Mười bốn tên cấp Đế khác đã không thấy đâu, hiện trường nhiều thêm một ít hài cốt, nhìn bộ dạng có vẻ đều là cấp Đế, số lượng lại bằng với số cấp Đế mất tích, kết hợp với tiếng kêu thảm thiết vừa rồi... Sắc mặt Đại trưởng lão bỗng chốc chuyển vẻ sợ hãi, giờ mới qua bao lâu? Số cấp Đế đã chết đi quá nửa? Hơn nữa nhìn bộ dạng đám cấp Đế đào tẩu, tựa hồ ai nấy đều bị dọa cho ngu người? - Thánh Hoàng! Trong đầu Đại trưởng lão chớp qua một đạo ý niệm, chiến ý mất hết. Chỉ có Thánh Hoàng mới có thể giải thích hết thảy điều này, mặc dù hắn còn cách Thánh Hoàng chỉ khoảng nửa bước, nhưng thực lực sai biệt vẫn như giữa trời với đất. Rầm rầm rầm! Hắn liên tục phóng thích mấy lượt công kích cường đại, bức lui bọn Quan Dương, sau đó khoái tốc bay về nơi xa, đồng thời phát ra một tiếng hét lớn. - Rút lui! Tiếng hét lớn của Đại trưởng lão chính là tín hiệu rút lui, lập tức vô số Huyết tộc tứ tán ra khắp bốn phương tám hướng, cũng mặc kệ có hay không hung thú, cứ thế cắm cúi đào tẩu. Đáng tiếc Huyết Linh Nhi bố trí một ít mê trận, mê trận cũng đồng thời là huyễn trận, bởi thế rất nhiều Huyết tộc mặc dù muốn trốn, lại chỉ có thể bay tới bay lui, một mực đảo quanh không thoát ra được. Đại trưởng lão vừa trốn, chúng cấp Đế còn lại tự nhiên không dám dừng, vội cấp tốc đào tẩu, một ít tộc nhân Huyết tộc chạy ra được cũng khoái tốc trốn theo. Có thể chạy ra mê trận và huyễn trận đại đa số là Lục Kiếp, số võ giả Ngũ Kiếp còn lại gần như không thoát được. Chí ít có một ngàn bảy tám trăm Huyết tộc bị nhốt lại. - Chạy? Bọn Quan Dương không khỏi tiếc nuối, muốn đi truy sát lại phát hiện Lục Ly không nhúc nhích, bên kia còn có mười mấy cấp Đế, bọn hắn đuổi theo sợ là về không được. - Giết! Đã không thể đuổi, đám Huyết tộc còn sót lại tự nhiên tao ương, bọn Quan Dương có không ít huynh đệ chết ở trong tay Huyết tộc, đây chính là đại địch sinh tử, há có thể bỏ qua? Mấy tên cấp Đế đánh giết một đám võ giả Ngũ Kiếp và một ít Lục Kiếp sơ kỳ là chuyện dễ như trở bàn tay. Bọn Quan Dương cứ như mãnh hổ xuống núi, lần lượt xé xác từng tên Huyết tộc, chẳng mấy chốc, trên Tần Vân Sơn đã nhiễm đỏ máu tươi, khắp nơi toàn là chân cụt tay đứt. Một nén nhang sau, toàn bộ Huyết tộc bị đánh giết, Lục Ly để Huyết Linh Nhi đóng lại mê trận, hắn quét mắt nhìn một lượt, khẽ nhíu mày nói: - Giết người thì cứ giết, sao cứ phải làm cho máu tanh thế này? Rửa sạch hết đi! Đám Quan Dương ngơ ngác nhìn nhau, giết người sao có thể không máu tanh? Lại không phải chỉ dùng mỗi công kích linh hồn. Đương nhiên lời Lục Ly nói ra bọn hắn không dám chất vấn, vừa rồi Lục Ly công kích thế nào, bọn hắn đều nhìn ở trong mắt, một chiêu một cấp Đế, cứ thế nhẹ nhàng biến thành xương trắng, thủ đoạn khủng bố, quả thực chưa từng nghe thấy qua. Tần Vân Sơn nuôi rất nhiều hạ nhân, vừa ra lệnh một tiếng, những thị nữ kia dồn dập hành động. Bọn thị nữ này đều bị dọa sợ. Rốt cuộc lần này tới nhiều võ giả như vậy, khí tức ai nấy đều vô cùng khủng bố, các nàng tưởng mình sẽ chết chắc. Vốn rất nhiều thị nữ đều cho rằng Lục Ly không phải cường giả quá mạnh, chỉ là sau khi được chứng kiến chiến cuộc, ánh mắt các nàng nhìn Lục Ly đều trở nên có chút dị dạng. Có mấy nữ tử chủng tộc kỳ dị tương đối cởi mở, ánh mắt nhìn Lục Ly như muốn chảy nước. Các nàng không có thực lực quá mạnh, chỉ có thể dựa vào bán nhan sắc phụ dung cường giả, loại cường giả như Lục Ly không nghi ngờ chính là đối tượng mà các nàng muốn dựa vào nhất. Đáng tiếc Lục Ly nhìn đều không nhìn các nàng lấy một lần, cứ thế quay người tiến vào trong đại điện. Bên kia bọn Quan Dương đang quét dọn chiến trường, thu thập không gian giới chỉ của đám cấp Đế, sau đó Quan Dương còn phái một tên huynh đệ đi thăm dò xung quanh, xác định Huyết tộc đã lui mới tiến vào báo cáo. Quan Dương đặt tất cả không gian giới chỉ thu thập được lên bàn, Lục Ly nhàn nhạt liếc qua một cái liền thu vào, lần này không nhờ hắn bọn Quan Dương đều chết sạch. Bởi thế đây là