Sắc mặt của Lục Ly âm trầm, trong lòng vô cùng hối tiếc, chắc chắn không ngờ được bản thể giả của Hình Đế giống thật như vậy, hắn cũng không có bất cứ cảm nhận nào. Viêm Hậu bị bắt lại, Viêm Hậu Giới cũng bị nắm giữ, như vậy tương đương với sự sống chết của Viêm Hậu, Tiểu Bạch Tử hay vô số người Lục gia kia đều bị Hình Đế nhào nặn trong tay rồi. Thiên Loạn Tinh Vực hắn có thể không quan tâm, thậm chí Vô Tận Thần Khư Vương Trung Giới hắn có thể không để ý tới, sự sống chết của Viêm Hậu, Tiểu Bạch Tử hay vô số người Lục gia kia hắn có thể không thèm để ý sao? Lục Ly hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại bắt ép bản thân phải tỉnh táo. Cục diện hiện tại đã đến mức ác liệt nhất, một khi xử lý không tốt, hắn và đám người Lục gia, Viêm Hậu, Tiểu Bạch Tử đều phải chết. EBOOK truyện được phát hành bởi website: bookstore.vip Đầu óc của hắn xuất hiện một loạt ý niệm, nghĩ cách phá cục diện này. Phía bên Hình Đế ngược lại cho hắn thời gian, hắn cười ta mấy tiếng, sau đó lạnh lùng nhìn Lục Ly nói: - Lục Ly, hiện tại cho ngươi hai lựa chọn, hoặc là ngươi tự sát, hoặc là ta giết chết Viêm Hậu, hủy diệt Viêm Hậu Giới, treo cổ toàn bộ sinh linh trong Viêm Hậu Giới, người cả Lục gia các ngươi! Xì xào! Bốn phía xung quanh có rất nhiều trinh sát, sau khi nghe thấy lời nói lớn của Hình Đế, bốn phía lập tức trở nên xôn xao, có rất nhiều trinh sát đã mơ hồ đoán ra thân phận của Hình Đế, có thể dễ dàng đánh chết một giới diện, thì khẳng định là chủ thần trong truyền thuyết. Không ngờ đường đường một chủ thần cũng có thể làm ra chuyện cưỡng ép người khác thế này? Như vậy khiến ấn tượng của bọn họ với chủ thần hoàn toàn sụp đổ rồi. Sắc mặt của Lục Ly ngày càng trở nên khó coi. Hắn im lặng không nói gì, lựa chọn nào cũng không phải lựa chọn tốt. Nếu hắn chết, Hình Đế thật sự sẽ bỏ qua cho Viêm Hậu, Tiểu Bạch Tử và người của Lục gia sao? Hình Đế là loại người gì, Lục Ly trước kia không biết, nhưng hiện giờ đã biết được rất rõ ràng, là kẻ vì mục đích mà không từ thủ đoạn, đại ma đầu táng tận lương tâm đấy. Lục Ly lặng im không lên tiếng, Hình Đế bên kia cũng không cho hắn có cơ hội kéo dài thời gian. Hình Đế tức giận rống lên: - Lục Ly, ta chỉ cho ngươi nửa canh giờ, sau nửa canh giờ, nếu ngươi không tự sát, ta sẽ giết chết Viêm Hậu, nói được làm được! Dứt lời, Hình Đế còn chủ động bay về phía sau cách đó mấy trăm dặm, đứng trên một tảng đá lớn. Viêm Hậu bị hắn tóm lấy, bản thân Viêm Hậu bị thương nặng, nhưng cũng chưa chết, vì linh hồn của nàng là mệnh cách thần chủ, nàng bỗng nhiên truyền âm tới nói: - Lục Ly, đợi lát nữa ta sẽ cắt đứt liên lạc với Viêm Hậu Giới, đưa vào bên trong Tu Di Giới, sau đó mệnh cách chủ thần của ta sẽ bạo nổ, ngươi nhân cơ hội đó diệt Hình Đế đi! Trong lòng Lục Ly dao động, cách của Viêm Hậu quả thật là cách xử lý vô cùng hoàn mỹ, chủ yếu đưa Viêm Hậu Giới vào bên trong Tu Di Giới, như vậy có thể giữ được Viêm Hậu Giới, Tiểu Bạch Tử và Lục gia đều có thể được bảo vệ. Nhưng nói như vậy... Viêm Hậu phải hi sinh bản thân. Viêm Hậu có ân tái tạo đối với Lục Ly, Lục Ly sao có thể cam lòng để Viêm Hậu đi tìm lấy cái chết được? - Ha ha! Hình Đế bỗng nhiên cười rộ lên, lực lượng chúa tể trong bàn tay to tỏa sáng, trực tiếp tràn vào trong cơ thể của Viêm Hậu. Hắn dùng lực lượng chúa tể trực tiếp phong ấn mệnh cách chủ thần của Viêm Hậu, ngoài ra còn phong ấn cả Viêm Hậu Giới, hắn cười lớn nói: - Viêm Hậu, không cần truyền âm đâu, ta biết ngươi muốn làm gì, không phải muốn tự bạo sao? Ngươi không có cơ hội này đâu! Sắc mặt của Lục Ly một lần nữa trở nên tái nhợt hơn mấy phần, trước đó hắn vẫn đang do dự có nên thực hiện theo kế hoạch của Viêm Hậu không, hiện giờ Hình Đế đã bịt kín con đường này trước rồi, hắn đã không còn đường để đi nữa rồi. Hắn đảo tròng mắt, sắc mặt lúc trắng lúc xanh. Thời gian dần dần trôi đi, trinh sát