Lục Ly không có nhìn những gốc thần dược kia, bởi vì thần dược chạy không thoát, ánh mắt của hắn nhìn về phía chất lỏng trong hồ. Hồ nước này không phải hồ nước bình thường, nước hồ biến thành màu trắng, còn có một chút mùi thơm nhè nhẹ, đây cũng là một loại thần dịch, nhưng không biết có công hiệu gì? - Ủa? Thần niệm của Lục Ly quét nhìn xung quanh, tra được một ngôi nhà gỗ nhỏ ở một bên khác của hồ nước, nhà gỗ nằm trong một khu rừng nhỏ ở đằng kia, ngay từ đầu không có chú ý tới nó. - Ta qua đó xem thử! Lục Ly nhìn hướng bên kia, sau đó nói, hắn men theo hồ nước đi tới đó, ngay lập tức đã đến bên ngoài nhà gỗ, thần niệm dò xét một phen, sau khi biết không có bất cứ dị thường gì thì hắn đẩy cửa tiến vào bên trong nhà gỗ. Bên trong nhà gỗ không nhiễm một hạt bụi, có một cái bồ đoàn, mặt trên mơ hồ có một ít đạo ngân, xem ra Đạo Thiên Đại Đế từng tu luyện ở đây. Lục Ly đứng ở bên trong nhà gỗ giây lát, mơ hồ nhìn thấy trên bồ đoàn có một bóng người đang ngồi, nơi này quả thực có đạo ngân. Đi ra nhà gỗ, Lục Ly dạo qua một vòng ở lân cận thì hắn thấy trước nhà gỗ có một khối bia đá nhỏ bên hồ, trên bia đá kia có khắc ba chữ: Thái Âm Hồ. ""Thái Âm Hồ?"" Lục Ly nhướng mày, không biết ba chữ này ẩn giấu thâm ý gì, hắn suy nghĩ một chút rồi ngồi xổm ở bên hồ, muốn dùng tay múc một ít thần dịch này để luyện hóa một chút. ""Tiểu tử, đừng xằng bậy!"" Giọng nói của Huyết Sát Hoàng vào giờ phút này vang lên trong đầu Lục Ly, hắn nói: ""Nếu ngươi dám đưa tay vào đó thì sẽ lập tức biến thành xương trắng, không tin thì ngươi cứ thử đi."" Lục Ly sợ đến lập tức rút tay về, ngoài ra vội vàng dặn dò Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông đừng xuống nước, hắn dò hỏi: ""Sát Hoàng tiền bối, nước này có vấn đề gì thế?"" ""Đây là Thái Âm Thiên Thủy!"" Huyết Sát Hoàng giải thích: ""Nước này là vật chí âm, nhục thể của ngươi không thể chịu nổi, đây là do Đạo Thiên Lão Tổ năm đó trả giá rất lớn mới lấy được, mục đích là bồi dưỡng một gốc thần dược nghịch thiên tuyệt thế, đáng tiếc cuối cùng thần dược chưa đại thành thì hắn đã hao hết thọ nguyên..."" “Thái Âm Thiên Thủy?” Lục Ly giật nảy mình, nhìn thần dược dưới hồ hỏi: “Vậy là chúng ta chỉ có thể xem, không thể động vào mấy gốc thần dược này?” Không thể tùy ý hái thần dược, nếu không thì rất dễ dàng phá hư dược tính, những thần dược này ở dưới nước, nếu không thể xuống nước, cưỡng ép vớt lên thì rất có thể phá hủy thần dược. “Có thể hái!” Huyết Sát Hoàng trầm ngâm giây lát nói: “Thật ra Thái Âm Thiên Thủy rất thích hợp cho ngươi luyện thể, nhưng ngươi nhất định phải dùng một loại thần dược, Kim Viêm Quả. Ăn loại thần quả này thì ngươi mới có thể thời gian ngắn chống cự sức ăn mòn của Thái Âm Thiên Thủy. Nếu ngươi có thể hấp thu một ít Thái Âm Thiên Thủy thì có thể từ từ chống cự, nếu ngươi có thể hấp thu nhiều Thái Âm Thiên Thủy, vậy thân thể của ngươi sẽ tăng lên gấp mấy lần, thậm chí hơn mười lần.” “Thật vậy sao?” Lục Ly mừng rỡ, hắn bay vọt tới chỗ hai người Tượng Linh Lung, hỏi: - Các ngươi biết Kim Viêm Quả không? Ta có một ít thần dược, không biết có Kim Viêm Quả trong đó không, hai người phân rõ giùm ta được không? - Kim Viêm Quả hả? Ta có! Kỳ Đinh Đông ngẩn ra, theo sau nở nụ cười, nhẫn lóe tia sáng, mười trái cây màu vàng nằm trong tay nàng, đưa cho Lục Ly nói: - Lục ca ca, ta chỉ có nhiều như vậy, đều cho ngươi. - Ta cũng có tám quả! Nhẫn của Tượng Linh Lung lóe sáng, nàng đưa qua: - Loại trái này vì chống cự hàn triều đóng băng, dự bị phòng hờ. Nhưng chúng ta đều không phải là hài tử, sẽ không lỗ mãng như vậy, cho nên không mang theo số lượng nhiều. - Đủ rồi! Lục Ly nhận lấy, truyền âm với Huyết Sát Hoàng vài câu, trên mặt lộ ra nét vui mừng. Một trái Kim Viêm Quả có thể chống đỡ vài giây khiến hắn không chết, nếu hắn có thể từ từ hấp thu một ít Thái Âm Thiên Thủy thì thân thể chắc chắn sẽ tăng tiến mảng lớn, đến lúc đó chỉ cần có thể chống cự Thái Âm Thiên Thủy là hắn có thể tu luyện trong hồ này, cuối cùng hấp thu đủ Thái Âm Thiên Thủy, khiến thân thể tăng tiến gấp mấy lần. Phải biết rằng, với độ cứng thân thể thần thông của Lục Ly rất khó tăng tiến, chớ nói chi một hơi tăng lên gấp mấy lần. Lục Ly sẽ không cố ý thúc giục cơ thể tăng mạnh, nhưng nếu có cơ hội thì hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua. Lục Ly dặn dò hai nàng: - Đợi lát nữa bất luận xuất hiện bất kỳ tình huống gì thì các nàng hãy mặc kệ ta, càng không được xuống hồ, biết chưa? Trong hồ này không phải thần dịch bình thường mà là Thái Âm Thiên Thủy. Hắn xuống hồ chắc chắn sẽ rất thống khổ, đến lúc đó hai người lo lắng hắn chạy qua cứu thì có lẽ các nàng sẽ thảm hơn. - A? Thái Âm Thiên Thủy à? Kỳ Đinh Đông từng nghe về loại thần dịch này, nét mặt hơi hoảng loạn, thân thể còn lui về phía sau hai bước, giật mình kêu lên: - Không ngờ rằng đây là Thái Âm Thiên Thủy! Nghe nói thứ này là vật chí âm thiên hạ, thứ cứng rắn đến đâu cũng sẽ bị ăn mòn, thậm chí ném đế binh vào ngâm mấy nghìn năm cũng sẽ bị ăn mòn. - Loại thần dịch thiên địa này thật sự tồn tại? Mắt Tượng Linh Lung lóe tia sáng kỳ lạ, nàng nhìn kỹ một lúc, nói: - Lục Ly, thứ này hẳn là trợ giúp cho việc tu luyện của ta, nhưng ta không biết nên luyện hóa như thế nào. Thứ này rất là ác độc, đáng tiếc không có biện pháp hỏi ý tiền bối của gia tộc, không biết cách luyện hóa. Lục Ly ngẫm nghĩ nói: - Ừm, nàng khoan vội, để ta thử trước. Lục Ly lấy một trái Kim Viêm Quả ra trực tiếp luyện hóa, trong thân thể cảm giác như có cục lửa đốt cháy. Hắn thả ra Bác Long thuật, cũng thả ra Thiên Giáp thuật, theo sau đi đến bờ hồ, chậm rãi thò tay vào hồ lục tìm. Kỳ Đinh Đông và Tượng Linh Lung nín thở, nhìn chằm chằm tay của Lục Ly, tay hắn chậm rãi thò vào Thái Âm Thiên Thủy, một làn khói bốc lên, Lục Ly kêu đau một tiếng, lập tức rút tay về. Cảm giác như bàn tay bị lửa đốt phỏng, biểu bì trên tay Lục Ly bị đốt nát, nhìn thấy ghê người.
Chương 3517 Vui quá hóa buồn
- Ôi chao! Kỳ Đinh Đông giật mình kêu lên, đi đến bên người Lục Ly, lấy ra dược chữa thương nói: - Lục ca ca, ngươi bị thương, nhanh chữa thương! Lục Ly xua tay nói: - Bị thương nhẹ thôi, không sao, không cần chữa thương, tự nó sẽ lành. Bình thường khi Lục Ly luyện thể chịu rất nhiều đau khổ, chút thương này đối với hắn tựa như mưa bụi, hắn thậm chí không để ý. Mắt Lục Ly lấp lóe tia sáng, nhếch môi cười nói: - Tốt rồi, Thái Âm Thiên Thủy này không giết được ta, lát nữa ta trực tiếp xuống hồ thu thập thần dược, các ngươi mặc kệ ta, ta không chết được, dù gặp bất kỳ tình huống gì hai người nhớ đừng xuống hồ. - Ngươi muốn xuống? Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông nhìn nhau, Kỳ Đinh Đông vội nói: - Lục ca ca, ngươi không cần đi mạo hiểm, vì mấy gốc thần dược không đáng giá, ngươi muốn thần dược thì ta đưa hết thần dược của ta cho ngươi! - Không phải thần dược! Lục Ly lắc đầu cười khẽ nói: - Ta xuống là vì luyện hóa Thái Âm Thiên Thủy, ta muốn thử luyện hóa chúng nó, nếu như có thể luyện hóa thì thân thể của ta còn có thể tăng lên gấp mấy lần. - Gấp mấy lần? Tượng Linh Lung kinh ngạc, nàng rất rõ ràng thân thể của Lục Ly hiện giờ mạnh cỡ nào, nếu như có thể tăng lên gấp mấy lần thì phỏng chừng thân thể xấp xỉ Ngũ Kiếp đỉnh phong. Lục Ly và Tượng Linh Lung nhìn nhau, nàng nhẹ gật đầu, Lục Ly lại lần nữa luyện hóa một trái Kim Viêm Quả, sau đó bay lên, nhảy vào hồ nước. - A? Kỳ Đinh Đông bị dọa, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên nhợt nhạt, nàng chạy chậm mấy bước tới trước. Tượng Linh Lung kéo Kỳ Đinh Đông lại, nói: - Đừng xằng bậy, Lục Ly biết chừng mực. Bõm! Lục Ly vừa xuống nước liền cảm giác da toàn thân bị cháy bỏng, đau đến mức lăn lộn trong hồ, nhưng sức mạnh ý chí cường đại khiến hắn chống đỡ, hắn lao nhanh xuống đáy hồ, hái hai gốc thần dược. Bùm! Sau đó Lục Ly không dám chậm trễ một giây, như kiếm bén lao vút lên hồ, sau đó lao vào nhà gỗ. Bộ dạng hiện giờ của Lục Ly quá khủng bố, hắn không muốn khiến hai người nhìn thấy. - Ôi! Nhưng trong một thoáng giây, Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông vẫn thấy được. Tượng Linh Lung vươn tay che mắt của Kỳ Đinh Đông, bản thân nàng không nỡ nhìn nhiều, quay đầu qua. - Ôi! Lục Ly đi vào nhà gỗ, hắn lăn lộn vật vã, nhanh chóng lấy ra dược chữa thương ăn vào, sau đó dùng sức mạnh ý chí cực kỳ mạnh mẽ ngồi xếp bằng, vận chuyển Thần Lực tu luyện. Trong thân thể của hắn đi vào một ít Thái Âm Thiên Thủy, hắn cần luyện hóa những Thái Âm Thiên Thủy này, như vậy mới có đề kháng với Thái Âm Thiên Thủy, mới có thể từ từ có cơ hội hấp thu Thái Âm Thiên Thủy tăng cường bản thân. Lục Ly ngồi xếp bằng bốn canh giờ, bởi năng lực tự lành của cơ thể rất mạnh, dược chữa thương cũng là đứng đầu, vết thương ở biểu bì lành rất nhanh, trong một canh giờ đã khép lại vết thương bảy, tám phần. “Rất tốt!” Lục Ly luyện hóa một ít Thái Âm Thiên Thủy, tuy rằng vừa rồi rất thống khổ, nhưng trong mắt của hắn đều là phấn chấn, hắn không kiềm được hú dài, sau đó lao ra khỏi cửa lớn nhà gỗ. Chỉ cần có thể luyện hóa một lần, hắn có thể luyện hóa lần thứ hai, cuối cùng thân thể có thể tăng lên gấp mấy lần, thậm chí hơn mười lần, thực lực sẽ tăng nhiều. Tiếng huýt gió của Lục Ly hấp dẫn Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông, hai người nhìn lướt qua, trông thấy một người trần truồng, mặt hai nàng đỏ rực giật mình kêu lên: - A? Lưu manh thối! - Chết mợ rồi! Lục Ly ngẩn ra, vội vàng che chỗ hiểm, như con thỏ bị dọa bay vút đi, vui quá hóa buồn. Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông rời đi, hai người đi rừng rậm gần đó, không dám đối mặt với Lục Ly. Hai người và Lục Ly vốn có chút mập mờ, hiện tại càng trở nên lúng túng và ái muội. Lục Ly thay đồ, tiếp tục tu dưỡng chữa thương một khoảng thời gian, theo sau hắn lại lần nữa xuống hồ, hắn chỉ hái hai gốc thần dược, giờ định hái thêm ba gốc. Huyết Sát Hoàng truyền âm: “Đừng bắt con tiểu thần long kia, đó là thần dược tuyệt thế mà Đạo Thiên Lão Tổ muốn bồi dưỡng. Xem tình huống thì còn chưa tới lúc trưởng thành, đừng làm phí của trời, ngày sau ngươi có cơ hội có thể lại đây thu thập, hoặc chừa lại cho hậu nhân.” Thần niệm của Lục Ly khóa chặt con tiểu kim long ở bên dưới, đó là một gốc thần dược giống như vật sống, toàn thân ánh vàng rực rỡ, phi thường xinh đẹp. “Ừm.” Lục Ly nhẹ gật đầu, nơi này chắc chắn có cường giả tiến vào, không chừng Luân Hồi Đại Đế đã đi vào. Nhưng mọi người đều không hái thần dược này, bởi vì nó còn chưa trưởng thành, đều không muốn phí của trời. Lục Ly không đến mức làm ra chuyện mất phẩm giá như vậy. Lục Ly luyện hóa Kim Viêm Quả xong lại lần nữa lao xuống, nhanh chóng hái hai gốc thần dược khác, theo sau hắn lập tức vọt ra. Thân thể của hắn lần nữa bị thương, bộ dạng rất thảm, hắn dùng sức mạnh ý chí rất lớn ngồi xếp bằng, một bên chữa thương, một bên luyện hóa Thái Âm Thiên Thủy trong thân thể. “Quả nhiên...” Lục Ly luyện hóa giây lát sau, phát hiện thân thể đang tăng lên, lần này nhận được thương tổn ít hơn lần trước nhiều. Điều này chứng minh sức đề kháng với Thái Âm Thiên Thủy của hắn đã tăng lên, giống như năm đó hắn ở Sí Viêm Đảo, ở trong lửa lâu sẽ có sức chống cự với lửa. Chờ qua vài canh giờ, Lục Ly gần như lành vết thương. Huyết Sát Hoàng truyền âm: “Tiểu tử, ngươi hãy luyện hóa trái màu xám mới lấy được, hẳn là có thể tăng thêm một ít sức đề kháng Thái Âm Thiên Thủy của ngươi, trái cây này cũng làm tăng lên độ cứng thân thể.” “Ồ?” Lục Ly tinh thần rung lên, vội vàng hỏi thăm cách luyện hóa trái cây này. Huyết Sát Hoàng dặn dò một phen, Lục Ly vội vàng luyện hóa theo cách Huyết Sát Hoàng chỉ. Trái màu xám này cũng là vật chí hàn, vừa luyện hóa, Lục Ly cảm giác toàn thân đều bị đông cứng, nhưng cơ thể tăng tiến rõ rệt. “Vật chí dương có thể luyện thể thì vật chí âm cũng có thể!” Lục Ly gật gù, luyện hóa từ từ năng lượng trong cơ thể, hấp thu tất cả năng lượng, mất bảy canh giờ để hấp thu hết. Lục Ly rõ ràng cảm giác thân thể tăng cường một ít.
Chương 3518 Hàn Long Chân Khí
Bây giờ độ cứng của cơ thể hắn quá lớn, sau khi luyện hóa trái màu xám khiến hắn rõ ràng cảm giác được tăng lên, việc này chứng minh trái màu xám rất mạnh. Đợi nửa ngày sau, Lục Ly cảm giác ổn định, theo sau lập tức luyện hóa Kim Viêm Quả xông vào trong hồ, lần này rõ ràng cảm giác thương tổn không lớn như trước. Lục Ly thậm chí cảm giác chính mình có thể ở trong hồ một lúc, hắn cũng làm như vậy, đợi thân thể không chịu nổi mới phóng lên cao. Lục Ly luôn tu luyện trong hồ, luyện hóa nhiều Thái Âm Thiên Thủy ở trong cơ thể, trong lòng hắn có cảm giác, nếu lăn qua lộn lại như vậy thêm vài lần, hắn tin tưởng mình có thể hoàn toàn chống cự Thái Âm Thiên Thủy. Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông không dám đến gần, nhưng hai người thấy Lục Ly lúc thì xuống hồ, khi thì lao ra, ít nhất không cần lo an toàn của hắn. Hai người mặc kệ Lục Ly, ngồi xếp bằng tu luyện tại đây, đợi Lục Ly hoàn toàn ổn định rồi các nàng mới đi qua. Tuy Kỳ Đinh Đông là một Tiểu Ma Nữ, rất ái mộ, nhưng nói sao thì cũng là một hoàng hoa khuê nữ, nhìn thấy bộ dạng trần truồng của hắn làm nàng rất thẹn thùng, càng miễn bàn Tượng Linh Lung. Rất nhanh qua bảy, tám ngày, Lục Ly chỉ còn một trái Kim Viêm Quả, hắn đã hoàn toàn có thể chống cự Thái Âm Thiên Thủy. Tám ngày qua, Lục Ly hấp thu rất nhiều Thái Âm Thiên Thủy, thân thể tăng lên rất nhiều, có chút sức đề kháng với Thái Âm Thiên Thủy. Nhưng hiện tại hắn xuống hồ còn sẽ bị thương, mỗi lần chỉ có thể chống cự thời gian nửa nén hương không bị thương, hắn tin tưởng theo thời gian trôi qua, thời gian kiên trì sẽ càng lúc càng lâu, cuối cùng luôn ngâm trong hồ cũng sẽ không bị gì. - Ủa? Lại qua mười ba ngày, Kỳ Đinh Đông đột nhiên phát hiện Lục Ly dường như đi vào trong hồ nửa ngày mà chưa leo lên, nàng có chút lo lắng thần niệm quét qua. Lại phát hiện Lục Ly ung dung ngồi xếp bằng ở trong hồ, làn da không bị phỏng, nhưng vẫn không mảnh vỉa che thân. - Phi! Kỳ Đinh Đông phun một cái, vội vàng thu về thần niệm. Tượng Linh Lung liếc nàng, hỏi: - Có chuyện gì? - Không có chuyện gì! Kỳ Đinh Đông chu môi nhỏ: - Cái tên không lương tâm đó, chúng ta lo lắng cho hắn như vậy mà hắn thì một mình ung dung tu luyện trong hồ, không truyền âm nói với chúng ta một tiếng, đồ vô tình! - A? Tượng Linh Lung rất ngạc nhiên, hỏi thăm - Hắn có thể hoàn toàn chống cự Thái Âm Thiên Thủy? - Chắc là không bị gì? Kỳ Đinh Đông giải thích rằng: - Hắn đang hoàn toàn ngâm trong hồ, làn da không bị tổn thương, hẳn là có thể hoàn toàn chống cự, ngươi có thể dùng thần niệm tra xét thử. - Phi! Ta không thèm tra xét! Tượng Linh Lung đỏ mặt, nàng tiếp tục ngồi xếp bằng chờ đợi, đợi có tiếng động thì trầm giọng quát: - Lục Ly, ngươi lành vết thương rồi thì qua đây một chút! - Được! Lục Ly đi vào nhà gỗ cấp tốc chữa thương, hiện tại năng lực khôi phục thân thể của hắn càng mạnh, gần đây cơ thể tăng lên ít nhất gấp hai lần, sức đề kháng với Thái Âm Thiên Thủy tăng lên rất nhanh. Một ngày sau, Lục Ly đẩy ra nhà gỗ, mặc áo đi tới. Kỳ Đinh Đông mở mắt ra, nhìn một cái bĩu môi nói: - Lục ca ca, ngươi như vậy thoạt trông kỳ lạ. Lục Ly không có tóc, không có lông mày, râu, bộ dạng đúng là kỳ thật. Lục Ly nhếch môi cười nói: - Ráng chịu một chút, ta đang tu luyện nên vậy, chờ không tu luyện nửa, nửa tháng sau sẽ trở lại như cũ. Tượng Linh Lung đứng lên, hỏi: - Lục Ly, ngươi có biện pháp khiến ta lợi dụng Thái Âm Thiên Thủy tu luyện không? Ta tu luyện hàn băng chân ý, nếu có thể sử dụng thì có lẽ uy lực chân ý pháp tắc của ta sẽ tăng tiến nhiều. - Để ta nghĩ thử! Lục Ly trầm ngâm, thật ra âm thầm hỏi thăm Huyết Sát Hoàng, hắn không hiểu mấy thứ này, chắc chắn Huyết Sát Hoàng biết. Giây lát sau, Lục Ly mở miệng nói: - Linh Lung, nàng hãy thả ra chân ý pháp tắc mạnh nhất của mình cho ta xem thử. - Tốt! Tượng Linh Lung vung hai tay, bắt đầu ngưng tụ chân ý, rất nhanh tuyết rơi đầy trời, nhiệt độ bốn phía thoáng chốc giảm mạnh, từng con băng long ngưng tụ, bơi lượn trong không trung, hơi thở nặng nề toát ra từ đám băng long, khiến Lục Ly cùng Kỳ Đinh Đông đều cảm giác được nghẹt thở. - Đi! Tượng Linh Lung khống chế hơn mười con băng long liên tục đánh về phía rừng rậm kia, trong phút chốc cảm giác trời đất rung rinh, trong rừng rậm thần văn lấp lánh, chống cự những con băng long này. Nhưng có mấy chục cây bị đánh nát, mặt đất bị nổ ra một đám hố sâu, nhiều cây lớn bốn phía đều bị đóng băng. “Hàn Long Chân Khí!” Huyết Sát Hoàng rất vừa lòng truyền âm nói: “Nha đầu này cảm ngộ rất mạnh về chân ý băng hệ, chân ý cường đại như vậy mà cũng tham ngộ được, về sau có cơ hội rất lớn đột phá Lĩnh Chủ cảnh, còn về có thể đạt đến cấp Đế hay không phải xem vận khí của nàng ta.” Huyết Sát Hoàng trầm ngâm giây lát, truyền âm vài câu cho Lục Ly. Lục Ly lộ biểu cảm kỳ dị, hắn vuốt sống mũi nói: - Linh Lung, ta có một cách có thể cho nàng đi vào trong hồ tu luyện, đó là nàng thả ra Hàn Long Chân Khí đóng băng chính mình, tiếp đó rơi vào trong hồ. Nhưng nàng nhất định phải lập tức lao ra trước khi băng tan, nếu không thì nàng cũng sẽ trở nên giống như ta, không còn lông mày, tóc. Thật ra Lục Ly không nói rõ ra, nếu tốc độ phản ứng của Tượng Linh Lung không nhanh thì chẳng những mất hết tóc, lông mày, quần áo cũng sẽ nháy mắt bị ăn mòn, đến lúc đó sẽ trần truồng giống như hắn. Tượng Linh Lung rất nhanh tỉnh ngộ lại đây, thoáng chốc vừa thẹn vừa nộ, nếu nàng thật sự biến thành như vậy, Lục Ly ở bên cạnh nhìn, e rằng nàng sẽ xấu hổ đến nỗi tự sát. Tượng Linh Lung là nữ nhân cao ngạo lạnh lùng biết bao, sao có thể chấp nhận xuất hiện trạng huống xấu hổ như vậy? Tượng Linh Lung thà rằng không tu luyện, cũng không muốn gặp phải trạng huống đó. Lục Ly trông thấy vẻ mặt vừa xấu hổ vừa tức giận của Tượng Linh Lung, xòe tay nói: - Vậy đành chịu, hai người ở yên chỗ này tu luyện, hoặc là đi nhà gỗ tu luyện, nơi đó còn có đạo ngân, hoặc ta đưa hai người đi Vấn Đạo Cốc.
Chương 3519 Không phải không có biện pháp nào
- Trong nhà gỗ có đạo ngân, ta đi nhìn xem! Kỳ Đinh Đông chạy nhanh như tia chớp, Tượng Linh Lung không nhúc nhích, mí mắt rũ xuống trầm tư giây lát nói: - Hoặc là vậy đi, Lục Ly, ngươi đi ra ngoài trước, khiến ta thử xem có thể tu luyện được hay không đã. - Được thôi, ta ra ngoài không có vấn đề! Lục Ly nhún vai nói: - Nhưng lỡ như nàng xảy ra vấn đề thì sao? Ai có thể cứu nàng lên? - Cái này... Tượng Linh Lung ngẩn ra, có chút rối rắm, nàng tu luyện đến bình cảnh, muốn tiến một bước đột phá vô cùng khó khăn, không phải tham ngộ một, hai chân ý là có thể đột phá. Theo như Tượng Linh Lung lật xem ghi chép trong một quyển sách cổ thì Thái Âm Thiên Thủy cực kỳ thích hợp cho người tu luyện hàn băng chân ý như bọn họ, nếu nàng thông qua Thái Âm Thiên Thủy chuyển biến Hàn Long Chân Khí trong sông thành Hàn Long Chân Khí càng mạnh thì sức chiến đấu của nàng sẽ tăng lên trên diện rộng, cách cảnh giới Lĩnh Chủ càng gần. Tượng Linh Lung vẫn luôn chỉ tu luyện băng hệ chân ý, thật ra cảm ngộ chân ý khác cũng không được ích gì, khiến băng hệ chân ý tăng tiến thêm một bước mới có thể tăng lên sức chiến đấu, mới có thể cuối cùng trở thành tồn tại ngạo thị quần hùng. - Hay là như vậy? Tượng Linh Lung cắn môi nói: - Ngươi đóng giác quan thứ sáu, một khi ta xảy ra chuyện thì sẽ bóp nát ngọc phù, ngươi nhắm mắt cứu ta lên? - ... Lục Ly trợn trắng mắt, Tượng Linh Lung đây là bịt tai trộm chuông, hắn đóng kín giác quan thứ sáu thì sao tìm được nàng? Nếu có thể tìm được nàng thì chắc chắn thấy hết, đây vốn là chuyện mâu thuẫn. Tượng Linh Lung rất nhanh cũng phát hiện vấn đề, mặt đỏ rực, nàng nhìn biểu cảm nửa cười nửa không của Lục Ly, hung hăng liếc xéo hắn: - Lục Ly, ta mặc kệ, ngươi phải nghĩ ra cách gì đó! - Cũng không phải không có cách nào. Lục Ly suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Ta bố trí một thần văn khiến sương mù dày phủ mặt hồ, không thấy gì nữa. Đến lúc đó ta không vươn ra thần niệm, chỉ bằng cảm giác tìm được nàng, cứu nàng, chịu không? Ta bảo chứng không xem. Đương nhiên... nếu nàng không tin nhân phẩm của ta thì coi như ta chưa nói gì. - Thế thì... Tượng Linh Lung cắn môi, có chút chần chừ do dự, nàng trầm ngâm giây lát ngẩng đầu nhìn thẳng Lục Ly, nhìn đôi mắt đen láy như sao của hắn, thấy chân thành trong mắt hắn, cắn răng một cái nói: - Lục Ly, ngươi đi bố trí đi, cơ hội lần này rất quan trọng với ta, ta không muốn bỏ qua. - Được! Lục Ly đi đến bờ hồ thật ra âm thầm kêu Huyết Linh Nhi đi bố trí, Huyết Linh Nhi là hồn thể, Thái Âm Thiên Thủy trong hồ này vô hiệu với nàng. Bố trí loại thần văn này quá đơn giản, chỉ qua một nén hương, trong Thái Âm Hồ bốc lên sương mù dày đặc, sương trắng quá dày, không thể thấy rõ bên trong. Tượng Linh Lung nhìn một lúc, vừa lòng gật gù, nàng cẩn thận hỏi thăm Lục Ly, hiểu rõ chi tiết, theo sau nàng đột nhiên nhớ đến điều gì, tò mò hỏi thăm: - Lục Ly, sao ngươi rành quá vậy? Ngươi thậm chí hiểu rõ Hàn Long Chân Khí, chẳng lẽ ngươi sinh ở danh môn đại tộc? - Ta đã nói với nàng rồi, ta sinh ra trong Phàm Nhân Giới! Lục Ly xòe tay giải thích: - Còn về tại sao biết những này, là bởi vì ta được đến một quyển sổ tay thượng cổ, bên trong ghi chép rất nhiều những bí văn này. Được rồi, ta xuống trước, chút nữa nàng xuống sau, vậy thì ta tùy thời có thể cứu nàng. Tượng Linh Lung nhẹ gật đầu, Lục Ly lao xuống hồ, hiện tại hắn có thể thoải mái ở trong hồ chống cự nửa ngày, cho nên không sốt ruột, ung dung chờ. Thần niệm của Tượng Linh Lung thò vào nhà gỗ nhỏ, thấy Kỳ Đinh Đông tham ngộ đạo ngân trong nhà gỗ, đã có xúc động, nhập định. Tượng Linh Lung không chần chừ, trong thân thể toát ra hơi lạnh buốt giá, nàng bay lên, đến mặt hồ, hơi lạnh toát ra từ người nàng càng lúc càng nhiều, không gian bốn phía bị đóng băng. Tượng Linh Lung truyền âm: “Lục Ly, ta xuống đây!” Lục Ly lập tức đóng kín giác quan thứ sáu, chỉ bằng cảm giác để cảm ứng tình huống bốn phía, như vậy sẽ rất mơ hồ. Cho dù quần áo của Tượng Linh Lung bị ăn mòn thì Lục Ly cũng không thấy được cái gì. Thật ra nơi này sương trắng dày như vậy, chỉ cần Lục Ly không mở thần thức, cho dù mở to mắt cũng không thấy rõ cái gì. Rào rào! Thân thể Tượng Linh Lung đóng băng rơi xuống hồ nước, nhưng bởi vì khối băng rất lớn, cho nên nàng nổi trên Thái Âm Thiên Thủy, chỉ có nửa người ngâm trong nước. Thân thể Tượng Linh Lung bị đóng băng, hoàn toàn không thể động, nàng cảm ứng một phen, phát hiện khi ở trong băng thì Thái Âm Thiên Thủy sẽ không cấu thành bất cứ thương tổn gì cho nàng. Nhưng băng nhanh chóng hòa tan, phỏng chừng lâu nhất là qua một nén hương thì sẽ hòa tan hoàn toàn. “Tuyệt!” Tượng Linh Lung mặc kệ tất cả, lập tức bắt đầu vận chuyển Hàn Long Chân Khí, thử hấp thu khí chí hàn trong Thái Âm Thiên Thủy, như vậy mới có thể khiến Hàn Long Chân Khí thay đổi về chất. “Làm được!” Giây lát sau, Tượng Linh Lung động ý niệm, hấp thu một ít khí chí hàn, rõ ràng cảm giác được Hàn Long Chân Khí bắt đầu tăng mạnh, tốc độ không tầm thường, có thể rõ ràng cảm giác được tăng phúc. Khi bắt đầu tu luyện thì Tượng Linh Lung quên mất tình huống bên ngoài, hoàn toàn chìm đắm vào. Bất giác khối băng hòa tan, thân thể nàng rơi vào Thái Âm Thiên Thủy. - A! Tượng Linh Lung cảm giác chính mình rơi vào trong hồ, giật mình kêu lên một tiếng, nàng còn có chút thông minh, lập tức thả ra Hàn Long Chân Khí hộ thể. Cùng lúc đó, Tượng Linh Lung truyền âm: “Lục Ly, cứu ta!” Vèo! Lục Ly luôn luôn cảm ứng bên này, hắn lắc người xông đến, theo sau ôm lấy Tượng Linh Lung rồi phóng lên cao. Nguyên bộ đồ của Tượng Linh Lung quả nhiên bị hòa tan trong chớp mắt, nếu không phải có Hàn Long Chân Khí hộ thể, e rằng làn da cũng bị mục rữa. Lục Ly ôm Tượng Linh Lung, không thể tránh khỏi đụng chạm làn da của nàng, hắn cảm giác trong ngực như ôm tượng bạch ngọc, da của Tượng Linh Lung trơn mịn như dương chi, phi thường thoải mái. Hai người đều trần truồng, dán vào nhau khiến họ cảm giác như có tia điện
Chương 3520 Tán tỉnh
Lục Ly xông lên giữa không trung, bay hướng mặt cỏ gần đó, mắt luôn nhắm, chờ đến bãi cỏ, hắn buông Tượng Linh Lung xuống, lập tức xoay người thay áo. Nguyên bộ đồ của Tượng Linh Lung bị hủy, may mắn trên người có Hàn Long Chân Khí mông lung hộ thể, cho nên thoạt trông như ẩn như hiện. Tượng Linh Lung nghĩ lại còn thấy sợ, hít sâu mấy lần mới giật mình kêu lên một tiếng, lập tức lấy ra Thần Khí không gian, đi vào. Vào bên trong, Tượng Linh Lung vươn thần niệm ra, trông thấy Lục Ly đứng yên như gốc cây, mắt luôn nhắm, nàng mới bớt xấu hổ tức giận. Nhưng mặt nàng vẫn nóng ran, toàn thân như có lửa cháy. Nghĩ đến vừa rồi bị Lục Ly ôm vào ngực, chính mình không mảnh vải, nàng xấu hổ không chịu nổi, ước gì chui xuống hố. “May mắn hắn xem như thành thật, coi như chính nhân quân tử!” Tượng Linh Lung tự an ủi mình, nhưng rất nhanh nét mặt sa sầm, vừa rồi nàng người không mảnh vải bị Lục Ly trần truồng ôm thì có khác gì bị nhìn thấy hết? Sự trong sạch của nàng có tính là bị Lục Ly làm bẩn không? Càng là tiểu thư danh môn thì càng chú trọng trinh tiết, nhiều tiểu thư danh môn xem trinh tiết như mạng sống. Nếu bị hủy trinh tiết thì sẽ không mặt mũi gặp người, có lẽ sẽ tự sát. Lục Ly cùng Tượng Linh Lung truyền ra tai tiếng, Tượng gia rất xem trọng việc này, tuy hắn có ơn với Tượng gia, nhưng người Tượng gia vẫn nói bóng nói gió với hắn rằng đừng dây dưa gì với Tượng Linh Lung. Tượng gia cũng lén thả lời ra ngoài rằng Tượng Linh Lung và Lục Ly không có quan hệ gì. Không chỉ riêng là người của Tượng gia chú trọng những điều này, bản thân Tượng Linh Lung cũng chú trọng, bởi vì từ nhỏ đến lớn nhận giáo dục cho nàng hiểu rằng nữ hài tử phải biết tự tôn tự ái, tuyệt đối không thể để trinh tiết và danh dự của mình bị tổn hại chút nào. Tượng Linh Lung ở yên trong Thần Khí không gian hơn một canh giờ, Lục Ly cũng đứng đó suốt một canh giờ. Cuối cùng Tượng Linh Lung bình tĩnh lại, đi ra Thần Khí không gian, hơn nữa biểu thị muốn tiếp tục đi Thái Âm Hồ. Có lẽ bởi vì quan hệ với Lục Ly vốn đã rất thân mật, Tượng Linh Lung cũng không có quá nhiều mâu thuẫn, có lẽ vì nơi này không có người ngoài, Kỳ Đinh Đông giờ phút này còn đang bế quan, bí mật này chỉ có hai người biết. Cho nên Tượng Linh Lung ngược lại thoải mái, Thái Âm Thiên Thủy quá quan trọng với nàng, cơ duyên như vậy chỉ gặp chứ không thể cầu, nàng không muốn bỏ qua. Lục Ly không có ý kiến, tiếp tục bay vào hồ. Tượng Linh Lung lại xuống hồ, lần này nàng cẩn thận hơn, luôn chú ý khối băng có tan không, khi khối băng sắp hòa tan thì nàng phá băng bay lên cao. Nhưng bởi vì Tượng Linh Lung luôn ghi nhớ việc này, cho nên lần này cũng không hấp thu quá nhiều Thái Âm Thiên Thủy, tương đương với không xuống hồ. Nàng bay đi giữa không trung, trầm ngâm giây lát, quyết định thả ra càng nhiều Hàn Long Chân Khí, khiến khối băng đóng băng chính mình càng lớn hơn một chút, như vậy sẽ có nhiều thời gian hấp thu khí chí hàn trong Thái Âm Thiên Thủy. “Lục Ly, trông chừng giúp ta, ta muốn chuyên tâm hấp thu một ít Thái Âm Thiên Thủy!” Tượng Linh Lung truyền âm qua, Lục Ly biểu thị không có vấn đề, bởi vì hắn hấp thu Thái Âm Thiên Thủy không cần hao phí quá nhiều tinh lực, trực tiếp luyện hóa là được, trông chừng Tượng Linh Lung một chút cũng không có gì. Lần này Tượng Linh Lung thả ra Hàn Long Chân Khí rất nhiều, giữ được duy trì hơn hai canh giờ mới tan rã. Lục Ly không đợi tan rã đã vọt lên trời, mặc áo xong mới phá hàn băng, mang theo Tượng Linh Lung bay ra. “Ủa?” Sau khi Tượng Linh Lung bừng tỉnh, thấy áo không bị thiêu hủy, Lục Ly cũng mặc y phục, nàng như trút được gánh nặng. Tượng Linh Lung vừa xấu hổ vừa tức giận hỏi: - Tại sao lúc trước không mang ta ra sớm hơn? Có phải ngươi cố ý? Lần này Lục Ly có thể mang Tượng Linh Lung bay ra trước khi băng tan, vậy lúc trước hắn cũng làm được, nếu như vậy sẽ không xuất hiện tình huống hai người trần truồng ôm nhau. - Cô nãi nãi của ta! Lục Ly câm nín nói: - Nàng bắt ta đóng kín giác quan thứ sáu, ta không cảm ứng được gì, chỉ khi nàng rơi xuống nước mới nhận ra. Chúng ta có biết tình huống lúc trước như thế nào đâu? Bây giờ biết rồi ta mới có kinh nghiệm . - Được rồi! Tượng Linh Lung đỏ mặt nói: - Về sau đều làm như vậy, không cần chờ ta rơi xuống nước, lập tức mang ta đi ra biết chưa? - Biết! Lục Ly bĩu môi, dường như hắn biến thành khổ sai của Tượng Linh Lung? Tượng Linh Lung nhìn nét mặt của Lục Ly, chu môi hỏi: - Sao nào? Bổn tiểu thư kêu ngươi làm chút chuyện, ngươi còn không vui? Ngươi phải biết rằng trong Hàn Triều Hải Vực có bao nhiêu là công tử xếp hàng chờ nịnh ta đấy nhé! - Đúng đúng! Lục Ly biết không thể tranh biện mấy chuyện này với nữ nhân, nịnh nọt nói: - Linh Lung quốc sắc thiên hương, là thần nữ trên cửu thiên, phục vụ nàng là vinh hạnh mười kiếp của Lục Ly này, ta vô cùng tình nguyện, cảm động đến rơi nước mắt, mang ơn, cảm tạ trời đất... - Ngừng! Tượng Linh Lung càng nghe càng thấy không đúng, mắt xinh đẹp liếc xéo Lục Ly: - Sao ta cảm giác như ngươi đang mắng ta? - Không thể nào! Lục Ly nghiêm trang giơ cao tay nói: - Linh Lung xinh đẹp như vậy, ta thương nàng còn chưa kịp, làm sao có thể mắng nàng chứ? Chắc chắn là nàng hiểu sai rồi. - Ngươi lại tán tỉnh ta! Vẻ mặt Tượng Linh Lung nghiêm túc nhìn Lục Ly nói: - Lục Ly, nếu ngươi cứ luôn tán tỉnh ta, ép ta quá thì có tin là ta kêu tộc trưởng nhà ta bắt ngươi về Tượng gia, khiến ngươi cả đời không cách nào rời đi? - Ta sai rồi, ta sai rồi! Lục Ly sợ, nhìn vẻ mặt trịnh trọng của Tượng Linh Lung, hắn sợ Tượng Linh Lung thật sự làm như vậy, hắn bay vọt lên, nói: - Được rồi, đại tiểu thư của ta, tranh thủ thời gian tu luyện đi, thời gian rất quý giá. - Hừm hừm! Tượng Linh Lung hừ mũi mấy tiếng, tia sáng trong mắt vụt tắt, nàng đã nói như vậy hai lần, Lục Ly lại tránh né, chứng minh con rồng thật này sẽ không bao giờ ở mãi trong Hàn Triều Hải Vực. Sớm muộn gì hắn sẽ rời đi, đến lúc đó không chừng từ biệt rồi suốt đời không thể gặp lại, dù có gặp gỡ cũng là mấy nghìn năm, mấy vạn năm sau.