Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4246 Lôi Ngu Thú chi uy
Lộ công tử càng là sắc mặt trắng bệch, Diên tiểu thư chết rồi, hắn trở về nhất định sẽ bị đám trưởng bối trong tộc mắng chết, thậm chí rất có khả năng bị phạt nặng. Chí ít gia tộc hắn đừng mong có ngày lành, sau này trưởng bối trong tộc cũng tuyệt sẽ không coi trọng hắn, thậm chí không muốn nhìn thấy hắn, bởi vì nhìn thấy hắn liền sẽ nhớ tới Diên tiểu thư... - A... Có tiếng hét thảm vang lên, cả người Diên tiểu thư như bao tải rách bị quăng ném đi ra, chiến giáp nứt nổ, vũ dực sau lưng cũng bị xé đi. Toàn thân đầm đìa máu tươi, không phiến da thịt nào là còn nguyên vẹn, thậm chí sau lưng có thể thấy được xương sườn lộ ra. - Không chết? Lộ công tử hơi ngớ, sau đó lập tức đại hỉ, điên cuồng phát động công kích Lôi Ngu Thú. Đám người Vũ Dương Cô Tô cũng hồi thần, điên cuồng tấn công Lôi Ngu Thú. Lộ công tử phóng thích thiên phú thần thông, Lôi Ngu Thú lập tức chú ý về phía hắn. Vốn Diên tiểu thư phóng thích thiên phú thần thông, Lôi Ngu Thú bị nàng thu hút, giờ Diên tiểu thư trọng thương, Lôi Ngu Thú tự nhiên liền nhắm đến Lộ công tử. Ngao! Lôi Ngu Thú gầm gào một tiếng, quay đầu vọt tới chỗ Lộ công tử. Lộ công tử lập tức bị dọa cho hồn vía lên mây, hắn biết trên người Diên tiểu thư có chiến giáp do một vị lão tổ trong tộc đích thân tế luyện, khả năng phòng ngự kinh người. Chiến giáp đó đều không gánh được một kích từ Lôi Ngu Thú, chiến giáp trên người hắn chắc chắn cũng không gánh được, nếu bị đánh trúng tất sẽ biến thành một đống thịt nát. Thời khắc sống còn, trong tay Lộ công tử hiện ra một viên hạt châu màu đen, hắn bất thần ném hạt châu ra phía trước. Hạt châu rơi giữa hắn và Lôi Ngu Thú, sau đó đột nhiên phát nổ, không gian trực tiếp bị xé ra một lỗ đen to tướng. Ầm ầm ầm ầm! Vụ nổ khủng bố dẫn lên sóng xung kích mãnh liệt, mấy cường giả xung quanh đều bị hất văng, ngay cả Cô Tô tiểu thư cũng bị chấn cho khí huyết trong người quay cuồng, thiếu chút thổ huyết. - Mẹ nó! Thấy Lộ công tử hóa thành một đạo thiểm điện tan biến về phương xa, chúng cường giả chửi ầm lên, Lộ công tử hành động hoàn toàn không theo kế hoạch. Trước là đột nhiên phát động công kích, khiến cho nguyên một đám cường giả trở tay không kịp, giờ lại trốn mất, căn bản không quản bên mình chết sống. Lôi Ngu Thú bị đẩy lui hơn mười trượng, bởi vì Lộ công tử đã trốn mất, nó đành chuyển ánh mắt khóa chặt đám cường giả, lúc này cường giả ở gần nó nhất là một tên Thánh Hoàng Tử Thần. Ngao ngao! Lôi Ngu Thú gầm gào xông tới, Thánh Hoàng kia định giật lui ra sau, từ trong miệng mũi Lôi Ngu Thú phun ra hai đạo khói tróng, võ giả kia lập tức phát ra một tiếng kêu thảm, sau đó trực tiếp hóa thành huyết vụ ngay trước mắt chúng nhân, đến cả xương cốt đều không chừa. - Khủng bố thật! Lục Ly trốn ở trong góc, nhìn mà không khỏi kinh hãi, mười đại dị chủng thượng cổ quả nhiên danh bất hư truyền, Thánh Hoàng sơ kỳ đều bị trực tiếp miểu sát, hơn nữa còn là miểu sát như bóp chết một con kiến hôi. - Trốn... Lần này đám người Cô Tô không còn chút ngập ngừng nào nữa, tình hình bây giờ trốn được người nào hay người đó, muốn giết được Lôi Ngu Thú này đã là điều không tưởng. Muốn vây khốn cũng khó mà làm được, rốt cuộc bên kia cường giả Tinh Linh tộc và Ảnh tộc đã lên đỉnh núi, nhiệm vụ cầm chân của các nàng đã hoàn thành, bây giờ giữ mạng mới là trên hết. Xát! Vũ Dương phát hiện ánh mắt Lôi Ngu Thú chuyển hướng sang hắn, lập tức luống cuống, điên cuồng lao về nơi xa, Lục Ly thấy Lôi Ngu Thú đuổi theo Vũ Dương, vội vàng truyền âm nói: - Vũ huynh, bay về hướng tây, nơi đó có một ngọn núi nhỏ, ta bố trí Thần Văn ở kia. Vũ Dương nghe được tiếng Lục Ly truyền âm, vội mừng rỡ bay về hướng tây, nơi Huyết Linh Nhi bố trí Thần Văn cách đây không xa, chớp mắt hắn đã bay qua ngọn núi kia. Ngao ngao! Phía đằng sau Lôi Ngu Thú đuổi sát không bỏ, thoáng chốc đã bay đến gần ngọn núi, Lục Ly vội vàng truyền âm cho Huyết Linh Nhi, ra lệnh bóc mở Thần Văn bên đó. Từng đạo tơ máu đỏ chót bay vụt lên, giao xoa đan xen với nhau, hình thành nên một tấm cự võng, bao trùm lấy Lôi Ngu Thú. Thần Văn pháp trận do Huyết Linh Nhi bố trí rất mạnh, khốn trận này còn mang tính công kích, Lôi Ngu Thú vừa chạm phải tơ máu màu đỏ, trên da lập tức bốc lên khói xanh nhàn nhạt, tựa hồ bị đốt thương. Lôi Ngu Thú có chút kiêng dè nhìn tơ máu màu đỏ kia, sau đó quay đầu phóng sang hướng khác, nhưng bốn phương tám hướng đều là tơ máu, nó đã không đường để trốn. Ông! Mặt đất không ngừng toát ra hắc vụ, hắc vụ này là mê trận, đồng thời cũng có tác dụng mê huyễn, khiến Lôi Ngu Thú chỉ biết xoay vòng xung quanh. Khốn trận này nhìn có vẻ mạnh, nhưng nếu Lôi Ngu Thú dùng thân thể cường hành xung kích, đoán chừng chỉ sau vài chục lần xung kích liền sẽ bị phá. Tạo nghệ ở phương diện Thần Văn của Huyết Linh Nhi rất mạnh, nhưng còn chưa tới trình độ có thể nhốt chết cường giả tiệm cận đại viên mãn. Mặc dù Lôi Ngu Thú này chỉ mới thành niên, nhưng chiến lực lại mạnh hơn bọn Vũ Dương rất nhiều, đoán chừng đã miễn cưỡng có thể sánh ngang cường giả tiệm cận đại viên mãn, khốn trận của Huyết Linh Nhi há có thể nhốt chết được nó? Hồng hộc ! Lôi Ngu Thú tức tối phun sương trắng lên tơ máu màu đỏ, tơ máu tuy không tan rã, nhưng tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi lại lập tức vang lên: - Chủ nhân, không trụ được, Lôi Ngu Thú này quá mạnh, đoán chừng lần phun tiếp theo, khốn trận sẽ bị phá. - Mẹ nó! Lục Ly cắn răng, vận dụng một giọt Tử Thần Dịch, linh hồn lập tức cường đại gấp mười, hắn phóng thích Linh Trận Thuật, sau đó lấy ra mười giọt kịch độc màu đen, dung hợp Nguyên lực vào trong đó, bắn xuyên qua tơ máu. Hình thể Lôi Ngu Thú quá lớn, không cách nào tránh thoát được, công kích Nguyên lực kia đánh trúng, toàn bộ độc dịch thẩm thấu hết vào trong người Lôi Ngu Thú. Ngao ngao! Lôi Ngu Thú ngửa mặt lên trời gào thét, tiếng rống kinh thiên động địa, nhưng lần này kịch độc không nhẹ nhàng khiến cho Lôi Ngu Thú biến thành xương trắng như mấy lần độc chết Thánh Hoàng khi trước. Có vẻ độc dịch nhiều nhất chỉ khiến Lôi Ngu Thú bị thương, chứ không thể lấy mạng nó được.
Chương 4247 Trọng thương
Ngao ngao! Lôi Ngu Thú gầm rú không ngừng, như thể nổi điên, miệng mũi tuôn trào sương mù, khói mù vừa ra, tơ máu lập tức không chống nổi, trực tiếp tan rã. Nhìn bộ dạng phẫn nộ điên cuồng kia của Lôi Ngu Thú, trong lòng Lục Ly khẽ run lên, Lôi Ngu Thú này mà phát điên, sợ rằng đám Vũ Dương đều chết sạch. - Liều mạng! Lục Ly cắn răng lấy ra một giọt độc dịch màu đỏ, đây là một trong hai giọt độc dịch màu đỏ cuối cùng mà hắn lưu lại được. Vốn Lục Ly không muốn dùng, nếu không vừa rồi đã không dùng độc dịch bình thường, mà trực tiếp dùng độc dịch màu đỏ luôn. Chỉ là giờ đây nếu Vũ Dương chết rồi, vậy hắn đi ra rất có thể sẽ bị Diên tiểu thư giết chết, hơn nữa đoạn thời gian qua cách hành xử của Vũ Dương cũng được đến cảm tình từ Lục Ly, thế nên hắn mới quyết định ra tay tương trợ. - Ồ? Bên kia có Thần Văn? Là ai bố trí? - Hình như Lôi Ngu Thú bị nhốt lại rồi? - Không hay, Lôi Ngu Thú sắp thoát khốn, Thần Văn bên kia không nhốt nó lại được! Đám người Cô Tô Ảnh Vô Song đã đào tẩu được một đoạn, sau khi phát hiện Lôi Ngu Thú bị nhốt lại, ai nấy đều đại hỉ. Nhưng chỉ mới hớn hở được một lúc, cả đám lại phát hiện Thần Văn sắp bị phá, thần sắc cả bọn không giấu được vẻ đắng chát. Một khi Lôi Ngu Thú này cuồng nộ phát điên, sợ rằng các nàng sẽ bị truy sát đến chết mất? Tầng này lại có không ít dị chủng thượng cổ, dù các nàng tạm thời thoát đi được, nhưng chỉ cần bị dị chủng thượng cổ cuốn lấy, đợi khi Lôi Ngu Thú đuổi theo các nàng tất chết không chỗ chôn. Quan trọng nhất chính là, đại bộ phận võ giả hai tộc và người phía Tử Thần đều đã tiến vào tầng cuối cùng. Nếu ở tầng cuối cùng không có lối ra, bọn hắn lại đi về, vậy tất cũng sẽ bị Lôi Ngu Thú tấn công. Ông ông ông... Lúc Cô Tô đang nghĩ tới võ giả tiến vào tầng cuối cùng, đột nhiên nàng phát hiện đỉnh núi sáng lên, tiếp đó từng đạo thân ảnh vọt ra, trên mặt ai nấy đều chất đầy vẻ sợ hãi. - Không hay... Chứng kiến cảnh này, Cô Tô không khỏi khẩn trương. Giờ chính là lúc Lôi Ngu Thú đang phát cuồng, nhiều võ giả như vậy lao ra, nếu bị Lôi Ngu Thú khóa chặt, đám võ giả này chắc đều chết sạch. - Ách? Sao lại chỉ đi ra hơn hai mươi người? Chẳng lẽ số còn lại đều chết cả? Cô Tô lần nữa nhìn lướt qua, song giờ đã không quản được quá nhiều, nàng gầm lên: - Tất cả giải tán, tách ra đào tẩu, Lôi Ngu Thú nổi điên, chúng ta chịu không được, trước rút lui cái đã! Ngao ngao! Như thể để đáp lại lời Cô Tô, Lôi Ngu Thú ngửa mặt lên trời gầm gào, cả người phóng vút lên, từ trong thân hình khổng lồ tán phát ra sát khí và phẫn nộ bất tận. Nó không ngừng rống giận, miệng mũi không ngừng phun ra sương khói màu trắng, khiến cho từng tầng không gian giữa trời bị xé toang, cảnh tượng khủng bố vô cùng. - Mau trốn! Võ giả vừa mới lao ra từ trong cửa truyền tống trên núi hoảng hồn, hệt như một đám trẻ nít đối mặt hung thú, khí tức hung tàn của Lôi Ngu Thú khiến linh hồn bọn hắn không khỏi run rẩy. - A... Không đúng! Cô Tô đang định đào tẩu, thân hình lại chợt ngưng lại giữa trời, bởi vì nàng phát hiện Lôi Ngu Thú đang không ngừng quay cuồng, sau đó cả người trùng trùng nện xuống, khiến mặt đất nứt ra một hố sâu to tướng. Ngao! Lát sau, Lôi Ngu Thú lần nữa xung thiên mà lên, gầm gào lăn lộn trong cao không, miệng mũi phun ra khí vụ, sau đó bất thần ầm ầm nện xuống mặt đất. - Miệng mũi Lôi Ngu Thú tuôn ra máu tươi! Tròng mắt Cô Tô đột nhiên sáng rực lên, vừa rồi nàng phát hiện miệng Lôi Ngu Thú đang phun máu, hơn nữa bộ dạng có vẻ vô cùng thống khổ. Quan trọng nhất chính là, nàng phát hiện khí tức Lôi Ngu Thú đang không ngừng biến yếu. Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ Lôi Ngu Thú bị thương, hơn nữa thương thế còn đang không ngừng nghiêm trọng, nói cách khác, hiện tại Lôi Ngu Thú chính đang phải hứng chịu công kích cường đại, công kích này khiến nó khó mà chịu nổi, đau đớn đến độ khiến nó không ngừng kêu hét, không ngừng rơi rụng xuống đất. - Chẳng lẽ có cường giả nào đó đang phóng thích công kích linh hồn? Thần niệm Cô Tô tức tốc đảo quanh bốn phía, loại tình huống thế này rất giống Lôi Ngu Thú trúng phải công kích linh hồn cường đại, có vẻ khó mà gánh chịu được, bởi thế mới đau đến độ lăn lộn giữa trời, không tiếc dùng đầu đi đụng mặt đất. Chỉ là... Thần niệm Cô Tô quét nguyên một vòng, phát hiện bọn Vũ Dương cũng thần sắc kinh hãi nhìn Lôi Ngu Thú, còn Diên tiểu thư thì bởi vì thụ thương nên đã đào tẩu, không có mặt gần đó. - Chuyện gì xảy ra? Cô Tô nghĩ không thông, Ảnh Vô Song cũng nghĩ không thông, tên Thánh Hoàng Tử Thần còn lại càng không thông. Chỉ riêng Vũ Dương là như có điều suy từ, nhìn lại nơi bố trí Thần Văn vừa rồi, đáng tiếc Lục Ly ẩn thân, hắn không phát hiện được tung tích. Thần Văn bên này là do Lục Ly bố trí, Lôi Ngu Thú gặp chuyện như thế, chắc chắn có liên quan ít nhiều đến Lục Ly. Đám người Cô Tô đều không có bất kỳ động tác nào, chỉ mỗi Lục Ly là có khả năng động thủ, cũng chỉ vậy mới có thể giải thích tình trạng dị thường của Lôi Ngu Thú. - Chẳng lẽ Lục tiểu huynh đệ đúng thật là hậu thủ do Nhung Hoàng bố trí? Hắn thực sự là một siêu cấp cường giả? Vũ Dương không khỏi hoài nghi, đáng tiếc Lục Ly không phải người của Tử Thần. Từ nhỏ hắn đã lớn lên ở Tử Thần, còn là con cháu một vị cự đầu, đại bộ phận tình hình trong nội bộ Tử Thần hắn đều nắm rõ như lòng bàn tay. Nếu Lục Ly đích thực là cường giả do Tử Thần bí mật bồi dưỡng thì chí ít hắn cũng phải nghe nói qua. Ngao ngao ngao! Lôi Ngu Thú không ngừng gào thét, xông lên rồi lại nện xuống, trong miệng mũi mắt không ngừng tràn ra máu tươi, toàn thân bị nhuộm đỏ, khí tức càng lúc càng suy nhược, bộ dạng cực kỳ thống khổ, hệt như đang phải hứng chịu cực hình vô cùng hung tàn. - Mười đại dị chủng thượng cổ đúng là cường đại! Lục Ly đứng ở ngay gần đó, ngước mắt nhìn lên Lôi Ngu Thú ở cách không xa, bất giác thốt lên tiếng cảm khái, đây chính là kịch độc màu đỏ, dù là Thánh Hoàng hậu kỳ một khi bị độc dịch nhập thể, chắc chắn cũng khó mà sống được, sau cùng sẽ hóa thành một bộ xương khô.
Chương 4248 Hàng phục
Lôi Ngu Thú này trước đã lây dính vài giọt kịch độc, giờ lại trúng cả kịch độc màu đỏ, song vẫn không bị độc chết, đủ thấy năng lực phòng ngự cường đại đến cỡ nào. Chẳng qua cũng may, đoán chừng Lôi Ngu Thú này dù không chết thì cũng bị trọng thương, không cách nào tạo được thương tổn quá lớn đối với bọn hắn. Nếu hắn lại dùng thêm một giọt kịch độc màu đỏ, hẳn sẽ có thể nhẹ nhàng độc chết. - Hay là dùng một ít kịch độc bình thường, triệt để độc chết dị chủng thượng cổ này? Năng lực phòng ngự của Lôi Ngu Thú quá mạnh, Lục Ly dự tính bọn Vũ Dương rất khó giết chết được. Nếu để mặc nó khôi phục, khi ấy sẽ phiền phức to. - Chủ nhân, sao phải độc chết? Ngươi có thể thử thu phục nó mà! Đúng lúc này, Huyết Linh Nhi đột nhiên truyền âm tới. Lục Ly hơi ngớ, sau đó lắc đầu nói: - Làm sao có thể? Dị chủng thượng cổ cường đại như thế chắc chắn sẽ không chịu thần phục, càng đừng nói ta chỉ là cấp Đế, ở trong mắt nó ta không khác gì con sâu cái kiến cả. - Ngươi sai rồi! Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Trong tay chủ nhân có kịch độc, đây là thứ Lôi Ngu Thú e ngại nhất. Thế nên dù ngươi có là phàm nhân, chỉ cần lấy ra kịch độc, đoán chừng nó cũng sẽ vô cùng kiêng sợ. Không thử chút thì làm sao biết nó có chịu thần phục ngươi không? Hơn nữa nó còn chưa thành niên... - Đúng nhỉ! Lục Ly vỗ đầu một cái, trên mặt lộ ra hỉ sắc, hắn cũng đã từng áp chế qua một con dị thú, đương thời dị thú kia cường đại hơn xa hắn, đồng thời cũng chưa thành niên, bởi thế so ra tương đối dễ chế phục. - Huyết Linh Nhi, ngươi đi câu thông với nó thử xem! Lục Ly vung tay nói: - Ngươi nói cho nó biết, nếu không thần phục ta, ta sẽ hạ độc chết tươi, ngươi chú ý cẩn thận chút, đừng để bị khí vụ phun trúng. - Yên tâm đi! Huyết Linh Nhi len lén đi ra từ trong lòng đất, lúc này Lôi Ngu Thú đã không lăn lộn mà nằm rạp trên đất há mồm thở dốc, có vẻ đã rất mệt, đến độ khí lực phun sương trắng đều không có. Hưu hưu hưu! Nơi xa đám người Vũ Dương bắt đầu tụ lại, chỉ trỏ về phía Lôi Ngu Thú bên này, tựa hồ muốn tới đánh, nhưng lại sợ Lôi Ngu Thú đột nhiên nổi điên. Lục Ly chậm rãi di động áp sát cách Lôi Ngu Thú chừng mười dặm, thân hình hắn dần hiện ra, trong tay xuất hiện mấy giọt kịch độc, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lôi Ngu Thú. - Ồ? Lục công tử, mau lui lại, bên kia nguy hiểm! Lục Ly đột nhiên hiện ra, còn ở ngay phía trước mặt Lôi Ngu Thú, lập tức khiến Cô Tô kinh hãi, vội vàng kêu lên. Vũ Dương lại khẽ cười lắc đầu nói: - Đừng lo, nếu ta không đoán sai, Lôi Ngu Thú hẳn đã trọng thương! Huyết Linh Nhi giao lưu với Lôi Ngu Thú, không ngoài Lục Ly dự liệu, Lôi Ngu Thú trực tiếp cự tuyệt, thân là dị chủng thượng cổ, còn là dị chủng thượng cổ xếp hạng top đầu, Lôi Ngu Thú cũng có kiêu ngạo của riêng mình, há có thể thần phục một tên nhân loại cấp Đế cỏn con, ở trong mắt nó, Lục Ly chỉ là hạng kiến hôi mà thôi. Chuyện này hệt như một con chuột nói với nhân loại, bắt nhân loại thần phục con chuột, ngươi nghĩ nhân loại kia nguyện ý làm nộ lệ? Dù nhân loại kia có trọng thương giãy chết thì nhất định cũng sẽ không cam tâm Nếu Lôi Ngu Thú đã không nguyện, vậy Lục Ly đành phải tiếp tục tra tấn nó một phen, tay hắn nhẹ nhàng vung ra một đạo Nguyên lực công kích, công kích Nguyên lực này nhìn có vẻ rất nhỏ yếu, chỉ là công kích Nguyên lực hết sức bình thường. Oanh! Nguyên lực nện lên thân Lôi Ngu Thú, phát ra tiếng nổ khe khẽ, cả người Lôi Ngu Thú bất động như núi, không rung lấy dù chỉ một tia. Chỉ là giây lát sau, toàn thân Lôi Ngu Thú lần nữa quay cuồng, phát ra tiếng rống khàn đặc, lần này dường như nó đã không còn khí lực bay lên cao không, cũng không còn khí lực đụng xuống đất, chỉ biết không ngừng lăn lộn. Trước đó kịch độc màu đỏ đã khiến rất nhiều chỗ trong thân thể nó bị hủ thực, bề ngoài nhìn có vẻ không sao, bên trong lại thủng lỗ chỗ. Giờ Lục Ly bắn ra thêm mấy giọt kịch độc phổ thông, chẳng khác gì xát muối lên vết thương của nó. - Cái này... Xa xa đám người Cô Tô ngơ ngác nhìn nhau, Lục Ly đâu có làm gì, chỉ tiện tay phóng thích công kích Nguyên lực hết sức bình thường, sao lại có uy lực lớn đến vậy được? - Chắc không phải Nguyên lực công kích, rất có thể là công kích linh hồn. Nhưng mà sao công kích linh hồn của hắn lại mạnh vậy? Vũ Dương thì thào, tuổi tác Lục Ly ước chừng chỉ có hơn một ngàn, so với bọn hắn thì nhỏ hơn nhiều, hơn nữa nhìn qua cũng không giống con em hào môn. Trong Thiên Loạn Tinh Vực có rất nhiều Nhân tộc, song không có đại gia tộc siêu cấp nào cả, chỉ có mấy gia tộc trung đẳng mà thôi. Dù Lục Ly là có thuộc một trong những gia tộc kia thì cũng khó mà bồi dưỡng ra được cường giả linh hồn cường đại như thế. Trừ phi bản tộc có được thiên phú thần thông ở phương diện linh hồn, bằng không muốn tận lực bồi dưỡng ra một cường giả linh hồn là điều vô cùng lớn. Lại nói, bọn hắn đều không cảm giác được có hồn lực ba động, không giống như có công kích linh hồn được phóng thích. Lúc này Lục Ly đang thúc giục đại đạo chi ngấn khóa chặt Lôi Ngu Thú, hắn sợ Lôi Ngu Thú chó cùng rứt giậu, liều chết phản kích mình. Cũng may giờ Lôi Ngu Thú đã đau đến độ không muốn sống, không ngừng lăn lộn, căn bản không còn sức phản kích. Đợi chừng ba nén hương, Lôi Ngu Thú mới ngừng lại, nằm rạp trên đất, miệng mũi mắt đều có máu tươi tuôn ra, khu vực xung quanh nhuộm một màu đỏ thẫm. Lục Ly để Huyết Linh Nhi tiếp tục đi giao lưu, nếu còn không chịu thần phục, hắn liền sẽ tiếp tục công kích, Lục Ly còn nhờ Huyết Linh Nhi chuyển cáo, nói chỉ cần thần phục vạn năm, sau vạn năm nó sẽ được khôi phục tự do. Lôi Ngu Thú vẫn cự tuyệt, lần này trong tay Lục Ly hiện ra năm giọt kịch độc, lần nữa phóng thích Nguyên lực công kích, Lôi Ngu Thú lại gào thét quay cuồng. Bên kia đám người Vũ Dương len lén tới gần, đến cách sau lưng Lục Ly chừng hơn mười dặm, Vũ Dương quát khẽ nói: - Lục tiểu huynh đệ, ngươi có nắm chắc đánh chết được Lôi Ngu Thú này không?
Chương 4249 Hàng phục
Cô Tô cũng tiếp lời: - Lục công tử, nếu có thể đánh chết Lôi Ngu Thú thì mau giết nó đi! Đánh chết Lôi Ngu Thú, vậy liền triệt để an toàn. Vừa rồi nhiều cường giả như vậy tiến vào tầng cuối cùng, lại chỉ đi ra hơn hai mươi người. Bởi thế Cô Tô muốn nhanh chóng đánh giết Lôi Ngu Thú, sau đó tiến vào tầng cuối cùng xem sao, bằng không chuyến này liền thành công cốc. Lục Ly không quay đầu, chỉ đáp lời nói: - Chư vị hơi an chớ nóng, đợi ta thêm một lúc, ta sẽ tận lực! Lần này Lôi Ngu Thú phun ra càng nhiều máu tươi, tiếp tục lăn lộn giày vò suốt mấy nén hương. Trong tay Lục Ly lần nữa xuất hiện kịch độc, chuyển lời cho Lôi Ngu Thú, nói chỉ cần theo hắn ngàn năm, ngàn năm sau sẽ trả lại nó tự do. Nếu còn không nguyện, vậy hắn liền đánh chết. Đầu tiên là vạn năm, giờ đổi thành ngàn năm! Đây chính là sách lược của Lục Ly, nếu Lôi Ngu Thú này còn không đồng ý, vậy hắn liền đổi thành năm trăm năm, nếu vẫn còn không nguyện, vậy hắn đành đổi thành một trăm năm. Một trăm năm là giới hạn sau cùng mà Lục Ly có thể đưa ra, nếu Lôi Ngu Thú vẫn cứng đầu, vậy hắn đành tiêu phí chút kịch độc đánh chết Lôi Ngu Thú. Đối với Lôi Ngu Thú mà nói, thời gian ngàn năm không tính là gì, thọ nguyên của dị chủng thượng cổ vô cùng khủng bố, tuỳ tiện sống trăm vạn năm là điều hết sức bình thường. Lục Ly kiên nhẫn chờ đợi, lần này Lôi Ngu Thú lại thoáng ngập ngừng chứ không trả lời dứt khoát như lần trước, Lục Ly đợi một nén hương liền không cho Lôi Ngu Thú thời gian cân nhắc thêm nữa, trong tay sáng lên Nguyên lực, tiếp tục tấn công. Ngao ngao! Lôi Ngu Thú lăn lộn gào thét, miệng mũi phì phò máu tươi, toàn thân suy nhược đến cực hạn, quay cuồng một lát liền đứng im, chỉ là thân thể vẫn khe khẽ rung động. Lục Ly đợi thêm mấy nén hương liền để Huyết Linh Nhi tiếp tục truyền lời, lần này rút ngắn thành năm trăm năm. Chờ giây lát, Huyết Linh Nhi truyền âm tới nói: - Chủ nhân, nó đáp ứng! - Tốt! Lục Ly lập tức cuồng hỉ, đây chính là một trong mười đại dị chủng thượng cổ a. Không ngờ có ngày hắn lại thu phục được một con Lôi Ngu Thú. Mặc dù con Lôi Ngu Thú này còn chưa trưởng thành, chiến lực chỉ mới tương đương cường giả tiệm cận đại viên mãn, thời gian năm trăm năm cũng rất khó để cho Lôi Ngu Thú thực sự trưởng thành. Nhưng sau này chỉ cần không gặp phải cường giả đại viên mãn, hắn liền không có gì phải sợ. Hắn vội vàng sai Huyết Linh Nhi truyền lời, để Lôi Ngu Thú ngưng tụ hồn ấn theo phương pháp hắn dạy. Chỉ cần hồn ấn bị Lục Ly khống chế, sống chết của con Lôi Ngu Thú này sẽ hoàn toàn nằm trong tay hắn. Một khi hắn diệt hồn ấn, Lôi Ngu Thú sẽ lập tức chết đi, hắn luyện hóa hồn ấn cũng sẽ có được liên hệ tinh thần với Lôi Ngu Thú. Ông! Lát sau, mi tâm Lôi Ngu Thú sáng lên một vệt kim quang, lóe lên một cái rồi tan biến. Tốc độ quá nhanh, đám người Vũ Dương đều không thấy được rõ ràng. - A... Nguyên một đám cường giả ngơ ngác nhìn nhau, ai nấy đều không khỏi kinh hãi, Vũ Dương truyền âm tới hỏi: - Lục tiểu huynh đệ, ngươi không sao chứ? Lục Ly khoát tay, nhắm mắt tập trung luyện hóa hồn ấn, bên kia đám cường giả lập tức khẩn trương, không lẽ Lục Ly trúng phải công kích từ Lôi Ngu Thú? Nửa nén hương sau, Lục Ly mở mắt, thần sắc vui mừng, hắn nhấc chân lên, từng bước đi về phía Lôi Ngu Thú. - Ách? Bọn Vũ Dương hơi ngớ, sau đó dồn dập kinh hãi, Vũ Dương vội quát khẽ: - Lục tiểu huynh đệ, ngươi muốn làm gì? Lôi Ngu Thú kia còn chưa chết, ngươi đừng đi qua. Cô Tô tiểu thư cũng cất tiếng nói: - Lục công tử, đừng chủ quan, nếu trúng vụ khí của Lôi Ngu Thú, ngươi sẽ rất nguy hiểm. Lục Ly không quay đầu lại, chỉ phất phất tay, bước chân kiên định đi đến trước mặt Lôi Ngu Thú. Phía sau chúng cường giả nín thở dõi theo Lục Ly, mặc dù Lôi Ngu Thú nhìn như có vẻ sắp chết, nhưng tuỳ tiện phun ra một ít sương trắng liền cũng đủ biến Lục Ly thành huyết vụ. Phải biết trước đó từng có một tên Thánh Hoàng Tử Thần bị quét trúng, nháy mắt liền chết đi. Lục Ly lại chẳng hề để ý, khoái tốc tiến lại chỗ Lôi Ngu Thú, hơn nữa còn đứng ngay trước mặt. Miệng rộng ở ngay trước người Lục Ly, chỉ cần Lôi Ngu Thú há miệng, sau đó phun ra sương trắng, Lục Ly liền sẽ thịt nát xương tan. Phanh phanh phanh! Tâm tạng chúng võ giả đập thình thịch, ai nấy đều nín thở, nơi xa một ít cấp Đế còn không ngừng chảy mồ hôi lạnh. Bọn hắn gắt gao nhìn chằm chằm Lục Ly, sợ một giây sau Lục Ly sẽ biến thành huyết vụ. Cũng lúc này, Lục Ly làm ra một động tác khiến toàn trường trợn mắt há mồm. Hắn vươn tay vỗ vỗ lên đầu Lôi Ngu Thú, nhìn cứ như đang ve vuốt tiểu linh sủng. Cự thú khủng bố mà trước đây không lâu tất cả cường giả đều cảm thấy không cách nào địch lại, thậm chí không biết có thể trốn thoát khỏi móng vuốt của nó hay không, bây giờ lại đang nằm rạp trên đất, còn bị người xoa đầu như linh sủng, quan trọng hơn cả là lúc này trong mắt Lôi Ngu Thú còn lộ ra một tia... lấy lòng? Toàn trường hóa đá! Sau đó Lục Ly lại lấy ra mấy gốc thần dược lắc lư, Lôi Ngu Thú kia há miệng, Lục Ly ném thần dược vào trong miệng nó, Lôi Ngu Thú nhai nuốt mấy cái rồi nhắm mắt lại. Lục Ly đứng im ngay bên cạnh, cũng nhắm mắt lại. Hắn thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng thương thế trong thân thể Lôi Ngu Thú, hắn không hi vọng Lôi Ngu Thú sẽ chết. - Còn may! Lục Ly cảm ứng một phen, sau đó khẽ gật đầu. Nhục thân Lôi Ngu Thú cực mạnh, mặc dù bên trong đã thủng lỗ chỗ, nhưng khả năng khôi phục lại mạnh phi thường, sau khi nhai nuốt mấy gốc thần dược Lục Ly đưa cho, hiện tại chính đang khôi phục với tốc độ rất nhanh. Lục Ly quay người đi tới chỗ đám người Vũ Dương, đoán rằng đám người này đang có rất nhiều điều muốn hỏi, lúc này tâm tình Lục Ly rất tốt, tự tin tăng nhiều, không việc gì phải sợ cả. Hưu! Khi Lục Ly đến bên người Vũ Dương, nơi xa một đạo nhân ảnh cũng bay tới, còn chưa đến nơi thần niệm cường đại đã quét đến. Sau đó có tiếng kinh hô vang lên: - A, Lôi Ngu Thú bị các ngươi đánh trọng thương? Sao còn thất thần ra đấy làm gì, không mau vây giết súc sinh này đi! …
Chương 4250 Đúng là của nhà ta
Hưu! Tiếng hô vừa vọng tới, đạo thân ảnh kia đã bay vụt đến, trên người nàng cuộn trào sát khí, tay cầm một thanh bảo kiếm, đang định phát động công kích từ xa. - Dừng tay! Lục Ly vội gầm lên, Vũ Dương cũng nhìn ra vấn đề, quát khẽ nói: - Diên tiểu thư, khoan hẵng động thủ! - Sao thế? Diên tiểu thư ngừng lại, đảo mắt nhìn về bên này, trên mặt hiện đầy nghi hoặc và tức giận. Trước đó nàng thiếu chút bị Lôi Ngu Thú giết, giờ cũng mới chỉ khôi phục được một chút, thương thế hãy còn rất nặng. Vốn nàng tính quay lại thăm dò, nếu tình hình không đúng liền lập tức rút lui, lại thấy Lôi Ngu Thú bị trọng thương, nàng há có thể không trả thù? Trong lòng tràn ngập sát ý, giờ Lục Ly, kẻ mà nàng một mực thấy ngứa mắt lại ngăn cản? Sao có thể không giận cho được? Vũ Dương không biết nên bắt đầu nói từ đâu, đành quét mắt nhìn sang Lục Ly, Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói: - Ngươi không được giết con Lôi Ngu Thú này? - Sao không giết được? Diên tiểu thư trực tiếp ngắt lời Lục Ly, không chút khách khí nói: - Chẳng lẽ Lôi Ngu Thú này là của nhà ngươi? Giờ đang là lúc nó hư nhược nhất, sao còn không mau tranh thủ giết luôn đi? Lục Ly vuốt vuốt cánh mũi nói: - Ngại quá, con Lôi Ngu Thú này đúng là của nhà ta, giờ nó là linh sủng của ta. - Ha ha ha ha! Diên tiểu thư như thể nghe được chuyện gì đó hoang đường, cười đến cong cả người, nước mắt đều chảy ra, nàng không ngừng lắc đầu nói: - Bản tiểu thư gặp qua rất nhiều mặt dày, nhưng chưa từng gặp qua ai mặt dày vô sỉ như ngươi. Lục Ly nghẹn họng, tròng mắt khẽ đảo nói: - Hay là chúng ta lại cược trăm ức thiên thạch? - Lại cược? Diên tiểu thư theo bản năng đề cao cảnh giác, bên kia Cô Tô tiểu thư đã vội truyền âm nói: - Diên tiểu thư đừng cược, Lôi Ngu Thú này đúng là đã bị Lục công tử trấn áp, ta thấy rất có thể Lôi Ngu Thú đã bị hắn hàng phục! - Cái gì? Tròng mắt Diên tiểu thư co rụt lại, như thể gặp phải quỷ, nàng đánh giá trên dưới Lục Ly một lượt, nhìn thế nào đều không giống như là cường giả siêu cấp. Nàng vốn không phải đối thủ của Lôi Ngu Thú, điều này chứng tỏ, muốn trấn áp được dị chủng thượng cổ này, chí ít cũng phải là cường giả tiệm cận đại viên mãn, Lục Ly làm sao có thể là cường giả cấp bậc đó được? Nếu đúng là cường giả cấp bậc ấy, e rằng sớm đã vang danh thiên hạ mới đúng. - Không thể nào, không thể nào! Diên tiểu thư lắc đầu, vẫn không tin tưởng nói: - Trừ phi ngươi để Lôi Ngu Thú kia lui ra sau mấy bước? Lục Ly nhàn nhạt lườm nàng một cái nói: - Ngươi tin thì tin không tin thì thôi! Nói xong Lục Ly nhìn sang Cô Tô Ảnh Vô Song nói: - Chuyện ở tầng này xong rồi, chính các ngươi đi lên tầng tiếp theo, ta không đi được, Lôi Ngu Thú cần thời gian khôi phục. Các ngươi cứ yên tâm, Lôi Ngu Thú tuyệt đối sẽ không công kích. Diên tiểu thư thấy thái độ Lục Ly như thế, lập tức nổi điên, tung người bay vụt đến, thế tới hung hung, tựa hồ muốn dạy cho Lục Ly một bài học. Lục Ly liếc qua, trong lòng khẽ động, ngấm ngầm hạ lệnh cho Lôi Ngu Thú. Giờ hắn đã có liên hệ tinh thần với Lôi Ngu Thú, thế nên có thể trực tiếp truyền lệnh đi qua. Ngay khi Diên tiểu thư vừa bay tới, Lôi Ngu Thú đột nhiên lao lên, hướng về phía Diên tiểu thư gầm gào một tiếng. Diên tiểu thư cách Lôi Ngu Thú không xa, bị tiếng rống này dọa cho cả người run lên, trước đó chiến giáp nàng đã hủy, nếu trúng phải vụ khí do Lôi Ngu Thú phun ra, e rằng nàng sẽ nuốt hận đương trường. Trong lòng hoảng loạn, toàn thân khẽ run, lập tức quay đầu cuồng bay về nơi xa. Đám người Vũ Dương Cô Tô cũng như lâm đại địch, dồn dập lấy ra binh khí định tấn công. Lúc này Lục Ly chợt bỗng lên tiếng: - Mọi người đừng căng thẳng, chỉ đùa chút thôi, tiểu Lôi, nằm sấp xuống! Lục Ly phất phất tay ra hiệu cho Lôi Ngu Thú, Lôi Ngu Thú lập tức bay xuống, nằm rạp trên đất, tiếp tục nhắm mắt chữa thương. Mặc dù vừa rồi Lục Ly đã cho nó nuốt vài gốc thần dược, khôi phục được ít nhiều, nhưng thương thế trong thân thể vẫn rất nghiêm trọng, vừa rồi là Lục Ly ra lệnh nên nó mới đành phải bay lên. - Chậc chậc... Đám người Vũ Dương liếc nhìn Lôi Ngu Thú, ai nấy đều tấm tắc xưng kỳ, dị chủng thượng cổ hung tàn như thế lại nghe lời không khác gì tiểu linh sủng, đúng là được một phen đại khai nhãn giới. - Hừm... Nơi xa Diên tiểu thư cũng hồi thần, không khỏi vừa kinh vừa giận, kinh chính là không ngờ Lục Ly lại thật hàng phục được dị chủng thượng cổ này. Giận chính là, Lục Ly khiến nàng trở thành trò cười cho thiên hạ, mặt mũi mất sạch. Khi nãy Lục Ly còn muốn cá cược, nếu không phải Cô Tô tiểu thư kịp thời nhắc nhở, e là nàng đã thua thêm trăm ức nữa. Nghĩ tới đây, trong mắt lập tức như muốn phún lửa, cắn răng nghiến lợi, hận không thể ăn tươi nuốt sống Lục Ly. Lục Ly lại không thèm để ý Diên tiểu thư, giờ hắn có Lôi Ngu Thú, hoàn toàn không cần e sợ Diên tiểu thư, bởi thế tự nhiên không cần phải nhìn sắc mặt nàng. Hắn lần nữa nhìn sang Cô Tô tiểu thư nói: - Các ngươi có thể thương lượng chuyện ở tầng tiếp theo được rồi, không cần để ý chuyện ở tầng này nữa, có Lôi Ngu Thú ở đây, dị chủng thượng cổ còn lại không dám tới đâu. - Đa tạ Lục công tử! Cô Tô dẫn theo đám cường giả đi tới, khom lưng hành lễ với Lục Ly, Vũ Dương cũng hành lễ nói: - Lục tiểu huynh đệ, Vũ mỗ thiếu ngươi một mạng. - Khách khí! Lục Ly mỉm cười hoàn lễ, sau đó đi đến bên cạnh Lôi Ngu Thú, khoanh chân ngồi xếp bằng, mặc kệ bọn Vũ Dương Cô Tô. Đám người Cô Tô tụ lại một chỗ, bắt đầu hỏi dò chuyện ở tầng cuối cùng, mấy tên võ giả đi ra khi nãy lập tức líu ríu kể lại. Diên tiểu thư bay tới, truyền âm cho Cô Tô hỏi dò chuyện Lục Ly hàng phục Lôi Ngu Thú, Cô Tô kể lại một lượt đầu đuôi những gì từng chứng kiến cho Diêu tiểu thư. Diên tiểu thư cảm thấy như đang nghe chuyện thần thoại, nghe xong trầm mặc suốt một nén hương mới đi đến chỗ Lục Ly. Nàng tới trước mặt Lục Ly, cách chừng ngàn trượng liền truyền âm nói: - Họ Lục, chúng ta làm một giao dịch được không? Ngươi bán lại Lôi Ngu Thú cho ta, ra giá đi! …

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK