Hội trưởng của Thiên Hà Hội vóc dáng rất nhỏ gầy, hắn lắc đầu nói: - Chúng ta mà hành động thì sẽ là tử chiến, không còn cơ hội lật ngược tình thế. Chúng ta thà mất đi Thiên Hà Thành cũng không thể chết trận, nếu không thì chúng ta mất luôn cơ hội làm lại từ đầu. Chờ thêm chút nữa, đừng sốt ruột, có lẽ sẽ có cơ hội thay đổi. Chí cường giả cười cay đắng: - Về sau thay đổi? Thế cục bên dưới đã biến thành như vậy, còn có cơ hội thay đổi nào nữa? Chẳng lẽ trông chờ Diễn Vũ Điện cùng Vấn Tiên Cung? E rằng hai bên tự lo thân còn không xong. Lục Bàn Điện là thế lực cực kỳ cường đại, võ giả và cường giả của Lục Bàn Điện không thấy đâu, chắc chắn đi đối phó Vấn Tiên Cung, Diễn Vũ Điện rồi. Vèo! Vào thời khắc này, phía tây đột nhiên truyền đến từng đợt tiếng xé gió, cường giả của Thiên Hà Hội quét thần niệm ra, thoáng chốc vẻ mặt kinh ngạc. Bọn họ tra xét được ba cung chủ của Vấn Tiên Cung bay tới, còn có hơn một nghìn cường giả Vấn Tiên Cung. Bọn họ tra xét được trên người đám quân sĩ, cường giả Vấn Tiên Cung đều dính máu, còn có rất nhiều quân sĩ bị thương, việc này chứng minh cái gì? Chứng minh chỗ bọn họ cũng bạo phát đại chiến. Mà giờ khắc này bọn họ lao tới lại đây, việc này chứng minh bên họ đã thắng, còn lấy được toàn thắng. - Làm sao có thể? Chí cường giả phe ba thế lực lớn phi thường khiếp sợ. Ba mươi vạn quân đội đi bên kia, còn có bốn chí cường giả của Lục Bàn Điện, sao thua được? Cho dù thua cũng không thể nhanh như vậy. - Giết! Cường giả bên Vấn Tiên Cung rống lên, tiếng gầm chấn động khung trời, chiến đội thứ năm như thanh kiếm bén bàn xuyên đâm vào, chiến đội khác của Vấn Tiên Cung theo sau, đại quân dễ dàng giết đi vào, đâm thủng một lỗ hổng quân trận của ba thế lực lớn. Mệnh lệnh của tam cung chủ vang lên bên tai thống lĩnh của mấy chiến đội: - Mấy chiến đội các ngươi đừng dừng lại, luôn đi theo chiến đội thứ năm xung phong tới trước. Khi nào chiến đội thứ năm còn chưa ngừng thì các ngươi không được dừng lại, đi theo chiến đội thứ năm hành động! Thống lĩnh mấy chiến đội thoải mái nghe theo, hùa theo xông lên thì bọn họ sẽ không bị tổn thất lớn, không cần động não nhiều, cứ làm theo người khác. Lục Ly vẫn ở nhóm đội thứ hai, hắn là trung tâm của toàn bộ chiến đội, cần kịp thời khống chế phương hướng, góc độ tiến công của toàn bộ chiến đội, kịp thời biến hóa trận hình, cần quan sát hết thảy tình huống bốn phía, làm ra ứng đối hợp lý nhất. Vẫn giống như lúc trước, chiến đội thứ năm như con giao long dễ dàng phá mở trận địa địch, tranh ra một con đường máu. Mấy chiến đội xung phong theo sau, khuếch đại con đường máu này, vốn chỉ xé rách một con sông nhỏ dần biến thành sông lớn. - Cái này... Cao tầng của Thiên Hà Hội thấy cảnh này, mặt ngoài không lộ cảm xúc gì nhưng trong lòng giật mình. Quân sĩ của Vấn Tiên Cung mạnh mẽ đến thế sao? Đặc biệt chiến đội ở đằng trước nhất, càng là đánh đâu thắng đó, thế không thể đỡ. - Không đúng! Một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn trầm giọng quát: - Các ngươi xem chiến đội phía trước dường như có chiến trận hợp kích cực kỳ lợi hại. Các cường giả Thiên Hà Hội đều quan sát, rất nhanh phát hiện ra chỗ không tầm thường của chiến đội này. Cường giả trong đội không quá mạnh, nhưng tổ hợp lại thì hung mãnh lạ thường. Đám cường giả Thiên Hà Hội rất mạnh, ánh mắt cực kỳ sắc bén, nhìn thấu vấn đề. - Không ngờ rằng Vấn Tiên Cung ra một thiên tài! Hội trưởng của Thiên Hà Hội chỉ hướng Lục Ly nói: - Cấp Đế này là trung tâm của toàn bộ chiến đội, chờ về sau tìm cách tiếp xúc thử. Ánh mắt của hội trưởng của Thiên Hà Hội cực kỳ sắc bén, nhìn thấu vấn đề nằm ở đâu. Chiến đội khác của Vấn Tiên Cung không có loại chiến trận hợp kích này, chứng minh là chiến trận này tự mình lần mò ra. Thoạt nhìn Lục Ly không có chỗ nào đặc biệt, nhưng hội trưởng của Thiên Hà Hội quan sát tỉ mỉ, làm sao có thể nhìn không ra Lục Ly là người chỉ huy? - Biết! Một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn nhẹ gật đầu, trên mặt lộ ra nụ cười, ánh mắt nhìn Lục Ly đặc biệt hiền hòa. Bởi vì tùy theo quân đội của Vấn Tiên Cung gia nhập, thế cục bắt đầu lặng lẽ chuyển biến, nếu mặc cho nhóm Lục Ly tiếp tục giết thì thế cục sẽ hoàn toàn nghịch chuyển, đến lúc đó bên này có thể đại thắng. Hội trưởng của Thiên Hà Hội lại dặn dò: - Chú ý nhìn chằm chằm đám lão quỷ phía đối diện, đừng để bọn họ ra tay tập kích giết thiên tài này, đến lúc đó thế cục sẽ lại bị đảo ngược! Bọn họ có thể nhìn thấu vấn đề, đối phương chắc chắn cũng có thể xem thấu. Lúc trước là chí cường giả của Lục Bàn Điện nhìn ra vấn đề nên mới tru sát Lư Sắt cùng Lục Ly. Vèo! Ba cung chủ của Vấn Tiên Cung bay tới, vái chào hội trưởng của Thiên Hà Hội. Hội trưởng của Thiên Hà Hội nhẹ gật đầu nói: - Quỷ Vấn, lần này vất vả các ngươi. Đại cung chủ Quỷ Vấn mỉm cười nói: - Thiên Hà Hội và Vấn Tiên Cung là lên thì lên theo, xuống thì xuống theo, chúng ta nên làm như vậy. Quỷ Vấn nói xong câu này thì không nói gì thêm, nhìn chăm chú vào cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn phía đối diện. Hội trưởng của Thiên Hà Hội nhìn ra Lục Ly bất phàm, bọn họ lại làm sao có thể không biết, cho nên Lục Ly tuyệt đối không thể chết, nếu không thì Vấn Tiên Cung tổn thất lớn. Chiến đội thứ năm ở bên dưới tiếp tục đâm vào, mang theo cường giả của Vấn Tiên Cung một đường quét ngang, cứng rắn xuyên qua trận địa địch, đang đổi phương hướng tiếp tục xung phong liều chết, nếu cho bọn họ xung phong thêm vài lần thì trận địa địch sẽ bị đánh loạn hoàn toàn, đến lúc đó cán cân chiến thắng sẽ nghiêng hướng bên này. Lục Ly luôn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, khi hắn phát hiện có nhiều thần niệm cường đại khóa chặt hắn thì khóe miệng lộ ra vẻ cay đắng. Hắn rất rõ ràng đám già kia ánh mắt độc ác, không thể nào nhìn không ra vấn đề, cũng có thể rõ ràng phát hiện hắn mới là trung tâm của chiến trận. Nhưng Lục Ly không lo lắng cho an toàn của bản thân, chí cường giả của Thiên Hà Hội và Vấn Tiên Cung chắc chắn sẽ không khiến hắn chết, bởi vì hắn là mấu chốt xoay chuyển tình hình cuộc chiến!
Chương 4472 Đại thắng
Nếu hội trưởng của Thiên Hà Hội có thể nhìn ra Lục Ly bất phàm, vậy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của ba thế lực lớn tự nhiên cũng có thể nhìn thấu. Nhìn thấy chiến đội thứ năm thế như chẻ tre, như xẻ dưa hấu một đường giết qua, trận hình thoáng chốc hơi loạn, nếu cứ để mặc cường giả của tra xét tiến lên, e rằng không cần nửa canh giờ, trận hình phe mình sẽ bị loạn hoàn toàn, đến lúc đó thì sẽ đại bại mà về. Nếu thua trận chiến này thì tiếp theo rất khó đánh. Bốn thế lực lớn vây công Thiên Hà Hội thua thì đồn ra ngoài sẽ chọc cười thiên hạ. Bên này có mười mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, Thiên Hà Hội cũng có tầm đó, thêm vào ba cung chủ Vấn Tiên Cung, Thiên Hà Hội dư ra hai người. Nhưng số lượng cường giả chẳng là gì, chỉ cần một người hành động, chớp mắt giết Lục Ly thì có lẽ sẽ thế cục sẽ đảo ngược, chỉ cần diệt chiến đội thứ năm thì thắng lợi vẫn thuộc về phe mình. Mấy chí cường giả giao lưu với nhau, rất nhanh xác định phương án. Mười mấy chí cường giả bám chân chí cường giả của Thiên Hà Hội, cử ra một chí cường giả đi diệt chiến đội thứ năm. Không cần giết hết, chỉ cần một chiêu đánh tàn phế chiến đội thứ năm, đập chết Lục Ly thì người khác không thành vấn đề. - Xuất động! Mười mấy chí cường giả cùng hành động, biến thành từng luồng sáng lao về phía chí cường giả của Thiên Hà Hội. Chí cường giả phe ta luôn theo dõi chí cường giả phía đối diện, đối phương vừa rục rịch thì phe ta cũng động, tốc độ cung chủ của Vấn Tiên Cung hành động càng nhanh. Vèo! Cung chủ của Vấn Tiên Cung lắc người đến bên trên chiến đội thứ năm, trong tay tỏa ánh sáng màu đen, hình thành một mảnh quầng sáng, trực tiếp bao phủ nguyên chiến đội thứ năm. Vèo! Một chí cường giả thuộc ba thế lực lớn bay tới, còn chưa kịp ra tay thì Quỷ Vấn đã đánh ra màn sáng đen. Trong tay Quỷ Vấn xuất hiện một thanh trường kiếm màu đen chém hướng chí cường giả. - Rắc rối rồi! Chí cường giả này giật thót tim, hắn biết sức chiến đấu của Quỷ Vấn. Nếu Quỷ Vấn đã ra tay trước thì rất khó đánh chết nhóm Lục Ly. Hắn có thể giết cường giả của chiến đội khác, nhưng nếu hắn xằng bậy thì chắc chắn Quỷ Vấn cũng sẽ làm loạn, đến lúc đó biến thành loạn chiến, quân sĩ bình thường và Thánh Hoàng của hai bên chết hết. Cho nên Thánh Hoàng này chỉ có thể bay lên trời cao, muốn kéo Quỷ Vấn theo liều một phen. Nhưng Quỷ Vấn không động, luôn che trên đầu nhóm Lục Ly, tỏ rõ muốn hộ giá hộ tống cho hắn. Nhóm Lục Ly nhìn thấy nhiều cường giả lao đến thì trong lòng rất hoảng. Thấy cảnh này đều an tâm, Lục Ly vung mạnh tay, trầm giọng quát: - Tiến công, giết sạch bọn họ! Chiến đội thứ năm hóa thành nước lũ cuốn sạch mà đi, vẫn giống như lúc trước, nơi đi qua, tất cả cường giả cùng quân đội đều bị nghiền nát, đánh đâu thắng đó, thế không thể đỡ. Chí cường giả ở trên trời đã đánh nhau, bọn họ không dễ dàng khai chiến, nhưng khi đã bắt đầu thì chắc chắn phải đánh một trận. Quỷ Vấn luôn đứng bên trên nhóm Lục Ly, không ra tay đối phó quân sĩ bình thường, nhưng hắn đứng ở trên cao đã là một loại áp lực vô hình, sĩ khí phe ta tăng vọt. - Quỷ Vấn, đi lên đấu với ta! Chí cường giả của ba thế lực lớn rống to: - Ngươi ở bên dưới làm gì? Chẳng lẽ còn muốn ra tay với quân sĩ bình thường? Ngươi hèn nhát đến thế sao? Quỷ Vấn làm ngơ như không nghe thấy, chỉ cần nhóm Lục Ly không chết thì trận chiến này thắng chắc, hắn không mắc mưu. Nhiều chí cường giả ở trên trời đều chú ý nhóm Lục Ly, một khi có chí cường giả lại tập kích, bọn họ sẽ lập tức tiếp viện. - Phiền phức! Chí cường giả của ba thế lực lớn đau đầu, chẳng lẽ toàn bộ cường giả lao xuống đồ sát nhóm Lục Ly? Cho dù có thể giết chết, nhưng bên bọn họ chắc chắn sẽ có cường giả bỏ mạng, hơn nữa Thiên Hà Hội cũng sẽ phát điên, đến lúc đó thật sự là lưỡng bại câu thương. Chuyện bọn họ làm sẽ bị truyền ra, bị võ giả trơ trẽn, thuộc hạ cảm giác mất mặt, đến lúc đó mất nhiều hơn được. Ầm ầm ầm! Chiến đấu trên trời cực kỳ kịch liệt, bên dưới giết đến máu chảy thành sông, sĩ khí bên ba thế lực lớn bắt đầu giảm xuống, một ít khu vực cũng có dấu hiệu tan tác. Ngược lại bên Vấn Tiên Cung, Thiên Hà Hội thì sĩ khí tăng cao, điên cuồng phản kích. Rõ ràng phe ta chiếm ưu thế, nhiều võ giả bị đánh chết, sơn hà vỡ nát, máu nhuộm đại địa. Loại chiến sự này cực kỳ thảm liệt, quá nhiều võ giả, ngươi không biết mình không biết chết như thế nào, có lẽ một luồng sáng bay tới, ngươi sẽ bị đánh thành mảnh nhỏ. Thời gian dần trôi qua, chí cường giả của ba thế lực lớn càng lúc càng sốt ruột, nhưng Quỷ Vấn ở bên dưới, bọn họ không còn cách nào, chỉ có thể từng chút một nhìn thế cục bên họ xấu đi. Càng lúc càng tệ. Rốt cuộc, có một khu vực bắt đầu thua, võ giả bên kia nhìn thấy nhóm Lục Ly giết tới, một cường giả luống cuống, lén lùi về. Thánh Hoàng lùi thì võ giả khác cũng sẽ lùi, rất nhanh liền dẫn phát đại tan tác, toàn bộ bay đi trốn. Nhóm Lục Ly không đuổi theo, mà là quay đầu xung phong hướng nơi khác, võ giả bên kia thấy bên này trốn thì trong lòng luống cuống, cũng bắt đầu đi theo trốn. Nhóm Lục Ly lại lần nữa đổi hướng, bọn họ xông hướng nào thì cường giả bên đó trốn đi, hoàn toàn dẫn phát đại tan tác, mấy vạn quân đội từng nhóm chạy tứ tán. Một chí cường giả của ba thế lực lớn ở trên trời bất đắc dĩ thở dài: - Rút lui đi! Quân tâm đã tán thì đánh gì nữa? Đánh tiếp thì trừ thương vong càng nhiều võ giả ra không có ý nghĩa gì. Kèn lệnh rút lui thổ lên, từng đội quân lùi lại, một số Thánh Hoàng tổ chức một ít quân đội đoạn hậu, nhưng dễ dàng bị nhóm Lục Ly xua tan. Bên trên có hai chí cường giả bay xuống, tuy rằng không ra tay, nhưng truy binh phe ta không dám đuổi theo. Đừng đuổi theo giặc cùng đường, nếu không thì bên kia phát điên, thành ra lưỡng bại câu thương, lần này đã là đại thắng.
Chương 4473 Mượn một người
Cuối cùng đại quân địch rút lui hết, chí cường giả cũng rút đi, không ai chết, nhưng có ba chí cường giả bị thương. Chí cường giả của hai bên đều kiềm chế, bởi vì bọn họ rất rõ ràng, còn chưa đến lúc liều mạng. Miễn bọn họ không chết, đi đâu đều có thể chiếm cứ một khối địa bàn, tụ tập nhiều quân sĩ. Ù ù ù! Một phương hướng khác, đại quân chỗ Diễn Vũ Điện cũng rút lui, nếu bọn họ còn chưa rút, e rằng sẽ toàn quân bị diệt. Lỡ bị đại quân bên này đè ép qua thì muốn chạy cũng không được. - Được rồi! Quỷ Vấn ngăn trở nhóm Lục Ly truy sát, hắn ra lệnh: - Tất cả các ngươi về Thanh Nhai Sơn đi, lo nghỉ ngơi hồi phục, chờ đợi phong thưởng. - Đa tạ cung chủ! Các quân sĩ Vấn Tiên Cung hớn hở, lần này bọn họ lập công lớn, nếu không nhờ có Vấn Tiên Cung thì tình hình cuộc chiến đã không xoay chuyển, cho nên Vấn Tiên Cung chắc chắn sẽ giành được ích lợi lớn từ chỗ Thiên Hà Hội, bọn họ cũng sẽ được thưởng dày. - Đi! Lục Ly mang đội rời đi, đám võ giả chiến đội thứ năm đều thả lỏng tinh thần, ánh mắt nhìn Lục Ly như nhìn Thần Linh. Sau trận chiến này, đừng nói là Lục Ly ngồi vững vị trí thống lĩnh, e rằng đề cử hắn trở thành cung chủ thứ bốn thì trong chiến đội thứ năm không có võ giả nào không phục. Không chỉ nhóm Lục Ly trở lại, tam cung chủ cũng về theo, mục đích chính là trông chừng bảo bối Lục Ly. Chẳng những vì đề phòng bốn thế lực lớn quay ngược về đánh bất ngờ, cũng vì phòng ngừa Thiên Hà Hội bắt cóc Lục Ly. Phía trước tam cung chủ còn cho rằng chiến trận này là Lư Sắt làm ra, bây giờ mới nhận ra, nhiều năm qua Lư Sắt không sáng tạo ra chiến trận, hiện tại sao đột nhiên làm ra chiến trận huyền diệu như vậy? Hơn nữa toàn bộ chiến trận đều dưới sự chỉ huy của Lục Ly, nhìn từ ánh mắt của võ giả chiến đội thứ năm thì biết Lục Ly mới là trung tâm của chiến đội. Bảo hộ Lục Ly, vậy tương đương bảo hộ loại chiến trận này, nếu toàn quân huấn luyện chiến trận này, tổ hợp nghìn người thì sức chiến đấu sẽ cực kỳ khủng bố. Sức chiến đấu tổng thể của Vấn Tiên Cung sẽ tăng lên gấp mấy lần, đến lúc đó tuyệt đối vượt trên Diễn Vũ Điện, Thiên Hà Hội cũng sẽ tìm tất cả biện pháp lôi kéo bọn họ, sẽ phải nhường ra ích lợi cực kỳ lớn. Cho dù không cho lợi, bọn họ cũng có thể đi khuếch trương, đi công chiếm địa bàn lân cận, thậm chí lôi kéo một ít tiểu thế lực đi công chiếm một tòa thành trì, trở thành bá chủ một phương. Có khi một thế lực có được một chí cường giả cường đại thì tiểu thế lực có thể nhanh chóng trở thành thế lực lớn. Có khi một tiểu thế lực được đến một món báu vật siêu mạnh cũng có thể khiến thế lực này phát triển nhanh lớn mạnh. Chiến trận thần kỳ này cũng có thể có thể khiến Vấn Tiên Cung cấp tốc nổi lên, trở thành một siêu cường thế lực. Thế lực càng mạnh, địa bàn càng lớn thì tài nguyên sẽ càng nhiều. Có nhiều tài nguyên thì có thể tuyển nhận càng nhiều cường giả và quân sĩ, thế lực đó sẽ trở nên càng lúc càng cường đại, như