xung quanh ngày càng nhiều, đây đều là những trinh sát cấp thấp, bọn họ không sợ chết, chủ thần muốn giết bọn họ, bọn họ có thể chạy trốn được sao? Thay vì che giấu, chi bằng xuất hiện công khai, nếu như có thể thăm dò được tin tình báo hữu dụng, cũng có thể giảm bớt tổn thất cho tộc đàn, đến lúc đó cái chết của bọn họ cũng sẽ có giá trị hơn. Đám trinh sát bốn phía không ngừng truyền âm, đối với võ giả của Thiên Loạn Tinh Vực mà nói, Lục Ly trong lòng bọn họ rất có uy vọng, cũng khá là đáng thân. Mặc dù Thiên Loạn Tinh Vực có mấy lần đã bị Lục Ly liên lụy, nhưng bọn họ vẫn có cảm tình với Lục Ly, có cảm xúc tán thành, ngược lại có cảm xúc hoàn toàn căm thù đối với Hình Đế. Trong lòng bọn họ, Hình Đế chính là đại ma đầu tuyệt thế, vừa ra tay đã hủy diệt nhiều giới diện như vậy, giết chết nhiều sinh mạng như vậy, cho nên đám người họ đương nhiên hi vọng Lục Ly thắng rồi. Hiện giờ xem ra Lục Ly phải thua rồi? Còn bị ép phải chết? Lục Ly nhắm mắt trầm mặc, thời gian dần dần trôi qua, sắc mặt của Lục Ly ngày càng trở nên khó coi hơn, mặc dù bốn phía có số lượng trinh sát lên tới đơn vị hàng vạn, nhưng lại không có bất cứ trinh sát nào dám phát ra bất cứ âm thanh gì, đều đang chờ đợi quyết định của Lục Ly. Sau nửa canh giờ, Lục Ly mở to hai mắt, hắn trầm giọng nói: - Ta có thể tự sát, nhưng... ngươi làm thế nào đảm bảo được sau khi ta chết rồi, ngươi sẽ bỏ qua cho Viêm Hậu, bỏ qua cho Tiểu Bạch Tử, bỏ qua cho người nhà của ta? Chớ nói tới mấy lời giả dối kia, cũng không cần lập lời thề, mấy thứ đó không có ý nghĩa gì. Nếu như không có cách nào đảm bảo các nàng có thể sống sót được, vậy thì tại sao ta phải tự sát? Ta chi bằng báo thù cho các nàng ấy còn tốt hơn! - Không có cách nào đảm bảo! Hình Đế lạnh giọng nói: - Ta chỉ có thể lấy nhân cách của ta đảm bảo, bổn tọa bước từng bước từ tầng dưới chót lên, đã làm ra rất nhiều tội ác nặng nề, nhưng bổn tọa cơ bản đều là nói gì làm nấy!
Chương 5152 Chúng ta thắng rồi
- Bổn tọa vẫn luôn quang minh chính đại làm ác, không cần giấu giấu diếm diếm. Ngươi chết rồi, đám người Viêm Hậu không có lực uy hiếp đối với ta, ta có thể đưa đám người họ vào Thất Trọng Thiên, hủy diệt cửa vào Thất Trọng Thiên, như vậy ta cũng không thể vào được, đám người họ cũng không ra được. Ta chỉ có thể hứa với ngươi như vậy, ngươi cũng... không được lựa chọn, hoặc là ngươi chết, hoặc là đám người họ chết! Lựa chọn một cái cho bổn tọa đi! Lục Ly do dự không chắc chắn, hắn ngừng lại một chút rồi nói: - Tới cửa vào của Thiên Loạn Tinh Vực đi, ném Viêm Hậu ra ngoài, ngươi đứng giữa cửa vào, ta lập tức tự bạo! Hình Đế trầm ngâm, sau đó gật đầu nói: - Đồng ý! Vút! Hình Đế xách theo Viêm Hậu rất nhanh đã bay tới cửa vào của Thiên Loạn Tinh Vực, Lục Ly đi theo phía sau, đám trinh sát kia cũng nhanh chóng đi theo, đương nhiên bọn họ chỉ dám đi theo từ phía đằng xa. Bóng dáng của Lục Ly cách không xa Hình Đế ở cửa ra, chỉ chốc lát đã tới nơi, Hình Đế trầm giọng nói: - Ngươi đứng đó chớ di chuyển, thần niệm của ta sẽ luôn tập trung trên người ngươi, một khi cảm nhận thấy ngươi có gì khác thường, ta không thể đảm bảo Viêm Hậu sẽ an toàn đâu! - Được! Lục Ly đứng bất động cách cửa vào vạn dặm, Hình Đế tiến đến cửa ra, rất nhanh đã bay đi, sau đó Viêm Hậu đột ngột bị ném lên ra ngoài cách đó mấy vạn dặm. Mệnh cách chủ thần của Viêm Hậu vẫn còn bị phong ấn, cho dù muốn chạy trốn thì chắc chắn cũng không trốn đi xa được, còn bị thương rất nặng nữa. Hắn đứng giữa cửa vào, nếu Lục Ly không tự sát, muốn bảo vệ Viêm Hậu, thì tốc độ kia không nhanh bằng Hình Đế, hắn dễ dàng có thể đuổi theo được Viêm Hậu, sau đó đánh chết Viêm Hậu. - Nhanh! Thần niệm của Hình Đế quét tới, trên gương mặt của Lục Ly xuất hiện vẻ bất lực, âm trầm quát: - Hình Đế, hi vọng ngươi không nuốt lời, nếu không ta thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi! Ầm! Cơ thể của Lục Ly bỗng nhiên tỏa sáng chói mắt, từng luồng khí tức khủng bố bộc phát từ trong cơ thể của hắn ra ngoài, khiến đám trinh sát đuổi theo phía sau sợ tới mức hồn bay phách tán. Một luồng sáng chói mắt bỗng nhiên tỏa sáng, giống như mặt trời bạo nổ, cơ thể của Lục Ly giống như cột sáng chia năm xẻ bảy, hóa thành tro tàn. Ầm! Một âm thanh nổ vang cực lớn, khiến đám võ giả cách xa mấy trăm vạn dặm đều cảm thấy màng nhĩ bị chấn động đến chảy ra máu. Không gian bên kia xuất hiện một cái hố đen rất lớn, ít nhất mười vạn dặm xung quanh đều đã sụp đổ rồi, một làn sóng xung kích hình tròn khuếch tán chấn khiến đống phế thạch xung quanh trong hư không vạn dặm thành bột phấn. - Thật sự tự bạo rồi? Hình Đế mở trừng hai mắt, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc. Hắn mơ hồ nhìn xung quanh, sau đó quét thần niệm một lượt, cuối cùng còn nhắm mắt cảm ứng. Cảm ứng trọn vẹn hơn mười lần, trên gương mặt Hình Đế mới lộ ra vẻ vui mừng như điên. Trước đó hắn tấn công Lục Ly, có sát khí Cửu U tiến vào bên trong cơ thể của Lục Ly, đồng thời trong đó ẩn chứa ấn ký sức mạnh đặc biệt của hắn, dựa vào ấn ký này, hắn có thể dễ dàng truy tìm dấu vết linh hồn của Lục Ly. Viêm Hậu năm đó cũng như vậy, để lại ấn ký trong linh hồn của Lục Ly, có thể dễ dàng truy tìm vị trí của Lục Ly. Hiện giờ hắn cảm ứng không được linh hồn Lục Ly tồn tại, không cảm ứng được ấn ký kia nữa, như vậy có thể nói rõ Lục Ly đã hồn phi phách tán rồi. Nhưng ngẫm nghĩ lại, lực nổ khủng bố như vậy, chỉ có khi lực lượng chúa tổ bạo nổ mới có uy năng như vậy. Lực nổ mạnh khủng bố như vậy, linh hồn của Lục Ly sao có thể còn sống sót. - Ha ha ha ha! Hình Đế tùy ý cười vang, hắn chỉ tùy tiện uy hiếp một chút, vốn cho rằng Lục Ly sẽ không ngu ngốc như vậy, nào ngờ thực sự thành công rồi? Theo ý hắn trong một trăm người thì ít nhất có chín mươi chín kẻ sẽ không tự sát, không ngờ một người duy nhất lại bị hắn gặp được. - Lục Ly, ngươi quá ngu ngốc rồi... Viêm Hậu ở bên ngoài Thiên Loạn Tinh Vực không chạy trốn, ngược lại mọc ra một cái đầu, nàng ta cảm ứng được vụ nổ mạnh khủng bố kia, đồng thời cảm ứng được khí tức linh hồn của Lục Ly biến mất, ánh mắt của nàng ta trở nên ảm đạm đi. Giống như một đóa hoa tươi sắp suy tàn, chỉ trong nháy mắt đã ảm đạm không còn màu sắc. Nàng hiểu rất rõ Hình Đế, đại ma đầu không chuyện ác gì không làm như Hình Đế sao có thể nói lời giữ lời được? Như vậy không phải chuyện cười sao? Lục Ly là một người thông minh như vậy, lại hoàn toàn bị dọa vài câu mà tự sát rồi? - Ai, thôi vậy! Viêm Hậu khẽ thở dài, nàng ta cũng không muốn đấu tranh nữa, đấu tranh cũng không có ý nghĩa gì. Đấu tranh bao nhiêu năm như vậy, nàng cũng đã mệt mỏi rồi. Nàng chủ động bay về hướng Thiên Loạn Tinh Vực, nghĩ thử xem thương lượng lần cuối với Hình Đế như thế nào, xem xem có thể bảo vệ Viêm Hậu Giới hay không? Vút! Không gian bên trong dần dần lắng lại, nhưng những nơi sụp đổ bên trong không gian đó vẫn chưa được khôi phục, Hình Đế ngược lại đã không thể đợi kịp được nữa. Lực lượng chúa tể bảo vệ toàn thân, hắn bay tới hướng trung tâm không gian sụp đổ. Hắn vẫn muốn xác nhận một lần cuối cùng, lỡ như Lục Ly kim thiền thoát xác ẩn núp, còn chưa hoàn toàn chết thì sao? Viêm Hậu bay vào bên trong, nhìn thấu không gian đổ nát ở phía trước, trong mắt nàng hai giọt lệ rơi xuống. Lục Ly như vậy cũng quá ngu xuẩn rồi đi? Bị Hình Đế lừa mấy câu, vậy mà đã khù khờ mà tự sát rồi? - Ngu xuẩn? Viêm Đế bỗng nhiên hơi nhíu mày, nàng cảm thấy Lục Ly không nên ngu xuẩn như vậy, nếu như Lục Ly thực sự là kẻ ngu ngốc như vậy thì sao có thể đi tới ngày hôm nay? Lẽ nào Lục Ly thật sự có sắp xếp hậu chiêu? - Ha ha! Viêm Hậu rất nhanh liền cười khổ. Nàng có hơi suy nghĩ nhiều, vụ nổ khủng bố như vậy, Lục Ly cho dù có hậu chiêu thì chắc chắn cũng bị nổ thành tro, thần hồn câu diệt rồi.
Chương 5153 Chúng ta thắng rồi (2)
Vút! Hình Đế vòng tới vòng lui ở không gian sụp đổ, hắn phát hiện ra Viêm Hậu, nhưng không để ý tới. Viêm Hậu bị thương quá nặng, hiện giờ lực chiến đấu không được một phần mười, cho Viêm Hậu đánh lén cũng không giết chết được hắn. Sau khi Hình Đế điều tra mấy lần, trong lòng đã hoàn toàn yên tâm được rồi, xem ra Lục Ly đã chết rồi, cũng không còn bất cứ dấu vết tồn tại nào của hắn nữa. Vù! Vào thời khắc này, trong không gian bỗng nhiên dao động, sau đó một cánh tay từ trong hư không chui ra. Cái tay kia giống như sét đánh chộp tới cổ của Hình Đế, trên cánh tay kia lấp lánh sáng trắng, chính là lực lượng chúa tể. Cánh tay kia ở khoảng cách quá gần, Hình Đế căn bản không kịp phản ứng, cổ bị chộp lấy rất mạnh. Ầm! Trong hư không, cái tay còn lại xuất hiện, thay phiên đấm, ánh sáng của lực lượng chúa tể sáng lóe, mạnh mẽ đấm lên bụng của Hình Đế. Chủ nhân của đôi tay cũng chui từ trong hư không ra, Hình Đế nhìn thấy thân ảnh này giống như gặp ma giữa ban ngày, không kiềm chế được mà gào thét: - Đây... làm sao có thể? - Hả? Viêm Hậu đã bị kinh động, ánh mắt nhìn tới, sau đó vẻ mặt cũng bàng hoàng không dám tin tưởng. Nàng nhìn thấy Lục Ly chui từ trong không trung ra, dùng một tay chộp tới cổ của Hình Đế, cái tay còn lại biến thành nắm đấm, dùng tốc độ nhanh như sét đánh nện lên bụng của Hình Đế. Ầm! Bên ngoài thân người của Hình Đế là chiến giáp lực lượng chúa tể, nhưng bị một quyền này đấm trực tiếp nổ nát, lực lượng chúa tể chấn động, công kích tới mệnh cách chủ thần của Hình Đế. - Chết đi.... Hình Đế rống giận, hai tay luân động nắm đấm, cũng vận chuyển một lượng lớn lực lượng chúa tể, mạnh mẽ nện lên đầu của Lục Ly, nhưng Lục Ly không quan tâm, luân động nắm đấm tiếp tục tấn công tới mệnh cách chủ thần trong bụng của Hình Đế. Ầm! Ầm! Hai nắm đấm va chạm, đầu của Lục Ly nổ tung, vị trí bụng của Hình Đế cũng nổ tung, mệnh cách chủ thần đã bị một quyền mạnh mẽ của Lục Ly đánh, một vết nứt giống như mạng nhện xuất hiện, khí tức của Hình Đế trên thân người lập tức trở nên suy yếu, máu tươi không ngừng tuôn trào từ bên trong miệng. Đầu của Lục Ly nổ tung, nhưng đối với Lục Ly mà nói không đáng là gì, linh hồn của hắn lúc này đã sớm tiến vào bên trong cơ thể, cơ thể không đầu tỏa sáng lấp lánh, một quyền nữa một lần nữa đánh tới mệnh cách chủ thần của Hình Đế. Ánh mắt của Hình Đế lộ ra vẻ sợ hãi, gào thét: - Lục Ly, dừng lại! Ta đầu hàng, ta nhận thua, chỉ cần không giết ta, cái gì cũng bàn được! Vừa nói dứt lời, một quyền của Lục Ly một lần nữa mạnh mẽ nện tới, Hình Đế lần này bị thương quá nặng, không thể bảo vệ cơ thể được rồi. Toàn bộ năng lượng của hắn đều tập trung tới bảo vệ mệnh cách chủ thần, cơ thể bị một quyền của Lục Ly đánh nát, mệnh cách chủ thần cũng bị đánh bay, thêm mấy vết nứt nữa. Vù! Lục Ly xoay chuyển suy nghĩ rất nhanh, hắn bay vút lên, tập trung lượng lớn lực lượng chúa tể, mạnh mẽ đánh tới mệnh cách chủ thần của Hình Đế đang chạy trốn. - Không.... Ầm! Một tiếng gào thét sợ hãi truyền từ bên trong mệnh cách chủ thần ra, sau đó mệnh cách chủ thần trực tiếp bị nổ nát, chia năm sẻ bảy. Năng lượng cuồng bạo một lần nữa khiến không gian sụp đổ, làn sóng xung kích mãnh liệt lan tỏa bốn phương tám hướng, từng đám mây đen tf hư không xung quanh ùa