Nhưng khi bọn họ đuổi đến, lần lượt phát hiện phía trước đều có một võ giả chạy trốn, hơn nữa thực lực cũng không mạnh, đều là Đế Cấp. Bọn họ điên cuồng bay vút đi, cảm ứng phía sau có khí tức cường đại, lập tức ngừng lại, thần tình kinh hãi nhìn cường giả đuổi theo. - Không phải! Hai cường giả sắp đại viên mãn lần lượt tra xét, phát hiện không phải thân ảnh của Lục Ly, hai người này hoàn toàn không phải. Bọn họ đột nhiên tâm động, có loại cảm giác không ổn, giống như… bị lừa? Có hơi giống điệu hổ ly son? Vù! Người chí cường bên trái nắm tay Đế Cấp đang chạy trốn, nắm cổ hắn nói: - Ngươi vì sao ở đây? Là ai sai khiến ngươi? - Là một đại nhân! Cả người Đế Cấp kia lạnh run, hắn giải thích: - Có một đại nhân cho ta một trăm triệu thiên thạch, sau khi hắn bóp nát ngọc phù, ta phải lập tức bay theo đường này. Đại nhân, không liên quan chuyện của ta, ta chỉ muốn kiếm chút thiên thạch. Ầm! Nguyên lực trong tay người chí cường chợt lóe, trực tiếp bóp chết Đế Cấp này. Sau đó hắn quay đầu bay về đường cũ. Nếu Lục Ly sử dụng kế điệu hổ ly sơn, vậy khẳng định có mưu đồ. Hắn có thể mưu đồ gì? Chỉ có thể là Thánh Hoàng phía sau. Một người chí cường khác cũng tỉnh ngộ, cũng lập tức quay đầu. Bọn họ rất nhanh gặp mười mấy Thánh Hoàng đang đuổi theo, mười mấy Thánh Hoàng cảm thấy kỳ quái, không biết hai người chí cường vì sao không đuổi theo nữa? Rầm rầm rầm! Không gian phía xa nổi dậy sóng gió, tiếp theo truyền đến tiếng kêu thảm thiết. Hai cường giả sắp đại viên mãn biến sắc, một người chí cường nổi giận mắng: - Quả nhiên bị điệu hổ ly sơn rồi, đuổi theo! Hai người chí cường lập tức đuổi theo với tốc độ nhanh nhất. Tốc độ bọn họ quá nhanh, sau năm hơi thở đã chạy đến chiến trường. Chỉ là chờ sau khi bọn hắn đi qua, bọn họ chỉ nhìn thấy ba thi thể, còn có một Thánh Hoàng bị thương nặng, giờ đây nằm hôn mê trên mặt đất, còn có một Thánh Hoàng bị thương. - Lục Ly đâu rồi? Người chí cường Lang Đinh Tộc rống giận, Thánh Hoàng bị thương lập tức trầm quát: - Chạy trốn sang bên kia, mới vừa đi! - Đuổi theo! Hai người chí cường phóng nhanh ra, Thánh Hoàng còn lại đuổi theo một đường, chỉ để lại bốn Thánh Hoàng tới thu thập chiến trường, chăm sóc hai người bị thương. Tốc độ hai người chí cường đạt đến cực hạn, đuổi theo một đường. Thần niệm bọn họ cực lực tìm kiếm, nhưng không phát hiện được gì. Bọn họ đuổi theo mấy chục ngàn dặm, vẫn không thể phát hiện hành tung của Lục Ly. - Không đúng. Một người chí cường đột nhiên tỉnh ngộ, hắn trầm quát: - Tốc độ Lục Ly không thể nào nhanh hơn chúng ta như vậy. Hắn hẳn là không đi về phía này, hắn rất có thể ẩn núp gần đó, sau đó lại giết người. Bang bang bang! Mấy miếng ngọc phù bản mạng giắt bên hông một Thánh Hoàng vỡ vụn, hắn kinh hô: - Đề Tổ, bọn lão Hô đã chết rồi! - Quả nhiên là quỷ thần khó lường! Hai người chí cường liếc nhau, trong con ngươi đều là bất ngờ, chẳng lẽ Lục Ly có thể tránh thoát tra xét của bọn họ? Nếu thật là như thế, một khi Lang Đinh Tộc và Lư Tộc khai chiến với Lục Ly, vậy thật sự nguy hiểm. Một mình Lục Ly thật sự có thể tàn sát một đại tộc. - Tản ra, bao vây! Một người chí cường trầm quát: - Nếu gặp được Lục Ly, các ngươi không cần khai chiến, cuốn lấy hắn từ xa là được, chờ chúng ta đến. - Dạ! Một đám cường giả lĩnh mệnh, biến thành hình quạt bao vây chiến trường, đáng tiếc chờ bọn họ ngoài năm thi thể kia, cũng không có gì. Lục Ly lại mất tích, bọn họ cũng không phát hiện được gì trên đường. Lục Ly vừa rồi quả thật không đi xa, hắn ở gần đó, trực tiếp tiến vào pháp giới. Hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng thế giới bên ngoài, chờ hai người chí cường kia đi rồi, hắn đợi một lát, xuất hiện đánh chết năm Thánh Hoàng. Cường giả giao chiến, nháy mắt quyết định sinh tử. Lục Ly gắng chống lại công kích mấy cường giả, lợi dụng Tử Thần Dịch và Hủy Diệt Thần Dịch, cộng thêm thân thể cường hãn, trực tiếp đánh chết năm Thánh Hoàng kia. Giờ đây, hắn cũng không đi xa, bởi vì hắn bị