vậy thì có thể hình thành một tuần hoàn lương tính, càng lúc càng mạnh. Thiên Hà Hội bắt đầu thu dọn chiến trường, cứu trị người bệnh, đoạt lại chiến lợi phẩm. Hội trưởng của Thiên Hà Hội thì ở một mình với Quỷ Vấn, bọn họ còn mở ra một màn hào quang ngăn cách âm thanh. Hai cường giả ban đầu đều không nói chuyện, dường như đang suy nghĩ nên nói thế nào, qua thời gian một nén hương, hội trưởng của Thiên Hà Hội mới nói: - Tòa Hắc Giác Sơn ở phía tây cách Thanh Nhai Sơn không xa, Thiên Hà Hội không tiện bỏ mặc nó, Quỷ Vấn hỗ trợ quản lý giùm được không? - Hắc Giác Sơn? Quỷ Vấn sửng sốt, mọi người đều biết mục đích hắn còn ở lại đây. Vấn Tiên Cung lập công lớn, xoay chuyển tình hình cuộc chiến, Thiên Hà Hội nhất định phải cho Vấn Tiên Cung chút lợi, nếu không thì Vấn Tiên Cung lấy gì phong thưởng cho quân sĩ, các cường giả dưới tay? Lần này nếu không nhờ cường giả của Vấn Tiên Cung tiếp viện, Thiên Hà Hội chắc chắn đại bại, địa bàn cũng mất, nguyên tài nguyên bảo địa thuộc về người khác, cho nên chia một ít tài nguyên bảo địa cho Vấn Tiên Cung là phi thường hợp lý. Nhưng mà! Tặng Hắc Giác Sơn cho Vấn Tiên Cung thì hơi quá mức, bởi vì nó là một trong ba chỗ tài nguyên bảo địa quan trọng nhất của Thiên Hà Hội. Nơi này thịnh sản một loại Hắc Giác Đằng, là một trong những thần dược hàng đầu nhất. Nhường Hắc Giác Sơn cho Vấn Tiên Cung tương đương với tặng một phần tư thu nhập tài nguyên cho Vấn Tiên Cung. Tuy rằng lần này Vấn Tiên Cung lập công lao rất lớn, nhưng cũng không đáng giá Thiên Hà Hội nhường cho ích lợi lớn như vậy, cho nên Quỷ Vấn ngẩn ngơ, trong một chốc không phản ứng lại. Quỷ Vấn do dự một lúc, mở miệng nói: - Vấn Tiên Cung chúng ta không có nhiều võ giả, Hắc Giác Sơn lớn như vậy, e rằng không quản xuể. Hay là chúng ta giúp Thiên Hà Hội tạm quản lý Phong Lâm Cốc? Quỷ Vấn từ chối khéo, nhưng nói rất rõ ràng, bọn họ không cần Hắc Giác Sơn, chỉ cần Phong Lâm Cốc. Phong Lâm Cốc là một chỗ tài nguyên bảo địa không tệ, xếp mười hạng đầu trong số tài nguyên bảo địa mà Thiên Hà Hội chiếm cứ. Hội trưởng của Thiên Hà Hội híp mắt, cười tủm tỉm nói: - Tuy các ngươi không có nhiều võ giả, nhưng bổn tọa cảm thấy một người bằng trăm người, các ngươi dư sức quản lý Hắc Giác Sơn. Chúng ta không đưa Phong Lâm Cốc cho các ngươi, các ngươi cho chúng ta mượn một võ giả thay thế quản lý được chứ? Hội trưởng của Thiên Hà Hội lộ ra ý đồ chân thực, tặng Hắc Giác Sơn cho Vấn Tiên Cung, nhưng Vấn Tiên Cung nhu phải trả giá một giá đắt, đó là tặng một võ giả cho Thiên Hà Hội. Võ giả này là ai thì không cần nói cũng biết! Thiên Hà Hội muốn Lục Ly, cái giá là tặng Hắc Giác Sơn cho Vấn Tiên Cung. Vì một Lục Ly, Thiên Hà Hội lần này xem như bỏ vốn liếng. Lúc trước hội trưởng của Thiên Hà Hội dặn âm thầm tiếp xúc, xem thử có thể đào Lục Ly qua bên mình không, nhưng xem bộ dạng của Quỷ Vấn thì không thể nào âm thầm mang người đi, chỉ có thể huỵch toẹt ra đòi người.
