Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1836 Nói hươu nói vượn (20/40)
Nhiều cường giả như vậy tập trung vào bọn họ, bọn họ sao dám động thủ? Động thủ trong thành, thành chủ Tinh Mang Thành xác định sẽ đánh chết bọn họ. - Lão phu Lạc Thác! Lão giả lông mi trắng nhìn Lục Ly nói: - Tiểu tử, ngươi đã là đệ tử Thần Khí Các, khẳng định đã nghe nói danh hào của lão phu, cũng biết quy củ. Thu hồi Lôi Thần Dẫn, nếu không lão phu có thể diệt sát ngươi trong nháy mắt! - Lạc Thác? Tên này Lục Ly thật đúng là không có ấn tượng gì, chủ yếu hắn cũng không quá chú ý đến. Thần Bảng cũng chưa từng xem qua, làm sao biết thân phận của Lạc Thác? Nhưng Lạc Thác kia họ Lạc, có thể cùng tộc với Lạc Hoàng. Nói cách khác có thể là tộc nhân đại gia tộc Thần Tượng Tông. Hắn gật đầu: - Uy danh của Lạc tiền bối, Lục Ly tất nhiên đã từng nghe nói, Lăng Hồng và Nhan Thiên Cương bày cục muốn giết ta, tại hạ cũng không có biện pháp, chỉ có thể ra hạ sách này. Lăng Hồng hơi động môi, truyền âm nói với thành chủ Tinh Huy Thành một câu. Đôi mắt thành chủ sáng ngời, khom người nói: - Thác lão, Lục Ly ở Khí Cốc tùy ý giết hại, dẫn động Lôi Thần Dẫn, toàn bộ khí nô bên kia đều bị đánh chết. - Cái gì? Giữa không trung, rất nhiều cường giả tức giận đến tím mặt, khí nô bên chỗ Khí Cốc ước chừng có hai ba vạn, lại bị một mình Lục Ly giết hại? Tuy những khí nô này không trân quý nhưng đều bị giết hại, giống như vả vào mặt mọi người. Ngươi nói hắn sao có thể không nổi giận? - Bắt lấy! Hai lông mi Lạc Thác dựng đứng, bên người hắn, một lão giả nhẹ nhàng đi qua như u hồn. Trong tay người nọ xuất hiện một viên hoàn, viên hoàn biến thành hư ảnh, nháy mắt xuất hiện bên người Lục Ly, bao phủ phạm vi mấy trượng xung quanh Lục Ly. Vù! Hào quang viên hoàn chợt lóe, một vòng bảo hộ màu vàng xuất hiện bên người Lục Ly, bao phủ hắn, thanh âm lão giả vang lên bên tai Lục Ly: - Tiểu tử, đây là Cấm Nguyên Hoàn. Hiện tại cho dù ngươi muốn dẫn động Lôi Thần Dẫn cũng không thể. Mới vừa nói chuyện, Lục Ly liền cảm thấy một luồng u ảnh nhẹ nhàng tiến vào, bàn tay khô gầy niết trên cổ hắn, đưa hắn lên không trung. Đôi tay khô gầy truyền đến một luồng năng lượng, thần lực toàn thân Lục Ly nháy mắt bị phong ấn, lúc này, hắn cảm thấy muốn di động một ngón tay cũng khó. Lại bị khống chế, loại cảm giác này phi thường không tốt, sinh tử của mình toàn bộ nắm giữ trong giữ trong tay người khác. Nội tâm Lục Ly âm thầm kêu khổ, cảm khái thực tại thực lực yếu đến đáng buồn. Thiên Lôi Dẫn hắn cũng không định kíp nổ, hắn còn không điên đến vậy. Bên trong thành nhiều người vô tội như vậy, kíp nổ hai quả Thiên Lôi Dẫn, ít nhất chết mấy trăm vạn người. Bất đồng với Khí Cốc, bên kia đều là quái vật nửa người nửa thú, Lục Ly giết không áy náy. Đương nhiên, sau khi Lạc Thác đi ra, Lục Ly cho dù muốn kíp nổ cũng không thể. Phản ứng của đại năng siêu cấp rất nhanh, nháy mắt có thể phong ấn Thiên Lôi Dẫn. Sau khi Lục Ly bị bắt, hai quả Thiên Lôi Dẫn cũng bị lấy đi, vô số quân sĩ trong thành như trút được gánh nặng. Uy danh Thiên Lôi Dẫn hiển hách, chính là lợi khí tàn sát. Năm đó, ở Thần Giới, đại chiến hai đệ thế lực, một phương tìm Thần Khí Các mua mấy ngàn Thiên Lôi Dẫn, nháy mắt bắn chết mấy trăm vạn quân sĩ cường giả, còn liên lụy hơn một ngàn Thần Phó chết đi. Sau chuyện này, Thần Tượng Tông để Thần Khí Các khống chế Thiên Lôi Dẫn. Cho nên mấy năm nay, Thiên Lôi Dẫn không tạo thành sát nghiệt quá lớn. Nếu hôm nay kíp nổ hai quả Thiên Lôi Dẫn ở Tinh Mang Thành này, Tinh Mang Thành sẽ lập tức nổi danh khắp Thần Giới. Con ngươi Lăng Hồng chớp động, chủ đấu ra hiệu với thành chủ Tinh Huy Thành. Chủ thành lập tức hiểu, chắp tay nói: - Thác lão, ác nhân như thế còn giữ làm gì? Trực tiếp giết chết, một đệ tử nho nhỏ mà thôi, Thần Khí Các cũng sẽ không nói gì. Một tiểu đệ tử, đối với cường giả là không quan trọng, giết thì giết. Thần Khí Các và bọn họ đều là phần thế lực của Thần Tượng Tông, cho dù có chuyện cũng sẽ không truy cứu. Huống chi, Lục Ly còn giết mấy vạn khí nô của bọn họ, ảnh hưởng ác liệt. Giết Lục Ly không chỉ Thần Khí Các không nói gì mà còn có thể chủ động đến cửa giải thích. Lạc Thác nhíu mày, không nói gì, một lão giả nói tiếp: - Giết thì giết, ác nhân như thế, không làm gì thì muốn kíp nổ Thiên Lôi Dẫn, giữ lại cũng là tai họa, sau này nói một tiếng với Giang các chủ là được. - Ta cảm thấy vẫn nên đưa đi Thần Khí Các. Một lão giả nghĩ nghĩ nói: - Dù sao cũng là người của Giang các chủ, muốn giết cũng phải là Thần Khí Các giết, đừng gây hiểu lầm là được, thuận tiện để bọn họ bồi thường tổn thất. Lăng Hồng vừa nghe thì cảm thấy sốt ruột, đưa đi Thần Khí Các, lỡ như Lục Ly vẫn sống sót thì sao? Bọn họ bày cục lớn như vậy, ngay cả Lục Ly nho nhỏ cũng không giết chết, truyền ra ngoài, Lăng Tiêu Các sẽ mất hết mặt mũi. Hắn vội vàng nháy mắt ra dấu với thành chủ Tinh Huy Thành. Thành chủ cắn răng nói: - Một đệ tử nho nhỏ đã dám giết lung tung mấy người của chúng ta? Oanh sát mấy vạn khí nô, việc này truyền ra ngoài đối với uy danh Luyện Khí Điện chúng ta sẽ ảnh hưởng rất lớn. Không giết, lần sau nếu Thần Khí Các lại có người đến gây sự thì sao? Ta cảm thấy vẫn nên lập tức giết, nếu không sẽ khiến người khác cảm thấy Luyện Khí Điện chúng ta sợ Thần Khí Các. Lời nói của thành chủ Tinh Huy Thành khiến rất hiều người đồng tình, trong mắt lão giả bắt Lục Ly nháy mắt tăng vọt sát khí, rõ ràng động sát ý. Ánh mắt hắn nhìn Lạc Thác, chỉ chờ một tiếng hiệu lệnh, chấm dứt sinh mệnh của Lục Ly. Vù vù! Lục Ly bị nắm cổ sao còn có thể hô hấp, hắn hút mạnh hai khẩu khí, tiếp theo hắn phải tự cứu mình, nếu không nói không chừng giây tiếp theo hắn sẽ bị bóp chết. Ánh mắt hắn nhìn Lạc Thạc nói: - Lạc tiền bối, ta có chuyện muốn nói! Lạc Thạc nhìn cũng không nhìn Lục Ly, lão giả nắm cổ Lục Ly lạnh giọng nói: - Câm miệng, nói nữa trực tiếp bóp chết ngươi! - Vị tiền bối này! Lục Ly không câm miệng, ngược lại tiếp tục nói.
Chương 1837 Nói hươu nói vượn (21/40)
- Có thể giết ta, nhưng trước khi chết có thể để ta nói mấy câu không? Oanh sát đám khí nô là ta không đúng, nhưng ta cũng là tình huống bất đắc dĩ, các ngươi đừng bị người lợi dụng. Mặt khác, nếu các ngươi giết ta, ta cam đoan, Giang các chủ khẳng định tức giận với các ngươi, thậm chí Ưng trưởng lão cũng sẽ hỏi đến việc nay! - Hả? Nhắc tới Ưng trưởng lão, Lạc Thác lập tức quay đầu lại, vài vị cường giả còn lại đều kinh ngạc nhìn Lục Ly, Lạc Thác mở miệng hỏi: - Ngươi có quan hệ với Ưng trưởng lão? - Cũng không tính là có quan hệ! Lục Ly lắc đầu, giải thích nói: - Nhưng các ngươi có thể truyền tin cho Thần Tượng Tông, ta nghĩ rất nhanh sẽ có người đến đây. Phỏng chừng Thần Tượng Tông sẽ phái người đến đây hỏi thăm. Nếu ta nói dối, các ngươi có thể lăng trì xử tử ta, trấn áp linh hồn ta! Lục Ly có cảm giác, biểu hiện của hắn trên Vạn Tượng Đấu Pháp, Ưng trưởng lão đều thấy rõ ràng. Có thể nói Ưng trưởng lão rất rõ ràng mấy món thần khí là do hắn luyện chế chủ yếu, không liên quan gì đến Thiên Huyễn Hàn. Ưng trưởng lão dường như thật chú ý đến hắn, hiện tại nếu hắn bị giết, rất có thể đi qua hỏi việc này. Nghe lời nói của Lục Ly, Lăng Hồng tỏ ra nóng nảy, sắc mặt Nhan Thiên Cương sao lại trầm như nước. Lăng Hồng hơi động môi, truyền âm với thành chủ Tinh Huy Thành, sau đó bóp nát một khối ngọc phù. Thành chủ Tinh Huy Thanh cười lạnh, trầm quát: - Đừng vội nghe hắn bậy bạ, một đệ tử nho nhỏ lại dõng dạc nói mình có quan hệ với tông chủ? Bộ lão, trực tiếp giết hắn đi, một nhân vật thật lãng phí thời gian của mọi người. Lục Ly nhìn lướt qua thành chủ Tinh Huy Thành, bình tĩnh nói: - Vị đại nhân này, ngươi sốt ruột thế làm gì? Sợ rằng trễ việc sẽ xảy ra biến cố? Sợ chuyện ngươi cấu kết Lăng Tiêu Các bại lộ? Sợ Thần Tượng Tông đến tìm ngươi gây phiền toái? Hửm? Rất nhiều cường giả nhìn thành chủ Tinh Huy Thành, lại liếc nhìn Lăng Hồng. Lăng Hồng luôn đại biểu cho Lăng Tiêu Các, hành tẩu bên ngoài, cho nên rất nhiều người quen biết hắn. - Nói hươu nói vượn! Thành chủ Tinh Huy Thành giận tím mặt, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm, thân mình bay vụt đến, giận dữ hét lên: - Ngươi dám nói xấu bổn tọa, ta phải nghiền xương ngươi thành tro. Trường kiếm trong tay hắn run lên, một luồng kiếm khí vô hình gào thét ra, đâm thẳng lên người Lục Ly. Bộ lão bắt Lục Ly khẽ chau mày, nhìn Lạc Thác. - Dừng tay! Lạc Thác thản nhiên nói một câu, Bộ lão vừa xoay người, chuyển Lục Ly sang chỗ khác. Đồng thời, trong tay hắn sáng lên quang mang thổ hoàng sắc. Hắn vẫy tay vào hư không, một viên thuẫn thổ hoàng sắc xuất hiện, chặn kiếm khí vô hình kia. - Thác lão! Thành chủ Tinh Huy Thành dừng nửa đường, ấm ức nhìn Lạc Thác. Lạc Thác lại không hề để ý, phất tay nói: - Truyền tin cho Thần Tượng Tông, báo lại chuyện này. Lần này Long Huyết Sát cũng đến, để hắn đến đây một chuyến! Lăng Hồng và Nhan Thiên Cương liếc nhau, tâm trạng hai người hoàn toàn trầm xuống. Nếu Long Huyết Sát đến đây, Lục Ly rất có thể không chết. - Đừng nóng vội, cha ta lập tức đến đây! Lăng Hồng khẽ nói, truyền âm cho Nhan Thiên Cương một câu. Trong mắt hắn lộ ra vẻ ngoan độc, cùng lắm thì đợi lát nữa bọn họ trộm giết Lục Ly. Lăng Vạn Kiếm đến đây, đám người Lạc Thác, Long Huyết Sát sao dám giết hắn? Thần Tượng Thành cách nơi này không xa, một lão gả đi đến Truyền Tống Trận bên cạnh, rất nhanh sửa chữa Truyền Tống Trận. Lạc Thác vẫn đứng lẳng lặng chờ trên quảng trường, người còn lại cũng không dám rời đi, cùng đứng đợi. Vù! Sau một nén nhang, người của Thần Tượng Thành còn chưa đến, truyền tống trận lại sáng lên hào quang. Một lão giả xuất hiện trong Truyền Tống Trận. Khí tức lão giả không mạnh, nhưng không khí bên người hắn tự động vặn vẹo, trong mắt cũng có ngọn lửa nhảy lên, thoạt nhìn thật quái dị. Lăng Vạn Kiếm đến đây! Lăng Vạn Kiếm vừa xuất hiện đã hấp dẫn ánh mắt mấy người, dù sao hiện giờ nơi này thật an tĩnh, đột nhiên truyền tống đến một người, không gian bên người hắn vặn vẹo, chuyện kỳ dị như thế tự nhiên dễ dàng thu hút người khác. Nhưng phàm là người nhìn hắn, trong nháy mắt đều bị ánh mắt hắn hấp dẫn, cảm giác trong mắt hắn có một thế giới như ngọn lửa, thế giới kia phi thường huyền diệu, có thể khiến người ta bị cuốn hút vào. Trong một khắc Lăng Vạn Kiếm xuất hiện, Lăng Hồng di chuyển! Đây là chuyện của Lăng Hồng và Lăng Vạn Kiếm, Lăng Hồng đánh chết Lục Ly, Lăng Vạn Kiếm bảo hộ Lăng Hồng. Lạc Thác có thể vì một Lục Ly nhỏ nhoi mà giết Lăng Hồng, trở thành tử địch Lăng Tiêu Các sao? Thân mình Lăng Hồng không nhúc nhích, chỉ là cái nhẫn trong tay hơi sáng lên, sau đó, một con sâu lông rậm toàn thân vô thanh vô tức bay đến chỗ Lục Ly. - Vạn Độc Trùng! Nhan Thiên Cương không nhìn Lăng Vạn Kiếm, vẫn chú ý đến hành động của Lăng Hồng. Sau khi nhìn thấy con sâu này, toàn thân hắn khẽ run lên. Đây là độc trùng nổi danh lừng lẫy trên Độc Vật Bảng Thần Giới, bài danh thứ năm trên Độc Vật Bảng. Nghe nói trên người có một vạn loại độc, phàm là người bị cắn trúng, trừ phi bên người có cường giả Sinh Tử Điện lập tức giải cứu, nếu không, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Quan trọng nhất là loại độc trùng này có thể phá giáp. Cho dù mặc thần khí siêu phẩm cũng không ngăn được loại độc trùng này. Hơn nữa lực phòng ngự của loại độc trùng này rất mạnh, không dễ giết, khuyết điểm duy nhất là tốc độ không đủ nhanh, cường giả phát hiện loại độc trùng này có thể tránh thoát. Lục Ly bị Bộ lão bắt giữ, nếu Bộ lão không hỗ trợ, Lục Ly khẳng định không ngăn được Vạn Độc Trùng này. Một khi tới gần, bị cắn một ngụm, sợ là Tuyết Thánh Nữ đến đây cũng khó giải cứu hắn. - Ha ha ha! Lăng Vạn Kiếm đột nhiên cười ha hả, ngọn lửa trong mắt đột nhiên bành trướng, giống như ngọn lửa bạo liệt. Không gian bên người hắn càng thêm vặn vẹo, hắn giống như một ngọn núi lửa sắp phun trào, khí tức cực nóng cuồng bạo trên người tràn ra. Lăng Vạn Kiếm bày ra bộ dáng muốn động thủ. Bọn người Lạc Thác như gặp phải đại địch. Sức chiến đấu của Lăng Vạn Kiếm ở Thần Giới là cuồng bạo có tiếng, một khi động thủ sẽ như bão tố. Nếu bị hắn áp chế, Lạc Thác sẽ phải chết! - Vạn Độc Trùng!
Chương 1838 Vạn Độc Trùng (22/40)
Bộ lão phát hiện thủ đoạn của Lăng Hồng. Tuy Vạn Độc Trùng vô thanh vô tức tiến đến Lục Ly, nhưng đến cảnh giới của hắn, nếu ngay cả cái gì đến gần cũng không thể phát hiện, vậy hắn không thể sống đến hôm nay. Đôi mắt Bộ lão lóe sáng, đang nghĩ có nên bảo hộ Lục Ly không? Nếu hắn không bảo hộ, Lục Ly hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Nếu bảo hộ, ai biết Lăng Vạn Kiếm có thể ra tay hay không? Lăng Vạn Kiếm vừa xuất hiện đã bày ra tư thế như vậy, rõ ràng là muốn nói cho bọn hắn, hắn muốn Lục Ly chết, nếu không hắn không tiếc một trận chiến. Bây giờ còn là Lăng Hồng giở trờ, nếu Bộ lão giúp Lục Ly, vậy phỏng chừng tiếp theo phải là Lăng Vạn Kiếm tự mình động thủ giết Lục Ly. Đại năng siêu cấp Thần Giới động thủ, cục diện có lẽ không chịu khống chế, có thể hôm nay Tinh Mang Thành sẽ có vô số người chết! Giữa đất đèn và hỏa hoa, Bộ lão phải lựa chọn gian nan. Hắn lựa chọn làm ngơ, xem như không nhìn thấy độc trùng này. Chết một mình Lục Ly vẫn tốt hơn chết người của Luyện Khí Điện. Kỳ thật, ở đây có không ít cường giả phát hiện độc trùng này, nhưng bọn họ đều lựa chọn làm ngơ. Lăng Vạn Kiếm đã bày ra trận thế, ai dám cứu Lục Ly có thể sẽ chịu đả kích như bão tố của Lăng Vạn Kiếm. Đám người Lạc Thác cũng không sợ Lăng Vạn Kiếm nhưng vì Lục Ly nhỏ nhoi là khai chiến với Lăng Vạn Kiếm, mọi người đều cảm thấy không đáng! - Con sâu này! Nội tâm Lục Ly hiện lên cảm giác nguy cơ trí mạng, hắn nhìn chằm chằm con sâu lớn bằng ngón út, nhìn thấy nó đủ màu sắc, sắc mặt thật khó coi. Hắn thấy dư quang Bộ lão nhìn lướt qua con sâu này, lại lựa chọn làm ngơ, hắn biết mình bị bỏ rơi. Bị bỏ rơi không sao, khiến Lục Ly đau đầu nhất là Bộ lão còn đang bóp cổ hắn, lực toàn thân hắn bị giam cầm, đến Thiên Tà Châu cũng không thể vận dụng, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn con sâu kia bay tới. - Phải chết sao? Trong đầu Lục Ly hiện lên bóng dáng nhìn thấy ở Thần Tượng Thành, nội tâm hơi tiếc nuối. Nếu có thể gặp tỷ tỷ lần cuối, cho dù chết hắn cũng cảm thấy đáng giá. Mười trượng! Năm trượng! Một trượng! Lục Ly có thể nhìn thấy rõ ràng răng nanh nho nhỏ của con độc trùng kia. Con sâu kia bay xuống mặt đất, mục tiêu là chân trái hắn. Lục Ly rất muốn lấy ra Thiên Tà Châu, phóng xuất bộ xương khô Chiến Thần. Nhưng thần lực hắn bị giam cầm, Thiên Tà Châu không thể động đậy, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn con sâu kia càng ngày càng gần. Vù! Khi con sâu đến gần Lục Ly, một thanh âm bén nhọn đột nhiên vang lên, đánh vỡ an tĩnh trong sân, cũng khiến khí tức trong sân trở nên áp lực. Xoạt xoạt xoạt! Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía tiếng nói vang lên, bọn họ thấy được tinh quang, chỉ là một quang điểm. Quang điểm kia lấy tốc độ khủng bố phóng tới chỗ Lục Ly. - Tốc độ này! Đôi mắt Lăng Vạn Kiếm và Lạc Thác đều co rụt lại, tốc độ công kích này quá nhanh, chỉ hơn chứ không kém bọn họ. Cho dù bọn họ muốn phóng thích công kích ngăn cản cũng không kịp. Bịch! Tinh mang đánh trúng Vạn Độc Trùng, con sâu bị đánh bay đi, sau đó nổ tung giữa không trung. Thân mình nho nhỏ chia năm xẻ bảy, hóa thành độc huyết đầy trời, bay lả tả giữa không trung. A! Có hai quân sĩ bị độc huyết dính lên, hai người ôm thân mình quay cuồng. Nhưng chỉ kêu hai tiếng thảm thiết, thân mình bọn họ lập tức biến thành hài cốt trước mặt mọi người, cuối cùng hài cốt bị ăn mòn, biến thành đống máu đen. Ưm! Rất nhiều người hút khí lạnh, toàn thân Lục Ly chảy toàn mồ hôi lạnh. Sâu này rất độc, chỉ dính một chút độc huyết, ngay cả xương cốt cũng bị ăn mòn. Nếu bị cắn trúng, kết cục cuối cùng khẳng định giống hai người này. Đám người Lăng Vạn Kiếm và Lạc Thác cũng không chú ý đến quân sĩ bị giết, thần niệm đầu tiên tra xét phía tây. Bởi vì tinh mang này bắn đến từ phía tây, người này rõ ràng đại năng siêu cấp Thần Giới, có thể che giấu sâu như vậy, lúc trước bọn họ đều không phát hiện. Công kích người này thật độc đáo, Lạc Thác có thể khẳng định tuyệt đối không phải cường giả của Luyện Khí Điện, thậm chí hắn cũng không quen biết. Bởi vì trong những cường giả hắn biết, không có người hiểu công kích như vậy. Hả? Chuyện khiến đám người Lạc Thác, Bộ lão chấn động đã xuất hiện. Thần niệm của bọn họ quét sang phía tây, không có phát hiện gì, thậm chí không phát hiện chút dị thường nào! - Sao có thể? Thần niệm Lạc Thác quét đến hướng còn lại trong thành, trên mặt tỏ vẻ khó tin. Cường giả kia mới vừa phóng ra công kích, bọn họ lại không thể phát hiện người này? Khi tra xét toàn thành, xác định không có người này, Lạc Thạc, Bộ lão và Lăng Vạn Kiếm hơi biến sắc. Cường giả kia mới phóng ra công kích, bọn họ lại không cách nào tra xét, chỉ có hai giải thích, hoặc là Độn Thuật của người này thiên hạ vô song, vừa phóng thích công kích đã đi rồi, hoặc là chiến lực người này cao hơn một người một tầng, với thực lực của mọi người không thể phát hiện tồn tại của hắn! Lăng Vạn Kiếm, Lạc Thác và Bộ lão đều là đại năng siêu cấp Thần Giới, cao hơn bọn họ một tầng, chỉ có thể là Chí Tôn Thần Giới. Chí Tôn Thần Giới chỉ có trăm người, Chí Tôn Thần Giới là nhân vật đỉnh phong nhất Thần Giới, vậy mà ra tay giúp Lục Ly? Chí Tôn Thần Giới công bố ra bên ngoài chỉ có trăm người, đương nhiên còn vài cường giả lánh đời, nhưng nhân số khẳng định sẽ không nhiều lắm. Chí Tôn Thần Giới đều là người vô cùng mạnh mẽ, là đại nhân vật chỉ cần một cái dậm chân sẽ tạo động đất tứ phương. Cho dù thế lực của Tứ Đại Siêu Thần cũng sẽ không vô cớ đi đắc tội Chí Tôn Thần Giới. Hiện tại có vẻ là một Chí Tôn Thần Giới ra tay giúp Lục Ly? Điều này khiến nội tâm Lăng Vạn Kiếm, Lăng Hồng và Nhan Thiên Cương lộp bộp. Nếu thật là Chí Tôn Thần Giới, hậu quả không thể tưởng nổi, nói không chừng bọn họ đều phải chết. - Không phải Chí Tôn Thần Giới! Nhan Thiên Cương bắt đầu thì thào, ánh mắt vô cùng kiên định, bởi vì hắn thật hiểu biết tình hình của Lục Ly. Dư nghiệt Nhan gia lưu lại từng lẻn vào Đấu Thiên Giới, điều tra rõ ràng tám đời tổ tông của Lục Ly. Lục Ly tuyệt đối không có khả năng có quân hệ với Chí Tôn Thần Giới!
Chương 1839 Cứ ra biện pháp (23/40)
- Hẳn không phải! Lăng Vạn Kiếm rất nhanh trấn định lại, nếu Lục Ly có quan hệ với Chí Tôn Thần Giới, cục diện hôm nay không thể xảy ra. Chí Tôn Thần Giới truyền một câu cho hắn, hắn có vạn lá gan cũng không dám hãm hại Lục Ly. Hơn nữa Chí Tôn Thần Giới có kiêu ngạo của mình, không thể nào giấu đầu lộ đuôi. Tới cấp bậc Chí Tôn Thần Giới, làm việc bình thường không kiêng nể gì, muốn giết ai ai có thể chống đỡ hắn? Sau khi việc giấu đầu lộ đuôi truyền ra ngoài, sẽ chỉ khiến Chí Tôn Thần Giới còn lại nhạo báng. Lạc Thác nghĩ nghĩ, chắp tay nói: - Không biết ai là người vừa mới ra tay, mời ra gặp mặt! Lạc Thác cũng xem như một nhân vật ở Thần Giới, cùng cấp bậc với các chủ Thần Khí Các, địa vị bất phàm. Hơn nữa hắn có thể đại biểu Thần Tượng Tông ở ý nghĩa nhất định nào đó, lời nói của hắn vẫn rất có phân lượng. Đáng tiếc. Sau khi hắn nói xong, không có chút đáp lại, cường giả thần bí kia cũng không hiện thân, cũng không đáp lại. - Là ai đã ra tay cứu ta? Lục Ly cũng rất hoang mang, nhìn thần sắc ngưng trọng của Lăng Vạn Kiếm và Lạc Thác, cấp bậc của cường giả này khẳng định không thấp. Cường giả mạnh nhất hắn quen biết là Long Huyết Sát, thật hiển nhiên, người ra tay vừa rồi mạnh hơn Long Huyết Sát. - Chẳng lẽ là cường giả bên người Lục Linh? Trong đầu Lục Ly hiện lên một ý niệm, nếu Lục Linh thật là tỷ tỷ hắn, nàng thỉnh cầu cường giả bên người ra tay cũng dễ lý giải. Vấn đề nếu Lục Linh là tỳ tỷ hắn, còn mời người ra tay giúp hắn, vậy vì sao không gặp mặt hắn? Vừa rồi cường giả kia có thể khiến Lăng Vạn Kiếm và Lạc Thác khẩn trương như thế, nói rõ thực lực cao hơn Lạc Thác và Lăng Vạn Kiếm. Cho dù lộ diện, cũng thoải mái áp chế toàn trường. Nếu Lục Linh nhận ra hắn, sao còn không hiện thân? Lục Ly không hiểu, chỉ có thể biến hóa theo thời. Lạc Thác đợi một lát, sau khi không thấy đáp lại, sắc mặt hơi uẩn giận. Hắn tốt xấu gì cũng là nhân vật một phương, lại không được xem trọng như thế, sao không giận được? Vù! Sau một lát, Truyền Tống Trận bên Thần Tượng Tông liên tiếp sáng lên, năm bóng người xuất hiện trong Truyền Tống Trận. Lục Ly nhìn lướt qua, lập tức mừng rỡ, bởi vì năm người này là đám người Long Huyết Sát, Cổ trưởng lão. Cổ trưởng lão vừa đi ra, nhìn thấy Lục Ly bị Bộ lão khống chế, khẽ biến sắc. Nhưng hắn vẫn rất khắc chế, xoay đầu ra hiệu với Long Huyết Sát. Cổ trưởng lão không thể xuất đầu vì Lục Ly, nếu không sẽ bị người của Địa Sát Cung đặc biệt chú ý, cho nên cần Long Huyết Sát ra mặt. Long Huyết Sát và các chủ Thần Khí Các đều biết tình huống của Lục Ly, Lục ly hiểu Sát Đế Chân Ý, Lục Ly là đệ tử Thần Khí Các, mặt mũi cũng cần phải giữ gìn. - Lăng Vạn Kiếm? Lăng Hồng? Long Huyết Sát vuốt râu, thoạt nhìn như một ác hán, một tên tội phạm. Hắn âm lãnh nhìn mấy người Lăng Vạn Kiếm, Lăng Hồng, nội tâm đã có vài dự đoán. Hắn đi đến bên Lục Ly, nhìn Lạc Thác nói: - Thác lão, chuyện này là sao? Cường giả thần bí không phản ứng Lạc Thác, nội tâm Lạc Thác rất khó chịu, lúc này cũng không hòa nhã gì, lạnh như băng nói: - Chuyện gì thì ngươi hỏi đệ tử ngươi đi. Lạc Thác liếc mắt nhìn Bộ lão, Bộ lão thả Lục Ly ra, nhưng một bàn tay vẫn đặt trên vai Lục Ly, không hoàn toàn thả ra. Lục Ly hít một hơi, ổn định tâm thần, chắp tay nói: - Long trưởng lão, chư vị trưởng lão, sự tình là như vậy. Ta bị người bày cục hãm hại, có người cố ý dẫn ta từ Thần Tượng Thành đến đây. Ta truy tung một đám người đến Tinh Mang Thành, sau đó tiến vào Truyền Tống Trận này, nhưng không truyền tống đi Tinh Huy Thành mà bị người khác thay đổi cấm chế, truyền tống đi Khí Cốc. Lăng Hồng và Nhan Thiên Cương dẫn người phục kích ta. Vì tự bảo vệ ta phải vận dụng Thiên Lôi Dẫn đến Tinh Huy Thành, vị thành chủ này bắt đầu đuổi giết, Lăng Hồng còn thả ra độc trùng muốn giết ta, sự tình cơ bản là như vậy. Đệ tử có sai, mong Long trưởng lão trách phạt, cũng mong chư vị trưởng lão làm chủ cho ta. Lục Ly không giấu diếm hay thêm mắm dậm muối gì, kể lại hết từ đầu đến đuôi. Sau khi nói xong, Lăng Hồng và Lăng Vạn Kiếm không có biểu hiện gì, ngược lại thành chủ Tinh Huy Thành khẽ biến sắc, con ngươi Nhan Thiên Cương lóe lên, nội tâm không yên. - Càn quấy! Sau khi Long Huyết Sát nghe xong, nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn Lục Ly, nói: - Thiên Lôi Dẫn là các chủ ban cho ngươi tự bảo vệ mình, không phải để ngươi giết hại. Giết chết mấy vạn khí nô Luyện Khí Điện, cũng khó trách Thác lão tức giận. Mấy vạn khí nguyên là không ít thần nguyên, thôi đi, thôi đi, bở vì các chủ coi trọng ngươi, tổn thất lần này ta giúp ngươi bồi thường! Long Huyết Sát bề ngoài thô kệch, nhưng vẫn biết ăn nói, nói một hồi đã giảm phân lượng của việc này, hắn nhìn Thác lão nói: - Thác lão, việc này là lỗi đệ tử các ta, chúng ta nguyện đảm đương hết tổn thất, hy vọng nể mặt tại hạ, thế nào? Tư thái nhận lỗi của Long Huyết Sát, hơn nữa còn không nói chuyện thành chủ Tinh Huy Thành cấu kết Lăng Hồng. Nếu Lạc Thác còn không nể tình, hắn cũng không thể ngồi ở vị trí cao như ngày hôm nay. Hắn hơi vuốt cằm, Bộ lão vỗ vai Lục Ly rời đi, cho thấy Luyện Khí Điện không hề truy cứu việc của Lục Ly. Long Huyết Sát cảm kích chắp tay với Lạc Thác, sau đó quay đầu lại, ánh mắt phá lệ sắc bén, khí tức cuồng bạo trên người tràn ngập. Trong tay hắn xuất hiện búa lớn, sau khi truyền thần lực, trên búa lớn tản ra hào quang vạn trượng. Hơn nữa trên búa lớn mơ hồ có ba khí linh đang chạy, hơi thở cường đại hơn thần khí siêu phẩm không biết bao nhiêu lần. Long Huyết Sát đằng đằng sát khí nhìn Lăng Vạn Kiếm nói: - Vạn Kiếm huynh, việc hôm nay ngươi có cần giải thích gì với ta không? Vì sao mưu hại đệ tử ta? Có phải thấy Thần Khí Các dễ ức hiếp không? Việc Lục Ly đánh chết Lăng Phi Độ cũng không xảy ra công khai. Chiến đấu ở Hạt Huyết Sơn lần trước, trả thù của Thần Khí Các về sau đều tiến hành âm thầm. Hai đại thế lực cũng không công khai đấu với nhau. Cho nên, hôm nay Long Huyết Sát vẫn chiếm đạo lý, nơi này vẫn là Tinh Mang Thành, là địa
Chương 1840 Ức thiếp ngươi thì sao? (24/40)
Nếu Lăng Vạn Kiếm không có giải thích, Long Huyết Sát tự nhiên mượn cơ hội khiến Lăng Vạn Kiếm nếm mùi đau khổ. - Ha hả! Vốn nghĩ rằng Lăng Vạn Kiếm sẽ tìm cớ qua loa tắc trách, ai ngờ hắn cười nhẹ nhàng, lạnh lùng nói: - Lời nói hoang đường cũng đừng nói nữa, Huyết Sát huynh muốn gì? Cứ đề ra biện pháp, hôm nay Vạn Kiếm đều theo là được rồi Hai hổ tranh chấp, tất có bị thương! Thần Khí Các dựa vào Thần Tượng Tông, sau lưng Lăng Tiêu Các cũng có thế lực lớn duy trì, một khi đấu nhau, đối với hai bên cũng không phải là chuyện tốt. Nếu hai cự vô bá khai chiến, hậu quả không thể tưởng nổi. Có lẽ hai đại thế lực đều sẽ nguyên khí đại thương, không biết bao nhiêu người chết đi, bao nhiêu cường giả ngã xuống. Cho nên dưới tình hình chung, khi hai đại thế lực phát sinh tranh cãi, nếu là tình huống một bên có lý, bên còn lại phải thoái nhượng, phải thỏa hiệp. Thua thiệt một chút không sao, chỉ cần không thương cân động cốt thì không tính là chuyện lớn, sau này còn có cơ hội đòi về là được. Giờ đây, Lăng Vạn Kiếm đang không dễ thương lượng, đập nồi dìm thuyền, bày ra tư thế phải huyết chiến. Nếu Long Huyết Sát tiếp tục bức ép, vậy chỉ có thể là kết quả cá chết lưới rách. Lăng Vạn Kiếm kỳ thật cũng không có biện pháp. Cháu hắn bị Lục Ly đánh chết, mất hết mặt mũi. Lần trước ở Hạt Huyết Sơn không chỉ không đánh chết Lục Ly, ngược lại Lăng Tiêu Các còn bị Thần Khí Các trả thù, tổn thất không ít đệ tử, còn bị vả mặt. Bố cục lần này rất lớn, vẫn thất bại như trước, Lăng Vạn Kiếm sao không tức giận. Hơn nữa, Long Huyết Sát còn là người gây sự, nếu hắn không cường ngạnh, không chỉ mất hết mặt mũi, rất có thể không thể bảo hộ được Lăng Hồng. Đứa cháu yêu thương nhất là đã chết, đứa con duy nhất hiện tại cũng phải gánh tội sao? Vậy hắn còn sống còn có ý nghĩa gì? Không bằng oanh oanh liệt liệt chết trận cho rồi. Cường ngạnh đột ngột của Lăng Vạn Kiếm khiến Long Huyết Sát nổi giận, trong mắt Cổ trưởng lão đằng đằng sát khí. Ba vị trưởng lão còn lại có chút không yên. Một khi Long Huyết Sát và Lăng Vạn Kiếm đại chiến, nói không chừng sẽ dẫn đến đại chiến giữa Lăng Tiêu Các và Thần Khí Các. Cường giả đều có tôn nghiêm và ngông nghênh. Lăng Vạn Kiếm không chịu cúi đầu, Long Huyết Sát cũng không chịu nhường nhịn, hắn chỉ có thể cười lạnh nói: - Vạn Kiếm huynh, Hỏa Diễm Chân Ý của ngươi nghe nói vô hạn tiếp cảnh giới đại viên mãn? Nếu không để Huyết Sát lĩnh giáo thử đi? Vừa lúc Thiên Sát Chân Ý của ta cũng đã sắp đạt đại viên mãn đỉnh phong. Long Huyết Sát nói ra biện pháp, hắn là cường giả đệ nhất Thần Khí Các, ở cục diện như thế tự nhiên tuyệt đối sẽ không cúi đầu. Nếu không không chỉ mất mặt một mình hắn mà cả Thần Khí Các, thậm chí là mặt mũi của cả Thần Tượng Tông. - Ha ha ha! Lăng Vạn Kiếm cười lớn, ngạo nghễ, không chút sợ hãi nhìn Long Huyết Sát, nói: - Huyết Sát huynh, một khi đã thịnh tình như vậy, Vạn Kiếm làm sao dám bất kính từ chối, ra ngoài thử đi! Long Huyết Sát hơi vuốt cằm, chiến ý trên người bùng lên. Hắn cũng không tin tưởng sẽ đánh bại hay đánh chết Lăng Vạn Kiếm, nhưng bị ép đến tình cảnh này, hắn chỉ có thể nghênh chiến. Vù vù! Ngay lúc này, Truyền Tống Trận sau lưng đám người Long Huyết Sát chợt sáng lên. Long Huyết Sát vốn bay lên trời, theo bản năng ngừng cước bộ, liếc mắt nhìn phía sau. Ba thân ảnh trong Truyền Tống Trận ngưng hiện ra, đám người Long Huyết Sát nhìn thoáng qua, trong mắt tràn ngập kinh ngạc. Đám người Lạc Thác và Bộ lão ngẩn ra, sau đó nhanh bước lên, toàn bộ khom người hành lễ. - Bái kiến Hạc trưởng lão, bái kiến Ưng trưởng lão! Đám người Long Huyết sát, Cổ trưởng lão cũng hành lễ. Hạc trưởng lão là cường giả nổi danh của Thần Tượng Tông. Thân phận của Ưng trưởng lão không cần nhiều lời, đó là Thần Tượng Tông Sư. Còn có một người nữa, chính là Lạc Hoàng, Tượng Vương thế hệ mới. Bối phận đám người Long Huyết Sát tương đối cao, cho nên không hành lễ với Lạc Hoàng, chỉ khẽ gật đầu. Hạc trưởng lão tóc lam, tươi cười đầy mặt, thoạt nhìn như lão nhân hiền từ vô hại. Hắn cười tủm tỉm nhìn toàn trường một phen, nói: - Sao náo nhiệt như vậy? Huyết Sát, nghe nói ngươi muốn đấu với người khác? Lão nhân cả đời thích nhất là đấu nhau, nếu không nhường cơ hội này cho lão nhân đi, thế nào? Ào ào! Nháy mắt, sắc mặt đám người Lăng Hồng, Lăng Vạn Kiếm trở nên trắng bệch, trên mặt Lăng Vạn Kiếm còn lộ vẻ bi phẫn. Người bình thường không biết thân phận của Hạc trưởng lão, hắn lại rõ ràng nhất. Hạc trưởng lão bài danh một trăm linh ba trên Thần Bảng, cấp bậc sắp đạt Chí Tôn Thần Giới. Hạc trưởng lão đánh với hắn? Đây không phải ức hiếp người sao? Hơn nữa việc này là ân oán giữa hắn và Thần Khí Các, Hạc trưởng lão xen vào, thì đó là ân oán giữ Lăng Tiêu Các và Thần Tượng Tông, hắn sao dám đối địch với Thần Tượng Tông? Đám người Long Huyết Sát và Cổ trưởng lão hơi kinh ngạc, đám người Lạc Thác cũng vẻ mặt kinh nghi. Nhưng Lạc Thác âm thầm cảm thấy may mắn, vừa rồi không lập tức đánh chết Lục Ly, nếu không đã gây họa lớn rồi. Lục Ly nói hắn và Ưng trưởng lão có chút quan hệ, xem ra quan hệ này cũng không hề mỏng, nếu không Ưng trưởng lão sao có thể mời Hạc trưởng lão ra mặt trấn áp Lăng Vạn Kiếm? Sau khi Long Huyết Sát sửng sốt, nội tâm liền mừng rỡ. Chiến lực của Lăng Vạn Kiếm hẳn cao hơn hắn, không may có thể bị Lăng Vạn Kiếm đánh bại, thậm chí đánh chết. Hiện tại Hạc trưởng lão ra mặt, hắn tự nhiên cầu không được. Hắn vội vàng khom người nói: - Hạc lão đã nhã hứng như thế, Huyết Sát làm sao dám không nghe? Hạc trưởng lão cười tủm tỉm gật đầu, sau đó nhìn Lăng Vạn Kiếm nói: - Lăng Vạn Kiếm phải không? Nếu ngươi dám ở địa bàn Thần Tượng Tông chúng ta gây sự, vậy khẳng định phải có chuẩn bị? Không bằng ngươi chịu mười công kích của lão nhân, chỉ cần ngươi có thể không chết, ta tha các ngươi rời đi, sao hả? Hạc trưởng lão nói chuyện nhẹ nhàng, trên mặt vẫn luôn mỉm cười, nhưng lời nói lại khiến đám người Lăng Vạn Kiếm cảm thấy bị đổ một thau nước đá từ đầu đến chân. Cường giả sắp Chí Tôn Thần Giới, Lăng Vạn Kiếm chỉ hạng mấy trăm trên Thần Bảng, đừng thấy bài danh chỉ kém mấy trăm, chiến lực tuyệt đối kém mấy bậc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK