Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4766 Tấc cỏ không sinh
Chỉ trong mười ba ngày, tất cả chiến thuyền đều bị Lục Ly hủy sạch, không chỉ chiến thuyền đang đi mà còn bao gồm cả chiến thuyền bọn hắn thu lại, tổng cộng hơn một vạn chiến thuyền hóa thành tro bụi. Quân sĩ cũng bị Lục Ly giết chừng sáu bảy mươi vạn, số lượng này nhìn có vẻ rất khủng bố, nhưng so với số lượng quân đội ba tộc thì chỉ là sợi lông trên chín con trâu. Quân đội tử thương không quan trọng, quan trọng là không còn chiến thuyền, vậy chỉ còn nước dựa vào phi hành mà đi. Trên đường bị Lục Ly đè ra đánh, quân tâm sĩ khí trượt dốc nghiêm trọng, không chỉ quân đội, ngay cả cường giả đều trong lòng mê mang, chiến ý suy sụp. Đến sau, chúng cường giả công kích đều không mấy tích cực, ai nấy cũng có vẻ hữu khí vô lực. Bởi vì bọn hắn đánh thế nào đều vô dụng, như một đám kẻ ngu liên tục oanh kích hư không. Bọn hắn nghĩ đủ mọi cách, phóng thích vô số sát chiêu, cuối cùng lại chẳng thu hoạch được gì, cảnh này khiến bọn hắn khó tránh khỏi nhụt chí, bất lực. Thậm chí ngay cả Tứ trưởng lão đều bắt đầu hoài nghi, liệu đến cùng bọn hắn có thể đánh giết Lục Ly hay không? Dù tới được Vô Tẫn Thần Khư liệu có hữu dụng? Trong lòng ai nấy đều có dự cảm chẳng lành, chuyến này đối với bọn hắn mà nói liệu có phải là đường xuống Hoàng Tuyền? Bọn hắn liệu có chết ở Vô Tẫn Thần Khư? Có một điểm bọn hắn đã có thể xác định, thuật tiềm ẩn của Lục Ly quả nhiên thiên hạ vô song, tất cả cường giả tiệm cận đại viên mãn đều không thấy được hắn, Lục Ly có được thanh danh lớn đến vậy hoàn toàn không phải nhờ thổi phồng, hắn có bản lĩnh thật sự. Sau khi hủy sạch chiến thuyền, Lục Ly vẫn tiếp tục tập kích đánh lén, lần này đối tượng tập kích là đại quân. Bởi vì không có chiến thuyền, thế nên quân sĩ tập trung lại càng dễ thành miếng mồi ngon cho hắn ra tay đồ sát. Nếu quân sĩ phân tán ra, thần niệm chúng cường giả liền không cách nào bao trùm hết được, nói chung ngược xuôi gì cũng là đường chết. Tốc độ Lục Ly cực nhanh, nhiều quân sĩ như vậy phi hành cùng nhau, tốc độ tự nhiên muốn nhanh cũng không được. Vốn ngồi trên chiến thuyền, đi qua chỉ cần mười ngày, nhưng giờ chí ít phải cần mất một tháng. Một tháng có vẻ ngắn, song lúc này lại cảm thấy dằng dặc dị thường, ai nấy đều sống trong hãi hùng hoảng loạn, nhất là quân sĩ ở ngoại vi, càng không biết lúc nào mình sẽ chết. Lục Ly cũng có chút đâu đầu, mặc dù quân đội nhìn rất loạn, nhưng đám chí cường giả kia lại rất thông minh, một mực tụ tập ở trung tâm, chưa từng phân tán. Hơn hai mươi chí cường giả, Lục Ly còn chưa lớn gan đến độ chủ động đi tập kích, làm vậy rất dễ bỏ mạng. Hắn chỉ có một chiếc đỉnh, chỉ có thể ngăn trở công kích từ một mặt mà thôi. Thế là đành phải phái ra một tên vương bài Tử Thần, mang theo tín vật đi về trước, để đám người Lạp đại nhân tiềm phục đi, con dân cũng tận lực sơ tán vào trong các nơi bí cảnh. Nếu hắn không cách nào đánh giết đám cường giả này trong hư không, vậy chỉ còn nước tới Vô Tẫn Thần Khư rồi từ từ tìm cơ hội giết sau. Lục Ly nghĩ ra một vài cách, thử phân tán đám cường giả kia, đáng tiếc bọn này một mực hành động với nhau, hình bóng không thôi. Hắn vô kế khả thi, đành một đường theo sau đánh lén, chém giết từng chút từng chút, đè ép sĩ khí đối phương. Lục Ly tính đi trước bố trí một ít Thần Văn, thử xem có thể truyền tống chia tách đám cường giả kia. Đáng tiếc nhiều quân đội thế này, dù có bố trí bao nhiêu Thần Văn cũng vô dụng, quân đội sẽ đi trước dò đường. Một tháng sau đó, Lục Ly tiếp tục đánh chết hơn trăm vạn quân đội ba tộc, lại chẳng giết được một tên chí cường giả nào. Trước mặt đã là Vô Tẫn Thần Khư, Lục Ly hết cách, hắn đã tận lực. Rốt cuộc hắn không phải cường giả đại viên mãn, không phải tồn tại không gì không thể. Hắn đến đây là để trợ giúp, không phải để liều mạng, vì Vô Tẫn Thần Khư mà ném cả mạng nhỏ bản thân, vậy thì không đáng. Hắn đã sai một tên vương bài Tử Thần đi trước thông báo cho Lạp đại nhân, nếu bọn Lạp đại nhân còn không tiến vào bí cảnh, vậy hắn cũng đành bó tay. Bọn hắn muốn tìm chết, Lục Ly có thể ngăn được chắc? Lượng lớn quân đội bắt đầu tiến vào Vô Tẫn Thần Khư, những cường giả kia lại không đi vào mà một mực trấn thủ ở lối vào, Lục Ly cũng đành phải chờ ở bên ngoài, ngàn vạn đại quân tiến vào mất đến hơn một tháng, đợi toàn bộ đại quân vào xong, những cường giả kia mới vào theo. Lục Ly không đi theo mà tiến vào từ một lối khác, vừa vào liền tức tốc liên hệ vương bài Tử Thần, tìm hiểu tình hình Vô Tẫn Thần Khư. Vương bài Tử Thần này một mực giữ liên hệ với phía Lạp đại nhân, thế nên tương đối rõ ràng về tình hình Vô Tẫn Thần Khư. Lục Ly truyền lời, Lạp đại nhân lập tức hành động. Vô số con dân được dời đi, dồn dập tiến vào trong các tiểu thế giới và bí cảnh. Có thể vào được bao nhiêu hay bấy nhiêu, Vô Tẫn Thần Khư có rất nhiều tiểu thế giới và bí cảnh, một tiểu thế giới có thể chứa được trên ức con dân. Những con dân này về cơ bản đều có chút tu vi, ở trong đó không ăn không uống mấy năm cũng vẫn cầm cự được. Mặc dù chúng con dân đều khoái tốc tiến vào trong bí cảnh và tiểu thế giới, nhưng võ giả Vô Tẫn Thần Khư thực sự quá nhiều, đoán chừng vẫn còn hơn phân nửa con dân không vào được. Đương nhiên, tùy theo thời gian đẩy dời, nếu thêm chừng hai ba tháng, có thể sẽ có thêm một nửa võ giả vào được. Nhưng đây cũng là chuyện đành chịu, thời gian quá ngắn, những tiểu thế giới và bí cảnh kia cũng không nhét được nhiều võ giả như vậy. Ở ngoài sáng Thiên Đế Tông đã giải tán, từ bên ngoài không thấy được Thiên Đế Tông, các đại tông phái khác cũng giải tán, tổng bộ tông phái không một bóng người. Tất cả đều tiến xuống lòng đất, song bọn Lạp đại nhân lại không tiến vào bí cảnh mà ẩn nấp đi. Thiên Đế Tông tự nhận là Thần thủ hộ Vô Tẫn Thần Khư, bắt bọn hắn trơ mắt nhìn xem con dân bị tàn sát, bọn hắn tình nguyện chiến tử. Bọn hắn phân tán ẩn núp đi thế này cũng là chuyện tốt, rốt cuộc đại quân và cường giả ba tộc nhất thời không tìm thấy được, bọn hắn lại có thể bí mật thâm nhập ám sát, cung cấp chút trợ giúp cho Lục Ly.
Chương 4767 Hi vọng
- Không sai! Lục Ly khẽ gật đầu hài long, để vương bài Tử Thần đi liên hệ Lạp đại nhân, khuyên bọn hắn đừng lấy cứng đối cứng mà lấy đánh lén ám sát làm chủ. Nghĩ hết mọi cách giúp hắn phân tán cường giả Tê Viên tộc và ba tộc, chỉ cần phân tán ra, hắn liền có thể diệt sát từng nhóm từng nhóm cường giả một. Đại quân ba tộc tiến vào Vô Tẫn Thần Khư, Tứ trưởng lão hạ lệnh trực tiếp giết thẳng đến Thiên Đế Thành. Hắn muốn bao vây Thiên Đế Tông, bắt lại cường giả Thiên Đế Tông, sau đó đương chúng xử tử, để xem Lục Ly có tới cứu hay không? Bởi vì Nữ Thánh Tông và tất cả tông phái phụ dung đều bị diệt, hiện tại ba tộc đã không còn chó săn ở Vô Tẫn Thần Khư, tự nhiên hai mắt đen thui, tình báo gì đều không có. Tứ trưởng lão không quản được quá nhiều, cứ thế dẫn theo đại quân trùng trùng lao tới, lấy tốc độ nhanh nhất bay về phía Thiên Đế Thành. Theo hắn nghĩ, hòa thượngg chạy được, nhưng miếu không chạy được. Đại tông phái như Thiên Đế Tông há có thể vứt bỏ Thiên Đế Thành? Trên đường đi tới, phàm là gặp phải con dân, ba tộc lập tức hạ lệnh đồ sát. Đại quân đi qua đâu, nơi ấy không còn một cành cây ngọn cỏ. Đây cũng là ý của Tứ trưởng lão, không phải Lục Ly ngươi muốn thủ hộ Vô Tẫn Thần Khư ư? Giờ chúng ta đại đồ sát ngay trong Vô Tẫn Thần Khư, để xem ngươi có thể nín nhịn bao lâu? Đi tới hơn một tháng, đại quân kéo đến Thiên Đế Thành, kết quả phát hiện là một tòa thành trống! Tứ trưởng lão sai đại quân sưu tra xung quanh một lượt, sau khi xác định không có bất kỳ võ giả nào, hắn phẫn nộ hét lớn: - Tiến về hướng đây, một đường giết đi qua. Nếu Lục Ly còn không ra, vậy chúng ta chém tận giết tuyệt toàn bộ con dân Vô Tẫn Thần Khư! … Tứ trưởng lão đại nộ, dù sao trên đường tới đây bọn hắn đã giết rất nhiều, giờ có giết thêm nữa cũng chẳng sao. Nếu có thể bức được Lục Ly lộ diện, hắn không ngại giết sạch toàn bộ võ giả Vô Tẫn Thần Khư. Đối với bọn hắn, đừng nói loại tiểu giới diện hoang vu hẻo lánh này, dù có là đại giới diện ở Thiên Vũ Tinh Vực cũng không tính là gì, Thiên Vũ Tinh Vực trước nay đâu thiếu cảnh giới diện bị hủy diệt. Lục Ly muốn thủ hộ Vô Tẫn Thần Khư, liệu có thể trơ mắt nhìn giới diện Vô Tẫn Thần Khư bị diệt ư? Đại quân hơi chút phân tán, chia làm hai quân đoàn, mỗi quân đoàn năm trăm vạn, sau đó đám chí cường giả cũng tách ra, mỗi bên mười hai người. Tứ trưởng lão cảm thấy mười hai trưởng lão mỗi bên đã đủ nhiều, mỗi lần đánh lén Lục Ly chỉ có thể diệt được ba đến bốn tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, chỉ cần nhân số từ sáu người trở lên, Lục Ly chắc chắn không cách nào miểu sát trong nháy mắt. Chỉ cần không miểu sát được, vậy kẻ chết sẽ là Lục Ly. Thế nên hơn hai mươi tên cường giả tụ lại một nơi với hơn mười tên cường giả tụ lại một nơi thì không có gì khác biệt, chia làm hai đội, tốc độ càn quét sẽ nhanh hơn một chút, đồng nghĩa càng nhanh bức ép được Lục Ly đi ra. Đại quân tiến về hướng tây, Tứ trưởng lão chế định lộ tuyến, đại quân chia thành hai cánh trái phải, huyết tẩy tất cả thành trì ở hai đại vực phụ cận, sau đó tập hợp ở đại vực thứ ba. Gà chó không lưu, tấc cỏ không sinh! Đây chính là chỉ thị do Tứ trưởng lão lập xuống, đại quân không được phân tán, cường giả không được phân tán, Lục Ly tấn công, bọn hắn sẽ tìm kiếm cơ hội đánh giết. Nếu không có cơ hội, vậy liền tiếp tục đồ sát, rốt cuộc Lục Ly cũng không dám chủ động công kích chí cường giả. Tứ trưởng lão đích thân dẫn một đội, đầu bên kia là Bát trưởng lão Tê Viên tộc dẫn đội, ở phương diện đại cục Bát trưởng lão không vấn đề, chỉ cần cường giả bên này không phân tán, như vậy Lục Ly chắc chắn không làm gì được. Thương nghị xong xuôi, đại quân lập tức xuất động, trước đó ba tộc đã nắm trong tay địa đồ Vô Tẫn Thần Khư, chỉ cần căn cứ địa đồ tiến tới huyết tẩy từng tòa thành trì là được. Rất nhanh, thảm kịch diễn ra! Rất nhiều con dân trong các thành nhỏ không kịp triệt thoái, rất nhiều thành trì xung quanh không có bí cảnh, cần lặn lội đường xa tới những bí cảnh ở nơi khác, vậy nên vẫn chưa thể trốn đi. Đại quân đi qua đâu, toàn bộ con dân nơi ấy đều bị huyết tẩy, thành trì và tài nguyên bảo địa đều bị cướp bóc sạch sẽ. Đúng thật là đi qua nơi đâu, nơi ấy cỏ không mọc được. Vẻn vẹn mười ngày, mấy trăm bộ lạc, mấy chục tòa thành trì bị huyết tẩy, số lượng con dân tử vong vượt quá ngàn vạn. Đấy mới chỉ là sau mười ngày, nếu cứ để bọn hắn một đường quét ngang đi qua, đoán chừng số lượng sẽ gia tăng gấp mười gấp trăm. Đối với võ giả ba tộc mà nói, chủng tộc ở Vô Tẫn Thần Khư không khác gì dị tộc và súc sinh. Đối với người Tê Viên tộc, con dân nơi đây càng là con sâu cái kiến, bình thường nhân loại giẫm chết mấy con kiến liệu có bận tâm? Một ít trinh sát ẩn núp gần hiện trường khoái tốc truyền tin đi về, đám người Lạp đại nhân đang tiềm phục phẫn nộ không thôi. Ba tộc đúng là mất hết nhân tính, đây chính là diệt chủng. Bọn hắn dồn dập tập kết lại, định vọt tới bên này, chuẩn bị dùng sinh mệnh đi bảo vệ Vô Tẫn Thần Khư, đi thủ hộ con dân nơi đây. Đoạn thời gian này Lục Ly không động thủ, ba tên vương bài Tử Thần không ngừng truyền tin cho hắn, hắn biết bọn Lạp đại nhân tất sẽ đứng ngồi không yên, bởi thế hắn sai một vương bài Tử Thần đi tìm Lạp đại nhân, dặn bọn hắn tập hợp ở một tòa tiểu thành. Đợi khi đám người Lạp đại nhân tới tiểu thành, Lục Ly dò xét phụ cận mấy lượt, sau đó cũng tiến vào. Võ giả trong thành trì này đã chạy hơn phân nửa, giờ tin tức truyền ra, trong thành ngược lại càng thêm nguy hiểm. Lục Ly tiến vào một tòa thành bảo, trong thành bảo sớm đã ngồi mười mấy cường giả, tối thiểu cũng là cấp Đế, số ít Thánh Hoàng, ngoài ra còn có ba cường giả tiệm cận đại viên mãn. Lục Ly quét mắt nhìn qua, có một bộ phận cường giả hắn nhận ra, nhưng đa phần đều rất lạ mặt. - Tham kiến Lục Hoàng!
Chương 4768 Hi vọng (2)
Chúng cường giả vội vàng hành lễ, đối với bọn hắn mà nói, Lục Ly chính là vị Thần tối cao vô thượng, là chúa cứu thế Vô Tẫn Thần Khư. Không có Lục Ly, Vô Tẫn Thần Khư sớm đã bị hủy diệt. Hơn nữa hiện tại ba tộc phản công, theo cùng còn có cường giả Tê Viên tộc, Lục Ly lại vẫn không đi, tiếp tục ở lại trợ giúp võ giả Vô Tẫn Thần Khư kháng chiến, đây là điều vô cùng khó được. - Không cần khách khí! Lục Ly khoát tay, sau đó thản nhiên ngồi lên chủ vị, sắc mặt ngưng trọng nói: - Tình hình thế nào chắc tất cả mọi người đều đã biết. Ta cũng không nhiều lời, tâm tình các ngươi ta có thể hiểu được. Ta từng sống ở Vô Tẫn Thần Khư rất nhiều năm, đối với nơi này cũng có tình cảm, con dân nơi này bị tàn sát, ta cũng rất đau lòng. - Nhưng mà! Ngữ điệu Lục Ly chợt khẽ nâng cao: - Nếu các ngươi muốn cứ vậy xông qua, trừ chịu chết ra thì không chẳng có ý nghĩa gì nữa cả. Đợi khi các ngươi chết rồi, con dân Vô Tẫn Thần Khư vẫn sẽ bị tàn sát. Ta biết các ngươi đều không sợ chết, nhưng chết thì cũng phải chết cho có ý nghĩa chút. Thần sắc chúng cường giả không giấu được vẻ ảm đạm, một tên Thánh Hoàng đứng lên nói: - Lục Hoàng, ngài nói xem giờ phải làm sao? Chúng ta đều nghe ngài, chỉ cần có thể đuổi đi đại quân ba tộc, ngài muốn chúng ta làm gì cũng được. - Đúng vậy! Lục Hoàng, ngài có cách nào không? Chỉ cần cứu được con dân Vô Tẫn Thần Khư, giờ ngài có để ta đi chết, ta cũng không nhăn mày! - Lục Hoàng, ngài nói đi. Có thế nào chúng ta cũng nghe ngài. Chúng cường giả còn lại dồn dập đứng lên quát khẽ, Lục Ly khoát tay, dùng ngữ khí rất khẳng định nói: - Ngàn vạn đại quân kia không cần quá để ý, Thánh Hoàng cấp Đế cũng không cần để ý. Chỉ có ba mươi tên cường giả tiệm cận đại viên mãn đó.... Ừm, lúc ở ngoài hư không đã bị ta giết mất sáu tên, giờ còn lại hai mươi bốn tên. Ta tự tin đánh giết được hai mươi bốn tên cường giả này, nhưng ta cần bọn hắn tách ra, nếu chỉ là hai ba tên một nhóm, ta tuyệt đối đánh giết được. Ta cần các ngươi hỗ trợ, chỉ cần nghĩ cách khiến đám cường giả tách ra, chuyện còn lại cứ giao cho ta. Ta cần các ngươi, các ngươi hỗ trợ ta mới có thể phát huy tác dụng càng lớn, chứ không phải đâm đầu chịu chết vô ích! - Hiểu rồi! Lạp đại nhân đứng lên nói: - Lục Hoàng, ngài cứ hạ lệnh đi, tất cả chúng ta đều nghe ngài, tuyệt đối sẽ không làm loạn, ngài nói thế nào chính là thế đó, kẻ trái lệnh ta sẽ đích thân đi chặt đầu hắn! - Tốt! Lục Ly khẽ gật đầu, đứng lên lấy ra một tấm địa đồ treo ở trên tường, rồi cầm bút chú thích, hắn vẽ hai mũi tên miêu tả phương hướng và quỹ tích đi tới của hai lộ đại quân. Sau đó chỉ vào địa đồ nói: - Đây là hai lộ đại quân, mỗi một lộ đại quân đều có mười hai cường giả tiệm cận đại viên mãn, chúng ta đối phó lộ đại quân này trước. Theo như thủ hạ ta thăm dò được, ta đoán lộ đại quân này đang trên đường hướng đến Diệp Thành. Chúng ta bí mật tiềm hành đến Phàn Thành ngay trước mặt Diệp Thành, điều động một ít quân đội tập hợp ở chỗ này, sau đó để quân đội kịch liệt kháng cự, các ngươi cũng gia nhập vào trong đội ngũ ám sát, đồng thời ta sẽ làm ra một ít bố trí, chỉ cần tách được bọn hắn ra, ta liền có thể diệt đi lộ đại quân này! Diệt lộ này xong sẽ đến lộ thứ hai! - Tuân mệnh! Chúng cường giả khom lưng trầm quát, vẻ thảm đạm và chán nản trên mặt vừa nãy tan biến sạch, trạng thái tinh thần rõ ràng đỡ lên nhiều. Ai nấy đều cảm thấy tìm được phương hướng, có được chủ tâm cốt. Cùng theo Lục Ly, bọn hắn chưa hẳn có thể sống sót, cũng chưa hẳn có thể cứu vớt Vô Tẫn Thần Khư. Nhưng ít ra... còn có hi vọng! … Lục Ly đoán không sai, đại quân cánh phải quả thực đang hướng đến Lỗ Thành Diệp Thành, sau cùng nhất định phải vòng qua Phàn Thành. Phàn Thành cũng là một tòa đại thành, đại quân không khả năng bỏ qua nơi này. Đám người Lục Ly lấy tốc độ nhanh nhất truyền tống tới bên kia. Mặc dù người trong các thành trì đã di tản sạch, nhưng truyền tống trận vẫn còn, bọn hắn chỉ cần bỏ ra chút tinh thạch liền có thể nhẹ nhàng mở ra truyền tống trận mà đi. Tiêu tốn hơn một ngày, cả đám tới được Phàn Thành, đồng thời với đó, vô số quân đội ở phụ cận cũng hội tụ về đây. Đám người Lạp đại nhân bài binh bố trận dựa theo chỉ thị của Lục Ly. Riêng Lục Ly thì tiềm hành đi ra , bắt đầu tiến hành bố trí. Bên kia đại quân đã tới Diệp Thành, Diệp Thành bị huyết tẩy, sau đó tiến thẳng về hướng Phàn thành. Đội tiền trạm do Lạp đại nhân sai phái đã đi qua, mục đích chính là quấy nhiễu tốc độ hành quân, tranh thủ thời gian cho bên này bố trí. Đội tiền trạm được dẫn dắt bởi hai tên Thánh Hoàng, số quân sĩ không nhiều, chỉ chừng mấy ngàn, hơn nữa thực lực tổng thể cũng không mạnh, Ngũ Kiếp Lục Kiếp đều đủ cả. Nhiệm vụ Lạp đại nhân giao cho bọn họ là lấy quấy rối làm chủ, hạn chế tác chiến chính diện. Mấy ngàn quân sĩ chia thành tốp nhỏ, phân tán đi tới, chỉ sau mấy ngày bọn hắn liền chạm mặt đại quân. Mấy ngàn quân sĩ tách ra thành trên trăm đội ngũ nhỏ, mỗi đội ngũ chỉ gồm mấy chục người, bọn hắn sớm bố trí rất nhiều truyền tống trận một chiều, sau đó chia nhau tấn công. Du kích chiến, vận động chiến! Mỗi lần bọn hắn lại điên cuồng công kích một lượt, không quản giết được bao nhiêu địch nhân, phóng thích xong công kích liềnlập tức triệt thoát, vọt vào trong truyền tống trận, tan biến ở phương xa. Hơn nữa mỗi lần không chỉ riêng một tiểu đội, mà là mười mấy tiểu đội đồng thời phát động công kích từ bốn phương tám hướng. Mấy trăm vạn đại quân, không khả năng tụ lại một nơi, đội ngũ kéo dài tới hơn vạn dặm, kẻ tới tấn công phóng thích công kích từ xa ngàn dặm, đánh xong liền trốn, muốn đuổi đều đuổi không kịp. Nhất thời khói lửa tứ khởi, khắp nơi đều đang khai chiến, khắp nơi đều bị tập kích.
Chương 4769 Chiến thuật dã lang
Dẫn đội bên này là Bát trưởng lão Tê Viên tộc, sau khi phát hiện bốn phía có quân đội tập kích, hắn không chỉ không hoảng, ngược lại còn phấn chấn tinh thần. Đối với bọn hắn mà nói, đơn phương diện đồ sát chẳng có gì thú vị cả, bọn hắn huyết tẩy từng tòa thành trì là vì cái gì? Còn không phải là vì muốn bức Lục Ly đi ra, bức cường giả Thiên Đế Tông đi ra? Đồ sát nhất thời có lẽ sẽ khiến người cảm thấy phấn khích, nhưng giết nhiều liền sẽ tê dại, liền sẽ cảm thấy buồn nôn. Tựa như một tên đồ tể, ngày ngày mổ heo, giết nhiều chắc chắn sẽ thấy chán ghét. Dù là đồ sát dã thú, giết nhiều cũng sẽ cảm thấy buồn nôn. Hơn nữa ý định ban đầu của ba tộc chính là muốn thống trị đại giới diện này, nếu biến nơi đây thành địa ngục, biến thành tử giới, vậy dù bọn hắn đánh xuống giới diện này thì cũng chẳng nghĩa lý. Cho nên có thể bức Lục Ly đi ra, bức cường giả Thiên Đế Tông đi ra, đồng thời xử lý sạch sẽ, như vậy nhiệm vụ lớn nhất chuyến này liền cũng hoàn thành. Bây giờ mặc dù Lục Ly còn chưa lộ diện, nhưng đã có quân đội đi ra, thậm chí rõ ràng có tính tổ chức rất mạnh. Điều này chứng tỏ đám quân đội này hoặc là do Lục Ly phái tới, hoặc là do Thiên Đế Tông phái tới. Lục Ly hoặc Thiên Đế Tông đã không nhịn được, vậy bọn hắn liền có cơ hội. Đánh lén, ám sát... Đây đều là tiểu thủ đoạn, nếu Lục Ly và Thiên Đế Tông đủ sức hủy diệt bọn hắn, vậy còn cần dùng loại tiểu thủ đoạn này làm gì? Sớm đã quang minh chính đại giết tới rồi. Một ít quân sĩ bình thường chết đi, không chỉ bọn Bát trưởng lão, dù có là cường giả ba tộc đều không quá để ý. Chỉ cần tiêu diệt được Thiên Đế Tông, giết được Lục Ly, dù những quân sĩ này có chết sạch cũng không sao cả. Tộc quần ba tộc vô cùng khổng lồ, trong tộc quần còn có vô số con dân, không đến mấy trăm năm, lượng lớn quân sĩ lại có thể trưởng thành. Chỉ cần chiếm giữ Vô Tẫn Thần Khư, được đến tài nguyên ở đây, tốc độ trưởng thành của võ giả trong tộc quần sẽ càng nhanh. Quân sĩ bình thường chính là rau hẹ, cắt một lớp, rất nhanh lại tới lớp khác. Bát trưởng lão để đại quân phân biệt tập kết lại với nhau, sau đó sai bọn hắn xuất động truy kích, tận lực bắt sống. Một tổ chỉ có mười mấy quân sĩ mà thôi, chỉ cần để Thánh Hoàng dẫn đội, xuất động mấy trăm quân sĩ chặn giết bắt lại, há chẳng phải rất nhẹ nhàng? Bát trưởng lão hạ lệnh tất cả cường giả tiệm cận đại viên mãn không được tách ra, không được cho Lục Ly cơ hội. Rốt cuộc hiện tại bên kia mới chỉ xuất động số ít quân sĩ, phái ra Thánh Hoàng là đủ rồi. Bát trưởng lão vừa hạ lệnh, mấy vạn quân đội lập tức hành động, tứ xứ tìm kiếm những võ giả kia. Thực ra trước khi đến mấy ngàn võ giả này đều biết, lần này bọn họ chạy tới kết cục sau cùng khó tránh khỏi cái chết, rất có thể chẳng ai sống sót được. Nhưng bọn hắn không bận tâm, bọn hắn sớm đã sẵn sàng tinh thần tìm chết, vì Vô Tẫn Thần Khư, bọn hắn cam nguyện đánh đổi mạng sống bản thân. Rất nhanh có võ giả bị giết, rốt cuộc thực lực võ giả Thiên Đế Tông phái ra đều tương đối yếu nhược, bởi thế bên này vừa xuất động liền có võ giả bị đánh chết, chạy đều chạy không thoát. Chẳng qua đánh chết mấy trăm quân sĩ, nhưng lại chẳng bắt sống được một ai. Tất cả võ giả đều tự bạo trước khi bị bắt, thậm chí trong miệng còn giấu sẵn kịch độc, có thể tự sát bất cứ lúc nào. Có võ giả càng thêm trơn trượt, bọn hắn dẫn dụ quân sĩ bên này đảo vòng quanh. Mục đích chính là kéo dài thời gian, bây giờ đại quân đã ngừng đi tới, bắt đầu đuổi bắt bọn hắn, bọn hắn đương nhiên sẽ không ngu gì đi chịu chết, cứ thế dẫn theo quân địch đảo quanh. Bởi vì Bát trưởng lão sợ có cạm bẫy, bởi thế nghiêm lệnh quân đội không được quá phân tán, truy sát đi quá xa liền tất phải quay về. Những quân đội kia không dám làm loạn, sau khi truy sát một lúc liền trở lại. Đợi khi đại quân tiếp tục di chuyển, võ giả Thiên Đế Tông lại lộn ngược trở về. Chiến thuật dã lang! Địch tiến ta lùi, địch đuổi ta chạy, địch lui ta đuổi. Võ giả Thiên Đế Tông phái ra