Chương 4474 Mượn một người (2)
Cung chủ của Vấn Tiên Cung sắc mặt âm trầm, trong lòng chần chừ, nếu từ chối thì có lẽ sẽ đắc tội hội trưởng của Thiên Hà Hội. Hiện tại thực lực của họ còn chưa đủ sức, còn cần nương tựa Thiên Hà Hội để tồn tại, lỡ như làm căng thẳng quá có lẽ về sau sẽ xa cách, ở chung khó mà vui vẻ. Tặng Lục Ly cho Thiên Hà Hội? Quỷ Vấn híp mắt lại, trầm ngâm giây lát, trong lòng rất nhanh hạ quyết tâm. Lục Ly quá quan trọng với Vấn Tiên Cung, vượt qua tất cả. Dù căng thẳng với Thiên Hà Hội thì sao? Cùng lắm thì đường ai nấy đi. Chỉ cần có Lục Ly ở, thực lực tổng thể của Vấn Tiên Cung có thể tăng lên gấp mấy lần, đến lúc đó bọn họ tùy thời chiếm cứ một khối địa bàn, theo sau phát triển lớn mạnh. Một tòa Hắc Giác Sơn có đáng gì? Nếu phát triển lên, Vấn Tiên Cung chưa chắc không thể thay thế Thiên Hà Hội, đến lúc đó tất cả tài nguyên bảo địa đều thuộc về bọn họ. Quỷ Vấn rất chân thành nhìn hội trưởng của Thiên Hà Hội nói: - Xin lỗi, không thể cho mượn võ giả này, Hắc Giác Sơn chúng ta cũng không nhận Hắc Giác Sơn. Nếu các ngươi cảm thấy Phong Lâm Cốc không được thì thôi vậy, chúng ta vẫn quản Thanh Nhai Sơn như cũ. Ngữ khí của Quỷ Vấn cực kỳ kiên quyết, thà không nhận thứ gì cũng quyết không nhường Lục Ly cho Thiên Hà Hội. Nếu Thiên Hà Hội không cho gì thì có lẽ Vấn Tiên Cung sẽ xa cách, thậm chí... có khả năng làm phản. - Ha ha! Hội trưởng của Thiên Hà Hội cười khẽ, không nói chuyện, chỉ nhìn Quỷ Vấn. Quỷ Vấn bình tĩnh nhìn hội trưởng của Thiên Hà Hội, hai chí cường giả nhìn nhau mười mấy giây rồi hội trưởng của Thiên Hà Hội nở nụ cười. Hội trưởng của Thiên Hà Hội vỗ vai Quỷ Vấn nói: - Quỷ Vấn, đùa với ngươi thôi, sao bổn tọa có thể cướp thứ người ta thích? Phong Lâm Cốc đúng không? Được rồi, chờ về sau sắp xếp thuộc hạ đi giao tiếp đi. Qua một thời gian ngắn bổn tọa sẽ nghĩ biện pháp phản công, chúng ta phải chân thành hợp tác, nếu có thể đánh chiếm Loạn Dương Thành thì muốn gì cũng có, đúng không nào? Quỷ Vấn cũng nở nụ cười, gật đầu nói: - Hội trưởng nói không sai, chỉ cần chúng ta chân thành hợp tác thì hết thảy khó khăn đều có thể giải quyết dễ dàng, vừa công vừa thủ, trăm trận trăm thắng! - Ha ha ha! Hội trưởng của Thiên Hà Hội cười lớn, rút lại màn sáng, đang định bước đi thì đột nhiên nhớ đến điều gì, nói: - Phía đông Thiên Hà Thành có một tòa trang viên, luôn để trống, hay là Quỷ Vấn vào ở? Dù sao cũng bỏ trống. Giọng của hội trưởng của Thiên Hà Hội rất lớn, bốn phía có rất nhiều võ giả đều nghe được, thầm giật nảy mình. Phía đông thành quả thực có một tòa trang viên để trống, trước kia trang viên này là tổng bổ của thế lực lớn thứ hai trong thành. Thế lực này bởi vì chọc giận Thiên Hà Hội bị diệt, hiện tại hội trưởng nói muốn tặng tòa trang viên kia cho Vấn Tiên Cung, điều này đại biểu cái gì? Đại biểu hội trưởng của Thiên Hà Hội thừa nhận Vấn Tiên Cung là thế lực lớn thứ hai trong Thiên Hà Thành. Ban đầu Vấn Tiên Cung và Diễn Vũ Điện cùng cấp bậc, không ai đè đầu ai được, hiện tại Vấn Tiên Cung ở trên Diễn Vũ Điện. Sau khi Quỷ Vấn trở lại Thanh Nhai Sơn thì cùng hai cung chủ thương nghị, nhanh chóng đưa ra danh sách ban thưởng. Tất cả võ giả tham chiến đều được ban thưởng rất dày, ban thưởng cho chiến đội thứ năm nhiều gấp ba lần, ban thưởng cỡ này đã vượt qua tưởng tượng của tất cả võ giả, trong Thanh Nhai Sơn thoáng chốc nhộn nhịp hân hoan. Nhưng phát sinh sự tình khiến rất nhiều võ giả ngạc nhiên nghi ngờ, danh sách ban thưởng không có tên của Lục Ly, thật sự không ban thưởng cái gì cho hắn. Khi nhóm Mạc Thiên Thiên giật mình ngạc nhiên thì tam cung chủ phái võ giả đến nhắn tin, kêu Lục Ly đi qua gặp mặt. Nhóm Mạc Thiên Thiên mắt sáng rực, không xếp Lục Ly vào danh sách ban thưởng thì chắc chắn là vì phần thưởng cực kỳ nặng, cho nên không muốn liệt kê rõ ràng, chỉ có thể âm thầm ban thưởng. Lục Ly đi vào thành bảo tam cung chủ cư trụ, thấy ba vị cung chủ ngồi ở bên trong, vẻ mặt thân thiết nhìn