Trên trán Lục Ly xuất hiện mấy đường hắc tuyến. Lúc trước hắn đánh chết đám người Cung Tự Tại, được mấy ngàn không gian giới, bên trong không khoảng mấy ngần khối Thần Nguyên Kim. Tin tức Y tiểu thư rất đáng giá sao? - Ngươi vừa mới nói có bao nhiêu Thần Nguyên Kim đều dâng lên, chẳng lẽ... ngươi muốn quỵt nợ? Y tiểu thư chu cái miệng nhỏ nhắn, khí chất lại biến đổi, thoạt nhìn như một tiểu muội nhà bên gặp uất ức. Lục Ly hơi đau đầu cào tóc: - Ta nói ngươi mang ta đi tìm yêu ma, giờ ngươi để ta tự mình đi! - Kỳ thật ta chỉ là muốn tốt cho ngươi! Trên mặt Y tiểu thư lại biến đổi, biến thành đại tỷ tỷ tri âm, nàng dặn dò: - Lỡ như ngươi chết ở Yêu Ma Sơn, nhiều Thần Nguyện Kim như vậy thuộc về người khác. Ngươi cho ta, về sau nếu thật sự khó khăn, ta sẽ cho ngươi mượn. Nam tử hán đại trượng phu, ngươi đừng nói lời không giữ lời... - Được rồi, đều cho ngươi! Lục Ly lấy ra không gian giới, tất cả Thần Nguyên Kim đều đổ vào trong, hắn bất đắc dĩ nói: - Ngươi đừng nguyền rủa ta chết nữa. Nếu ta thật sự chết, ta biến thành quỷ, nửa đêm bò lên giường ngươi, ngủ với ngươi. Phi! Y tiểu thư đỏ bừng mặt, nắm không gian giới, trừng mắt tức giận nhìn Lục Ly, nhẹ nhàng đi ra ngoài, lưu lại một mình Lục Ly cười ha ha không ngừng. Ma Vương Sơn, Lục Ly và Lê thúc lần nữa đến nơi này, Lục Ly ngừng lại giữa sườn núi, ngồi xếp bằng trên đột thạch, tìm hiểu, Lê thúc đi tìm hiểu Ma Vương Thạch ở đỉnh núi. Lục Ly không vội vã đi Yêu Ma Sơn, chân ý Băng Sương Kiếm Ý vẫn chưa xong, Lục Ly nghĩ trước tiên tìm hiểu một thời gian, chờ có tiến triển rồi đi Yêu Ma Sơn. Tuy thân thể hiện tại của Lục Ly phi thường cường đại, lực công kích của nắm tay hiện tại đã là chiến lực cực mạnh. Nhưng Lục Ly vẫn không quên tu luyện chân ý. Băng Sương Kiếm Ý phi thường cường đại, nếu có thể dung nhập vào Sát Đế Quỷ Trảm, lực sát thương của Sát Đế Quỷ Trảm khẳng định có thể tăng lên rất nhiều. Nói không chừng, Tam Kiếp Thiên Thần bình thường cũng có thể bị đánh chết. Ngồi xếp bằng trên đột thạch, Lục Ly lập tức cảm thấy khác lạ, loại ý nhị kỳ dị này hiện lên trong đầu, ở đây, hắn cảm giác được sát ý vô tận. Giống như lá cây giống kim châm kia là một thanh trường kiếm, đang phóng tới hắn từ bốn phương tám hướng, muốn bắn hắn thành nhiều lỗ. Cũng may có đột thạch cũng là một thanh kiếm, phóng xuất ra sát ý kinh thiên. Tốc độ tìm hiểu ở đây quả nhiên nhanh hơn nhiều, bởi vì ở đây có ý nhị kỳ lạ, rất nhiều vấn đề đều nghĩ thông suốt. Lục Ly tiến vào trạng thái mộng ảo, quên hết thảy bên ngoài, an tĩnh ở nơi có ý nhị kỳ dị này, rất nhanh tìm hiểu Băng Sương Kiếm Ý. Lê thúc ở trên, vẫn chưa đi xuống, Thiên Vân Tiên Tử cho hắn ba lần cơ hội tiến vào Ma Vương Thạch, mỗi lần có thể đợi ba ngày. Nếu đến đây, Lê thúc khẳng định không dễ dàng xuống núi, bằng không sẽ lãng phí cơ hội. Ba ngày rất nhanh trôi qua, Lê thúc vẫn không xuống núi, tìm hiểu ba ngày, hắn rốt cuộc hiểu được một ít. Hắn chuẩn bị dùng hết sáu ngày còn lại, nhất định phải tìm hiểu hoàn toàn. Lê thúc không xuống núi, Lục Ly tập trung bế quan cũng không biết thời gian. Hắn vẫn chờ Lê thúc xuống núi rồi rời đi, cho nên cũng không quản chuyện bên ngoài. Lê thúc cảm thấy chín ngày ở đây thật đáng giá, hắn ở trong Ma Vương Thạch tìm hiểu một loại chân ý, tuy chỉ mới nhập môn, nhưng chỉ cần không ngừng tìm hiểu, sớm hay muộn cũng có cơ hội đại thành. Đã đến hẹn, hắn đi xuống núi, hắn đứng giữa sườn núi nhìn Lục Ly, chuẩn bị đánh thức Lục Ly cùng nhau trở về, nhưng hắn chợt đứng lại. Lục Ly ngồi xếp bằng bên cây nhỏ, thân thể lại kết băng, cả người đều biến thành búa băng. Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là trên người Lục Ly phóng xuất ra sát ý vô tận. Cảm giác Lục Ly hiện tại không phải búa băng mà là một thanh băng kiếm rút vỏ! Hắn nhìn qua, cảm giác Lục Ly hòa hợp thành một thể với đột thạch, hòa thành một thể với cây nhỏ. Hắn không dám kinh động Lục Ly, hắn biết khẳng định đến thời điểm tu luyện mấu chốt. Giờ đây kinh động Lục Ly, có thể hại hắn kiếm củi ba năm thiêu cháy một giờ. Hắn rất nhanh xuống núi, Lục Ly tùy ý ở Ma Vương Sơn tu luyện, nhưng hắn không được. Vừa đi, hắn vừa âm thầm bĩu môi. Lục Ly quả nhiên là quái thai, lại cảm ngộ chân ý cường đại, thật là người so với người tức chết người mà. - Trên người chủ nhân khẳng định có trọng bảo! Chẳng lẽ là yêu hồn trên thất phẩm kia! Lê thúc âm thầm kinh nghi, một võ giả từ phàm nhân phi thăng, tốc độ tu luyện lại khủng bố như thế, thật không phù hợp tư duy suy luận. Hắn nghĩ đến Long Hồn kia, đó là yêu hồn trên thất phẩm, nói không chừng có năng lực huyền diệu vô cùng, khiến Lục Ly tiến bộ thần tốc. Sau khi xuống núi, Lê thúc không thể một mình trở về. Hắn ngồi xếp bằng dưới chân núi, chờ Lục Ly xuống núi. Quân sĩ này nghĩ Lê thúc là thúc thúc của Lục Ly, cũng làm khó hắn. Lục Ly hiện tại là người Thiên Vân Tiên Tử coi trọng, bọn họ sao có thể vì chút chuyện nhỏ mà đắc tội hắn? Lê thúc tìm hiểu chân ý trong Ma Vương Thạch, gần đó đều là quân sĩ, tu luyện ở đây thật an toàn. Hắn bế quan ngồi xếp bằng, đợi Lục Ly xuống núi. Vừa chờ là suốt bốn tháng! Vù! Trên núi, một thân ảnh chạy vội xuống, vẻ mặt Lục Ly hồng hào, phấn chấn không thôi. Lê thúc và Lục Ly có liên hệ tinh thần, cảm giác được vui sướng của Lục Ly, hắn nhìn thấy nét mặt Lục Ly tỏa sáng, lập tức đến gần, thấp giọng hỏi: - Đại thành rồi? Lục Ly khẽ lắc đầu, nói: - Cách đại thành còn một chút, nhưng có tiến triển đột phá, chân ý này... rất mạnh! - Đi, về Thiên Vân Sơn trước! Bên này có vài quân sĩ, Lục Ly cũng không nhiều lời, mang Lê thúc về Thiên Vân Sơn. Trên đường, hắn cũng không nói nhiều, vẫn trầm tư, nghĩ đến Băng Sương Kiếm Ý. Bế quan bốn tháng, Bạch Sương Kiếm Ý đã tìm hiểu bước đầu, đây là chân ý tính công kích, sẽ đông cứng địch nhân. Công kích chủ yếu là kiếm ý, đến lúc đó có thể phóng thích kiếm ý liên miên vô tận, không ngừng công kích, đâm thủng linh hồn địch nhân. - Đúng vậy!
Chương 2582 Chớ chọc ta
Băng Sương Kiếm Ý là công kích linh hồn, công kích chủ yếu là linh hồn! Lúc trước Lục Ly vẫn tiến triển thong thả là vì hắn đi lầm đường, nghĩ rằng Băng Sương Kiếm Ý là công kích thật thể, lại không nghĩ rằng chân ý này chủ yếu là công kích linh hồn, còn là công kích linh hồn cường đại. Lục Ly kỳ thật vẫn luôn bế quan, phỏng chừng mất nửa năm, chân ý mới đại thành. Nhưng Lục Ly lựa chọn dừng lại, hắn không vội vã tìm hiểu, hắn cần cẩn thận suy nghĩ một vấn đề. Băng Sương Kiếm Ý có thích hợp dung hợp vào Sát Đế Quỷ Trảm hay không? Sát Đế Quỷ Trảm dung hợp Sát Đế Chân Ý và Quỷ Vương Trảm. Hai loại này đều là công kích lực lượng. Hiện tại Băng Sương Kiếm Ý là công kích linh hồn, hoàn toàn khác với hình thức của hai loại công kích trước đó, có thể dung hợp hoàn mỹ hay không? Nếu có thể dung hợp, uy lực sẽ tăng lên rất nhiều! Sát Đế Quỷ Trảm mỗi lần xoay chuyển theo khống chế của hắn, uy lực áp chế thiên địa sẽ tăng lên mấy lần. Lực công kích cũng sẽ mạnh hơn nhiều. Dung hợp những Băng Sương Kiếm Ý này vào, công kích còn có thể đa dạng hóa, giống bí thuật toái hồn năm đó. Cùng tiến hành công kích linh hồn và lực lượng, địch nhân càng khó ngăn cản. Chuyện tình Lục Ly muốn nghĩ thông thì phải tìm điểm phù hợp! Nếu không tìm được điểm phù hợp sẽ rất khó dung hợp. Cho nên Lục Ly không vội vã dung hợp thế nào. Cái này giống hai dây thừng, nếu trực tiếp dây dưa, thì không quá chắc chắn. Nếu tách dây thừng ra, để sợi tơ bên trong dung hợp trước, sẽ càng thêm củng cố. Ra ngoài Thiên Vân Sơn, Lục Ly không đi vào, hắn phất tay nói: - Lê thúc, ngươi trở về tu luyện trước đi, ta ra ngoài một chuyến! “Ách?” Lê thúc kinh nghi hỏi: - Chủ nhân, ngươi muốn đi đâu? - Ngươi đừng quản nữa, an tâm tu luyện ở Lục Nguyệt Phong đi! Lục Ly phất tay áo, xoay người rời đi. Hắn không muốn tiến vào Thiên Vân Sơn, miễn cho hành tung bại lộ. Chuyện hắn muốn đi Yêu Ma Sơn, nếu ngoại giới biết được, thật dễ dàng có người có lòng truyền vài tai Thiên