Trong đầu Lục Ly chớp qua nghi hoặc càng lớn, theo như ngữ khí của Đông Cảnh chi vương, Chủ Thần trên thế giới này vốn cũng không ít, có ba người tu luyện đến cảnh giới Chủ Thần, lại thêm Chủ Thần trời sinh, như vậy tổng cộng phải có ít nhất sáu người trở lên? Chết mất một ít Chủ Thần, vậy hẳn là nên phải có vài ba Chủ Thần còn sống? Những Chủ Thần này đã đi đâu? Tại sao một mực không thấy lộ diện? Còn nữa, giới diện từ Tứ trọng thiển sụp đổ rất có thể là bởi Chủ Thần đại chiến, lấy năng lực Chủ Thần, chẳng lẽ không thể tái tạo? Chẳng lẽ cứ thế sụp đổ? Bọn hắn không quản? Chủ Thần đều đã nhảy ra Ngũ Hành, không bị pháp tắc trói buộc, là tồn tại trường sinh bất tử, tại sao bọn hắn phải khai chiến? - Vì một nữ nhân? Lục Ly nghĩ tới lời đồn nghe được trước đây, nói thế giới từ Tứ Trọng Thiên trở lên sụp đổ là vì một nữ nhân. Hắn đột nhiên không khỏi hoài nghi, chẳng lẽ là bởi vì Băng Hậu? Vấn đề là nếu vì Băng Hậu mà dẫn phát Chủ Thần đại chiến, vậy vì sao Băng Hậu cũng chết? Quá nhiều nghi hoặc, đáng tiếc Đông Cảnh chi vương không chịu nói nhiều, Lục Ly cũng biết trừ phi hắn đạt tới cảnh giới đại viên mãn, bằng không sợ rằng khó có cơ hội biết được càng nhiều cơ mật. Đột phá đại viên mãn, cái đó đừng nghĩ. Đời này hắn hẳn nên cơ hội mịt mờ, thực lực tuy một mực đề thăng, song phần nhiều là mượn nhờ ngoại vật, không phải chiến lực của chính bản thân hắn. Lầu cao vạn trượng đều phải xây lên từ đất bằng, căn cơ bất ổn làm sao sừng sững trên đỉnh cao? Đại viên mãn rất khó đột phá, ngay như tám đại Tinh Vực mà nói, đoán chừng một vạn năm đột phá một hai người đã là rất không sai. Hắn cũng nghĩ tới đi đường tắt, kiếm tẩu thiên phong, nếu có thể mượn nhờ ngoại vật, đề thăng chiến lực tổng hợp tới cảnh giới đại viên mãn, vậy cũng rất không sai. Đáng tiếc khả năng này gần như không có, đại viên mãn chính là đạt tới cực hạn ở một phương diện nào đó, muốn mượn ngoại vật, dù là một kiện Chủ Thần Khí loại công kích, hắn đều cảm thấy rất khó giết chết được đại viên mãn. Lại hơn hai tháng qua đi, Lục Ly cảm thấy bọn Kim Nghiêm vẫn chẳng có biến hóa gì, tựa hồ đã không còn khí tức sinh mệnh, lại có vẻ vẫn chưa hết. Hắn dùng thần niệm thăm dò linh hồn đám kia một phen, phát hiện bên ngoài linh hồn được bao bọc bởi một đoàn năng lượng màu trắng, không cách nào dò xét được bên trong. Nhục thân mấy tên đại viên mãn này đều đã hỏng, kinh mạch đều bị hủy, cơ năng toàn thân gần như đều bị phá hoại, lục phủ ngũ tạng đoán chừng đều bị đóng băng cứng ngắc. Lục Ly có thể xác định một điểm, dù đám cường giả này còn chưa chết, nhưng cũng sẽ bởi vì nhục thân hư hao mà thực lực đại tổn. Lục Ly nghĩ nghĩ, sau đó dùng Chủ Thần Khí giao lưu với Vẫn đại nhân, Vẫn đại nhân trầm ngâm một lát rồi nói: - Bọn hắn hẳn đã vứt bỏ nhục thân, dùng toàn bộ bản nguyên bao bọc linh hồn. Cũng chỉ có như vậy mới có thể giữ cho linh hồn bất diệt, bằng không cả nhục thân lẫn linh hồn đều đi đứt. Vẫn đại nhân tiếp tục dặn dò nói: - Ngươi nghĩ cách cách tuyệt hàn khí nơi cửa động, ta sẽ đích thân đi vào đánh giết bọn hắn, giúp ngươi phá giải đạo ấn. - Ừm... Lục Ly nghĩ nghĩ, cảm thấy đây cũng là một cách, mặc dù bởi vì có đạo ấn tồn tại, bố trí đoán chừng sẽ có chút phiền phức, nhưng vẫn có thể phong ấn toàn bộ Băng Hậu Cung. Như vậy liền có thể khiến cho hàn khí không tiết ra ngoài, cùng lắm là phiền toái chút, nhưng chỉ cần Vẫn đại nhân vào được đây, phá giải đạo ấn liền sẽ nhẹ nhàng rất nhiều. Lục Ly thu hồi thần niệm, truyền âm cho Huyết Linh Nhi, Huyết Linh Nhi lập tức đi bố trí, đối với nàng đây là chuyện nhỏ, chỉ là phạm vi tương đối rộng, cần tiến hành lâu chút, đoán chừng phải mất năm sáu ngày. Lục Ly thông báo với Vẫn đại nhân một tiếng, Vẫn đại nhân tỏ ý đã biết. Đến lúc đó hắn sẽ đích thân đi vào một chuyến, chuyện này liền xem như hoàn thành. Ba ngày sau, viên ngọc phù trong tay Vẫn đại nhân đột nhiên nổ tung, hắn mở mắt, tung người lách mình đi ra, chỉ thấy ba tên đại viên mãn thủ hạ chính đang như lâm đại địch nhìn chằm chằm trước mặt. Không gian trước mặt khẽ ba động, hai đạo thân ảnh xuất hiện, Vẫn đại nhân nhìn một cái, trong lòng lập tức chìm xuống đáy cốc. - Bối Huyền, Khôn Ma! Miệng môi Vẫn đại nhân phát khô, nếu chỉ là một mình Bối Huyền đến đây, Vẫn đại nhân còn có thể dẫn theo mấy tên đại viên mãn đương cự, nhưng nếu Khôn Ma cũng tới, đừng nói là hắn, dù có là Đông Cảnh chi vương sợ rằng cũng khó mà gánh được. … Vẫn đại nhân nghĩ tới khả năng Bối Huyền sẽ tự thân tới. Hắn đoán một khi Bắc Cảnh chi vương tới thật, nếu đại viên mãn nhiều hắn sẽ chọn thối lui, nếu đại viên mãn ít hắn sẽ tử chiến đến cùng, dù là Bắc Cảnh chi vương hắn cũng không sợ. Đứng sau lưng hắn chính là Đông Cảnh chi vương, đối với hắn mà nói, Bắc Cảnh chi vương không phải áp lực gì quá lớn. Nhưng không ngờ Bắc Cảnh chi vương lại tới cùng Khôn Lão Ma, vậy thì Vẫn đại nhân hết cách, chiến lực Khôn Lão Ma quá mạnh, ngay cả Đông Cảnh chi vương đều từng là bại tướng dưới tay hắn, loại cấp bậc như Vẫn đại nhân căn bản không tính là gì. Khôn Ma muốn giết, nhẹ nhàng trở tay cái là được. Hai đại Cảnh Vương tới cái nơi khỉ ho cò gáy này, mục đích thế nào không cần nói cũng biết, chắc chắn là nhắm đến Lục Ly, nhắm đến Chủ Thần Khí. Trong đầu Vẫn đại nhân đảo qua rất nhiều ý niệm, sau cùng vẫn quyết định mang theo ba tên đại viên mãn đi ra nghênh đón. - Tham kiến Khôn Vương, tham kiến Bối Vương. Vẫn đại nhân hành lễ trước, ba tên đại viên mãn còn lại cũng hành lễ theo, Khôn Ma nhàn nhạt nhìn lướt qua một vòng, lại không lên tiếng, Bắc Cảnh chi vương mỉm cười nói: - Lão Vẫn không cần đa lễ! Chư vị mời lên. Vẫn đại nhân quét mắt nhìn Khôn Ma, thoáng ngập ngừng một lát rồi hỏi: - Khôn Vương và Bối Vương tới đây là? Khôn Ma vẫn không lên tiếng, Bối Vương cười nói: - Cũng không có việc gì, nghe nói nơi này có Băng Hậu Cung, ta và Khôn Lão tới mở mang kiến thức một phen, làm sao? Chúng ta đều không thể đi vào?
Chương 4957 Cút
Vẫn đại nhân ngoài cười nhưng trong không cười nói: - Bối Vương nói đùa, nơi này lại không phải nhà ta, ai muốn đi vào đều có thể. - Vậy ngươi lui ra đi! Bối Vương khoát tay ngắt lời, không nể mặt Vẫn đại nhân chút nào, cứ thế liền muốn cùng Khôn Ma bay vào trong. Vẫn đại nhân nghĩ nghĩ, lần nữa cắn răng nói: - Khôn Vương, Bối Vương, trong này có hậu bối mà Cảnh Vương nhà ta rất yêu thích, hắn tên Lục Ly. Nếu hai vị gặp được, còn mong giơ cao đánh khẽ! Khôn Ma mắt lạnh quét qua, đột nhiên mở miệng quát: - Cút! Trong khắp Tiên Vực, Vẫn đại nhân cũng tính là nhân vật nổi danh, là đại quản gia Đông Cảnh, các phương cường giả đều phải nể mặt. Lại không ngờ Khôn Lão Ma không nể mặt đến vậy, trực tiếp quát Vẫn đại nhân cút đi Ba tên đại viên mãn kia lập tức phát nộ, ở trong lòng bọn hắn, Vẫn đại nhân có uy vọng rất cao, Khôn Lão ma có thể đánh mặt bọn hắn, nhưng không thể đánh mặt Vẫn đại nhân. Vẫn đại nhân vội quét mắt nhìn sang, ba tên đại viên mãn liền không dám nói gì, Vẫn đại nhân miễn cưỡng cười bồi, lại không dám nói thêm nửa chữ, mang theo ba tên đại viên mãn bay về nơi xa. Hắn biết rõ tính khí của lão phong tử này, nếu còn dám nói thêm nửa lời, sợ rằng hôm nay cả bốn người bọn hắn đều phải bỏ mạng ở đây. Đấy không phải nói đùa, năm đó Đông Cảnh chi vương cũng không trêu chọc Khôn Ma, chỉ dùng thần niệm dò xét một phen, lão phong tử này liền ra tay, thiếu chút giết chết Đông Cảnh chi vương. Ở Tiên Vực, lão phong tử nổi tiếng nóng nảy, so với Đông Cảnh chi vương, đại viên mãn chết trong tay hắn càng nhiều. Lại đều bởi vì chút việc nhỏ lông gà vỏ tỏi, vị này chỉ cần tâm tình không tốt liền muốn giết người... Hưu! Bắc Cảnh chi vương và lão phong tử bay vào trong sơn động, Vẫn đại nhân mang theo ba tên đại viên mãn bay ra chừng vạn dặm liền ngừng lại, một tên đại viên mãn Đông Cảnh hỏi: - Vẫn đại nhân, chẳng lẽ cứ thế không quản? - Quản? Vẫn đại nhân cười lạnh nói: - Lấy cái gì đi quản? Chỉ bằng bốn người chúng ta, Khôn Lão Ma có thể giải quyết trong mười nhịp thở. Đừng nói chúng ta, Cảnh Vương có ở đây cũng bó tay hết cách, Cảnh Vương không ép được vị này! - A... Ba tên đại viên mãn lại không biết việc này, trong lòng bọn hắn, Đông Cảnh chi vương chính là tồn tại vô địch, Nguyên Cảnh chi vương đều bị Đông Cảnh chi vương giết. Khôn Ma tuy nghe đồn rất mạnh, nhưng hẳn không phải đối thủ của Đông Cảnh chi vương mới đúng. - Việc này chúng ta không quản được! Vẫn đại nhân khẽ thở dài nói: - Vừa rồi ta đã cố gắng tranh thủ cho Lục Ly thêm chút thời gian, chỉ hi vọng Lục Ly dùng địa đồ Chủ Thần dò xét được, sau đó nghĩ cách trốn đi, bằng không Cảnh Vương có tới cũng không giữ được hắn. Vận khí Lục Ly rất không tệ! Bởi vì đoạn thời gian này không có việc gì làm, bởi thế hắn một mình dùng địa đồ Chủ Thần giám sát tình hình bên phía Thiên Loạn Tinh Vực, thỉnh thoảng tùy ý quét qua bên ngoài Băng Hà Cốc, lại phát hiện bọn Vẫn đại nhân không ở đấy. Hắn hồ nghi quét qua thêm lần nữa mới tìm được đám Vẫn đại nhân ở ngoài vạn dặm. - Lục Ly! Vẫn đại nhân cảm giác được thần niệm Lục Ly, lập tức quát khẽ nói: - Khôn Cảnh chi vương và Bắc Cảnh chi vương tới đây, chúng ta không ngăn được, Cảnh Vương cũng không ngăn được, chính ngươi nghĩ cách đào mạng đi! - Hả? Lục Ly cả kinh, vốn định hỏi thêm mấy câu, nhưng chợt giật mình tỉnh lại, giờ đã không có thời gian để hỏi nhiều, thần niệm hắn tức tốc quét vào trong sơn động, khóa chặt hai tên cường giả bí ẩn đứng ở phụ cận hàn đàm, đợi khi cảm ứng được khí tức khủng bố trên thân hai người, hắn vội vàng thu hồi thần niệm lại. - Huyết Linh Nhi! Lục Ly lập tức quát khẽ: - Đừng tìm hiểu Thần Văn khác nữa, lập tức đi sửa Thần Văn chỗ này, phong kín thông đạo, lập tức! Có cường giả sắp đi vào! Đối với lệnh từ Lục Ly, Huyết Linh Nhi kiên quyết chấp hành, nàng lập tức rụt trở về, bắt đầu sửa Thần Văn nơi thông đạo tiến vào thư phòng. Thông đạo này vốn cũng có Thần Văn, nhưng đã bị Huyết Linh Nhi phá giải. Hiện tại Huyết Linh Nhi sửa đổi Thần Văn đã phá trước kia một phen, thông đạo liền lần nữa bị phong bế. Oanh! Thần Văn nơi lối vào bị cường hoành oanh phá, hai thân ảnh lóe lên, hai đạo thần niệm cường đại theo đó tản ra. Bắc Cảnh chi vương và Khôn Ma tiến vào, bên này không bố trí Thần Văn, bởi thế hàn khí lập tức cuốn tới, bao phủ lấy hai người. - Thú vị đấy! Thân thể Khôn Ma kết băng, nhưng trên thân hắn lại sáng lên hồng quang khiến cho hàn băng đông kết trực tiếp nổ tung, sau đó bên ngoài thân thể hắn sáng lên quang tráo đỏ rực, ngăn cách hàn khí ra bên ngoài. Trên thân Bắc Cảnh chi vương cũng kết băng, hắn khẽ chấn khiến cho hàn băng vỡ nát, sau đó trên tay xuất hiện một chiếc đèn, đèn kia sáng lên quang mang màu vàng, hình thành quang tráo bao bọc hắn lại. Rất rõ ràng, mặc dù Bối Huyền có thần khí hộ thể, nhưng không bằng được Khôn Ma, quang tráo của Khôn Ma rất mạnh, tuy có một ít hàn khí thẩm thấu, nhưng số lượng vô cùng ít, gần như không tạo được ảnh hưởng đối với Khôn Ma. Trái lại bên phía Bối Huyền, trên thân vẫn không ngừng kết băng, râu ria lông tóc đều trắng bệch. Bối Huyền đảo mắt nhìn về phía đám người Kim Nghiêm, sau một phen tra xét rõ ràng, hắn không để ý nữa. Nhục thể đám người Kim Nghiêm đã hỏng, linh hồn lại đều được bảo vệ, quay đầu đợi khi đi ra lại thu lấy là được. Thần niệm hắn quét quanh Băng Hậu Cung một phen, chân mày khẽ nhíu lại, Băng Hậu Cung này có quá nhiều Thần Văn, đường tiến vào trong chi chít Thần Văn. Hắn cũng đã cảm ứng được sự tồn tại của Lục Ly, dù sao Băng Hậu Cung này cũng không lớn, bên trong có khí tức sinh linh, còn không phải rất mạnh, không cần nói cũng biết, chắc chắn là Lục Ly. - Những Thần Văn này... Bắc Cảnh chi vương quan sát lần nữa, khẽ nhíu mày hỏi: - Khôn tiền bối, đây là Thần Văn do Băng Hậu bố trí, sợ rằng rất khó phá giải... - Hừ hừ...
Chương 4958 Không thể trốn đi đâu được
Lão phong tử cười cười, cuồng ngạo nói: - Đó là đối với ngươi, Thần Văn Chủ Thần bản tọa lại không phải chưa từng phá giải qua, vấn đề chỉ là thời gian thôi. Thiên Nhãn đang ở trong tay tiểu tử kia? Nhìn xem bản tọa giúp ngươi bắt lấy hắn. … Khôn Ma, cái tên này Lục Ly từng nghe qua, trong lòng không khỏi trầm xuống, nghe nói Khôn Cảnh chi vương này vô cùng cường đại. Năm đó Tiểu Bạch từng nói, đi đâu chơi đều vô sự, riêng Khôn Cảnh lại không được. Xem ra Đông Cảnh chi vương cũng rất kiêng dè Khôn Cảnh chi vương. - Huyết Linh Nhi, ngươi có thể cải biến Thần Văn một chút, để bọn hắn không vào được đây? Lục Ly truyền âm cho Huyết Linh Nhi, Huyết Linh Nhi hiểu ý Lục Ly, chính là trăm phương ngàn kế ngăn không cho hai tên cường giả bên ngoài tiến vào. Huyết Linh Nhi cũng rõ ràng một khi để cho hai tên cường giả này đi vào được đây, vậy chính là tử kỳ của Lục Ly, cũng là tử kỳ của nó. - Chủ nhân! Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Ta cảm thấy tốt nhất ngươi nên tới chỗ pho tượng kia đi, dù sao Thần Văn ở đây cũng không mạnh, Thần Văn chỗ pho tượng đã được ta cải biến, đều rất mạnh, muốn phá giải rất khó. - Ừm! Lục Ly khẽ gật đầu, pho tượng kia là trung tâm của cung điện, Huyết Linh Nhi phá giải rất lâu mới tìm được thông đạo đi vào, chỉ cần sửa đổi Thần Văn, thông đạo kia liền sẽ hoàn toàn phong kín, muốn tiến vào rất khó. Hắn lập tức theo hướng Huyết Linh Nhi chỉ dẫn di động về phía chính điện, vẫn cách cũ, rất nhiều nơi cần phải bò mới vào được. - Tiểu tử kia di động về hướng chính điện! Khôn Ma cảm ứng được, song không quá để ý, nơi Lục Ly có thể di động tới, vậy chắc chắn Thần Văn sẽ rất yếu, là nơi đã bị phá giải. Lục Ly có thể đi được, vậy hắn cũng có thể đi được. Hắn chậm rãi đi tới, nơi nào có Thần Văn đều lách mình tránh đi, Bối Huyền thì theo ở phía sau. Đứng trước mặt chính điện, Khôn Ma nhắm mắt lại, dưới chân hắn tuôn ra một đạo năng lượng, bắt đầu dò xét phụ cận, tìm cách phá giải Thần Văn. Bối Huyền cũng đứng đấy, mặc dù có chút khó chịu, song lại không tiện ra ngoài, hắn miễn cưỡng có thể chống đỡ được, cũng đành cùng theo quan sát Thần Văn, nhìn xem có cách nào phá giải không. Còn về đám người Kim Nghiêm Cương Nhạc, Bối Huyền không đi quản, dù sao mấy tên đại viên mãn này cũng đã vứt bỏ nhục thân, linh hồn lại không tiêu vong nhanh vậy được, chống đỡ mấy chục năm đều không thành vấn đề, đợi quay đầu đi ra lại mang theo là xong. Bên ngoài mấy người Vẫn đại nhân lần nữa lùi xa mấy chục vạn dặm, Vẫn đại nhân sai một tên đại viên mãn đi bố trí tế đàn truyền tin. Mất chừng nửa ngày, tế đàn truyền tin được bố trí xong, Vẫn đại nhân vội vàng thông báo cho Đông Cảnh chi vương, truyền thâu tình hình bên này. Nửa canh giờ sau, Đông Cảnh chi vương hồi tin, lại chỉ có hơn chữ đơn giản, đi về. Ý Đông Cảnh chi vương rất rõ ràng, đó chính là mặc kệ Lục Ly, bọn hắn lập tức triệt thoái. Vẫn đại nhân khẽ thở dài, hắn biết Đông Cảnh chi vương là người trong nóng ngoài lạnh, ngoài mặt tuy không coi trọng Lục Ly, thực ra lại rất để tâm tới vị huynh đệ kết nghĩa của Tiểu Bạch này, nhất là sau khi Lục Ly lộ ra rất nhiều năng lực quỷ dị. Đông Cảnh chi vương đã hạ lệnh như thế, vậy chứng tỏ chính hắn cũng bó tay hết cách, chứ nếu có cách, hắn tuyệt sẽ không vứt bỏ Lục Ly. Chiến lực Khôn Ma quá mạnh, Đông Cảnh chi vương không thể vì mỗi mình Lục Ly mà đi đối nghịch với Khôn Ma, một khi hắn tử trận, đó sẽ là tận thế đối với Đông Cảnh. - Thụy Cát, ngươi lưu lại quan sát tình hình, không được có bất kỳ dị động nào, chỉ ở đây theo dõi, kịp thời phản hồi, tuyệt đối không thể đi đối mặt với Khôn Vương Bối Vương! Vẫn đại nhân dặn dò mấy câu, sau đó mang theo hai tên đại viên mãn còn lại rời đi, gọn gàng mà dứt khoát, không chút dây dưa dài dòng nào, rất nhanh liền rời khỏi Tê Cổ Giới, tan biến vào trong hư không. Lục Ly không tâm tư đâu để ý tình hình bên ngoài, hắn đã tới trung tâm chính điện, đứng trước pho tượng kia. Hắn thấy được Khôn Ma phía ngoài không bắt tay phá trận ngay, trong lòng thoáng yên tâm, Huyết Linh Nhi khoái tốc hành động, đi cải biến Thần Văn. Khôn Ma cũng đã nhận ra sự tồn tại của Huyết Linh Nhi, song không quá để ý, trước khi thăm dò rõ ràng tình hình, hắn không muốn loạn động. Nơi này toàn là Thần Văn do Chủ Thần bố trí, chỉ cần sơ sẩy chút liền sẽ mất mạng, đây không phải nói đùa. Huyết Linh Nhi tiêu tốn ba ngày, sửa đổi rất nhiều Thần Văn, phong bế hoàn toàn thông đạo tiến vào. Đại viên mãn bình thường nếu dám mạo hiểm xông tới, tuyệt đối sẽ bị Thần Văn giảo sát. Song Huyết Linh Nhi vẫn chưa dừng lại mà tiếp tục nghĩ cách để tăng cường thêm. Khôn Ma một mực không động, một mực quan sát, Bối Huyền nhìn lâu vậy rồi mà không nhìn ra được gì, xem ra muốn phá giải không phải là điều đơn giản. Nếu đổi lại là hắn, muốn phá giải đoán chừng tối thiếu phải mất mấy trăm năm, hơn nữa còn chưa hẳn hoàn toàn phá mở được. Bởi thế hắn từ bỏ, hắn không có nhiều thời gian như vậy để hao phí ở chỗ này, chỉ hi vọng Khôn Ma có thể khoái tốc phá trận. Rất nhanh, nửa tháng trôi qua, Huyết Linh Nhi đã sửa đổi hơn mười đạo Thần Văn, muốn nhẹ nhàng thông qua thông đạo đã là điều rất khó. Huyết Linh Nhi báo lại cho Lục Ly, nói nàng đã tận hết khả năng. Lục Ly nhìn chằm chằm Khôn Ma, giờ hắn sống hay chết liền phải xem Khôn Ma có phá trận được hay không. Khôn Ma bắt đầu hành động, chẳng qua lại không phá trận mà đánh ra từng đạo năng lượng, những năng lượng kia như rắn nhỏ vặn vẹo, tiến vào trong pháp trận, lần theo những đường vân mà đi, có lẽ vẫn là đang dò xét Thần Văn, chuẩn bị để sau này phá trận. - Huyết Linh Nhi, ở đây còn có đường thoát nào khác không? Lục Ly chứng kiến Khôn Ma dò xét Thần Văn, tựa hồ rất có lòng tin sẽ phá trận được. Trong lòng hắn không khỏi đánh trống, vội hỏi dò: - Hoặc là có nơi nào để ẩn núp chẳng hạn? Ta cảm thấy Thần Văn ở đây không ngăn được lão quái vật bên ngoài quá lâu. - Có!
Chương 4959 Khí tức chủ thần
Huyết Linh Nhi đáp rất khẳng định: - Bên trong có hai nơi thiền điện, nhưng bằng vào năng lực trước mắt của ta thì chưa phá giải được, đoán chừng tối thiểu phải mất trên trăm năm, vậy nên chủ nhân chỉ có đợi ở chỗ này. Chủ nhân, ta lại đi bố trí một ít Thần Văn, thử xem có thể ngăn không cho hắn tiến vào không, ngoài ra ta sẽ bố trí một ít Thần Văn đánh lạc hướng, lẫn lộn phương hướng phá trận của hắn xem sao. - Đi thôi! Lục Ly khoát tay áo, trước mắt hắn đã không đường để trốn, Thần Văn nơi này mà không ngăn được Khôn Ma, vậy thì hắn cũng hết cách. Huyết Linh Nhi khoái tốc đi bố trí, bên kia Khôn Ma vẫn một mực thăm dò, trong Băng Hậu Cung an tĩnh đến đáng sợ, bầu không khí khiến người cảm thấy đè nén không thôi. Nửa tháng, một tháng, nửa tháng! Bối Huyền đợi đến nhàm chán, đang định khoanh chân ngồi xếp bằng lúc tu luyện, Khôn Ma đột nhiên mắt mở ra, Bối Huyền lập tức tinh thần khẽ chấn, hỏi: - Khôn Lão, có manh mối? Khôn Ma không lên tiếng, tựa hồ đang trầm tư, đợi chừng nửa canh giờ mới mở miệng nói: - Sắp được rồi, ngươi chờ ở bên ngoài, lão phu đi phá trận. Dứt lời, Khôn Ma chậm rãi đi tới trước mặt, trực tiếp tiến vào trong thông đạo, hắn tựa hồ đã dò xét được rõ ràng hết thảy, cứ thế rảo bước mà đi. Đến nơi Thần Văn được Huyết Linh Nhi sửa đổi, hắn đánh ra từng quang mang màu đỏ lửa, những quang mang này như từng con rắn nhỏ du tẩu, chỉ sau nén hương, Thần Văn chợt sáng lên quang mang rồi biến mất. - Cao thủ Thần Văn! Tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên trong đầu Lục Ly: - Chủ nhân, chúng ta gặp phải rắc rối lớn rồi, đây là cao thủ Thần Văn chân chính, sợ rằng Thần Văn ở đây không ngăn được hắn, Thần Văn ta bố trí cũng vô dụng, nhiều nhất một hai tháng liền có thể phá mở hết thảy. Lục Ly sớm đã thấy được, nội tâm hắn chìm xuống đáy cốc, lần này sợ rằng khó thoát tai kiếp. Khôn Cảnh chi vương quá mạnh, khiến hắn có cảm giác như sâu kiến đối mặt Cự Long, không cách nào chống lại, không cách nào phản kháng, không thể trốn đi đâu được, chỉ biết trơ mắt chờ chết. … Đánh, không cách nào đánh lại, Khôn Lão Ma bóp chết Lục Ly chỉ như bóp chết một con kiến hôi. Thủ đoạn lợi hại nhất của Lục Ly bây giờ chính là hàn khí, nhưng Khôn Lão Ma hoàn toàn không sợ hàn khí, hắn đứng ở đấy lâu vậy rồi, trên thân Bối Huyền thỉnh thoảng lại kết băng, nhưng riêng Khôn Lão Ma lại chưa từng bị đóng băng. Trốn, cũng không đường để trốn, hắn đã lấp kín đường thoát. Đường lui duy nhất còn lại lúc này là pháp giới, vấn đề là Khôn Lão Ma quá biến thái, pháp giới liệu có thể tránh được bị truy tung? Vạn nhất hắn bị chấn ra thì sao? Lối ra lại bị Khôn Ma và Bối Huyền chặn cứng, lui một vạn bước mà nói, dù hắn chạy ra khỏi Băng Hà Cốc, sợ rằng cũng không trốn được hai đại viên mãn truy sát. - Hết cách rồi... Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy, nếu Khôn Lão Ma vào được đây, hắn chỉ còn nước tiến vào pháp giới. Nếu bị chấn ra, hắn liền nhận thua. Hắn để Huyết Linh Nhi tự hành đi thăm dò, tự nghĩ cách, còn hắn thì mật thiết chú ý Khôn Lão Ma. Khôn Lão ma từng bước tiến vào trong, rất nhanh lại đến một nơi Thần Văn bị sửa đổi, hắn lần nữa đánh ra quang mang màu đỏ, quang mang kia như rắn nhỏ du tẩu, lần này chỉ mất nửa canh giờ, Thần Văn tiêu tán, hắn cứ thế tiếp tục tiến vào. - Khôn Lão lợi hại! Bối Huyền ở bên ngoài dò xét được cảnh này, trong lòng không khỏi tán thán. Lão phong tử có thể có được uy danh lớn như vậy, thủ đoạn quả nhiên bất phàm. Đồng thời hắn cũng thầm hô may mắn, nếu không phải lão phong tử này sắp chết, vì hậu bối mưu đường ra, đoán chừng hắn có đưa ra điều kiện gì cũng không mời nổi. Khôn gia có mấy đại viên mãn, nhưng không ai đặc biệt cường đại, hiện tại tộc trưởng Khôn gia Khôn Cường tính là tương đối mạnh, Bối Huyền lại cảm thấy hắn yếu thua mình rất nhiều, có lẽ chỉ tương đương cỡ Vẫn đại nhân. Chiến lực như thế đặt ở Tiên Vực tính là tạm được, nhưng trở thành Cảnh Vương thì có chút miễn cưỡng. Cộng thêm bao năm qua Khôn Ma đắc tội không ít cường giả, Khôn Ma lo lắng một khi hắn chết, Khôn gia bị huyết tẩy cũng là điều bình thường. Bối Huyền lập xuống Chủ Thần huyết thệ, Khôn gia liền có ba lần cơ hội cầu viện Bối Huyền ra tay, một khi Khôn gia gặp tai kiếp phải đi cầu cạnh Bối Huyền, Bối Huyền liền không thể không toàn lực trợ giúp. Bắc Cảnh chi vương Bối gia cộng thêm Khôn gia, hai đại siêu cấp tộc quần liên thủ, khả năng Khôn gia vượt qua được kiếp nạn sẽ tương đối cao. Thiên Nhãn là một kiện Chủ Thần Khí rất thần kỳ, đáng tiếc không phải Chủ Thần Khí công kích, cũng không phải Chủ Thần Khí phòng ngự, trừ giám sát toàn bộ đại thế giới ra thì không có tác dụng nào nữa cả. Nếu thọ nguyên Khôn Ma còn đủ dài, khả năng hắn sẽ ra tay cướp đoạt, nhưng hắn sắp chết đến nơi rồi, đoạt lấy Chủ Thần Khí cũng ích gì? Ngược lại, nắm trong tay Chủ Thần Khi có khi lại mang đến kiếp nạn vô tận cho Khôn gia. Bối Huyền tự nhủ may mắn vì người hắn tìm để hỗ trợ là Khôn Ma, đối với hắn mà nói, ra tay ba lần không tính chuyện gì to tát, nắm được kiện Chủ Thần Khí này, thực lực Bối gia tất được tăng cường không ít. Hắn cũng có thể lợi dụng Chủ Thần Khí đi thăm dò càng nhiều di tích Chủ Thần, đi thu hoạch càng nhiều chỗ tốt, thọ nguyên hắn còn rất dài, hắn không cam tâm ở dưới người khác, hắn cũng có mộng tưởng làm Chủ Thần. Bối Huyền ngồi xếp bằng trên đất, chuẩn bị tĩnh tọa một đoạn thời gian, xem ra Khôn Ma muốn đi vào cũng phải mất mười ngày nửa tháng, dù sao hắn cũng không giúp được gì, trước cứ ngồi vận công kháng cự hàn khí cái đã. Khôn Ma một đường phá giải Thần Văn, thế như chẻ tre, Huyết Linh Nhi sửa đổi tổng cộng mấy chục nơi Thần Văn, nhưng Khôn Ma đều có thể phá giải, vấn đề chỉ là thời gian dài ngắn mà thôi. Sau khi bố trí mấy nơi Thần Văn, Huyết Linh Nhi ngừng tay. Nên bố trí nó đã tận lực bố trí, năng lượng nó cũng chỉ hữu hạn chừng đó. Huyết Linh Nhi chui vào hai nơi thiền điện, nhìn xem có thể tranh thủ trong mười ngày nửa tháng phá giải Thần Văn ở một nơi thiền điện để Lục Ly đi vào.
Chương 4960 Khí tức chủ thần (2)
Lục Ly xếp bằng trước mặt pho tượng, hiện tại đã không cần địa đồ Chủ Thần, trực tiếp thúc giục đại đạo chi ngấn liền có thể cảm giác được, Khôn Ma cũng ở chính điện, chính đang từng chút từng chút phá giải Thần Văn áp sát lại gần. Ba ngày, năm ngày, tám ngày! Khôn Ma chỉ còn cách Lục Ly chừng trăm trượng, Thần Văn cũng đã bị phá giải hơn phân nửa, hiện tại chỉ còn bảy tám đạo Thần Văn, Thần Văn đánh lạc hướng do Huyết Linh Nhi bố trí gần như vô dụng, căn bản không lừa được Khôn Ma. Ở phương diện tạo nghệ Thần Văn, Khôn Ma là đối thủ mạnh nhất Huyết Linh Nhi từng gặp qua, thậm chí còn mạnh hơn nàng một chút, Thần Văn mà Huyết Linh Nhi có thể phá giải, Khôn Ma tự nhiên cũng có thể phá giải. Trong lòng Lục Ly đã vứt bỏ ý niệm đề kháng, chỉ chờ Khôn Ma phá giải thêm ba bốn đạo Thần Văn, hắn liền sẽ tiến vào trong pháp giới, sinh tử do mạng phú quý tại trời. Hắn thậm chí đã không đi chú ý Khôn Ma, mà quay sang quan sát Huyết Linh Nhi, muốn xem xem Huyết Linh Nhi đang làm cái gì. Huyết Linh Nhi tiến vào thiền điện, Lục Ly không thăm dò được. Dò xét một lúc, Lục Ly chuyển chú ý sang pho tượng Băng Hậu ở sau lưng. Hắn từng cảm ứng được một thế giới kỳ dị trong pho tượng, thậm chí từng cảm ngộ pháp tắc băng tuyết trong thế giới Băng Nguyên kia, đáng tiếc pháp tắc này hắn tham ngộ rất lâu, lại vẫn chưa thể đại thành, hơn nữa dù có đại thành, hắn cũng cảm thấy ý nghĩa không lớn, chiến lực chẳng đề thăng được bao nhiêu. - Đáng tiếc không thể tới gần pho tượng này! Lục Ly mở mắt nhìn pho tượng, bên trong pho tượng cất chứa Thần Văn vô cùng khủng bố, Huyết Linh Nhi nói Thần Văn ở trong đó là khủng bố nhất, nếu hắn dám tới gần, phân phút liền hóa thành phấn vụn. Nếu có thể kề cận ra sau lưng pho tượng, đoán chừng Khôn Lão ma đều không làm gì được hắn. - Đúng rồi... Lục Ly nhớ tới Chủ Thần Khí, Chủ Thần Khí kia chia làm hai bộ phận, một cái địa đồ, một cái là thủy tinh cầu. Thủy tinh cầu phát ra quang mang bắn lên trên địa đồ, khi đó địa đồ này mới phát huy tác dụng. Lúc này Lục Ly đột nhiên nghĩ đến một khả năng, nếu cầm thủy tinh cầu bắn cột sáng về phía pho tượng, liệu có thể xảy ra chuyện gì kỳ dị không? Đều cùng là đồ vật của Băng Hậu, ít ra chắc sẽ không xuất hiện vấn đề đâu? Nghĩ đến liền làm, Lục Ly lấy ra thủy tinh cầu, sau đó quán chú hàn khí, thủy tinh cầu lập tức phát sáng, một đạo quang trụ bắn ra, Lục Ly điều chỉnh góc độ, khóa chặt bụng dưới pho tượng. Những nơi khác hắn không dám làm loạn, bằng không chính là bất kính với Băng Hậu. Quang trụ chiếu tới bụng dưới, lúc này pho tượng đột nhiên phát sáng, một đạo khí tức kỳ dị tràn ra, nháy mắt liền bao phủ toàn bộ Băng Hậu Cung. Khôn Ma chính đang phá trận và Bối Huyền đang ngồi xếp bằng đều đột nhiên mở mắt, như thể hai con nhím bị kinh hách. - Khí tức này, đây là khí tức Chủ Thần? Bối Huyền đột ngột đứng bật dậy, kinh ngạc thì thào, thoáng chốc đó, hắn bị dọa sợ. Chẳng lẽ Băng Hậu còn sống? Hay là tàn hồn Băng Hậu còn tồn tại? Nếu thật đúng như vậy, hắn và Khôn Ma sẽ chết không chỗ chôn. Khôn Ma cũng bị dọa sợ, tuy hắn rất mạnh, nhưng đối mặt Chủ Thần, vậy thì vẫn chẳng khác gì kiến hôi. Lục Ly được đến Băng Hậu truyền thừa, chỉ cần Băng Hậu còn có một tia tàn hồn tồn tại, như vậy sợ rằng bọn hắn sẽ chết rất thảm. Pho tượng càng lúc càng sáng, khí tức kia cũng càng lúc càng mạnh, tựa như một con quái vật khổng lồ đang từ từ thức giấc. - Lui... Khôn Ma không dám khinh thường, lập tức khoái tốc giật lùi ra sau, lúc thối lui đến bên người Bối Huyền, hắn vội quát khẽ: - Trước đi ra ngoài lại nói! Hưu! Thân hình Khôn Ma chợt lóe, bay vụt đến lối ra, Bối Huyền không dám ngập ngừng, cũng vội triệt thoái theo. Khí tức này mang đến cho bọn hắn cảm giác vô cùng khủng bố, đó là e sợ truyền đến từ tận sâu trong linh hồn, khiến linh hồn bọn hắn đều phải run rẩy. Chính bản thân Lục Ly cũng bị dọa sợ, linh hồn và thân thể đều không ngừng run rẩy, hắn phát hiện lần này chơi hơi lớn. Khí tức pho tượng kia càng lúc càng khủng khiếp, sợ rằng hắn sẽ bị khí thế kia trấn áp chết tươi mất. … Lục Ly rất muốn khống chế thủy tinh cầu trong tay ngừng phát ra ánh sáng, nhưng lúc này hắn cảm thấy mình đã mất đi khống chế, thủy tinh cầu này đang chủ động hấp thu hàn khí bốn phía, sau đó bắn ra cột sáng, rót vào trong pho tượng. Pho tượng càng lúc càng sáng, khí tức càng lúc càng kinh khủng, cảm giác cứ như thể pho tượng kia sắp sống lại đến nơi. Cả người Lục Ly đã hoàn toàn không cách nào động đậy, thậm chí có cảm giác đứng không vững, chuẩn bị ngồi bệt ra đất bất cứ lúc nào. Hắn cũng từng nghĩ qua tiến vào pháp giới, chỉ là trong đầu lại có một ý niệm, muốn hắn chờ thêm một lát. Muốn chờ cái gì? Chờ chết ư? Lục Ly không biết, chỉ biết trong lòng hắn có chút tâm lý cầu may, dù sao hắn cũng có thể khống chế Chủ Thần Khí, còn có thể hấp thu hàn khí. Điều này bằng với gián tiếp được đến truyền thừa từ Băng Hậu, pho tượng Băng Hậu này chắc sẽ không giết hắn đâu. Pho tượng Băng Hậu xuất hiện dị thường, đây nhiều khả năng là bố trí của Băng Hậu trước khi chết, bố trí của Chủ Thần chắc phải có thâm ý nào đó chứ? Đương nhiên, đấy chỉ là suy đoán của Lục Ly, còn tình hình thực tế thế nào, Lục Ly không biết được. Lục Ly yên ắng chờ đợi, hô hấp đều ngưng lại, đại khái qua chừng mười mấy giây, Lục Ly lại cảm thấy như đã qua mấy ngày. Thủy tinh cầu trong tay đột nhiên ngừng phát sáng, quang mang trên pho tượng không còn mạnh lên, khí tức cũng ngừng tăng trưởng, ở trong mắt Lục Ly, pho tượng kia như thể hoàn toàn sống dậy, ánh mắt có sinh mệnh, cứ thế nhìn chằm chằm Lục Ly. Cả người Lục Ly mềm nhũn, hắn gắng gượng đứng vững, đối mặt với pho tượng. Qua chừng mấy giây, bụng dưới pho tượng đột nhiên phát sáng, tiếp đó một vòng xoáy hàn khí xuất hiện, bên trong vòng xoáy tuôn ra một đạo hấp lực cường đại. - A?