hắn. Lục Ly bước tới giữa vái chào. Quỷ Vấn đứng lên nâng cánh tay của Lục Ly nói: - Không cần khách khí như vậy, về sau ngươi gặp ba chúng ta đều không cần vái chào, cứ xem như người nhà là được. Thái độ đó của cường giả Đại Viên Mãn khiến Lục Ly chẳng những không cảm giác được thoải mái, ngược lại trong lòng mơ hồ có chút bất an. Quỷ Vấn khá mạnh trong vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, nếu hắn gia nhập Thiên Hà Hội, phỏng chừng là hội trưởng thứ hai. Cường giả cấp bậc như vậy mà thân thiện nói với một võ giả bình thường rằng về sau là huynh đệ với nhau, bất kỳ võ giả nào đều sẽ thầm hoảng. Lục Ly vội vàng cung kính nói: - Không dám, không dám, cung chủ quá khách khí, Lục Ly khủng hoảng. - Có gì phải khủng hoảng? Quỷ Vấn cười tươi nói: - Vừa rồi ba chúng ta thương nghị, quyết định cho ngươi trở thành trở thành tứ cung chủ của Vấn Tiên Cung. Bốn huynh đệ chúng ta dắt tay nhau tiến lên, nỗ lực khiến Vấn Tiên Cung lớn mạnh, cùng nhau sáng tạo sự nghiệp thuộc về chúng ta, ngươi thấy thế nào? - Cái này... Lục Ly ngẩn ra, trong lòng hắn thật ra suy nghĩ rất nhiều, đoán Vấn Tiên Cung sẽ ban thưởng cái gì cho mình, sẽ có bao nhiêu siêu cấp báu vật? Nhưng hắn tuyệt đối không ngờ Vấn Tiên Cung khiến hắn trở thành cung chủ thứ bốn. Tức là, ba vị cung chủ thật sự xem hắn như huynh đệ, chia một phần cơ nghiệp Vấn Tiên Cung cho hắn, vậy thì cần ban thưởng cái gì nữa? Hắn có phần trong Vấn Tiên Cung, tự mình thưởng cho mình sao? Nếu là người bình thường e rằng sẽ mừng rỡ như điên, một bước lên trời. Đi theo ba vị chí cường giả, có được tài nguyên nhiều như biển, ba vị chí cường giả còn có thể chỉ điểm hắn tu luyện, đây là chuyện tốt biết bao. Vấn đề là Lục Ly không định ở lâu trong Nam Cảnh, hắn đến Tiên Vực chủ yếu là vì đi Đông Cảnh, đi tìm Tiểu Bạch. Hắn trầm ngâm giây lát, lại lần nữa khom người nói: - Đa tạ ba vị cung chủ xem trọng, Lục Ly cảm kích trong lòng, nhưng mà... Nghe Lục Ly thốt ra hai chữ ‘nhưng mà’, ba vị cung chủ trong lòng trầm xuống, chẳng lẽ Thiên Hà Hội đã giành trước một bước liên hệ Lục Ly, đưa ra điều kiện hậu đãi rồi sao?
Chương 4475 Một năm
Lục Ly tạm dừng một lúc nói tiếp: - Không giấu ba vị cung chủ, ta đến Tiên Vực thật ra không phải để rèn luyện, cũng không phải muốn lang bạt, mà là đến tìm đệ đệ của ta. Đệ đệ của ta giờ phút này ở Đông Cảnh, cho nên ta sẽ không ở trong Nam Cảnh quá lâu. Ba vị cung chủ dày yêu như thế, Lục Ly rất là hổ thẹn. Ba vị cung chủ luôn nhìn chằm chằm vào mắt Lục Ly, thấy ánh mắt tràn ngập chân thành, ba vị cung chủ đã tin một nửa, nhị cung chủ cùng tam cung chủ không nói chuyện. Quỷ Vấn nhẹ gật đầu hỏi: - Khi nào thì đi? - Chờ thêm một năm nữa! Lục Ly suy nghĩ một hồi bổ sung thêm: - Ba vị cung chủ chắc là nhìn trúng tài mọn của ta? Ta có hai bằng hữu, bọn họ chủ yếu chấp hành thứ này, đều là bọn họ thực hành cụ thể. Cho nên ba vị cung chủ có thể trọng dụng bọn họ, bọn họ có thể dễ dàng hợp nhất tất cả võ giả của Vấn Tiên Cung, khiến sức chiến đấu toàn bộ Vấn Tiên Cung tăng lên gấp hai, ba lần đều được. - Ồ? Ba vị cung chủ liếc nhau, trong lòng ngược lại khe khẽ thở phào, xem tình huống Lục Ly quả thực là muốn đi Đông Cảnh chứ không phải bị Thiên Hà Hội đào đi. Lục Ly khiến bọn họ trọng dụng bằng hữu của hắn tức là để bằng hữu lại nơi này, hai bằng hữu của hắn còn biết loại chiến trận kia, vậy thì không sao, dù sao bọn họ chỉ cần loại chiến trận này. - Ta sẽ ở lại đây một năm! Lục Ly rất chân thành nói: - Ta mang theo hai bằng hữu của ta huấn luyện hợp nhất Vấn Tiên Cung xong rồi sẽ lặng lẽ rời đi. Chúng ta có chín huynh đệ tỷ muội cùng nhau đến, xin ba vị cung chủ chăm sóc nhiều cho. - Tốt! Quỷ Vấn cực kỳ trịnh trọng gật đầu nói: - Lục Ly, bổn tọa trịnh trọng hứa hẹn, chỉ cần ngươi giúp chúng ta hoàn thành chiến trận, ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi huynh đệ tỷ muội của ngươi. - Hứa một lời, đa tạ ba vị cung chủ! Lục Ly lại lần nữa khom