hắn nên được, mặc dù hắn không thèm để ý chút tài phú này, nhưng ném cho bọn Quan Dương cũng không thích hợp, làm chủ tử thì phải thưởng phạt phân minh. Bịch! Quan Dương dẫn theo mấy tên huynh đệ trùng trùng quỳ xuống, thần sắc cung kính quát khẽ nói: - Đại nhân, sau này huynh đệ chúng ta giao mạng cho ngài, chúng ta lấy ngài làm đầu. … Huyết tộc rút lui, nhưng Lục Ly tin tưởng bọn chúng chắc hẳn sẽ ngóc đầu trở lại, đến lúc đó tới sẽ không phải chỉ một tên cấp Đế đỉnh phong, mà là ba tên. Nếu Thánh Sơn kịp thời khôi phục, Lục Ly hoàn toàn yên tâm, bằng vào Thánh Sơn, cấp Đế đỉnh phong căn bản không phá nổi. Vấn đề là hiện tại trong thời gian ngắn Thánh Sơn khẳng định không khôi phục lại được, chí ít cũng phải mất nửa năm, ai biết Huyết tộc sẽ lần nữa tấn công vào lúc nào? Bởi thế Lục Ly có chút ngập ngừng, băn khoăn liệu có nên rời khỏi đây. Nếu hắn phóng thích độc dược trên quy mô lớn, đánh giết ba tên cấp Đế đỉnh phong khẳng định không vấn đề, nhưng làm vậy không đáng. Rời khỏi đây, tuỳ tiện tìm một nơi nào đó chiếm sơn làm vua, đồng dạng có thể tiềm tu, chỉ cần Huyết Linh Nhi bỏ công lần nữa bố trận là được. Nhưng bọn Quan Dương chắc chắn không nguyện rời đi, nơi đây chính là căn cứ địa của bọn hắn, nơi đây còn có dược điền có thể dựng dục ra thần dược, chính là căn bản để bọn Quan Dương kiếm lấy thiên thạch, rời khỏi chỗ này, bọn hắn biết đi đâu kiếm thiên thạch bây giờ? Ngoài ra Lục Ly cũng ngại phiền toái, bởi thế sau một hồi trầm tư, hắn quyết định tạm thời trú đóng ở đây, chỉ cần đánh lui thêm một đợt tiến công, nơi này liền sẽ vững như thái sơn. Cấp Đế đỉnh phong Lục Ly không sợ, chỉ cần bị kịch độc dính lên, cấp Đế đỉnh phong vẫn chết như thường. Chỉ là tốc độ phản ứng của cấp Đế đỉnh phong rất nhanh, sẽ không dễ dàng trúng chiêu, bởi thế cần phải nghĩ thêm một ít cách. Lục Ly trầm ngâm, nghĩ nửa ngày cuối cùng tìm ra được một cách.
Chương 4172 Ngươi muốn làm gì?
Đó chính là bố trí một siêu cấp đại trận, vây nhốt mấy tên cấp Đế đỉnh phong kia lại, sau đó nháy mắt độc chết bọn hắn. Chỉ cần khiến bọn hắn không cách nào thoát đi trong thời gian ngắn, độc giết là điều hết sức đơn giản. Trận này tự nhiên không thể bố trí ở Tần Vân Sơn, mà phải bố trí ở bên ngoài Tần Vân Sơn, Lục Ly dặn dò bọn Quan Dương mấy câu, sau đó một mình rời đi Tần Vân Sơn. Hắn chọn một ngọn núi lớn ở phía tây các chừng vạn dặm, trước đó Huyết tộc từng tới từ hướng này. Hắn đứng trên núi lớn, quét mắt quan sát địa hình một lượt rồi phất tay nói: - Huyết Linh Nhi, bắt đầu đi! Trước đó Lục Ly đã hỏi qua Huyết Linh Nhi, yêu cầu chỉ cần vây khốn mấy giây, Huyết Linh Nhi nói không vấn đề, loại khốn trận như thế bố trí rất dễ dàng. Cấp Đế đỉnh phong tuy mạnh, nhưng ở phương diện bố trận Huyết Linh Nhi cũng là bậc Tông Sư, vây khốn quá lâu có lẽ sẽ tương đối khó, nhưng chỉ vây khốn mấy giây thì không thành vấn đề. Lục Ly xếp bằng tu luyện trong núi, Huyết Linh Nhi thì bố trí ở dưới núi. Nếu Huyết tộc không tiến công từ hướng này cũng không sao, đến lúc đó lại để bọn Quan Dương rút về hướng này, dụ địch tới đây là xong. Huyết Linh Nhi tiêu tốn mười ngày, bố trí ra hai đại trận, đoạn thời gian này bọn Quan Dương cũng không nghỉ ngơi, mà phát động hai nhãn tuyến an bài trước đó dò xét tình báo, nhất là tình hình phía Huyết tộc. Hai đại trận Huyết Linh Nhi bố trí ra, một cái là khốn trận, một cái là huyễn trận, huyễn trận này rất cường đại, muốn phá mở khẳng định cần không ít thời gian, đủ cho Lục Ly phát huy. Huyết Linh Nhi bố trí xong, Lục Ly lại không đi về mà đặt Thánh Sơn ở trong sơn động, đồng thời tiến vào trong Thánh Sơn tu luyện. Lục Ly tiến vào Thánh Sơn, bên trong Ly tiểu thư mở mắt ra, nhìn Lục Ly nói: - Lục Ly, quái thú khi trước là gì vậy? - Không biết! Lục Ly tùy tiện đáp một câu, liếc nàng nói: - Ngươi quản nhiều thế làm gì? Chẳng lẽ ngươi còn có thể đánh giết quái thú kia chắc? - Ngươi... Ly tiểu thư lần nữa nghiến răng nghiến lợi, nếu ánh