Lượng Sơn, đến lúc đó sẽ bị Vu Phi Tường phái người tập sát. Vù! Lục Ly lấy ra một kiện chiến giáp, chiến giáp này là thần khí siêu phẩm, nhưng có mũ giáp, có thể bao phủ toàn thân. Thân thể hắn cường đại, thần khí siêu phẩm gần như vô dụng. Nhưng mặc vào chiến giáp, có thể che giấu thân phận thật tốt, hành tung sẽ không bại lộ. Hư Không Trùng ám kim thật khủng bố, đây là hậu thủ của Lục Ly. Cho nên Lục Ly muốn phân chia ra ít Hư Không Trùng ám kim, Yêu Ma Sơn nhất định phải đi. Y tiểu thư để lại tấm bản đồ, Lục Ly xem vài lần, phóng đi như mũi tên nhọn, rất nhanh biến mất ở chân trời xa xa. Yêu Ma Sơn đích thật rất nổi danh ở Thiên Ma Đảo, nhưng đối với đại đa số mọi người, nơi này là tuyệt địa, người bình thường không muốn đến. Nhiều người tiến vào Thiên Ma Đảo đều là ai? Đều là không thể tiếp tục lăn lộn bên ngoài, hoặc là một vài ác nhân. Đến nơi này tùy ý giết hại đánh cướp, còn có vài người tu luyện tà thuật. Cho nên có ít người đặc biệt hứng thú với Yêu Ma Sơn, thậm chí có vài người hàng năm ở Yêu Ma Sơn, tu luyện tà thuật lão yêu ma năm đó lưu lại. Yêu Ma Sơn không phải một ngọn núi, mà là một vùng núi non thật lớn, bên trong có mấy ngàn tòa núi lớn, địa hình phức tạp, âm khí dày đặc, còn không đến gần đã có thể cảm nhận khí tức âm lãnh bên trong, khiến người ta đập nhanh. Lục Ly ước chừng đi hơn hai tháng mới đi đến nơi này, hắn đi một đường rất xa, vì phải vòng qua Thiên Lượng Sơn. Dọc đường đi cũng không an bình, hắn gặp rất nhiều thổ phỉ, có nhiều người thấy hắn một mình, khí tức còn là Nhất Kiếp Thiên Thần nên ra tay cướp bóc hắn. Nhưng cuối cùng đều bị hắn thoải mái đánh chết chỉ có một lần gặp ngỡ một lão ma, thủ đoạn của lão ma rất kỳ lạ, tốc độ rất nhanh, đuổi giết hắn nửa tháng. Cuối cùng, hắn thả ra ba con Hư Không Trùng ám kim mới dọa lão ma kia bỏ chạy. Cho dù gặp phải lão ma, quyết tâm đến Yêu Ma Sơn của hắn càng thêm kiên định! Lão ma này hẳn là Tam Kiếp Thiên Thần, lại bị Hư Không Trùng ám kim dọa sợ. Này nó rõ Hư Không Trùng ám kinh rất lợi hại, hắn muốn phân chia ra đủ nhiều Hư Không Trùng. Bị lão ma kia mang đi ba con, hiện tại hắn chỉ còn lại năm con Hư Không Trùng ám kim... Đến phía đông Yêu Ma Sơn, Lục Ly nhìn dãy núi nguy nga, cảm thụ khí tức âm trầm bên trong, sắc mặt hắn trở nên ngưng trọng. Nơi này có rất nhiều yêu ma, còn có rất nhiều người tu luyện tà thuật, hắn nói không chừng sẽ bỏ mạng ở đây. - Đi! Quyết định rồi thì không quay đầu, Lục Ly nuốt mấy viên năng lượng đan, ẩn mình đi vào núi. Nhưng khi vào núi lớn trăm dặm, Lục Ly phát hiện khắp nơi đều là sương mù đen. Những sương mù đen này không chỉ ngăn cách tầm mắt, còn ngăn trở tra xét của thần niệm. Tốc độ Lục Ly càng chậm, ánh mắt nhìn quét xung quanh, sợ bốn phía chui ra một yêu ma khủng bố, xé rách hắn. Trong tay hắn cầm ngọc phù Thiên Vân Tiên Tử luyện chế, mặt trên có thần văn thiên đạo cường đại, có thể trấn áp yêu ma bình thường. Bên ngoài cũng không có nguy hiểm gì, Lục Ly không cảm ứng được khí tức sinh mệnh nào, hắn ngừng thở không dám hút vào sương mù đen, sợ bất ngờ trúng độc. Trăm dặm, hai trăm dặm! Phía trước có một vùng thạch lâm, Lục Ly dừng ngoài thạch lâm, bởi vì hắn cảm giác thạch lâm này có gì cổ quái, ở ngoài thạch lâm, hắn nhìn thấy một ít thạch phong có... thần văn. Ô ô... Một âm phong thổi tới, thạch phong bốn phía giống như cảm thụ được lắc lư, Lục Ly nhất thời như lâm đại địch, bởi vì hắn cảm giác được khí tức của yêu ma. Nếu là võ giã bình thường Lục Ly không chỗ nào sợ hãi, yêu ma là sinh vật thật kỳ dị, có được thần thông tà dị không thể tưởng tượng, không cẩn thận một chút là trúng chiêu. Phì phì phì! Hắc phong đánh úp đến, Lục Ly nhìn quét qua, sắc mặt hơi động dung, bởi vì trong hắc phong thổi bay đến rất nhiều quạ đen. Những quạ đen này thoạt nhìn không khác gì quạ đen bình thường, nhưng phía dưới chân quạ đen có bốn chân, bên ngoài cơ thể có ngọn lửa màu đen, ngọn lửa kia khiến không gian bốn phía hơi uốn khúc.
Chương 2583 Chớ chọc ta
Phù phù phù! Mấy trăm con quạ đen bay tới, vây quanh Lục Ly. Nhiệt độ xung quanh chợt cao lên, Lục Ly cách mấy trăm trượng cũng cảm giác cực nóng. Nhưng quạ đen lại không dám tiến công? Lục Ly giơ ngọc phù trong tay lên, quạ đen này lập tức kinh sợ thối lui. Lục Ly hơi yên tâm, xem ra những yêu ma này đều là yêu ma bình thường, nếu không sẽ không sợ hãi ngọc phù Thiên Vân Tiên Tử luyện chế. Lục Ly phóng ra ít Hư Không Trùng hoàng kim bay đến chỗ quạ đen. Hắn xem thử Hư Không Trùng hoàng kim có cắn nuốt những con quạ đen này hay không. Ách... Hắn rất nhanh ngạc nhiên, bởi vì Hư Không Trùng hoàng kim vừa đến gần quạ đen, ngọn lửa màu đen bên ngoài cơ thể quạ đen liền bùng cháy, Hư Không Trùng bị bốc cháy một vùng, chỉ một thời gian đã bị đốt diệt. - Hư Không Trùng là hư thể mà! Lục Ly âm thầm líu lưỡi, ngọn lửa này ngay cả hư thể cũng đốt diệt được, yêu ma quả nhiên tà dị, những ngọn lửa này không đơn giản. - Thử xem! Lục Ly nghĩ nghĩ, thả ra Hư Không Trùng ám kim, nội tâm hắn treo lơ lửng, nếu Hư Không Trùng ám kim cũng bị đốt hủy, lòng hắn sẽ đau không thôi. Tốc độ Hư Không Trùng ám kim rất nhanh, nháy mắt đã xông ra ngoài, thân mình chợt nhảy nhanh vào cơ thể một con quạ đen. Sắc mặt Lục Ly vui mừng, ngọn lửa của quạ đen còn chưa đốt chết Hư Không Trùng ám kim. - Bùm! Con quạ đen kia bị cắn nuốt thành sương máu, ngọn lửa màu đen tắt ngúm. Nhưng Hư Không Trùng ám kim vẫn chưa phân chia, Lục Ly hơi thất vọng. - Tiếp tục cắn nuốt! Lục Ly ra mệnh lệnh với Hư Không Trùng ám kim. Hư Không Trùng ám kim không ngừng chớp động, xuyên thấu qua từng con quạ đen, mỗi một hơi thở cắn nuốt một con quạ đen, phi thường hung hãn. Phụ cận có mấy trăm con quạ đen, rất nhanh đã bị cắn nuốt hơn phân nửa, quạ đen còn lại vậy mà không đào tẩu, hiển nhiên linh trí không cao. Trong thạch lâm không có quạ đen bay đến, nội tâm Lục Ly cũng không có phân chia, một lần cũng không có. Đợi sau một lát, tất cả quạ đen đều bị cắn nuốt, Lục Ly cắn răng mang theo Hư Không Trùng đi vào thạch lâm, nhìn xem bên trong còn có quạ đen không? Nếu có, có lẽ Hư Không Trùng có thể phân chia. Hừ! Một tiếng hừ lạnh đột nhiên vang thật mạnh, giống như tiếng sấm đình, vang vọng trong đầu Lục Ly: - Cút ngay, dám vào thạch lâm, giết không tha! Lục Ly ngừng cước bộ, chân mày cau lại, trong thạch lâm còn có người? Xem ra quạ đen này vừa rồi bị hắn khống chế? Có người tu luyện tà thuật trong thạch lâm? - Quên đi... Lục Ly đến đây tìm kiếm yêu ma, cũng không phải tìm người đánh nhau. Nếu người này bị giết một đám quạ đen vẫn không ra tay, hắn cũng không đáng liều chết với người này. Hắn xoay người rời đi, vòng qua thạch lâm, đi ra xa xa. Hắn cũng không biết, hắn vừa rời đi, trong thạch lâm bước ra một lão giả gầy guộc, tóc tai bù xù như kẻ điên. Trong mắt người này sáng ln6 lục quang, nhìn chằm chằm phương hướng Lục LY ở xa xa, thì thào: - Trùng? Lần trước Hồ trọc đầu không phải gặp một thiếu niên thả trùng sao? Chẳng lẽ là người này! Khặc khặc! Lão nhân điên gầy vung tay lên, trong thạch lâm bay ra vài con quạ đen, những quạ đen này không giống trước, hình thể rất nhỏ, hơn nữa là bán trong suốt, không có chút hơi thở. - Đuổi theo người nọ, đừng để hắn phát hiện! Lão nhân gầy vung tay lên, vài con quạ đen gào thét đi, lão nhân dạo một vòng tại chỗ, lẩm bẩm nói - Có lẽ có thể lợi dụng tin tức này, đi lừa Hồ trọc đầu một phen, để hắn cho pháp ta vào bảo địa, quan sát thần văn một lần. Vù! Lão nhân gầy giống như một con chim to, lướt qua, nhảy vào trong sương mù đen, rất nhanh biến mất ở phương xa. Hửm? Lục Ly vừa mới chạy ra ngoài trăm dặm, hắn đột nhiên quay đầu lại nhìn không trung, phía sau đều là sương mù đen, hắn không thấy rõ cái gì. Lục Ly nhìn vài lần, sắc mặt lạnh lùng, sau khi hắn từ trong bí cảnh Hồng Mông khắc Đại Đạo Chi Ngân vào người, lực cảm giác luôn thật nhạy cảm. Phía sau có vài con quạ đen ẩn núp trong sương mù đen theo dõi hắn, thật dễ dàng bị hắn phát hiện. - Hư Không Trùng đi đi, xử lý mấy con quạ đen kia, muốn theo dõi ta? Hừ! Lục Ly vung tay lên, Hư Không Trùng ám kim gào thét ra, mấy con quạ đen trong sương mù đen muốn chạy trốn, lại bị Hư Không Trùng dễ dàng đuổi theo, thoải mái gặm cắn. Lục Ly hừ lạnh hai tiếng, gầm lên nói: - Ta mặc kệ ngươi là ai! Chớ chọc ta, nếu không ta khiến ngươi chết không chỗ chôn. Thanh âm Lục Ly truyền đi rất xa, nhưng lão nhân điên gầy kia cũng không nghe thấy, bởi vì hắn đi phương hướng khác rồi. Lục Ly hô một tiếng, sau khi không thấy trả lời, quay đầu đi về phía xa. Hắn không dám chạy vào trong chỗ sâu núi lớn. Y tiểu thư nói bên trong có thể có Yêu Ma Vương, Lục Ly chỉ có thể đi náo loạn bên ngoài, tìm kiếm yêu ma. Hắn chạy ra ngoài mấy trăm dặm, liên tục dò xét hơn mười tòa núi lớn, hắn lại gặp yêu ma. Đây là một đám yêu ma như vượn khỉ, trên đầu có lông dài xanh biếc, lưng có hai cánh, ánh mắt nhiễm bạch quang, răng nanh sáng lên, biểu tình dữ tợn, thoạt nhìn thật khủng bố. Yêu ma vượn khỉ không phải một con mà là một đám, rậm rạp đông đúc trong sơn cốc. Lục Ly tới gần sơn cốc, kinh động đám yêu ma vượn khỉ, lập tức bị yêu ma vây công. Nhưng mà... Những yêu ma này rõ ràng không phải yêu ma cao cấp, bởi vì hắn cầm ngọc phù trong tay, những yêu ma này không dám đến gần, chỉ không ngừng la hét ngoài trăm trượng, phát ra thanh âm khiến người ta sởn cả gai ốc. Ô ô... Một con yêu ma từ xa, nhìn chằm chằm Lục Ly, rống to vài tiếng. Hắn bay lên trời cao, toàn bộ lông màu xanh biếc trên đầu đều dựng đứng lên, còn ly thể, hóa thành hàng vạn hàng nghìn châm dài, phóng tới Lục Ly. Con yêu ma này vừa công kích, yêu ma còn lại đều noi theo. Bộ lông bọn họ đều dựng đứng, phóng tới Lục Ly từ bốn phương tám hướng. Tốc độ rất nhanh, chớp mắt Lục Ly cảm giác như bị mưa to bao phủ. Vù! Lục Ly cũng không dám dùng thần khí siêu phẩm chống lại. Công kích của yêu ma này cảm thấy thật sắc bén, chiến giáp này sẽ bị xuyên thủng.
Chương 2584 Đạo trường thần văn
Trong cơ thể hắn vận chuyển ra năng lượng của bảy trăm hai mươi huyệt đạo, lực phòng ngự nhất thời tăng nhiều. Keng keng keng keng! Mấy vạn lục châm như đâm lên hàn thiết, chỉ đâm vào một phân. Khi Lục Ly nghĩ những sợi lông xanh này sẽ bắn ngược lại, những sợi lông xanh này chợt lóe ra hào quang, xoay vòng, đâm thêm vào Lục Ly. Một vòng, hai vòng, mười vòng... Cả người Lục Ly đều bị bộ lông xanh biếc quấn vào. Phía trên bộ lông xanh biếc còn tản ra lục quang, bắt đầu ăn mòn thân thể của Lục Ly. Mặt ngoài Lục Ly xuất hiện khói nhẹ nhàng, cảm giác như bị ngọn lửa đốt cháy. - Thật lợi hại! Lục Ly âm thầm cảm khái, yêu ma quả nhiên là yêu ma, có thần thông thật kỳ lạ, chưa từng nhìn thấy. Thần niệm hắn đảo ra ngoài, phát hiện trên người tất cả yêu ma đều tản ra lục quang, xem ra đang điều khiển những sợi lông xanh biếc này. - Hư Không Trùng, xuất động! Thần sơn Lục Ly sáng ngời, một con Hư Không Trùng ám kim phóng ra, bay đi như lưu tinh, nháy mắt vọt vào cơ thể một con yêu ma vượn khỉ. Bịch! Không ngoài dự liệu của Lục Ly, con yêu ma vượn khỉ nháy mắt bị gặm cắn sạch sẽ. Cùng lúc đó, vài sợi lông xanh biếc trên người Lục Ly tự động rời khỏi, không còn ánh sáng nào nữa. - Quả nhiên! Lục Ly hơi gật đầu, yêu ma này bị giết chết, những sợi lông xanh sẽ không chịu khống chế nữa. Hắn cũng không giãy dụa, lẳng lặng chờ đợi Hư Không Trùng gặm cắn tất cả yêu ma. Thần niệm hắn truy tung Hư Không Trùng, âm thầm chờ mong. Những yêu ma này dám động thủ với hắn, hẳn là cấp bậc không tệ, không biết Hư Không Trùng có phân chia hay không? Mười con, năm mươi con, bảy mươi con! Đột nhiên, Hư Không Trùng bất động tại chỗ, Lục Ly nhất thời mừng rỡ như điên. Hư Không Trùng rốt cuộc phân chia, tuy chỉ là một con chia làm hai, nhưng chứng minh yêu ma vượn khỉ có thể phân chia Hư Không Trùng. Bên trong sơn cốc có hơn một ngàn yêu ma, toàn bộ cắn nuốt, hẳn có thể phân chia thành mười con Hư Không Trùng. Vù! Lục Ly phóng ra hai con Hư Không Trùng ám kim, lần lượt phóng vào đám yêu ma vượn khỉ. Đồng thời khí huyết cường đại trên người Lục Ly lan tỏa, nhất thời cảm giác như con long tượng thật lớn. Khí tức của hắn truyền đi phạm vi ngàn dặm, kinh động tất cả yêu ma trong sơn cốc. Vù vù! Lục Ly phóng hết tất cả Hư Không Trùng ám kim ra, tổng cộng năm con, bay đi bốn phía, tiến công đám yêu ma đang không ngừng vọt đến. Lục Ly còn thả ra vài Hư Không Trùng hoàng kim, bởi vì đợi lát nữa, Hư Không Trùng ám kim sẽ phân chia, hắn xem thử Hư Không Trùng hoàng kim có tiến hóa không. - Hoàn hảo! Hư Không Trùng hoàng kim gào thét ra ngoài, tuy tốc độ gặm cắn phi thường chậm, nhưng thắng về số lượng, Hư Không Trùng có rất nhiều. Hắn vừa thả ra mấy trăm vạn Hư Không Trùng, một con Hư Không Trùng gặm một cái, chỉ cần mấy vạn Hư Không Trùng hoàng kim đã có thể gặm hết đám yêu ma. Không lâu sau, năm con Hư Không Trùng ám kim đều phân chia. Phân chia cần thời gian, thân thể Lục Ly bị lông xanh biếc cuốn lấy, hắn cũng lười động, ngồi xếp bằng tại chỗ, để Hư Không Trùng hoàng kim tiến công xung quanh. Hư Không Trùng hoàng kim rất nhanh phân chia một vùng, nhưng không tiến hóa, điều này khiến Lục Ly rất thất vọng. Đợi sau một lát, hắn xác định Hư Không Trùng hoàng kim không tiếp tục phân chia, hắn thu tất cả Hư Không trùng về, lấy ra chiến đao Hàn Phong, khai phá tóc xanh biếc, xông ra ngoài. Ầm! Hắn cấp tốc xẹt qua, một quyền đấm bay một con yêu ma. Xương cốt trước ngực yêu ma kia hoàn toàn bị đấm vỡ, lực lượng hiện tại của Lục Ly phi thường khủng bố. Yêu ma bốn phía đều thối lui, bởi vì trên người Lục Ly có ngọc phù Thiên Vân Tiên Tử luyện chế, những yêu ma này rất sợ hãi. Bang bang bang bang! Trên người Lục Ly chớp động cực nhanh, mỗi lần đấm một quyền, một con yêu ma bị thương nặng, uy thế không thể chống đỡ. Những sợi lông xanh biếc thổi bay, đều bị Lục Ly thoải mái bổ hết. Phòng ngự của hắn quá mạnh mẽ, công kích của những yêu ma này không tạo thương tổn quá lớn với hắn. Mỗi lần công kích, Lục Ly cũng không đấm chết yêu ma, chỉ đấm thương mà thôi. Đây đều là chất dinh dưỡng của Hư Không Trùng, giết chết thật đáng tiếc. Sau nửa ngày, Hư Không Trùng ám kim phân chia xong, năm con Hư Không Trùng biến hành mười con. Lục Ly khống chế đám Hư Không Trùng tiếp tục bay đến đám yêu ma, để bọn chúng tiếp tục gặm cắn. Mười con Hư Không Trùng lần lượt gặm cắ bảy tám mươi con yêu ma, lần nữa tiến hóa. Yêu ma còn lại cũng không nhiều, Lục Ly cũng lười công kích. Dù sao yêu ma không dám đến gần hắn, chỉ biết phóng thích lông xanh biếc. Những sợi lông này không thể tạo thành thương tổn quá lớn cho hắn, nhiều nhất khiến da của hắn bị thương. Lực tự lành cường đại của hắn có thể thoải mái khôi phục. Lại đợi nửa ngày, mười con Hư Không Trùng biến thành hai mươi con, nội tâm Lục Ly phấn chấn không thôi. Hai mươi con Hư Không Trùng này là hậu thủ rất mạnh, thời khắc mấu chốt có thể giúp hắn diệt sát Tam Kiếp Thiên Thần. - Đi thôi! Còn có một vài yêu ma, Lục Ly để Hư Không Trùng bay qua đó, nhưng chỉ khống chế ba con Hư Không Trùng, nhiều Hư Không Trùng bay qua đó, hoàn toàn không đủ chia, đến lúc một con cũng không thể phân chia. Chờ mấy trăm yêu ma cuối cùng bị đánh chết, lại có ba con Hư Không Trùng phân chia. Lần này, Lục Ly không đợi nữa, thu hồi Hư Không Trùng bị phân chia vào trong thần sơn. Hắn muốn xem thử nơi ở của yêu ma có dị bảo gì hay không. - Hả? Đi vào sơn cốc, thần niệm Lục Ly đảo qua, sắc mặt lập tức ngưng trọng. Bởi vì trong vách tường sơn cốc, hắn phát hiện thần văn thiên đạo, vừa đi vào sơn cốc, hắn cảm giác một lực tràng kỳ dị, trong lực tràng, hắn phát hiện thần lực lại không thể vận chuyển. - Đây là đạo trường thần văn sao? Thần lực không thể sử dụng, Lục Ly không chút lo lắng. Chiến lực thân thể hắn đủ đối phó mọi kẻ địch đến đây. Hắn nhìn quét qua, truyền âm nói với Huyết Linh Nhi: - Ngươi vươn xúc tua tìm hiểu phụ cận đi, ta nghĩ những thần văn này, ngươi sẽ thật cảm thấy hứng thú.
Chương 2585 Bảo vật phi hành khắc thần văn
Thần văn và cấm chế Lục Ly cảm giác hơi giống nhau một cách khác thường, chỉ khác là thần văn càng thêm cường đại, càng thêm huyền diệu. Nếu nói cấm chế là thủ đoạn, là bắt chước “trận” thiên địa pháp tắc bố trí, như vậy, thần văn, Lục Ly cảm giác là trực tiếp dùng “pháp” thiên địa pháp tắc bố trí ra. Tham ngộ thiên địa pháp tắc, có thể hiểu được chân ý, sát chiêu, thần thông. Có cường giả thượng cổ có thể khắc pháp trận lên binh khí, khắc lên vật thể, đây là thần văn. Một xúc tua đỏ như máu dò xét ra, tuyến xúc tua đâm xuống dưới nền đất, Lục Ly không nhúc nhích, chờ Huyết Linh Nhi tra xét. Chỉ sau một nén nhang, Huyết Linh Nhi truyền âm ra: - Chủ nhân, đây là vật gì vậy? Cảm giác thật huyền bí, phi thường mênh mông, ta cảm giác nếu tìm hiểu mấy thứ này, thần thông thiên phú của ta có lẽ có thể tiến hóa! - Vậy ngươi mau tìm hiểu đi, trực tiếp ghi chú thần vă lại, sau này chậm rãi tìm hiểu! Lục Ly không có tâm tư tìm hiểu thần văn, Huyết Linh Nhi tìm hiểu không khác gì hắn tìm hiểu, sau này còn có thể truyền vào trong đầu hắn. Huyết Tiên Đằng có thiên phú rất mạnh về pháp trận, nó đi tìm hiểu nhanh hơn Lục Ly. - Được! Xúc tua của Huyết Linh Nhi vươn ra vô hạn, di chuyển gần đó, tìm tòi vài vòng quanh Lục Ly, nhưng không có thu hoạch gì. Sào huyệt của yêu ma này cũng không có dị bảo, chỉ có một ít trái cây kỳ dị, hẳn là món ăn của yêu ma, Lục Ly cũng không dám lấy. Những thực vật này không giống linh quả, ngược lại cảm giác có khí tức tà dị. Lục Ly đi đến một cái động, ngồi xếp bằng tu luyện, tạo thời gian cho Linh Nhi ở đây ghi chép thần văn. Hắn đúng lúc tìm hiểu xem làm sao dung hợp Băng Sương Kiếm Ý vào Sát Địch Quỷ Trảm. Thần văn nơi này có rất nhiều, ước chừng mấy ngàn dòng, văn lộ của rất nhiều thần văn phi thường huyền diệu phức tạp. Cũng may Huyết Linh Nhi có trụ cột pháp trận, ghi chép cũng không quá khó khăn. Nếu không người bình thường muốn che khắc thần văn, phỏng chừng ít nhất phải mất vài năm. Thời gian dần trôi qua, bảy ngày trôi qua, Huyết Linh Nhi vẫn chưa ghi chép thành công. Lục Ly không định xuất quan, truyền âm một câu để Huyết Linh Nhi sau khi hoàn thành thì đánh thức hắn. Lại qua năm ngày, Lục Ly được Huyết Linh Nhi đánh thức, nhưng không phải ghi chép thành công mà là có người xông vào! - Chủ nhân, có hai võ giả đến đây, khí tức rất cường đại! Đôi mắt Lục Ly đột nhiên mở ra, thần niệm nhìn ra, nhất thời thần tình kinh ngạc. Bởi vì hai người xông tới, một người là người quen cũ. Một nam tử mặc hồng bào đẹp đẽ, trên đầu bóng lưỡng, đỉnh đầu còn có hình xăm, trong tay cầm loan đoan có móc, không phải Hồ trọc đầu thì còn là ai khác? Một người khác là một lão nhân thoạt nhìn như kẻ điên, tóc tai bù xù, xiêm y lam lũ, gầy gọc, da bọc xương, giống như rất nhiều năm không ăn cơm, sắp chết đói rồi. Khặc khặc! Thần niệm của Hồ trọc đầu tập trung lên Lục Ly, phát ra tiếng cười quái dị khiến người ta sởn cả gai ốc, hắn tặc lưỡi nói: - Nhân sinh nơi nào không tương phùng mà? Tiểu mĩ nam, chúng ta lại gặp mặt rồi! Lục Ly cảm giác một trận quay cuồng trong dạ dày, thiếu chút nữa nôn mửa. Ánh mắt hắn sắc lẹm như đao, nhìn quét qua người còn lại, nói: - Vị này là ai? Vì sao phải giúp đỡ hại người? Ta và ngươi không thù không oán? Ngươi muốn giúp Hồ trọc đầu đối phó ta? - Ha hả! Không thù không oán? Lão nhân điên lạnh lùng cười nói: - Ngươi giết Thần Nha của ta, có từng nghĩ đến hôm nay? - Là ngươi sao? Lục Ly bừng tỉnh đại ngộ, xem ra là lão điên này tìm tới Hồ trọc đầu. Hắn vui vẻ đứng dậy, nói: - Ta nói rồi, đừng chọc ta, nếu không khiến ngươi chết không chỗ chôn. Hồ trọc đầu, lần trước khiến ngươi chạy thoát, lần này là lúc ngươi phải táng thân. - Tiểu tử cuồng vọng! Lão nhân điên lộ tươi cười lạnh lẽo, nói: - Bổn tọa năm đó hoành hành Nhị Trọng Thiên, gia gia ngươi còn chưa ra đời. Giờ mới tu luyện vài thập niên, cảnh giới Nhất Trọng Thiên Thần đã cuồng vọng như thế? Hồ trọc đầu, năm huynh đệ của ngươi xác định là bị giết chết sao? Sắc mặt Hồ trọc đầu âm trầm, hắn phất tay nói: - Li Hỏa lão quỷ, chúng ta ra ngoài chiến một trận với hắn, đừng nói nhiều lời vô nghĩa nữa! - Vì sao phải ra ngoài? Li Hỏa lão quỷ hơi kinh nghi, sau đó tỉnh ngộ, hắn cười nhạo: - Một tiểu quỷ mà thôi, bổn tọa trở tay đã có thể trấn áp, ngươi có xứng là ma đầu danh dương Thiên Ma Đảo không hả, sao lại e ngại một tiểu quỷ? Vù! Lục Ly bên kia cũng không vô nghĩa, thân mình phóng ra, lời nói của Hồ trọc đầu đánh thức hắn. Nơi này có đạo trường thần văn, thần lực nơi này bị phong ấn. Hắn hiện tại gần như không cần thần lực, hoàn toàn dựa vào thân thể chiến đấu, nơi này là chiến trường thích hợp nhất. Lui về! Hồ trọc đầu biết thân thể cường đại của Lục Ly, vội vàng lui về sao. Li Hỏa lão quỷ không tuân theo, trong tay xuất hiện một hỏa lò rách nát, lạnh giọng nói: - Tiểu tử, đến Diêm Vương Điện nói rõ với Diêm Vương, là Li Hỏa đạo nhân ta giết chết ngươi! Phía trên hoỏa lò tan nát kia có thần văn, giờ đây thần văn sáng lên, từng ngọn lửa màu tím xông ra. Ngọn lửa vừa ra ngoài, không gian nhất thời cuốn lên, nhiệt độ cao đến dọa người. Ngọn lửa rơi xuống như mưa, cuốn Lục Ly vào. Năng lượng trong huyệt đạo của Lục Ly lập tức trảo ra, phòng ngự thân thể. Trong cơ thể hắn truyền đến mùi thịt tiêu đen, nhưng phòng ngự của hắn vẫn cường đại như thế, ngọn lửa này chỉ có thể tổn thương ngoài da, ngay cả cơ thể cũng khó tổn thương. - Cái gì? Thần tình Li Hỏa lão quỷ kinh ngạc. Lục Ly lập tức hóa thành lưu quang bay tới, một quyền đấm lên ngực Li Hỏa lão quỷ. Rắc rắc, rắc rắc! Xương cốt trước ngực Li Hỏa lão quỷ gãy rụn, thân mình bị đấm bay, va chạm thật mạnh lên vách đá sơn cốc. Vách đá lại không bị đụng vỡ, Li Hỏa lão quỷ bị đánh rơi xuống, lăn lộn hơn mười vòng trên mặt đất. Ưm! Hồ trọc đầu hít một ngụm khí lạnh, hai chân hắn liên tục thối lui ra ngoài núi. Nhưng tốc độ Lục Ly nhanh hơn hắn, hóa thành lưu quang, đi đến trước Hồ trọc đầu. Cút ngay!