậy rồi, bình tĩnh chút đi! Mặt Bành Hồ lão ma đen thui như đáy nồi, không dám nói thêm gì nữa, chỉ đợi chốc lát, Huyết Linh Nhi đã truyền âm tới: - Chủ nhân, ta xác định trong đảo này không có bất kỳ Thần Văn nào. - Bành Hồ lão ma, quay về đi! Lục Ly kêu nói, Bành Hồ lão ma lập tức chạy vội trở về, da thịt toàn thân bị hủ thực, nhìn vô cùng thê thảm. Nguyên lực trong người Lục Ly vận chuyển, từ sau lưng một con Ngân Long bay lên không, thiên uy cuồn cuộn tràn ngập ra, trấn áp khiến Kỳ Vọng Sơn và Bành Hồ lão ma ở bên cạnh hít thở không thông. Hưu! Pháp tướng gào thét lao đi, đánh tới hòn đảo bên dưới, một tiếng rền vang chấn thiên, trọn cả hòn đảo bị nổ toác ra, đất đá tung trời, nước biển quanh bốn phía cuộn lên sóng cao vạn trượng. Khí vụ màu đỏ máu phiêu tán rơi rụng, cuốn thốc phương viên mấy ngàn dặm. Uy lực pháp tướng quá cường đại, hòn đảo trực tiếp bị đánh cho chia năm xẻ bảy. Vô số sợi rễ bị oanh vụn, khắp trời toàn là khí vụ màu đỏ máu cuộn trào, nhìn qua hệt như độc chướng. Lát sau, nước biển quanh bốn phía khôi phục bình tĩnh, độc vụ cũng theo đó tiêu tán, thần niệm chúng nhân đã có thể tiến vào thăm dò, Lục Ly khóa chặt một gốc thực vật cực lớn dưới đáy biển.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK