Mục lục
Long Đế Bất Diệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 5046 Đã muộn
“Phù phù phù!” Trong một tòa đại thành ngoài trăm vạn dặm, tất cả võ giả Thánh Hoàng trong thành đều được triệu tập, điên cuồng bay đến Trùng Minh Sơn. Bọn họ đều thu thập tin tức, nói Bối Huyền gặp nạn, nhu cầu cấp bách bọn họ đến tiếp viện. Thánh Hoàng cộng thêm cường giả sắp đại viên mãn, ước chừng hơn một ngàn người. Bọn họ bay đến thật nhanh, lộ trình trăm dặm tốn một nén nhang, bọn họ đều chạy lại đây. Băng sơn này đã bị oanh kích một vùng, băng tuyết của Lục Ly bao phủ phạm vi ngàn dặm, cộng thêm kết băng bên ngoài, băng sơn có diện tích hơn vạn dặm. Hiện tại đã bị nổ tung ngàn dặm. Lục Ly không có hành động gì, mặc cho đám võ giả này công kích, bởi vì hắn muốn băng sơn đóng băng lần nữa rất đơn giản, tùy tiện phóng hàn khí, băng sơn bị vỡ sẽ đông cứng lại. Hắn làm vậy có hai mục đích, thứ nhất là ổn định bọn Bối Huyền, để linh hồn bọn họ không chạy, cho bọn họ nhìn thấy hy vọng. Mặt khác Huyết Linh Nhi hiện tại đang bày trận trên mặt đất, Lục Ly cần thời gian. Huyết Linh Nhi không sợ giá lạnh, năm đó có thể di động tự do trong Băng Hậu Cung, Lục Ly đã để Huyết Linh Nhi bố trí thần văn lần nữa. Bố trí lần này chỉ có một mục đích, bao vây linh hồn bọn Bối Huyền, để linh hồn bọn họ cũng không thể trốn thoát. Thần văn như vậy thật dễ bố trí, bởi vì linh hồn không giống thân thể, có năng lực cường đại, chỉ cần bố trí thần văn khống chế hồn thể, cơ bản sẽ không có vấn đề gì. Cho nên Lục Ly đều không đi ra khỏi Đông Vương Tháp, để võ giả bên ngoài tùy ý cuồng oanh lạm tạc. Mấy trưởng lão bên ngoài mang theo một đám thám báo công kích thật sung sướng. Nếu có thể cứu bọn Bối Huyền ra, đó là lập công lớn. Cho nên hàn khí khiến bọn họ lạnh run, khiến nguyên lực bọn họ lưu chuyển chậm lại, chiến lực giảm đi, bọn họ vẫn công kích phi thường nhiệt tình. - Mau, cùng nhau công kích! Võ giả của thành trì xung quanh tiếp viện đến. Trưởng lão nơi này vội tiếp đón bọn họ, hơn ngàn quân sĩ gia nhập, băng tầng nứt dần. Băng tầng này không phải hàn khí căn nguyên Lục Ly đông lại, sợ đã sớm bị nổ nát. Băng tầng này do hàn khí đông lại, phi thường chắc chắn, Đế Cấp bình thường sợ nổ không vỡ. Băng tầng nổ thành bột mịn từ từ, còn có tảng băng thật lớn chảy xuống, rất nhanh bị nổ gần ngàn dặm, võ giả bên này không htể đến gần, hàn khí càng ngày càng khủng bố, rất nhiều Thánh Hoàng đều không chịu nổi, lại cắn răng chống lại, tiếp tục công kích. - Mau lên, tăng cường độ lên! - Dùng lực công kích mạnh nhất! - Mau, mau! Mấy trưởng lão Bối gia không ngừng rống to, bọn họ đang liều mạng công kích. Bọn Bối Huyền bên trong giống như nhìn thấy hy vọng, bởi vì nếu dựa theo tiến độ này, một nén nhang có thể nổ đến băng tầng chỗ bọn họ, cứu bọn họ ra. Thân thể bọn họ đã bị thương thật nghiêm trọng, xem như ở trạng thái bán phế, có lẽ đợi sau một nén nhang nữa, thân thể bị thương nặng, thời gian ngắn chiến lực cũng không còn. Nhưng chỉ cần có thể cứu ra, chỉ cần cho bọn họ một ít thời gian, bọn họ có thể khôi phục hoàn toàn. Nội tâm bọn họ kỳ thật hơi lo lắng, thần niệm vẫn tập trung vào Đông Vương Tháp. Lục Ly ở ngay trong Đông Vương Tháp, Lục Ly có thể nào lại phóng thích thần thông vừa rồi? Thần thông này của Lục Ly trong thời gian ngắn chỉ có thể phóng thích một lần sao? Hay là có thể không ngừng phóng thích? Nếu là liên tục, vậy phiền phức lớn rồi. - Hắn chỉ có thể phóng thích một lần đi? Bối Huyền âm thầm nghĩ, Lục Ly chỉ là võ giả Thánh Hoàng, có thể phóng thích thần thông cường đại như thế đã thật nghịch thiên, nếu còn có thể liên tục phóng thích, không phải sẽ thật quá đáng? Hệ thống lực lượng cả thế giới đều như sụp đổ, đại viên mãn cũng không có tác dụng gì. - Chẳng lẽ... Lục Ly chiếm được căn nguyên băng tuyết, vừa rồi thần thông căn nguyên băng tuyết phóng thích? Bối Huyền suy tính, cũng chỉ có ý tưởng này giải thích thông, bằng không một Thánh Hoàng sao có thể phóng xuất hàn khí biến thái như vậy? Lục Ly bị đuổi vào Băng Hậu Cung mới có năng lực kỳ dị này. Bối Huyền nghĩ đến một lần pho tượng kia sáng lên, sau đó hơi thở Chủ Thần xuất hiện, dọa hắn và Khôn Ma sợ đến mức tè ra quần. Xem ra là lần đó Lục Ly chiến được truyền thừa của Băng Hậu? Nhận được căn nguyên băng tuyết? Thời gian ngắn như vậy, cảnh giới thấp như Lục Ly, theo lý thuyết, cho dù được thần pháp nghịch thiên của Băng Hậu truyền xuống, cũng không thể tìm hiểu thấu triệt, còn có thể dùng. Như vậy chỉ có một giải thích, Lục Ly chiếm được một ít căn nguyên băng tuyết, lợi dụng căn nguyên băng tuyết đông cứng bọn họ. - Tộc vương! Một truyền âm vang lên, là truyền âm của Bối Luân: - Tộc vương, mị linh của Lục Linh chui xuống dưới Trùng Minh Sơn, hình như đang bày trận? Thần niệm Bối Huyền vội vàng tra xét, phát hiện Huyết Linh Nhi quả thật chui dưới mặt đất, cũng không biết đang làm gì. Hắn trầm nggâm một lát, truyền âm: - Cùng vận dụng linh hồn công kích, đánh chết mị linh kia, tránh xảy ra hậu hoạn. Một đám đại viên mãn vội vàng phóng thích công kích linh hồn, nhưng chuyện khiến hắn khiếp sợ đã xảy ra. Dưới nền đất Trùng Minh Sơn sáng lên quang mang màu vàng, ngăn cách toàn bộ công kích linh hồn của bọn họ ở bên ngoài. Linh Hồn công kích của bọn họ không thể xuyên qua quang diện màu vàng. - Không ổn rồi! Nội tâm Bối Huyền trầm xuống, có cảm giác không ổn. Lục Ly muốn bày trận bao vây linh hồn bọn họ? Một khi bao vây linh hồn, bọn họ sẽ hoàn toàn không còn biện pháp đào tẩu, đều phải chết ở đây. Trong đầu Bối Huyền chuyển động thật nhanh, ngay khi hắn chần chờ, Đông Vương Tháp đột nhiên rung động, rất nhanh Lục Ly bay qua thông đạo phi hành, không ngừng đến gần Bối Huyền. - Lục Ly muốn công kích? Toàn bộ đại viên mãn đều chú ý nơi này, Bối Huyền cũng thật khẩn trương. Hắn bí mật truyền âm, nếu Lục Ly đi ra ngoài, đại viên mãn sẽ lập tức phóng thích công kích linh hồn, phải toàn lực ứng phó, chỉ cần diệt sát Lục Ly, vậy còn lại đều không phải vấn đề.
Chương 5047 Làm hay lắm
Đông Vương Tháp trở nên rất nhỏ, lúc trước, Lục Ly vòng vo mấy vòng bên trong, làm ra mấy thông đạo. Giờ đây, Đông Vương Tháp xoay chuyển quanh thông đạo, một vòng lại một vòng. Đông Vương Tháp không có ý dừng lại, Lục Ly giống như đang tìm kiếm thời cơ chiến đấu? - Không đúng... Bối Huyền rất nhanh phản ứng lại, Lục Ly rõ ràng đang kéo dài thời gian, cho Huyết Linh Nhi cơ hội bày trận, trong đầu hắn chuyển động, chần chờ một phen mới cắn răng truyền âm nói: - Mọi người toàn bộ vứt bỏ thân thể này, dùng thần lực căn nguyên bao vây linh hồn, rồi chạy. Mị linh phía dưới đang bày bố pháp trận, Lục Ly đang kéo dài thời gian. Chờ pháp trận bố trí thành công, linh hồn của chúng ta cũng trốn không thoát, bây giờ còn có cơ hội. Chuẩn bị tốt rồi thì cùng nhau hành động, Lục Ly chặn lại không được tất cả linh hồn. Đại viên mãn còn lại đều hơi hoảng, nếu thật sự như lời Bối Huyền nói, linh hồn của bọn họ cũng bị phong ấn, vậy bọn họ chỉ có thể hoàn toàn chết ở đây. Bởi vì gần đây không có đại viên mãn, chờ đại viên mãn còn lại đến cứu viện, bọn họ đã chịu không nổi. - Trốn thôi! Bối Huyền trầm rống, thần lực căn nguyên bao vây linh hồn, chạy ra khỏi thân thể, cùng lúc đó, đại viên mãn còn lại cũng đồng dạng linh hồn rời khỏi thân thể. Linh hồn mười mấy đại viên mãn chạy trốn khắp bốn phương tám hướng. - Đã trễ rồi! Lục Ly trong Đông Vương Tháp nở nụ cười, cả Trùng Minh Sơn sáng ngời hoàng quang, sau đó hoàng quang rất nhanh khuéch tán. Một màn hào quang màu vàng xuất hiện, bao phủ phạm vi ngàn dặm. Tất cả linh hồn chạy trốn đều bị bao phủ, không ai trốn được... Sau khi linh hồn rời khỏi thân thể, chẳng khác nào bình rỗng, sẽ trở nên càng thêm yếu ớt, càng thêm dễ dàng vỡ tan. Sau khi Huyết Linh Nhi mở ra thần văn, Lục Ly thoáng hiện trong Đông Vương Tháp, hai tay hắn vũ động, sau đó không trung lại bay xuống băng tuyết, không gian ngàn dặm xung quanh lại bị đóng băng. Hàn khí lan tràn bốn phía, một ngàn cường giả sắp đại viên mãn đang công kích gần đó, một nửa thực lực yếu đi, rất nhanh bị đóng băng, muốn chạy cũng chạy không thoát. - Lui về! Võ giả còn lại rất nhanh lui về sau, trong mắt đều là vẻ hoảng sợ. Bọn họ oanh kích lâu như vậy, cường giả thần bí bên trong lại dễ dàng đóng băng lại? Hả... có mấy cường giả sắp đại viên mãn, thần niệm tương đối cường đại, bọn họ nhìn quét qua, phát hiện võ giả kia rất giống Lục Ly? Mặc kệ có phải Lục Ly hay không, bọn họ đều lui về, bởi vì hàn khí đang khuếch tán, băng sơn đang khuếch tán, nếu bọn họ không lùi, toàn bộ đều sẽ bị đóng băng, đến lúc đó chỉ còn đường chết. Rất nhiều cường giả sắp đại viên mãn, trong mắt đều là kinh nghi. Võ giả thần bí bên trong rốt cuộc có phải Lục Ly hay không? Nếu là Lục Ly, sao có thể mạnh như vậy? - Trốn không thoát! Linh hồn bọn Bối Huyền đều va chạm lên hào quang màu vàng, bọn họ cảm giác như bị đánh vào tường sắt. Nội tâm bọn họ đều tuyệt vọng. Thoát ly thân thể, căn nguyên thần lực của bọn họ tiêu hao quá nhanh, đó đã là ngày chết của bọn họ. Hiện tại, bọn họ quay về thân thể đã không còn ý nghĩa, bởi vì đã hoàn toàn chặt đứt liên hệ với thân thể... - Lục Ly, đi ra đi! Bối Huyền đảo ra thần niệm, phát hiện sau khi Lục Ly đi ra, hắn lập tức truyền tin: - Mọi người liên thủ giết chết Lục Ly, nếu không chúng ta sẽ không thoát được! Một đám linh hồn bay vụt đến, Lục Ly không tiến vào Đông Vương Tháp mà vỗ lên Đông Vương Tháp, sau đó Tiểu Bạch đi ra, hơn nữa trực tiếp biến về bản thể. Lục Ly một tay cầm Tiểu Bạch, nâng lên cao. Tiểu Bạch không chịu nổi hàn khí này, hắn không hỗ trợ hấp thu hàn khí, Tiểu Bạch rất nhanh bị tổn thương do giá rét, thậm chí bị đông chết. Chuyển động trong pháp giới, hàn khí rất nhanh hấp thu vào trong cơ thể Tiểu Bạch. Thân mình Tiểu Bạch lóng lánh hào quang, một hư ảnh xuất hiện, hư ảnh Thôn Thiên Thần kĩ kia tập trung vào một linh hồn vọt đến gần đó, một dòng khí vô hình xuất hiện, bao phủ linh hồn kia. Linh hồn kia căn bản không chịu nổi, bị hút vào, sau đó hư ảnh biến mất, linh hồn kia cũng biến mất không thấy... - Thôn Thiên Thần Kĩ! Bọn Bối Huyền sợ tới mức thiếu chút nữa hồn phi phách tán. Nếu là tình huống bình thường, Thôn Thiên Thần Kĩ của Tiểu Bạch không có tác dụng quá lớn với bọn họ, bọn họ đều có thể chống lại. Vấn đề là hiện tại bọn họ thoát ly thân thể, chỉ còn lại hồn thể, bọn hoọ lấy gì chống lại Thôn Thiên Thần Kĩ? Hư ảnh của Thôn Thiên Thần Kĩ rất lớn, đáng tiếc toàn bộ đều bị băng sơn che khuất, cho nên võ giả bên ngoài đều không nhìn thấy, khoảng cách quá xa, không tra xét được. Võ giả bên ngoài đều kinh nghi bất định, đều chờ đợi chiến cuộc cuối cùng. Vù! Lục Ly mang theo Lục Tiểu Bạch, đi qua rất nhanh. Hắn lại không nghĩ ra ngoài ý muốn gì, cho nên chuẩn bị tốc chiến tốc thắng. Hắn mang theo Tiểu Bạch, thân hình chợt lóe, Tiểu Bạch tập trung vào linh hồn của Kim Nghiêm, lại lần nữa phóng ra Thôn Thiên Thần Kĩ. Linh hồn Kim Nghiêm bị tập trung, bị cuốn vào, sau đó hồn phi phách tán, đều bị mai một. Linh hồn kinh hãi bay nhảy xung quanh, đáng tiếc bốn phía đều có màn hào quang, sao có thể chạy trốn? Bọn họ muốn phóng thích công kích linh hồn, nhưng bọn họ hiện tại cần hồn thể, cần đến gần. Một khi tới gần, sẽ bị Lục Tiểu Bạch công kích, hồn phi phách tán. - Lục Tiểu Bạch không phóng thích được nhiều Thôn Thiên Thần Kĩ như vậy, cùng tiến lên đi! Bối Huyền truyền âm cho đại viên mãn, Bối Luân cũng truyền âm, hơn nữa người đầu tiên phóng đến chỗ Lục Ly. Hai đại viên mãn còn lại hơi tâm động, bay theo. Lục Tiểu Bạch lần thứ ba phóng ra Thôn Thiên Thần Kĩ, tập trung vào Bối Luân. Linh hồn của Bối Luân bị cuốn vào, sau đó hồn phi phách tán. Lục Ly thấy hai đại viên mãn khác nhích lại gần, thân mình hắn lóe lên, mang theo Tiểu Bạch tiến vào trong Đông Vương Tháp. Tiểu Bạch liên tục phóng ra ba lần Thôn Thiên Thần Kĩ, đã hư nhược lắm rồi. Nhìn thấy Lục Ly tiến vào Đông Vương Tháp, bọn Bối Huyền mừng rỡ, đều bao vây đến, bao vây Đông Vương Tháp. Bọn họ chuẩn bị chờ Lục Ly lao ra, cùng phóng thích công kích linh hồn, trước giết Lục Ly rồi nói sau.
Chương 5048 Làm hay lắm (2)
Thần niệm Lục Ly bên ngoài tùy thời có thể tra xét bên ngoài, hắn sao có thể đi ra ngoài? Hắn cân nhắc một lát, không dám dễ dàng đi ra ngoài, công kích linh hồn đại viên mãn rất sắc bén. Dù sao hắn ở trong Đông Vương Tháp thật an toàn. Căn nguyên thần lực bên ngoài Bối Huyền cũng tiêu hao, Lục Ly xem bọn họ còn có thể kháng cự bao lâu? - Nếu ngọn lửa của ta không biến mất thì tốt rồi! Lục Ly hơi đáng tiếc, nếu dùng lửa đốt linh hồn, linh hồn kia vừa chạm vào sẽ xảy ra vấn đề lớn. Con ngươi hắn khẽ động, trong tay xuất hiện một ít Hủy Diệt Thần Dịch, cũng không biết Hủy Diệt Thần Dịch tổn thương linh hồn thế nào? Ánh mắt hắn nhìn Tiểu Bạch sắc mặt tái nhợt, nói: - Tiểu Bạch có biện pháp nào phóng Hủy Diệt Thần Dịch ra ngoài, công kích những linh hồn này không? Tiểu Bạch tò mò xông lại đây, vươn tay muốn bắt lấy, Lục Ly vội vàng lui về sau nói: - Đừng đụng vào, đây là Hủy Diệt Thần Dịch, thân thể cường giả sắp đại viên mãn chạm vào cũng bị ăn mòn, thân thể của ngươi không chịu nổi. - A, vậy lão đại, ngươi đi ra ngoài đi, ta nháy mắt sẽ thu ngươi vào, bọn họ hẳn không kịp công kích! Tiểu Bạch nói: - Ngươi đi ra ngoài, vung một ít thần dịch là được, việc còn lại giao cho ta! - Được! Lục Ly nghĩ nghĩ, thân hình sáng lên bạch quang, ngoại hình không ngừng biến hóa, cuối cùng biến thành bộ dáng Vẫn đại nhân. Hắn nhìn Tiểu Bạch, nói; - Như vậy không tồi? - Ừm! Tiểu Bạch giơ ngón cái lên, nói; - Lão đại, ngươi biến thành như vậy là tốt nhất, đi ra ngoài, bảo đảm dọa bọn tè trong quần! Lục Ly vung tay, Tiểu Bạch khống chế Đông Vương Tháp thả Lục Ly ra ngoài. Linh hồn đại viên mãn bên ngoài nhìn chằm chằm, thấy một thân ảnh xuất hiện, chuẩn bị linh hồn công kích, lại phát hiện là Vẫn đại nhân? Vẫn đại nhân là đại viên mãn, bọn họ đều là hồn thể, Vẫn đại nhân tùy tiện phóng thích một chút sát chiêu, lập tức chấn sát bọn họ ngay? Lin hồn đám đại viên mãn ngây ngẩn cả người, sau đó Lục Ly vung ra một ít Hủy Diệt Thần Dịch, hào quang Đông Vương Tháp chợt lóe lên, Lục Ly bị hút vào. Thẳng đến giờ đây, đám đại viên mãn mới phản ứng lại. Vẫn đại nhân này là giả, căn bản không có hơi thở đại viên mãn. Ngay lúc này, hào quang Đông Vương Tháp chấn động, Hủy Thiệt Thần Dịch bị hút vào, sau đó hào quang vừa chuyển, Hủy Diệt Thần Dịch bắn ra bốn phương tám hướng, bắn ra đầy trời, Lục Ly phóng xuất mấy trăm giọt, bị Đông Vương Tháp chấn động, bắn nhanh ra. - Cái gì vậy? Bối Huyền đề phòng theo bản năng, rất nhanh lui về sau, linh hồn năm đại viên mãn trước mặt nhất bị dọa sợ, sau đó... Hủy Diệt Thần Dịch đâm xuyên linh hồn bọn họ thành một lỗ thủng. Linh hồn quan trọng thế nào? Linh hồn chia làm ba hồn bảy vía, một hồn phách xuất hiện vấn đề đều là vấn đề lớn với linh hồn. Năm linh hồn đại viên mãn điên cuồng chạy, nhưng chạy được một lát, linh hồn lập tức tán loạn. Linh hồn còn lại cũng không có cơ hội chạy trốn, trực tiếp bị Hủy Diệt Thần Dịch hủy diệt. - Được! - Lão đại, làm hay lắm! Lục Ly và Tiểu Bạch mừng rỡ, nếu Hủy Diệt Thần Dịch hữu dụng, linh hồn đại viên mãn còn lại sẽ dễ dàng bị mai một. Xung quanh hội tụ càng ngày càng nhiều người, nhưng không có võ giả dám đến gần, mấy trưởng lão kia cũng không dám đến gần. Bởi vì băng sơn này bọn họ oanh kích lâu như vậy, cường giả bên trong lại dễ dàng khôi phục, còn thuận tay đóng băng một vài võ giả của bọn họ. Bọn họ biết cho dù oanh kích thế nào, bọn họ cũng chỉ có chút khí lực, bọn họ đã truyền tin cho đại viên mãn của Bắc Cảnh, chỉ cần thời gian thôi. Bọn họ chỉ có thể hy vọng bọn Bối Huyền kiên trì lâu hơn, thành trì xung quanh đến rất nhiều quân đội, ít nhất có hơn mười vạn, nhưng có ích lợi gì? Đến nhiều thế nào chỉ có thể đứng bên ngoài. Mặt khác còn có rất nhiều thám báo, đều là nghe thấy tin tức mà đến. Mọi người nhìn tòa băng sơn phía xa, rất muốn tra xét thử, nhưng hàn khí bên kia quá nặng, bọn họ không có biện pháp đến gần. Băng sơn này dường như có ảnh hưởng thần niệm tra xét, thần niệm đã bị hạn chế một ít. Thời gian trôi qua từ từ, sau ba nén hương, đột nhiên băng sơn hiện lên sương mù cuồn cuộn, băng sơn rất nhanh bắt đầu tan rã, hàn khí không ngừng biến mất, đợi sau một lát, hàn khí hoàn toàn biến mất, mây mù bên ngoài cũng chậm rãi tiêu tán. - Chiến đấu xong chưa? Nội tâm vô số võ giả căng thẳng, thần niệm cực hạn bắt đầu tra xét, Mấy trưởng lão kia lén lút đến gần băng sơn, còn có rất nhiều thám báo cũng chuyển động theo, mọi người rất nhanh giết đến tòa băng sơn này. Những trưởng lão và thám báo này vừa hành động, càng nhiều võ giả hành động, quân sĩ rất nhanh chạy đến. Bởi vì hàn khí biến mất, thần niệm mọi người không thể hạn chế. Sau khi mấy trưởng lão kia đến, có thể tra xét tình huống của Trùng Minh Sơn. Vèo! Thân hình bọn họ đột nhiên ngừng lại, còn là dùng đột ngột, trong mắt bọn họ đều là hoảng sợ và không dám tin. Nhóm thám báo rất nhanh vọt đến, thân hình bọn họ rất nhanh dừng lại, rất nhiều thám báo đồng dạng lộ biểu tình khiếp sợ, có thám báo thậm chí sợ tới mức thân mình run rẩy. Phù phù phù! Càng nhiều quân sĩ chạy vội đến, sau đó đồng loạt đứng dậy. Bọn họ cũng tra xét tình huống của Trùng Minh Sơn, có quân sĩ hiện giờ thậm chí muốn xoay người bỏ chạy, bởi vì hình ảnh bọn họ tra xét rất khủng bố. Đỉnh núi Trùng Minh Sơn, một bóng người lạnh lùng đứng thẳng, dưới chân hắn là đám thi thể bày thành chữ nhất, mười lăm đại viên mãn, hơn nữa sắp thành hàng thẳng gọn gàng. Đây rõ ràng đã dọn dẹp xong, không gian giới của bọn họ cũng không còn, tất cả đều bị lấy. Mười lăm đại viên mãn, mười lăm cường giả chí tôn, mười lăm đại nhân vật siêu cấp, hiện tại đều trở thành thi thể, xếp thành chữ nhất. Trên người bọn họ không có khí tức sinh mệnh gì, linh hồn đã sớm tiêu tán, chết không thể sống lại. Đại viên mãn bình thường khó gặp, cho dù xuất hiện một người, đối với quân sĩ thám báo bên ngoài, đều chỉ có thể ngưỡng mộ, chỉ có thể là đại nhân vật siêu cấp liếc mắt nhìn từ xa. Hiện tại bọn họ nhìn thấy mười lăm người đều chết, trên người không có vết thương gì, vẻ mặt cũng không có thống khổ gì, chết thật an tường.
Chương 5049 Biến thiên
Chuyện này cũng không tính quỷ dị, quỷ dị là bọn họ đứng trước mặt một võ giả, một võ Thánh Hoàng, một tiểu võ giả coi như nổi danh ở Tiên Vực, Lục Ly! Việc hôm nay tất cả mọi người đều rõ ràng, Lục Ly và Bối gia dùng thiên nhãn trao đổi con tin, trước mắt, võ giả Thánh Hoàng này là Lục Ly không sai. Thời điểm Lục Ly đại náo Nhai Thú Tộc, rất nhiều thám báo đều thu thập tư liệu của Lục Ly, xem qua bức họa của Lục Ly. Đây quả thật là Lục Ly, anh em kết nghĩa của Lục Tiểu Bạch. Chỉ là... Vì sao Lục Ly đứng đây? Toàn bộ đám người Bối Huyền đều ngã trên mặt đất. Vấn đề này, tất cả võ giả đều không nghĩ thông, thật mơ hồ, thật vi diệu. Nếu Lục Ly là vua Đông Cảnh, có lẽ bọn họ chỉ khiếp sợ, chỉ kinh thán, sẽ không mơ hồ, sẽ không ngờ vực, sẽ không cảm thấy vi diệu. Cố tình trước mắt là Lục Ly, một tiểu võ giả, một tiểu võ giả Thiên Loạn Tinh Vực, một tên nhà quê. Lục Ly đứng không nhúc nhích, hắn là cố ý. Thi thể của đám người Bối Huyền, hắn cố ý bày ra. Chỉ vì để đám thám báo nhìn thấy, để bọn họ truyền đi lời đồn về cảnh tượng này, để cả Tiên Vực đều biết cảnh tượng này, chấn động tất cả cường giả Tiên Vực. Hắn không muốn vĩnh viễn chiến đấu, không muốn tiếp tục giết người, cũng không muốn tiếp tục trêu chọc thị phi. Giết địch ba nghìn, tự tổn hại tám trăm. Lần này Tử Thần đã chết rất nhiều người, hắn không muốn tiếp tục. Hắn muốn uy hiếp cả Tiên Vực, nói cho các đại viên mãn còn lại của Tiên Vực, Cảnh Vương còn lại... đừng trêu chọc hắn! Toàn trường yên tĩnh không tiếng động, không có võ giả dám phát ra âm thanh gì. Về phần đám trùng nơi này đã sớm bị đông chết. Lục Ly cũng không có hành động gì, hơn mười vạn võ giả bên ngoài cũng không dám có hành động gì, cho nên xung quanh thật quỷ dị an tĩnh lại. Ước chừng qua một nén nhang, thâm mình Lục Ly chậm rãi lại, sau đó sóng khí chấn động, mây mù bốn phương tám hướng bị đánh tan. Lục Ly nhìn đám trưởng lão Bối gia dưới chân núi, hắn dùng thần kỹ rồng gầm lớn tiếng nói: - Vốn Lục mỗ và Bối gia không thù không oán. Bối Huyền lại nhiều lần gây sự, thật bất đắc dĩ, hôm nay đã chém giết hết Bối Huyền và mười bốn đại viên mãn đến đây. Thi thể các ngươi mang về an táng, hơn nữa giúp ta thông báo cả Tiên Vực, đừng đến gây sự với ta, nếu không... tự gánh lấy hậu quả! - Đúng rồi... Lục Ly giống như nhớ đến cái gì, thân mình hắn chợt lóe rồi biến mất, sau đó rất nhanh xuất hiện. Không gian của hắn sáng ngời, một thi thể xuất hiện, ở ngay bên cạnh Bối Huyền. Hắn lại lớn tiếng nói: - Đây là thi thể của vua Nam Cảnh, các ngươi thuận tiện mang trở về, để võ giả Nguyệt gia của các ngươi tiến đến lãnh về, giúp ta truyền một câu, vua Nam Cảnh muốn giết ta, nên ta giết hắn. Nếu Nguyệt gia không phục, có thể tiếp tục tìm ta, nhưng tiếp theo... ta sẽ hủy diệt cả Nguyệt gia. Mặt khác lại truyền một câu, Đông Cảnh là của Tiểu Bạch, để toàn bộ đại tộc xâm lấn Đông Cảnh đều cút đi, nếu không... giết không tha! ....... Lục Ly vừa dứt lời, toàn trường yên tĩnh, thần niệm tất cả võ giả tập trung vào khối thi thể Lục Ly vứt ra, bọn họ đều bị dọa ngốc. Vua Nam Cảnh Nguyệt Thúc? Vua Nam Cảnh cũng bị giết? Bị giết hai Cảnh Vương? Hiện tại Cảnh Vương giống như cải trắng sao? Tùy tiện có thể chém giết mấy người? Vù! Lục Ly lấy ra Đông Vương Tháp, Tiểu Bạch đi ra từ trong Đông Vương Tháp. Lục Tiểu Bạch là người nổi tiếng, rất nhiều thám báo đều nhận thức. Một vài thám báo vốn không rõ thân phận của Lục Ly, lập tức xác định, đây đích thật là Lục Ly của Thiên Loạn Tinh Vực, đại ca kết bái của Lục Tiểu Bạch. Vù! Thân mình Tiểu Bạch chợt lóe, trong tay lấy ra một thanh chiến đao, hung hăng bổ lên đầu Bối Huyền. Hắn cầm thần binh Chí Tôn, Bối Huyền đã chết, đầu thoải mái bị bổ xuống. Tiểu Bạch thu đầu Bối Huyền về, đang muốn chém tới vua Nam Cảnh, Lục Ly lại hơi lắc đầu. - Đi thôi, Tiểu Bạch! Lục Ly vung tay áo, Tiểu Bạch đằng đằng sát khí liếc mắt nhìn bốn phía. Sau đó đi theo Lục Ly phóng lên cao, một con thuyền U Linh Thuyền xuất hiện, Lục Ly và Tiểu Bạch chui vào trong chiến thuyền. Chiến thuyền phá không, rất nhanh bay đến không trung phía nam. Lục Ly và Tiểu Bạch đã rời khỏi, nhưng võ giả toàn trường vừa muốn động vừa không dám động, rất nhiều võ giả quét thần niệm ra mười sáu thi thể ngoài Trùng Minh Sơn, giờ đây, cảm giác vẫn không dám tin, giống như trong mộng. - Biến thiên rồi... Một lão giả thì thào, ngẩng đầu nhìn không trung nói: - Tiên Vực đã biến thiên, không giống trước kia. Có lẽ... cái chết của hai vị Cảnh Vương chỉ là bắt đầu, dị biến lớn hơn nữa còn ở phía sau!
Chương 5050 Biến thiên (2)
Bối gia đã bắt đầu an bài, Bối gia lần này xem như hoàn toàn xong rồi, đừng nói thống ngự Bắc Cảnh, ở lại Tiên Vực cũng khó, phải lập tức chuyển dời, nếu không chờ đợi bọn họ là hủy diệt khó tưởng. Tin tức lan tràn như tuyết rơi, truyền đi với tốc độ khủng bố, chỉ mấy ngày đã truyền khắp cả Tiên Vực, Tiên Vực nhất thời... bùng nổ. Thậm chí sau khi nhận được tin tức, chiến đấu Khôn Cảnh và Đông Cảnh đều ngừng lại. Rất nhiều nơi Tiên Vực có chiến đấu, sau khi nhận được tin tức, đều ngừng lại, giống như bị dọa sợ. - Đúng vậy! Vô số thế lực lớn nhỏ cả Tiên Vực đều bị dọa rồi, rất nhiều võ giả đều bị dọa ngốc. Hung danh của Lục Ly trong nháy mắt vượt qua vua Đông Cảnh năm đó, thậm chí vượt qua Khôn Ma. Rất nhiều võ giả đều truyền bá Lục Ly đã đệ nhất thiên hạ. Bởi vì vua Đông Cảnh và Khôn Ma cũng không có chiến tích như vậy. Một trận chiến diệt sát mười lăm đại viên mãn, liên tục chém giết hai Cảnh Vương. Đông Cảnh ngưng chiến, sau đó mấy cường giả đại tộc xâm lấn chỗ Đông Cảnh tụ tập một chỗ, thương nghị một phen, cuối cùng toàn bộ quyết định rút quân! Không lui không được, Lục Ly và Lục Tiểu Bạch đang bay đến Đông Cảnh. Nếu bọn họ còn không lui, kết cục sẽ giống bọn Bối Huyền và Nguyệt Thúc, bị chết thật thê thảm. Chiến lực bọn họ còn có thể mạnh hơn Bối Huyền và Nguyệt Thúc sao? Chờ sau khi Lục Ly và Lục Tiểu Bạch đến, toàn tộc bọn họ đều sẽ bị giết. Đông Cảnh là một nơi tốt, đáng tiếc bọn họ ăn không vô. Đám người Lục Ly nhắm thẳng đến Đông Cảnh, nhưng giờ đây Lục Ly hơi mê mang, không biết kế tiếp nên đi thế nào? Thừa cơ chiếm lấy Đông Cảnh? Trở thành vua Đông Cảnh mới? Nói đến cùng, hắn vẫn hơi yếu, hắn không phải đại viên mãn, hắn cũng không có thủ hạ cường đại. Đông Cảnh hiện tại một đại viên mãn đều không có, hắn chiếm lấy Đông Cảnh lớn như vậy cũng hơi bất an. Còn có nhiều đại viên mãn bị giết như vậy, có thể nào trở thành kẻ thù chung của tất cả cường giả Tiên Vực không? Tiên Vực chỉ có mấy cường giả siêu cấp, Khôn Ma chỉ thể xếp hạng ba, phía trên còn có hai cường giả siêu cấp, một là Cảnh Vương Trung Cảnh. Một gười không phải Cảnh Vương, trong một chỗ hiểm địa giao nhau giữa Tây Cảnh và Khôn Cảnh, được xưng là Nhụ Ma. Hai người này được công nhân mạnh nhất Tiên Vực, không xuất thế rất nhiều năm rồi. Nếu hai người này cho rằng Lục Ly uy hiếp địa vị bọn họ, muốn đến luyện chiêu với Lục Ly, vậy phiền phức lớn rồi. Lục Ly hơi chần chờ, hắn hỏi Tiểu Bạch, Tiểu Bạch không sao cả, Lục Ly đi đâu hắn đi đó. Vua Đông Cảnh đã quy tiên, hắn hiện tại không còn thân nhân, chỉ còn hai thân nhân, một là Lục Ly, một là Vẫn đại nhân, hiện tại đều ở bên người hắn. - Đi về trước đi... Lục Ly suy tính vài ngày, cuối cùng quyết định trở về Thiên Loạn Tinh Vực trước. Làm loạn Tiên Vực một trận, dù sao hắn có thiên nhãn, có thể tùy ý chú ý thế cục của Tiên Vực. Hắn ở Thiên Loạn Tinh Vực đợi một thời gian, thực lực hắn càng thêm củng cố, lại đến Tiên Vực. Tiểu Bạch gật đầu, tiến vào trong Đông Vương Tháp, chữa thương cho bọn Vẫn đại nhân. Vẫn đại nhân vẫn còn đang hôn mê, thần đan kinh mạch đều hỏng, linh hồn cũng bị thương. Hiện tại vẫn đang hôn mê, Lục Ly cần theo dõi tình huống bên ngoài, chuyện chữa thương thế này không cần hắn quan tâm. Chiến thuyền phi thành thẳng tắp thật nhanh, Lục Ly theo dõi tình huống bốn phía, sau khi bay nửa ngày, chiến thuyền kịch liệt run lên, đột nhiên ngừng lại, giống như mặt đập lên vách tường. Cả người Lục Ly xù lông, giống như hùng sư bừng tỉnh. Thân mình hắn chợt lóe, muốn tiến vào pháp giới trước. Nhưng giờ đây, phía trước sáng lên tinh hoa, sau đó lấy tinh hoa làm trung tâm. Một cơn sóng gợn vô hình tản ra, nháy mắt bao phủ phạm vi ngàn dặm. Sau khi Lục Ly bị quang hoa bao phủ, cả người đứng yên, hoàn toàn không thể di động. - Chuyện này... Nội tâm Lục Ly hoảng hốt, chẳng lẽ là hai lão ma mạnh nhất Tiên Vực ra tay? Tới nhanh như vậy sao? Lão ma này muốn thế nào? Muốn tới giết hắn sao? Thần niệm Lục Ly tản ra xung quanh, tra xét xung quanh, bốn phía lại không có cái gì, hắn còn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân tra xét, vẫn là không phát hiện cái gì. Hắn kinh nghi không thôi, rốt cuộc cường giả ở đâu? Vì sao không hiện thân. Vù! Không trung sáng lên tinh hao,sau đó hai thân ảnh đi ra từ trong tinh hoa, sừng sững giữa không trung. Thần niệm Lục Ly đảo qua, lại cảm giác như gặp ma giữa ban ngày. Bởi vì hắn nhìn thấy hai bóng người đi tới chỗ hắn, hai bóng người này hắn mơ hồ có nhận thức, tra xét rõ ràng một chút, hắn xác định hắn quen biết. Trong đó có một người là nửa sư phụ của hắn. Trong hư không, một lão nhân thấp bé đầu bạc còn có một lão giả mặc đạo bào, cầm quạt hương bồ, tiên phong đạo cỗ. Không phải Huyết Hoàng và Tinh Hoàng sao? Mặc dù rất nhiều năm rồi không gặp hai người này, nhưng Lục Ly vẫn nhận ra rất nhanh. Dù sao Huyết Hoàng xem như nửa sư phụ của hắn. Tinh Hoàng cũng có ấn tượng khắc sâu với hắn, năm đó Tinh Hoàng bói một quẻ cho hắn, đoán thời gian hắn thành thần, gần như không sai chút nào. Hai vị là cường giả Cửu Giới Nhân Giới, Tinh Hoàng bài danh đệ nhất trong Hỗn Độn Luyện Ngục. Sau khi Lục Ly phi thăng, không ai gặp bọn họ nữa. Trong lòng Lục Ly, tuy Tinh Hoàng thật thần bí, nhưng chỉ là phàm nhân mà thôi, hắn trăm triệu không ngờ giờ gặp hắn. Hơn nữa một lóng tay Tinh Hoàng có định trụ hắn, thực lực của hắn hiện tại, đừng nói võ giả bình thường, cho dù cường giả sắp đại viên mãn không không thể định trụ hắn. - Đại viên mãn? Lục Ly cảm ứng thử, càng thêm cảm thấy khó tin. Bởi vì hắn cảm ứng một phen, phát hiện không chỉ Tinh Hoàng, ngay cả Huyết Hoàng cũng là đại viên mnã. Đây là hai võ giả nhân gian, lại biến thành đại viên mãn? Chẳng lẽ bọn họ có thân phận khác? “Vù!” Tinh Hoàng và Huyết Hoàng phi thân, U Linh Thuyền có thần văn, Tinh Hoàng vung lên quạt hương bồ, hào quang thần văn ảm đạm lại, thân mình Tinh Hoàng và Huyết Hoàng chợt lóe vào. Trên mặt Tinh Hoàng và Huyết Hoàng lộ ra vẻ nhàn nhạt, Tinh Hoàng vung quạt hương bồ nói: - Lục Ly, lại gặp mặt rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK