Mới qua ba, bốn ngày, tin tức đã cấp tốc truyền bá ra, mười ngày sau, truyền khắp toàn bộ Bắc Cảnh. Phỏng chừng tối đa thời gian một tháng sẽ truyền khắp Tiên Vực. Bên Đông Cảnh cũng bắt đầu âm thầm truyền bá, tin tức lan ra Tiên Vực với tốc độ khủng bố. Việc này dẫn tới vô số đại tộc chú ý. Đặc biệt là những gia tộc Cảnh Vương lần lượt truyền lệnh nội ứng trong Bắc Cảnh chú ý việc này, thậm chí còn có gia tộc phái cường giả cùng thám báo lại đây. Trận chiến này kéo theo lòng người, mấu chốt là một trong những nhân vật chính là Lục Tiểu Bạch. Thọ nguyên của Đông Cảnh Chi Vương không còn nhiều, Lục Tiểu Bạch có thể đột phá Đại Viên Mãn hay không quan hệ đến cách cục của Đông Cảnh. Nếu Lục Tiểu Bạch thua trận chiến này, trong thời gian ngắn không có khả năng đột phá Đại Viên Mãn, Đông Cảnh Chi Vương vừa chết, Đông Cảnh sẽ đổi chủ. Lãnh thổ Đông Cảnh rộng lớn biết bao, tài nguyên phong phú biết mấy, có ai không muốn bá chiếm Đông Cảnh? Rất nhiều đại tộc cũng không phải không có Đại Viên Mãn, thí dụ như Vân Vương Thành Vân gia còn có hai Đại Viên Mãn. Một khi có cơ hội thì Vân gia tự nhiên muốn chiếm cứ toàn bộ Đông Cảnh, trở thành Đông Cảnh Chi Vương mới. Ích lợi động lòng người, Tiểu Bạch có thắng trận chiến này hay không dẫn tới vô số đại tộc, thế lực lớn chú ý. Đương nhiên, không có đại tộc, cường giả dám âm thầm xằng bậy, trước đó không lâu Đông Cảnh Chi Vương đã truyền lời ra, ai dám tổn thương nhi tử của hắn thì hắn sẽ diệt bộ tộc kẻ đó. Thật ra... Đại Viên Mãn của Bắc Cảnh chẳng những không dám xằng bậy, thậm chí còn âm thầm theo dõi bảo hộ, phòng ngừa cường giả Đại Viên Mãn của cảnh khác lén ám sát Tiểu Bạch, giá họa cho bọn họ. Đặc biệt là Bắc Cảnh Chi Vương Bối gia, sau khi Tiểu Bạch đi vào Bắc Cảnh, cơ hồ tất cả thám báo của Bối gia hành động, theo dõi toàn bộ Bắc Cảnh. Nếu như bị cường giả Đại Viên Mãn của cảnh khác ẩn nấp vào, ngụy trnag thành cường giả của Bối gia rồi giết Tiểu Bạch, Đông Cảnh Chi Vương nổi giận, Bắc Cảnh sẽ máu chảy thành sông, không nói Bối gia bị diệt nhưng ít nhất bị thương nguyên khí nặng. Đây chỉ là dự phòng, thật ra Bối gia tin tưởng không có cường giả Đại Viên Mãn ngốc đến thế, một là sẽ không tự hạ thân phận đối phó một hậu bối, mặt khác, Đông Cảnh Chi Vương chắc chắn có hậu chiêu. Đến lúc đó nếu như không giết được Tiểu Bạch, hoặc là bị vạch ra thân phận, Đại Viên Mãn và tộc quần của kẻ đó đều phải xong đời. Thọ nguyên sắp hao hết, Đông Cảnh Chi Vương giống như vua của muôn loài sắp chết, không có dã thú mạnh mẽ nào dám đi khiêu khích hắn. Đợi hắn hết thọ nguyên thì muốn giết Tiểu Bạch kiểu gì chẳng được. Chiến thuyền tiến lên nửa tháng, một đường đều rất bình tĩnh, tuy rằng dọc đường ngẫu nhiên sẽ có thám báo ẩn nấp, nhưng Tiểu Bạch căn bản không để ý. Hắn muốn cho võ giả của Tiên Vực biết hành tung của mình, như vậy ngược lại càng an toàn. Lục Ly ngồi nhàm chán, quyết định đi tu luyện. Để đến Cô Nguyệt Thành ít nhất cần hơn một năm, ngồi yên ở đây vừa chán vừa lãng phí thời gian. Lục Ly muốn thử xem có thể tham ngộ vô ngân đạo sâu hơn chút nữa không, đến lúc đó xảy ra chuyện cũng dễ chạy. Tiểu Bạch không tu luyện, nhàn nhã ngồi, đối với hắn thì tu luyện hơn một năm không có ý nghĩa gì. Chẳng bằng ăn một ít linh quả, thần dịch càng nhanh hơn. Hơn nữa Tiểu Bạch tin tưởng, dọc đường chắc chắn sẽ không bình yên, ít nhiều sẽ xảy ra chút việc. Hắn kiên nhẫn chờ, chờ Bối Áo xuất chiêu. Thân là một trong những Bắc Cảnh thiếu chủ, nếu Bối Áo không có chút bản lĩnh làm ra rắc rối gì thì vô năng. Đổi làm Bối Áo đi Đông Cảnh, Tiểu Bạch chắc chắn chơi tàn Bối Áo. Ầm ầm ầm! Đúng như Tiểu Bạch dự đoán, mới tiến lên hơn ba tháng, khi chiến thuyền bay qua một mảnh sơn mạch thì, một ngọn núi lớn bên dưới đột nhiên nổ tung. Ba bóng dáng cuồng bạo vọt lên, ba bóng dáng cơ hồ cùng lúc phát ra công kích, chiến thuyền không chịu đựng nổi đã nổ tung. Vũ đại nhân và một cường giả khác ngay khi gặp công kích thì đã mở ra một vòng bảo hộ, bao trùm tất cả võ giả vào. Năm cường giả khác bay vút ra, lao về phía ba cường giả nọ. Ba cường giả đó bề ngoài cơ hồ giống hệt nhau, người đầy lông đỏ, trên đầu có ba cái sừng, bốn con mắt, sau lưng có đuôi dài, đầu phi thường thô to, lưng có gai xương. Có nhiều chủng tộc ngoại hình kỳ dị, ít thấy loại có bốn con mắt. Vũ đại nhân nhìn lướt qua rồi hừ lạnh nói: - Loan Đảo Tam Ma! Ba lão ma này rất nổi tiếng, không phải đại tộc của Bắc Cảnh, mà là chạy khắp nơi, lúc trước từng đi Đông Cảnh. Bọn họ gây chút chuyện trong Đông Cảnh, về sau bị cường giả Đông Cảnh truy sát mới chạy trốn tới Bắc Cảnh. Loan Đảo Tam Ma, tộc quần này rất thưa thớt, đến nay không phát hiện tộc quần quy mô lớn, chỉ có ba lão ma này lộ ra ngoài đời. Ba lão ma không tranh đoạt địa bàn, chỉ cướp bóc, chạy khắp Tiên Vực. Chỉ cần có chỗ tốt liền cướp, không đánh lại thì chạy. Tộc quần của bọn họ có một loại độn thuật thần kỳ, đã từng còn có Đại Viên Mãn truy sát bọn họ, nhưng bị bọn họ trốn thoát. Ba lão ma này xuất hiện nhưng Tiểu Bạch không quan tâm, cho rằng ba lão ma này đến chắc chắn không phải vô cớ, mà là Bối Áo sắp xếp. Sắp xếp ba kẻ không phải cường giả của Bắc Cảnh lại đây, cho dù gây ra chuyện gì cũng không liên quan Bắc Cảnh. Dù sao ba lão ma này chạy khắp Tiên Vực, chưa từng nghe họ là thuộc hạ của ai. Ba lão ma có gây họa gì thì cũng không tính lên đầu Bắc Cảnh được. Tiểu Bạch ngược lại không cho là đúng, ba lão ma này quả thực rất mạnh, nhưng tối đa chỉ cỡ Vũ đại nhân, bên bọn họ có mười người, hắn sợ gì? Quả nhiên, bên này xuất động năm chí cường giả, Loan Đảo Tam Ma thoáng chốc đã bị trấn áp, chỉ có thể phòng ngự, không cách nào công kích. Lục Ly sớm tiềm ẩn, Tiểu Bạch đứng ở giữa không trung, Vũ đại nhân ở sau lưng hắn. Tiểu Bạch xem cuộc chiến giây lát, hừ lạnh nói: - Xử lý bọn họ, dám đến công kích tiểu gia, to gan lắm.
Chương 4602 Loan Đảo Tam Ma
Chí cường giả khác không nhúc nhích, xuất động năm người đã cho Loan Đảo Tam Ma mặt mũi rồi, nếu cử thêm người thì tự bọn họ cảm thấy mất mặt. Phòng ngự của Loan Đảo Tam Ma rất biến thái, đặc biệt là thân pháp phi thường kỳ dị, rất nhiều lần rõ ràng suýt bị đánh trúng, lại bị bọn họ dễ dàng tránh đi. Năm cường giả vây thành một vòng, Loan Đảo Tam Ma muốn phá vòng vây ra ngoài có chút khó khăn. Cho dù phá vòng vây thì thế nào? Có thể bị thương Tiểu Bạch được sao? Mấy chí cường giả nhóm Vũ đại nhân đều đứng sau lưng Tiểu Bạch, hơn nữa Tiểu Bạch cũng không phải một phế vật, sức chiến đấu dũng mãnh, trên người có hai món trọng bảo, Loan Đảo Tam Ma lại đây cũng không cách nào giết chết Tiểu Bạch. Lục Ly đứng ở một bên xem cuộc chiến, hơi cau mày, nếu Loan Đảo Tam Ma bị Bối Áo phái tới thì không khác gì tặng đầu người, trừ chịu chết ra có thể làm được gì? Nếu không có được ích gì thì tại sao muốn làm như vậy? Chẳng bằng triệu tập Loan Đảo Tam Ma đi Cô Nguyệt Thành, đến lúc đó khai chiến chẳng phải càng tốt? Chuyện gì khác thường chắc chắn có việc lạ! Lục Ly lấy ra bản đồ nhìn lướt qua, xem xong khóe miệng lộ ra một chút châm chọc. Hắn truyền âm cho Tiểu Bạch nói: - Tiểu Bạch, đợi lát nữa Loan Đảo Tam Ma sẽ trốn hướng tây bắc, ngươi đừng truy sát theo. Quanh đó có một chỗ tuyệt địa, nếu ta không đoán sai thì ba lão ma này muốn dụ chúng ta vào tuyệt địa kia. - Ồ? Tiểu Bạch chớp chớp mắt truyền âm: - Lão đại yên tâm, ta đã có tính toán. Vèo! Bên kia, Loan Đảo Tam Ma đột nhiên phát ra một loại công kích kỳ lạ, trong thân thể thả ra một loại sóng năng lượng, sóng năng lượng khuếch tán ra hình thành sóng không gian chấn động mạnh, không gian bốn phía vặn vẹo, lực lượng không gian vặn vẹo dao động mạnh, dường như không gian ở đây tùy thời sụp đổ. Năm cường giả buộc phải lùi lại, Loan Đảo Tam Ma không bị sóng không gian chấn động ảnh hưởng, bọn họ điên cuồng lao đi một phương hướng, bên kia chỉ có một cường