thương, hơn nữa nếu đào tẩu, dễ dàng khiến hai cường giả sắp đại viên mãn tập trung vào, đến lúc đó trốn vào pháp giới dễ dàng bị phát hiện. Hắn rất nhanh khôi phục lại thân thể, cũng không đi tra xét, chỉ lẳng lặng chờ đợi. Bên ngoài, hai cường giả sắp đại viên mãn cảm thấy đau trứng, bọn họ đuổi theo hay là không đuổi theo đây? Nếu đuổi theo thì đuổi về phía nào? Tách ra truy đuổi hay truy đuổi cùng nhau? - Truy đuổi! Cuối cùng, cường giả Lang Đinh Tộc hạ lệnh, chết nhiều Thánh Hoàng như vậy, không thể nào không truy đuổi. Cho dù toàn bộ Thánh Hoàng chết hết, bọn họ cũng phải đuổi theo, bằng không lại nhận thua như vậy? Bọn họ cũng không cam lòng. Bọn họ tách nhau ra, đuổi theo, còn chia làm hai đội, phân biệt do mỗi một cường giả sắp đại viên mãn mang đội, đuổi giết trong phạm vi mấy ngàn vạn lý này. Bọn họ tìm kiếm xung quanh, có thám báo ở đây, toàn bộ bị bọn họ xua đuổi rời đi. Người chí cường Lang Đinh Tộc tuyên bố, ai dám đến gần phạm vi này, giết chết hết. Hai người chí cường có cảm giác, Lục Ly còn đang ẩn núp ở trong địa vực này. Bởi vì bọn họ cảm giác khí tức của Lục Ly biến mất tại nơi này. Bọn họ không tin Lục Ly có thể lặng lẽ, vô thanh vô tức chạy ra khỏi khu vực này. Đáng tiếc, tìm suốt hai ngày, bọn họ cũng không phát hiện dấu vết gì. Cuối cùng hai người chí cường hạ lệnh, chia ra tìm kiếm. Bọn họ muốn dẫn xà xuất động, xem Lục Ly có ra tay hay không. Chỉ qua nửa ngày, rắn đã ra xuất động, Lục Ly quyết đoán ra tay, một Thánh Hoàng khi đi ngang qua không gian ngoài pháp giới, hắn vọt ra, nháy mắt đánh chết Thánh Hoàng này. Vù! Sau khi giết, Lục Ly lập tức bay ra xa, sau khi tiềm hành ngàn dặm lại tiến vào pháp giới. Không bao lâu, hai người chí cường bay vụt đến, bọn họ điên cuồng tìm kiếm hành tung của Lục Ly. Thánh Hoàng còn lại cũng chen chúc đến, sau đó tìm kiếm xung quanh, Lục Ly lập tức ra tay, lại diệt sát một Thánh Hoàng, tiến vào pháp giới tại chỗ. Không bao lâu, hai cường giả sắp đại viên mãn trở lại, nhìn thấy Thánh Hoàng bị xé xác, hai người chí cường sắp điên rồi.
Chương 4422 Cúi đầu
Bọn họ đoán không sai, Lục Ly ẩn núp gần đây, Lục Ly đánh chết cường giả hai tộc dưới ánh nhìn của hai người bọn họ, nhưng bọn họ vẫn không tìm thấy được Lục Ly. Loại cảm giác như muốn phát điên, sắp khiến bọn họ sụp đổ. Bọn họ điên cuồng công kích mặt đất xung quanh, nổ mặt đất xung quanh thành khe rãnh thật lớn, ý đồ nổ tung Lục Ly. Vẫn không có! Sau khi nổ loạn mười mấy canh giờ, phạm vi trăm vạn lý cũng không còn mảnh đất hoàn hảo, bọn họ vẫn không tìm thấy Lục Ly. Cuối cùng người chí cường Lang Đinh Tộc vô lực vung tay nói: - Lui đi, lấy thiên thạch đi tìm phân đà Tử Thần. Lần này… nhận thua đi! Lang Đinh Tộc gần đây muốn tìm đại tộc đấu một trận, biểu hiện cường đại của bọn họ, Tử Thần đúng lúc đụng phải, Lang Đinh Tộc muốn thử một lần. Lại không ngờ tộc này không thể chạm vào, Tử Thần phái một hổ con đi ra, nâng hổ chưởng vỗ nát xúc tua Lang Đinh Tộc và Lư Tộc vươn ra. Lư Tộc nhận thua, chủ động mang thiên thạch đi tìm phân đà Tử Thần, muốn Tử Thần giúp bọn họ truy đuổi thủ phạm. Đồng thời Lư Tộc cũng thả ra tin tức, đã đạt thành giải hòa với Tử Thần, sẽ không tìm Tử Thần gây sự nữa. Ý tứ giải hòa đã đại biểu cúi đầu! Tuy trận chiến với Lục Ly không công khai, cũng không có tra xét, nhưng không hề nghi ngờ là Lục Ly chiến thắng. Lục Ly chiến thắng hơn sáu mươi cường giả Lư Tộc và Lang Đinh Tộc, hoàn toàn áp chế bọn họ, khiến bọn họ chủ động cúi đầu. Tin tức này truyền ra, uy danh của Lục Ly lại tăng lên, các loại tin tức rất nhanh truyền ra, Lục Ly lại bị rất nhiều đại tộc và cường giả liệt vào đối tượng không thể trêu chọc. Vũ Dương và Vũ Phệ đều rất kinh ngạc, không ngờ việc này lại có kết cục như vậy. Phương pháp của Lục Ly nhìn thô bạo lại đơn giản, vậy mà phi thường hữu hiệu, dễ dàng giải quyết vấn đề. Việc này vốn là một chuyện phiền toái, xử lý thế nào cũng rất khó được song phương vừa lòng. Cho dù bọn Nhung Hoàng ở