mắt có thể giết người, sợ là Lục Ly đã bị nàng giết không biết bao nhiêu lần. Nàng hừ hừ một tiếng nói: - Ta hi vọng ngươi chú ý chút, phải biết ngươi mà chết, ta cũng không sống được. - Đừng nói ái muội vậy chứ! Lục Ly cười tà dị nói: - Nói cứ như thể ta mà chết rồi, ngươi liền tuẫn tình với ta vậy. - Phi! Ly tiểu thư nhướng mày, thần sắc âm hàn nói: - Ngươi còn muốn bản tiểu thư tuẫn tình với ngươi, nằm mơ! - Ái chà chà... Lục Ly nhíu mày nói: - Ba ngày không đánh, ngươi liền muốn lên phòng bốc ngói? Không chiếm được trái tim ngươi, nhưng ta có thể chiếm đoạt thân thể ngươi, có muốn thử không? Kể ra vóc dáng ngươi cũng được đấy, chậc chậc! - Ngươi... Vô sỉ! Ly tiểu thư tức tối đến thiếu chút phát điên, nhưng nhìn ánh mắt tán phát quang mang tà mị kia của Lục Ly, nàng không dám nói tiếp, sợ Lục Ly thật làm loạn, như vậy đời này của nàng coi như hủy. Nữ tử Hoang tộc nhìn trinh khiết rất nặng, nữ tử Hoang tộc không thể gả ra ngoài, chỉ có thể gả cho nội bộ Hoang tộc. Nhân khẩu Hoang tộc không nhiều, chia làm mấy mạch, dưới tình huống bình thường đều là thông hôn lẫn nhau. Nếu một nữ tử Hoang tộc không kiểm điểm, một khi truyền ra, vậy mạch bọn hắn đều chịu nhục chung. Bởi thế nữ tử Hoang tộc vô cùng bảo thủ, bình thường đừng nói Lục Ly ăn nói sỗ sàng như thế, dù chỉ tuỳ ý đùa giỡn mấy câu, vậy cũng là sinh tử đại thù. - Ha ha! Thấy Ly tiểu thư tức giận đến độ toàn thân phát run, Lục Ly lại bất giác dâng lên khoái ý. Hắn phát hiện mình rất thích đùa giỡn Ly tiểu thư, có lẽ là bởi thân phận Ly tiểu thư, cũng có lẽ là bởi gần đây tâm tình hắn tương đối đè nén. Rời khỏi Tam trọng thiên đã lâu vậy rồi, hắn không biết được bất cứ tin tức hay tình hình gì bên kia, mặc dù hắn bị Ma hóa, tính tình đại biến, nhưng quan ái đối với người nhà tộc nhân trong cốt tủy thì vẫn không biến mất, có lẽ đây là bản tính tiềm phục nơi sâu nhất trong linh hồn hắn. Hắn không biết tình hình bên kia, hiện tại còn chưa thể đi về, bởi thế trong lòng rất ngột ngạt. Cộng thêm không biết Hoang tộc có thể truy sát tới lúc nào, linh hồn luôn trong trạng thái căng cứng, tinh thần rất không thoải mái. Nhìn Ly tiểu thư vóc dáng thon thả, thần thái kiều mị trước mặt, trong người Lục Ly bất giác dâng lên tà hỏa. Trong lòng hắn không thoải mái, tự nhiên muốn phát tiết một phen, nếu có thể lăng nhục tiểu công chúa Hoang tộc thân phận tôn quý này, không nghi ngờ sẽ khiến hắn thống khoái lên nhiều. Muốn tiết ngoạn mỹ nhân này thì rất đơn giản, chỉ cần hắn dùng một giọt Tử Thần Dịch, phong ấn linh hồn Ly tiểu thư, nàng sẽ mặc cho hắn tùy ý đùa bỡn. - Ngươi, ngươi muốn làm gì? Ly tiểu thư cảm nhận được khí tức Lục Ly có gì đó không đúng, nàng ngẩng đầu nhìn lên, thấy tròng mắt đang bị thiêu đốt bởi dục hỏa kia, cả người khẽ run lên, gương mặt xinh đẹp bị dọa trắng bệch, run rẩy nói: - Ngươi, ngươi đừng làm loạn, chọc giận lão tổ tông nhà ta, dù ngươi có chạy đến chân trời góc bể, hắn cũng sẽ giết chết ngươi! Ông! Trên người Ly tiểu thư hiện ra chiến giáp màu đỏ, đồng thời vận chuyển Nguyên lực, tính chờ Lục Ly xông đến liền sẽ liều mạng. Nàng không cách nào tưởng tượng, nếu thất thân vào tay Lục Ly, cuộc sống sau này sẽ thế nào? Liệu có phát điên hay không? Liệu có cần tự sát? Đối với nữ tử Hoang tộc nữ tử, trinh khiết còn quan trọng hơn cả tính mạng, nếu không còn trong trắng, quay lại tộc đàn cũng sẽ chỉ mang đến nhục nhã và cười nhạo cho chi mạch của nàng. Hô hô! Lục Ly thở ra một hơi thật dài, nhắm mắt lại, cưỡng chế tà hỏa trong lòng. Không phải hắn sợ Phu Tổ, mà là Ly tiểu thư hiển lộ ra chiến giáp. Chiến giáp này một khi hiển lộ ra, hắn liền chẳng làm được gì cả. Nếu không hiển lộ ra, chỉ cần Lục Ly phong ấn linh hồn, lại không công kích Ly tiểu thư, chiến giáp sẽ không tự động hộ chủ. Lại nói, lãng phí giọt Tử Thần Dịch duy nhất còn lại, Lục Ly có chút không nỡ, hắn không muốn mạo hiểm. Có lẽ cũng là thiện niệm sâu trong linh hồn áp chế ý niệm tà ác trỗi dậy.
Chương 4173 Trảm thảo trừ căn (nhổ cỏ tận gốc)
Hắn cố nén, quay đầu sang chỗ khác, lưu cho Ly tiểu thư mỗi bóng lưng, tâm tình Ly tiểu thư đang treo lên cũng theo đó buông xuống. Nàng thoáng nghi hoặc, loại người không sợ trời không sợ đất như Lục Ly, không ngờ cũng có thể dừng cương trước bờ vực? Là điều gì khiến hắn từ bỏ ác niệm? Là lương tri ư? Nàng không cho rằng trong người Lục Ly còn tồn tại thứ này. ... Hưu! Một đạo bóng trắng bay vút đến, hạ xuống bên ngoài sơn động nơi Lục Ly đang trú ngụ, Lục Ly từ trong Thánh Sơn thoáng hiện đi ra, hỏi: - Tới rồi? - Vâng! Quan Dương khom lưng đáp nói: - Tới hai mươi tên Huyết tộc, tất cả đều là cấp Đế, không ngoài đại nhân dự liệu, ba tên cấp Đế đỉnh phong Huyết tộc đều xuất động, chỉ là lần này không điều động quân đội đi theo. - Ha ha! Lục Ly cười cười nói: - Quân đội đến bao nhiêu chết bấy nhiêu, bọn hắn lại không ngốc. Lộ tuyến có vấn đề không? Nếu không theo đi qua từ hướng này, các ngươi nghĩ cách dụ tới đây. Chỉ cần đến đây rồi, ta có thể nhẹ nhàng bóp chết bọn hắn. - Được! Quan Dương khẽ gật đầu, mặc dù trong lòng có thoáng chút nghi hoặc, tại sao Lục Ly phải muốn chọn đây làm nơi khai chiến, theo hắn thấy Lục Ly hẳn là Thánh Hoàng không sai được. Thánh Hoàng đối chiến cấp Đế, hoàn toàn có thể nhẹ nhàng trấn áp, cớ gì Lục Ly còn phải phiền toái như vậy? Nhưng hắn không dám chất vấn, chỉ biết chấp hành. Căn cứ Quan Dương bẩm báo, đoán chừng năm ngày sau Huyết tộc sẽ đến bên này, dù thế nào Lục Ly cũng không quản, cứ chờ ở đây, nếu Huyết tộc không đi từ hướng này, như vậy bọn Quan Dương tất phải dẫn dụ Huyết tộc đến. Rất nhanh, năm ngày trôi qua! Không chút ngoài ý, hai mươi tên Huyết tộc ngồi chiến thuyền, một đường bay thẳng đến đây, chỉ là lộ tuyến hơi chếch đi một chút, Lục Ly để lão Lục Quan gia tiềm phục gần đó đi ra dẫn dụ một phen. - Đến rồi! Chờ giây lát, lão Lục Quan gia bay vụt đến, Lục Ly vốn đang đứng đỉnh núi, lập tức phóng thích Thần Ẩn Thuật biến mất. Lão Lục Quan gia hóa thành một đạo bạch quang bay về phía Tần Vân Sơn, bốn tên cấp Đế đuổi theo sát gót, xa xa đằng sau là một chiếc hàn thiết chiến thuyền cực lớn đang phá không lao tới. Lục Ly không để ý bốn tên cấp Đế lao đến trước mặt, ánh mắt khóa chặt chiến thuyền phía sau, đợi chiến thuyền đến bên này, trong tay hắn hiện ra Ung Hoàng Kích, vận chuyển Nguyên lực bất thần bổ ra một đao. Oanh! Pháp trận phòng ngự của chiến thuyền không mạnh, đòn công kích này lại quá bất ngờ, mặc dù cường giả bên trong kịp phản ứng thì cũng không bảo hộ được chiến thuyền. Oanh! Chiến thuyền nổ tung, bởi vì phóng thích công kích, thân hình Lục Ly hiển lộ ra, thoáng chốc hơn mười đạo thần niệm cường đại khóa chặt lấy hắn. Lúc này, bộ dạng Lục Ly lại là lão Bát Quan gia, khí tức cũng chỉ cấp Đế sơ kỳ. - Tìm chết! Một tên cấp Đế đỉnh phong khí độ phi phàm hừ lạnh, tròng mắt đỏ ngầu như máu, trong tay lấp lánh Nguyên lực, đang định phóng thích công kích. Thân hình Lục Ly lại bất chợt tan biến, khoái tốc di chuyển đến cạnh bên, đồng thời hạ lệnh cho Huyết Linh Nhi: - Phát động! Ông! Mấy chục tòa tiểu sơn gần đó đồng thời sáng lên, tiếp sau từng đạo quang mang xung thiên mà lên, giao xoa giữa trời, tạo thành một chiếc lồng giam. Lòng đất cũng không ngừng bốc lên sương trắng, bao phủ phương viên trăm dặm. - Tan biến? Đi đâu? - Có Thần Văn pháp trận! - Phá trận trước! Đám Huyết tộc lập tức kinh hãi, trong đám này có không ít cấp Đế trước đó từng chiến đấu qua với Lục Ly, vừa thấy Lục Ly biến mất, phụ cận lại xuất hiện đại trận, ai nấy đều không khỏi kinh hoảng. Lúc này Lục Ly cũng động, thân hình như lợi kiếm xông tới, Ung Hoàng Kích hung hăng bổ tới một tên cấp Đế đỉnh phong Huyết tộc, trong công kích này Lục Ly dung hợp hai giọt kịch độc màu đen xám, phiên bản được tăng cường. Sau khi bổ ra một kích, Lục Ly không quản tên cấp Đế đỉnh phong kia nữa, trở tay bổ tới một tên cấp Đế đỉnh phong khác, đồng thời phóng thích Linh Trận Thuật công kích tên cấp Đế đỉnh phong thứ ba. Chỉ cần đánh giết toàn bộ ba tên cấp Đế đỉnh phong này, chúng cấp Đế còn lại thế nào đều không sao cả. - A! Tên cấp Đế đỉnh phong đầu tiên phát ra một tiếng kêu thảm, nhục thể khoái tốc bị ăn mòn, cả người quay cuồng giữa trời, miệng không ngừng kêu thảm, khiến đám cấp Đế xung quanh kinh hoảng không thôi. Một tên cấp Đế đỉnh phong khác là tộc trưởng Huyết tộc, hắn không đi nhìn tên cấp Đế đỉnh phong kia, mà trong người không ngừng tán phát huyết vụ, kết thành một quang tráo màu máu bao bọc lấy thân mình. Oanh! Công kích của Lục Ly bổ lên quang tráo, dịch độc dính lên quang tráo, khoái tốc ăn mòn. Tộc trưởng Huyết tộc thấy cảnh đó, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi, tức tốc giật lùi ra sau, quét nhìn xung quanh một lượt, lại không thấy được Nhị trưởng lão trong tộc đâu, Đại trưởng lão thì lúc này đang đứng ngơ ngác giữa trời, bên kia, Lục Ly lại phóng thích một đạo công kích, xông giết về phía Đại trưởng lão. Oanh! Đại trưởng lão bị đánh trúng, lập tức lây dính kịch độc, cả người bắt đầu khoái tốc bị ăn mòn, Đại trưởng lão rốt cục hồi thần, thống khổ gầm lên, nhục thân lại vẫn tiếp tục tiêu tan với tốc độ vô cùng khủng khiếp. - Trốn! Trong mắt Tộc Vương Huyết tộc chớp qua một tia sợ hãi, vốn nghe lời kể của Đại trưởng lão hắn còn chưa quá tin tưởng, cho nên mới đích thân dẫn đội tới, giờ tận mắt chứng kiến Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão bị miểu sát trong nháy mắt, hắn triệt để bị dọa sợ. Xoẹt! Hắn không chút ngập ngừng, trong tay hiện ra Thánh Binh, thân hình như lợi kiếm lao vút đi, phóng thích công kích cường đại trực tiếp xé rách khốn trận do Huyết Linh Nhi bố trí. Hưu! Tộc Vương Huyết tộc xông lên cao không, bi hống hét lớn: - Rút lui! Từng tên cấp Đế vọt lên theo, Lục Ly thấy đám cấp Đế kia muốn chạy, Ung Hoàng Kích đột nhiên bổ tới lối ra kia, một kích lần này dung hợp hơn mười giọt kịch độc. Ầm ầm ầm ầm ầm! Trong một kích này còn ẩn chứa pháp tắc thời gian và không gian, bảy tám tên cấp Đế thoáng chốc hết đường thoát, bị quét trúng, độc dịch theo đó tán phát, bảy tám tên cấp Đế đều trúng chiêu.
Chương 4174 Quỷ Vũ lão tổ
- A, a... Bảy tám tên cấp Đế chết thảm đương trường, chỉ có mấy tên cấp Đế thoát được ra ngoài. Bên kia mấy tên cấp Đế truy sát lão Lục Quan gia nghe được tiếng rống từ Tộc Vương, lập tức cũng triệt thoát theo. - Trốn... Tộc Vương Huyết tộc thấy Lục Ly vọt lên, không dám dừng lại mà vội hóa thành một đạo hồng quang trốn về nơi xa, chớp mắt đã tan biến không thấy đâu. - Hừ! Lần này Lục Ly dùng tới Ung Hoàng Kích, đã bại lộ không ít, tự nhiên không muốn để cho đám cấp Đế này trốn thoát. Hắn liên tục vận dụng Linh Trận Thuật, lưu lại hai tên cấp Đế. - Các ngươi lưu thủ, ta truy sát đám kia! Lục Ly truyền âm cho đám Quan Dương, sau đó lấy ra Thánh Sơn phi tốc đuổi theo. Ung Hoàng Kích vốn rất nổi danh, nếu đã dùng tới, vậy thì không thể để đám này đào tẩu được. Một bộ phận Thần Văn trong Thánh Sơn đã được khôi phục, tốc độ không bị ảnh hưởng gì đáng kể, đám cấp kia làm sao so được với Thánh Sơn, thoáng chốc đã có mấy tên cấp Đế bị đuổi kịp, Lục Ly lao đến, một giọt độc dịch một tên, giết cấp Đế như giết gà. Một canh giờ sau, trừ Tộc Vương Huyết tộc ra, toàn bộ cấp Đế đều bị Lục Ly đánh chết. Tốc độ Tộc Vương Huyết tộc vẫn rất biến thái, không hề chậm thua Thánh Hoàng bình thường, hơn nữa còn có một loại độn thuật kỳ dị, lúc Lục Ly áp sát, hắn liền sẽ xuyên thẳng qua hư không thoát đi. - Hừ hừ! Lục Ly hừ lạnh, mặc dù Tộc Vương Huyết tộc có được độn thuật quỷ dị, nhưng tốc độ Thánh Sơn cũng cực nhanh, dù phải lượn quanh vài vòng, song Lục Ly vẫn có thể nhẹ nhàng tìm được hắn. Lục Ly hạ quyết tâm, dù phải đuổi mấy tháng cũng nhất định giết cho được Tộc Vương Huyết tộc. Nhổ cỏ không trừ gốc, hậu hoạn khôn cùng, dù đem tiết lộ tin tức cho Hoang tộc, vạn nhất truyền cho lão ma, nói hắn có chí bảo, vậy hắn cũng sẽ chết rất thảm. … Hai ngày! Lục Ly truy sát suốt hai ngày, độn thuật của tên Tộc Vương Huyết tộc kia vô cùng cường hãn, Lục Ly bị hắn quay cho như chong chóng, lúc hướng đông lúc lại hướng tây, nếu không phải tốc độ Thánh Sơn đủ nhanh, e rằng sớm đã bị Tộc Vương Huyết tộc cắt đuôi. Lục Ly cắn răng, một đường đuổi sát không bỏ, thề quyết không đánh chết được Tộc Vương Huyết tộc liền không bỏ qua. Hưu! Trong mắt Tộc Vương Huyết tộc Tộc Vương hiện đầy sợ hãi, một đường cực tốc cuồng bay, một đường cảm ứng không gian ba động sau lưng, một khi nhận thấy không gian phía sau có ba động, hắn lại lập tức phóng thích Huyết Độn Thuật trốn đi, bằng không nếu để Lục Ly đuổi kịp, sợ là hắn sẽ chết rất thảm. Trong lòng hắn chất đầy hối hận, phẫn nộ và uất giận. Hắn giận tôn tử Đại trưởng lão, phái đi mua chút thần dược thôi, không ngờ lại náo ra chuyện lớn thế này, chẳng lẽ nó nghĩ bọn hắn vẫn là Huyết tộc ở Tứ trọng thiên năm đó chắc? Hiện tại Huyết tộc đã không còn vinh quang năm xưa, thực lực trăm không còn một. Hắn cũng hận Lục Ly còn muốn diệt cỏ tận gốc, giết người quá đầu, Lục Ly đã đánh chết nhiều cường giả Huyết tộc bọn hắn vậy rồi, thế mà vẫn đuổi giết hắn lâu đến vậy. Hắn biết một khi mình chết, mạch này của bọn hắn liền đi đứt, mặc dù Huyết tộc còn có phân chi khác, mạch bọn hắn cũng không phải mạnh nhất, nhưng mạch này mà diệt vong, thực lực chỉnh thể Huyết tộc tất sẽ giảm mạnh. - Tinh Diệu Thành! Hắn đột nhiên phát hiện trước mặt có một tòa đại thành, tròng mắt thoáng khẽ co rụt lại, sau đó đại hỉ phóng vút về hướng kia. Tinh Diệu Thành có Thánh Hoàng tọa trấn, còn là một lão ma rất mạnh, Lục Ly hẳn là không dám động thủ trong thành đâu? Hắn cực tốc bay vút đến thành trì kia, Thánh Sơn cũng đuổi theo, thần niệm Lục Ly đảo qua, phát hiện Tộc Vương Huyết tộc vào thành, trong mắt Lục Ly bất giác lóe lên một tia ngập ngừng, song rất nhanh cũng tung người lướt theo, biến hóa ngoại hình một phen, đổi thành một tên võ giả bình thường, cảnh giới cũng đổi thành Lục Kiếp, cứ thế khoái tốc phóng vào trong thành. Tộc Vương Huyết tộc vào thành, ngoài thành có quân đội, chỉ cần giao thiên thạch liền có thể tùy ý đi vào. Trong tay Lục Ly hiện ra một ít thiên thạch, vứt đi qua, tên thống lĩnh canh cổng cười tủm tỉm đưa qua một tấm lệnh bài, thiên thạch Lục Ly giao ra hơi nhiều so với quy định. Võ giả trong thành không ít, người đến kẻ đi nườm nượp không dứt, Lục Ly lẫn vào trong đám đông, thoáng chốc đã không thấy đâu. Tộc Vương Huyết tộc cũng không thấy đâu, nhưng cả Lục Ly và Tộc Vương Huyết tộc đều biết, song phương đều có thể cảm ứng sự tồn tại của đối phương, cũng một mực cảm ứng được đối phương tồn tại. - Ha ha! Lục Ly khẽ cười, đi vào trong một hẻm nhỏ, sau đó trực tiếp tan biến, lát sau lại đã đi ra từ trong một hẻm nhỏ khác, biến thành một võ giả dị tộc. - Không thấy... Tộc Vương Huyết tộc đứng ở chính giữa một con phố, sắc mặt có vẻ ngưng trọng, Lục Ly biến mất, đồng nghĩa lúc nào cũng có thể xuất hiện bên cạnh hắn, công kích của Lục Ly vô cùng sắc bén. Nếu mặc cho Lục Ly đánh lén, giết chết hắn sau đó thoát đi trong nháy mắt, đợi khi lão ma trong thành kịp phản ứng, e rằng đối phương sớm đã cao chạy xa bay. Lục Ly không ngừng áp sát Tộc Vương Huyết tộc, hơn nữa trên đường còn liên tục biến hóa ngoại hình, tại trường có vô số chủng tộc đi tới đi lui, ngựa xe như nước, Tộc Vương Huyết tộc căn bản không cách nào khóa chặt hắn. Vạn trượng, năm ngàn trượng, ba ngàn trượng! Tộc Vương Huyết tộc rốt cục cũng phát hiện Lục Ly, hắn cảm nhận được sát ý trên người Lục Ly, lập tức bị dọa cho mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng. Chỉ cần hắn phản ứng chậm chút thôi, Lục Ly liền áp sát đến gần, lúc đó e là hắn chết thế nào đều không biết. Hưu! Tộc Vương Huyết tộc không dám ngừng, vội vọt thẳng lên trời, sau đó phóng thích Huyết Độn Thuật tiến vào trong hư không. Lục Ly thoáng tiếc nuối thở dài, vừa rồi nếu cho hắn áp sát thêm một ngàn trượng, hắn tự tin tuyệt đối đánh giết được Tộc Vương Huyết tộc. Hưu! Lục Ly cũng xung thiên mà lên, nhưng hộ vệ trong thành đã hồi thần, vừa rồi Tộc Vương Huyết tộc bay đi bọn hắn không kịp phản ứng, giờ Lục Ly lại còn dám bay đi lên? Phải biết trong thành này muốn ra vào chỉ có thể đi cửa thành.
Chương 4175 Quỷ Vũ lão tổ
- Thật to gan! - Bắt lấy hắn! - Vô pháp vô thiên, tưởng Tinh Diệu Thành là nhà ngươi chắc, muốn bay loạn thế nào cũng được? Mau bắt lại! Từng đội từng đội quân sĩ bay vụt đến, đoàn đoàn vây quanh Lục Ly, sắc mặt Lục Ly trầm xuống, phóng thích Phong Hồn Thuật, đám hộ vệ giữa trời lập tức quay cuồng lên. Đồng thời với đó, trên người hắn tràn ra khí tức cường đại, thậm chí còn mạnh hơn cả Thánh Hoàng trung kỳ. Thần Dịch Thuật không chỉ có thể biến hóa ngoại hình thành bất kỳ chủng tộc nào mà còn có thể mô phỏng khí tức, Lục Ly đã có thể áp chế khí tức ở Tứ Kiếp Ngũ Kiếp, tự nhiên cũng có thể mô phỏng ra khí tức Thánh Hoàng. - Cút! Lục Ly quát lạnh một tiếng, tiếp tục xung thiên mà lên, lão ma trong thành nội vốn định ra tay, nhưng cảm ứng được khí tức Lục Ly liền không làm loạn nữa. Rốt cuộc Lục Ly chưa từng phá hoại trong thành, giờ cũng sắp định rời đi. Hưu! Lục Ly bay lên, lấy ra Thánh Sơn, sau đó hóa thành một đạo lưu quang bay mất. Tốc độ kia khiến vô số quân sĩ trong thành ngơ ngác nhìn nhau, đồng thời cũng khiến lão ma kia ngấm ngầm mừng thầm, đây quả nhiên là một tuyệt thế lão ma, may mắn không làm loạn, bằng không e rằng Tinh Diệu Thành phải bị hủy mất. Thiên Loạn Tinh Vực rất loạn, lão ma đầy đất, ở Thiên Loạn Tinh Vực, Thánh Hoàng đều phải cẩn thận hành sự, ai cũng không biết đột nhiên từ đâu bật ra một tên võ giả, lại là một tên cường giả tuyệt thế. Lục Ly tiếp tục truy tung, rất nhanh liền đuổi kịp Tộc Vương Huyết tộc, then chốt là vì khí tức trên thân Tộc Vương Huyết tộc rất đặc dị, có mùi máu tươi nhàn nhạt, cộng thêm tốc độ Thánh Sơn cực nhanh, có thể nhẹ nhàng truy tung ra được. - Lại tới! Tộc Vương Huyết tộc thấy Thánh Sơn phá không lao đến, nét mặt đầy vẻ đắng chát, cứ tiếp tục thế này sớm muộn gì cũng phải chết. Phóng thích Huyết Độn Thuật cần tiêu tốn tinh huyết, hắn nào có nhiều tinh huyết như vậy để có thể tiêu hao mãi được? Trong đầu khoái tốc chuyển động, nghĩ đến đủ mọi cách, cuối cùng trong mắt lóe lên quang mang, hắn nghĩ tới một cường giả. Cường giả kia có chút giao tình với Huyết tộc, nếu đi cầu cường giả này, có lẽ đối phương sẽ giúp hắn một phen, đương nhiên điều kiện tiên quyết là ngày sau Huyết tộc phải nghe lệnh hắn. Trước kia lão ma này cũng từng nói, chỉ cần Huyết tộc phụ dung hắn, hắn có thể bảo đảm Huyết tộc bình an ở giới diện này. Năm đó Huyết tộc chính là siêu cấp đại tộc, há lại cam tâm phụ dung người khác? Bởi thế Tộc Vương Huyết tộc một mực không đồng ý, giờ đã tới tuyệt cảnh, Tộc Vương Huyết tộc đành phải chọn hạ sách này. Hồng Dương Sơn! Lão ma cư ngụ ở bên kia, đồng thời cũng là lão ma nổi danh ở giới diện này, cảnh giới Thánh Hoàng trung kỳ, là tồn tại vô cùng cường hoành ở khu vực quanh đây. Đương nhiên đây là ngoài mặt, chứ thực sự có cường giả tuyệt thế tiềm ẩn hay không, vậy liền không biết. Hồng Dương Sơn cách bên này không tính quá xa, phi hành hết tốc lực chỉ mất hơn một ngày, đương nhiên hắn có thể cần hai ngày. Tưởng muốn trốn được hai ngày dưới sự truy sát của Lục Ly, đồng nghĩa với sẽ tiêu hao vô số tinh huyết, nhưng mạng mà mất, tinh huyết nhiều đến mấy cũng để làm gì đâu? Hắn hạ quyết tâm, lấy tốc độ nhanh nhất bay tới Hồng Dương Sơn. Lục Ly vẫn cứ đuổi sát không bỏ, trong lòng dâng lên khoái cảm như mèo đuổi chuột, hắn lại muốn xem xem tên Tộc Vương Huyết tộc này còn có thể dùng được bao nhiêu lần bí thuật? Hai ngày sau, Tộc Vương Huyết tộc đã tới Hồng Dương Sơn, lúc này sắc mặt hắn trắng bệch như giấy, khí tức suy nhược đi không ít, liên tục phóng thích bí thuật khiến hắn yếu ớt vô cùng. Thấy được Hồng Dương Sơn phía xa xa, lại cảm nhận Thánh Sơn từ phía sau bay tới, hắn vội gầm gào: - Quỷ Vũ lão tổ, nhanh cứu mạng, cứu mạng a! … - Quỷ Vũ lão tổ? Lục Ly theo ở phía sau, trong lòng khẽ chấn, chẳng lẽ đây là cường giả Huyết tộc? Nhưng theo như tin tức bọn Quan Dương thăm dò được, Huyết tộc đâu có Thánh Hoàng? Vậy chỉ có thể là lão ma giao hảo với Tộc Vương Huyết tộc. - Đúng, không sai! Lục Ly khẽ gật đầu, nếu là cường giả Huyết tộc, Tộc Vương Huyết tộc sẽ không hô lên như vậy mà trực tiếp thông qua phương thức đặc thù truyền tin, hắn truy sát Tộc Vương Huyết tộc lâu vậy rồi, nếu là cường giả Huyết tộc thì hẳn sớm đã giết tới mới đúng. Nếu không phải cường giả Huyết tộc, Lục Ly liền không quá lo lắng. Hắn tất phải giết cho được Tộc Vương Huyết tộc, thế nên tính trước thăm dò thực lực lão ma kia một phen, nếu thực lực quá mạnh, vậy liền rút lui. Nếu thực lực bình thường, vậy liền nghĩ cách giết chết Tộc Vương Huyết tộc, sau đó hẵng rút lui. - Kẻ nào đang làm ồn? Tiếng nói lạnh lùng vọng lại, tiếp sau, một đạo thần niệm cường giả khuếch tán đến, lúc này thân hình Lục Ly cấp tốc biến hóa, đổi thành bộ dạng một đại tộc gần đây, khí tức hoàn toàn thu liễm. - Huyết Thiên Nguyệt? Thần niệm lão ma quét qua, tung người xung thiên mà lên, đứng sừng sững giữa trời, đảo mắt nhìn lướt qua Tộc Vương Huyết tộc một lượt, sau đó lại nhìn về phía Thánh Sơn. Lục Ly cũng chợt lóe hiện ra bên ngoài, thu lại Thánh Sơn, chắp hai tay sau lưng, lạnh lùng nhìn lão ma và Tộc Vương Huyết tộc, thần thái ngạo nghễ. Tộc Vương Huyết tộc khoái tốc bay đến sau lưng lão ma, chắp tay nói: - Lão tổ, van cầu ngài ra tay cứu ta, sau này tộc ta nguyện lấy ngài làm đầu, sai đâu đánh đó. Dáng người Quỷ Vũ lão nhỏ gầy như cây tre, trên đầu mọc sừng, não đại rất lớn, nhìn có vẻ khá quái dị, hắn không để ý Tộc Vương Huyết tộc mà chăm chăm nhìn Lục Ly. Hắn không cảm ứng được khí tức Lục Ly, lại nhận ra bộ dạng Lục Ly đang ngụy trang, Lục Ly ngụy trang thành Quáng Tộc, là một đại tộc gần đây. Hắn hoàn toàn không cảm ứng ra được khí tức Lục Ly, thần thái Lục Ly lại rất ngạo nghễ, tựa hồ không để hắn vào trong mắt. Càng là cường giả lại càng có ngạo khí, nếu là võ giả bình thường nhìn thấy hắn, e rằng sớm đã bị dọa cho run rẩy, nào dám phách lối như thế? Tộc Vương Huyết tộc là cấp Đế đỉnh phong, còn tinh thông mấy loại bí thuật cường đại, có thể truy sát hắn thành thế này, ở trong mắt Quỷ Vũ lão tổ, Lục Ly chắc hẳn phải là Thánh Hoàng không lầm được.