tới, lôi long tàn phá ngược, mưa, mưa đá, bông tuyết bay xuống ông trời lại một lần nữa bắt đầu ""khóc"" rồi. Hình Đế, đã chết! Nhìn mưa đá, bông tuyết rơi xuống khắp nơi xung quanh, trinh sát và các võ giả xung quanh đều bối rối. Nội dung vở kịch này lật ngược lợi hại quá, bọn họ đều không thể nào chấp nhận được, cũng không cách nào hiểu được. Khi nãy Lục Ly không phải đã tự bạo rồi sao? Sao lại sống lại rồi? Vụ nổ lợi hại như vậy, Lục Ly vậy mà còn có thể sống được. - Giả chết? Viêm Hậu cũng không nghĩ ra được, vẻ mặt ngu ngơ. Vụ nổ mạnh mẽ khủng bố như vậy, hơn nữa khi nãy khí tức linh hồn của Lục Ly còn hoàn toàn biến mất, đến nàng cũng không cảm ứng ra được, Lục Ly làm cách nào có thể sống lại được? - Không đúng.... Nội tâm Viêm Hậu dao động, trước kia linh hồn của Lục Ly cũng từng biến mất một lần, đã có một lần, thì có thể có lần thứ hai. Đôi mắt của nàng xoay chuyển, trong lòng vẫn còn có chút không thể hiểu được nổi. Khi nãy Lục Ly đã đi đâu? Vì sao nàng không cảm ứng tới được, lẽ nào Lục Ly đã rời đi tới một thế giới khác rồi? Vút! Lục Ly bay vút tới, đứng trước mặt Viêm Hậu. Hắn và Viêm Hậu nhìn nhau trong chốc lát, trên gương mặt lộ ra nét cười vui tươi, nói: - Đại nhân, chúng ta... thắng rồi! - Thắng rồi? Viêm Hậu hơi ngẩn ra, khóe miệng nhếch lên thành đường cong, lộ ra nụ cười mỉm, sau đó đường cong ngày càng lớn hơn, cuối cùng trở thành nụ cười tươi sáng lạn, giống như hoa đua nở khắp vùng núi hoang dã, đẹp không sao tả xiết được. Cả người nàng lúc này đều thả lỏng, trong miệng không ngừng thì thào: - Thắng rồi? Chúng ta thắng rồi? Chúng ta... thắng rồi! - Lục Ly, xem ra ngươi sau đó ngưng tố ra không phải là một giới diện, mà là một thế giới, một thế giới giống như đúc với thế giới này! Bên trong đình ở phía sau núi Thiên Ma thành, Viêm Hậu Giới, Viêm Hậu ngồi xếp bằng, Lục Ly thì ngồi phía đối diện, còn Tử Hề ở bên cạnh bưng trà dâng nước cho hai người, Tiểu Bạch ngồi ở một bên gặm linh quả. Viêm Hậu khựng lại nói: - Thế giới kia của ngươi sau khi đã trôi qua mấy chục vạn năm, mấy trăm vạn năm rồi, rất có thể sẽ diễn hóa thành một đại thế giới hoàn toàn mới, mà lực lượng mạnh nhất trên đại thế giới hẳn là lực lượng chúa tể, đây mới thực sự là lực lượng thế giới. Xem ra Hình Đế nói không sai, lực lượng của thế giới chúng ta thật ra là lực lượng giới diện, có chút khác biệt so với lực lượng chúa tể. Lục Ly như suy nghĩ điều gì đó, có rất nhiều thứ hắn không hiểu rõ lắm, hiện giờ dưới sự phân tích của Viêm Hậu đã có một số manh mối.
Chương 5154 Hậu ký
Trận chiến cuối cùng đó, hắn thật sự đã giả chết, bởi vì hắn có được lực lượng chúa tể, chỉ cần linh hồn không tiêu tán, hắn có thể ngưng tụ ra một cơ thể mới bất cứ lúc nào. Cơ thể da thịt ban đầu đã tự bạo rồi, linh hồn hắn trong nháy mắt tiến vào thế giới bên trong cơ thể hắn, sau đó lợi dụng lực lượng chúa tể trọng sinh lần nữa ngưng tụ ra một cơ thể mới. Kim thiền thoát xác, chết đi sống lại. Hình Đế lợi dụng bản thể giả mê hoặc hắn, chế trụ Viêm Hậu, còn hắn lợi dụng cái chết giả mê hoặc Hình Đế, đột ngột tấn công đánh chết Hình Đế. Hắn không dễ bị lừa như vậy, hắn có thể đi tới được bước đường ngày hôm nay, nếu như thật sự ngu xuẩn như vậy thì đã sớm chết đi không biết bao nhiêu lần rồi. Hình Đế vừa chết, cả thế giới đều thái