người, theo sau cười cười nói: - Ta đi Đông Cảnh, sau khi tìm được đệ đệ của ta ước chừng sẽ quay về Nam Cảnh. Đến lúc đó có lẽ sẽ tiếp tục góp sức dưới trương của ba vị cung chủ, hy vọng ba vị cung chủ không cần ghét bỏ. - Làm sao có thể ghét bỏ? Quỷ Vấn nở nụ cười nói: - Vi trí tứ cung chủ Vấn Tiên Cung luôn để lại cho ngươi, khi nào ngươi trở về thì khi đó là tứ cung chủ của chúng ta. Lục Ly và Quỷ Vấn cười nhìn nhau, theo sau bọn họ thương nghị một ít sự tình. Quỷ Vấn quyết định rút hết quân sĩ Vấn Tiên Cung, chọn một nơi bí mật, tụ tập quân sĩ Vấn Tiên Cung lại, tập trung huấn luyện hợp nhất trong một năm. Trận chiến này mới vừa kết thúc, bốn thế lực lớn đại bại mà về, trong thời gian ngắn chắc chắn sẽ không tiến công, cần thời gian dài để quân tâm, sĩ khí khôi phục. Cho nên trong khoảng thời gian này là thời cơ tập huấn tốt nhất, đây cũng là việc lớn của Vấn Tiên Cung, chờ huấn luyện hợp nhất xong xuôi thì thực lực của Vấn Tiên Cung sẽ tăng nhiều. Lục Ly đi về, nhóm Mạc Thiên Thiên, Vũ Dương, Loan Tịch luôn chờ trong thành bảo, thấy Lục Ly trở về thì xúm lại. Vũ Dương hỏi: - Sao rồi? Cho trọng thưởng gì? - Cho một vị trí, nhưng ta không nhận! Lục Ly ngay thẳng công bố: - Một năm sau ta sẽ rời đi, ta cùng ba vị cung chủ bàn hết rồi, bọn họ sẽ chăm sóc các ngươi, Vũ Dương cùng Mạc Thiên Thiên sẽ trở thành trưởng lão của Vấn Tiên Cung, mấy người Loan Tịch có lẽ sẽ trở thành phó thống lĩnh. Một năm tiếp theo, Vũ Dương, ngươi và Mạc Thiên Thiên sẽ trở thành giáo đầu hợp nhất Vấn Tiên Cung, đa số quân sĩ Vấn Tiên Cung đều sẽ huấn luyện hợp nhất, gộp thành chiến trận. Khoảng thời gian một năm này hai người chịu vất vả chút, đa số việc cần hai người tự làm. Đương nhiên, làm tốt thì địa vị của các ngươi ở Vấn Tiên Cung cũng sẽ ổn định, ít nhất các ngươi sẽ đứng vững gót chân trong Tiên Vực. Nghe Lục Ly nói xong, trên mặt Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương không có một chút nét vui mừng, Loan Tịch lộ biểu cảm phức tạp. Cuối cùng Lục Ly vẫn muốn đi, ra đi một mình. Tuy bọn họ sống thoải mái trong Vấn Tiên Cung hơn, nhưng không còn Lục Ly, dường như thiếu một ít cảm giác an toàn, cũng ít kích thích. Mạc Thiên Thiên u oán nhìn Lục Ly giây lát, cuối cùng vẫn không kiềm được sâu kín hỏi: - Một năm sau là đi? Lục Ly gật đầu khẳng định: - Đúng vậy, một năm sau! Tuy Mạc Thiên Thiên hỏi câu này, nhưng Lục Ly biết nàng muốn hỏi là có thể mang theo nàng không. Tiếc rằng Lục Ly cho đáp án kiên quyết, không chừa chút ảo tưởng cho Mạc Thiên Thiên. Sắc mặt của Mạc Thiên Thiên trở nên cay đắng, dường như cả người đều mất đi tinh khí thần. Nửa tháng sau, quân sĩ bên Thanh Nhai Sơn hành động, chỉ để lại mấy chục cấp Đế, mấy Thánh Hoàng, còn lại đều về Thiên Hà Thành. Chỗ Thiên Hà Thành triệu tập một số trưởng lão và cấp Đế đi trấn thủ Thanh Nhai Sơn, đa số võ giả đều tập hợp trong thành, truyền tống trong tổng bộ của Vấn Tiên Cung rời đi. Bọn họ đi một căn cứ bí mật của Vấn Tiên Cung, bên ngoài không biết giới diện này, còn là một tài nguyên bảo địa. Quỷ Vấn định tập huấn một năm tại đây, hơn nữa khiến nhị cung chủ tự mình ở đây trấn giữ. Vấn Tiên Cung còn có quân sĩ, cường giả ở trong tài nguyên bảo địa khác, đa số đều triệu tập trở về, cộng hết lại được ba nghìn quân sĩ. Trong ba nghìn đó có gần hai nghìn Thánh Hoàng, còn lại là cấp Đế không tệ, có thể thấy thực lực của Vấn Tiên Cung hùng hậu. Bên này có một tiểu thế giới khá lớn, xây dựng nhiều thành bảo, Lục Ly và Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên đến trước, bọn họ nhốt mình trong một tòa thành bảo, xem tư liệu cả ngày. Lần này huấn luyện hợp nhất không phải ba trăm quân sĩ, mà là ba nghìn quân sĩ, cho nên khó khăn lớn gấp vô số lần. Sơ sẩy một cái thì có lẽ không thể thành công huấn luyện ra chiến trận, ngược lại dẫn phát loạn trận, suy yếu sức chiến đấu phe ta, thậm chí rất có thể dẫn đến người mình ngộ thương người mình, chính mình đảo lộn trận hình.