đây cũng thật đau đầu. Cho dù một đầu sỏ lại đây thì sao? Còn có thể ép Lang Đinh Tộc và Lư Tộc ra sao? Lang Đinh Tộc và Lư Tộc vốn không có việc gì lại tìm việc gây sự. Nguyên lão Lư Tộc kia, Tử Thần vẫn luôn theo dõi, muốn bắt hắn thật nhẹ nhàng, lúc trước không bắt là không thể cúi đầu, nếu bị Lư Tộc ức hiếp, vậy Tử Thần về sau không cần làm việc nữa… Chỉ tốn nửa tháng, nguyên lão kia đã bị bắt trở về, cũng không cần Lục Ly động thủ. Lục Ly giao nguyên lão này cho Lư Tộc, việc này hoàn toàn chấm dứt. Lục Ly bọn họ trở về, Vũ Dương đi theo, Vũ Phệ ở lại xử lý sự vụ. Sau khi Lục Ly trở về, cũng không về Lục phủ mà trực tiếp đến báo cáo ở Nguyên Lão Đường. Nhung Hoàng đi phương bắc, gần đây, nguyên lão tọa trấn gọi là Húc Hoàng, hắn phi thường vừa lòng việc xử lý lần này của Lục Ly. Chín đại đầu sỏ cũng đến, có đánh giá rất cao với hành động của Lục Ly. Vốn Lục Ly nghĩ không có việc gì nữa, đang chuẩn bị cáo từ, Húc Hoàng từ đâu vứt ra một phần hồ sơ, nói: - Phía tay nam có một sự kiện, Nguyên Lão Đường của chúng ta gần đây tương đối bận rộn, nếu không ngại, chuyện này mời Tuần Tra Sử đi nơi này xem xét thử? Lục Ly nhướng mày, Tuần Tra Sử không phải không có việc gì làm sao? Vì sao nhiều việc vặt như vậy? Nếu mỗi sự kiện đều tìm hắn xử lý, vậy hắn cái gì cũng không cần làm, mỗi ngày đều giúp Tử Thần xử lý sự vụ. Tuy trong lòng khó chịu, Lục Ly vẫn tiếp nhận hồ sơ, hắn lật xem một hồi, không thoải mái trong lòng giảm bớt một chút. Việc này thật hơi khó giải quyết, Thánh Hoàng bình thường quả thật không giải quyết được, phải cần trưởng lão chấp pháp hay Lục Ly, hoặc đầu sỏ đi qua. Bởi việc này liên quan đến một đại tộc. Trong một nơi của Tử Thần tìm thấy một gốc thần dược cực phẩm, đây cũng không phải cực phẩm bình thường mà là thuộc loại mười vạn năm khó gặp. Nhưng loại thần dược này đang nở hoa, nếu chờ hoàn toàn khai hoa kết quả, thu lấy hoa quả còn có thể nghĩ biện pháp đào tạo vài gốc thần dược như vậy, cho nên Tử Thần phát hiện thần dược này cũng không lập tức ngắt lấy. Không may bên đó có thám báo một đại tộc phát hiện, lập tức báo cáo đại tộc. phía Tử Thần triệu tập mười mấy Thánh Hoàng đi qua, giờ đây bị cường giả đại tộc bao vây. Địa phương đó nói đây là địa bàn của đại tộc kia, đại tộc kia lại nói thần dược này bọn họ rất nhiều năm trước đã phát hiện rồi, vẫn chờ cây trưởng thành kết quả. Đây rõ ràng là nói bậy, bởi vì xung quanh thần dược này không có võ giả gì bảo hộ, thần dược như thế sao không được cường giả và quân đội bảo hộ? Cho nên song phương bắt đầu cãi cọ, đại tộc kia tạm thời không động thủ, nhưng rất có xu hướng định động thủ. Cho nên cần cường giả bên này đi qua trấn áp. Nếu không không chỉ thần dược bị đoạt lấy, Thánh Hoàng kia cũng sẽ bị giết. Không hề nghi ngờ, uy danh của Lục Ly hiện tại thật thích hợp đi trấn áp. Về ý nghĩa nào đó, lực uy hiếp của Lục Ly còn vượt qua đầu sỏ Tử Thần. Húc Hoàng thấy Lục Ly không nói lời nào, cười cười nói; - Lục Tuần Tra Sử, vốn việc này không cần ngươi ra mặt… Nhưng hiện tại chúng ta không đủ nhân thủ. Nếu ngươi không đi, vậy chỉ có thể mời một đầu sỏ qua đó. - Ta đi! Lục Ly ngẩng đầu cười nói: - Ta là một phần tử của Tử Thần, Tử Thần trợ giúp ta rất nhiều, Tử Thần có việc sao ta có thể khoanh tay đứng nhìn? Ta đi về trước một chuyến, ngày mau sẽ khởi hành. - Ân, vất vả rồi! Húc Hoàng gật đầu nói: - Thái độ của chúng ta là phải giành được gốc thần dược kia. Cho dù phải khai chiến với Ngoan Tộc. Đại tộc này chỉ có hai cường giả sắp đại viên mãn, muốn diệt bọn họ thật nhẹ nhàng. - Ta đã hiểu! Lục Ly nghe câu như thế thì an tâm, như vậy hăn xử lý cũng không cần lưu giữ gì. Hắn xoay người rời đi, trở về Lục phủ một lát, nói lại tình huống của Lang Đinh Tộc, lại nói với bọn họ hắn lập tức phải đi một chuyến đến Ngoan Tộc. Mọi người trong nhà không nói gì thêm, dù sao có được và trả giá là có quan hệ. Tử Thần cho Lục Minh nhiều như vậy, Lục Ly khẳng định phải trả giá lớn tương đương.
Chương 4423 Vô Cực Đảo
Lục Ly nghỉ ngơi một ngày, mang Vũ Dương tiếp tục hành trình, một đường truyền tống qua, tốn mười ngày, bọn họ đã đến một đại giới diện gần Ngoan Tộc. Gốc thần dược này không ở giới diện Ngoan Tộc mà ở trong tiểu giới diện gần Ngoan Tộc, là khi một Tử Thần chấp hành nhiệm vụ, ngoài ý muốn phát hiện. Lục Ly mang theo Vũ Dương và hai Thánh Hoàng, không dừng lại, trực tiếp cưỡi chiến thuyền bay đi tiểu giới diện, thám báo Tử Thần nơi này liên hệ bọn họ, báo lại tình huống bên kia. Bên kia vẫn chưa đánh nhau, đại tộc này có lẽ cũng lo lắng, không dám đắc tội quái vật lớn Tử Thần. Nhưng thần dược này thật là thuộc phạm vi thế lực bọn, chắp tay dâng cho người khác thật thiệt thòi. Ít nhất cũng phải được bồi thường một chút. Cho nên vẫn bao vây Thánh Hoàng của Tử Thần, rỏ ràng muốn đàm phán với Tử Thần, đạt được ít bồi thường. Tốn ba ngày, bọn Lục Ly tiến vào giới diện này, Lục Ly cũng không ẩn thân, nghênh ngang mang theo bọn Vũ Dương đi vào, sau đó bay vào chỗ Vô Cực Hải. Vô Cực Hải này kỳ thật là một hiểm địa, nơi này có rất nhiều động vật biển cường đại, nếu đến gần sẽ bị động vật biển công kích. Đương nhiên giờ đây, động vật biển xung quanh đại đạo trong Vô Cực Hải đều bị dọa chạy, bởi vì Ngoan Tộc triệu tập hơn ba mươi Thánh Hoàng, còn có hơn mười vạn quân đội, bao vây hết đảo này. Sau khi tiến vào giới diện này, Lục Ly để Vũ Dương thả ra chiến thuyền, hơn nữa vươn cờ, phía trên viết thật to chữ “Lục”, hắn mang theo Vũ Dương và hai Thánh Hoàng đứng trên sàn thuyền, bay thẳng lên đại đảo. - Lục Ly! Vũ Dương đứng lên người Lục Ly, sờ mũi, cảm thấy có hơi không thích hợp, hắn nói: - Chúng ta vẫn còn là Tử Thần sao? Ta sao cảm giác không giống một sát thủ? Sát thủ đều hành tẩu trong tối, làm việc đáng khinh. Hai lần xử lý sự tình này, Lục Ly đều gióng trống khua chiêng, giống như hận không thể để người trong cả thiên hạ biết đến Lục Ly hắn. Khó tránh khỏi khiến Vũ Dương cảm giác không được tự nhiên… Lục Ly cười ảm đạm nói: - Thủ đoạn gì không quan trọng, chỉ cần có thể đạt mục đích, thì đó là Tử Thần đủ tư cách! Trong Vô Cực Đảo, mười mấy Thánh Hoàng tụ lại trong sơn cốc nhỏ. Ngoài sơn cốc nhỏ này có sương khói vàng nồng đậm, sương khói này rõ ràng có kịch độc. Nhưng bên trong sơn cốc không có sương khói, trong sơn cốc có một gốc thực vật màu tím bảy lá, gốc cây này sáng mờ nhàn nhạt, tạo ra sương khói màu vàng kia. Mười ba Thánh Hoàng vây quanh thực vật màu tím này, thực vật nhỏ này đã sắp nở hoa, có lẽ chờ kết quả cần hơn một tháng, cho nên đám Thánh Hoàng Tử Thần này chỉ có thể chờ ở đây. Cường giả Ngoan Tộc không tiến vào đảo nhỏ. Tòa đảo này tuy lớn, nhưng cường giả bên ngoài có thể dễ dàng tập trung thần niệm vào trong. Nếu bọn họ muốn giết, vậy chỉ cần một hơi thở. Mười ba Thánh Hoàng không chút kinh hoàng, thân là Tử Thần, đã sớm nhìn thấu, bọn họ cũng không tin Ngoan Tộc dám động thủ với bọn họ. Dưới trả thù điên cuồng của Tử Thần, Ngoan Tộc sẽ không còn tồn tại nữa. Vù! Không trung phía bắc vang lên tiếng xé gió, vô số quân đội và cường giả ngoài đảo chú ý, mười ba Thánh Hoàng trong sơn cốc đều mở mắt. Vô số thần niệm quét qua chiến thuyền kia. Khi bọn họ nhìn thấy chữ “Lục” thật lớn trên lá cờ chiến thuyền. Quân đội xung quanh lộ vẻ kinh hoàng, ngay cả trong mắt Thánh Hoàng cũng lộ ra vẻ sợ hãi. Đùng đùng đùng! Tất cả Thánh Hoàng trong sơn cốc đều đứng lên, trên mặt lộ vẻ kích động. Vị Lục Tuần Tra Sử này bọn họ nghe danh đã lâu, không ngờ đại nhân vật Tử Thần phái ra lại là Lục Ly. Lục Ly cũng không ở trên sàn thuyền, chỉ có bọn Vũ Dương đứng trên sàn thuyền. Chiến thuyền rất nhanh bay tới, đến phía trước đại quân ngoài đảo nhỏ. Tuy đại quân xung quanh thật sợ hãi, nhưng vẫn rất nhanh vây quanh lại, bao vây chiến thuyền. Vũ Dương và hai Thánh Hoàng đứng trên sàn thuyền, nhưng không chút sợ hãi, binh là lá gan của tướng, tướng là hồn của binh, Lục Ly ở trong khoang thuyền, bọn họ không chỗ nào sợ hãi. Ngoan Tộc bay tới mười mấy Thánh Hoàng, một Thánh Hoàng hơi khom người hỏi: - Xin hỏi đây là Lục Ly, Tuần Tra Sử giá lâm? Lục Ly không đi ra, nhưng truyền ra một câu: - Mang theo quân đội của ngươi nhường đường, ta muốn vào đảo! Thanh âm của Lục Ly thật bình tĩnh, lại mang theo ngữ khí chân thật đáng tin. Ngạo mạn của hắn chọc giận cường giả Ngoan Tộc, đôi mắt mười mấy Thánh Hoàng lạnh xuống, nguyên lão kia hừ lạnh nói: - Lục Tuần Tra Sử, ngươi đến đàm phán hay đến tuyên chiến? - Nếu trong mười hơi thở tránh đường, vậy có thể đàm phán! Thanh âm Lục Ly lạnh như băng truyền ra: - Nếu mười hơi thở vẫn chưa mở đường, vậy đừng trách ta không khách khí, hiện tại bắt đầu đếm! Bừa bãi, bá đạo, không ai bì nổi! Đây là cảm giác Lục Ly mang đến cho tất cả Ngoan Tộc. Ngay lúc này, trên người Ngoan Tộc tuôn ra sát khí. Xung quanh bọn họ là đại tộc, luôn chỉ có bọn họ ức hiếp chủng tộc còn lại, vẫn không có võ giả nào dám ức hiếp, làm nhục bọn họ. Nhưng không có Ngoan Tộc nào dám động thủ, lúc này, ngoài đảo an tĩnh quỷ dị, ngay cả tiếng hít thở cũng không có. Nếu không phải Lục Ly lên tiếng, bọn họ khẳng định đã sớm xung phong liều chết, dùng máu tươi và sinh mệnh bảo vệ vinh quang của Ngoan Tộc. Nhưng mà hắn là Lục Ly! Uy danh rộng như trời biển, vòng sáng cường đại của hắn khiến tất cả Ngoan Tộc cảm thấy áp lực vô tận. Hồng Tộc từng khai chiến với Lục Ly, hiện tại đã hoàn toàn phong tộc. Về sau Hổ Tộc đối địch với Lục ly, bị bắt ký hiệp ước. Ngay trước đó không lâu, Lư Tộc và Lang Đinh Tộc muốn uy hiếp Tử Thần, bị Lục Ly một mình áp đảo. Tồn tại mạnh mẽ như vậy, xác định Ngoan Tộc bọn họ có thể trêu chọc sao? - Tránh ra! Sau năm hơi thở, đại nguyên lão Ngoan Tộc nghiến răng nghiến lợi, rống lớn lên. Thanh âm này giống như rống ra từ trong yết hầu. Cường giả và quân đội gần đó đều thở dài, đều thối lui sang hai bên, tránh ra một đường lớn. Vù!
Chương 4424 Vô Cực Đảo (2)
Chiến thuyền chậm rãi đi về phía trước, bay vào trong hải đạo. Vũ Dương và hai Thánh Hoàng đứng thẳng thắt lưng, trên mặt đều là vẻ ngạo nghễ. Giờ đây bọn họ cảm giác bọn họ không phải sát thủ hành tẩu trong bóng tối mà càng giống như kỵ sĩ kiêu ngạo. Chiến thuyền đi vào đảo, một Thánh Hoàng Ngoan Tộc lập tức bay đi, rõ ràng muốn báo cáo với tộc đàn. Quân đội tiếp tục phong tỏa đảo nhỏ, chiến thuyền xông vào sơn cốc, thân mình Lục Ly dần hiện lên, mang theo bọn Vũ Dương đi xuống. - Bái kiến Lục Tuần Tra Sử đại nhân! Mười mấy Thánh Hoàng tỏ ra sùng bái, quỳ xuống một gối, tuy Lục Ly trẻ tuổi hơn bọn họ nhiều, nhưng thế giới này tôn kính cường giả, không thể nghi ngờ Lục Ly là một cường giả. Một cường giả khiến bọn họ tâm phục khẩu phục. Lục Ly vung tay áo, ánh mắt nhìn gốc thần dược kia, hắn hỏi: - Còn mất bao lâu? - Khoảng nửa tháng! Một Thánh Hoàng Tử Thần bẩm báo, Lục Ly hơi gật đầu, lưu lại một câu rồi biến mất: - Các ngươi tiếp tục bảo hộ đi, nửa tháng sau ta sẽ mang bọn ngươi rời đi! Sau khi Lục Ly nói xong, thân mình đột nhiên biến mất tại chỗ, biến mất không thấy tăm hơi. Mười ba Thánh Hoàng này đều cảm ứng, sau đó vẻ mặt kinh hãi. Nghe đồn Lục Ly có tiềm ẩn thuật quỷ thần khó lường, xem ra quả nhiên danh bất hư truyền, Lục Ly biến mất trong hư không, bọn họ hoàn toàn không cảm ứng được dấu vết gì. Cường giả Ngoan Tộc bề ngoài vẫn tập trung thần niệm trong sơn cốc, tra xét thấy cảnh tượng này cũng hết hồn. Lời đồn quả nhiên không giả, tiềm ẩn thuật của Lục Ly thật biến thái, sợ là cả Thiên Loạn Tinh Vực này, ngoài cường giả đại viên mãn, không ai tìm thấy được hắn. Nhóm Thánh Hoàng Tử Thần hoàn toàn yên tâm, có Lục Ly ở đây, Ngoan Tộc dám đụng đến bọn họ? Chỉ cần nửa tháng, cây này kết quả, bọn họ thu thần dược, lập tức có thể rời khỏi. - Hy vọng đừng quá phức tạp... Vũ Dương ngồi xếp bằng trong sơn cốc, tuy hắn phi thường tín nhiệm Lục Ly, nhưng hắn cũng không hy vọng có gì ngoài ý muốn. Mỗi lần Lục Ly thể hiện uy phong quả thật rất uy phong, cũng rất oai hùng, nhưng lần nào cũng hết hồn, không cẩn thận sẽ xảy ra chuyện lớn. Lục Ly không để ý tình huống bên ngoài, có tình huống, Vũ Dương sẽ bóp nát ngọc phù thông tri hắn. Hắn đang tu luyện trong pháp giới, linh hồn hắn cần bồi dưỡng, thân thể hắn vẫn còn không gian tiến bộ. Hắn đồng thời tự hỏi, con đường tu luyện tương lai của hắn. Đối với chiến lực hiện tại hắn thật thỏa mãn, nhưng nếu có thể tiếp tục tăng lên, có thể diệt sát phần lớn cường giả sắp đại viên mãn, vậy không thể nghi ngờ hắn sẽ càng thêm thích ý, Lục gia sẽ càng an toàn. Sau khi đạt đến chiến lực kia, hắn có cơ hội trở thành đầu sỏ Tử Thần, dùng lực lựng Tử Thần, Lục gia sẽ phát triển rất nhanh. Hắn cũng có thể trở thành một trong những đầu sỏ của Thiên Loạn Tinh Vực, đến lúc đó không có cường giả nào uy hiếp được na toàn của Lục gia. Nếu thật sự có thể đạt đến trình độ như vậy, cả đời hắn cũng xem như đáng giá rồi. Hắn sẽ không trêu chọc thị phi nữa, an tĩnh đợi ở trong Tử Thần, nhàn nhã sống hết đời này. Hắn cũng không phải người đặc biệt khát vọng, đặc biệt có dã tâm. Hắn từng có chìa khóa tiến vào Tiên Vực. Hắn lại căn bản không có tâm tư nghiên cứu, cũng chưa bao giờ nghĩ tiến vào Tiên Vực. Hiện tại chìa khóa hủy diệt trong Hủy Diệt Chi Nhãn, hắn lại càng không thèm để ý. Nếu có thể hạnh phúc an khang, hắn tuyệt không nguyện làm chuyện điên cuồng. Sau nửa tháng, Ngoan Tộc vẫn không hề có động tĩnh, điều này khiến nhóm nguyên lão của Tử Thần đều yên tâm. Nếu lúc trước không động thủ, vậy về sau cũng sẽ không có cam đảm động thủ? Một tháng này, thần dược bắt đầu kết quả, nửa tháng, quả đã chín, hai ngày nữa có thể bắt đầu ngắt lấy. Ngay lúc này, Ngoan Tộc bên ngoài đột nhiên có động tĩnh. Bịch! Vũ Dương nhìn thấy chiến thuyền xa xa, còn có rất nhiều khí tức của cường giả, Vũ Dương bóp nát ngọc phù, thần niệm cường đại của Lục Ly quét qua. Hả? Trên chiến thuyền, Lục Ly phát hiện hơi thở hơi quen thuộc. Hắn cau mày lại, trên mặt lộ ra vẻ âm hàn, thân mình hắn chợt lóe lên, ánh mắt nhìn thần dược hỏi: - Thần dược này có thể ngắt lấy chứ? - Có thể là có thể! Một nguyên lão nói: - Nhưng hiện tại hạt giống chín vẫn không nhiều lắm, nếu có thể đợi thêm hai ngày là tốt nhất! - Ngắt lấy! Lục Ly dùng ngữ khí đáng tin chân thật nói: - Lập tức! Lục Ly đã tạo thành quyền uy tuyệt đối trong lòng bọn họ, một nguyên lão không nói hai lời lấy ra bình ngọc, mạnh mẽ thu vào gốc thần dược kia, sau đó hai tay dâng lên cho Lục Ly. Lục Ly không chút khách khí, đặt trên người hắn càng an toàn hơn, ánh mắt hắn nhìn mọi người nói: - Bọn họ mời công tử Yểm Tộc đến đây, nếu tình huống không đúng, các ngươi tiến vào thần khí không gian của ta, ta mang bọn ngươi rời đi. - Tuân mệnh! Một đám Thánh Hoàng khom người, Lục Ly vung tay lên, Vũ Dương lấy ra chiến thuyền, toàn bộ Thánh Hoàng bay lên chiến thuyền, chiến thuyền chậm rãi bay ra ngoài đảo. Chiến thuyền còn chưa bay ra, đã bị một quân sĩ ngăn lại, cùng lúc đó, mấy chục Thánh Hoàng bay ra, bao vây bốn phía chiến thuyền. Một Thánh Hoàng Ngoan Tộc nâng tay nói: - Các ngươi không thể đi, lưu lại đồ vật này đi. Lục Ly đứng trên sàn thuyền, không để ý đến nguyên lão này, ánh mắt nhìn chiến thuyền từ xa bay đến. Nhìn thấy một hoa bào công tử đứng trên sàn thuyền, phía sau hoa bào công tử đứng một loạt cường giả Yểm Tộc, toàn là Thánh Hoàng, ít nhất hơn mười người. Ha ha ha! Công tử còn chưa đến gần đã cười ha ha, tiếng cười phi thường thờ thẫn, khiến người ta cảm thấy thân thiết, giống như lão hữu. Chiến thuyền bay qua, công tử kia chắp tay nói: - Vệ bái kiến Lục Tuần Tra Sử! Vươn tay không đánh người tươi cười, Lục Ly hơi gật đầu nói: - Chào Vệ công tử? Không biết ngươi có quan hệ gì với Diên tiểu thư? - Đó là đường tỷ của ta! Vệ công tử cười tủm tỉm nói: - Lúc trước nghe nói ở Thái Hoang Cốc, Lục Tuần Tra Sử đã cứu đường tỷ của ta? Vệ tạ ơn Lục Tuần Tra Sử ở đây.
Chương 4425 Vệ công tử
Lục Ly nhún vai tỏ vẻ không sao, hỏi: - Vệ công tử vì sao đến đây? Vệ công tử vẫn duy trì tươi cười, nói: - Vì một gốc thần dược mà đến, tộc vương Ngoan Tộc nói bọn họ có một gốc thần dược, bọn họ bán cho ta, cho nên ta cố ý đến hái. Quả nhiên... Ánh mắt Lục Ly lộ ý cười, Ngoan Tộc không dám chống lại hắn, không dám cướp đoạt thần dược, lại không cam lòng buông tha như vậy, cho nên muốn dùng biện pháp ghê tởm Lục Ly. Đưa thần dược này cho cường tộc có thể chọc đến Lục Ly, không thể nghi ngờ Yểm Tộc tuyệt đối có thể trêu chọc nổi Lục Ly. Lục Ly khẽ lắc đầu nói: - Vệ công tử, thật đáng tiếc, thần dược này thứ nhất là do Tử Thần phát hiện trước, thứ hai thần dược này đã bị ta thu thập, cho nên thần dược này không thể nào giao ra. Tươi cười trên mặt Vệ công tử không giảm, cũng không có tức giận gì, cười nói: - Nơi này là địa bàn của Ngoan Tộc, dựa theo lẽ thường hết thảy nơi này đều là của Ngoan Tộc. Ta cũng đã thanh toán thiên thạch, nếu ngươi không đưa, ta xem đây là khiêu khích của ngươi đối với Yểm Tộc ta. Ta không hy vọng xảy ra chuyện như vậy, ta thật hy vọng làm bạn với Lục Tuần Tra Sử. Tươi cười trên mặt Lục Ly biến mất, vẻ mặt lạnh lùng nói; - Từng ở Thái Hoang Cốc, nếu không phải ta, lão tổ tông nhà các ngươi cũng không có biện pháp trở về cố thổ an táng. Ta còn cứu Diên tiểu thư nhà các ngươi. Nhưng Diên tiểu thư về sau còn lấy oán báo ơn, Yểm Tộc các ngươi đều không nói đạo lý như vậy sao? Làm bạn với Yểm Tộc các ngươi, ta cũng không có hứng thú. Ngươi đừng giả mù sa mưa, muốn thần dược, trực tiếp giành là được. Đương nhiên... một khi các ngươi động thủ, ta cũng không cam đoan có thể xảy ra chuyện gì. Lục ly đột nhiên cuồng bạo, khiến bọn Vũ Dương phía sau cạn lời, đây chính là Yểm Tộc! Cường tộc đệ nhất Thiên Loạn Tinh Vực, hoàn toàn xứng đáng là vương giả, khai chiến với Yểm Tộc! Tuy không biết cuối cùng Tử Thần sẽ thế nào, nhưng ít ra thắng không được, hơn nữa sẽ tổn thất thảm trọng. - Ha ha ha! Vệ công tử cười ha hả, tươi cười trên mặt cũng biến mất, hắn lạnh giọng nói: - Lục Ly, ngươi quả nhiên bừa bãi, tự đại, không ai bì nổi như lời đồn. Ngươi cho là một mình áp đảo một Hổ Tộc, một Lang Đinh Tộc, ngươi sẽ là chúa tể cả Thiên Loạn Tinh Vực này sao? Là có thể hoành hành không cố kỵ sao? Yểm Tộc chúng ta bất đồng với bọn họ, Yểm Tộc chúng... ngươi không thể trêu vào! - Ta chọc được hay không, ngươi có thể thử xem! Thần khí không gian trong tay Lục Ly sáng ngời, bọn Vũ Dương đều bị hắn thu vào, hắn vươn ngón tay, ngoắc ngoắc nói: - Đến đây đi, muốn thần dược, vậy trước giết chết ta. Nhưng ta cũng nói trước, bất kỳ ai đối địch với ta, ta sẽ không quản cái gì, giết trước nói sau. Vệ công tử này có thấy Vô Cực Đảo này phong thủy không tồi, ta thấy thích hợp an táng ngươi! Lục Ly vừa nói xong, không khí xung quanh phá lệ ngưng trọng, giương cung bạt kiếm. Quân sĩ xung quanh chậm rãi lui về sau, giống như sợ trễ một chút sẽ bị đám cường giả này xé rách. Trên người Vệ công tử đằng đằng sát khí, chậm rãi nâng tay lên, ánh mắt nhìn chằm chằm Lục Ly. Thánh Hoàng phía sau cũng lấy ra binh khí, chờ Vệ công tử ra lệnh một tiếng sẽ phóng về phía Lục Ly. Nhóm cường giả Ngoan Tộc đều thật hưng phấn, tộc vương bọn họ từng có một ít giao tế với Vệ công tử. Lần này hắn mời Vệ cộng tử đến đây là vì tranh giành lại mặt mũi. Chỉ cần Vệ công tử khai chiến với Lục Ly, mặc kệ kết cục thế nào, ít nhất Ngoan Tộc tìm lại được mặt mũi. Đương nhiên, bọn họ cũng hơi khẩn trương. Lỡ như Vệ công tử chết tại đây, Yểm Tộc chất vấn xuống, bọn họ không biết giải thích thế nào với Yểm Tộc. Nhưng Lục Ly dám giết Vệ công tử sao? Nếu hắn thật sự dám giết, Yểm Tộc không chỉ tiêu diệt hắn, Tử Thần có lẽ phải bị bình định. - Giết! Tay của Vệ công tử cuối cùng vẫn dùng sức chém ra, mười Thánh Hoàng phía sau hắn chạy nhanh ra tám người, giống như lợi kiếm liều chết đến Lục Ly. Trong ánh mắt bạo ngược, nội tâm quân sĩ cường giả Ngoan Tộc trở nên rung động. Vù! Lục Ly vô thanh vô tức biến mất, giống như biến mất khỏi thế giới này, chiến thuyền của hắn bị mấy cường giả công kích thành bột mịn. Không gian xung quanh cũng chấn động kịch liệt, nhưng không thấy chấn bay Lục Ly ra ngoài, Lục Ly hoàn toàn biến mất. Tám Thánh Hoàng kia lập tức nhìn quét xung quanh, công kích bốn phương tám hướng, xem Lục Ly có ẩn núp gần đó hay không, như vậy có thể chấn bay Lục Ly ra ngoài. - Tìm! Công kích một lát, cũng không có thân ảnh của Lục Ly, tám Thánh Hoàng này lập tức tìm kiếm bốn phương tám hướng. Khi bọn họ vừa mới rời đi, thân hình Lục Ly lại hiện ra, hắn phóng ra huyết mạch thần kỹ Thần Long Biến, thân mình hóa thành một lợi kiếm, điên cuồng xung phong liều chết đến Vệ công tử. Yểm Tộc không kém thần dược, cho dù thần dược cao nhất Yểm Tộc cũng có. Yểm Tộc lại càng không vì một gốc thần dược phát sinh xung đột với Tử Thần. Nếu người mưu quyền của Yểm Tộc ngốc như vậy, cho dù Yểm Tộc cường thịnh thế nào, giờ đây cũng đã diệt tộc. Cho nên thật rõ ràng Vệ công tử đến đây là hành động một mình, cao tầng Yểm Tộc không biết. Nguyên nhân Vệ công tử đến đây không khó phỏng đoán, thứ nhất khẳng định là ngoại tộc tìm hắn, thứ hai là Vệ công tử cảm thấy khó chịu với Lục Ly, cũng hoặc là Vệ công tử muốn trấn áp Lục Ly, thắng uy danh vô song cho bản thân. Lục Ly nghĩ thông mấy chỗ mấu chốt này, cho nên hắn lười vô nghĩa với Vệ công tử, trực tiếp đánh, Vệ công tử cũng hạ lệnh động thủ. Lục Ly đã sớm chuẩn bị động thủ, mục đích của hắn thật rõ ràng, tự nhiên sẽ không đánh chết Yểm Tộc. Cho dù như vậy, Yểm Tộc cũng không muốn đối địch với Tử Thần, có lẽ cũng sẽ bị bắt động thủ, ít nhất một trận đại chiến là không thể tránh khỏi. Lục Ly mới vừa lên chức, tuy hắn không sợ Yểm Tộc, nhưng không muốn trêu chọc thêm phiền toái cho Tử Thần. Hiện tại hắn không phải một mình, phía sau còn có Lục gia, có Lục Minh. Nếu hắn trêu chọc phiền toái quá lớn cho Tử Thần, vậy hắn có chết hay không không biết, ít nhất cuộc sống Lục Minh sẽ rất khó khăn.