bình, toàn bộ chủ thần bên phía Hình Đế đều đã chết rồi, một số Đại Viên Mãn còn lại muốn bao giờ xử lý đều có thể. Hiện giờ chủ thần chỉ còn có ba người là Viêm Hậu, Tử Hề, Tiểu Bạch, khác loài như hắn không tính, bởi vì hắn cũng không có mệnh cách chủ thần, không phải chủ thần, hắn có thể có được lực chiến đấu như vậy là bởi vì hắn có lực lượng chúa tể vô cùng lớn. - Viêm Hậu, nếu như chiếu theo lời ngươi nói, cùng với lời giải thích trước kia của Hình Đế, nếu như sau trăm vạn năm thế giới này của ta thật sự có thể diễn hóa ra đại thế giới, có thể sinh ra vô số giới diện, sinh ra vô số sinh linh, vậy thì ta không phải biến thành Thần Sáng Thế rồi sao? - Nếu như tất cả đây đều là sự thật --- vậy thì điều Hình Đế suy đoán khá có lý, nói không chừng thế giới này lúc này và thế giới trong cơ thể của ta thật ra đều là muối bỏ biển, bên ngoài còn có vô số đại thế giới... Lục Ly ném ra một câu hỏi, Viêm Hậu, Tử Hề và Tiểu Bạch đều trầm mặc. Lời Hình Đế nói vốn chỉ là dự đoán, mà thế giới bên trong cơ thể của Lục Ly một khi phát triển thành đại thế giới thì sẽ thật sự chứng thực lời dự đoán kia. Bên ngoài có thể còn sẽ có vô số đại thế giới, vô số sinh linh, vô số Đại Viên Mãn, vô số chủ thần, thậm chí có thể sẽ còn có Thần Sáng Thế giống như Lục Ly chăng? - Có lẽ vậy! Viêm Hậu thở dài một hơi, nói: - Mặc kệ bên ngoài có cái gì, ta không muốn ra ngoài nữa, chắc hẳn cũng không ra được. Hiện giờ thiên hạ thái bình rồi, thế giới này cũng có ngươi trấn thủ, từ nay về sau cho dù có sinh ra chủ thần, nếu như muốn làm Hình Đế thứ hai thì ngươi cũng có thể trấn áp được, cho nên từ nay về sau chúng ta sẽ không còn có rắc rối nữa, ta cũng không quản gì nữa, nhàn hạ mà sống qua ngày, những việc còn lại Lục Ly ngươi đi xử lý đi... Trong lời nói của Viêm Hậu ẩn chứa sự mệt mỏi và sự giải thoát, tranh đấu nhiều năm như vậy, bị đè nén nhiều năm như vậy, lo lắng sợ hãi bao nhiêu năm như vậy, hiện tại thiên hạ cuối cùng đã thái bình rồi, rốt cuộc không cần lo lắng điều gì nữa. Đối với một Viêm Hậu điềm tĩnh không thích tranh đấu mà nói, đây chính là kết cục tốt nhất. - Ha ha! Tiểu Bạch nhìn lên bầu trời, khuôn mặt ngập tràn ý chí chiến đấu. Hắn híp mắt, mong chờ nói: - Lão đại, đợi cho thế giới của ngươi diễn hóa thành công rồi, đợi lực chiến đấu của ngươi tăng vọt gấp trăm lần, đợi ngươi có thể phá vỡ hàng rào của thế giới này rồi, ngươi dẫn ta ra ngoài dạo chơi được không? Chúng ta đi tới đại thế giới bên ngoài xem thử, chúng ta đi gặp chủ thần ở bên ngoài, Thần Sáng Thế ở bên ngoài, có lẽ sẽ có một ngày lão đại ngươi có thể trở thành chúa tể Chí Tôn thực sự của đại thế giới chăng? - Đến lúc đó rồi nói tiếp đi! Lục Ly cười khổ một tiếng, nói: - Đợi thế giới bên trong cơ thể ta hoàn toàn diễn hóa cũng cần ít nhất trăm vạn năm, trăm vạn năm sau lỡ như ngươi đã già đến mức không đi được thì sao? Lỡ như ngươi cũng không muốn ra ngoài nữa thì sao? - Sao có thể được? Tiểu Bạch không phục kêu lên: - Ta chính là chủ thần đấy, trường sinh không chết, mãi mãi sẽ không già. Ta mặc kệ, dù sao nếu lão đại ngươi ngày nào đó muốn ra ngoài phiêu lưu, thì phải dẫn ta theo. Ta muốn để cái tên Lục Tiểu Bạch này truyền đi khắp tất cả đại thế giới, khiến hàng tỉ chủ thần khi nghe tới cái tên Lục Tiểu Bạch này đều bị hù dọa đến mức run rẩy! - Ừ! Tử Hề đặt ấm trà xuống, nhìn Lục Ly nói: - Lục ca ca, Tử Hề cũng muốn đi, Lục ca ca đi đâu, Tử Hề liền đi tới đó. ... Mười năm sau, Thiên Việt Giới. Hai bóng dáng lóe lên trên bầu trời, chỉ chốc lát đã vọt ra khỏi Thiên Việt Giới, rất nhanh đã tới một tiểu giới diện. Hai bóng dáng một lớn một nhỏ, lớn là một thanh niên bạch y, tuấn vĩ bất phàm, nhưng biểu lộ có chút hèn mọn, bỉ ổi, co rụt đầu quan sát bốn phía. Đứng sau hắn là một nam hài nho nhã, dáng vẻ chỉ có bảy, tám tuổi. Đứa nhỏ kéo y phục của người thanh niên kia, tò mò hỏi: - Tiểu Bạch thúc thúc, tại sao ngươi phải chạy vậy? Dì Sư Sư có đáng sợ như vậy sao? Ngươi có phải đánh không lại dì ấy không? Chi bằng ta kêu cha ra tay, cha lợi hại lắm, đại ma đầu Hình Đế cũng đánh không lại hắn đâu! - Cái rắm ấy! Thanh niên mở to hai mắt nói: - Ta mà sợ Kỳ Sư Sư? Lục Tiểu Bạch ta chính là người đứng thứ hai trong thiên hạ, ngoại trừ cha ngươi ta đánh không lại ra, ai cũng không phải đối thủ của ta. Ta nói với nhóc điều này nhé, Bạch thúc thúc của nhóc ấy mà, muốn tìm một mỹ nữ nhân tộc, Kỳ Sư Sư mặc dù xinh đẹp, nhưng nàng ta là thú, nàng ta là một con hồ ly, ta không thể nào lấy một con hồ ly được. Ta không phải đánh không lại nàng ta, chỉ là sợ nàng ta cứ dây dưa với ta thôi. Lục Già, nhóc nghe rõ cho ta, sau này ngươi trưởng thành rồi, cũng không thể lấy tiên thú yêu thú, biết chưa? - Ồ! Đứa nhỏ có cái hiểu có cái không khẽ gật đầu, sau đó xoay chuyển tròng mắt đen láy xinh đẹp mấy vòng, nói: - Tiểu Bạch thúc thúc, nếu chúng ta đã ra ngoài rồi, vậy chúng ta đi chơi đi. Bình thường mẫu thân cũng không cho phép ta chạy loạn. Thiên Việt Giới chơi không vui, ta muốn đi tới Đấu Thiên Giới, chúng ta đi tới đại địa Thần Châu Bắc Mạc kia, đi tới bộ lạc Địch Long kia đi. Ta nghe mẫu thân nói, nàng và cha cùng lớn lên ở đó, cũng nhặt được Tiểu Bạch thúc thúc ở đó về, ta muốn tới đó chơi. - Cái gì gọi là nhặt về? Tiểu Bạch trợn trắng mắt nói: - Ta là chủ động theo cha của nhóc, ta khi đó mặc dù vừa mới được sinh ra, nhưng ta liếc mắt nhìn thấu được lão đại bất phàm. Đương nhiên... Bạch thúc thúc của nhóc chính là Thôn Thiên Thú, cũng vô cùng lợi hại, cha nhóc khi đó cũng rất yếu, nếu như không có ta, cha nhóc đã sớm chết tám trăm lần rồi... - Đừng nói nữa, Tiểu Bạch thúc thúc! Lục Già kéo y phục của Tiểu Bạch, nói: - Nhanh chóng dẫn ta đi tới Đấu Thiên Giới chơi một chút đi. - Muốn đi cũng được! Tiểu Bạch xoa cằm, nói: - Khi về nhóc nói phải nói với Lộ Nhi tỷ tỷ của nhóc, bảo nàng gả cho ta, thế nào? - Tiểu Bạch thúc thúc, thúc không biết xấu hổ sao? Lục Già thở phì phò nói: - Ngươi là thúc thúc của ta, đó là tỷ tỷ của ta, Lộ Nhi tỷ tỷ sao có thể gả cho ngươi được? Đến lúc đó ta phải gọi nàng là tỷ tỷ, hay là gọi nàng là thẩm thẩm đây? Hơn nữa dì Sư Sư đối tốt với thúc như vậy, thúc cưới Lộ Nhi tỷ tỷ, vậy dì Sư Sư sẽ thương tâm lắm. Chi bằng... hai người cưới đi? Nhưng nói như vậy, Lộ Nhi tỷ tỷ nên gọi dì Sư Sư là gì đây? - Nhóc nói cũng có lý, quả thật có hơi loạn nhỉ? Tiểu Bạch nắm tóc, có chút bực bội khua tay, nói: - Thôi vậy, thôi vậy, nữ nhân thật phiền phức, ta không muốn ai cả. Đi, đi thôi, dẫn nhóc tới Đấu Thiên Giới chơi! Vút! Hai bóng dáng lóe lên trên khoảng trời, biến thành hai chấm đen, nhanh chóng biến mất trên bầu trời phương xa. ...
Chương 5155 Phiên ngoại 1: Linh tiểu thư
Lần đại chiến chủ thần thứ ba đã trôi qua ba trăm năm, Tiên vực khôi phục lại sự ổn định phồn vinh. Tiên vực vẫn có chín đại cảnh vương, nhưng cảnh vương thời kỳ đầu ngoại trừ Đấu Cảnh Vương ra thì còn lại đều đã đổi người hết cả. Bắc Vương thành, Bắc Cảnh! Bắc Vương thành một lần nữa được xây dựng lại, công trình được xây dựng càng hùng tráng, càng có khí thế hơn so với trước kia. Chiếm cứ tòa thành trì này và vùng Bắc Cảnh rộng lớn chính là Tinh Hoàng, còn có gia tộc Tinh Hoàng. Tinh Hoàng vẫn có hậu nhân, gia tộc bọn họ ở trong một mảnh đại lục của Viêm Hậu Giới, mảnh đất này bị Tinh Hoàng sử dụng đại thần thông phong ấn lại, tộc nhân không được đi ra ngoài, nên người ngoài không biết tới mà thôi. Trận chiến chủ thần đại thắng, Viêm Hậu không quản chuyện gì, Tử Hề và Tiểu Bạch thuộc phe Lục Ly, cho nên cả đại thế giới đều do Lục Ly quyết định. Lục Ly ném quyền quản lý cho Lục Linh, Lục Linh đương nhiên sẽ không khách khí, trước khi giới diện Tứ Trọng Thiên trở lên chưa được khôi phục, địa bàn tốt như Tiên vực này khẳng định phải chiếm được. Lục Ly không ra tay, Tiểu Bạch liền đi một chuyến, đám bộ hạ cũ của Viêm Hậu bên trong Thiên Ma thành cũng ra ngoài. Đám người cảnh vương Trung Cảnh bị đám người Tiểu Bạch chém giết, sau đó gia tộc các đại cảnh vương cũng bị đuổi giết, cảnh vương Đấu Cảnh vì có quan hệ với Kỳ Sư Sư, còn có về sau vương Đấu Cảnh chủ động truyền âm cho Lục Ly, cho nên Lục Ly chỉ nói ra một câu, Lục Linh đương nhiên liền chú ý một chút tới Đấu Cảnh vương. Gia tộc Tinh Hoàng đều chuyển ra ngoài, đã trở thành tân quý của thành Bắc Cảnh. Gia tộc Tinh Hoàng đã sống ở bên trong Viêm Hậu Giới mấy chục vạn năm rồi, thế hệ trước đã có rất nhiều người chết, thế hệ trẻ tuổi đều không được chứng kiến sự phồn hoa ở bên ngoài, vừa ra ngoài đều đã vui đến mức quên trời quên đất rồi. Đương nhiên cũng xuất hiện rất nhiều tụi con nhà giàu! Tinh Duệ chính là người nổi bật trong số đó, đương nhiên vị này cũng có vốn để làm công tử quần là áo lượt, chưa tới ngàn năm tuổi mà hiện đã là cảnh giới vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Là đệ nhất thiếu gia của Tinh gia, là hậu bối Tinh Hoàng rất coi trọng, cho rằng khả năng đột phá được đến Đại Viên Mãn đạt tới bảy phần. Bên cạnh Bắc Vương thành có một vệ thành, tên là Bắc Đấu thành. Lúc này, bên trong một trang viên rực rỡ, Tinh Duệ cùng với mấy vị công tử cùng nâng chén nói cười, trong đại điện một hàng nữ tử chủng tộc kỳ lạ mặc y phục lụa mỏng manh đang nhẹ nhàng nhảy múa, bên cạnh mỗi vị công tử còn có hai đại mỹ nhân thiên kiều bá mị, trên cái bàn trước mặt thì được bày đầy linh quả và quỳnh dịch cấp cao, một bàn này chắc hẳn có thể cho người thường ăn được cả nghìn năm rồi. Vút! Bỗng nhiên ở bên ngoài có một bóng người bay vào bên trong, vừa tiến vào liền quỳ một gối xuống, gào khóc nói: - Duệ thiếu, đã xảy ra chuyện, Vũ thiếu gia... chết rồi! - Cái gì? Đám công tử Tinh Duệ ngây ngẩn cả người. Vũ thiếu gia trong lời người kia nói đương nhiên không phải Vũ Dương, mà là đường đệ Tinh Vũ của Tinh Duệ. Tinh Duệ sửng sốt một lúc, bóng người lóe lên xuất hiện trước mặt tên kia, túm lấy cổ áo hắn, phẫn nộ quát: - Ngươi nói cái gì? Người hầu kia cảm nhận được sát khí bùng lên ngút trời của Tinh Duệ, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, lắp bắp nói: - Vũ thiếu gia, hắn... hắn bị giết rồi, khi nãy có người tới báo tin, bị giết ở núi Bắc Nghiệp rồi! - Núi Bắc Nghiệp? Con ngươi của Tinh Duệ trở nên lạnh lẽo, kinh ngạc nói: - Bên đó chính là tuyệt địa, lão thất qua đó làm cái gì? Người hầu nhìn Tinh Duệ mấy lần, muốn nói lại thôi, Tinh Duệ liền tát một cái, phẫn nộ quát lên: - Có cái gì thì nói cái đó, ấp a ấp úng, ta giết ngươi đấy! - Hình như là vì... Linh tiên tử! Người hầu ấp úng nói: - Vũ công tử đuổi theo Linh tiên tử tới núi Bắc Nghiệp, sau đó mấy quân sĩ cùng đi theo Vũ công tử trốn về đây, nói Vũ công tử đã bị giết ở núi Bắc Nghiệp. Tinh Duệ khẽ quát nói: - Linh tiên tử? Băng sơn mỹ nhân gần đây rất có tiếng kia? Là Linh tiên tử giết lão thất? - Vâng... Người hầu khẽ gật đầu, một vị công tử ở bên cạnh đứng dậy, nói: - Duệ thiếu, việc này phải lập tức báo cáo lại cho gia tộc đi, để gia tộc triệu tập cường giả qua đó băm nữ nhân kia thành trăm mảnh! - Không cần! Tinh Duệ phất tay áo nói: - Nữ nhân kia nghe nói có chút quan hệ với Lục gia! Nghe nói là bằng hữu với Lộ tiểu thư, cho nên việc này không thể báo cáo lại cho gia tộc được, nếu không bên trên áp xuống thì e là thù này của lão thất không báo được. Lão lục đi gọi Cổn thúc tới đây, có Cổn thúc đi cùng ta là đủ rồi. Nữ nhân này nghe nói là một băng sơn mỹ nhân đấy, đến cả lão thất cũng dám giết, lần này ta phải khiến nàng ta trở thành nữ thi băng sơn!