giả, tự nhiên không dám cứng rắn ngăn lại, bọn họ dễ dàng phá vòng vây ra ngoài. - Ủa? Lục Ly cùng Tiểu Bạch nhìn lại, phát hiện bọn họ chạy trốn đi phương hướng không phải phía tây bắc, mà là đông bắc? Mấy chí cường giả nhìn Tiểu Bạch, hỏi ý có muốn truy sát? - Đuổi theo! Tiểu Bạch vung mạnh tay, chỉ cần không trốn hướng tây bắc, không đi vào tuyệt đại thì sợ gì? Loan Đảo Tam Ma công kích một lúc rồi vỗ mông muốn chạy? Đâu dễ vậy. Nếu để bọn họ trốn như vậy, uy danh của Tiểu Bạch sẽ bị đả kích, mới đi vào Bắc Cảnh không bao lâu, Tiểu Bạch không cho phép chuyện như vậy phát sinh. Vèo! Tiểu Bạch chủ động đuổi theo, nhóm Vũ đại nhân tự nhiên đi theo. Lục Ly bất đắc dĩ chỉ có thể cùng bay theo. Tốc độ của Loan Đảo Tam Ma rất nhanh, may mắn trong nhóm Vũ đại nhân có hai người tốc độ cũng rất nhanh, dễ dàng truy kích mà đi, phỏng chừng không bao lâu sau liền có thể đuổi theo kịp. Truy tung thời gian nửa nén hương, hai chí cường giả đuổi theo kịp Loan Đảo Tam Ma, bọn họ bám giữ ba ma. Nhóm Vũ đại nhân từ phía sau lập tức vây quanh, lần này có tám chí cường giả bao vây, chỉ để lại hai người bên cạnh Tiểu Bạch. - Không thích hợp! Lục Ly đến muộn hơn mười mấy giây, không hiểu sao hắn cảm thấy kỳ lạ, thần niệm của hắn nhìn quét một phen, phát hiện bên dưới là một chỗ di tích, khắp nơi đều là tường đổ, cũng không phát hiện vấn đề gì. Hắn suy nghĩ một hồi khép mắt lại, thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, giây lát sau hắn mở choàng mắt. Lục Ly truyền âm: - Tiểu Bạch, rời khỏi! Dãy núi bên dưới có vấn đề! Tiểu Bạch tin tưởng Lục Ly tuyệt đối, hắn mang theo Vũ đại nhân và một cường giả khác lùi nhanh, đồng thời hắn trầm giọng quát lên: - Đều tản ra, rời khỏi mảnh sơn mạch này! Tám chí cường giả vây giết sửng sốt, nhưng không làm trái ý của Tiểu Bạch, rút lui bốn phương tám hướng, nhưng vẫn vây thành một vòng. Oong! Núi bên dưới đột nhiên phát sáng, giống như có con rắn lửa bò trong đêm, một luồng hơi thở kỳ dị từ phía dưới khuếch tán ra, từng mảnh sáng lắc rắc thành hình ảnh loang lổ đủ màu sắc. - Cảm giác lực biến thái như vậy? Loan Đảo Tam Ma liếc nhau, cười đắng chát. Đại trận bên dưới bố trí phi thường ẩn khuất, hơn nữa đại trận này không có sức công kích, cho nên rất khó bị phát hiện. Loan Đảo Tam Ma thầm than đáng tiếc. Dải sáng bên dưới hình thành cột sáng bao phủ bọn họ vào, theo sau bọn họ biến mất ở giữa không trung. Đại trận bên dưới nhanh chóng vỡ vụn, dải sáng biến mất, bốn phía trở về bình tĩnh. - Chuyện gì xảy ra? Có chí cường giả giật mình kêu lên, Tiểu Bạch nhìn Lục Ly, cảm kích nói: - Nhờ lão đại mẫn tuệ, vừa rồi ta cảm ứng một chút bên dưới, cho rằng chỉ là một ít thần trận tàn phá, nhưng không ngờ có bố trí đại trận. - Là những tàn trận này che giấu thần trận thật sự ở bên dưới. Lục Ly giải thích rằng: - Hơn nữa thần trận ở đây không có tính công kích, tính cảnh giác của các ngươi tự nhiên sẽ giảm thấp một ít. Thần trận ở đây kỳ thực là một tòa tế đàn truyền tống. Ban đầu Lục Ly tra xét cũng không phát hiện vấn đề, hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cũng chỉ là miễn cưỡng cảm ứng được một ít vấn đề. Nguyên nhân Lục Ly ra kết luận như vậy vì hoài nghi trong này ẩn giấu một âm mưu, Loan Đảo Tam Ma sẽ không bỗng dưng đến chịu chết, chắc chắn có ý đồ gì. - Tế đàn truyền tống? Mắt Tiểu Bạch lóe tia sáng lạnh, nhanh chóng phản ứng lại, nói: - Tế đàn này truyền tống đi tuyệt địa kia? Đám người Vũ đại nhân hơi thay đổi sắc mặt, nếu bị truyền tống đi vào tuyệt địa, tuy rằng chưa chắc sẽ chết, nhưng Bối Áo lại có đầy đủ thời gian để sắp xếp cùng bố cục. Đến lúc đó Tiểu Bạch có lẽ không chết, nhưng bọn họ thì đừng mong có ai sống đi ra, hành động lần này xem như hoàn toàn thất bại. Mới đi vào Bắc Cảnh bị bao lâu đã gặp trắc trở, nếu không phải Lục Ly phát hiện trước tiên thì có lẽ cục diện sẽ rất ác liệt, thậm chí gục ngã, chưa kịp làm gì đã té nhào.
Chương 4603 Nói gì nghe nấy
Nếu đúng thế thì Tiểu Bạch sẽ trở thành trò cười của Tiên Vực. Mười Thánh Hoàng chết hết, chỉ còn lại Tiểu Bạch một xám xịt lui về Đông Cảnh. Có lẽ tâm trạng của Tiểu Bạch sẽ tan vỡ, không thể nào đột phá Đại Viên Mãn trong vòng mấy nghìn năm, thậm chí đời này đều không cách nào đột phá. Tiểu Bạch ở trong Đông Cảnh luôn xuôi gió xuôi nước, kiếp nạn lớn nhất là bị trấn áp trong bảo địa kia, cuối cùng bị Lục Ly cứu đi ra. Chuyện đó ảnh hưởng Tiểu Bạch đôi chút, đây là bị Bối Áo tính kế. Nếu lần này còn bị tính kế thì tương đương với Tiểu Bạch hoàn toàn thất bại, trong lòng cũng sẽ có chấp niệm. Quan trọng nhất là lần này mọi người chú ý nhìn, toàn bộ Tiên Vực đều chú ý, ảnh hưởng cực kỳ lớn với Tiểu Bạch. Đừng nhìn Tiểu Bạch cả ngày cười tủm tỉm, dường như không có việc gì, trong lòng thật ra phi thường xem trọng. Thân là nhi tử của Đông Cảnh Chi Vương, đây là một loại vinh diệu, cũng là một loại gánh nặng. Hắn không thể làm mất mặt Đông Cảnh Chi Vương, hắn không thể cô phụ kỳ vọng của vô số con dân Đông Cảnh, hắn không thể thẹn với nhiều cường giả tín nhiệm mình, hắn gánh áp lực cực kỳ lớn. Lục Ly biết rõ điều đó nên mới theo Tiểu Bạch đến Bắc Cảnh, muốn chia sẻ một ít áp lực. - Về sau nhất định phải hết sức cẩn thận! Vũ đại nhân mở miệng nói, chúng cường giả đều nhẹ gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc. Tuy lúc trước bọn họ rất cẩn thận, nhưng trong lòng còn khinh địch. Lần này Loan Đảo Tam Ma xuất hiện, bọn họ không để bụng, cho rằng Bối Áo phái ba lão ma lại đây ra oai phủ đầu, nhưng không ngờ là một tử cục. - Đi! Vũ đại nhân lại lần nữa lấy ra một chiếc chiến thuyền, chúng cường giả bay lên, Lục Ly trở lại trong phòng bế quan. Thái độ của đám Vũ đại nhân rõ ràng có chút thay đổi, ban đầu bọn họ mặt ngoài tôn kính nhưng trong lòng khinh thường Lục Ly. Dù sao chỉ là một cấp Đế thôi, cho dù Thánh Hoàng cũng chỉ là con kiến trong mắt họ. Hiện tại đều cảm thấy Lục Ly là nhân vật. Tiểu Bạch không còn vẻ lười nhác như lúc trước, hắn lấy ra bản đồ cẩn thận quan sát, đồng thời lấy ra một ít tư liệu Bắc Cảnh để nghiên cứu, xem Bối Áo còn có thể bố cục ở chỗ nào. Bối Áo luôn thích âm mưu quỷ kế, lúc trước Tiểu Bạch suýt bị cái đỉnh kia trấn áp mà chết, lần này lại xuất hiện cục diện Loan Đảo Tam Ma, chứng minh Bối Áo rất giỏi về mưu lược. Cho nên con đường sau này phải hết sức cẩn thận, tránh cho trúng quỷ kế của Bối Áo. Trên thực tế! Tiểu Bạch không tự tin chút nào đối với lần này có thể giết Bối Áo được hay không, dù sao vị này là một trong những Bắc Cảnh thiếu chủ, ở Bắc Cảnh nhiều năm đã có thế lực hùng hậu. Muốn giết Bối Áo ngay trong Bắc Cảnh thì khó khăn biết bao? Nhưng dù khó đến đâu thì Tiểu Bạch phải đi, nếu không thì hắn ý niệm không thông đạt, con đường tu luyện sau này sẽ rất khó đi. Tính cách của Tiểu Bạch hơi thẳng, cho nên cũng sẽ không suy nghĩ nhiều, xông qua rồi tính tiếp. Có thể giết Bối Áo được hay không phải xem vận may, nếu Tiểu Bạch không dám tới Bắc Cảnh, trong lòng hắn sẽ xuất hiện sợ hãi, con đường võ đạo một khi nổi lên lòng e sợ thì về sau khó mà tiến bộ. Lục Ly từng hỏi Tiểu Bạch có kế hoạch gì không, Tiểu Bạch chưa từng nghĩ tới việc này. Hiện tại hắn bắt đầu phân tích, cũng từ từ học được cách suy nghĩ. Chiến đấu có lẽ không thể húc đầu tới trước như mọi lần, năm xưa phụ thân của hắn của hắn tuy rằng dũng mãnh vô song, nhưng cũng không phải kẻ ngốc xông tới chỗ nào thì giết chỗ đó. Chặng đường tiếp theo trở nên bình tĩnh, nhóm Vũ đại nhân luân lưu theo dõi, Bối Áo cũng không có bất cứ hành động. Dọc đường đi tuy rằng có nhiều thám báo, ngẫu nhiên cũng có thể nhìn thấy cường giả, nhưng cũng không có phát sinh bất cứ ngoài ý muốn, đừng nói công kích bọn họ, không ai chặn đường. Lục Ly luôn tham ngộ vô ngân đạo, luyện hóa thần dược. Hắn bắt đầu luyện hóa những thần dược mấy vạn năm tuổi, đám người Vũ đại nhân trở nên cẩn thận, Lục Ly cảm giác sắp tới sẽ không quá nguy hiểm. Bối Áo ra tay một lần không thành công thì sẽ không ra tay nữa, không có nắm chắc trăm phần trăm ra tay làm cái gì? Thời gian nửa năm rất nhanh qua đi, đã đi được nửa đường. Nơi này cách Bắc Vương Thành đều không tính quá xa, tối đa thời gian hai tháng liền có thể đến. Đám người Tiểu Bạch không bay hướng Bắc Vương Thành, vì không cùng một phương hướng. Hơn nữa đi Bắc Vương Thành làm cái gì? Đi bên kia chắc chắn Bối gia sẽ tiếp đãi, nhưng hai bên đều rất lúng túng, Tiểu Bạch cũng sẽ không nhàm chán đến đi Bắc Vương Thành chịu mắt lạnh từ Bối gia. Chiến thuyền vẫn bay đường thẳng đến Cô Nguyệt Thành. Nhiều công tử Bối gia được ban cho lãnh địa, Cô Nguyệt Lĩnh là lãnh địa của Bối Áo. Nếu tộc vương Bối tộc đồng ý không ủng hộ Bối Áo, vậy Bối Áo chắc chắn không thể ở Bắc Vương Thành, đành quay về Cô Nguyệt Lĩnh. Bên Đông Cảnh Chi Vương sắp xếp võ giả tình báo không ngừng đưa tin đến, xác định Bối Áo ở trong Cô Nguyệt Thành. Hơn nữa trong Cô Nguyệt Thành không có nhiều cường giả, tra xét được chí cường giả chỉ có mười người, không nhiều không ít, giống bên Tiểu Bạch. Người đời chú ý trận chiến đấu này, Bối Áo tự nhiên không thể tỏ ra yếu thế. Nếu triệu tập nhiều cường giả, cho dù thắng cũng không vinh quang, cho nên hắn cũng chỉ có thể triệu tập mười cường giả. Bối Áo luôn thích làm âm mưu quỷ kế, Tiểu Bạch tin tưởng Bối Áo tuyệt đối sẽ không chơi ngoài sáng với hắn, chắc chắn Bối Áo có bố trí trước khi đến Cô Nguyệt Thành. Tiểu Bạch xem kỹ bản đồ nhiều lần, muốn nhìn xem Bối Áo sẽ mai phục ở đâu. Bối Áo sẽ không mai phục chỗ bình thường, vậy phải là những khu vực hiểm ác dọc đường. Tiểu Bạch đánh dấu khu vực nguy hiểm trên bản đồ, ngẫm nghĩ rồi dặn cường giả điều khiển chiến thuyền: - Vòng qua mấy chỗ này! - Tốt! Chí cường giả nhận lấy bản đồ nhìn lướt qua, âm thầm ghi nhớ mấy chỗ đó, mặt lộ nét mừng. Tiểu Bạch rốt cuộc lớn lên, biết suy nghĩ rồi. Tiểu Bạch cũng không tiếp tục ngồi, đi vào trong khoang thuyền bắt đầu tu luyện, khiến nhóm Vũ đại nhân càng thêm vui mừng.
Chương 4604 Âm Vân Sơn Mạch
Bọn họ không chỉ yêu thích Tiểu Bạch, càng muốn nâng hắn lên làm chủ nhân, bọn họ cùng Tiểu Bạch là cùng vinh quang cùng chịu khổ. Nếu Tiểu Bạch có thể thành công leo lên vị trí Đông Cảnh Chi Vương, tương lai bọn họ và tộc quần của họ sẽ sống sung sướng. Ngược lại nếu Tiểu Bạch không lên ngôi được thì bọn họ sẽ bị chủ tử mới thanh toán, vừa mất địa vị và thế lực hiện tại, còn có thể bị diệt tộc. Tiểu Bạch có tính cách kiệt ngạo bất thuần, trừ Đông Cảnh Chi Vương có thể răn dạy một chút ra, hắn không nghe võ giả khác khuyên can. Lục Ly nói mấy câu khiến Tiểu Bạch thay đổi lớn như vậy, điều này khiến chúng cường giả lại thay đổi ấn tượng với Lục Ly. - Nếu tiểu chủ có thể lên ngôi thì về sau sẽ có một vị trí cho Lục Ly. Vũ đại nhân cùng một cường giả truyền âm nói: - Nhân tộc này rất có tư tưởng, chính chắn vững vàng, có hắn ở tiểu chủ ít nhất sẽ không táo bạo. Có việc thông qua hắn đi khuyên can, tiểu chủ có thể nghe lọt tai. - Chẳng những nghe lọt tai... Chí cường giả kia nhíu mày nói: - Ta cảm giác tiểu chủ hơi răm rắp nghe theo hắn. Nếu nhân tộc này muốn làm gì bậy, mà tiểu chủ tin tưởng hắn đến thế, e rằng sẽ trở thành vị vua không ngai của Đông Cảnh. - Hắn không ngốc như thế. Vũ đại nhân lắc đầu truyền âm nói: - Nhìn hắn liền biết không có bối cảnh lớn, sau lưng không có đại gia tộc chống đỡ hắn, sức chiến đấu của hắn cũng không mạnh. Chọc giận chúng ta, chúng ta mạo hiểm bị tiểu chủ phạt nặng cũng quyết xử lý hắn, hắn sẽ dám xằng bậy? Tối đa cho hắn một ít tài nguyên chỗ tốt thôi. - Thôi! Vũ đại nhân xua tay nói: - Hiện tại nói những việc này không có ý nghĩa, xem tiểu chủ lần này có thể xử lý Bối Áo được hay không đã, nếu không thì nhóm chúng ta đều phải xong đời. Chặng đường tiếp theo vẫn rất thuận lợi, lại lần nữa tiến lên thời gian nửa năm, cách Cô Nguyệt Lĩnh đã rất gần. Lục Ly tham ngộ thời gian một năm, vô ngân đạo có một chút tiến bộ, đáng tiếc Vô Ngân Đao vẫn luôn không thể luyện hóa. Bởi vì liên tục đi đường, Lục Ly không thể vào Pháp Giới, cho nên cũng không thể luyện hóa đỉnh kia. Lục Ly luyện hóa mấy chục gốc thần dược, thân thể cùng linh hồn tiến bộ khá nhiều, nhưng hiện tại thân thể, linh hồn của hắn rất mạnh, so sánh số liệu vốn có thì tốc độ tiến bộ không nhanh. Càng là đến gần Cô Nguyệt Lĩnh, nhóm Vũ đại nhân càng khẩn trương. Bởi vì một khi đi vào Cô Nguyệt Lĩnh thì Bối Áo không thể giở âm mưu quỷ kế nữa, cho nên hắn có âm mưu quỷ kế gì chắc chắn sẽ làm ra trong khoảng thời gian này. Hiện tại khắp Cô Nguyệt Lĩnh đầy thám báo, không chỉ riêng thám báo của Bối gia, Đông Cảnh, vô số đại tộc Tiên Vực đều phái thám báo, nội ứng lại đây. Cuộc chiến vương giả trẻ tuổi này lôi kéo lòng người, ai cũng không muốn bỏ qua. - Nửa tháng! Vũ đại nhân tính sơ, tối đa thời gian nửa tháng bọn họ sẽ đi vào Cô Nguyệt Lĩnh, cho nên nếu phát sinh chuyện gì thì sẽ xảy ra trong vòng nửa tháng này. Đám người Vũ đại nhân luân lưu tra xét bốn phía, luôn có ba cường giả theo dõi tình huống bốn phía, có bất cứ gió thổi cỏ lay sẽ bị bọn họ phát hiện ngay. Lục Ly xuất quan, hắn phỏng đoán sắp tới Cô Nguyệt Lĩnh cho nên sớm chút xuất quan tra xét tình huống, tránh cho lại lần nữa bị hố. Trong khoảng thời gian này hắn trừ bế quan ra cũng vắt óc suy nghĩ cách phá cục, giết Bối Áo. Từ tình báo Tiểu Bạch cung cấp thì Bối Áo không đánh lại Tiểu Bạch. Nếu Tiểu Bạch thả ra thần kỹ Thôn Thiên thì Bối Áo rất khó chặn đứng, cho dù chặn đứng, phỏng chừng cũng sẽ tổn hại nặng. Bối Áo có một món thần binh Chí Tôn, nhờ có nó mới đỡ được đứng thần kỹ Thôn Thiên, nếu không thì nháy mắt sẽ bị làm chết. Dưới tình huống bình thường, Bối Áo muốn tranh phong với Tiểu Bạch chắc chắn sẽ không đấu cứng ngay mặt, mà là suy nghĩ cách gì đó, bày cục. Việc này đồn khắp Tiên Vực, mọi người đều biết, Bối Áo ở mặt ngoài không thể làm bậy. Trong Cô Nguyệt Thành chắc chắn có mười chí cường giả, sẽ không dư ra một người nào. Cuộc chiến vương giả trẻ tuổi chẳng những quan hệ đến việc Tiểu Bạch có thể trở thành Đông Cảnh Chi Vương hay không, cũng quan hệ đến Bối Áo có thể trở thành Bắc Cảnh Chi Vương không. Bối Áo chỉ cần đánh bại Tiểu Bạch thì sẽ danh dương thiên hạ, định sẵn được Bối gia trọng điểm bồi dưỡng, vị trí thiếu tộc trưởng cầm chắc trong tay. Cho Bối Áo thời gian, chỉ cần có thể đột phá Đại Viên Mãn, có khả năng rất lớn trở thành tộc vương. Cho nên Bối Áo sẽ không bày cục ở Cô Nguyệt Thành, dù có thì cũng chọn trong Cô Nguyệt Thành, thậm chí ở ngoài Cô Nguyệt Lĩnh. Lục Ly dùng suy nghĩ đổi tư duy, hắn giả thiết chính mình là Bối Áo thì làm cách nào thắng được trận chiến này. Muốn thắng được trận chiến này, vậy phải giết hết đám người Vũ đại nhân. Không thể giết Tiểu Bạch, nếu không thì Đông Cảnh Chi Vương sẽ nổi khùng. Đến lúc đó đừng nói trở thành thiếu tộc trưởng, cuối cùng chắc chắn sẽ bị Đông Cảnh Chi Vương làm thịt, chạy trốn tới chân trời góc biển đều vô dụng. Chỉ cần đánh chết nhóm Vũ đại nhân, Tiểu Bạch đơn độc một mình, đành ủ rũ quay về. Tiểu Bạch không thể phát ra thần kỹ Thôn Thiên không giới hạn, liên tục thả ra mấy lần thì Tiểu Bạch sẽ bị thương nguyên khí nặng, đến lúc đó càng dễ tổn hại nặng hắn. Đám người Vũ đại nhân mang tuyệt kỹ đầy mình, sức chiến đấu cao cường, rất khó giết bọn họ, trừ phi triệu tập hai mươi chí cường giả có sức chiến đấu ngang ngửa nhóm Vũ đại nhân. Bắc Cảnh có nhiều chí cường giả cấp bậc như thế sao? Chắc chắn có, nếu thật sự muốn triệu tập thì phỏng chừng có thể điều động trên trăm cường giả sức chiến đấu xấp xỉ Vũ đại nhân. Vấn đề ở chỗ Bối Áo có thể triệu tập nhiều như vậy sao? Rất rõ ràng, điều này không thể nào! Tộc vương Bối gia nói không ủng hộ, vậy tuyệt đối không ủng hộ, Bắc Cảnh Chi Vương đã thốt lời thì sao có thể nuốt lời? Bối gia không đồng ý, mấy công tử trẻ của Bối gia chẳng những không giúp đỡ, chắc chắn sẽ níu áo. Bối Áo có thể triệu tập cường giả với số lượng tuyệt đối không nhiều, đừng nói hai mươi, phỏng chừng nhiều nhất là mười người.
Chương 4605 Âm Vân Sơn Mạch (2)
Bối Áo để lại mười chí cường giả trong Cô Nguyệt Thành, vậy Bối Áo dựa vào lực lượng gì phục kích nhóm Vũ đại nhân? Nếu chỉ là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn bình thường, cho dù xuất động bốn, năm mươi người cũng khó giết nhóm Vũ đại nhân. Một khi xuất động nhiều cường giả như vậy, động tĩnh sẽ rất lớn, nếu không cách nào chém giết thì cục diện sẽ rất bị động. Hơn nữa Lục Ly suy đoán Bối Áo hẳn là không cách nào điều động nhiều chí cường giả đến thế, ít nhất trong khoảng thời gian này rất khó. Đã như vậy, Bối Áo làm sao phá cục? Lục Ly không nghĩ thông, hắn lấy ra bản đồ xem đi xem lại, bọn họ còn chặng đường nửa tháng, chặng đường này không có nhiều hiểm địa. Dọc đường sẽ đi qua hai hiểm địa, hệ số nguy hiểm không quá cao, cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn bình thường đi vào đều có thể dễ dàng đi ra. nhóm Vũ đại nhân cho dù bị nhốt cũng sẽ không chịu ảnh hưởng quá lớn. Trầm tư hết nửa ngày, Lục Ly đi ra, tìm được Vũ đại nhân nói: - Vũ thúc, các ngươi nhận được tình báo gì không? Có thể cho ta xem những tư liệu đó chứ? - Có thể! Vũ đại nhân rất sảng khoái lấy ra nhiều tư liệu, đều là mới truyền đến gần đây, toàn bộ Bắc Cảnh đều bị theo dõi, đặc biệt là cường giả của các đại tộc. Vũ đại nhân cũng không nhìn ra vấn đề gì, toàn bộ Bắc Cảnh có mấy chục đại tộc, nhưng không có cường giả của đại tộc nào bị điều động. Chỉ có hai, ba đại tộc xuất động một, hai trưởng lão hỗ trợ, đám cường giả đó đều ở Cô Nguyệt Thành. Lục Ly cầm tư liệu, lật xem ngay trên sàn thuyền, vài canh giờ sau hắn xem xong, vẫn không tìm được bất cứ vấn đề gì. Hắn lật xem tiếp, tiếp tục suy nghĩ, tìm kiếm manh mối. Một ngày, hai ngày, năm ngày! Thời gian trôi qua nhanh, dọc đường vẫn vô cùng bình tĩnh, đi ngang qua một hiểm địa bình thường, Vũ đại nhân còn hạ lệnh vòng qua, chúng cường giả đã cẩn thận dè dặt đến cực độ. Lục Ly xem tư liệu mấy ngày, bao gồm tư liệu mới nhất, đều không phát hiện bất cứ vấn đề gì. Nếu không phát hiện được vấn đề thì đành chờ rắc rối tìm tới cửa. Lục Ly không tiếp tục xem tư liệu, cũng không suy nghĩ nhiều, mà là ngồi xếp bằng ở trong khoang thuyền, luôn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía. Hắn tin tưởng Bối Áo không thể nào triệu tập cường giả quy mô lớn đến bao vây tiễu trừ, nhất định là bày cục nào đó, cho nên hắn chỉ cần tập trung quan sát, sớm muộn gì có thể tìm được manh mối, kế đó phá bẫy của Bối Áo. Tám ngày, mười ngày, mười ba ngày! Khi sắp đi vào Cô Nguyệt Lĩnh, nhóm Lục Ly đi ngang qua một mảnh sơn mạch to lớn, sơn mạch này rất nổi tiếng, tên là Âm Vân Sơn Mạch. Sơn mạch này quanh năm bị khói độc bao phủ, không thấy ánh mặt trời. Chỗ này không phải hiểm địa gì, bên dưới không có tiên thú cường đại, càng không có pháp trận thần văn. - Không thích hợp! Lục Ly đi vào sơn mạch này liền cảm giác không thích hợp, nơi này u ám, có hơi thở khiến người đặc biệt khó chịu. Tuy rằng hắn cũng không có tra xét được cái gì, nhưng hắn bản năng cảm giác không thích hợp. Sắp vào Cô Nguyệt Lĩnh rồi, có lẽ đây là cơ hội cuối cùng của Bối Áo? Cho nên Lục Ly suy đoán nếu Bối Áo có bố cục thì chắc chắn đặt ở Âm Vân Sơn Mạch. Lục Ly không có trầm tư quá lâu, bước nhanh đi ra khoang thuyền, đi hướng Vũ đại nhân, nói: - Vũ thúc, ta kiến nghị lập tức quay đầu, rời khỏi mảnh sơn mạch này, ta cảm giác... nơi này rất nguy hiểm! - Nguy hiểm? Vũ đại nhân nhíu mày, bọn họ luôn tra xét bốn phía, không cảm giác có chỗ nào đặc biệt, nơi này thậm chí không phải hiểm địa thì nguy hiểm ở đâu ra? Có hai chí cường giả đang tra xét hơi cau mày, bọn họ tra xét không ngừng nghỉ, bên dưới chẳng có gì cả, cùng lắm có một ít khói độc, thứ này có gì nguy hiểm? Lục Ly đang chất vấn năng lực tra xét của bọn họ sao? Bọn họ đều là chí cường giả dưới Đại Viên Mãn, năng lực cảm giác biến thái đến mức nào? Đừng nói một đám cường giả hoặc tiên thú cường đại ẩn nấp ở phía dưới, dù chỉ có một ẩn nấp vẫn sẽ bị bọn họ nhận ra. Sắp vào Cô Nguyệt Lĩnh tới nơi, Lục Ly bảo quay đầu lại? Một đám cường giả tự nhiên không vui. Vũ đại nhân suy nghĩ một hồi khiến chiến thuyền giảm tốc độ, hắn hỏi: - Lục tiểu hữu, ngươi phát hiện ra cái gì sao? Lục Ly lắc đầu, nói: - Không phát hiện cái gì, là cảm giác không thích hợp, ta kiến nghị nên cẩn thận chút. Vũ đại nhân có chút rối rắm, nếu phát hiện ra vấn đề gì thì lui ra ngoài còn dễ nói. Hiện tại không phát hiện vấn đề gì mà kêu lui ra ngoài? Vòng qua vòng lại, lỡ vòng tới nơi khác xảy ra vấn đề thì sao? Lục Ly thấy nhóm Vũ đại nhân không nghe, hắn suy nghĩ một hồi trực tiếp truyền âm cho Tiểu Bạch. Hắn dự cảm luôn rất chuẩn, hắn tin tưởng nơi này có vấn đề thì chắc chắn có. Cho nên hắn muốn trực tiếp khiến Tiểu Bạch hạ lệnh, không muốn dài dòng với nhóm Vũ đại nhân. Tiểu Bạch ra khoang thuyền: - Sao vậy? Đám người nhìn thấy Tiểu Bạch đi ra, sắc mặt đều trở nên có chút không tự nhiên. Lục Ly đây là cưỡng bức khiến Tiểu Bạch đến trấn áp bọn họ, bọn họ trong lòng chắc chắn khó chịu. - Tiểu Bạch, quay đầu, đừng bay tiếp nữa, ta cảm giác nơi này có vấn đề! Lục Ly rất kiên định nói, Tiểu Bạch ngẩn ra, nhìn qua đám người Vũ đại nhân, theo sau lại cảm ứng một chút, cuối cùng vẫn là lựa chọn tin tưởng Lục Ly. Hắn ra lệnh: - Quay đầu, nghe lão đại! - Được rồi! Vũ đại nhân bất đắc dĩ thở dài, phất tay, chiến thuyền chậm rãi quay đầu, chuẩn bị quay về đường cũ. Vào thời khắc này, Lục Ly bỗng thay đổi sắc mặt, rống to: - Không kịp, rời khỏi chiến thuyền! Vèo! Lục Ly chộp lấy Tiểu Bạch bay lên cao, đám người Vũ đại nhân tái mặt, bên dưới bỗng bắn lên cột sáng đâm trời, cột sáng bắn vào chiến thuyền, đám người Vũ đại nhân đều bay lên, dạt sang hai bên. Ầm! Cột sáng đột nhiên đánh vào chiến thuyền, thuyền nổ tung, cột sáng không dừng lại, tiếp tục phóng lên cao, ở trên cao vạn dặm rơi vãi khắp nơi. Sau đó một màn hào quang mờ xuất hiện bao phủ phạm vi trăm vạn dặm.