hệt như một đám sói đói, một mực bám theo đại quân, một khi đại quân phái ra quân đội truy bắt, bọn hắn lập tức nhanh chân đào tẩu. Đại quân lại không dám đuổi quá xa, sợ bị phân tán, thế nên mặc dù thỉnh thoảng đánh giết được một ít võ giả Thiên Đế Tông, nhưng võ giả Thiên Đế Tông vẫn cứ một mực quấy nhiễu, trì hoãn tốc độ đại quân đi tới. Vốn đại quân từ bên này kéo đến Phàn Thành cùng lắm mất khoảng mười ngày, nhưng giờ đi được bảy tám ngày, lại chỉ mới qua gần nửa lộ trình. Cao tầng đại quân đau đầu không thôi, bọn hắn xuất động bảy tên cường giả tiệm cận đại viên mãn bí mật điều tra, nhưng không phát hiện hành tung Lục Ly, mấy ngày nay cũng không thấy Lục Ly đến tập kích đánh lén. Dù thế bọn hắn vẫn không dám vọng động, lo sợ Lục Ly đang tiềm phục ở ngóc ngách nào đó, chờ đợi bọn hắn lạc đàn liền lộ ra răng nanh, cắn chết từng người một. Vấn đề là cứ tiếp tục thế này thì không ổn! Qua bảy tám ngày nhưng chỉ mới đi được nửa lộ trình, võ giả Vô Tẫn Thần Khư kiểu này nhiều lắm, không khác gì kiến hôi nối liền không dứt, cứ tiếp tục thế này, bọn hắn muốn đồ sát sạch sẽ Vô Tẫn Thần Khư không biết còn phải mất bao lâu. - Không cần quản đám cá nhỏ kia! Bát trưởng lão trầm ngâm một lát, sau đó hạ lệnh: - Lấy tốc độ nhanh nhất đi tới đại thành trước mặt, con dân trong đại thành kia chắc đang chuyển dời, bọn hắn làm vậy là để kéo chậm tốc độ hành quân của chúng ta. Không quản mục đích của những võ giả này là gì, Bát trưởng lão đều quyết định mặc kệ, chỉ cần bảo trì tuyệt đối quân lực, tập trung quét ngang đi qua, Lục Ly và Thiên Đế Tông muốn cứu vớt con dân Vô Tẫn Thần Khư, vậy chỉ còn cách lấy cứng đối cứng, chiến một trận với bọn hắn. … Đại quân toàn lực tiến về phía trước, võ giả còn sót lại bên này không khỏi cuống lên, bởi vì mới trì hoãn bảy tám ngày, đoán chừng Lục Ly bên kia còn chưa bố trí xong. Vạn nhất không kịp bố trí, bọn hắn không chỉ không hoàn thành nhiệm vụ mà những võ giả hi sinh trước đó đều chết vô ích.
Chương 4770 Mồi nhử
Đám võ giả này lập tức đánh liều trực tiếp xung kích đại quân, từng nhóm từng nhóm xông lên kéo chân đại quân, tận lực tranh thủ thêm thời gian. Mười mấy quân sĩ lao tới mấy trăm vạn quân sĩ, như từng con thiêu thân xông vào biển lửa. Từng nhóm từng nhóm võ giả chết đi, ai nấy đều là cảm tử quân, vừa vọt tới trong đại quân liền tự bạo, mang đi tính mạng mười mấy quân sĩ, thậm chí mấy trăm quân sĩ. Trước khi chết, những võ giả này đều lộ ra nụ cười mãn nguyện, vì ức vạn con dân Vô Tẫn Thần Khư, cái chết của bọn hắn hoàn toàn xứng đáng. Ba ngày sau, toàn bộ mấy ngàn võ giả bỏ mạng, cấp Đế cũng chết sạch, riêng mấy tên Thánh Hoàng lại không đi chịu chết. Không phải bọn hắn sợ chết, mà là Lục Ly ra lệnh cho bọn hắn, chuyện không thể làm liền lui về, giữ lại thân thể hữu dụng để sau này phát huy tác dụng càng lớn. Mấy tên Thánh Hoàng này lấy tốc độ nhanh nhất trở về, bẩm báo lại tình hình cho Lạp đại nhân, Lạp đại nhân truyền tin cho Lục Ly. Gần đây Lục Ly một mực không lộ diện, không ai biết hắn đang làm gì. Chẳng qua bọn Lạp đại nhân lại biết, Lục Ly một mực quanh đây, chính đang ngầm ngầm bố trí. Trong Phàn Thành đã tụ tập mấy vạn quân đội, toàn là vội vàng điều động tới từ các vùng lân cận. Mấy vạn quân sĩ có thể làm gì? Bọn Lạp đại nhân không biết, bọn hắn chỉ hành sự theo Lục Ly phân phó, rốt cuộc có thành hay không bọn hắn không cần quản, có phải chết ở đây cũng không sao cả. Lục Ly hạ một mệnh lệnh khác cho bọn hắn, đó chính là bố trí Thần Văn, bên ngoài thành trì bố trí một đại trận hộ thành siêu lớn, trong đại trận hộ thành lại bố trí tiểu trận, trong tiểu trận lại bố trí tiểu trận. Một tầng tiếp một tầng, khả năng phòng ngự càng mạnh càng tốt. Ngoài ra còn bố trí thêm một ít pháp trận tạp nham, khiến cho khắp nơi dưới thành đều lấp lánh Thần Văn. Đồng thời lệnh tất cả quân sĩ tập hợp trong thành, con dân bình thường thì sơ tán vào trong ngọn núi gần đó. Thánh Hoàng và cấp Đế cũng ở trong thành, riêng mấy tên cường giả tiệm cận đại viên mãn thì trú đóng bên ngoài. Lệnh của Lục Ly mang đến cho bọn Lạp đại nhân cảm giác như thể muốn cầm mấy vạn quân sĩ và đám Thánh Hoàng cấp Đế làm mồi nhử, dẫn dụ quân địch vây khốn nơi này. Mồi nhử thường thường rất dễ bị cá nuốt trọn! Mấy vạn quân sĩ và cường giả tập trung trong thành, một khi bị đại quân ba tộc vây khốn, tuyệt đối chỉ có con đường chết. Chết không đáng sợ, nếu chết mà có giá trị, bọn hắn nguyện ý bỏ mạng ở nơi này, bọn hắn chỉ sợ chết không minh bạch, chết mà chẳng làm được gì. Lạp đại nhân không rõ ràng bố trí của Lục Ly, bởi thế tự nhiên không cách nào giải thích cho những cường giả và quân sĩ kia, hắn đành chỉ biết khuyên mọi người tin tưởng Lục Ly. Bởi vì không nhờ Lục Ly, Vô Tẫn Thần Khư sớm đã hủy diệt, tất cả mọi người đều không còn đường sống, bởi thế dù có phải chết vì Lục Ly thì cũng đã sao? Mạng này của mọi người vốn chính là nhặt được trở về. Vừa nói đến đó, chúng cường giả liền ổn định lại. Lục Ly bằng sức một mình trấn áp đại quân ba tộc, cường giả cái thế như vậy, làm sao sẽ hại bọn hắn? Hại bọn hắn, Lục Ly cũng đâu được ích lợi gì? Từng ngày trôi qua, trinh sát do thám thấy đại quân càng lúc càng gần, mà Lục Ly vẫn chẳng thấy bóng dáng đâu. Quan trọng hơn cả là phụ cận có rất nhiều trinh sát, song không ai nhìn thấy Lục Ly có bất kỳ bố trí nào, Lục Ly đang làm cái gì? Lục Ly chuẩn bị làm thế nào? Lục Ly có thể dẫn dắt chúng cường giả đi hướng thắng lợi hay không? Vô số nghi hoặc hiện lên trong đầu chúng cường giả, nhưng không ai cho được đáp án, bọn hắn đành chỉ biết sống trong thấp thỏm khẩn trương. Lại hai ngày trôi qua, đại quân chỉ còn cách bên này mấy trăm vạn dặm, chỉ thị từ Lục Ly rốt cục cũng truyền tới. Hắn lệnh cho tất cả cường giả và quân sĩ thủ vững trong thành, chờ đợi bước tiếp theo, cố gắng kiên trì càng lâu càng tốt. Đại trận hộ thành bóc mở, đại trận hộ thành này không có nguồn năng lượng, toàn là do năng lượng thần lực và nguyên lực của võ giả chống đỡ. Mấy vạn quân đội và cường giả, chia thành hai nhóm không ngừng quán chú thần lực Nguyên lực đi vào. Như vậy khả năng phòng ngự sẽ mạnh lên chút, khuyết điểm chính là cần võ giả không ngừng quán chú thần lực Nguyên lực, tiêu hao cực lớn. Đại quân như châu chấu đông nghịt bay tới, vô số thần niệm cường quét qua, khóa chặt võ giả trong thành. Mới đầu bọn hắn phát hiện chỉ có mấy vạn người, không khỏi có chút bất mãn, nhưng đợi khi lần nữa thăm dò qua, phát hiện trong thành là mấy vạn võ giả chứ không phải con dân bình thường, hơn nữa còn là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, trong đó còn có không ít cấp Đế và Thánh Hoàng. - Ồ? Bát trưởng lão và chúng cường giả không khỏi kinh nghi, đám quân sĩ và cường giả tinh nhuệ kia tụ ở đây làm gì? Đợi chết chắc? Nếu đối phương chủ động tấn công thì còn hiểu được, khăng khăng lại muốn dựa vào đại trận phòng hộ để chống đỡ? Đại trận hộ thành này nhìn có vẻ cũng được, nhưng liệu có thể kiên trì bao lâu? Mấy vạn quân sĩ không ngừng quán chú thần lực và Nguyên lực, Nguyên lực và thần lực luôn sẽ có lúc hao hết. Bên này chính là năm trăm vạn quân đội, nếu đám cường giả bọn hắn cũng gia nhập, muốn phá tan đại trận hộ thành là điều hết sức dễ dàng. Một khi đại trận hộ thành bị phá, vận mệnh chờ đợi mấy vạn quân đội trong thành chính là hủy diệt, không có bất kỳ huyền niệm nào cả. Nói cách khác, mấy vạn quân đội tới đây thuần túy là để tìm chết. Chỉ cần đầu óc mấy vạn quân đội ở đây không có bệnh, làm sao lại có thể từ vạn dặm xa xôi chạy tới chịu chết? Bọn hắn sao không học theo mấy ngàn quân đội đánh lén ám sát khi trước, như thế chẳng phải hiệu quả hơn? Đám người Bát trưởng lão nghĩ không thông, thế nên bọn hắn bắt đầu hoài nghi trong này có âm mưu, mấy vạn quân sĩ đầu óc không vấn đề, vậy chắc là tụ tập ở đây với mục đích nào đó. Bọn hắn tụ tập ở chỗ này, ý nghĩa lớn nhất chính là kéo chân đại quân, hấp dẫn đại quân chú ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK